Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3656: Chó lớn
- A.
Hoán Tuyết chỉ có thể gật đầu. Nàng luôn luôn không có chủ kiến gì.
Hai người bước qua tấm bảng hiệu này, đi về phía trên núi.
Dọc theo con đường này cũng không nhìn thấy thứ gì khác thường. Điều này khiến cho Hoán Tuyết cũng dần dần yên tâm. Đây có thể là trò đùa dai của người nào đó.
Chỉ có điều, Lăng Hàn lại lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Lăng Hàn cảm ứng được một khí tức vô cùng mịt mờ, cường đại không gì sánh được.
Chắc là Cực Cốt Cảnh. Trong lòng hắn thầm nghĩ.
- Nàng tạm thời ở lại chỗ này chờ.
Hắn hạ giọng nói.
Điểm tốt nhất của Hoán Tuyết chính là nàng tuyệt đối sẽ không hỏi nhiều, chỉ ngoan ngoãn gật đầu.
Lăng Hàn triển khai thân hình, bước đi về phía trên núi. Bước chân hắn nhẹ nhàng, gần như không phát ra một chút âm thanh nào.
Chỉ một lúc sau, hắn đã đến đỉnh núi.
Vù! Vù! Vù!
Tiếng ngáy cực lớn truyền tới, giống như tiếng sấm nổ vang
Bước chân Lăng Hàn càng thêm chậm rãi. Hắn lại biết, Cực Cốt Cảnh quá cường đại. Đừng thấy hiện tại ngủ được chết như vậy, nhưng chỉ cần có động tĩnh hoàn toàn khác thường sẽ liền lập tức tỉnh lại.
Hắn thò đầu nhìn qua, không khỏi kinh ngạc. Bởi vì tồn tại phát ra tiếng ngáy này lại là một con chó.
Chó béo, cả người gần như là tròn ủng. Da lông lại đen bóng tới mức phát sáng, giống như được bôi dầu.
Hình thể con chó này rất lớn, nhưng cũng không có đạt được cấp bậc khổng lồ. Chính là có kích thước giống như một con trâu.
Hiện tại, nó đang ngủ say, một đầu lưỡi đưa ra ngoài. Theo tiếng hít thở, phía trên mũi lại có thể còn có một bọt khí, không ngừng phóng to, thu nhỏ lại. Thật khiến người ta không khỏi hiếu kỳ, cái bọt khí này lúc nào sẽ đột ngột nổ tung.
Một con chó béo như thế, lại là tồn tại chí ít Cực Cốt Cảnh sao?
Nếu như đây là con chó mẹ, có thể để cho Đại Hắc Cẩu đi quyến rũ nó hay không?
Trong đầu Lăng Hàn xẹt qua một cái ý niệm như vậy. Nhưng hắn lập tức bật cười, cho dù có thể thả Đại Hắc Cẩu ra, cho dù đây thật sự là một chó mẹ, nhưng tới thuộc tính trộm tiện của Đại Hắc Cẩu, làm sao có thể khiến một con chó mẹ để ý tới?
Thôi.
Hắn lại nhìn qua chăm chú.
A?
Hắn phát hiện ở bên cạnh con chó béo này có một gốc cây. Cây này rất thấp, chỉ cao chừng nửa người, nhưng mọc lại vô cùng tươi tốt. Tán cây mọc thành hình bán cầu.
Mấu chốt nhất chính là lá cây phía trên kia, mỗi một mảnh lại có thể không giống nhau.
Theo bản năng, Lăng Hàn cho rằng đó là một gốc cây bảo thụ. Cho nên mới có một con yêu cẩu cường đại trông coi.
Tấm bảng phía bưới viết cảnh cáo, rõ ràng bày tỏ, phía bên học viện Đế Đô có biết con chó béo này tồn tại. Đương nhiên cũng không có khả năng bỏ lỡ gốc cây bảo thụ cổ quái này.
Nói không chừng, con yêu khuyển này chính là do phía học viện nuôi.
Tuy rằng quan hệ giữa yêu thú cùng nhân loại không được tốt lắm. Nhưng cường giả nhân loại vẫn có khả năng thu phục yêu thú làm chiến sủng, trông nhà hộ viện các loại.
Vấn đề là, con chó giữ cửa này lại nằm như vậy, hắn như thế nào có thể lại gần?
