Thần Đạo Đan Tôn
Chương 558: Đệ tứ sát trận
Sát trận dật động, có cảnh tượng kì dị hiện lên, hình thành sát cơ đáng sợ.
Lăng Hàn bước vào trong thành, sau đó nở nụ cười với Hiên Viên Tử Quang:
- Ồ, ngươi theo ta làm cái gì? Đến đến đến, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!
Hắn làm dáng muốn ra tay đánh nhau.
Hiên Viên Tử Quang suýt chút nữa tức chết, con mẹ nó, ngươi chận cửa thành còn nói đại chiến ba trăm hiệp, có ai bẫy người như ngươi sao? Đừng nói ba trăm hiệp, chỉ cần hắn chậm một lát sẽ bị sát trận giảo sát sinh cơ.
- Sau này sẽ tính sổ với ngươi!
Hắn trầm giọng nói, hóa thành một đạo quang mang vọt tới cửa thành.
Lăng Hàn vốn định âm hắn một hồi, nhưng cảm giác được ở cửa thành có vài đạo thần niệm mạnh mẽ đáng sợ, hắn liền bỏ đi chủ ý. Nơi này có cường giả chân chính, tuyệt đối không thể ngồi xem hắn âm chết Hiên Viên Tử Quang.
Đáng tiếc a, hắn còn muốn cho đối phương ăn chút đau khổ.
Vù, đại trận của Vạn Bảo Thành hoàn toàn khởi động, một màn ánh sáng mờ mịt như vỏ trứng gà gắn lên không thành thị, trên thực tế, ở dưới lòng đất còn có nửa "vỏ trứng" tồn tại, toàn phương vị không góc chết mà bảo vệ toà cổ thành này.
Đối với Linh Bảo Các và Đan Sư hiệp hội mà nói, là hoàn toàn không thiếu tiền, bởi vậy trận pháp phòng ngự này là loại cao cấp nhất, số lượng nguyên tinh dùng để duy trì cũng rất khủng bố.
Oanh, trong sát trận, một thanh Hắc Kiếm ngưng tụ thành, dài trăm trượng, toả ra hàn quang kinh người, dù cho trên tường đến mấy vị cường giả Thiên Nhân Cảnh, nhưng đối mặt thanh Hắc Kiếm kia, từ đáy lòng cũng bay lên hàn ý.
Không thể đỡ!
Thanh Hắc Kiếm kia thật giống như Linh khí cấp mười hoàn toàn thức tỉnh, Thiên Nhân Cảnh tới tuyệt đối là thuấn sát.
Hắc Kiếm chém xuống, cũng còn tốt, đại trận thủ thành đã kích hoạt, hóa ra một tấm khiên chặn Hắc Kiếm lại. Oanh, mạch văn đan dệt, hóa thành vô số mảnh vỡ tán lạc.
Nguy hiểm thật, chặn lại được rồi.
Tất cả mọi người kinh hãi, đến cùng là thế lực nào nhằm vào Vạn Bảo Thành? Bất kể là Linh Bảo Các hay Đan Sư hiệp hội, đều là thế lực hoà thuận thì phát tài, địa vị cao cả, sẽ không trở mặt với thế lực nào, vì sao lại dẫn ra sát trận như vậy?
- Cái này… chẳng lẽ là đệ tứ sát trận?
Có lão giả kinh hô.
- Đệ tứ sát trận?
Càng nhiều người mờ mịt không rõ.
- Thiên địa tự nhiên hình thành sát trận, tổng cộng mười toà, tuy chín sát trận sau có xếp hạng, nhưng uy lực cách biệt không nhiều, truyền thuyết ngay cả Phá Hư Cảnh cũng có thể giết! Mà đệ nhất sát trận... thiên hạ tuyệt trận, được xưng có thể Thí Thần!
Lão giả giải thích.
- Cái gì?
Nghe được lời này, mọi người đều biến sắc.
Vậy phải làm sao bây giờ, đệ tứ sát trận vây thành, trận pháp phòng ngự của Vạn Bảo Thành có thể sánh ngang sao? Hơn nữa, ngay cả Phá Hư Cảnh cũng có thể giết, như vậy một khi thành phá, mỗi người bọn họ đều khó thoát khỏi cái chết.
