Thần Đạo Đan Tôn
Chương 565: Thắng
Hiên Viên Tử Quang và Cư Thiên Ca ác chiến, hai người đều có bảo lưu, một cái chỉ dùng một tay, một cái khác không có sử dụng Thi Binh. Hiển nhiên, nếu như Hiên Viên Tử Quang bị bức dùng hai tay trước, đó chính là hắn ở hạ phong, mà ngược lại, nếu hắn có thể lấy một tay bức Cư Thiên Ca dùng Thi Binh, thì hắn chiếm ưu thế.
Đương nhiên ưu thế này cũng không lớn, bởi vì sức chiến đấu của Thiên Thi Tông chủ yếu dựa vào Thi Binh, nếu như Hiên Viên Tử Quang dùng một tay chỉ có thể phát huy ra ba phần mười sức chiến đấu, như vậy Cư Thiên Ca không dùng Thi Binh, nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra hai phần mười sức chiến đấu.
Quả nhiên, chiến không tới mấy chục hiệp, Cư Thiên Ca bị bức phải dùng Thi Binh.
Năm con!
Cực hạn của Sinh Hoa Cảnh là điều khiển sáu con Thi Binh, hắn đạt đến năm con, đừng xem chỉ thêm một con, nhưng càng đến gần cực hạn, chút ưu thế ấy có thể phóng to vô hạn.
Năm con Thi Binh khẳng định mạnh hơn bốn con, hơn nữa không phải nhỏ tí tẹo.
Hiên Viên Tử Quang không dám bất cẩn, hai tay cùng chuyển động, triển khai chiến đấu với Cư Thiên Ca và năm con Thi Binh, trong khoảng thời gian ngắn lại không cách nào phân ra thắng bại, đủ thấy hai người trẻ tuổi đáng sợ.
- Thế hệ trước cũng không địch lại a!
- Người trẻ tuổi bây giờ thực sự là đáng sợ!
- Quả nhiên là lúc võ đạo hưng thịnh, thế hệ trẻ tuổi thiên phú trác tuyệt không ngừng xuất hiện, trừ khi là thiên kiêu của một thời đại, bằng không căn bản không có tư cách cạnh tranh với những người trẻ tuổi này.
Trên đầu tường, không ít người đều kinh ngạc thốt lên, cảm thán vì Hiên Viên Tử Quang và Cư Thiên Ca mạnh mẽ.
- Có điều, người trẻ tuổi mạnh mẽ như bọn họ rất ít thấy đi?
- Hừm, Trung Châu chỉ có mấy người như Yêu Hồi Nguyệt, Mộng Điệp Vũ… mới có thể đạt đến độ cao như vậy.
- Tuyệt không quá mười người.
Có một tư cách lão vô cùng khẳng định kết luận, để tất cả mọi người tín phục, gật đầu không thôi.
Lăng Hàn nghe vào trong tai, không khỏi nở nụ cười nói:
- Hổ Nữu, xuống biểu diễn một chút đi.
- Được, để bọn họ mở mang kiến thức một chút!
Hổ Nữu nhảy xuống cửa thành, hai tay chống nạnh nói.
- Ai tới đánh với Nữu?
Người Thiên Thi Tông hai mặt nhìn nhau, sau đó đều cười ha hả, tiểu nha đầu này chỉ sáu bảy tuổi, một ngón tay cũng có thể giết, thật muốn ra tay với tiểu nha đầu này, vậy cũng quá mất mặt.
Bọn họ đều không để ý tới, trong khoảng thời gian ngắn lại quên Hổ Nữu từ trên đầu tường nhảy xuống, mà không phải đi ra.
Nhưng Bạch Nguyên lại lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn lại nhìn không thấu tu vi của Hổ Nữu.
Muốn nói đối phương thật chỉ là một tiểu cô nương bình thường, vậy tại sao có khả năng từ trên cửa thành nhảy xuống? Những người trẻ tuổi kia sơ ý, nhưng hắn sẽ không, hắn ăn muối còn nhiều hơn bọn họ ăn gạo, hắn cẩn thận mới có thể sống đến hiện tại, trở thành cường giả Thiên Nhân Cảnh, tự nhiên không thể sơ sẩy.
