Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1696: Tưởng thưởng (2)

Nữ tử từ sau khi tuyên đọc tưởng thưởng dẫn the Lăng Tiếu đi đến trong trang viện của hắn.

Trang viện kia không có ở trong thành mà là ở ngoài thành, hoàn cảnh đặc biệt ưu mỹ, y sơn bàng thủy, hỏa thảo rất nhiều, linh điểu thỉnh thoảng hót lên, dù không được tính là xa hoa đại trạch nhưng mà lại thắng ở hoàn cảnh thanh u thư giãn, rất thích hợp cho người tu luyện, lại không lo lắng bị người khác quấy nhiễu.

Lăng Tiếu đối với cái này vô cùng hài lòng, hắn đối với an bài của Liệt Như Ý thản nhiên tiếp nhận.

Hắn tin tưởng này sau hồi báo của chính mình cho nàng tuyệt đối không chỉ như vậy.

Bên trong trang viện có không ít phòng ốc, nhưng mà chủ nhân lại chỉ có một mình Lăng Tiếu, mặt khác có một ít thiên phòng là cung cấp cho đám hộ vệ cùng hạ nhân ở lại.

Lăng Tiếu vào ở chỗ này đã trở thành chủ nhân tạm thời ở đây, mà hắn lại để cho Sài Quán tạm thời trở thành quản gia nơi này.

Mặt khác Lăng Tiếu lại đem Huyền Diệu, Ngọc Nhu Phỉ, Phong Thanh Duyên, Sát Thiên cùng với Tiên Vu Dã đều gọi ra.

Đến bây giờ hắn nhưng không cần phòng bị Liệt Viêm thương minh sẽ làm ra cái gì bất lợi với hắn rồi.

- Sau này chỗ này tạm thời chính là chỗ an cư của chúng ta, qua mấy ngày ta quen thuộc tình huống ở chỗ này liền bắt đầu để người tìm hạ lạc của sư phụ cùng nghĩa phụ của Nhu Phỉ.

Lăng Tiếu đối với mấy người nói.

Ngọc Nhu Phỉ cùng Phong Thanh Duyên đều là lộ ra sắc mặt vui mừng, chúng nữ đợi ngày hôm nay đã lâu rồi.

- Như thế thì tốt rồi, chỉ cần tìm được sư phụ ngươi, cũng không uổng ta ngàn dặm xa xôi mà từ Trung vực đi tới nơi này.



Phong Thanh Duyên vui vẻ nói.

- Ừ, bất quá còn phải làm phiền sư nương vẽ một bức chân dung của sư phụ, đến lúc đó lại phục chế thêm một ít, ở thời điểm ban bố nhiệm vụ cũng đễ cho người tìm được.

Lăng Tiếu nói, tiếp theo hắn đối với Ngọc Nhu Phỉ nói:

- Ngươi cũng giống như vậy, hạo ra một bức chân dung của phụ thân ngươi đi, như vậy tìm người dễ dàng hơn nhiều lắm.

- Ừ, ta biết rồi.

Ngọc Nhu Phỉ gật đầu nói.

Lăng Tiếu lại đối với Huyền Diệu nói:

- Thần côn ngươi liền an tâm tu luyện ở chỗ này, chỗ này là thành trì phồn hoa nhất của Thiên Long địa vực, cần tài liệu tu luyện gì cứ việc mua lấy, trước đem thực lực tăng lên rồi hãy nói!

Huyền Diệu tự nhiên là sẽ không khách khí với Lăng Tiếu, thực lực bây giờ của hắn đã đạt tới trung cấp Thánh giả rồi, lấy niên kỷ như vậy của hắn mà nói đã là vô cùng xuất sắc rồi, nhưng mà so sánh với Lăng Tiếu tự nhiên là chênh lệch quá nhiều, nhưng mà hắn đã thỏa mãn.

Hắn ở Trung vực khổ tâm đi theo Lăng Tiếu chính là vì hôm nay, đi tới Thiên vực hắn không còn lo lắng thực lực của chính mình không thể tăng lên.

Sau đó mấy ngày Lăng Tiếu vốn định cùng mấy người đi dạo trong thành một chút, thuận tiện mua chút ít thánh vật cần thiết.



Những nữ tử trẻ tuổi mỹ mạo này thấy bộ dạng anh tuấn của Lăng Tiếu hận không được Lăng Tiếu có thể nhận các nàng, cho dù là làm tỳ nữ cũng cam tâm tình nguyện a!

Lăng Tiếu tự nhiên không phải nhìn thấy một nữ nhân liền muốn người đó rồi.

Hắn thật vất vả mới đem bọn họ đuổi đi, sau đó để cho một gã hộ vệ dẫn hắn cùng mấy người Huyền Diệu đi đến Liệt Viêm thành dạo một chút.

