Thần Đạo Đan Tôn
Chương 5274: Thuyết Phục
Lăng Hàn lao tới, mọi người rung động tới mức da đầu tê dại. Dựa theo lời của hắn nói, chẳng lẽ vũ trụ sắp diệt vong rồi sao? Cho nên, Lăng Hàn mới muốn trọng chấn dương gian, đây là biện pháp duy nhất tiêu trừ hai giới va chạm. Đúng vậy, vực sâu nguyên thủy là nơi khởi đầu của thiên địa, vô cùng thần kỳ, khẳng định không có khả năng bởi vì hai giới va chạm mà hủy diệt, nhiều lắm chỉ tạo thành một ít xung kích. Hơn nữa mọi người đều biết, Lăng Hàn đã nhiều lần tiến vào vực sâu nguyên thủy, hắn cũng không nói quá lời. Vấn đề là, tuyệt địa uy hiếp có thể không nhìn hay sao? Đại Đế phát uy, thử hỏi có ai cản nổi? – Lăng Hàn, cho dù ngươi nói là thật. Cát Cổ Thánh Nhân của Vạn Lôi Đế tộc nói.
– Thế nhưng mà, chúng ta hiện tại giống trống khua chiêng xuất hiện, tương đương bại lộ chúng ta ra ngoài sáng, vạn nhất tuyệt địa đánh tới, chúng ta làm sao ngăn cản? – Đúng vậy! Liễu Tâm Hà, con của Đại Đế Thất Diệu Đế tộc cũng nói. – Không nói Đại Đế, chỉ nói số lượng Chuẩn Đế, chúng ta đã thua xa. – Kế hoạch của ngươi như xây lâu đài trên cát, căn bản không thể được. Cát Cổ Thánh Nhân quả quyết nói. – Đến lúc đó, chưa tới lúc hai giới va chạm, chúng ta đã chết sạch trước rồi. Cho nên, hắn thà rằng lựa chọn trốn tránh, chí ít có thể sống lâu mấy ngày. Lăng Hàn thở dài, đi tới trước mặt Cát Cổ Thánh Nhân: – Ngươi đang phản đối ta sao? – Bản Thánh không muốn vì kế hoạch điên cuồng của ngươi mà hại chết nhiều người! Cát Cổ Thánh Nhân nói. Mặc dù Lăng Hàn là Thánh Nhân mạnh nhất lịch sử, nhưng bây giờ nhiều người như vậy, hắn không sợ. Lăng Hàn vươn tay, bắt lấy Cát Cổ Thánh Nhân. Tê, gia hỏa này dám ra tay? Hàng Thụ Sơn, con của Đại Đế Vạn Lôi xuất thủ, hắn ngăn cản Lăng Hàn: – Lăng huynh, ngươi quá mức! Bành!
Lăng Hàn căn bản không tránh không né, mặc cho Hàng Thụ Sơn đánh trúng nhưng không bị ảnh hưởng gì, bành, Hàng Thụ Sơn bị phản chấn đánh bay ra ngoài, Cát Cổ Thánh Nhân cũng rơi vào tay Lăng Hàn. – Cho ngươi thêm một cơ hội nói chuyện. Lăng Hàn cười nói, hắn gác Thanh Trúc kiếm lên cổ Cát Cổ Thánh Nhân. Đây chính là Đế binh, giết Thánh Nhân dễ như trở bàn tay. Cát Cổ Thánh Nhân nào còn dám mạnh miệng, vội vàng nói: – Ta đồng ý! Ta đồng ý! Thấy cảnh này, khóe miệng tất cả mọi người co giật. Ngươi muốn làm bạo quân hay sao? Ngươi “thuyết phục” người khác như thế, không sợ chúng bạn xa lánh hay sao? Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu chỉ mỉm cười, bọn họ biết rõ Lăng Hàn hiện tại chỉ biểu diễn mà thôi. – Gia hỏa này, ở trước mặt người mình cũng muốn trang bức! Đại Hắc Cẩu lắc đầu, sau đó nó dựng một móng vuốt lên. – Có phong thái Cẩu gia! Hàng Thụ Sơn quay trở lại, hắn là Thánh Nhân thất tinh, oanh, thánh uy bộc phát, hắn giận dữ hét: – Lăng Hàn, ngươi thật sự điên mất rồi? Lăng Hàn vung tay đập hắn xuống đất. Bành bành bành, sau mấy lần như thế, Hàng Thụ Sơn đã bị đánh hôn mê bất tỉnh. Hắn mỉm cười:
– Có người nào có ý kiến nữa không? Các Đế tộc mắng thầm trong lòng, bọn họ không nghĩ tới, Lăng Hàn biến thành không đáng tin cậy như vậy. Ngươi chỉ là Thánh Nhân mạnh nhất, tại sao đã bành trướng tới mức này rồi? – Được rồi, không nên chơi. Đa Gia Phật đứng dậy, hắn không thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn đùa chết mọi người. Thấy Đa Gia Phật đứng dậy, các Đế tộc rung động, vị này chính là Chuẩn Đế, hơn nữa còn là sư đệ của A Hàm Phật, trâu bò đến rối tinh rối mù. – Lăng Hàn nói rất có lý, lần này, chúng ta nhất định phải kiên trì. Nhưng Đa Gia Phật mới mở miệng, nội tâm mọi người trầm xuống. Khốn kiếp, tại sao ngươi cũng điên theo? Đa Gia Phật biết rõ ý nghĩ của mọi người, lập tức nói: – Nhưng bên phía chúng ta cũng không phải không có một tia phần thắng. Lăng Hàn cũng không có nói cho các ngươi biết, kỳ thật hắn đã đột phá Chuẩn Đế. Cái gì! Mọi người đều giật mình, Lăng Hàn đột phá Chuẩn Đế rồi? Khó trách, hắn có thể tùy ý giày vò con của Đại Đế, Chuẩn Đế đấy. Hơn nữa, Lăng Hàn ở Thánh Nhân đã là Thánh Nhân mạnh nhất, sau khi thành Chuẩn Đế, không phải cũng thành Chuẩn Đế mạnh nhất hay sao? – Thế nhưng mà, Đa Gia Phật, tuyệt địa có Đại Đế trấn giữ. Có Đế tộc nói ra lo lắng. Ngươi Chuẩn Đế rất mạnh, ngươi mạnh hơn Đại Đế hay sao?