Hắn suy nghĩ một chút mới nói:
- Biên Hạo, ngươi đi đánh với nàng một trận.
- Bạch tôn giả, ta?
Biên Hạo cảm thấy oan ức, tại sao muốn hắn đi chứ? Này chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, hắn đi ra ngoài một bước cũng đã là sự tình rất mất mặt.
Bạch Nguyên dặn dò.
Lúc này Biên Hạo mới lộ ra vẻ kinh ngạc, nghe khẩu khí của Bạch tôn giả, thật giống như nha đầu này không đơn giản. Hắn thu hồi vẻ không tình nguyện, nhanh chân đi ra ngoài nói:
- Tiểu nha đầu, ngươi muốn đánh với ta?
- Không phải muốn đánh, mà là đánh!
Hổ Nữu ôm hai tay ở trước ngực, nũng nịu yếu ớt nói, để rất nhiều người trên đầu tường đều nở nụ cười, nha đầu này như ngọc khắc, thực sự là làm người thương yêu.
Mà một ít người có ham mê đặc thù thì chảy nước miếng.
- Ha ha ha ha!
Đám người Ti Đồ Diệu cười to, để Biên Hạo có chút không nhịn được.
- Ta chấp ngươi một tay đi.
Biên Hạo nói.
- Cám ơn thúc thúc.
Hổ Nữu rất ngoan ngoãn mà cúi mình vái chào, theo Lăng Hàn lâu, nàng cũng học được xấu bụng hại người.
Biên Hạo vừa định gật đầu, chỉ thấy hoa mắt, một bóng người nhỏ bé xuất hiện ở trước mặt, oành, hắn cảm thấy mặt đau xót, thân hình mất khống chế, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Hổ Nữu, mới vừa rồi nha đầu này còn một bộ tiểu công chúa khiến người thương yêu, nhưng trong nháy mắt lại bạo phát ra tốc độ đáng sợ, một quyền đánh đổ Biên Hạo, trước sau như hai người khác nhau.
Cái này không phải tiểu công chúa gì, rõ ràng là tiểu ác ma!
- Hì hì!
Hổ Nữu mỉm cười, lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết, nhìn Biên Hạo nói.
- Thúc thúc, ngươi làm sao vậy, không thoải mái sao?
Lúc này Biên Hạo thực muốn tự tử cũng có, mới biết Bạch Nguyên nhắc nhở không phải không có đạo lý, tiểu nha đầu kia xác thực hung tàn, sức chiến đấu không thể cân nhắc theo lẽ thường. Hắn nhảy lên một cái, trong tiếng hét dài, bốn con Thi Binh cùng đến, đánh tới Hổ Nữu.
- Ai nha nha, không phải thúc thúc nói nhường Nữu một tay sao?
Thân hình của Hổ Nữu linh động, vừa chạy vừa kêu quái dị, ở dưới bốn con Thi Binh vây công lại cực kỳ nhàn nhã, không biết ung dung cỡ nào. Hơn nữa, tiểu nha đầu cũng không phải dễ trêu, tay nhỏ hóa chưởng, tóm tới Thi Binh.
Dù Thi Binh được rèn luyện thì đã làm sao? Lúc trước thời điểm Hổ Nữu chỉ là Thần Thai Cảnh, móng vuốt của nàng có thể xé ra lực phá hoại của Sinh Hoa hai tinh, hiện tại nàng bước vào Sinh Hoa Cảnh, trảo lực tự nhiên càng thêm kinh khủng.
Xì… Thi Binh bị xé ra, hai ba lần liền bị Hổ Nữu xé thành xương vụn.
Phốc!
Tất cả mọi người đều phun ra ngoài, nha đầu này cũng quá yêu nghiệt đi, tại sao có thể mạnh như vậy? Cái này còn thua Hiên Viên Tử Quang sao?