Đến cùng là ai phát điên như vậy!
Lăng Hàn phát động Chân Thị Chi Nhãn, không ngừng quan sát, mở miệng nói:
- Đệ tứ sát trận này không trọn vẹn, phỏng chừng chỉ cần đến một vị Phá Hư Cảnh liền có thể giải.
- Tiểu tử, ngươi biết cái gì?
- Ngươi là cái thá gì?
- Đại nhân nói, tiểu hài tử tránh sang một bên.
Hắn vừa mở miệng, nhất thời khiến rất nhiều người không vui, những thứ này đều là người tự cao, dù cho ở trường hợp này cũng phải bắt bí thân phận một hồi. Có điều, cũng có người không có thành kiến, lộ ra sắc mặt vui mừng.
Có người nói, Linh Bảo Các có đại lão Phá Hư Cảnh tọa trấn, chỉ cần hắn ra tay, không phải có thể phá trận sao?
- Tiểu hữu nói như thế, lão phu cũng có cảm giác này.
Lão giả kia vỗ đùi.
- Bằng không, đại trận của thành này căn bản không thể đỡ được đệ tứ sát trận!
Đây là thiên địa tự nhiên hình thành sát trận, cực kỳ đáng sợ, chỉ có tám tòa sát trận khác mới có thể ngang hàng, đệ nhất sát trận có thể thí Thần, ngay cả chín tòa sát trận khác liên thủ cũng không đỡ nổi.
Lăng Hàn người nhỏ, lời nhẹ, tự nhiên không ai tin tưởng, nhưng được một đại lão khẳng định, nhất thời có nhiều người tin tưởng hơn, cũng bởi vậy tự tin tăng nhiều.
- Kính xin lão tiền bối của Linh Bảo Các ra tay phá giải sát trận!
- Không sai, chỉ có vị tồn tại kia mới có thể làm được.
Mọi người dồn dập nói, tuy bọn họ căn bản không có tư cách thỉnh cầu cường giả Phá Hư Cảnh, nhưng tính mạng du quan, chỉ có đánh bạo nói ra, bằng không sớm muộn gì cũng là đường chết.
Một bóng người lướt tới, rõ ràng là Ân Học Ương, hắn nhìn ngoài thành, một trường mâu màu đen ngưng tụ thành, đã phát động lần công kích thứ hai, hắn nhíu mày nói:
- Vài vị Các chủ của bản các đều rời Vạn Bảo Thành, bây giờ còn chưa trở về.
- Đại Các Chủ cũng rời đi?
Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên.
- Rời đi.
Ân Học Ương thở dài.
- Hiện tại bản các chỉ có ta tọa trấn.
Tất cả mọi người ủ rũ, Thiên Nhân Cảnh không cách nào phá giải đệ tứ sát trận này, dù nó không trọn vẹn.
- Hi vọng đại trận thủ thành đủ cứng chắc, có thể thủ đến lúc những tiền bối kia trở về.
Mọi người không thể làm gì khác hơn là cầu nguyện.
Nhưng Lăng Hàn hiếu kỳ, những Các chủ của Linh Bảo Các đều ra khỏi thành, hơn nữa còn đồng thời ra khỏi thành? Có thể làm cho tám Các Chủ đồng thời xuất động, lẽ nào phát hiện di tích ghê gớm gì sao?
Ân Học Ương lại lắc đầu nói:
- Tám vị Các chủ là không thể trở về trong khoảng thời gian ngắn, phỏng chừng... trong vòng một hai năm cũng khó khăn.
Cái gì, lâu như vậy?
Sắc mặt của tất cả mọi người trắng bệch, một hai năm? Đại trận bảo vệ có thể kéo dài một hai năm sao?
- Vạn Bảo Thành là một trong mấy trọng địa của Trung Châu, thời gian dài đứt đoạn thông tin, nhất định sẽ có người phát hiện không thích hợp, chạy tới tra xét tột cùng.
Có người hi vọng nói.
- Có điều, chúng ta có thể chống được tới lúc ấy sao?
