Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3456: Thế giới chi bí
Lăng Hàn còn có không gian tiến bộ vậy thì đặt cược vào hắn đi.
Lâm Lạc nói:
- Mọi người đã có cùng ý kiến vậy thì bắt đầu hành động đi, đừng lãng phí thời gian.
Bọn họ không cần hỏi thăm ý kiến của ai, không đến Thất Bộ thì không có tư cách bàn bạc với họ.
Thất Bộ là thần trong Thiên Tôn.
Lăng Hàn vượt qua vị diện, đưa nhân vật quan trọng đi Tiên vực trước.
Đến nơi chốn quen thuộc, Lăng Hàn tràn ngập cảm khái. Vòng đi vòng lại cuối cùng giải quyết tất cả tại đây.
Thiên Tôn khác đều nhận được tin tức, bắt đầu mang theo tộc nhân của mình dời đi. Tóm lại cố gắng đưa người đi, toàn là sinh mệnh sống sờ sờ, bảo vệ được người nào hay người nấy, là hạt giống tương lai.
Trước tiên giải quyết nỗi lo về sau rồi Lăng Hàn bế quan.
Hiện giờ cần nhất là sức chiến đấu của Lăng Hàn, nếu hắn có lực lượng nghiền áp là mọi vấn đề được giải quyết.
Trước khi bế quan có một việc khiến hắn hơi phân tâm, Vương Toàn Hà mất tích. Tìm cỡ nào cũng không thấy Vương Toàn Hà, như thể y biến mất khỏi thiên địa, vốn không có người này.
Vương Toàn Hà là Thiên Tôn, có đủ năng lực cường đại tự bảo vệ, bản thân có thuộc tính may mắn nên chắc không gặp nguy hiểm gì.
Lăng Hàn ngẫm nghĩ, gác nỗi lo hậu đại này sang bên, bắt đầu chính thức bế quan.
Lăng Hàn điều động tất cả ký hiệu Thiên Tôn trong người câu thông hư không, rút đi lực lượng bản chất nhiều vô kể để rèn luyện thân thể mình.
Một mặt khác vị diện của Lăng Hàn phát triển mạnh mẽ, tự động rút năng lượng từ hư không hóa thành chất dinh dưỡng thúc đẩy vị diện phát triển.
Trên vị diện đã có sự sống, có thể đưa sinh mệnh từ bên ngoài vào không?
Lăng Hàn nghĩ tình huống tệ nhất là nếu không thể ngăn cản Cuồng Loạn, hắn lấy bản thân làm Nguyên Thế Giới chứa hết sinh mệnh hiện có.
- Chỉ mong không cần đến bước này.
Nghĩ là vậy nhưng Lăng Hàn vẫn thử xem, đưa đám người Nữ Hoàng vào một vị diện trong tế bào của hắn.
Kết quả là... được.
Lăng Hàn thở phào, điều này nghĩa là chỉ cần hắn bất tử bất diệt, những người bên cạnh hắn sẽ luôn bình an.
Lăng Hàn tập trung tu luyện, Huyền Mạc vị diện đã không thể tránh khỏi hủy diệt, vậy bọn họ phải giành vị diện chi hạch bằng được, phe họ sẽ có thêm mấy Thất Bộ.
Không chừng Lăng Hàn có thể đẩy tu vi lên thêm một bậc, đến đỉnh Lục Bộ.
Thời gian, Lăng Hàn rất cần thời gian.
Thời gian như bay, sáu ức năm chớp mắt qua đi.
Lăng Hàn nhận được tin tức Huyền Mạc vị diện bị Cuồng Loạn nuốt gần hết, hạch tâm vị diện sắp lộ ra ngoài.
Xuất phát!
Đám Thất Bộ Chí Tôn nhóm Lăng Hàn, Lâm Lạc đến Huyền Mạc vị diện. Hiện giờ vị diện siêu cao đẳng này tên không xứng với thực, nó nhỏ chỉ bằng một tòa thành.
