Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3868: Trận linh Thanh Long trận (1)
Mặc dù không có mấy người thấy qua Hồng Thiên Bộ xuất thủ, thế nhưng mọi người đều tin tưởng, cho dù là yêu nghiệt kia cũng không có cách nào làm được tới trình độ này.
Thôi Trấn Hải hừ lạnh một tiếng, tiếng ồn ào trong toàn trường lập tức biến mất toàn bộ, lực áp bách của cường giả tiên đồ quả thật là đáng sợ.
Hắn nhìn Lăng Hàn, nhíu mày.
Để con trai đi khiêu chiến Lăng Hàn chính là ý đồ của hắn. Theo hắn thấy ởcái gọi là yêu nghiệt áp trời, đế quốc song kiêu căn bản chính là người vô tri, kẻ ngu nói khoác. Mà hắn thì có dã tâm lớn hơn, muốn một lần hành động đoạt lấy cơ nghiệp Trần gia, cho nên, hắn muốn con trai của hắn đánh bại Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ trước, để đả kích sĩ khí của người đế đô.
Đến lúc đó hắn lại đánh bại Trần Phong Viêm, như vậy chuyện tiếp nhận đế vị chính là chuyện thuận lý thành chương.
Không nghĩ tới, Lăng Hàn yếu nhất còn không có diệt trừ thì nhi tử đã bị giết chết trước tiên.
Con trai bị giết, đương nhiên hắn rất phẫn nộ, lại thêm lập uy không thành còn bị đánh mặt mũi, vì vậy hắn càng nhẫn nhịn thì trong lòng lại càng tràn ngập lửa giận.
Đã như vậy cũng không cần lòng vòng nhiều như vậy, để hắn tự mình xuất thủ, quét ngang tất cả.
Dù sao, thế giới này phải xem nắm đấm của ai lớn a.
- Tiểu tử, ngươi dám giết nhi tử của bản tọa?
Thôi Trấn Hải lạnh lùng nói:
- Ai cho ngươi gan chó như vậy chứ?
Lăng Hàn nhìn thẳng vào mắt hắn, nói:
- Luận bàn tỷ thí, tử thương là chuyện khó tránh khỏi, nếu như ngay cả một chút việc ấy mà còn sợ thì còn làm võ giả cái gì nữa chứ?
- To gan lớn mật!
Thôi Trấn Hải hừ một tiếng, nói:
- Còn không mau quỳ xuống cho bản tọa!
Ông, một cỗ khí thế mạnh mẽ ép về phía Lăng Hàn.
Đây chính là cường giả tiên đồ xuất thủ, dù là không có sử dụng thực lực chân chính, chỉ vẻn vẹn là niệm lực, thế nhưng vẫn có thể mạnh mẽ khiến cho tam hồn thất phách của cường giả Tầm Bí cảnh bị bức ra khỏi thân thể.
Một ý niệm đã có thể giết người, đây chính là cường giả tiên đồ.
Lăng Hàn tụ tập tất cả niệm lực, lại dùng sát khí tạo thành gió, hóa thành một nắm đấm đánh tới cỗ niệm lực này.
Phanh, cả người Lăng Hàn đều run lên, con mắt, tai, mũi, trong mồm đều có máu tươi chảy ra, vô cùng thê thảm.
Cường giả tiên đồ thật sự quá là cường đại, chỉ mới trừng mắt liếc mà đã thiếu chút đánh chết yêu nghiệt đời thứ nhất. Thế nhưng cũng nói Lăng Hàn cường đại, có thể tiếp một kích của cường giả tiên đồ mà không chết.
Thôi Trấn Hải cũng hơi sững sờ, hắn không nghĩ tới Lăng Hàn có thể tiếp nhận tinh thần xung kích của mình mà không chết.
Chỉ từ điểm ấy mà nói, quả thực tiểu tử này còn ưu tú hơn so với Thôi Trường Vận gấp mười lần, không, gấp trăm lần.
Đáng tiếc, người này cũng không phải là con của hắn, ngược lại còn là cừu nhân giết con hắn.
- Coi như có chút thực lực, khó trách lại dám làm càn như vậy, chỉ là ở trước mặt bản tọa, chung quy ngươi vẫn chỉ là một con giun dế mà thôi.
Thôi Trấn Hải từ tốn nói.
- Người giết ta con, chết!
Hắn ngang nhiên xuất thủ, từ phía xa xa vỗ ra một chưởng, hóa thành ngàn vạn đạo lợi kiếm, bắn về phía Lăng Hàn.
