Thần Đạo Đan Tôn
Chương 4607: Đuổi theo
- Ít nói nhảm, đều đi vào cho ta!
Lăng Hàn đá một cước, đá tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu tiến trong truyền tống trận, Tống Lam tín nhiệm hắn mù quáng, đã sớm đi vào trong.
Lăng Hàn tự mình đi vào trận pháp, tâm niệm vừa động, một tia sáng trắng đảo qua, bốn người bọn họ lập tức biến mất không thấy gì nữa, trận cơ truyền tống cũng nổ tung.
Đây là thứ dùng một lần duy nhất, Lăng Hàn không có ý cho Tống, Mạo hai nhà đuổi theo.
XIU....XIU... XIU....XIU...
Bốn người xuất hiện trên tinh thể khác, khoảng cách tinh vực không xa.
Bốn người vui mừng, vội vàng mở truyền tống lần nữa, nơi này vẫn trong lãnh địa hai nhà, cho nên bọn họ chưa an toàn.
Sau vài lần truyền tống, bọn hắn đã rời xa tinh vực, cuối cùng cũng thở ra một hơi.
Lăng Hàn thông tri Đường Vân Nhi lui lại, khó tránh bị tiểu nha đầu oán trách một trận, sau đó bọn họ nghỉ ngơi và hồi phục, về sau tiếp tục chạy đi.
Thẳng đến khi thân thể sắp không chịu nổi, bọn họ mới dừng lại nghỉ ngơi, Lăng Hàn bắt đầu nghiên cứu một góc linh đồ hủy diệt.
Trên lý luận mà nói, đừng nói là hắn, cho dù là Thánh Nhân tới cũng không có khả năng thăm dò ra chân lý của năng lượng hủy diệt, đây chính là tồn tại áp đảo năng lượng cửu tinh, trong cơ thể Lăng Hàn có hàng tỷ vị diện, nó lại có hiệu quả cộng minh thần kỳ với năng lượng hủy diệt, giống như có thể nhẹ nhõm tu hành năng lượng chí cao.
Hắn như được sinh ra lần nữa, chỉ trong thời gian quá lâu, bị hắn quên đi, hắn chỉ có thể thông qua một góc linh đồ hủy diệt mới có thể tỉnh lại.
Dừng lại hai ngày, hắn hoàn toàn nắm giữ một góc linh đồ, hai đấm chấn động và năng lượng hủy diệt nhiều hơn trước gấp ba lần.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, hắn tập trung tất cả năng lượng hủy diệt vào tay phải, sau đó hắn đấm ra một quyền đen kịt, bành bành bành, một quyền này không có gì không hủy diệt, hắn đấm sơn mạch trên đường đi thủng một lỗ, lại tiếp tục đấm vào bầu trời, bầu trời vỡ ra, đến khi hao hết lực lượng, lúc này lỗ thủng không gian mới khép lại như ban đầu.
Thật đáng sợ.
May mắn không có sử dụng trong khách sạn. bằng không sẽ không biết có bao nhiêu người gặp tai họa.
Lăng Hàn tươi cười, sau khi tìm được góc linh đồ thứ ba, rốt cục năng lượng hủy diệt đầy đủ cường đại, lúc trước nó chỉ có thể bám vào trong bí lực và cường hóa bí lực phá hư, nhưng hiện tại nó đã mạnh tới mức có thể đánh ra ngoài.
Năng lượng hủy diệt thuần túy có lực phá hoại kinh người đến cỡ nào?
Lăng Hàn tin tưởng, nếu như đối thủ không có né tránh mà lựa chọn đón đỡ, cho dù là hộ thể thuẫn của Chân Ngã cảnh cũng bị năng lượng hủy diệt đánh tan.
Nói cách khác, Chân Ngã cảnh có khả năng nị hắn đánh chết.
- Tốt, rốt cục lại có thêm năng lực đối kháng với Chân Ngã cảnh, hơn nữa không cần ỷ lại hoàn cảnh thiên địa.
Lăng Hàn gật đầu, địa long tuy mạnh nhưng giới hạn trong hoàn cảnh, ví dụ như Chân Long uyên, hắn không cách nào điều động địa mạch.
- Tu vi của ta tiến thêm một bước, ta phải tu hành thể thuật và bí lực tới đỉnh phong, khi đó lực lượng của ta có thể bước vào Chân Ngã cảnh hay không?
- Ha ha, đúng là rất chờ mong!
Lăng Hàn cũng không có nhàn rỗi, hắn bắt đầu quan sát Thiên Đạo hỏa trong Hỗn Độn Cực Lôi Tháp, trước kia hắn chỉ rút ra hình thức ban đầu, nhưng khi tu vi của hắn tăng lên, uy lực Thiên Đạo hỏa đã theo không kịp cho nên, hắn muốn thử lại rút ra một phần đạo tắc cường hóa Thiên Đạo hỏa.