Trong thời gian mấy ức năm Lăng Hàn không chỉ lo tu luyện còn thôi diễn ra toàn bộ ký hiệu nhất lưu.
Lăng Hàn bỏ qua nhị lưu phù, trước tiên làm ra nhất lưu phù, muốn tăng sức chiến đấu của mình đến lớn nhất. Lúc trước Lăng Hàn không đụng vào mảng này vì không có ý nghĩa gì. Dù hạ gục Cuồng Loạn, Diệt Tuyệt thì sao? Chúng bất tử bất diệt.
Hiện tại là phút then chốt nhất tranh cướp hạch tâm vị diện, nên Lăng Hàn không giữ sức nữa.
Ầm!
Lực lượng gấp tám ngàn lần gia cố, toàn thân Lăng Hàn tỏa sáng, tiếng máu sôi sục như trời sụp đất nứt. Một đấm đánh ra dập tắt hết thảy động tĩnh, chỉ có trường quyền vạch phá chân trời, thắp sáng trời sao.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cuồng Loạn thì sao, Diệt Tuyệt được ích gì, đối diện bùng nổ như vậy đều không thể sánh bằng, sẽ bị đánh bay hết.
Lăng Hàn oanh kích đám Xung Viêm, đánh văng đám người chừa không gian cho nhóm Lâm Lạc đi cướp mảnh nhỏ hạch tâm vị diện.
Diệt Tuyệt tức giận quát:
- Lăng –Hàn!
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi hơn một nửa mảnh nhỏ hạch tâm vị diện bị đám người Lâm Lạc cướp mất.
Diệt Tuyệt hận muốn chết nhưng không đánh Lăng Hàn mà lo đuổi theo mảnh nhỏ hạch tâm vị diện.
Diệt Tuyệt vỗ chưởng:
- Xéo!
Tân Phó bị nàng đánh bay không có gì ngạc nhiên, lực lượng cách biệt quá lớn.
Diệt Tuyệt vươn tay chộp đã giành được một mảnh nhỏ hạch tâm vị diện. Bên kia Cuồng Loạn cũng mạnh mẽ bắt lấy một mảnh nhỏ.
Dù gì là hai hung nhân mạnh nhất đương thời, trừ Lăng Hàn ra không ai có thể chống lại mũi nhọn của họ.
Lăng Hàn nhìn nhìn, mảnh nhỏ hạch tâm vị diện đều có chủ, phần lớn rơi vào tay phe mình.
Lăng Hàn thét dài:
- Đi!
Đám người Lâm Lạc không chút hiếu chiến, bọn họ tới nơi này mục đích vì hạch tâm vị diện, giờ đã chia xong còn cần hiếu chiến sao?
Lăng Hàn đoạn hậu, bảy Chí Tôn cùng rút lui.
Khi đám người Lâm Lạc rời đi, Lăng Hàn canh giữ đường hầm hai giới.
Lăng Hàn thản nhiên nói:
- Lần sau lại chiến sẽ phân ra sống chết!
Diệt Tuyệt, Cuồng Loạn không tấn công nữa. Cuồng Loạn đuổi theo vào vị diện khác, một mình Diệt Tuyệt thì sức chiến đấu yếu hơn Lăng Hàn chút, nàng còn đuổi theo làm gì, muốn ăn đòn?
Diệt Tuyệt lạnh lùng nói:
- Hừ! Ai chẳng nói đao to búa lớn được, đến lúc đó ai hoàn toàn chết ngươi sẽ biết.
Lăng Hàn xoay người đi phớt lờ Diệt Tuyệt.
Rút về Tiên vực vị diện, đám người Lâm Lạc chia mảnh nhỏ hạch tâm vị diện.
Đương nhiên đưa cho bốn người Lâm U Liên, Ngô Hạo Dương, chỉ cần bọn họ bước vào Thất Bộ thì cục diện trước mắt sẽ có thay đổi lớn.
