Thần Khống Thiên Hạ
Chương 370: Tiến Giai Linh Sư (2)
Nếu như lại thu phục được Si Mị Lam Hỏa Châu này thì..., tin tưởng độ tinh khiết hỏa thuộc tính của hắn cũng sẽ đạt tới 100%, về phần nó có thể mang cho hắn chỗ tốt gì, cũng phải đợi thu phục được đã mới biết được.
Lăng Tiếu quyết định chú ý, một bên truyền niệm cho Tiên Thiên Âm Phong Châu, bảo nó dốc hết toàn lực thôn phệ Si Mị Lam Hỏa Châu, tập trung nó không cho nó đào tẩu, một bên khác lợi dụng tinh thần lực không ngừng điên cuồng công kích Si Mị Lam Hỏa Châu.
Si Mị Lam Hỏa Châu lọt vào song trọng lực lượng oanh kích, khí thế đại yếu, lại bị Tiên Thiên Âm Phong Châu trói buộc, khiến nó không thể giãy dụa được.
Nếu như ở bên ngoài thì Si Mị Lam Hỏa Châu muốn trốn thế nào thì trốn, coi như là Tiên Thiên Âm Phong Châu cũng không làm gì được nó chứ đừng nói đến Lăng Tiếu.
Thế nhưng nơi này là thức hải Lăng Tiếu, cũng đồng nghĩa với là một thế giới khác, ở đây hoàn toàn do Lăng Tiếu khống chế, huống hồ tinh thần lực công kích của Lăng Tiếu khó lòng phòng bị đã suy yếu rất lớn năng lượng của nó, đồng thời cũng phá hủy năng lượng nó phóng ra ngoài đối phó với Tiên Thiên Âm Phong Châu.
Cứ tiếp tục như thế, nó sớm muộn gì cũng bị tinh thần lực Lăng Tiếu phân hoá.
Chỉ là nó mặc dù có ý thức, nhưng lại không có tư tưởng, nó không cảm giác được trạng thái Lăng Tiếu đã thập phần hư nhược rồi, chỉ cần nó lại có thể kiên trì chốc lát nữa thì tinh thần lực Lăng Tiếu sẽ tiêu hao hầu như không còn, như vậy nó sẽ mất đi uy hiếp lớn nhất, liền có thể thong dong rời đi được.
Lục Ông ở một bên quan sát, lẩm bẩm nhịn không được thở dài một hơi:
- Xem ra tiểu gia hỏa này sắp không được rồi, thật sự đáng tiếc!
Đúng vậy, tinh thần lực Lăng Tiếu đã sắp hao tổn không còn gì.
- Móa nó, năng lượng của đồ chơi nhỏ này quá cường đại, tinh thần lực cũng đã tiêu hao hết nhưng vẫn không thể suy yếu một phần mười năng lượng của nó, xem ra chỉ có thể buông tha.
Lăng Tiếu trong lòng thầm mắng nói.
Ngay khi Lăng Tiếu muốn thư giãn thì một cổ tin tức cầu khẩn truyền vào.
Hắn tựa hồ cảm ứng được Si Mị Lam Hỏa Châu đang cầu xin tha thứ.
- Đã đến, thật tốt quá.
Lăng Tiếu kinh hỉ kêu một tiếng, lập tức thử lấy ý niệm truyền ra yêu cầu của hắn.
Bên kia Tiên Thiên Âm Phong Châu đã thôn phệ sạch sẽ năng lượng bên ngoài Si Mị Lam Hỏa Châu, lại bao lấy về phía Si Mị Lam Hỏa Châu.
Vừa rồi nó đã bị Si Mị Lam Hỏa Châu bức cho chật vật không chịu nổi, giờ nó phải hảo hảo lấy lại thể diện mới được.
Có uy hiếp từ Tiên Thiên Âm Phong Châu, Si Mị Lam Hỏa Châu không chút do dự liền đưa tin lựa chọn thần phục Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đại hỉ, lập tức mệnh lệnh Tiên Thiên Âm Châu trước tiên đình chỉ công kích, sau đó lợi dụng chút tinh thần lực còn sót lại để lại một đạo tinh thần lực ở trung ương nhất của Si Mị Lam Hỏa Châu.
Đạo tinh thần lực này khắc vào chỗ châu tâm của Si Mị Lam Hỏa Châu, về sau khỏa Si Mị Lam Hỏa Châu này liền thuộc về Lăng Tiếu rồi.
Ngay khi tinh thần lực của hắn bắt được với Si Si Lam Hỏa Châu thì một cổ năng lượng cường đại tán phát ra, tựa hồ như muốn kết hợp lại với Lăng Tiếu.
- Tiểu hữu ngươi nhanh lui ra ngoài, nó muốn đưa ngược cho ngươi năng lượng bổn nguyên, chỉ cần hấp thu bổn nguyên của nó sẽ rất có lợi cho việc tu luyện của ngươi.
Lục Ông kêu to nói.
Lăng Tiếu mới kịp phản ứng, lên tiếng liền thối lui ra khỏi tinh thần thức hải.
