Thần Đạo Đan Tôn
Chương 4732: Suy đoán
Đã có hai người mở miệng, ba tên Tôn Giả còn lại cũng không tiếp tục truyền âm, bọn họ cùng lên tiếng.
- Các vị, nơi này không có đạo tắc Thánh cấp, hơn nữa, người Tử Vong thành chỉ có giết chóc, không có tín ngưỡng.
Phạm Hải Bồ Tát nói:
- Cho nên, ở chỗ này chúng ta không có cách nào thành Thánh, nhất định phải đi ra ngoài.
- Ai không muốn thành Thánh, nhưng vấn đề là, các ngươi nhớ nguyên nhân chúng ta tiến vào nơi này làm hay không?
Cửu Cung Tôn Giả nói:
- Những người kia, hoặc là nói thế lực này biết được chúng ta ra khỏi Ám Vân Địa Ngục, chúng sẽ ngồi nhìn chúng ta đột phá Thánh cấp?
Bọn họ lúc trước cũng không phải cam tâm tình nguyện tiến vào nơi này, mà là bị lưu vong, còn tốt, mạng bọn họ lớn, ở chỗ này chẳng những không chết, ngược lại từng bước một trở thành đại năng Tôn Giả.
Nhưng mà, Tôn Giả có thể xưng vương ở chỗ này, nhưng chạy ra bên ngoài vẫn bị Thánh Nhân áp chế.
- Hơn nữa, cơ nghiệp chúng ta ở chỗ này, chẳng lẽ từ bỏ như vậy sao?
Băng Tàm Tôn Giả nói.
Lời này làm năm đại Tôn Giả im lặng, bọn họ đương nhiên không bỏ xuống được mọi thứ ở nơi này.
Nguyên Đạo thạch quá hữu dụng, mặc dù cần dùng thọ nguyên làm đánh đổi, nhưng tin tưởng trên đời này có rất nhiều người nguyện ý tốn nhiều tiền đi thu hoạch.
Tay cầm tài nguyên như thế, bọn họ đủ sức trở thành thế lực lớn!
- Chuẩn bị nhiều năm như vậy, chẳng lẽ các vị còn chưa thấy đủ sao?
Huyết Nha Tôn Giả thản nhiên nói:
- Hơn nữa, các vị còn không biết thiên hạ đại thế hiện tại sao? Chân Long uyên mở ra, Thiên Lạc Thánh Hoàng truyền thừa xuất thế, người nào cũng biết chân tướng.
- Thành kỳ thành Đế đã tới!
- Nếu chúng ta không bắt được cơ hội này, ha ha, các vị sẽ không hối hận sao?
Hắn nói câu này làm bốn Tôn Giả động tâm không thôi, chỉ cần là võ giả, có kẻ nào không muốn thành Đại Đế? Bởi vì bị thiên phú, tài nguyên các loại điều kiện hạn chế, tuyệt đại bộ phận người đều tự hiểu lấy mình.
Có khả năng trở thành Tôn Giả, bản thân đã đại biểu thiên phú võ đạo cường đại, năm đại Tôn Giả không có suy nghĩ?
- Tốt, bản tôn đồng ý ra ngoài.
Cửu Cung Tôn Giả gật đầu:
- Nhưng mà, làm thế nào tiếp tục chưởng khống nơi đây, nhất định phải nghĩ một biện pháp thích đáng.
- Đối với người cảnh giới thấp mà nói, nơi này tiến vào dễ dàng ra ngoài khó, nhưng đối với chúng ta tới nói lại rất dễ dàng, muốn đi vào lại khó khăn.
Phạm Hải Bồ Tát nhìn bốn người khác:
- Lại chờ ba năm thì thế nào?
Huyết Nha Tôn Giả chậm rãi gật đầu:
- Tốt, lại chờ thêm ba năm.
- Ba năm sau, quên đi tất cả, xông ra khỏi nơi đây, vì mục tiêu thành Đế.
Nói xong, năm đại Tôn Giả phá không bay đi.