Lăng Hàn được chia mấy mảnh, hắn là chủ lực đối kháng Cuồng Loạn, Diệt Tuyệt, thực lực của hắn tăng cao là quan trọng nhất.
Lăng Hàn ngẫm nghĩ, không sử dụng ngay những mảnh nhỏ mà cất đi. Giờ còn chút thời gian, hắn muốn dựa vào cố gắng của mình vào đỉnh Lục Bộ, rồi dùng những mảnh nhỏ này trợ giúp hắn tiến vào Thất Bộ.
Đương nhiên khả năng như vậy rất nhỏ bé, cho Lăng Hàn nguyên hạch tâm vị diện hoàn chỉnh cũng chưa chắc giúp hắn thành công bước vào Thất Bộ.
Lăng Hàn bình tĩnh lại, vững vàng, buông xuống tất cả vướng víu, giờ điều hắn cần làm là tăng cao tu vi, đây là then chốt giải quyết tất cả.
Bốn người Lâm U Liên, Tân Khí Hổ bế quan luyện hóa hạch tâm vị diện. Dù bọn họ có thể đột phá Thất Bộ nhưng đây không phải chuyện trong một sớm một chiều mà tính bằng ức năm.
Đám Chí Tôn nhóm Lâm Lạc rảnh rỗi, kéo nhau đi tiền tuyến tấn công Cuồng Loạn, muốn giảm chậm bước chân của nó tranh thủ thời gian cho bên Lăng Hàn. Nhưng đám người Xung Viêm không phải ăn chay, khiến nhóm Lâm Lạc không làm được gì.
Sau Huyền Mạc vị diện không có vị diện siêu cao đẳng nữa, vị diện cao đẳng cũng không còn. Tốc độ ăn của Cuồng Loạn tăng vọt, tiêu diệt một vị diện chỉ cần trăm vạn năm. Khi Cuồng Loạn ăn vị diện ngày càng nhiều thì tốc độ cũng tăng lên.
Thần Đạo Đan Tôn
Lâm Lạc nói:
- Mọi người đã có cùng ý kiến vậy thì bắt đầu hành động đi, đừng lãng phí thời gian.
Bọn họ không cần hỏi thăm ý kiến của ai, không đến Thất Bộ thì không có tư cách bàn bạc với họ.
Thất Bộ là thần trong Thiên Tôn.
Lăng Hàn vượt qua vị diện, đưa nhân vật quan trọng đi Tiên vực trước.
Đến nơi chốn quen thuộc, Lăng Hàn tràn ngập cảm khái. Vòng đi vòng lại cuối cùng giải quyết tất cả tại đây.
Thiên Tôn khác đều nhận được tin tức, bắt đầu mang theo tộc nhân của mình dời đi. Tóm lại cố gắng đưa người đi, toàn là sinh mệnh sống sờ sờ, bảo vệ được người nào hay người nấy, là hạt giống tương lai.
Trước tiên giải quyết nỗi lo về sau rồi Lăng Hàn bế quan.
Hiện giờ cần nhất là sức chiến đấu của Lăng Hàn, nếu hắn có lực lượng nghiền áp là mọi vấn đề được giải quyết.
Trước khi bế quan có một việc khiến hắn hơi phân tâm, Vương Toàn Hà mất tích. Tìm cỡ nào cũng không thấy Vương Toàn Hà, như thể y biến mất khỏi thiên địa, vốn không có người này.
Vương Toàn Hà là Thiên Tôn, có đủ năng lực cường đại tự bảo vệ, bản thân có thuộc tính may mắn nên chắc không gặp nguy hiểm gì.
Lăng Hàn ngẫm nghĩ, gác nỗi lo hậu đại này sang bên, bắt đầu chính thức bế quan.
Lăng Hàn điều động tất cả ký hiệu Thiên Tôn trong người câu thông hư không, rút đi lực lượng bản chất nhiều vô kể để rèn luyện thân thể mình.
