Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3993: Lấy Băng Nguyên Thạch
Khó trách những người này không chịu rời đi.
Băng Nguyên thạch có thể tụ tập lực lượng thiên địa, cho dù sau khi bước vào Tiên đồ, thứ này vẫn có tác dụng phụ trợ cực mạnh.
Nhưng rất khó lấy Băng Nguyên thạch, cho nên những người này đang thương nghị làm sao thu lấy bảo vật này.
Lăng Hàn lặng lẽ rời đi, dựa theo lời những người này, mục tiêu nằm ở phía trước
Đây là một vách núi cao chót vót, trên vách núi có một gốc thanh tùng rất cao, dưới thanh tùng có một khối đá nhỏ màu ngọc xanh, nó đang tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Thứ này chính là Băng Nguyên thạch.
Vì sao khó lấy?
Mặc dù Băng Nguyên thạch nằm ở rất cao, Tầm Bí cảnh muốn trèo lên vách đá quá dễ dàng.
Lui thêm một bước, Yêu tộc, Hải tộc không có “điểu nhân” sao, hóa thành hình thái của mình và bay lên, cầm lấy bảo thạch không phải chuyện dễ dàng?
Bởi vì sau khi rời khỏi mặt đất sẽ có áp lực rất lớn, nếu không, bọn họ đã dễ dàng vượt qua hồ nước, chỉ cần giương cánh bay qua, con bạch tuộc cũng không có biện pháp gì.
Chính bởi vì như thế, đám người cũng vô kế khả thi, chỉ có thể đứng dưới nhìn lên.
Băng Nguyên thạch trân quý như vậy, ai nguyện ý rời đi?
Lăng Hàn cũng ngẩng đầu nhìn sang, hắn làm cách nào để đạt được bảo vật này?
Đáng tiếc, đám người phía sau quá gần, bằng không Lăng Hàn có thể dùng Thiên Văn ngọc đánh thử một cái.
Chờ chút, Lục Oa được hay không?
Lăng Hàn gọi Lục Oa ra, nói:
- Nơi này có áp chế, ngươi có thể đột phá chướng ngại nơi đây hay không?
- Ta thử một chút.
Lục Oa nói.
Nàng tự mang hiệu quả ẩn hình, đương nhiên không sợ lộ tung tích.
Lăng Hàn không thể nhìn thấy, chỉ có thể chờ đợi.
Một lát sau, Lục Oa nói:
- Phụ thân, áp chế quá lợi hại, ta không có cách nào.
Ngay cả Lục Oa cũng không có cách nào?
Lăng Hàn thở dài, chẳng lẽ hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn?
Hắn quyết định mạo hiểm thử xem, bảo vật này quá trân quý, hắn đã có Vạn Tinh thạch, bởi vậy chuyến đi Phiêu Miểu phong đã viên mãn, dù có lấy được thần thạch khác hay không, hắn cũng không quan tâm.
Hắn nhất định phải đạt được Băng Nguyên thạch.
Hắn bắt đầu leo lên núi, chậm rãi leo lên trên.
Sau khi bò mấy trượng, một áp lực cường đại ập xuống, da Hư Không Thú bị áp lực đè rơi ra ngoài.
Chỉ có thể bọc lấy cho nên không đáng tin cậy, áp lực rất lớn sẽ lộ ra ngoài.
Lăng Hàn một tay cầm da Hư Không Thú, hắn không có phủ lên người, bởi vì tư thế trước mắt không dễ làm.
Cũng may chính là, đám người Hồng Thiên Bộ đang thương lượng làm cách nào lấy được Băng Nguyên thạch, cho dù trí thông minh của Hồng Thiên Bộ cao hơn nữa cũng không đoán ra Lăng Hàn lại liều mạng như vậy..
Hắn không gánh vác được.
Lăng Hàn vẫn bò lên cao, trên thực tế hắn đã vượt qua cực hạn của rất nhiều người, bởi vì áp lực sẽ nâng lên theo cảnh giới, mỗi người mỗi khác.
Càng ngày càng cao, chỉ còn cách một trượng.
Vào lúc này áp lực như núi, hiện tại muốn động đậy cũng miễn cưỡng.