Bên trên mỗi thanh lợi kiếm đều quấn quanh năng lượng tầng thứ cao, lít nha lít nhít bay vụt về phía trước, phô thiên cái địa.
Một kích này, dưới tiên đồ khó giải.
Vượt qua tiên môn, cấp độ sinh mệnh của sinh linh sẽ xuất hiện tăng vọt về chất, so sánh với Tầm Bí cảnh chính là hai cấp độ hoàn toàn khác biệt, căn bản không tồn tại khả năng để so sánh.
Cho nên cường giả tiên đồ xuất thủ, phàm nhân cũng chỉ có phần chờ chết mà thôi.
Lăng Hàn không muốn chờ chết, hắn đang chờ đợi một kỳ tích.
Vạn kiếm đánh tới, một mảnh đen nghịt.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên hiển hiện.
Không có người nào nhìn thấy hắn xuất hiện như thế nào. Chỉ là có một chùm sáng đột nhiên ngưng tụ, sau đó hắn đã xuất hiện, ngăn lại ở trước người Lăng Hàn, đối mặt với ngàn vạn lợi kiếm.
Người này đưa tay ra đẩy, lập tức, ngàn vạn kiếm mang sắc bén nhất thời ngừng lại. hắn lại đưa tay nhấn một cái, ba ba BA~, tất cả kiếm ảnh đều bị chấn nát.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, có người đỡ được một kích của cường giả tiên đồ?
Hít, Trần Phong Viêm xuất thủ sao?
Đám người định thần nhìn lại, lại giật nảy cả mình, bởi vì bọn hắn căn bản không biết người này.
Thôi Trấn Hải có chút nghiêm túc, nói:
- Các hạ là ai?
Đây là một người thần bí, chung quanh đều được bao phủ bởi quang mang. Thế nhưng khuôn mặt lại hiển hiện, cho nên mọi người có thể khẳng định, hắn tuyệt đối không phải là Trần Phong Viêm.
Thế nhưng ngoại trừ Trần Phong Viêm ra, trong đế đô còn có một tên cường giả tiên đồ tọa trấn nữa hay sao?
Trước đó lão thái giám Chu Kỳ đã khiến cho người ta giật mình không thôi, đế đô lại có một tên cường giả Tầm Bí cảnh tọa trấn. Mà lần này lại càng kinh người, trực tiếp chạy đến một tên cường giả tiên đồ, rốt cuộc vị Thánh Hoàng này của bọn hắn đã chôn xuống bao nhiêu con bài chưa lật chứ?
Người thần bí kia mở miệng, nói:
- Ta chính là trận linh Thanh Long trận của đế đô, chức trách chính là thủ vệ kinh kỳ, cấm cường giả tiên đồ xuất thủ, ngươi làm trái với quy định, ta tới đây để trấn áp ngươi.
Trận, trận linh?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ở đế đô của bọn hắn lại còn có một trận pháp thủ hộ hay sao?
Hơn nữa, nghe khẩu khí của trận linh, cho dù là cường giả tiên đồ cũng có thể trấn áp, chuyện này cũng quá kinh người a.
Trong lòng Lăng Hàn nhẹ nhàng thở ra, quả nhiên không phải Trần Phong Viêm chỉ biết cắm đầu tu luyện, hắn đã sớm chuẩn bị thỏa đáng. Chỉ cần có người tiến lên đứng ra phản kháng, như vậy cũng không cần phải lo lắng tới cường giả tiên đồ.
- Trấn áp bản tọa?
Thôi Trấn Hải cười lạnh:
- Trần Phong Viêm a Trần Phong Viêm, ngươi thật đúng là đủ cuồng, bản thân mình không ra mặt, chỉ phái ra một trận linh đã muốn trấn áp bản tọa hay sao?
- Thánh Hoàng cao cao tại thượng, căn bản không cần tự mình xuất thủ.
Trận linh thản nhiên nói, giống như nhân tính vô cùng.
- Tốt, bản tọa cũng muốn xem xem, ngươi làm sao mới có thể trấn áp được bản tọa!
Thôi Trấn Hải giận quá hóa cười.
Oanh, hắn bộc phát ra toàn bộ lực lượng, quần áo trên người bỗng nhiên tung bay, mi tâm thì hiện lên một vệt quang văn, lan tràn ra toàn bộ mặt, sau đó toàn thân đều đang phát sáng, có vẻ cực kỳ thần thánh.
- Giết!
Hắn giết ra, vỗ tới một chưởng về phía trận linh.
