Thần Đế Trọng Sinh
Chương 971: C971: Kỷ lục vạn năm 2
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nín thở, gắt gao nhìn chằm chằm con số trên màn hình, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì Long Thần, rất có khả năng trở thành người đầu tiên trong một vạn năm qua thành công viết danh tự của mình lên trên tượng đài Thiên Kiếp!
Đây là thành tựu mà vô số tiền bối kinh tài tuyệt diễm cũng chưa từng đạt tới!
Gần như có thể đoán được, nếu như Long Thần thật sự có thể ghi danh vào trên tượng đài Thiên Kiếp thì chắc chắn sẽ lưu danh vạn cổ!
Và tất cả mọi người, đang chứng kiến khoảnh khắc vĩ đại này bằng chính đôi mắt của mình, cũng cùng có vinh dự, may mắn làm sao?
Nhất là cả đám người đến từ Long tộc, càng là mọi người xiết chặt nắm đấm lại, trên mặt của tất cả đều đầy vẻ kích động, chờ mong thời khắc vinh quang này sẽ đến!
Ngay cả chuyện mà tông chủ của bát đại tiên môn cũng chưa từng làm được, Long Thần lại sắp làm được, từ sau ngày hôm nay, tên tuổi của Long Thần sẽ vang vọng toàn bộ Tu Chân giới! Mà Long tộc cũng đủ để đạt tới tình trạng sánh vai cùng với bát đại tiên môn!
Tuy nhiên, ở bên trong ánh mắt của rất nhiều người:
Ầm!
Một thân ảnh từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bị đẩy lùi ra ngoài!
"Ai!"
Tất cả người ở nơi này, sau khi trải qua một lúc yên tĩnh, thì có một tiếng thở dài vang lên, những thế lực đối lập với Long tộc kia thì thi nhau thở phào nhẹ nhõm.
Đám người Long tộc kia thì trên mặt của mỗi người càng là hiện ra vẻ chán nản.
"Long Thần! Thành tích cuối cùng, 700 tầng!"
Sau khi người chủ trì tuyên bố thành tích của Long Thần ra thì ngay lập tức mọi người lại thi nhau thở dài một lần nữa.
Vốn là cái thành tích này đã đủ để treo những thiên tài khác lên đánh, thậm chí có thể nói đã là thành tích tốt nhất ở một vạn năm qua!
Thế nhưng là còn kém một chút nữa, còn kém một chút xíu nữa là có thể ghi danh lên trên tượng đài Thiên Kiếp a!
Đáng tiếc!
Thật là đáng tiếc!
Ngay cả Long Thần sau khi hạ xuống trên mắt đất cũng không thể không lắc đầu thở dài một lúc, trên gương mặt không có chút rung động nào lại hiện ra vẻ vô cùng thất vọng.
Vẻn vẹn chỉ có kém một tầng nữa thôi a!
Chỉ cần hắn có thể leo lên được một tầng nữa, thì có thể lưu lại tên của mình trên tượng đài Thiên Kiếp, lưu danh vạn cổ, vinh quang gia thân!
Đây là chuyện mà có bao nhiêu thiên tài tu chân đều tha thiết mơ ước có thể làm được a!
Đáng tiếc, tất cả những thứ này, cuối cùng lại hóa thành bọt nước!
Điều này giống như kỳ thi tuyển sinh đại học trên Trái Đất, thành tích của Long Thần, chỉ bị kẹt trong điểm số kém hơn một chút nho nhỏ!
Nhiều hơn một chút thì có thể thi lên đại học, kém một chút điểm thì chỉ có thể thi rớt.
"Ai! Long Thần có lẽ là tồn tại có hi vọng nhất ghi danh trên tượng đài Thiên Kiếp, bây giờ ngay cả hắn cũng thất bại, những người khác thì chỉ sợ càng không có hy vọng đi?"
"Đúng vậy! Thành tích lần trước của Long Thần chính là thành tích tốt nhất ở bên trong các thiên kiêu! Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể phá vỡ kỷ lục vạn năm qua! Mấy đại thiên kiêu khác đoán chừng cũng không được!"
"Có đạo lý! Để cho chúng ta rửa mắt mà đợi đi! Nếu ngay cả hai vị kia đều không thể đánh vỡ kỷ lục vạn năm, thì đó mới chính là hoàn toàn không được!"
...
Ở bên trong tiếng bàn tán sôi nổi của mọi người, chớp mắt một cái lại đi qua bốn nhóm, cũng không có xuất hiện thành tích cao một lần nào, thậm chí ngay cả 300 tầng cũng không có ai có thể đạt tới.
Không thể không nói, thiên tài bình thường có khoảng cách quả thực không hề nhỏ so với thập đại thiên kiêu!
Cuối cùng:
Đi tới nhóm thứ hai mươi, cũng tức là một nhóm trước nhóm của Diệp Trần.
Không khí ở đây lập tức tăng vọt lên lần nữa, chỉ vì ở bên trong tổ này có một người:
Tuyệt Vô Địch!
Đúng vậy, rất khéo, không biết có phải có người cố tình động tay động chân hay không, Tuyệt Vô Địch vừa đúng ở trong nhóm trước nhóm của Diệp Trần.