Có người bi quan nói.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đệ tứ sát trận không ngừng oanh kích Vạn Bảo Thành, đại trận ngưng tụ thành tấm khiên bảo vệ, nhưng cũng không chịu nổi cuồng oanh loạn tạc như thế, rất nhanh tấm khiên xuất hiện rất nhiều vết nứt, cuối cùng ầm ầm phá nát.
Đại trận thủ thành lại ngưng ra tấm khiên thứ hai, tiếp tục chịu đựng đệ tứ sát trận oanh kích, trong thời gian ngắn, sức phòng ngự hoàn toàn sánh ngang lực phá hoại, đạt tới một cân bằng, như vậy thành sẽ không phá.
Vấn đề là, đại trận thủ thành là do nguyên tinh thôi phát, ở dưới tiêu hao như vậy, nguyên tinh có thể duy trì bao lâu?
Ân Học Ương và một tên đại lão của Đan Sư hiệp hội thương lượng, đưa ra kết luận, có thể chống đỡ nửa năm, nếu như những thế lực khác lấy thêm ra nguyên tinh giúp đỡ, còn có thể dài hơn.
Đến lúc này, cũng không ai dám ẩn giấu tư tâm, đều dồn dập dâng nguyên tinh ra, cầu mong đại trận có thể kiên trì thời gian đủ dài, chờ viện binh đến cứu.
- Cao thủ của Đan Sư hiệp hội đâu?
Có người hỏi.
Đúng nha, tuy Đan Sư lấy luyện đan làm chủ, nhưng tổng bộ của Đan Sư ở đây, mời rất nhiều cường giả tọa trấn, nói không chắc có cường giả Phá Hư Cảnh a.
- Hai vị Đan sư Thiên Cấp đã sớm mang theo thị vệ Thiên Nhân Cảnh của bọn hắn rời thành.
Một tên Đan Sư nói, địa vị của hắn khá cao, chính là Đan Sư Địa Cấp thượng phẩm.
Đại nhân vật của Linh Bảo Các và Đan Sư hiệp hội đồng thời rời đi, nhưng vào lúc này Vạn Bảo Thành gặp phải đệ tứ sát trận vây công, chuyện này nhìn thế nào cũng không phải trùng hợp a.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Lăng Hàn bước vào trong thành, sau đó nở nụ cười với Hiên Viên Tử Quang:
- Ồ, ngươi theo ta làm cái gì? Đến đến đến, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!
Hắn làm dáng muốn ra tay đánh nhau.
Hiên Viên Tử Quang suýt chút nữa tức chết, con mẹ nó, ngươi chận cửa thành còn nói đại chiến ba trăm hiệp, có ai bẫy người như ngươi sao? Đừng nói ba trăm hiệp, chỉ cần hắn chậm một lát sẽ bị sát trận giảo sát sinh cơ.
- Sau này sẽ tính sổ với ngươi!
Hắn trầm giọng nói, hóa thành một đạo quang mang vọt tới cửa thành.
Lăng Hàn vốn định âm hắn một hồi, nhưng cảm giác được ở cửa thành có vài đạo thần niệm mạnh mẽ đáng sợ, hắn liền bỏ đi chủ ý. Nơi này có cường giả chân chính, tuyệt đối không thể ngồi xem hắn âm chết Hiên Viên Tử Quang.
Đáng tiếc a, hắn còn muốn cho đối phương ăn chút đau khổ.
Vù, đại trận của Vạn Bảo Thành hoàn toàn khởi động, một màn ánh sáng mờ mịt như vỏ trứng gà gắn lên không thành thị, trên thực tế, ở dưới lòng đất còn có nửa "vỏ trứng" tồn tại, toàn phương vị không góc chết mà bảo vệ toà cổ thành này.
Đối với Linh Bảo Các và Đan Sư hiệp hội mà nói, là hoàn toàn không thiếu tiền, bởi vậy trận pháp phòng ngự này là loại cao cấp nhất, số lượng nguyên tinh dùng để duy trì cũng rất khủng bố.
Oanh, trong sát trận, một thanh Hắc Kiếm ngưng tụ thành, dài trăm trượng, toả ra hàn quang kinh người, dù cho trên tường đến mấy vị cường giả Thiên Nhân Cảnh, nhưng đối mặt thanh Hắc Kiếm kia, từ đáy lòng cũng bay lên hàn ý.