Lăng Hàn không có nhúc nhích, qua một lúc lâu, chỉ thấy thân hình Xích Nguyệt Tôn Giả hiển hiện, hắn nghi ngờ dò xét chung quanh, lẩm bẩm:
- Lẽ nào thật sự là bản tôn đa nghi?
Dứt lời, hắn rời đi lần nữa.
Lăng Hàn vẫn không có hành động, qua chí ít nửa ngày sau, thân hình Xích Nguyệt Tôn Giả lại xuất hiện.
Lão gia hỏa này có bệnh đa nghi, chỉ bởi vì hoài nghi cho nên hắn giả vờ rời đi hai lần.
Lăng Hàn lặng lẽ rời đi, ngươi thích đến mấy lần thì mấy lần, ta không chơi với ngươi.
Hắn đã khẳng định, Hắc Vân thạch cũng không phải là nơi sản xuất Nguyên Đạo thạch, mà là địa phương năm đại Tôn Giả gặp mặt thương nghị.
Về phần tại sao nhất định phải ra khỏi thành tới đây, Lăng Hàn cũng không biết, cũng không có hứng thú biết rõ.
- Mỏ Nguyên Đạo thạch không ở chỗ này, vậy nó ở nơi nào?
- Còn có một điểm rất khả nghi, Tử Vong thành đã tồn tại rất nhiều năm, cho dù có mỏ cũng sớm bị khai thác sạch sẽ?
- Nghe khẩu khí của năm đại Tôn Giả, Nguyên Đạo thạch còn chưa đào xong, cho nên bọn họ mới nghĩ vĩnh viễn chưởng khống nơi này.
- Chuyện này không hợp đạo lý.
- Chẳng lẽ ta phán đoán sai lầm, kỳ thật Nguyên Đạo thạch cũng không phải là khai thác ra?
Khoáng thạch nha, suy nghĩ một chút khẳng định sẽ có khu đào quáng, đây là chuyện đương nhiên.
Nhưng mà, Đạo thạch không khai thác từ mỏ, mà là cường giả luyện chế.
Cho nên, Nguyên Đạo thạch cũng chưa chắc được khai thác ra.
Lăng Hàn suy nghĩ, đầu tiên, thứ này nhất định không phải luyện chế, nếu không không có khả năng trở thành đặc sản của Tử Vong thành, thứ hai, dạng tài nguyên này khẳng định bị năm đại Tôn Giả cùng nắm giữ, không thì bọn họ không ở chung hài hòa như thế.
Như vậy, địa phương nào do năm đại Tôn Giả cùng khống chế?
Lăng Hàn sững sờ, Hắc Ám sa trường!
Đúng vậy, hắn hiểu ra, đây là nơi năm đại Tôn Giả cùng khống chế.
Lăng Hàn lúc trước đã có khó hiểu, tổ chức thi đấu như vậy làm gì?
Năm đại Tôn Giả có thể đạt được chỗ tốt sao?
Chuyện không có lợi, lại vì cái gì Tôn Giả muốn làm?
Hiện tại, liên hệ cả hai với nhau, Lăng Hàn có cảm giác mình đã tìm được chân tướng.
Lăng Hàn quyết định đi tới nơi hắn chiến đấu vô số lần.
Hắn trở lại Tử Vong thành, đi Hắc Ám sa trường.
Lần này, hắn mang tâm tình khác biệt tới đây.
Mỗi một nơi đều có người ta tấp nập, có khả năng ẩn giấu bí mật Nguyên Đạo thạch sao?
Nhưng nếu như đây là nơi sản sinh Nguyên Đạo thạch, có câu nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, có ai nghĩ Nguyên Đạo thạch lại đặt ở đây?
Tâm tính không giống nhau, Lăng Hàn lập tức phát hiện địa phương quái dị.
Nơi này kỳ thật không chỉ là khán đài, khu vực chiến đấu, hậu trường, Lăng Hàn phát hiện có một thông đạo đi xuống đất, nhưng cái thông đạo này bị phong tỏa, cũng hạ cấm chế cường đại.
