Thần Đạo Đan Tôn
Chương 4877: Cửa Mở
Bành, Lăng Hàn vỗ vào cửa đá.
Một tia sáng xuất hiện và hóa thành hư ảnh Đại Đế.
Không nói hai lời, hư ảnh vị Đại Đế kia lập tức tấn công Lăng Hàn, chiêu chiêu đều tuyệt không thể tả, rõ ràng cấp độ lực lượng giống nhau, nhưng đánh ra uy năng lại mạnh hơn rất nhiều.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn trực tiếp nghênh đón.
Lúc này, Phong Diệu Lăng mở to đôi mắt nhìn hắn, nàng không dám tin vào mắt mình.
Cái gì, cái gì, cái gì!
Lăng Hàn lại có thể đấu với hư ảnh Đại Đế!
Không không không, hắn còn chưa có cường đại như vậy, trong mười chiêu thì hắn có thể đánh trả ba chiêu.
Nhưng ngay cả như vậy vẫn làm nàng khiếp sợ đến thất điên bát đảo.
Như nàng đã là Đế nữ mạnh nhất, cũng nhiều lần đi vào Đế lộ, cũng mài giũa chiến lực đến cực hạn, nhưng đứng trước hư ảnh Đại Đế vẫn không có lực hoàn thủ.
Người so với người tức chết người.
Đây là quái vật!
Đừng nhìn Lăng Hàn hiện tại lâm vào hạ phong, nhưng nếu như đối ứng với vị Đại Đế này lúc còn trẻ, Đại Đế chưa hẳn là đối thủ của Lăng Hàn.
Thứ nhất, Đại Đế lúc trước chưa hẳn đạt đến độ cao của Lăng Hàn, dù sao, Hóa Linh cảnh có thể giao chiến với Giáo Chủ, thậm chí còn là Giáo Chủ nhị tinh, tam tinh, chưa từng nghe nói vị Đại Đế nào lúc còn trẻ có thể làm được việc này.
Thứ hai, hiện tại những hư ảnh Đại Đế này có thể trâu bò như thế, đó là bởi vì bọn họ nắm giữ kinh nghiệm chiến đấu cấp Đại Đế, đã đi ra con đường của mình.
Cho nên dù lực lượng bị áp chế, bọn họ vẫn không thể ngang hàng.
Thế nhưng Lăng Hàn?
Quái vật, siêu cấp quái vật.
Phong Diệu Lăng ngơ ngác nhìn hắn, nàng đã đánh giá Lăng Hàn đủ cao, nhưng bây giờ xem ra còn đánh giá thấp, hơn nữa còn thấp hơn rất nhiều.
Mạnh như vậy, thì ra thời điểm chưa thành Đế cũng có thể mạnh đến tình trạng như vậy.
Nàng lắc đầu, lần thứ nhất nàng chán chường, thì ra chính mình khoảng cách mạnh nhất xa như thế.
Sau đó, nàng lại nở nụ cười.
Không việc gì, nam nhân của nàng là mạnh nhất.
Chiến đấu suốt một ngày một đêm, hư ảnh Đại Đế biến mất.
Lăng Hàn lập tức tiêu hóa đoạn kinh nghiệm chiến đấu kia, hắn đã đạt đến tiết điểm, nếu có thể nhảy ra, tin tưởng hắn sẽ đặt viên gạch kiên cố trên con đường đi ra đạo của bản thân.
Đêm nay qua đi, lại có người tới, hơn nữa có không ít người xuất hiện.
Có ba Đế tử, nhưng đều là cấp bậc bình thường, sau đó là đạo tử, gần như tất cả đều là đạo tử, bởi vì kẻ bình thường không thể đi tới đây.
Sau khi nhìn thấy Lăng Hàn, những người này lập tức hưng phấn
Theo bọn họ nghĩ, Lăng Hàn chính là cơ duyên biết đi.
– Ai dám?
Thấy Lăng Hàn đang ngồi xếp bằng, hiển nhiên đang tiêu hóa kinh nghiệm đại chiến lúc trước, Phong Diệu Lăng lập tức đứng dậy, nàng cầm bảo kiếm và đằng đằng sát khí nhìn đám người chung quanh.
– Cô nương, việc này không có quan hệ gì tới ngươi, chớ có che chở người này, nếu không…
Phốc!
Kiếm quang tung hoành, uy thế đáng sợ.
Nàng đã chấn nhiếp tất cả mọi người, không còn người nào dám mở miệng.
Nữ ma đầu, một lời không hợp thì giết người.
Ba tên Đế tử cũng cau mày, mặc dù Phong Diệu Lăng chỉ xuất một chiêu, nhưng bọn họ ý thức được nữ nhân này cực kỳ đáng sợ, cho dù là bọn họ cũng không phải đối thủ.
Nhưng đây là cơ hội tốt.
Lăng Hàn tu luyện xảy ra vấn đề lớn, thực lực giảm mạnh, đây là thời cơ đánh chết hắn tốt nhất, tại sao lại xuất hiện một nữ ma đầu ngăn cản?
– Xin hỏi cô nương xưng hô như thế nào?
