Thần Khống Thiên Hạ
Chương 1441: Dẫn họa sang đông (1)
Lăng Tiếu dặn:
- Ngươi cùng Xích Cương ra ngoài hộ pháp cho ta, ta muốn thu hỏa chủng này!
Nhận được mệnh lệnh, Mãnh Nam lập tức lao ra ngoài, Xích Cương chỉ nói “cung chủ cẩn thận” sau đó đi theo.
Lăng Tiếu ngồi xuống, ổn định tâm thần, há mồm khẽ hấp, đem bạch diễm hút tới, bắt đầu vận chuyển Cửu Dương Phần Thiên Công, đem bạch diễm luyện hóa, dự tính nhồi vào dương mạch thứ sáu, luyện thành tầng sáu – Bạch Viêm Chân Dương.
Đây cũng là nguyên nhân hắn bức thiết chạy tới nơi này.
Dùng địa hỏa tạo dương mạch, uy lực phát huy cực kỳ đáng sợ.
Nhưng khi Lăng Tiếu vừa bắt đầu, bạch diễm chợt phát sinh biến hóa.
Biển lửa vốn là một vùng mênh mông vô tận, nhưng lại đột nhiên bắt đầu co rút thu nhỏ lại, giống như đám cháy bị hết nhiên liệu nên đã hoàn toàn dập tắt. Điều này làm cho người ta có cảm giác khó hiểu.
Lăng Tiếu mãnh liệt mở mắt, vừa vặn thấy hỏa diễm đã thu lại toàn bộ không còn thấy đâu nữa.
- Xem ra không thu phục ngươi trước, thì ngươi sẽ không cho ta luyện hóa!
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không tin tưởng ngọn lửa trắng này vô duyên vô cớ bị dập tắt.
Vốn nó là dị hỏa đã đạt tới trạng thái Địa Hỏa, nên cũng đã có ý thức sơ bộ.
Ở trong Thức Hải của Lăng Tiếu có yêu quái Thiên Hỏa Châu tồn tại, Đê Giai Hỏa Diễm so sánh với nó mà nói đều là một loại bất hạnh.
Cực Diễm Hình Hỏa là tồn tại hàng đầu trên Địa Hỏa Bảng, chỉ cần lại trải qua hàng vạn năm tháng bồi dưỡng và tích lũy, nói không chừng sau này nó sẽ có cơ hội thăng bậc tiến giai là Thiên Hỏa.
Nó có thể ý thức được sự tồn tại của yêu quái Thiên Hỏa Châu thì cũng chẳng có gì lạ.
Chỉ có điều là, mặc dù nó đã che giấu hỏa diễm, ẩn dấu đi. Nhưng làm thế nào mà thoát được cảm ứng của yêu quái Thiên Hỏa Châu.
Lăng Tiếu hướng tới phía trước đi thêm mấy bước, cuối cùng dừng ở trước một vách đá khác.
Lăng Tiếu cong người nhún mình rồi trực tiếp bay vút đến chính giữa vách đá. Hắn cảm ứng được Cực Diễm Hình Hỏa tuyệt đối là đang ẩn nấp đâu đó ở quanh chỗ này.
Lăng Tiếu thấy trên vách đá lại đang có vài con bạch xà biến dị Thất Giai Cao Giai đang uốn éo quay quay cái đầu.
Mỗi một con đều là nhìn giận dữ vào Lăng Tiếu, lưỡi rắn càng không ngừng thụt thò. Ngọn lửa trắng càng không ngừng phun ra, hướng tới Lăng Tiếu định bao trùm đốt cháy hắn.
- Mỗi một con bạch xà đều có thể phun ra ngọn lửa trắng này, xem ra những con bạch xà này được lợi không ít!
Lăng Tiếu ở trong lòng âm thầm thán phục một tiếng. Thức Hải của yêu quái Thiên Hỏa Châu phóng đại lực hút, sau khi trực tiếp nuốt chửng những hỏa diễm này, thì đối với hắn đã không tạo thành bất cứ thương tổn gì.
Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không liều mạng cùng bọn chúng. Có Thiên Hỏa tại đây, muốn giết những con bạch xà này thì thật dễ dàng.
Lăng Tiếu bóng dáng lướt đi như gió, càng không ngừng thoáng hiện ở khắp nơi. Hắn bí mật mang theo Thiên Hỏa rồi từ đầu chỉ tay không ngừng điểm về hướng mấy con bạch xà kia.
Thiên Hỏa một khi bị dính vào người, bạch xà liền không ngừng quay cuồng rít lên, cuối cùng cũng biến thành những đốm tàn, đến mảnh vụn nho nhỏ cũng không còn.
Lăng Tiếu là vì muốn giảm bớt thời gian tìm kiếm Địa Hỏa, bằng không hắn không ngại chơi đùa cùng với những con Cao Giai bạch xà này.