Đây là con đường không ai chỉ dẫn, Lăng Hàn có tiến bộ quá mức bé nhỏ.
Một tháng sau, bọn họ trở lại Cửu Dương Thánh Địa.
- Lăng sư huynh uy vũ!
- Lăng sư huynh khí phách!
Biết được Lăng Hàn trở lại, có rất nhiều đệ tử chạy tới, bọn họ cực kỳ hoan hô hắn trở về.
Sách, xông quan giận dữ vì hồng nhan, cướp dâu đoạt mỹ nhân quay về, đó là đối với người trẻ tuổi khí thịnh, bọn họ không thích tuân thủ quy củ, cũng ưa thích thành phần anh hùng cực đoan, từ đó trùng kích nội tâm của bọn họ
Có rất nhiều người không dám, có quá nhiều trói buộc, bây giờ nhìn thấy có người khiêu chiến cấm địa, khiêu chiến quyền uy, tự nhiên cũng làm bọn họ sùng bái, lại nói Lăng Hàn vốn là yêu nghiệt, hắn sợ ai chứ?
Tống Lam vô cùng thẹn thùng, nàng bị Lăng Hàn cướp đi, đây là chuyện thiên hạ nghe thấy, về sau muốn không gả cho Lăng Hàn cũng không được.
Chẳng qua việc này không làm nàng ảo não, ngược lại còn tràn ngập chờ mong.
Rất nhanh, Lăng Hàn mang theo mỹ nhân trở về, tin tức này truyền khắp tinh võng, Cửu Dương Thánh Địa cũng không có hạ lệnh cấm nói, lại nói bọn họ là Thánh Địa, cần kiêng kị thế lực Tôn Giả sao?
Mạo, Tống hai nhà biến thành trò cười, có Tôn Giả tọa trấn nhưng lại để mấy tên Sinh Đan cảnh trốn thoát, mất mặt không?
- Ta đi cùng ngươi, kỳ thật không phải Tống gia Tôn Giả vô năng, mà là có người cố ý cho chạy.
- Vì sao?
- Ngươi không hiểu, Tống gia và Mạo gia là đối thủ cũ, bọn họ cũng không muốn gả Tống tiên tử cho tên cặn bã Mạo gia kia. Hiện tại Tống Lam bị Lăng Hàn cướp đi, nếu Mạo gia nhịn được cơn tức này, bọn họ làm gì còn mặt mũi gặp người? Nếu nhịn không được, đi tới Cửu Dương Thánh Địa đòi người chẳng phải tự chịu diệt vong hay sao?
- Ah, thì ra là thế! Tống gia thật hung ác, còn có chiêu độc như thế!
- Hắc hắc, xem kịch vui đi.
Không biết lúc nào, trên tinh võng bàn tán các loại âm mưu, quan hệ giữa Mạo gia và Tống gia vốn không tốt, hiện tại càng biến thành băng lạnh.
- Lăng Hàn, có người muốn khiêu chiến ngươi.
Ngày hôm nay, Lăng Hàn đang thăm dò Thiên Đạo hỏa, một đệ tử đã chạy tới, báo tin cho hắn.
Sau khi Lăng Hàn đánh bại Đế tử, kỳ thật người chạy tới khiêu chiến Lăng Hàn cũng không ít, tất cả muốn một trận chiến thành danh, dần dà, Lăng Hàn không xem đây là việc quan trọng.
Hắn thuận miệng hỏi.
- Mạo Vân Thiên.
Đệ tử kia lộ ra nụ cười cổ quái.
Xem ra tới bắt gian sao?
Ánh mắt Lăng Hàn biến hóa, cũng không có cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì hắn mang theo Tống Lam trở về Cửu Dương Thánh Địa, tin tức này đã truyền khắp tinh võng, sau khi Mạo gia biết được, nhất định sẽ có phản ứng, nhưng Lăng Hàn không ngờ là, Mạo Vân Thiên hội lại đến nhanh như thế..
Hắn vừa trở về Cửu Dương tinh mới bảy ngày mà thôi.
Ân, nhất định là Tôn Giả của Mạo gia ra tay, mang theo Mạo Vân Thiên tới, nếu không không thể nhanh như vậy.
Lăng Hàn suy nghĩ, hắn vươn người đứng dậy, nói:
- Đã như thế, cứ gặp thôi.
Hắn cũng không phải người sợ phiền phức, hơn nữa, chuyện này cần phải kết thúc.
Lăng Hàn đi ra ngoài, tin tức này truyền bá thật nhanh, có không ít đệ tử tới xem náo nhiệt.
Đây là chiến đấu tranh giành tình nhân.