Hắn chẳng những muốn đánh nát trận linh, mà còn muốn cùng xử lý Lăng Hàn phía sau trận linh.
Thần Đạo Đan Tôn
Thôi Trấn Hải hừ lạnh một tiếng, tiếng ồn ào trong toàn trường lập tức biến mất toàn bộ, lực áp bách của cường giả tiên đồ quả thật là đáng sợ.
Hắn nhìn Lăng Hàn, nhíu mày.
Để con trai đi khiêu chiến Lăng Hàn chính là ý đồ của hắn. Theo hắn thấy ởcái gọi là yêu nghiệt áp trời, đế quốc song kiêu căn bản chính là người vô tri, kẻ ngu nói khoác. Mà hắn thì có dã tâm lớn hơn, muốn một lần hành động đoạt lấy cơ nghiệp Trần gia, cho nên, hắn muốn con trai của hắn đánh bại Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ trước, để đả kích sĩ khí của người đế đô.
Đến lúc đó hắn lại đánh bại Trần Phong Viêm, như vậy chuyện tiếp nhận đế vị chính là chuyện thuận lý thành chương.
Không nghĩ tới, Lăng Hàn yếu nhất còn không có diệt trừ thì nhi tử đã bị giết chết trước tiên.
Con trai bị giết, đương nhiên hắn rất phẫn nộ, lại thêm lập uy không thành còn bị đánh mặt mũi, vì vậy hắn càng nhẫn nhịn thì trong lòng lại càng tràn ngập lửa giận.
Đã như vậy cũng không cần lòng vòng nhiều như vậy, để hắn tự mình xuất thủ, quét ngang tất cả.
Dù sao, thế giới này phải xem nắm đấm của ai lớn a.
- Tiểu tử, ngươi dám giết nhi tử của bản tọa?
Thôi Trấn Hải lạnh lùng nói:
- Ai cho ngươi gan chó như vậy chứ?
Lăng Hàn nhìn thẳng vào mắt hắn, nói:
- Luận bàn tỷ thí, tử thương là chuyện khó tránh khỏi, nếu như ngay cả một chút việc ấy mà còn sợ thì còn làm võ giả cái gì nữa chứ?
- To gan lớn mật!
Thôi Trấn Hải hừ một tiếng, nói:
- Còn không mau quỳ xuống cho bản tọa!
Ông, một cỗ khí thế mạnh mẽ ép về phía Lăng Hàn.
Đây chính là cường giả tiên đồ xuất thủ, dù là không có sử dụng thực lực chân chính, chỉ vẻn vẹn là niệm lực, thế nhưng vẫn có thể mạnh mẽ khiến cho tam hồn thất phách của cường giả Tầm Bí cảnh bị bức ra khỏi thân thể.
Một ý niệm đã có thể giết người, đây chính là cường giả tiên đồ.
Lăng Hàn tụ tập tất cả niệm lực, lại dùng sát khí tạo thành gió, hóa thành một nắm đấm đánh tới cỗ niệm lực này.
Phanh, cả người Lăng Hàn đều run lên, con mắt, tai, mũi, trong mồm đều có máu tươi chảy ra, vô cùng thê thảm.
Cường giả tiên đồ thật sự quá là cường đại, chỉ mới trừng mắt liếc mà đã thiếu chút đánh chết yêu nghiệt đời thứ nhất. Thế nhưng cũng nói Lăng Hàn cường đại, có thể tiếp một kích của cường giả tiên đồ mà không chết.
Thôi Trấn Hải cũng hơi sững sờ, hắn không nghĩ tới Lăng Hàn có thể tiếp nhận tinh thần xung kích của mình mà không chết.
Chỉ từ điểm ấy mà nói, quả thực tiểu tử này còn ưu tú hơn so với Thôi Trường Vận gấp mười lần, không, gấp trăm lần.
Đáng tiếc, người này cũng không phải là con của hắn, ngược lại còn là cừu nhân giết con hắn.
- Coi như có chút thực lực, khó trách lại dám làm càn như vậy, chỉ là ở trước mặt bản tọa, chung quy ngươi vẫn chỉ là một con giun dế mà thôi.
Thôi Trấn Hải từ tốn nói.
- Người giết ta con, chết!
Hắn ngang nhiên xuất thủ, từ phía xa xa vỗ ra một chưởng, hóa thành ngàn vạn đạo lợi kiếm, bắn về phía Lăng Hàn.
Bên trên mỗi thanh lợi kiếm đều quấn quanh năng lượng tầng thứ cao, lít nha lít nhít bay vụt về phía trước, phô thiên cái địa.