Tốc độ của Lăng Hàn càng ngày càng chậm, hắn hơi xê dịch cũng làm xương cốt kêu răng rắc.
- A, dường như có âm thanh?
Cách đó không xa, đám người Hồng Thiên Bộ đang thương lượng với nhau, luôn có người đặc biệt thính tai, vẫn có thể nghe được tiếng xương cốt kêu răng rắc.
Hắn nhìn sang, lập tức kinh hãi nói:
- Có người bò lên trên!
Những người khác nghe xong, ánh mắt tập trung nhìn sang.
- Là ai?
- Trời, hắn leo cao như vậy?
- Sắp lấy được Băng Nguyên thạch.
Tất cả mọi người kinh hô, bọn họ sợ hãi, độ cao này làm bọn họ hâm mộ, cho dù là người nào cũng không thể đạt tới.
- Lăng, Lăng Hàn!
Hồng Thiên Bộ nói ra, vẻ mặt hắn đầy ngạc nhiên.
Mặc dù hắn tự nhận mình quá hiểu Lăng Hàn, hắn cũng không nghĩ tới Lăng Hàn dám trắng trợn xuất hiện như thế, dám leo lên lấy Băng Nguyên thạch.
Hắn lại cười lạnh, bởi vì Lăng Hàn đã tự chui đầu vào lưỡi.
- Nghe ta an bài.
Hồng Thiên Bộ nói:
- Đầu tiên không nên kinh động hắn, chờ hắn lấy được Băng Nguyên thạch, sau đó vây quanh hắn. Kim sư tỷ, ngươi bố trí Tỏa Long trận, để hắn sẽ không thể thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai.
Hắn thuận miệng an bài, cũng ngăn cản tất cả lộ tuyến chạy trốn của Lăng Hàn, cũng thể hiện năng lực thống lĩnh cường đại.
Tất cả mọi người nghe lệnh rời đi, mặc dù sau khi bắt lấy Lăng Hàn sẽ có một trận tranh đoạt, nhưng trước đó, bọn họ vẫn chung sức với nhau.
Lăng Hàn cũng nhìn thấy tình huống bên dưới, nhưng hắn đã quyết định phải mạo hiểm nếm thử, tự nhiên cũng dự kiến được tình huống này, nội tâm hắn không hoảng hốt, bò lên trên cao.
Tốc độ của hắn bây giờ dùng tấc mà tính, phải bò từng tấc lên cao hơn, mỗi khi tiến lên một tấc, hắn sẽ bỏ ra cái giá khổng lồ, xương cốt toàn thân không ngừng kêu vang, giống như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Có thể nói xương cốt cứng rắn, Lăng Hàn tuyệt đối là đệ nhất nhân dưới Tiên đồ.
Bởi vì hắn trải qua bảy lần tôi xương, xương cốt cứng rắn tới mức Tầm Bí cảnh cũng không thể so sánh.
Còn bảy thước, còn năm thước, còn... Một thước!
Lăng Hàn vươn tay, hắn đã chạm tới Băng Nguyên thạch.
Tất cả mọi người nhìn nhau, trái tim như treo trên cổ họng, bọn họ đều hi vọng Lăng Hàn có thể thành công, sau khi thành công, bọn họ mới có thể cướp lấy Băng Nguyên thạch trong tay Lăng Hàn.
Lăng Hàn vươn bàn tay ra ngoài chạm đến Băng Nguyên thạch, hắn nắm lấy tảng đá, xèo, hắn thu vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
Hắn nhìn xuống phía dưới, tất cả mọi người đang chờ hắn xuống, một khi hắn bước xuống đất, tất cả mọi người sẽ phát động công kích vào hắn, cướp đoạt Băng Nguyên thạch, Vạn Tinh thạch.
Nhưng hắn dám mạo hiểm, như vậy hắn cũng có thủ đoạn dự phòng.
Lăng Hàn lấy Thiên Văn ngọc ra, sau đó hắn buộc Dưỡng Nguyên Hồ Lô lên, lại sử dụng niệm lực áp súc.
- Các vị, sau này còn gặp lại.
Hắn cười cười, bỗng nhiên ném Thiên Văn ngọc ra ngoài, xèo, niệm lực hắn vừa bộc phát, thân thể hắn cũng tiến vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
Thiên Văn ngọc vạch phá không gian và lao nhanh ra ngoài.