Một mặt khác vị diện của Lăng Hàn phát triển mạnh mẽ, tự động rút năng lượng từ hư không hóa thành chất dinh dưỡng thúc đẩy vị diện phát triển.
Trên vị diện đã có sự sống, có thể đưa sinh mệnh từ bên ngoài vào không?
Lăng Hàn nghĩ tình huống tệ nhất là nếu không thể ngăn cản Cuồng Loạn, hắn lấy bản thân làm Nguyên Thế Giới chứa hết sinh mệnh hiện có.
- Chỉ mong không cần đến bước này.
Nghĩ là vậy nhưng Lăng Hàn vẫn thử xem, đưa đám người Nữ Hoàng vào một vị diện trong tế bào của hắn.
Kết quả là... được.
Lăng Hàn thở phào, điều này nghĩa là chỉ cần hắn bất tử bất diệt, những người bên cạnh hắn sẽ luôn bình an.
Lăng Hàn tập trung tu luyện, Huyền Mạc vị diện đã không thể tránh khỏi hủy diệt, vậy bọn họ phải giành vị diện chi hạch bằng được, phe họ sẽ có thêm mấy Thất Bộ.
Không chừng Lăng Hàn có thể đẩy tu vi lên thêm một bậc, đến đỉnh Lục Bộ.
Thời gian, Lăng Hàn rất cần thời gian.
Thời gian như bay, sáu ức năm chớp mắt qua đi.
Lăng Hàn nhận được tin tức Huyền Mạc vị diện bị Cuồng Loạn nuốt gần hết, hạch tâm vị diện sắp lộ ra ngoài.
Xuất phát!
Đám Thất Bộ Chí Tôn nhóm Lăng Hàn, Lâm Lạc đến Huyền Mạc vị diện. Hiện giờ vị diện siêu cao đẳng này tên không xứng với thực, nó nhỏ chỉ bằng một tòa thành.
Trong thời gian mấy ức năm Lăng Hàn không chỉ lo tu luyện còn thôi diễn ra toàn bộ ký hiệu nhất lưu.
Lăng Hàn bỏ qua nhị lưu phù, trước tiên làm ra nhất lưu phù, muốn tăng sức chiến đấu của mình đến lớn nhất. Lúc trước Lăng Hàn không đụng vào mảng này vì không có ý nghĩa gì. Dù hạ gục Cuồng Loạn, Diệt Tuyệt thì sao? Chúng bất tử bất diệt.
Hiện tại là phút then chốt nhất tranh cướp hạch tâm vị diện, nên Lăng Hàn không giữ sức nữa.
Ầm!
Lực lượng gấp tám ngàn lần gia cố, toàn thân Lăng Hàn tỏa sáng, tiếng máu sôi sục như trời sụp đất nứt. Một đấm đánh ra dập tắt hết thảy động tĩnh, chỉ có trường quyền vạch phá chân trời, thắp sáng trời sao.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cuồng Loạn thì sao, Diệt Tuyệt được ích gì, đối diện bùng nổ như vậy đều không thể sánh bằng, sẽ bị đánh bay hết.
Lăng Hàn oanh kích đám Xung Viêm, đánh văng đám người chừa không gian cho nhóm Lâm Lạc đi cướp mảnh nhỏ hạch tâm vị diện.
Diệt Tuyệt tức giận quát:
- Lăng –Hàn!
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi hơn một nửa mảnh nhỏ hạch tâm vị diện bị đám người Lâm Lạc cướp mất.
Diệt Tuyệt hận muốn chết nhưng không đánh Lăng Hàn mà lo đuổi theo mảnh nhỏ hạch tâm vị diện.
Diệt Tuyệt vỗ chưởng:
- Xéo!
Tân Phó bị nàng đánh bay không có gì ngạc nhiên, lực lượng cách biệt quá lớn.