Một kích này, dưới tiên đồ khó giải.
Vượt qua tiên môn, cấp độ sinh mệnh của sinh linh sẽ xuất hiện tăng vọt về chất, so sánh với Tầm Bí cảnh chính là hai cấp độ hoàn toàn khác biệt, căn bản không tồn tại khả năng để so sánh.
Cho nên cường giả tiên đồ xuất thủ, phàm nhân cũng chỉ có phần chờ chết mà thôi.
Lăng Hàn không muốn chờ chết, hắn đang chờ đợi một kỳ tích.
Vạn kiếm đánh tới, một mảnh đen nghịt.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên hiển hiện.
Không có người nào nhìn thấy hắn xuất hiện như thế nào. Chỉ là có một chùm sáng đột nhiên ngưng tụ, sau đó hắn đã xuất hiện, ngăn lại ở trước người Lăng Hàn, đối mặt với ngàn vạn lợi kiếm.
Người này đưa tay ra đẩy, lập tức, ngàn vạn kiếm mang sắc bén nhất thời ngừng lại. hắn lại đưa tay nhấn một cái, ba ba BA~, tất cả kiếm ảnh đều bị chấn nát.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, có người đỡ được một kích của cường giả tiên đồ?
Hít, Trần Phong Viêm xuất thủ sao?
Đám người định thần nhìn lại, lại giật nảy cả mình, bởi vì bọn hắn căn bản không biết người này.
Thôi Trấn Hải có chút nghiêm túc, nói:
- Các hạ là ai?
Đây là một người thần bí, chung quanh đều được bao phủ bởi quang mang. Thế nhưng khuôn mặt lại hiển hiện, cho nên mọi người có thể khẳng định, hắn tuyệt đối không phải là Trần Phong Viêm.
Thế nhưng ngoại trừ Trần Phong Viêm ra, trong đế đô còn có một tên cường giả tiên đồ tọa trấn nữa hay sao?
Trước đó lão thái giám Chu Kỳ đã khiến cho người ta giật mình không thôi, đế đô lại có một tên cường giả Tầm Bí cảnh tọa trấn. Mà lần này lại càng kinh người, trực tiếp chạy đến một tên cường giả tiên đồ, rốt cuộc vị Thánh Hoàng này của bọn hắn đã chôn xuống bao nhiêu con bài chưa lật chứ?
Người thần bí kia mở miệng, nói:
- Ta chính là trận linh Thanh Long trận của đế đô, chức trách chính là thủ vệ kinh kỳ, cấm cường giả tiên đồ xuất thủ, ngươi làm trái với quy định, ta tới đây để trấn áp ngươi.
Trận, trận linh?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ở đế đô của bọn hắn lại còn có một trận pháp thủ hộ hay sao?
Hơn nữa, nghe khẩu khí của trận linh, cho dù là cường giả tiên đồ cũng có thể trấn áp, chuyện này cũng quá kinh người a.
Trong lòng Lăng Hàn nhẹ nhàng thở ra, quả nhiên không phải Trần Phong Viêm chỉ biết cắm đầu tu luyện, hắn đã sớm chuẩn bị thỏa đáng. Chỉ cần có người tiến lên đứng ra phản kháng, như vậy cũng không cần phải lo lắng tới cường giả tiên đồ.
- Trấn áp bản tọa?
Thôi Trấn Hải cười lạnh:
- Trần Phong Viêm a Trần Phong Viêm, ngươi thật đúng là đủ cuồng, bản thân mình không ra mặt, chỉ phái ra một trận linh đã muốn trấn áp bản tọa hay sao?
- Thánh Hoàng cao cao tại thượng, căn bản không cần tự mình xuất thủ.
Trận linh thản nhiên nói, giống như nhân tính vô cùng.
- Tốt, bản tọa cũng muốn xem xem, ngươi làm sao mới có thể trấn áp được bản tọa!
Thôi Trấn Hải giận quá hóa cười.
Oanh, hắn bộc phát ra toàn bộ lực lượng, quần áo trên người bỗng nhiên tung bay, mi tâm thì hiện lên một vệt quang văn, lan tràn ra toàn bộ mặt, sau đó toàn thân đều đang phát sáng, có vẻ cực kỳ thần thánh.
- Giết!
Hắn giết ra, vỗ tới một chưởng về phía trận linh.
Hắn chẳng những muốn đánh nát trận linh, mà còn muốn cùng xử lý Lăng Hàn phía sau trận linh.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3868: Trận linh Thanh Long trận (1)
10.0/10 từ 37 lượt.