Nó lập tức khôi phục sức nặng vạn cân, lại dùng xu thế không gì cản nổi lao ra bên ngoài.
Không người nào dám cản.
Nặng vạn cân, cho dù hiện tại chỉ lao đi với vận tốc gấp bảy lần âm thanh, uy lực của nó vẫn cực kỳ kinh khủng, chí ít không phải Tầm Bí cảnh có thể ngăn cản được, ai cản ai chết, dù sao bản thân Thiên Văn ngọc chính là tài liệu nhị cấp.
Ầm!
Lúc Thiên Văn ngọc bay ra một đoạn khoảng cách, đột nhiên không khí xuất hiện một đạo gợn sóng, giống như bị xuyên thủng.
Kim Ngọc Lộ bày ra trận pháp cũng không thể tói buộc Thiên Văn ngọc, trận pháp bị xuyên qua.
Đây cũng là việc Hồng Thiên Bộ không ngờ tới, Lăng Hàn sử dụng phương thức như vậy phá vây, hơn nữa hắn còn thành công.
Một nháy mắt mà thôi, Thiên Văn ngọc đã kéo ra một đoạn khoảng cách thật xa, nơi xa sinh ra tiếng cộng hưởng, Thiên Văn ngọc nặng vạn cân, nó dùng xu thế khủng khiếp lao ra ngoài, lực phá hoại khủng bố cỡ nào.
- Đuổi theo!
Đám người sững sờ sau đó xông ra ngoài.
Bỗng nhiên bọn họ ý thức được, Lăng Hàn đột nhiên biến mất, khẳng định đã tiến vào trong hồ lô, hồ lô có thể thu vật sống chính là bảo vật vô cùng trân quý, cho dù là Hóa Linh Chân Quân cũng phải động tâm.
Cho dù là Vạn Tinh thạch hay Băng Nguyên thạch, hoặc là Dưỡng Nguyên Hồ Lô, thứ nào cũng là chí bảo người ta đánh nhau vỡ đầu mới có được.
Thần Đạo Đan Tôn
Băng Nguyên thạch có thể tụ tập lực lượng thiên địa, cho dù sau khi bước vào Tiên đồ, thứ này vẫn có tác dụng phụ trợ cực mạnh.
Nhưng rất khó lấy Băng Nguyên thạch, cho nên những người này đang thương nghị làm sao thu lấy bảo vật này.
Lăng Hàn lặng lẽ rời đi, dựa theo lời những người này, mục tiêu nằm ở phía trước
Đây là một vách núi cao chót vót, trên vách núi có một gốc thanh tùng rất cao, dưới thanh tùng có một khối đá nhỏ màu ngọc xanh, nó đang tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Thứ này chính là Băng Nguyên thạch.
Vì sao khó lấy?
Mặc dù Băng Nguyên thạch nằm ở rất cao, Tầm Bí cảnh muốn trèo lên vách đá quá dễ dàng.
Lui thêm một bước, Yêu tộc, Hải tộc không có “điểu nhân” sao, hóa thành hình thái của mình và bay lên, cầm lấy bảo thạch không phải chuyện dễ dàng?
Bởi vì sau khi rời khỏi mặt đất sẽ có áp lực rất lớn, nếu không, bọn họ đã dễ dàng vượt qua hồ nước, chỉ cần giương cánh bay qua, con bạch tuộc cũng không có biện pháp gì.
Chính bởi vì như thế, đám người cũng vô kế khả thi, chỉ có thể đứng dưới nhìn lên.
Băng Nguyên thạch trân quý như vậy, ai nguyện ý rời đi?
Lăng Hàn cũng ngẩng đầu nhìn sang, hắn làm cách nào để đạt được bảo vật này?
Đáng tiếc, đám người phía sau quá gần, bằng không Lăng Hàn có thể dùng Thiên Văn ngọc đánh thử một cái.
Chờ chút, Lục Oa được hay không?
Lăng Hàn gọi Lục Oa ra, nói:
- Nơi này có áp chế, ngươi có thể đột phá chướng ngại nơi đây hay không?
- Ta thử một chút.
Lục Oa nói.