Diệt Tuyệt vươn tay chộp đã giành được một mảnh nhỏ hạch tâm vị diện. Bên kia Cuồng Loạn cũng mạnh mẽ bắt lấy một mảnh nhỏ.
Dù gì là hai hung nhân mạnh nhất đương thời, trừ Lăng Hàn ra không ai có thể chống lại mũi nhọn của họ.
Lăng Hàn nhìn nhìn, mảnh nhỏ hạch tâm vị diện đều có chủ, phần lớn rơi vào tay phe mình.
Lăng Hàn thét dài:
- Đi!
Đám người Lâm Lạc không chút hiếu chiến, bọn họ tới nơi này mục đích vì hạch tâm vị diện, giờ đã chia xong còn cần hiếu chiến sao?
Lăng Hàn đoạn hậu, bảy Chí Tôn cùng rút lui.
Khi đám người Lâm Lạc rời đi, Lăng Hàn canh giữ đường hầm hai giới.
Lăng Hàn thản nhiên nói:
- Lần sau lại chiến sẽ phân ra sống chết!
Diệt Tuyệt, Cuồng Loạn không tấn công nữa. Cuồng Loạn đuổi theo vào vị diện khác, một mình Diệt Tuyệt thì sức chiến đấu yếu hơn Lăng Hàn chút, nàng còn đuổi theo làm gì, muốn ăn đòn?
Diệt Tuyệt lạnh lùng nói:
- Hừ! Ai chẳng nói đao to búa lớn được, đến lúc đó ai hoàn toàn chết ngươi sẽ biết.
Lăng Hàn xoay người đi phớt lờ Diệt Tuyệt.
Rút về Tiên vực vị diện, đám người Lâm Lạc chia mảnh nhỏ hạch tâm vị diện.
Đương nhiên đưa cho bốn người Lâm U Liên, Ngô Hạo Dương, chỉ cần bọn họ bước vào Thất Bộ thì cục diện trước mắt sẽ có thay đổi lớn.
Lăng Hàn được chia mấy mảnh, hắn là chủ lực đối kháng Cuồng Loạn, Diệt Tuyệt, thực lực của hắn tăng cao là quan trọng nhất.
Lăng Hàn ngẫm nghĩ, không sử dụng ngay những mảnh nhỏ mà cất đi. Giờ còn chút thời gian, hắn muốn dựa vào cố gắng của mình vào đỉnh Lục Bộ, rồi dùng những mảnh nhỏ này trợ giúp hắn tiến vào Thất Bộ.
Đương nhiên khả năng như vậy rất nhỏ bé, cho Lăng Hàn nguyên hạch tâm vị diện hoàn chỉnh cũng chưa chắc giúp hắn thành công bước vào Thất Bộ.
Lăng Hàn bình tĩnh lại, vững vàng, buông xuống tất cả vướng víu, giờ điều hắn cần làm là tăng cao tu vi, đây là then chốt giải quyết tất cả.
Bốn người Lâm U Liên, Tân Khí Hổ bế quan luyện hóa hạch tâm vị diện. Dù bọn họ có thể đột phá Thất Bộ nhưng đây không phải chuyện trong một sớm một chiều mà tính bằng ức năm.
Đám Chí Tôn nhóm Lâm Lạc rảnh rỗi, kéo nhau đi tiền tuyến tấn công Cuồng Loạn, muốn giảm chậm bước chân của nó tranh thủ thời gian cho bên Lăng Hàn. Nhưng đám người Xung Viêm không phải ăn chay, khiến nhóm Lâm Lạc không làm được gì.
Sau Huyền Mạc vị diện không có vị diện siêu cao đẳng nữa, vị diện cao đẳng cũng không còn. Tốc độ ăn của Cuồng Loạn tăng vọt, tiêu diệt một vị diện chỉ cần trăm vạn năm. Khi Cuồng Loạn ăn vị diện ngày càng nhiều thì tốc độ cũng tăng lên.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3456: Thế giới chi bí
10.0/10 từ 37 lượt.