Không thể đỡ!
Thanh Hắc Kiếm kia thật giống như Linh khí cấp mười hoàn toàn thức tỉnh, Thiên Nhân Cảnh tới tuyệt đối là thuấn sát.
Hắc Kiếm chém xuống, cũng còn tốt, đại trận thủ thành đã kích hoạt, hóa ra một tấm khiên chặn Hắc Kiếm lại. Oanh, mạch văn đan dệt, hóa thành vô số mảnh vỡ tán lạc.
Nguy hiểm thật, chặn lại được rồi.
Tất cả mọi người kinh hãi, đến cùng là thế lực nào nhằm vào Vạn Bảo Thành? Bất kể là Linh Bảo Các hay Đan Sư hiệp hội, đều là thế lực hoà thuận thì phát tài, địa vị cao cả, sẽ không trở mặt với thế lực nào, vì sao lại dẫn ra sát trận như vậy?
- Cái này… chẳng lẽ là đệ tứ sát trận?
Có lão giả kinh hô.
- Đệ tứ sát trận?
Càng nhiều người mờ mịt không rõ.
- Thiên địa tự nhiên hình thành sát trận, tổng cộng mười toà, tuy chín sát trận sau có xếp hạng, nhưng uy lực cách biệt không nhiều, truyền thuyết ngay cả Phá Hư Cảnh cũng có thể giết! Mà đệ nhất sát trận... thiên hạ tuyệt trận, được xưng có thể Thí Thần!
Lão giả giải thích.
- Cái gì?
Nghe được lời này, mọi người đều biến sắc.
Vậy phải làm sao bây giờ, đệ tứ sát trận vây thành, trận pháp phòng ngự của Vạn Bảo Thành có thể sánh ngang sao? Hơn nữa, ngay cả Phá Hư Cảnh cũng có thể giết, như vậy một khi thành phá, mỗi người bọn họ đều khó thoát khỏi cái chết.
Đến cùng là ai phát điên như vậy!
Lăng Hàn phát động Chân Thị Chi Nhãn, không ngừng quan sát, mở miệng nói:
- Đệ tứ sát trận này không trọn vẹn, phỏng chừng chỉ cần đến một vị Phá Hư Cảnh liền có thể giải.
- Tiểu tử, ngươi biết cái gì?
- Ngươi là cái thá gì?
- Đại nhân nói, tiểu hài tử tránh sang một bên.
Hắn vừa mở miệng, nhất thời khiến rất nhiều người không vui, những thứ này đều là người tự cao, dù cho ở trường hợp này cũng phải bắt bí thân phận một hồi. Có điều, cũng có người không có thành kiến, lộ ra sắc mặt vui mừng.
Có người nói, Linh Bảo Các có đại lão Phá Hư Cảnh tọa trấn, chỉ cần hắn ra tay, không phải có thể phá trận sao?
- Tiểu hữu nói như thế, lão phu cũng có cảm giác này.
Lão giả kia vỗ đùi.
- Bằng không, đại trận của thành này căn bản không thể đỡ được đệ tứ sát trận!
Đây là thiên địa tự nhiên hình thành sát trận, cực kỳ đáng sợ, chỉ có tám tòa sát trận khác mới có thể ngang hàng, đệ nhất sát trận có thể thí Thần, ngay cả chín tòa sát trận khác liên thủ cũng không đỡ nổi.
Lăng Hàn người nhỏ, lời nhẹ, tự nhiên không ai tin tưởng, nhưng được một đại lão khẳng định, nhất thời có nhiều người tin tưởng hơn, cũng bởi vậy tự tin tăng nhiều.
- Kính xin lão tiền bối của Linh Bảo Các ra tay phá giải sát trận!
- Không sai, chỉ có vị tồn tại kia mới có thể làm được.
Mọi người dồn dập nói, tuy bọn họ căn bản không có tư cách thỉnh cầu cường giả Phá Hư Cảnh, nhưng tính mạng du quan, chỉ có đánh bạo nói ra, bằng không sớm muộn gì cũng là đường chết.
