Thần Khống Thiên Hạ
Chương 677: Oan Hồn Cổ Thành (2)
Đúng lúc này, bọn hắn lại nghe được một hồi tiếng kêu kỳ quái:
- Ô hắc ha ha, oan hồn thật cường đại, ngoan ngoãn tới chịu chết đi!
- Là Quỷ Bà Yêu Công các nàng!
Độc Hạt Tử kêu lên.
- Qua xem thử!
Lăng Tiếu cảm ứng được bên kia có linh hồn chấn động cường đại, xem ra những oan hồn đáng sợ kia thật sự rất cường đại, hắn cũng muốn xem một chút Quỷ Bà Yêu Công các nàng làm sao thu phục được những oan hồn này.
Khi mấy người đuổi tới, chỉ thấy quyền trượng trong tay Quỷ Bà tản ra lục mang tà ác yêu dị, hai con mắt của Yêu Công cũng bắn ra u mang quỷ dị.
Phía trước các nàng một đạo hư ảnh giống như thực chất, hư ảnh này ăn mặc kỳ dị, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, cầm trong tay một thanh loan đao lãnh diễm .
- Oan hồn ngưng hình!
Huyền Diệu nhịn không được kinh hô lên.
- Hồn lực thật cường đại, tên này khi còn sống nhất định là một tồn tại rất khủng bố.
Lăng Tiếu nhíu chặc mày nói.
Hắn tinh tu tinh thần lực, cảm giác đối với linh hồn lực không ai sánh bằng.
Đầu oan hồn ngưng hình này chỉ sợ đã có thực lực Địa Hoàng đỉnh phong, nó đã không còn là oan hồn bình thường chỉ biết trực tiếp lao vào thức hải thôn phệ nữa, nó còn có thể công kích như nhân loại có sinh mệnh, là loại đáng sợ trong oan hồn.
Hai người Quỷ Bà Yêu Công đối mặt với oan hồn như vậy rõ ràng lại không sợ, còn cực kỳ hưng phấn.
Đầu lâu trên quyền trượng của Quỷ Bà phát ra lục mang bắn thẳng đến oan hồn kia, Yêu Công hai tay rõ ràng hóa ra giáp trảo phi nhân loại, trảo tới oan hồn ở phía sau.
Oan hồn kia nhẹ dậm chân một cái, loan đào trong tay hóa ra vô số đao mang, ngăn cản lục mang của khô lâu lại, càng phong tỏa Yêu Công ở bên ngoài.
Cùng lúc đó, nó còn thể hiện ra đao kỹ vô cùng cường đại, đồng thời nghênh chiến hai người Quỷ Bà Yêu Công .
- Oan hồn này còn bảo lưu lại một chút ý chí khi còn sống, chỉ sợ nó ít nhất cũng từng là nhân vật ngoài Tôn giai a!
Huyền Diệu cảm thán nói.
- Đúng vậy, nếu để cho nó tiếp tục hấp thu linh hồn người sống, chỉ sợ có một ngày nó còn có thể tấn chức thành một thứ đáng sợ.
Độc Hạt Tử đáp.
- Đừng có mà cảm khái nữa, chúng ta bị bao vây rồi.
Lăng Tiếu quét mắt liếc bốn phía ngưng trọng nói.
Hắn vừa dứt lời, bốn đạo hư ảnh xuất hiện ở bốn phía cách bọn hắn không xa.
Khi bốn đạo hư ảnh kia xuất hiện, nhưng oan hồn bình thường kia lập tức đều trốn sạch.
Bốn đạo oan hồn này ăn mặc không khác lắm với oan hồn đang chiến đấu với Quỷ Bà Yêu Công, trong tay cũng cầm theo loan đao, giết về phía bọn người Lăng Tiếu.
Nếu như bọn hắn không thể nhìn thấy những hư ảnh này, coi như là Thiên Tôn giai cũng chịu không nổi bốn cổ oan hồn sánh được với Địa Hoàng đỉnh phong đuổi giết thôn phệ. Khó trách nơi này lại trở thành cấm khu của nhân loại
Độc Hạt Tử dẫn đầu giơ kiếm khí hỏa thuộc tính lên đánh về phía một oan hồn trong đó.
Nhưng oan hồn kia lại như có tánh mạng, lợi dụng thân ảnh bồng bềnh tránh thoát công kích của hắn, loan đao trong tay càng chém về phía sau đầu hắn.
Độc Hạt Tử thực lực bất phàm, lập tức dùng kiếm đón đỡ, kiếm khí bắn ra trận trận Liệt Hỏa, muốn đốt tới oan hồn kia.
Chỉ tiếc Độc Hạt Tử thuộc tính không hợp với huyền khí, căn bản không phát huy ra thực lực tương xứng, bị oan hồn kia đánh cho đỡ trái đỡ phải.
Bên kia, Thải Hà Nguyệt bảo vệ Lăng Tiếu ở bên người, quanh thân tản ra kim mang cường đại, đạo phật trong tay vung ra trận trận kim quang, cùng một đạo oan hồn quấn nhau.