Bình thường nơi này có người đến người đi, Lăng Hàn không có thời gian đi phá giải, chờ tới ban đêm, nơi này sẽ bị phong tỏa, thủ vệ sâm nghiêm.
Sau nửa đêm, Lăng Hàn sử dụng Quỷ Ảnh che đậy thân thể, hắn cẩn thận nghiên cứu cấm chế, hắn lắc đầu, đây là Tôn Giả hạ cấm chế, hắn căn bản không có khả năng phá giải.
Cho dù có năng lực phá giải cũng sẽ kinh động Tôn Giả bố trí cấm chế, với quy mô của Tử Vong thành, năm vị đại lão sẽ lập tức xuất hiện.
Thật không có biện pháp sao?
Lăng Hàn trở về, hắn vắt hết óc nghĩ biện pháp.
Hai tháng sau, hắn lấy được Nguyên Đạo thạch nhiều hơn, bởi vì thắng liên tiếp không ngừng mở rộng, hắn cũng nhận được ban thưởng phong phú, tu vi của hắn đạt tới đệ tứ hình đỉnh phong..
Hắn đặt chuyện phá giải cấm chế sang một bên, hắn bắt đầu toàn lực xung kích đệ ngũ hình.
Đệ tứ hình là kim thai, đệ ngũ hình là cái gì?
Không nhất định.
Mỗi người đánh vỡ cực hạn tu ra đệ ngũ hình không giống nhau, có thể là tử khí nguyên thai, có là lưu ly ngọc thai, cho nên, trước khi đột phá, Lăng Hàn cũng không biết nó sẽ hình thành cái gì.
Đến, bắt đầu xung kích.
Lăng Hàn bế quan xung kích đệ ngũ hình.
Hắn rất có lòng tin đánh vỡ cực hạn, đệ ngũ hình là cực hạn với người khác, đối với hắn lại không phải.
Nghe nói thế hệ hoàng kim từng có người đạt tới đệ bát hình, như vậy mục tiêu của hắn là đệ cửu hình, cũng không thể ngồi ngang hàng với đám kia.
Thần Đạo Đan Tôn
- Các vị, nơi này không có đạo tắc Thánh cấp, hơn nữa, người Tử Vong thành chỉ có giết chóc, không có tín ngưỡng.
Phạm Hải Bồ Tát nói:
- Cho nên, ở chỗ này chúng ta không có cách nào thành Thánh, nhất định phải đi ra ngoài.
- Ai không muốn thành Thánh, nhưng vấn đề là, các ngươi nhớ nguyên nhân chúng ta tiến vào nơi này làm hay không?
Cửu Cung Tôn Giả nói:
- Những người kia, hoặc là nói thế lực này biết được chúng ta ra khỏi Ám Vân Địa Ngục, chúng sẽ ngồi nhìn chúng ta đột phá Thánh cấp?
Bọn họ lúc trước cũng không phải cam tâm tình nguyện tiến vào nơi này, mà là bị lưu vong, còn tốt, mạng bọn họ lớn, ở chỗ này chẳng những không chết, ngược lại từng bước một trở thành đại năng Tôn Giả.
Nhưng mà, Tôn Giả có thể xưng vương ở chỗ này, nhưng chạy ra bên ngoài vẫn bị Thánh Nhân áp chế.
- Hơn nữa, cơ nghiệp chúng ta ở chỗ này, chẳng lẽ từ bỏ như vậy sao?
Băng Tàm Tôn Giả nói.
Lời này làm năm đại Tôn Giả im lặng, bọn họ đương nhiên không bỏ xuống được mọi thứ ở nơi này.
Nguyên Đạo thạch quá hữu dụng, mặc dù cần dùng thọ nguyên làm đánh đổi, nhưng tin tưởng trên đời này có rất nhiều người nguyện ý tốn nhiều tiền đi thu hoạch.
Tay cầm tài nguyên như thế, bọn họ đủ sức trở thành thế lực lớn!
- Chuẩn bị nhiều năm như vậy, chẳng lẽ các vị còn chưa thấy đủ sao?