Lăng Tiếu linh hồn trở về thân thể, chỉ cảm thấy đau đớn trong đầu đã không còn nữa, mà từ trong thức hải lại chảy ra linh lực cuồng bạo cuồn cuộn không dứt, dễ dàng liền thay thể một thân huyền lực trước kia của hắn.
- Lão đại ngươi không sao chứ?
Hỏa Kỳ Lân vừa thấy Lăng Tiếu tỉnh lại, lập tức hỏi.
- Ta không sao, Tử Tử giúp ca hộ pháp, ca muốn đột phá.
Lăng Tiếu giao phó một tiếng liền xoay người sang chỗ khác, hắn mở ra một động khẩu lớn trên nham bích, sau đó liền lao vào.
Vốn Lăng Tiếu đã là cao giai Huyền Sĩ đỉnh phong, hiện giờ lại có Si Mị Lam Hỏa Chau tận lực chuyển vận tới bổn nguyên linh lực, đột phá giờ đã là việc lửa sém lông mày.
Sau khi Lăng Tiếu ngồi xếp bằng một chút, Tam Phân Quy Nguyên Khí lập tức cấp tốc vận chuyển.
Tam Phân Quy Nguyên Khí ba thuộc tính đồng tu, linh lực Si Mị Lam Hỏa Châu chuyển vận tới lập tức bị mạnh mẽ hấp thu về phía đan điền.
Vốn khối không khí chỗ đan điền đã sắp ngưng tụ thành thực chất, hiện giờ có đại lượng linh lực chuyển vận tới, những khối không khí kia lập tức bị thay thế áp súc, ẩn ẩn biến thành một khỏa hạt châu đủ loại màu sắc lớn chừng ngón cái. Khỏa hạt châu này nhan sắc thiên về Lam Hỏa chi sắc, các nhan sắc khác phải nhạt hơn mấy phần.
Đây cũng là hình dạng đan điền mới của Lăng Tiếu, đan điền ngưng hình chính là đặc thù trọng yếu khi bước vào Linh Sư giai.
Đi tới một bước này, liền biểu thị Sư vị đã thành.
Đồng thời, theo đan liền ngày càng lớn mạnh, thực lực bản thân võ giả cũng sẽ không ngừng được tăng cường.
Sau khi đan điền thành hình, linh lực vẫn đang không ngừng chuyển vận tới, cho đến sau khi đan điền không dung nạp được nữa mới khuếch tán ra kinh mạch, huyệt khiếu bốn phía.
Tam Phân Quy Nguyên Khí đã tu luyện tới đệ tam thành khoát huyệt, trước kia Lăng Tiếu đã lấp đầy mười mấy huyệt khiếu, hôm nay có đại lượng linh lực chuyển vận tới, những huyệt khiếu kia nguyên một đám đều được lấp đầy.
Chỉ một hồi, liền có gần một trăm huyệt khiếu được mở rộng gấp đôi, hơn nữa trong huyệt khiếu đều tràn đầy linh lực.
Trong lúc nhất thời, những huyệt khiếu kia tựa như từng khỏa ngôi sao chói mắt, năng lượng thập phần tinh khiết hạo hàn.
Cùng lúc đó, khí tức Lăng Tiếu cũng đang không ngừng tăng vọt lấy
Cao giai Huyền Sĩ đột phá, một thân linh lực gia thân, khí thế trong giây lát đạt đến mức cường hãn trước nay chưa từng có, trong nháy mắt đã trở thành đê giai Linh Sư, khí thế vẫn đang một đường tăng vọt, không bao lâu đã đến đê giai Linh Sư trung thành chi cảnh, ngay sau đó đã đến đê giai Linh Sư đỉnh phong.
Nhưng mà, khí tức vẫn không hề có ý đình chỉ, vẫn một đường hát vang lấy.
Một mực đạt đến trung giai Linh Sư trung thành chi cảnh mới đình chỉ lại, huyệt khiếu quanh thân cũng tổng cộng khoát sung hơn hai trăm, chỉ cần lại nhồi vào huyệt khiếu còn lại liền có thể tiến giai Tam Phân Quy Nguyên Khí tầng thứ tư rồi.
Ah!
Lăng Tiếu mở ra đôi mắt hổ như lóe lên ánh lửa, trong miệng nhịn không được hô lên một tiếng, thân thể chấn động, khí thế cường đại tán phát ra.
Ầm ầm!
Cửa động bị hắn chấn cho rung rung, một cổ bụi bậm tràn ngập cửa động.
Một đạo thân ảnh anh vĩ chậm rãi từ trong đó đi ra.
Chỉ thấy Lăng Tiếu lúc này tựa hồ cao lớn hơn một phần, dáng cười tà mị treo trên khuôn mặt tuấn lãng kia đủ để miểu sát bất luận một thiếu nữ hoài xuân nào, cơ bắp rắn chắc lõa lồ kia lại cực kỳ cân xứng, thoạt nhìn thập phần cường tráng hữu lực, từ đó có thể trông thấy vài tên linh lực nóng rực bám vào hắn trên đó, mang đến cho người một loại cảm giác vô cùng lăng lệ.
Thần Khống Thiên Hạ