Thần Đạo Đan Tôn
Chương 905: Hi vọng ngươi
Không gian Thần giới quả nhiên vững chắc.
Lăng Hàn đem tâm tư đặt ở chỗ khác, nếu như hai Phá Hư cảnh sức chiến đấu mười sáu tinh ở Hạ giới khai chiến, vậy không có chút hồi hộp nào, đừng nói hoa viên này, dù toàn bộ Điểm Tinh Thành cũng bị đánh nổ.
Nhưng bây giờ thì sao? Lực lượng dư âm của bọn họ chỉ nhẹ nhàng làm rơi vài lá cây trong hoa viên, thật giống như trở lại Luyện Thể Cảnh vậy.
Oành oành oành, hai người chiến đến kịch liệt, có điều cơ bản là thiếu nữ công, Lăng Hàn thủ, hảo nam không cùng nữ đấu, thắng cô gái này có thể chứng minh cái gì chứ? Hiện tại Lăng Hàn muốn đánh bại chính là Ngũ Tông và Ngao gia, tương lai có thể là cường giả của Côn Bằng cung.
- Vi Vi, còn không ngừng tay?
Một âm thanh uy nghiêm truyền đến.
Lăng Hàn vốn là thủ thế, chỉ cần đối phương ngừng tay không đánh, vậy hắn tự nhiên cũng sẽ thu tay, quyền chủ động ở trong tay của thiếu nữ.
- Không, ta nhất định phải đánh bại hắn, còn kém một chút mà thôi!
Thiếu nữ chu miệng nhỏ nói, vô cùng đáng yêu.
Trong phòng đi ra hai người, một nam tử nhìn qua chỉ chừng bốn mươi tuổi, thân mang áo mãng bào, tỏa ra khí thế không giận tự uy, tên còn lại chính là Hướng Thừa Duẫn, cung kính đi theo phía sau hắn, hai tay kề sát bắp đùi, thật giống như tôi tớ.
Không cần phải nói, trung niên nam tử này chính là Tả Tướng đương triều… Lệ Trình, cũng được gọi Lệ Tướng, cường giả Tinh Thần Cảnh.
- Ngươi cô gái nhỏ này, lẽ nào đánh nửa ngày ngươi còn không biết người khác đang nhường con sao?
Lệ Tướng cười nói.
- Cái gì?
Thiếu nữ lập tức ngừng tay, nghiêng đầu nhìn Lăng Hàn nói.
- Này này này, ngươi nói thật, có nhường bổn tiểu thư hay không?
- Tứ tiểu thư thiên phú bất phàm, thực lực không tầm thường.
Lăng Hàn cũng không trực tiếp trả lời, mà đi một vòng, tán dương thiên phú võ đạo của thiếu nữ, này cũng không phải hắn thổi phồng, mà đối phương xác thực rất bất phàm.
Thiếu nữ lập tức vui sướng, cũng không có phát hiện bị Lăng Hàn ăn trộm trao đổi khái niệm, nàng rất kiêu ngạo nghểnh đầu, cái cổ trắng như tuyết hiển lộ hết tao nhã, phảng phất thiên nga kêu to, khiến người ta nhìn liền thoải mái.
Nàng gọi Lệ Vi Vi, con gái thứ tư của Tả Tướng, cũng là con gái nhỏ nhất...Tả Tướng tổng cộng sinh bốn trai bốn gái, trái lại Hữu Tướng, lại sinh tám con trai, thật không hổ là đối đầu.
Lệ Tướng nói:
- Cô nàng, con có biết người trẻ tuổi này mới vừa từ một Tiểu Thế Giới tới không.
- Há, không phải là phá toái hư không sao!
Lệ Vi Vi không phản đối nói, Hợp Ninh Tinh lớn như thế, hàng năm đều có mấy ngàn người từ Tiểu Thế Giới giáng lâm, bình quân một ngày chí ít mười người.
- Đến Phá Hư tầng chín mới phá toái hư không, lá gan của ngươi cũng thật nhỏ!
Nàng có chút xem thường, bước vào Phá Hư Cảnh liền có tư cách phá toái hư không tiến vào Thần giới, coi như ngươi cẩn trọng một chút, vậy đến tầng năm tầng sáu cũng nên di chuyển a, nhưng kéo tới tầng chín mới đến Thần giới, thực sự là quá nhát gan.
Lệ Tướng lộ ra nụ cười đa mưu túc trí nói:
- Vi Vi, chúng ta đánh cuộc được không?
- Đánh cuộc gì?
Lệ Vi Vi thuận miệng nói.
- Liền đánh cược con và Lăng Hàn đánh thắng bại.
Lệ Tướng cười nói.