- Trong thiên kiêu Trung Châu, lại thêm một người.
Lão giả kia cảm khái nói.
- Ồ, không phải ngươi nói, thiên kiêu Trung Châu chỉ mười người sao?
-...
Lão giả kia bị hỏi, nhất thời mặt đỏ tới mang tai, mới vừa rồi còn nói thiên kiêu như Hiên Viên Tử Quang, Cư Thiên Ca… toàn bộ Trung Châu tìm không ra mười người, nhưng bây giờ thì sao? Tùy tiện chạy ra một tiểu nha đầu liền mạnh như vậy.
Bốn con Thi Binh bị Hổ Nữu ung dung quyết định, sau đó Biên Hạo chỉ có bất đắc dĩ chịu thua.
Có Thi Binh còn không đánh được, huống chi là không có Thi Binh giúp đỡ.
Hổ Nữu cười ha ha nói:
- Còn có ai không? Nữu muốn một người đánh mười người!
Phương diện Thiên Thi Tông không khỏi rơi vào trầm mặc, tuy thực lực của Biên Hạo ở trong bọn hắn chỉ có thể xếp thứ tám thứ chín, nhưng vừa nãy Hổ Nữu quá ung dung, bởi vậy muốn trấn áp tiểu nha đầu này, đoán chừng phải điều động Cư Thiên Ca mới được.
Vấn đề là, Cư Thiên Ca còn đang ác chiến với Hiên Viên Tử Quang a.
Bạch Nguyên không thể làm gì khác hơn là nói:
- Coi như ngươi thắng liền chín trận, trận thứ mười, chờ lão tam đánh xong sẽ chơi với ngươi.
- Hừ, muốn Nữu chờ, vậy không chơi nữa!
Hổ Nữu bất mãn mà dậm chân một cái, trở lại.
Trên đầu tường, ánh mắt mọi người nhìn Hổ Nữu đều tràn ngập khiếp sợ, mà có chút nhân vật đời trước càng muốn thu nha đầu này làm đồ đệ, hiện tại tiểu nha đầu đã mạnh như thế, đợi nàng lớn lên, sẽ trở nên đáng sợ đến mức nào?
Tương lai trong cường giả thiên hạ, tất có một vị trí của nàng.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Đương nhiên ưu thế này cũng không lớn, bởi vì sức chiến đấu của Thiên Thi Tông chủ yếu dựa vào Thi Binh, nếu như Hiên Viên Tử Quang dùng một tay chỉ có thể phát huy ra ba phần mười sức chiến đấu, như vậy Cư Thiên Ca không dùng Thi Binh, nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra hai phần mười sức chiến đấu.
Quả nhiên, chiến không tới mấy chục hiệp, Cư Thiên Ca bị bức phải dùng Thi Binh.
Năm con!
Cực hạn của Sinh Hoa Cảnh là điều khiển sáu con Thi Binh, hắn đạt đến năm con, đừng xem chỉ thêm một con, nhưng càng đến gần cực hạn, chút ưu thế ấy có thể phóng to vô hạn.
Năm con Thi Binh khẳng định mạnh hơn bốn con, hơn nữa không phải nhỏ tí tẹo.
Hiên Viên Tử Quang không dám bất cẩn, hai tay cùng chuyển động, triển khai chiến đấu với Cư Thiên Ca và năm con Thi Binh, trong khoảng thời gian ngắn lại không cách nào phân ra thắng bại, đủ thấy hai người trẻ tuổi đáng sợ.
- Thế hệ trước cũng không địch lại a!
- Người trẻ tuổi bây giờ thực sự là đáng sợ!
- Quả nhiên là lúc võ đạo hưng thịnh, thế hệ trẻ tuổi thiên phú trác tuyệt không ngừng xuất hiện, trừ khi là thiên kiêu của một thời đại, bằng không căn bản không có tư cách cạnh tranh với những người trẻ tuổi này.
Trên đầu tường, không ít người đều kinh ngạc thốt lên, cảm thán vì Hiên Viên Tử Quang và Cư Thiên Ca mạnh mẽ.