Huyết Nha Tôn Giả thản nhiên nói:
- Hơn nữa, các vị còn không biết thiên hạ đại thế hiện tại sao? Chân Long uyên mở ra, Thiên Lạc Thánh Hoàng truyền thừa xuất thế, người nào cũng biết chân tướng.
- Thành kỳ thành Đế đã tới!
- Nếu chúng ta không bắt được cơ hội này, ha ha, các vị sẽ không hối hận sao?
Hắn nói câu này làm bốn Tôn Giả động tâm không thôi, chỉ cần là võ giả, có kẻ nào không muốn thành Đại Đế? Bởi vì bị thiên phú, tài nguyên các loại điều kiện hạn chế, tuyệt đại bộ phận người đều tự hiểu lấy mình.
Có khả năng trở thành Tôn Giả, bản thân đã đại biểu thiên phú võ đạo cường đại, năm đại Tôn Giả không có suy nghĩ?
- Tốt, bản tôn đồng ý ra ngoài.
Cửu Cung Tôn Giả gật đầu:
- Nhưng mà, làm thế nào tiếp tục chưởng khống nơi đây, nhất định phải nghĩ một biện pháp thích đáng.
- Đối với người cảnh giới thấp mà nói, nơi này tiến vào dễ dàng ra ngoài khó, nhưng đối với chúng ta tới nói lại rất dễ dàng, muốn đi vào lại khó khăn.
Phạm Hải Bồ Tát nhìn bốn người khác:
- Lại chờ ba năm thì thế nào?
Huyết Nha Tôn Giả chậm rãi gật đầu:
- Tốt, lại chờ thêm ba năm.
- Ba năm sau, quên đi tất cả, xông ra khỏi nơi đây, vì mục tiêu thành Đế.
Nói xong, năm đại Tôn Giả phá không bay đi.
Lăng Hàn không có nhúc nhích, qua một lúc lâu, chỉ thấy thân hình Xích Nguyệt Tôn Giả hiển hiện, hắn nghi ngờ dò xét chung quanh, lẩm bẩm:
- Lẽ nào thật sự là bản tôn đa nghi?
Dứt lời, hắn rời đi lần nữa.
Lăng Hàn vẫn không có hành động, qua chí ít nửa ngày sau, thân hình Xích Nguyệt Tôn Giả lại xuất hiện.
Lão gia hỏa này có bệnh đa nghi, chỉ bởi vì hoài nghi cho nên hắn giả vờ rời đi hai lần.
Lăng Hàn lặng lẽ rời đi, ngươi thích đến mấy lần thì mấy lần, ta không chơi với ngươi.
Hắn đã khẳng định, Hắc Vân thạch cũng không phải là nơi sản xuất Nguyên Đạo thạch, mà là địa phương năm đại Tôn Giả gặp mặt thương nghị.
Về phần tại sao nhất định phải ra khỏi thành tới đây, Lăng Hàn cũng không biết, cũng không có hứng thú biết rõ.
- Mỏ Nguyên Đạo thạch không ở chỗ này, vậy nó ở nơi nào?
- Còn có một điểm rất khả nghi, Tử Vong thành đã tồn tại rất nhiều năm, cho dù có mỏ cũng sớm bị khai thác sạch sẽ?
- Nghe khẩu khí của năm đại Tôn Giả, Nguyên Đạo thạch còn chưa đào xong, cho nên bọn họ mới nghĩ vĩnh viễn chưởng khống nơi này.
- Chuyện này không hợp đạo lý.
- Chẳng lẽ ta phán đoán sai lầm, kỳ thật Nguyên Đạo thạch cũng không phải là khai thác ra?
Khoáng thạch nha, suy nghĩ một chút khẳng định sẽ có khu đào quáng, đây là chuyện đương nhiên.
Nhưng mà, Đạo thạch không khai thác từ mỏ, mà là cường giả luyện chế.
Cho nên, Nguyên Đạo thạch cũng chưa chắc được khai thác ra.