Đa Gia Phật cười một tiếng, nói: – Quên nói nói cho mọi người biết, cách đây không lâu, Lăng Hàn vừa mới đánh Thường gia rời bỏ tổ tinh. Không thể nào? Tất cả mọi người choáng váng, Thường gia khẳng định là Thường gia của Tứ Phương Đế tộc, có tuyệt địa chi chủ trấn giữ. – Không sai. Đa Gia Phật gật đầu. – Lăng Hàn giao thủ với Tứ Phương Đại Đế, bất phân thắng bại! Hắn nói ra lời này, mọi người rung động. Lăng Hàn. . . Thành Đế rồi? A, không đúng, vừa rồi Đa Gia Phật không phải nói, hắn thành tựu Chuẩn Đế sao? Chẳng lẽ, tên yêu nghiệt này ở Chuẩn Đế đã có thể ngang hàng Đại Đế? Cái này! Yêu quái! Các Đế tộc khác đều khiếp sợ hai vị Thánh Nhân của Đông Lâm đều cười đắc ý. Thu con rể này là quá đúng. Cũng không phải mỗi Đế tộc đều có con của Đại Đế bị phong ấn tới bây giờ, giống như Đông Lâm Đế tộc, hơn nữa hậu nhân xuất sắc nhất của bọn họ là Trì Mộng Hàm, bây giờ cũng gả ra ngoài, không thể xem là người Trì gia. Nhưng mà, nói địa vị Đế tộc nào cao nhất, không phải Đông Lâm Đế tộc không ai hơn.
Người ta có con rể như Lăng Hàn đấy. Chuẩn Đế có thể ngang hàng với Đại Đế, hắn thành tựu Đại Đế thì sao? Đại Đế mạnh nhất từ trước tới nay? Đa Gia Phật miêu tả kỹ càng tình hình chiến đấu khi đó, cũng không có thêm bớt cái gì. Tất cả mọi người tin phục, cho dù an tâm vẫn có bận tâm. Bởi vì. . . Lăng Hàn đánh với Đại Đế chưa khôi phục hoàn toàn, hơn nữa người ta có tới mười hai vị đấy. – Thức tỉnh dương gian, không thể không đi! Đa Gia Phật nói. – Bằng không thiên địa sẽ diệt vọng. Hắn cường điệu lần nữa, các Đế tộc cũng thu hồi tâm tư. Nhưng hiện thực rất nghiêm trọng, nếu như mười hai tuyệt địa chi chủ cùng nhau xông tới, thử hỏi Lăng Hàn ngăn cản thế nào. – Khục, ta từ trước đến nay thích lấy đức phục người. Lăng Hàn lại mở miệng. – Ai muốn không phục, ta sẽ tự mình “nói” phục hắn. Tới tới tới, ai có ý kiến, cứ giơ tay cho ta xem. Hắn nói ra lời này, không ai có thể lên tiếng. Hiện tại, Đa Gia Phật còn rất dễ nói chuyện, nhưng Lăng Hàn làm ra dáng vẻ ngươi không phục sẽ đánh ngươi, làm sao không phục? Lăng Hàn hát mặt đen, Đa Gia Phật hát mặt trắng, tất cả Đế tộc đều không có ý kiến.
Không phải là không có, nhưng thật ra là không dám, thật sự rất bất đắc dĩ. Không có cách, ai bảo Lăng Hàn quá mạnh? Các Đế tộc hậm hực rời đi. Lăng Hàn không cảm thấy chuyện này có gì không ổn, tình huống bây giờ đặc thù, không cho phép những người này mang tiểu tâm tư. Thiên hạ có thể hủy diệt, ai có thể chỉ lo thân mình? Cho nên, không quản là dùng biện pháp gì, Lăng Hàn nhất định cũng phải đoàn kết tất cả lực lượng lại. Sau khi đến tận đây, mọi người đồng tâm hiệp lực, dùng hết khả năng nhanh chóng thức tỉnh dương gian. Lăng Hàn mang tới rất nhiều vật tư từ Thường gia cũng phát huy tác dụng lớn, có thể trợ giúp người Nguyên thế giới tăng tu vi, đạt đến trình độ rời khỏi vị diện. Trong thời gian ngắn, toàn bộ vũ trụ lặng lẽ tỏa ra sinh cơ.
Thần Đạo Đan Tôn