- Có điều, người trẻ tuổi mạnh mẽ như bọn họ rất ít thấy đi?
- Hừm, Trung Châu chỉ có mấy người như Yêu Hồi Nguyệt, Mộng Điệp Vũ… mới có thể đạt đến độ cao như vậy.
- Tuyệt không quá mười người.
Có một tư cách lão vô cùng khẳng định kết luận, để tất cả mọi người tín phục, gật đầu không thôi.
Lăng Hàn nghe vào trong tai, không khỏi nở nụ cười nói:
- Hổ Nữu, xuống biểu diễn một chút đi.
- Được, để bọn họ mở mang kiến thức một chút!
Hổ Nữu nhảy xuống cửa thành, hai tay chống nạnh nói.
- Ai tới đánh với Nữu?
Người Thiên Thi Tông hai mặt nhìn nhau, sau đó đều cười ha hả, tiểu nha đầu này chỉ sáu bảy tuổi, một ngón tay cũng có thể giết, thật muốn ra tay với tiểu nha đầu này, vậy cũng quá mất mặt.
Bọn họ đều không để ý tới, trong khoảng thời gian ngắn lại quên Hổ Nữu từ trên đầu tường nhảy xuống, mà không phải đi ra.
Nhưng Bạch Nguyên lại lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn lại nhìn không thấu tu vi của Hổ Nữu.
Muốn nói đối phương thật chỉ là một tiểu cô nương bình thường, vậy tại sao có khả năng từ trên cửa thành nhảy xuống? Những người trẻ tuổi kia sơ ý, nhưng hắn sẽ không, hắn ăn muối còn nhiều hơn bọn họ ăn gạo, hắn cẩn thận mới có thể sống đến hiện tại, trở thành cường giả Thiên Nhân Cảnh, tự nhiên không thể sơ sẩy.
Hắn suy nghĩ một chút mới nói:
- Biên Hạo, ngươi đi đánh với nàng một trận.
- Bạch tôn giả, ta?
Biên Hạo cảm thấy oan ức, tại sao muốn hắn đi chứ? Này chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, hắn đi ra ngoài một bước cũng đã là sự tình rất mất mặt.
Bạch Nguyên dặn dò.
Lúc này Biên Hạo mới lộ ra vẻ kinh ngạc, nghe khẩu khí của Bạch tôn giả, thật giống như nha đầu này không đơn giản. Hắn thu hồi vẻ không tình nguyện, nhanh chân đi ra ngoài nói:
- Tiểu nha đầu, ngươi muốn đánh với ta?
- Không phải muốn đánh, mà là đánh!
Hổ Nữu ôm hai tay ở trước ngực, nũng nịu yếu ớt nói, để rất nhiều người trên đầu tường đều nở nụ cười, nha đầu này như ngọc khắc, thực sự là làm người thương yêu.
Mà một ít người có ham mê đặc thù thì chảy nước miếng.
- Ha ha ha ha!
Đám người Ti Đồ Diệu cười to, để Biên Hạo có chút không nhịn được.
- Ta chấp ngươi một tay đi.
Biên Hạo nói.
- Cám ơn thúc thúc.
Hổ Nữu rất ngoan ngoãn mà cúi mình vái chào, theo Lăng Hàn lâu, nàng cũng học được xấu bụng hại người.
Biên Hạo vừa định gật đầu, chỉ thấy hoa mắt, một bóng người nhỏ bé xuất hiện ở trước mặt, oành, hắn cảm thấy mặt đau xót, thân hình mất khống chế, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Hổ Nữu, mới vừa rồi nha đầu này còn một bộ tiểu công chúa khiến người thương yêu, nhưng trong nháy mắt lại bạo phát ra tốc độ đáng sợ, một quyền đánh đổ Biên Hạo, trước sau như hai người khác nhau.
Cái này không phải tiểu công chúa gì, rõ ràng là tiểu ác ma!
- Hì hì!