Lăng Hàn cũng không cho rằng mình có thể lặng lẽ không một tiếng động gần một con yêu khuyển Cực Cốt Cảnh mà không bị phát hiện. Cho dù đối phương còn đang ngủ say.
Có.
Hắn lui trở lại, nói với tiểu thị nữ một lượt kế hoạch của mình.
- Thiếu gia, làm như vậy có thể quá nguy hiểm hay không?
Mặt mũi Hoán Tuyết trắng bệch. Đây chính là yêu thú Cực Cốt Cảnh đấy. Mở miệng là có thể cắn chết thiếu gia.
- Yên tâm.
Lăng Hàn an ủi nàng nói.
Con heo nhỏ màu hồng lại nhếch miệng cười lạnh. Nó thật ra hi vọng Lăng Hàn bị yêu thú ăn thịt.
- Ngươi đi theo ta cùng.
- Éc éc.
Con heo háo sắc này phát ra tiếng thét chói tai, nó tất nhiên là không chịu.
Lăng Hàn làm sao có thể để ý tới nó. Đầu tiên hắn giấu Dưỡng Nguyên Hồ Lô ở một nơi ẩn núp, sau đó tiến hành kiểm tra thời gian chạy đến gần. Hắn lấy tâm niệm tiến hành khai thông.
Vèo, thân thể hắn lập tức lại lập tức biến mất.
Nếu như điều này bị người khác nhìn thấy được, nhất định sẽ hô to gặp quỷ.
Trên thực tế, Lăng Hàn tiến vào trong không gian bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
- Heo háo sắc, ngươi phối hợp một chút. Bằng không lại ném ngươi ở bên ngoài cho chó ăn.
Lăng Hàn ra khỏi hồ lô, nhìn về phía heo háo sắc nói.
Nó cũng không cùng nhau tiến vào trong hồ lô.
Heo háo sắc không cam lòng gật đầu. Nó ngược lại không phải là sợ bị yêu thú ăn sống. Mà là nó sợ mình bị yêu thú ngậm đi, nó đi đâu tìm được muội muội xinh đẹp?
- Được.
Lăng Hàn gật đầu. Hắn mang cho heo háo sắc là để đề phòng nếu có chuyện chẳng may xảy ra. Như vậy cũng có thể chấn áp yêu thú. Tuy rằng không biết đối với thú lớn Cực Cốt Cảnh, con heo háo sắc này có thể đưa đến hiệu quả hay không.
Kế hoạch của hắn rất đơn giản. Đó chính là lấy thân là mồi nhử, thu hút con yêu khuyển kia đuổi theo hắn. Hoán Tuyết lại nhân cơ hội hái lá cây. Lăng Hàn chạy đến gần Dưỡng Nguyên Hồ Lô, liền trực tiếp chui vào trong đó.
Nếu chẳng may bị béo chó sớm đuổi kịp, hắn lại lấy con heo háo sắc tới đe dọa. Chỉ mong con heo béo này có thể phát uy tác dụng.
Vèo.
Hắn ném ra một tảng đá, nặng nề đập xuống đất, gây ra tiếng động rất lớn.
Con chó béo kia lại có thể không động đậy. Nếu không phải trên lỗ mũi nó còn đang có bọt khí phập phồng to nhỏ, thật sự khiến cho người ta nghi ngờ, nó có phải đã chết hay không.
- Heo lười biếng như thế ngược lại cũng hiểu được. Dù sao cũng là heo. nhưng một con chó thế nào cũng sẽ lười biếng đến như vậy?
Lăng Hàn thì thào.
Heo háo sắc không cam lòng, nhìn về phía hắn nhe nanh múa vuốt, không cho phép ngươi nhìn heo nổi bật như vậy!
Trở lại.
Lăng Hàn lại ném một tảng đá. Lần này hắn trực tiếp nhắm ngay con yêu khuyển.
Bộp.
Tảng đá đập tới, nhưng lúc chạm được trên thân con yêu khuyển, lại chợt nổ một cái nát bấy.
Thật là lợi hại!
Lăng Hàn chấn động kinh ngạc. Hoán Huyết Cảnh khí huyết trùng thiên, giống như thực chất. Cực Cốt Cảnh này thì càng thêm lợi hại. Khí tức tràn ra khỏi thân thể cũng đáng sợ như vậy. Ngay cả tảng đá cũng có thể chấn động tới mức nát bấy.