Lăng Hàn suy nghĩ, đầu tiên, thứ này nhất định không phải luyện chế, nếu không không có khả năng trở thành đặc sản của Tử Vong thành, thứ hai, dạng tài nguyên này khẳng định bị năm đại Tôn Giả cùng nắm giữ, không thì bọn họ không ở chung hài hòa như thế.
Như vậy, địa phương nào do năm đại Tôn Giả cùng khống chế?
Lăng Hàn sững sờ, Hắc Ám sa trường!
Đúng vậy, hắn hiểu ra, đây là nơi năm đại Tôn Giả cùng khống chế.
Lăng Hàn lúc trước đã có khó hiểu, tổ chức thi đấu như vậy làm gì?
Năm đại Tôn Giả có thể đạt được chỗ tốt sao?
Chuyện không có lợi, lại vì cái gì Tôn Giả muốn làm?
Hiện tại, liên hệ cả hai với nhau, Lăng Hàn có cảm giác mình đã tìm được chân tướng.
Lăng Hàn quyết định đi tới nơi hắn chiến đấu vô số lần.
Hắn trở lại Tử Vong thành, đi Hắc Ám sa trường.
Lần này, hắn mang tâm tình khác biệt tới đây.
Mỗi một nơi đều có người ta tấp nập, có khả năng ẩn giấu bí mật Nguyên Đạo thạch sao?
Nhưng nếu như đây là nơi sản sinh Nguyên Đạo thạch, có câu nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, có ai nghĩ Nguyên Đạo thạch lại đặt ở đây?
Tâm tính không giống nhau, Lăng Hàn lập tức phát hiện địa phương quái dị.
Nơi này kỳ thật không chỉ là khán đài, khu vực chiến đấu, hậu trường, Lăng Hàn phát hiện có một thông đạo đi xuống đất, nhưng cái thông đạo này bị phong tỏa, cũng hạ cấm chế cường đại.
Bình thường nơi này có người đến người đi, Lăng Hàn không có thời gian đi phá giải, chờ tới ban đêm, nơi này sẽ bị phong tỏa, thủ vệ sâm nghiêm.
Sau nửa đêm, Lăng Hàn sử dụng Quỷ Ảnh che đậy thân thể, hắn cẩn thận nghiên cứu cấm chế, hắn lắc đầu, đây là Tôn Giả hạ cấm chế, hắn căn bản không có khả năng phá giải.
Cho dù có năng lực phá giải cũng sẽ kinh động Tôn Giả bố trí cấm chế, với quy mô của Tử Vong thành, năm vị đại lão sẽ lập tức xuất hiện.
Thật không có biện pháp sao?
Lăng Hàn trở về, hắn vắt hết óc nghĩ biện pháp.
Hai tháng sau, hắn lấy được Nguyên Đạo thạch nhiều hơn, bởi vì thắng liên tiếp không ngừng mở rộng, hắn cũng nhận được ban thưởng phong phú, tu vi của hắn đạt tới đệ tứ hình đỉnh phong..
Hắn đặt chuyện phá giải cấm chế sang một bên, hắn bắt đầu toàn lực xung kích đệ ngũ hình.
Đệ tứ hình là kim thai, đệ ngũ hình là cái gì?
Không nhất định.
Mỗi người đánh vỡ cực hạn tu ra đệ ngũ hình không giống nhau, có thể là tử khí nguyên thai, có là lưu ly ngọc thai, cho nên, trước khi đột phá, Lăng Hàn cũng không biết nó sẽ hình thành cái gì.
Đến, bắt đầu xung kích.
Lăng Hàn bế quan xung kích đệ ngũ hình.
Hắn rất có lòng tin đánh vỡ cực hạn, đệ ngũ hình là cực hạn với người khác, đối với hắn lại không phải.
Nghe nói thế hệ hoàng kim từng có người đạt tới đệ bát hình, như vậy mục tiêu của hắn là đệ cửu hình, cũng không thể ngồi ngang hàng với đám kia.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 4732: Suy đoán
10.0/10 từ 37 lượt.