Hộ vệ là một gã Thánh Hoàng đỉnh phong, tên là Thái Nhân, hắn thay Liệt Viêm thương minh làm việc đã mấy trăm năm, hắn đối với Liệt Viêm thành coi như là rõ như lòng bàn tay.

Dưới sự dẫn dắt của hắn, đám người Lăng Tiếu rất nhanh liền nhìn thấy các loại cảnh tượng phồn hoa ở bên trong Liệt Viêm thành.

Liệt Viêm thành là một trong những danh thành phồn hoa nhất bên trong Thiên vực, võ giả cường đại khắp các nơi nhiều không đếm hết, thỉnh thoảng còn có thể gặp gỡ tồn tại Bán Thần Vương hoặc là cấp bậc Thần Vương.

- Khách khanh đại nhân, trong thành phân ra tương đối quy phạm, các loại cửa hàngbuôn bán sản phẩm của các loại nghề nghiệp đều ở đường phố bất đồng, không biết đại nhân đối với phương diện nào cảm thấy hứng thú nhất?

Thái Nhân cung kính nói.

- Ta mới đến Liệt Viêm thành trước tùy tiện nhìn xem một chút đi.

Lăng Tiếu ứng nói.

Bên trong cửa hàng buôn bán ở trong thành cái gì cần có đều có, đủ loại tài liệu trân quý lấy xuống từ linh thú, còn có các loại cao giai linh thảo, còn có một ít kỳ trân hiếm gặp, bảo vật ở lúc bình thường khó thấy được ở chỗ này lại lộ ra vẻ thường thấy.



Đám người Lăng Tiếu cũng nhìn đến hoa mắt lên, trong mắt đều là vẻ hưng phấn hết sức.

Sau khi đi dạo một ngày, đám người Lăng Tiếu còn chưa đi hết phạm vi một phần mười của Liệt Viêm thành, có thể thấy thành trì này lớn như thế nào rồi.

Chỗ này trừ các cửa hàng ra, còn có các chỗ tiêu tiền, để cho người vui vẻ không thôi, lưu luyến đi tới đi lui.

- Quả nhiên là đại thành trì, quả thật không phải là thành trì bình thường có thể so sánh được, lúc trước mới tới Thạch Thiên thành cũng đã cảm thấy Thạch Thiên thành rất lớn rồi, nhưng mà Thạch Thiên thành so sánh với nó căn bản là khác biệt một trời một vực.

Huyền Diệu cảm khái nói.

Phong Thanh Duyên ở một bên cũng ủng hộ nói:

- Không sai, thành trì này hẳn là đại danh thành điển hình nhất đại biểu bên trong Thiên vực, chúng ta đến Thiên vực coi như là chuyến đi này không tệ rồi.

- Ừ, tối nay trước tìm chỗ ở, ngày mai liền đến dong binh công hội ban bố nhiệm vụ.

Lăng Tiếu ứng nói.

Trong lòng hắn nghĩ có nên đem chân dung của Vân Mộng Kỳ công bố luôn một thể hay không, xem một chút nàng có ở bên trong Thiên Long địa vực hay không đây?

Bất quá ý nghĩ này cũng chỉ là lóe lên rồi biến mất, không có đi thực hành.



Lăng Tiếu đem ý đồ tìm người của mình nói với Thái Nhân, muốn nghe ý kiến của hắn một chút.

Nhưng mà khi hắn nói ra lại là đưa tới tiếng cười của Thái Nhân:

- Nguyên lai khách khanh chấp sự muốn tìm người, vậy không cần phải đi dong binh công hội rồi.

- Đây là vì sao?

Lăng Tiếu nghi ngờ hỏi.

- Cái nhiệm vụ này kỳ thật trưc tiếp công bố ở trong thương minh chúng ta thì tốt rồi, lấy nhân mạch của thương minh chúng ta, ở bên trong Thiên Long địa vực muốn tìm mấy người đó là chuyện rất dễ dàng.

Thái Nhân hết sức ngạo nghễ nói.

Xác thật, sinh ý của Liệt Viêm thương minh trải rộng khắp các đại thành trì, lấy nhân mạch cùng lực hiệu triệu của bọn họ, chỉ cần người này có ở trong Thiên Long địa vực, muốn tìm nhưng không tính là quá khó.

Lăng Tiếu vỗ vỗ trán cười nói:

- Có thể làm như vậy sao? Vậy nhanh chóng một chút, ta cầm tìm hai người.

- Không thành vấn đề, khách khanh chấp sự cứ việc phân phó, tiểu nhân nhất định sẽ đem chuyện này làm ổn thỏa!

Thái Nhân lòng tin mười phần nói.



Thần Khống Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Khống Thiên Hạ Truyện Thần Khống Thiên Hạ Story Chương 1696: Tưởng thưởng (2)
4.3/10 từ 274 lượt.
loading...