Có tên Đế tử hỏi Phong Diệu Lăng.
Ba tên Đế tử đều xoắn xuýt, vì cái gì Lăng Hàn có nhân duyên tốt với nữ nhân như vậy?
Trước có Trì Mộng Hàm, sau có Phong Diệu Lăng, đều là tư chất thế hệ hoàng kim, tất cả đều xem trọng Lăng Hàn.
– Cút!
Phong Diệu Lăng không có ý trả lời, nàng xuất một kiếm chém phá hư không.
Một kiếm chém qua, tên Đế tử kia vội vàng lui lại, gương mặt hắn tái mét.
Quá mạnh, hắn không phải đối thủ.
Đây là thế hệ hoàng kim sao?
– Đây là phu quân tương lai của ta, ai dám động đến hắn sẽ đối địch với Phong Diệu Lăng ta!
Nữ nhân này cao ngạo nói ra.
Giờ phút này, tất cả mọi người có cảm giác tan vỡ.
Vì cái gì Đế nữ cường đại như thế lại xem trọng cặn bã yếu ớt như Lăng Hàn?
Chẳng phải gia hỏa này xảy ra vấn đề trong tu luyện hay sao? Đã sớm rơi xuống thần đàn?
Vì cái gì, vì cái gì cặn bã như vậy lại có thể hấp dẫn Đế nữ?
Nói ra sẽ có người tin tưởng sao?
Không có biện pháp, những người này chỉ có thể kích hoạt hư ảnh điêu khắc Đại Đế trên cửa đá, đây là kỳ ngộ lớn lao, có trợ giúp bọn họ quá lớn.
Phần lớn người chỉ tiếp được mười chiêu và thất bại, mà có ít người thậm chí bị miểu sát.
Nơi này không chỉ có đại cơ duyên, còn có đại nguy hiểm.
Giống như đang nói, uy nghiêm của Đại Đế không thể nhục, ngươi không tiếp được một chiêu, còn muốn luận bàn với Đại Đế?
Tự nhiên chỉ có một con đường chết.
Kể từ đó, tất cả mọi người run sợ, đều quyết định khôi phục trạng thái tới mức tốt nhất, lúc này mới khởi xướng khiêu chiến lần nữa.
Mà Lăng Hàn đang lâm vào trạng thái ngộ đạo sâu, trên con đường của mình, hắn sắp bước ra một bước then chốt, bởi vậy, hắn hoàn toàn không để ý tới khiêu chiến.
Ba ngày sau, khí tức kinh khủng ập tới.
– Không được!
Tất cả mọi người run sợ, sắp có cường giả tuyệt thế xuất hiện.
Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt, phía chân trời xuất hiện bảy chấm đen, sau đó cấp tốc phóng đại, biến thành bảy đạo thân ảnh, càng lúc càng lớn, đều là cự nhân cao trăm trượng.
Hỏa diễm, băng sương, lôi đình… Chính là bảy cự nhân!
Những cự nhân này đều là Tôn Giả, mặc cho bất cứ cự nhân nào, bọn họ liên thủ cũng không phải đối thủ, huống chi là bảy cự nhân.
Đây là vô thượng sát kiếp.
Lăng Hàn cũng tỉnh lại, khí tức thật đáng sợ, hắn không cách nào ngồi vững
Hắn nhìn sang Phong Diệu Lăng, hắn không phát hiện trong mắt đối phương có chút kinh hoàng hay sợ hãi gì.
Có lẽ không sao, bởi vì nàng không phải mới vào Đế lộ một lần.
Những người khác cũng không phải như thế, tất cả đều khua động bè gỗ tránh ra.
Tốc độ của Tôn Giả nhanh cỡ nào?
Trong nháy mắt đã tới!
Phong Diệu Lăng nhìn thoáng qua, chỉ có Lăng Hàn vẫn trấn định như cũ, những người khác, cho dù là Đế tử cũng sợ hãi.
Nàng sinh ra cảm giác cao ngạo, không hổ là nam nhân nàng coi trọng, gặp nguy không sợ hãi, nào giống đám bao cỏ kia.
Bảy cự nhân giết tới, nhưng bọn họ chẳng thèm ngó tới Lăng Hàn, tất cả đều nhìn vào cửa đá.
– Các huynh đệ, đã đến lúc báo thù.
– Giết đi vào!
Bảy tên cự nhân đồng thời đẩy cửa đá, ầm ầm, cửa đá phát ra tiếng vang và xuất hiện khe hở.
Không hổ là Tôn Giả, Lăng Hàn trước đó đã thử qua, căn bản không thể thôi động cửa đá.
Hiển nhiên, chỉ có thả bảy tên cự nhân mới có thể do bọn họ đến đẩy cửa đá, đạp lên giai đoạn tiếp theo của Đế lộ.
Rất nhanh, khe hở cửa đá càng lớn, sau đó cửa lớn đã mở rộng hoàn toàn.
Bảy đại cự nhân không coi ai ra gì, trực tiếp xuyên qua cửa lớn và giết vào bên trong.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 4877: Cửa Mở
10.0/10 từ 37 lượt.