Nàng tự mang hiệu quả ẩn hình, đương nhiên không sợ lộ tung tích.
Lăng Hàn không thể nhìn thấy, chỉ có thể chờ đợi.
Một lát sau, Lục Oa nói:
- Phụ thân, áp chế quá lợi hại, ta không có cách nào.
Ngay cả Lục Oa cũng không có cách nào?
Lăng Hàn thở dài, chẳng lẽ hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn?
Hắn quyết định mạo hiểm thử xem, bảo vật này quá trân quý, hắn đã có Vạn Tinh thạch, bởi vậy chuyến đi Phiêu Miểu phong đã viên mãn, dù có lấy được thần thạch khác hay không, hắn cũng không quan tâm.
Hắn nhất định phải đạt được Băng Nguyên thạch.
Hắn bắt đầu leo lên núi, chậm rãi leo lên trên.
Sau khi bò mấy trượng, một áp lực cường đại ập xuống, da Hư Không Thú bị áp lực đè rơi ra ngoài.
Chỉ có thể bọc lấy cho nên không đáng tin cậy, áp lực rất lớn sẽ lộ ra ngoài.
Lăng Hàn một tay cầm da Hư Không Thú, hắn không có phủ lên người, bởi vì tư thế trước mắt không dễ làm.
Cũng may chính là, đám người Hồng Thiên Bộ đang thương lượng làm cách nào lấy được Băng Nguyên thạch, cho dù trí thông minh của Hồng Thiên Bộ cao hơn nữa cũng không đoán ra Lăng Hàn lại liều mạng như vậy..
Hắn không gánh vác được.
Lăng Hàn vẫn bò lên cao, trên thực tế hắn đã vượt qua cực hạn của rất nhiều người, bởi vì áp lực sẽ nâng lên theo cảnh giới, mỗi người mỗi khác.
Càng ngày càng cao, chỉ còn cách một trượng.
Vào lúc này áp lực như núi, hiện tại muốn động đậy cũng miễn cưỡng.
Tốc độ của Lăng Hàn càng ngày càng chậm, hắn hơi xê dịch cũng làm xương cốt kêu răng rắc.
- A, dường như có âm thanh?
Cách đó không xa, đám người Hồng Thiên Bộ đang thương lượng với nhau, luôn có người đặc biệt thính tai, vẫn có thể nghe được tiếng xương cốt kêu răng rắc.
Hắn nhìn sang, lập tức kinh hãi nói:
- Có người bò lên trên!
Những người khác nghe xong, ánh mắt tập trung nhìn sang.
- Là ai?
- Trời, hắn leo cao như vậy?
- Sắp lấy được Băng Nguyên thạch.
Tất cả mọi người kinh hô, bọn họ sợ hãi, độ cao này làm bọn họ hâm mộ, cho dù là người nào cũng không thể đạt tới.
- Lăng, Lăng Hàn!
Hồng Thiên Bộ nói ra, vẻ mặt hắn đầy ngạc nhiên.
Mặc dù hắn tự nhận mình quá hiểu Lăng Hàn, hắn cũng không nghĩ tới Lăng Hàn dám trắng trợn xuất hiện như thế, dám leo lên lấy Băng Nguyên thạch.
Hắn lại cười lạnh, bởi vì Lăng Hàn đã tự chui đầu vào lưỡi.
- Nghe ta an bài.
Hồng Thiên Bộ nói:
- Đầu tiên không nên kinh động hắn, chờ hắn lấy được Băng Nguyên thạch, sau đó vây quanh hắn. Kim sư tỷ, ngươi bố trí Tỏa Long trận, để hắn sẽ không thể thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai.
Hắn thuận miệng an bài, cũng ngăn cản tất cả lộ tuyến chạy trốn của Lăng Hàn, cũng thể hiện năng lực thống lĩnh cường đại.
Tất cả mọi người nghe lệnh rời đi, mặc dù sau khi bắt lấy Lăng Hàn sẽ có một trận tranh đoạt, nhưng trước đó, bọn họ vẫn chung sức với nhau.
Lăng Hàn cũng nhìn thấy tình huống bên dưới, nhưng hắn đã quyết định phải mạo hiểm nếm thử, tự nhiên cũng dự kiến được tình huống này, nội tâm hắn không hoảng hốt, bò lên trên cao.