- Nếu như con thắng, sau này vi phụ không tiếp tục quản con nữa, con muốn đi đâu chơi cũng được!
- Tốt, không cho phép vô lại!
Lệ Vi Vi nhất thời vui vẻ, nàng vẫn muốn rời Hoàng Đô đi ra ngoài, nhưng Lệ Tướng lo lắng cái này lo lắng cái kia, bảo vệ nàng rất chặt chẽ.
Nàng chỉ lo phụ thân đổi ý, lập tức làm dáng muốn chiến đấu với Lăng Hàn.
Lệ Tướng vẫy tay một cái nói:
- Nếu như con thua...
- Con làm sao có khả năng thua?
Lệ Vi Vi chen miệng nói, thế giới hiện nay cũng chỉ có nàng là Phá Hư Cảnh mới dám cắt ngang lời của một vị cường giả Tinh Thần Cảnh.
Lệ Tướng đương nhiên sẽ không tức giận, tuy hắn có bốn con gái, nhưng ba nữ lớn từ mấy vạn năm trước liền lập gia đình, con gái nhỏ nhất là mười mấy năm trước mới sinh ra, được hắn sủng ái nhất.
- Con thua, vậy ít nhất phải đến Sơn Hà Cảnh mới có thể rời Hoàng Đô, đến Nhật Nguyệt Cảnh mới có thể rời Loạn Tinh Quốc Vực.
Hắn cười nói.
Nghĩ như thế nào cũng không có lý do thua a!
- Được!
Lệ Vi Vi gật đầu, hiện tại nàng chỉ muốn đánh bại Lăng Hàn, vậy có thể rời Hoàng Đô, đi các nơi du lịch, hưởng thụ cuộc sống tự do tự tại. Xèo, nàng xông ra ngoài, khởi xướng công kích về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn như trước tiện tay chống đỡ, hắn không muốn trở thành công cụ đánh cược của hai cha con bọn họ, nhưng tựa hồ lại không thể tránh khỏi.
- Lăng Hàn, bổn tướng hi vọng ngươi, ngươi nhất định phải thắng!
Lệ Tướng cười nói với Lăng Hàn, tuy cười khanh khách, nhưng mang theo uy nghiêm vô thượng, bởi vì hắn là cường giả Tinh Thần Cảnh, cũng bởi vì hắn là Hoàng Triều Tả Tướng.
Lăng Hàn thở dài, nếu như hắn kháng mệnh, vậy nhất định sẽ bị Tả Tướng làm khó dễ.
Cường giả như vậy, quyền quý như vậy, muốn thu thập hắn thực quá dễ dàng, tuyệt đối không thể có một người đồng ý ra mặt cho hắn. Huống chi, coi như Tả Tướng giết hắn, lập một con rối khác thì đã làm sao?
Hắn tăng lên mấy phần sức chiến đấu, trong nháy mắt liền chiếm cứ thượng phong, nhưng vẫn để lại cho Lệ Vi Vi chút mặt mũi, bỏ ra chừng trăm chiêu mới đánh bại đối phương.
Lệ Vi Vi không thể nào tiếp thu được, sao lại có thể như thế nhỉ, một người nhát gan đến Phá Hư tầng chín mới dám vào Thần giới Hạ giới, lại có thể ở chiến lực vượt qua mình? Nàng mờ mịt lắc đầu, qua một lúc mới nói:
- Ta không phục, lại so một lần!
Lúc này Lệ Tướng mới cười to nói:
- Cô nàng ngốc, Lăng Hàn là Tiểu Thế Giới chi chủ, mấy ngày trước hắn mới khai thiên thành công, mang theo toàn bộ Tiểu Thế Giới phi thăng tới Thần giới.
- A!
Lúc này Lệ Vi Vi mới ý thức được mình hiểu sai ý, hóa ra Lăng Hàn không phải sợ chết, mà là vì khai thiên mới kéo dài tới Phá Hư tầng chín.
Có thể khai thiên, vậy tuyệt đối là nhân kiệt đương đại!
Nàng bị lừa rồi, bị cha và Lăng Hàn lừa.
Đáng ghét! Quá đáng ghét! Nàng tức giận rồi!
Lệ Vi Vi nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Lão cha lừa gạt mình coi như thôi, ngươi một người xa lạ dựa vào cái gì cũng đến bắt nạt bổn tiểu thư? Bổn tiểu thư nơi nào đắc tội ngươi, ngươi lại đối xử với bổn tiểu thư như thế?
- Ha ha, nguyện đánh cuộc chịu thua, sau này ngoan ngoãn đi Xích Thiên Học Viện, không nên có ý nghĩ bỏ trốn nha!