Huyền Diệu thực lực thấp nhất, nhưng hắn phát ra công kích quang thuộc tính thuần chánh nhất, có thể khiến cho một đạo oan hồn trong đó tạm thời không thể đến g ần người, bất quá hắn cũng sắp không chịu nổi công kích của oan hồn kia rồi.
Quạt giấy trong tay Huyền Diệu vung vẩy, từng con Hồ Điệp màu trắng xen lẫn vào nhau đánh tới oan hồn kia.
Oan hồn gầm nhẹ một tiếng, giơ loan đao nổ nát Hồ Điệp, đao mang cực thịnh chém về phía đầu Huyền Diệu
Oan hồn thực lực khủng bố, không hề bận tâm đến sự bài xích của quang thuộc tính, muốn một lần hành động chém giết Huyền Diệu.
Huyền Diệu nhìn qua loan đao gần trong gang tấc, toát ra một thân mồ hôi lạnh hoảng sợ nói:
- Mạng ta dừng ở đây vậy!
Ngay một khắc này, một đạo hỏa diễm màu xanh da trời hóa ra hình Hỏa Long đốt về phía oan hồn kia
Oan hồn lộ ra vẻ kinh hoảng, rõ ràng dừng đao thế, lập tức lui ra.
Thiên Hỏa chí dương chi hỏa, thiêu tẫn vạn vật thế gian.
Oan hồn đã ngưng tụ thành hư ảnh, nhưng chúng e ngại nhất chính là loại chí dương chi hỏa này, một khi bị dính vào, cho dù oan hồn cường đại hơn nữa cũng bị đốt rụi.
Huyền Diệu lau mồ hôi lạnh vẫn còn sợ hãi nói:
- Ta biết ngay bản Thần Toán không phải người đoản mệnh mà.
Lăng Tiếu ở bên cạnh kêu lên:
- Lại không đến, ngươi dù có mười cái mạng cũng không đủ chết.
Huyền Diệu không dám khinh thường, tranh thủ đi đến bên người Lăng Tiếu.
Hắn nhìn qua Lam Diễm quỷ dị trong tay Lăng Tiếu nuốt nước miếng nói:
- Lại... Lại là Thiên Hỏa! "
- Tên thần côn ngươi kiến thức thật bất phàm.
Lăng Tiếu liếc qua Huyền Diệu, tiếp theo thao túng hai luồng Thiên Hỏa đánh về phía oan hồn đang đối kháng với Thải Hà Nguyệt và Độc Hạt Tử.
Những oan hồn kia gặp phải Thiên Hỏa, lập tức như thỏ con bị giật mình, tranh thủ trốn đi xa.
- Khó trách nhiều người đến như vậy đều không có ra, chỉ bằng vào những oan hồn này thôi đã đủ xưng bá Nam Vực rồi.
Độc Hạt Tử cảm khái nói.
Thải Hà Nguyệt vừa bước vào trung giai Địa Hoàng, vừa rồi thiếu chút nữa đã không ứng phó được đầu oan hồn kia, lúc này vỗ ngực nói:
- Đúng vậy, chúng tuy rằng không thể đánh ra công kích thuộc tính, nhưng vẫn còn đao kỹ lúc sống, thật sự khiến người khó lòng phòng bị.
- Đừng sợ, có ta ở đây chúng không gây thương tổn được các ngươi đâu.
Lăng Tiếu rất tự tin nói.
Độc Hạt Tử nghe xong lời này, trên mặt chỉ cảm thấy nóng lên.
Hắn đường đường một đại cao giai Địa Hoàng, lại là người hầu của người ta, rõ ràng không có năng lực bảo vệ chủ nhân, còn cần người ta bảo vệ, quả nhiên khiến hắn vô cùng xấu hổ.
Lúc này, bên phía Quỷ Bà Yêu Công lại xuất hiện đạo hư ảnh oan hồn thứ hai.
Dùng 2 đấu 2, Quỷ Bà Yêu Công bị bức vào hiểm cảnh.
- Ô hắc, bảo bối hảo hảo hưởng thụ bữa tiệc lớn đi!
Quỷ Bà hú lên quái dị, cánh tay khô héo vỗ vào khô lâu trên quyền trượng, khô lâu lập tức thoát ly quyền trượng bay lên giữa không trung, tản mát ra lực hấp xả cường đại.
Oan hồn ở phụ cận không tự chủ được đều chui vào trong đầu lâu kia, trong đó một đạo hư ảnh oan hồn ngưng hình giơ loan đao chém về phía khô lâu kia.
Quỷ Bà thừa cơ mở miệng phun ra một vòng máu tươi dính lên trên khô lâu.
Khô lâu dính vào máu tươi, đồng tử yêu dị tựa như sống lại, bắn ra hai đạo quang mang đỏ thẫm tĩnh mịch đụng vào trên hư ảnh oan hồn kia.
Ô ô!
Oan hồn dính vào lục mang đỏ thẫm kia lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, hư ảnh lập tức tan rả không ít.
Thần Khống Thiên Hạ