Thần Đạo Đan Tôn
Hoán Tuyết chỉ có thể gật đầu. Nàng luôn luôn không có chủ kiến gì.
Hai người bước qua tấm bảng hiệu này, đi về phía trên núi.
Dọc theo con đường này cũng không nhìn thấy thứ gì khác thường. Điều này khiến cho Hoán Tuyết cũng dần dần yên tâm. Đây có thể là trò đùa dai của người nào đó.
Chỉ có điều, Lăng Hàn lại lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Lăng Hàn cảm ứng được một khí tức vô cùng mịt mờ, cường đại không gì sánh được.
Chắc là Cực Cốt Cảnh. Trong lòng hắn thầm nghĩ.
- Nàng tạm thời ở lại chỗ này chờ.
Hắn hạ giọng nói.
Điểm tốt nhất của Hoán Tuyết chính là nàng tuyệt đối sẽ không hỏi nhiều, chỉ ngoan ngoãn gật đầu.
Lăng Hàn triển khai thân hình, bước đi về phía trên núi. Bước chân hắn nhẹ nhàng, gần như không phát ra một chút âm thanh nào.
Chỉ một lúc sau, hắn đã đến đỉnh núi.
Vù! Vù! Vù!
Tiếng ngáy cực lớn truyền tới, giống như tiếng sấm nổ vang
Bước chân Lăng Hàn càng thêm chậm rãi. Hắn lại biết, Cực Cốt Cảnh quá cường đại. Đừng thấy hiện tại ngủ được chết như vậy, nhưng chỉ cần có động tĩnh hoàn toàn khác thường sẽ liền lập tức tỉnh lại.
Hắn thò đầu nhìn qua, không khỏi kinh ngạc. Bởi vì tồn tại phát ra tiếng ngáy này lại là một con chó.
Chó béo, cả người gần như là tròn ủng. Da lông lại đen bóng tới mức phát sáng, giống như được bôi dầu.
Hình thể con chó này rất lớn, nhưng cũng không có đạt được cấp bậc khổng lồ. Chính là có kích thước giống như một con trâu.
Hiện tại, nó đang ngủ say, một đầu lưỡi đưa ra ngoài. Theo tiếng hít thở, phía trên mũi lại có thể còn có một bọt khí, không ngừng phóng to, thu nhỏ lại. Thật khiến người ta không khỏi hiếu kỳ, cái bọt khí này lúc nào sẽ đột ngột nổ tung.
Một con chó béo như thế, lại là tồn tại chí ít Cực Cốt Cảnh sao?
Nếu như đây là con chó mẹ, có thể để cho Đại Hắc Cẩu đi quyến rũ nó hay không?
Trong đầu Lăng Hàn xẹt qua một cái ý niệm như vậy. Nhưng hắn lập tức bật cười, cho dù có thể thả Đại Hắc Cẩu ra, cho dù đây thật sự là một chó mẹ, nhưng tới thuộc tính trộm tiện của Đại Hắc Cẩu, làm sao có thể khiến một con chó mẹ để ý tới?
Thôi.
Hắn lại nhìn qua chăm chú.
A?
Hắn phát hiện ở bên cạnh con chó béo này có một gốc cây. Cây này rất thấp, chỉ cao chừng nửa người, nhưng mọc lại vô cùng tươi tốt. Tán cây mọc thành hình bán cầu.
Mấu chốt nhất chính là lá cây phía trên kia, mỗi một mảnh lại có thể không giống nhau.
Theo bản năng, Lăng Hàn cho rằng đó là một gốc cây bảo thụ. Cho nên mới có một con yêu cẩu cường đại trông coi.
Tấm bảng phía bưới viết cảnh cáo, rõ ràng bày tỏ, phía bên học viện Đế Đô có biết con chó béo này tồn tại. Đương nhiên cũng không có khả năng bỏ lỡ gốc cây bảo thụ cổ quái này.
Nói không chừng, con yêu khuyển này chính là do phía học viện nuôi.
Tuy rằng quan hệ giữa yêu thú cùng nhân loại không được tốt lắm. Nhưng cường giả nhân loại vẫn có khả năng thu phục yêu thú làm chiến sủng, trông nhà hộ viện các loại.
Vấn đề là, con chó giữ cửa này lại nằm như vậy, hắn như thế nào có thể lại gần?