Thần Đạo Đan Tôn
Lăng Hàn đá một cước, đá tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu tiến trong truyền tống trận, Tống Lam tín nhiệm hắn mù quáng, đã sớm đi vào trong.
Lăng Hàn tự mình đi vào trận pháp, tâm niệm vừa động, một tia sáng trắng đảo qua, bốn người bọn họ lập tức biến mất không thấy gì nữa, trận cơ truyền tống cũng nổ tung.
Đây là thứ dùng một lần duy nhất, Lăng Hàn không có ý cho Tống, Mạo hai nhà đuổi theo.
XIU....XIU... XIU....XIU...
Bốn người xuất hiện trên tinh thể khác, khoảng cách tinh vực không xa.
Bốn người vui mừng, vội vàng mở truyền tống lần nữa, nơi này vẫn trong lãnh địa hai nhà, cho nên bọn họ chưa an toàn.
Sau vài lần truyền tống, bọn hắn đã rời xa tinh vực, cuối cùng cũng thở ra một hơi.
Lăng Hàn thông tri Đường Vân Nhi lui lại, khó tránh bị tiểu nha đầu oán trách một trận, sau đó bọn họ nghỉ ngơi và hồi phục, về sau tiếp tục chạy đi.
Thẳng đến khi thân thể sắp không chịu nổi, bọn họ mới dừng lại nghỉ ngơi, Lăng Hàn bắt đầu nghiên cứu một góc linh đồ hủy diệt.
Trên lý luận mà nói, đừng nói là hắn, cho dù là Thánh Nhân tới cũng không có khả năng thăm dò ra chân lý của năng lượng hủy diệt, đây chính là tồn tại áp đảo năng lượng cửu tinh, trong cơ thể Lăng Hàn có hàng tỷ vị diện, nó lại có hiệu quả cộng minh thần kỳ với năng lượng hủy diệt, giống như có thể nhẹ nhõm tu hành năng lượng chí cao.
Hắn như được sinh ra lần nữa, chỉ trong thời gian quá lâu, bị hắn quên đi, hắn chỉ có thể thông qua một góc linh đồ hủy diệt mới có thể tỉnh lại.
Dừng lại hai ngày, hắn hoàn toàn nắm giữ một góc linh đồ, hai đấm chấn động và năng lượng hủy diệt nhiều hơn trước gấp ba lần.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, hắn tập trung tất cả năng lượng hủy diệt vào tay phải, sau đó hắn đấm ra một quyền đen kịt, bành bành bành, một quyền này không có gì không hủy diệt, hắn đấm sơn mạch trên đường đi thủng một lỗ, lại tiếp tục đấm vào bầu trời, bầu trời vỡ ra, đến khi hao hết lực lượng, lúc này lỗ thủng không gian mới khép lại như ban đầu.
Thật đáng sợ.
May mắn không có sử dụng trong khách sạn. bằng không sẽ không biết có bao nhiêu người gặp tai họa.
Lăng Hàn tươi cười, sau khi tìm được góc linh đồ thứ ba, rốt cục năng lượng hủy diệt đầy đủ cường đại, lúc trước nó chỉ có thể bám vào trong bí lực và cường hóa bí lực phá hư, nhưng hiện tại nó đã mạnh tới mức có thể đánh ra ngoài.
Năng lượng hủy diệt thuần túy có lực phá hoại kinh người đến cỡ nào?
Lăng Hàn tin tưởng, nếu như đối thủ không có né tránh mà lựa chọn đón đỡ, cho dù là hộ thể thuẫn của Chân Ngã cảnh cũng bị năng lượng hủy diệt đánh tan.
Nói cách khác, Chân Ngã cảnh có khả năng nị hắn đánh chết.
- Tốt, rốt cục lại có thêm năng lực đối kháng với Chân Ngã cảnh, hơn nữa không cần ỷ lại hoàn cảnh thiên địa.
Lăng Hàn gật đầu, địa long tuy mạnh nhưng giới hạn trong hoàn cảnh, ví dụ như Chân Long uyên, hắn không cách nào điều động địa mạch.
- Tu vi của ta tiến thêm một bước, ta phải tu hành thể thuật và bí lực tới đỉnh phong, khi đó lực lượng của ta có thể bước vào Chân Ngã cảnh hay không?
- Ha ha, đúng là rất chờ mong!
Lăng Hàn cũng không có nhàn rỗi, hắn bắt đầu quan sát Thiên Đạo hỏa trong Hỗn Độn Cực Lôi Tháp, trước kia hắn chỉ rút ra hình thức ban đầu, nhưng khi tu vi của hắn tăng lên, uy lực Thiên Đạo hỏa đã theo không kịp cho nên, hắn muốn thử lại rút ra một phần đạo tắc cường hóa Thiên Đạo hỏa.