Một bóng người lướt tới, rõ ràng là Ân Học Ương, hắn nhìn ngoài thành, một trường mâu màu đen ngưng tụ thành, đã phát động lần công kích thứ hai, hắn nhíu mày nói:
- Vài vị Các chủ của bản các đều rời Vạn Bảo Thành, bây giờ còn chưa trở về.
- Đại Các Chủ cũng rời đi?
Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên.
- Rời đi.
Ân Học Ương thở dài.
- Hiện tại bản các chỉ có ta tọa trấn.
Tất cả mọi người ủ rũ, Thiên Nhân Cảnh không cách nào phá giải đệ tứ sát trận này, dù nó không trọn vẹn.
- Hi vọng đại trận thủ thành đủ cứng chắc, có thể thủ đến lúc những tiền bối kia trở về.
Mọi người không thể làm gì khác hơn là cầu nguyện.
Nhưng Lăng Hàn hiếu kỳ, những Các chủ của Linh Bảo Các đều ra khỏi thành, hơn nữa còn đồng thời ra khỏi thành? Có thể làm cho tám Các Chủ đồng thời xuất động, lẽ nào phát hiện di tích ghê gớm gì sao?
Ân Học Ương lại lắc đầu nói:
- Tám vị Các chủ là không thể trở về trong khoảng thời gian ngắn, phỏng chừng... trong vòng một hai năm cũng khó khăn.
Cái gì, lâu như vậy?
Sắc mặt của tất cả mọi người trắng bệch, một hai năm? Đại trận bảo vệ có thể kéo dài một hai năm sao?
- Vạn Bảo Thành là một trong mấy trọng địa của Trung Châu, thời gian dài đứt đoạn thông tin, nhất định sẽ có người phát hiện không thích hợp, chạy tới tra xét tột cùng.
Có người hi vọng nói.
- Có điều, chúng ta có thể chống được tới lúc ấy sao?
Có người bi quan nói.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đệ tứ sát trận không ngừng oanh kích Vạn Bảo Thành, đại trận ngưng tụ thành tấm khiên bảo vệ, nhưng cũng không chịu nổi cuồng oanh loạn tạc như thế, rất nhanh tấm khiên xuất hiện rất nhiều vết nứt, cuối cùng ầm ầm phá nát.
Đại trận thủ thành lại ngưng ra tấm khiên thứ hai, tiếp tục chịu đựng đệ tứ sát trận oanh kích, trong thời gian ngắn, sức phòng ngự hoàn toàn sánh ngang lực phá hoại, đạt tới một cân bằng, như vậy thành sẽ không phá.
Vấn đề là, đại trận thủ thành là do nguyên tinh thôi phát, ở dưới tiêu hao như vậy, nguyên tinh có thể duy trì bao lâu?
Ân Học Ương và một tên đại lão của Đan Sư hiệp hội thương lượng, đưa ra kết luận, có thể chống đỡ nửa năm, nếu như những thế lực khác lấy thêm ra nguyên tinh giúp đỡ, còn có thể dài hơn.
Đến lúc này, cũng không ai dám ẩn giấu tư tâm, đều dồn dập dâng nguyên tinh ra, cầu mong đại trận có thể kiên trì thời gian đủ dài, chờ viện binh đến cứu.
- Cao thủ của Đan Sư hiệp hội đâu?
Có người hỏi.
Đúng nha, tuy Đan Sư lấy luyện đan làm chủ, nhưng tổng bộ của Đan Sư ở đây, mời rất nhiều cường giả tọa trấn, nói không chắc có cường giả Phá Hư Cảnh a.
- Hai vị Đan sư Thiên Cấp đã sớm mang theo thị vệ Thiên Nhân Cảnh của bọn hắn rời thành.
Một tên Đan Sư nói, địa vị của hắn khá cao, chính là Đan Sư Địa Cấp thượng phẩm.
Đại nhân vật của Linh Bảo Các và Đan Sư hiệp hội đồng thời rời đi, nhưng vào lúc này Vạn Bảo Thành gặp phải đệ tứ sát trận vây công, chuyện này nhìn thế nào cũng không phải trùng hợp a.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 558: Đệ tứ sát trận
10.0/10 từ 37 lượt.