Lệ Tướng nghiêm nghị nói, hắn vẫn sợ con gái bảo bối này tính khí thất thường.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Lăng Hàn đem tâm tư đặt ở chỗ khác, nếu như hai Phá Hư cảnh sức chiến đấu mười sáu tinh ở Hạ giới khai chiến, vậy không có chút hồi hộp nào, đừng nói hoa viên này, dù toàn bộ Điểm Tinh Thành cũng bị đánh nổ.
Nhưng bây giờ thì sao? Lực lượng dư âm của bọn họ chỉ nhẹ nhàng làm rơi vài lá cây trong hoa viên, thật giống như trở lại Luyện Thể Cảnh vậy.
Oành oành oành, hai người chiến đến kịch liệt, có điều cơ bản là thiếu nữ công, Lăng Hàn thủ, hảo nam không cùng nữ đấu, thắng cô gái này có thể chứng minh cái gì chứ? Hiện tại Lăng Hàn muốn đánh bại chính là Ngũ Tông và Ngao gia, tương lai có thể là cường giả của Côn Bằng cung.
- Vi Vi, còn không ngừng tay?
Một âm thanh uy nghiêm truyền đến.
Lăng Hàn vốn là thủ thế, chỉ cần đối phương ngừng tay không đánh, vậy hắn tự nhiên cũng sẽ thu tay, quyền chủ động ở trong tay của thiếu nữ.
- Không, ta nhất định phải đánh bại hắn, còn kém một chút mà thôi!
Thiếu nữ chu miệng nhỏ nói, vô cùng đáng yêu.
Trong phòng đi ra hai người, một nam tử nhìn qua chỉ chừng bốn mươi tuổi, thân mang áo mãng bào, tỏa ra khí thế không giận tự uy, tên còn lại chính là Hướng Thừa Duẫn, cung kính đi theo phía sau hắn, hai tay kề sát bắp đùi, thật giống như tôi tớ.
Không cần phải nói, trung niên nam tử này chính là Tả Tướng đương triều… Lệ Trình, cũng được gọi Lệ Tướng, cường giả Tinh Thần Cảnh.
- Ngươi cô gái nhỏ này, lẽ nào đánh nửa ngày ngươi còn không biết người khác đang nhường con sao?
Lệ Tướng cười nói.
- Cái gì?
Thiếu nữ lập tức ngừng tay, nghiêng đầu nhìn Lăng Hàn nói.
- Này này này, ngươi nói thật, có nhường bổn tiểu thư hay không?
- Tứ tiểu thư thiên phú bất phàm, thực lực không tầm thường.
Lăng Hàn cũng không trực tiếp trả lời, mà đi một vòng, tán dương thiên phú võ đạo của thiếu nữ, này cũng không phải hắn thổi phồng, mà đối phương xác thực rất bất phàm.
Thiếu nữ lập tức vui sướng, cũng không có phát hiện bị Lăng Hàn ăn trộm trao đổi khái niệm, nàng rất kiêu ngạo nghểnh đầu, cái cổ trắng như tuyết hiển lộ hết tao nhã, phảng phất thiên nga kêu to, khiến người ta nhìn liền thoải mái.
Nàng gọi Lệ Vi Vi, con gái thứ tư của Tả Tướng, cũng là con gái nhỏ nhất...Tả Tướng tổng cộng sinh bốn trai bốn gái, trái lại Hữu Tướng, lại sinh tám con trai, thật không hổ là đối đầu.
Lệ Tướng nói:
- Cô nàng, con có biết người trẻ tuổi này mới vừa từ một Tiểu Thế Giới tới không.
- Há, không phải là phá toái hư không sao!
Lệ Vi Vi không phản đối nói, Hợp Ninh Tinh lớn như thế, hàng năm đều có mấy ngàn người từ Tiểu Thế Giới giáng lâm, bình quân một ngày chí ít mười người.
- Đến Phá Hư tầng chín mới phá toái hư không, lá gan của ngươi cũng thật nhỏ!
Nàng có chút xem thường, bước vào Phá Hư Cảnh liền có tư cách phá toái hư không tiến vào Thần giới, coi như ngươi cẩn trọng một chút, vậy đến tầng năm tầng sáu cũng nên di chuyển a, nhưng kéo tới tầng chín mới đến Thần giới, thực sự là quá nhát gan.
Lệ Tướng lộ ra nụ cười đa mưu túc trí nói:
- Vi Vi, chúng ta đánh cuộc được không?
- Đánh cuộc gì?
Lệ Vi Vi thuận miệng nói.
- Liền đánh cược con và Lăng Hàn đánh thắng bại.
Lệ Tướng cười nói.
- Nếu như con thắng, sau này vi phụ không tiếp tục quản con nữa, con muốn đi đâu chơi cũng được!