Hổ Nữu mỉm cười, lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết, nhìn Biên Hạo nói.
- Thúc thúc, ngươi làm sao vậy, không thoải mái sao?
Lúc này Biên Hạo thực muốn tự tử cũng có, mới biết Bạch Nguyên nhắc nhở không phải không có đạo lý, tiểu nha đầu kia xác thực hung tàn, sức chiến đấu không thể cân nhắc theo lẽ thường. Hắn nhảy lên một cái, trong tiếng hét dài, bốn con Thi Binh cùng đến, đánh tới Hổ Nữu.
- Ai nha nha, không phải thúc thúc nói nhường Nữu một tay sao?
Thân hình của Hổ Nữu linh động, vừa chạy vừa kêu quái dị, ở dưới bốn con Thi Binh vây công lại cực kỳ nhàn nhã, không biết ung dung cỡ nào. Hơn nữa, tiểu nha đầu cũng không phải dễ trêu, tay nhỏ hóa chưởng, tóm tới Thi Binh.
Dù Thi Binh được rèn luyện thì đã làm sao? Lúc trước thời điểm Hổ Nữu chỉ là Thần Thai Cảnh, móng vuốt của nàng có thể xé ra lực phá hoại của Sinh Hoa hai tinh, hiện tại nàng bước vào Sinh Hoa Cảnh, trảo lực tự nhiên càng thêm kinh khủng.
Xì… Thi Binh bị xé ra, hai ba lần liền bị Hổ Nữu xé thành xương vụn.
Phốc!
Tất cả mọi người đều phun ra ngoài, nha đầu này cũng quá yêu nghiệt đi, tại sao có thể mạnh như vậy? Cái này còn thua Hiên Viên Tử Quang sao?
- Trong thiên kiêu Trung Châu, lại thêm một người.
Lão giả kia cảm khái nói.
- Ồ, không phải ngươi nói, thiên kiêu Trung Châu chỉ mười người sao?
-...
Lão giả kia bị hỏi, nhất thời mặt đỏ tới mang tai, mới vừa rồi còn nói thiên kiêu như Hiên Viên Tử Quang, Cư Thiên Ca… toàn bộ Trung Châu tìm không ra mười người, nhưng bây giờ thì sao? Tùy tiện chạy ra một tiểu nha đầu liền mạnh như vậy.
Bốn con Thi Binh bị Hổ Nữu ung dung quyết định, sau đó Biên Hạo chỉ có bất đắc dĩ chịu thua.
Có Thi Binh còn không đánh được, huống chi là không có Thi Binh giúp đỡ.
Hổ Nữu cười ha ha nói:
- Còn có ai không? Nữu muốn một người đánh mười người!
Phương diện Thiên Thi Tông không khỏi rơi vào trầm mặc, tuy thực lực của Biên Hạo ở trong bọn hắn chỉ có thể xếp thứ tám thứ chín, nhưng vừa nãy Hổ Nữu quá ung dung, bởi vậy muốn trấn áp tiểu nha đầu này, đoán chừng phải điều động Cư Thiên Ca mới được.
Vấn đề là, Cư Thiên Ca còn đang ác chiến với Hiên Viên Tử Quang a.
Bạch Nguyên không thể làm gì khác hơn là nói:
- Coi như ngươi thắng liền chín trận, trận thứ mười, chờ lão tam đánh xong sẽ chơi với ngươi.
- Hừ, muốn Nữu chờ, vậy không chơi nữa!
Hổ Nữu bất mãn mà dậm chân một cái, trở lại.
Trên đầu tường, ánh mắt mọi người nhìn Hổ Nữu đều tràn ngập khiếp sợ, mà có chút nhân vật đời trước càng muốn thu nha đầu này làm đồ đệ, hiện tại tiểu nha đầu đã mạnh như thế, đợi nàng lớn lên, sẽ trở nên đáng sợ đến mức nào?
Tương lai trong cường giả thiên hạ, tất có một vị trí của nàng.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 565: Thắng
10.0/10 từ 37 lượt.