Đây là con đường không ai chỉ dẫn, Lăng Hàn có tiến bộ quá mức bé nhỏ.
Một tháng sau, bọn họ trở lại Cửu Dương Thánh Địa.
- Lăng sư huynh uy vũ!
- Lăng sư huynh khí phách!
Biết được Lăng Hàn trở lại, có rất nhiều đệ tử chạy tới, bọn họ cực kỳ hoan hô hắn trở về.
Sách, xông quan giận dữ vì hồng nhan, cướp dâu đoạt mỹ nhân quay về, đó là đối với người trẻ tuổi khí thịnh, bọn họ không thích tuân thủ quy củ, cũng ưa thích thành phần anh hùng cực đoan, từ đó trùng kích nội tâm của bọn họ
Có rất nhiều người không dám, có quá nhiều trói buộc, bây giờ nhìn thấy có người khiêu chiến cấm địa, khiêu chiến quyền uy, tự nhiên cũng làm bọn họ sùng bái, lại nói Lăng Hàn vốn là yêu nghiệt, hắn sợ ai chứ?
Tống Lam vô cùng thẹn thùng, nàng bị Lăng Hàn cướp đi, đây là chuyện thiên hạ nghe thấy, về sau muốn không gả cho Lăng Hàn cũng không được.
Chẳng qua việc này không làm nàng ảo não, ngược lại còn tràn ngập chờ mong.
Rất nhanh, Lăng Hàn mang theo mỹ nhân trở về, tin tức này truyền khắp tinh võng, Cửu Dương Thánh Địa cũng không có hạ lệnh cấm nói, lại nói bọn họ là Thánh Địa, cần kiêng kị thế lực Tôn Giả sao?
Mạo, Tống hai nhà biến thành trò cười, có Tôn Giả tọa trấn nhưng lại để mấy tên Sinh Đan cảnh trốn thoát, mất mặt không?
- Ta đi cùng ngươi, kỳ thật không phải Tống gia Tôn Giả vô năng, mà là có người cố ý cho chạy.
- Vì sao?
- Ngươi không hiểu, Tống gia và Mạo gia là đối thủ cũ, bọn họ cũng không muốn gả Tống tiên tử cho tên cặn bã Mạo gia kia. Hiện tại Tống Lam bị Lăng Hàn cướp đi, nếu Mạo gia nhịn được cơn tức này, bọn họ làm gì còn mặt mũi gặp người? Nếu nhịn không được, đi tới Cửu Dương Thánh Địa đòi người chẳng phải tự chịu diệt vong hay sao?
- Ah, thì ra là thế! Tống gia thật hung ác, còn có chiêu độc như thế!
- Hắc hắc, xem kịch vui đi.
Không biết lúc nào, trên tinh võng bàn tán các loại âm mưu, quan hệ giữa Mạo gia và Tống gia vốn không tốt, hiện tại càng biến thành băng lạnh.
- Lăng Hàn, có người muốn khiêu chiến ngươi.
Ngày hôm nay, Lăng Hàn đang thăm dò Thiên Đạo hỏa, một đệ tử đã chạy tới, báo tin cho hắn.
Sau khi Lăng Hàn đánh bại Đế tử, kỳ thật người chạy tới khiêu chiến Lăng Hàn cũng không ít, tất cả muốn một trận chiến thành danh, dần dà, Lăng Hàn không xem đây là việc quan trọng.
Hắn thuận miệng hỏi.
- Mạo Vân Thiên.
Đệ tử kia lộ ra nụ cười cổ quái.
Xem ra tới bắt gian sao?
Ánh mắt Lăng Hàn biến hóa, cũng không có cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì hắn mang theo Tống Lam trở về Cửu Dương Thánh Địa, tin tức này đã truyền khắp tinh võng, sau khi Mạo gia biết được, nhất định sẽ có phản ứng, nhưng Lăng Hàn không ngờ là, Mạo Vân Thiên hội lại đến nhanh như thế..
Hắn vừa trở về Cửu Dương tinh mới bảy ngày mà thôi.
Ân, nhất định là Tôn Giả của Mạo gia ra tay, mang theo Mạo Vân Thiên tới, nếu không không thể nhanh như vậy.
Lăng Hàn suy nghĩ, hắn vươn người đứng dậy, nói:
- Đã như thế, cứ gặp thôi.
Hắn cũng không phải người sợ phiền phức, hơn nữa, chuyện này cần phải kết thúc.
Lăng Hàn đi ra ngoài, tin tức này truyền bá thật nhanh, có không ít đệ tử tới xem náo nhiệt.
Đây là chiến đấu tranh giành tình nhân.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 4607: Đuổi theo
10.0/10 từ 37 lượt.