Lăng Hàn cũng không cho rằng mình có thể lặng lẽ không một tiếng động gần một con yêu khuyển Cực Cốt Cảnh mà không bị phát hiện. Cho dù đối phương còn đang ngủ say.
Có.
Hắn lui trở lại, nói với tiểu thị nữ một lượt kế hoạch của mình.
- Thiếu gia, làm như vậy có thể quá nguy hiểm hay không?
Mặt mũi Hoán Tuyết trắng bệch. Đây chính là yêu thú Cực Cốt Cảnh đấy. Mở miệng là có thể cắn chết thiếu gia.
- Yên tâm.
Lăng Hàn an ủi nàng nói.
Con heo nhỏ màu hồng lại nhếch miệng cười lạnh. Nó thật ra hi vọng Lăng Hàn bị yêu thú ăn thịt.
- Ngươi đi theo ta cùng.
- Éc éc.
Con heo háo sắc này phát ra tiếng thét chói tai, nó tất nhiên là không chịu.
Lăng Hàn làm sao có thể để ý tới nó. Đầu tiên hắn giấu Dưỡng Nguyên Hồ Lô ở một nơi ẩn núp, sau đó tiến hành kiểm tra thời gian chạy đến gần. Hắn lấy tâm niệm tiến hành khai thông.
Vèo, thân thể hắn lập tức lại lập tức biến mất.
Nếu như điều này bị người khác nhìn thấy được, nhất định sẽ hô to gặp quỷ.
Trên thực tế, Lăng Hàn tiến vào trong không gian bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.
- Heo háo sắc, ngươi phối hợp một chút. Bằng không lại ném ngươi ở bên ngoài cho chó ăn.
Lăng Hàn ra khỏi hồ lô, nhìn về phía heo háo sắc nói.
Nó cũng không cùng nhau tiến vào trong hồ lô.
Heo háo sắc không cam lòng gật đầu. Nó ngược lại không phải là sợ bị yêu thú ăn sống. Mà là nó sợ mình bị yêu thú ngậm đi, nó đi đâu tìm được muội muội xinh đẹp?
- Được.
Lăng Hàn gật đầu. Hắn mang cho heo háo sắc là để đề phòng nếu có chuyện chẳng may xảy ra. Như vậy cũng có thể chấn áp yêu thú. Tuy rằng không biết đối với thú lớn Cực Cốt Cảnh, con heo háo sắc này có thể đưa đến hiệu quả hay không.
Kế hoạch của hắn rất đơn giản. Đó chính là lấy thân là mồi nhử, thu hút con yêu khuyển kia đuổi theo hắn. Hoán Tuyết lại nhân cơ hội hái lá cây. Lăng Hàn chạy đến gần Dưỡng Nguyên Hồ Lô, liền trực tiếp chui vào trong đó.
Nếu chẳng may bị béo chó sớm đuổi kịp, hắn lại lấy con heo háo sắc tới đe dọa. Chỉ mong con heo béo này có thể phát uy tác dụng.
Vèo.
Hắn ném ra một tảng đá, nặng nề đập xuống đất, gây ra tiếng động rất lớn.
Con chó béo kia lại có thể không động đậy. Nếu không phải trên lỗ mũi nó còn đang có bọt khí phập phồng to nhỏ, thật sự khiến cho người ta nghi ngờ, nó có phải đã chết hay không.
- Heo lười biếng như thế ngược lại cũng hiểu được. Dù sao cũng là heo. nhưng một con chó thế nào cũng sẽ lười biếng đến như vậy?
Lăng Hàn thì thào.
Heo háo sắc không cam lòng, nhìn về phía hắn nhe nanh múa vuốt, không cho phép ngươi nhìn heo nổi bật như vậy!
Trở lại.
Lăng Hàn lại ném một tảng đá. Lần này hắn trực tiếp nhắm ngay con yêu khuyển.
Bộp.
Tảng đá đập tới, nhưng lúc chạm được trên thân con yêu khuyển, lại chợt nổ một cái nát bấy.
Thật là lợi hại!
Lăng Hàn chấn động kinh ngạc. Hoán Huyết Cảnh khí huyết trùng thiên, giống như thực chất. Cực Cốt Cảnh này thì càng thêm lợi hại. Khí tức tràn ra khỏi thân thể cũng đáng sợ như vậy. Ngay cả tảng đá cũng có thể chấn động tới mức nát bấy.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3656: Chó lớn
10.0/10 từ 37 lượt.