Lăng Tiếu phát hiện ở trên vách đá có một cửa hang động khá lớn, bên trong lóe ra những tia chớp sáng trắng. Hắn phát hiện ở đó có không ít khí tức, mà hắn cũng kết luận Địa Hỏa liền đang ở bên trong động kia.
- Chỗ này mới thật sự là ổ rắn a!
Lăng Tiếu lẩm bẩm.
Dứt lời, hắn giơ cao song chưởng lên quá đầu, vô số Thiên Hỏa bị hắn điên cuồng xuất ra. Một đám năng lượng hừng hực hội tụ ở trên đỉnh đầu hắn.
- Đến đó cho ta!
Lăng Tiếu nâng đám năng lượng ngưng tụ ở trên đỉnh đầu liền hướng tới cửa hang động mà nện.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Một tiếng nổ mạnh với âm thanh như trời long đất lở vang lên ầm ầm. Nó khiến cho vách núi đều bắt đầu lắc lư, vô số tảng đá lăn rơi xuống. Thiên Hỏa đáng sợ trực tiếp tập kích vào trong cửa hang động, ngọn lửa hừng hực bốc cháy lên đã bịt kín cửa hang động.
Ngay sau đó những con Hỏa bạch xà trườn ra, tất cả đều phát ra âm thanh "Tê tê" thảm thiết.
Một khi bị Thiên Hỏa dính vào, trên cơ bản đều khó có thể dập tắt, vận mệnh của bọn chúng có thể nghĩ.
Đợi đến sau khi mọi thứ tan thành mây khói, cửa hang động bị phá bung một mảng lớn, lại có vô số hòn đá chẹn lấy đường đi.
Lăng Tiếu bay vút lên phía trước. Kim quyền trực tiếp đánh cho những tảng đá lớn này hòn nào hòn nấy đều bị nát bấy. Sau đó hắn tiến vào trong hang động.
Lăng Tiếu một mạch đi vào, làn khói ở bên trong vẫn đang chưa hoàn toàn tiêu tan, nên đã che chắn tầm mắt nghiêm trọng.
Tê!
Bỗng đột nhiên, một đạo âm thanh rất nhỏ vang lên, ở trong bụi mù mờ mờ ảo ảo có một xà ảnh đang nhào đầu đánh về phía trước.
Ở trong không gian cửa hang động không tính là lớn, Lăng Tiếu căn bản không có quá nhiều không gian di chuyển. Hắn chỉ có thể cấp tốc lui về phía sau, đồng thời đánh ra một hỏa chưởng, trực tiếp nện về hướng xà ảnh kia.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Xà ảnh bị công kích, nhưng lại không lập tức bị đốt cháy giống như những con rắn khác, vẫn đang nhào về hướng Lăng Tiếu định cắn tới.
Lăng Tiếu lông tơ chợt dựng ngược. Hắn cảm ứng được con rắn này hoàn toàn không giống với những con rắn khác. Thực lực ít nhất so sánh với những con rắn khác thì đáng sợ hơn nhiều lắm.
Lăng Tiếu không chút suy nghĩ, hắn liền dùng tới tốc độ cao nhất cấp tốc lui ra ngoài về hướng phía sau, để tránh khỏi kết quả bị nuốt chửng.
Lăng Tiếu vừa mới ra khỏi hang động thì con rắn kia cũng đã đuổi tới.
Lăng Tiếu rốt cục cũng thấy rõ hình dáng con rắn này. Nó cũng vẫn là một con bạch xà, chỉ là so sánh với những con bạch xà trước đây thì nó có thể tích lớn hơn không ít. Trên trán có một cái sừng cũng càng làm khí thế dữ tợn hơn.
Đây rõ ràng là một con Bạch Xà Linh thú khác thường đã đạt tới Bát Giai, quanh thân lóe ra được một đám hào quang bảo vệ dày màu bạc.
Lăng Tiếu mỗi một chưởng mỗi một chỉ thì đều có thể phá được phòng ngự của Thất Giai Linh Thú, có điều không có nghĩa là hắn có thể phá được phòng ngự của Bát Giai trở lên.
Rất hiển nhiên một chưởng kia vừa rồi của hắncũng không hề gây tổn thương đến thân thể của con bạch xà Bát Giai này. Bằng không nó cũng không có khả năng truy theo ra đến tận đây.
- Xem ra lại phải phí một phen động tay động chân!
Lăng Tiếu âm thầm tự nhủ.
Bát Giai Đê Giai bạch xà nổi khùng quát:
- Nhân loại đáng chết, lại giết tiểu bối tộc ta, ta muốn sống nuốt ngươi!
Cái đuôi Bạch xà quật một cái, nó bổ nhào về hướng tới Lăng Tiếu mà định cắn. Tốc độ kia quả thực là nhanh đến kinh người.
Thần Khống Thiên Hạ