Chẳng mấy chốc, mười sáu người đứng vào vị trí của riêng mình, hai tay Tuyệt Vô Địch ôm vai, ngạo nghễ mà đứng, vẻn vẹn về mắt khí thế đến xem thì đã hạ thấp toàn bộ khí thế của mười lăm người còn lại xuống.
Sau khi người chủ trì ra lệnh một tiếng, mười lăm người kia ngay lập tức xông vào trong lối vào, duy chỉ có Tuyệt Vô Địch không vội vàng mà chậm rãi bước vào trong đó.
"Quả nhiên là phong phạm cao thủ a!"
Mọi người thi nhau tán thưởng.
Nếu như đổi thành một tên thiên tài bình thường khác mà làm như thế thì khẳng định sẽ bị người mắng là đang làm ra vẻ, nhưng Tuyệt Vô Địch làm như thế thì sẽ không có một ai cho là như vậy.
Bởi vì hắn có vốn liếng để làm ra vẻ!
Bá bá bá!
Ánh mắt của tất cả mọi người lại tập trung trên bảng thành tích của Tuyệt Vô Địch, chẳng mấy chốc vang lên từng đợt tiếng kinh hô:.. 96... 189... Cũng gióng với Long Thần trước đó, tốc độ của Tuyệt Vô Địch cũng ổn định, tuy nhiên tốc độ so với Long Thần còn nhanh hơn rất nhiều, giống như một vụ phóng tên lửa, thời gian chỉ trong nháy mắt đã vượt qua 200 tầng!
Mà mười lăm tên thiên tài bình thường còn lại kia vào lúc này vẫn còn đang giãy dụa ở dưới 50 tầng.
Chênh lệch không lớn bình thường!
"Đã vượt qua 500 tầng!"
Trong đám người có người kinh hô một tiếng, hóa ra Tuyệt Vô Địch lúc này đã vượt qua 500 tầng, met thời gian đến lúc này mới chỉ trôi qua không đến nửa canh giờ!
Không những như thế, sau khi Tuyệt Vô Địch vượt qua 500 tầng, tốc độ cũng không có chậm hơn bao nhiêu, gần như vẫn đang ổn định đi lên!
"Đã đến 600 tầng!"
Lại có tiếng kinh hô từ trong đám người, vào lúc này, tất cả mọi người đều đang gắt gao nhìn chằm chằm vào trên màn hình lớn số tầng đi lên của Tuyệt Vô Địch, còn về thành tích của mười lăm người khác căn bản không có người đi để ý.
"Ha ha ha! Tiểu tử họ Diệp! Bây giờ ngươi đã biết chính mình với Tuyệt sư huynh của ta là có bao nhiêu chênh lệch chưa? Biết đánh cược trước đó ngươi lập ra là buồn cười cỡ nào chưa? Ha ha ha!"
Lăng Hiêu bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần, chế giễu không chút kiêng kỵ nào.
Vẻ mặt Diệp Trận đạm mạc, căn bản không thèm để ý.
Từ lúc hắn từ bên trong miệng của Hỗn Thế Ma Viên biết được, tầng cao nhất của Thiên Kiếp thần tháp có ẩn chứa áo nghĩa của Hỗn Độn pháp tắc thì mục tiêu của hắn chính là 1000 tầng! Tầng cao nhất!
Nhưng mà theo Lăng Hiêu, Diệp Trần không nói lời nào thì rõ ràng là sợ hãi, nhận sợ, lập tức càng cảm thấy đắc ý.
Một bên khác, sau khi Tuyệt Vô Địch vượt qua tầng thứ 680, tốc độ rõ ràng bắt đầu trở nên chậm.
"685... 686... 687..."
Tốc độ của Tuyệt Vô Địch càng lên cao thì càng ngày càng chậm, mọi người thấy cảnh tượng này thì thi nhau lắc đầu thở dài một lần nữa.
"Quả nhiên a! Tuyệt Vô Địch so với Long Thần vẫn là phải yếu hơn một chút, đừng nói ghi danh vào tượng đài Thiên Kiếp cho dù là kỷ lục của Long Thần chỉ sợ cũng khó mà vượt qua!" "Xem ra là không có hi vọng!"
"Lưu danh ở trên tượng đài Thiên Kiếp thật sự là quá khó khăn!"
...
Vào lúc mọi người ở đây thi nhau lắc đầu thở dài, bỗng nhiên có người chỉ vào trên màn hình lớn, hô to lên:
"Mau nhìn! Tốc độ của Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên lại tăng lên!"
Mọi người lập tức nhanh chóng nhìn vào:
Quả nhiên, Tuyệt Vô Địch vốn là đã đạt tới tầng thứ 689, dường như đã đạt tới cực hạn, thế nhưng là không hiểu vì sao, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt, thế mà một hơi vọt tới tầng thứ 696!
Tuy nhiên, ngay sau đó tốc độ lại bắt đầu chậm lại.
Mà mọi người thấy được cảnh tượng này, lúc đầu vốn đã hết hy vọng, thì bây giờ tất cả lại treo lên...
P/S: Ta thích nào...chương 8....Kim phiếu a...
Thần Đế Trọng Sinh