Tốc độ của hắn bây giờ dùng tấc mà tính, phải bò từng tấc lên cao hơn, mỗi khi tiến lên một tấc, hắn sẽ bỏ ra cái giá khổng lồ, xương cốt toàn thân không ngừng kêu vang, giống như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Có thể nói xương cốt cứng rắn, Lăng Hàn tuyệt đối là đệ nhất nhân dưới Tiên đồ.
Bởi vì hắn trải qua bảy lần tôi xương, xương cốt cứng rắn tới mức Tầm Bí cảnh cũng không thể so sánh.
Còn bảy thước, còn năm thước, còn... Một thước!
Lăng Hàn vươn tay, hắn đã chạm tới Băng Nguyên thạch.
Tất cả mọi người nhìn nhau, trái tim như treo trên cổ họng, bọn họ đều hi vọng Lăng Hàn có thể thành công, sau khi thành công, bọn họ mới có thể cướp lấy Băng Nguyên thạch trong tay Lăng Hàn.
Lăng Hàn vươn bàn tay ra ngoài chạm đến Băng Nguyên thạch, hắn nắm lấy tảng đá, xèo, hắn thu vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
Hắn nhìn xuống phía dưới, tất cả mọi người đang chờ hắn xuống, một khi hắn bước xuống đất, tất cả mọi người sẽ phát động công kích vào hắn, cướp đoạt Băng Nguyên thạch, Vạn Tinh thạch.
Nhưng hắn dám mạo hiểm, như vậy hắn cũng có thủ đoạn dự phòng.
Lăng Hàn lấy Thiên Văn ngọc ra, sau đó hắn buộc Dưỡng Nguyên Hồ Lô lên, lại sử dụng niệm lực áp súc.
- Các vị, sau này còn gặp lại.
Hắn cười cười, bỗng nhiên ném Thiên Văn ngọc ra ngoài, xèo, niệm lực hắn vừa bộc phát, thân thể hắn cũng tiến vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
Thiên Văn ngọc vạch phá không gian và lao nhanh ra ngoài.
Nó lập tức khôi phục sức nặng vạn cân, lại dùng xu thế không gì cản nổi lao ra bên ngoài.
Không người nào dám cản.
Nặng vạn cân, cho dù hiện tại chỉ lao đi với vận tốc gấp bảy lần âm thanh, uy lực của nó vẫn cực kỳ kinh khủng, chí ít không phải Tầm Bí cảnh có thể ngăn cản được, ai cản ai chết, dù sao bản thân Thiên Văn ngọc chính là tài liệu nhị cấp.
Ầm!
Lúc Thiên Văn ngọc bay ra một đoạn khoảng cách, đột nhiên không khí xuất hiện một đạo gợn sóng, giống như bị xuyên thủng.
Kim Ngọc Lộ bày ra trận pháp cũng không thể tói buộc Thiên Văn ngọc, trận pháp bị xuyên qua.
Đây cũng là việc Hồng Thiên Bộ không ngờ tới, Lăng Hàn sử dụng phương thức như vậy phá vây, hơn nữa hắn còn thành công.
Một nháy mắt mà thôi, Thiên Văn ngọc đã kéo ra một đoạn khoảng cách thật xa, nơi xa sinh ra tiếng cộng hưởng, Thiên Văn ngọc nặng vạn cân, nó dùng xu thế khủng khiếp lao ra ngoài, lực phá hoại khủng bố cỡ nào.
- Đuổi theo!
Đám người sững sờ sau đó xông ra ngoài.
Bỗng nhiên bọn họ ý thức được, Lăng Hàn đột nhiên biến mất, khẳng định đã tiến vào trong hồ lô, hồ lô có thể thu vật sống chính là bảo vật vô cùng trân quý, cho dù là Hóa Linh Chân Quân cũng phải động tâm.
Cho dù là Vạn Tinh thạch hay Băng Nguyên thạch, hoặc là Dưỡng Nguyên Hồ Lô, thứ nào cũng là chí bảo người ta đánh nhau vỡ đầu mới có được.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3993: Lấy Băng Nguyên Thạch
10.0/10 từ 37 lượt.