- Tốt, không cho phép vô lại!
Lệ Vi Vi nhất thời vui vẻ, nàng vẫn muốn rời Hoàng Đô đi ra ngoài, nhưng Lệ Tướng lo lắng cái này lo lắng cái kia, bảo vệ nàng rất chặt chẽ.
Nàng chỉ lo phụ thân đổi ý, lập tức làm dáng muốn chiến đấu với Lăng Hàn.
Lệ Tướng vẫy tay một cái nói:
- Nếu như con thua...
- Con làm sao có khả năng thua?
Lệ Vi Vi chen miệng nói, thế giới hiện nay cũng chỉ có nàng là Phá Hư Cảnh mới dám cắt ngang lời của một vị cường giả Tinh Thần Cảnh.
Lệ Tướng đương nhiên sẽ không tức giận, tuy hắn có bốn con gái, nhưng ba nữ lớn từ mấy vạn năm trước liền lập gia đình, con gái nhỏ nhất là mười mấy năm trước mới sinh ra, được hắn sủng ái nhất.
- Con thua, vậy ít nhất phải đến Sơn Hà Cảnh mới có thể rời Hoàng Đô, đến Nhật Nguyệt Cảnh mới có thể rời Loạn Tinh Quốc Vực.
Hắn cười nói.
Nghĩ như thế nào cũng không có lý do thua a!
- Được!
Lệ Vi Vi gật đầu, hiện tại nàng chỉ muốn đánh bại Lăng Hàn, vậy có thể rời Hoàng Đô, đi các nơi du lịch, hưởng thụ cuộc sống tự do tự tại. Xèo, nàng xông ra ngoài, khởi xướng công kích về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn như trước tiện tay chống đỡ, hắn không muốn trở thành công cụ đánh cược của hai cha con bọn họ, nhưng tựa hồ lại không thể tránh khỏi.
- Lăng Hàn, bổn tướng hi vọng ngươi, ngươi nhất định phải thắng!
Lệ Tướng cười nói với Lăng Hàn, tuy cười khanh khách, nhưng mang theo uy nghiêm vô thượng, bởi vì hắn là cường giả Tinh Thần Cảnh, cũng bởi vì hắn là Hoàng Triều Tả Tướng.
Lăng Hàn thở dài, nếu như hắn kháng mệnh, vậy nhất định sẽ bị Tả Tướng làm khó dễ.
Cường giả như vậy, quyền quý như vậy, muốn thu thập hắn thực quá dễ dàng, tuyệt đối không thể có một người đồng ý ra mặt cho hắn. Huống chi, coi như Tả Tướng giết hắn, lập một con rối khác thì đã làm sao?
Hắn tăng lên mấy phần sức chiến đấu, trong nháy mắt liền chiếm cứ thượng phong, nhưng vẫn để lại cho Lệ Vi Vi chút mặt mũi, bỏ ra chừng trăm chiêu mới đánh bại đối phương.
Lệ Vi Vi không thể nào tiếp thu được, sao lại có thể như thế nhỉ, một người nhát gan đến Phá Hư tầng chín mới dám vào Thần giới Hạ giới, lại có thể ở chiến lực vượt qua mình? Nàng mờ mịt lắc đầu, qua một lúc mới nói:
- Ta không phục, lại so một lần!
Lúc này Lệ Tướng mới cười to nói:
- Cô nàng ngốc, Lăng Hàn là Tiểu Thế Giới chi chủ, mấy ngày trước hắn mới khai thiên thành công, mang theo toàn bộ Tiểu Thế Giới phi thăng tới Thần giới.
- A!
Lúc này Lệ Vi Vi mới ý thức được mình hiểu sai ý, hóa ra Lăng Hàn không phải sợ chết, mà là vì khai thiên mới kéo dài tới Phá Hư tầng chín.
Có thể khai thiên, vậy tuyệt đối là nhân kiệt đương đại!
Nàng bị lừa rồi, bị cha và Lăng Hàn lừa.
Đáng ghét! Quá đáng ghét! Nàng tức giận rồi!
Lệ Vi Vi nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Lão cha lừa gạt mình coi như thôi, ngươi một người xa lạ dựa vào cái gì cũng đến bắt nạt bổn tiểu thư? Bổn tiểu thư nơi nào đắc tội ngươi, ngươi lại đối xử với bổn tiểu thư như thế?
- Ha ha, nguyện đánh cuộc chịu thua, sau này ngoan ngoãn đi Xích Thiên Học Viện, không nên có ý nghĩ bỏ trốn nha!
Lệ Tướng nghiêm nghị nói, hắn vẫn sợ con gái bảo bối này tính khí thất thường.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 905: Hi vọng ngươi
10.0/10 từ 37 lượt.