Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3391: Chém giết
Đám người Xung Viêm đều nhìn sang, bọn hắn vốn không có để Phong Vô Định bị thương ở trong lòng, dù sao một kích này không có oanh trúng thức hải, không có nguy hiểm tính mệnh.
Bởi vậy, nghe được Phong Vô Định gọi thảm như vậy, bọn hắn đều có chút xem thường, ngươi tốt xấu gì cũng có chiến lực Thất Bộ, gọi thảm như vậy thích đáng sao
Nhưng khi bọn hắn nhìn bộ dáng của Phong Vô Định, không khỏi ngạc nhiên.
Chỉ thấy toàn thân Phong Vô Định phát quang, giống như thể nội có một viên mặt trời nhỏ.
Đây cũng không phải hắn kích phát ra, mà là một kích kia của Lăng Hàn lực lượng căn bản không có tiêu tán, hiện tại bắt đầu tàn phá bừa bãi ở trong cơ thể hắn.
- A!
Phong Vô Định kêu thảm, tứ chi thẳng tắp, mà miệng thì giương thật to.
Oanh, trong thất khiếu của hắn phun ra cột sáng, có lực lượng vô tận dâng trào.
Mắt trần có thể thấy, da thịt của hắn vỡ ra, máu tươi bắn mạnh.
- Không!
Đám người Xung Viêm đều kinh hãi, bọn hắn có thể cảm ứng được, sinh mệnh tinh khí của Phong Vô Định đang sôi trào, phóng tới một độ cao khó mà tin nổi.
Đây là vô cùng không bình thường, đạt tới độ cao như bọn hắn, cái gì cũng ở trong phạm vi khống chế.
Hiện tại sinh mệnh tinh khí sôi trào, thậm chí so với năm người bọn hắn còn muốn tràn đầy, đây cũng không phải thực lực của Phong Vô Định tăng vụt đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi, mà là cơ năng của hắn xuất hiện đại hỗn loạn.
Chiến lực Thất Bộ, thế mà lại mất đi khống chế đối với thân thể?
Đây chỉ có một khả năng, chính là Phong Vô Định phải chết, cho nên mới sẽ xuất hiện dấu hiệu mất khống chế.
Bọn hắn đối với Phong Vô Định ký thác quá nhiều hi vọng, cũng không phải vẻn vẹn hi vọng hắn đi tiêu diệt Cuồng Loạn đơn giản như vậy, nếu Phong Vô Định vẫn lạc, hi vọng của bọn hắn tự nhiên thất bại.
Năm người vội vàng ra một chưởng, gia trì ở trên thân Phong Vô Định, muốn cưỡng ép đè xuống thân thể của hắn hỗn loạn.
Nhưng khi bàn tay của bọn hắn đè lên, lại ngạc nhiên phát hiện trong cơ thể Phong Vô Định chỉ còn lại có một mảnh vắng vẻ cùng hỗn loạn.
Vắng vẻ là khí quan trong cơ thể hắn đã bị hủy diệt, mà hỗn loạn là trong cơ thể hắn tất cả đều là lực lượng sôi trào, tàn phá bừa bãi.
Năm người liền tranh thủ xông lên thức hải của Phong Vô Định, sau đó đều lộ ra thất hồn lạc phách.
Bởi vì thức hải của Phong Vô Định đã bị phá hủy, mà thần hồn của hắn cũng bị xoắn diệt, chỉ còn lại có một tia, còn đang giãy dụa.
Nhưng vô luận như thế nào, Phong Vô Định tử vong đã thành kết cục đã định.
Nếu như hắn không có cảnh giới cao như thế, chỉ là Tiên Vương, như vậy năm đại Chí Tôn còn có thể nghịch thiên cải mệnh, cưỡng ép kéo dài tính mạng cho hắn, nhưng bây giờ không được.
Thiên Tôn bị thiên địa căm hận, chết chính là chết, không có cơ hội lại tới một lần.
- Cứu ta! Cứu ta!
Phong Vô Định còn chưa chết hẳn, vẫn có một đạo tàn hồn lay động, vươn tay về phía năm đại Chí Tôn, tràn đầy khao khát đối với sinh mệnh.
Phong Vô Định còn sống cực kỳ trọng yếu, nhưng chết... Ha ha, ai sẽ để hắn ở trong lòng
Thật sự cho rằng đám người Xung Viêm là ái tài mới bảo hộ hắn như thế sao?
Đối mặt biểu lộ cực kỳ lạnh lùng của đám người Xung Viêm, Phong Vô Định tràn đầy tuyệt vọng, thậm chí có một loại oán hận.
Vì cái gì các ngươi không cứu ta?
Vì cái gì?
Hắn lại nhìn về phía Lăng Hàn, người này nói qua, hôm nay muốn giết mình, mà hiển nhiên, Lăng Hàn làm được.
Hắn tràn ngập không cam lòng, mình chính là Vô Thượng thiên kiêu, vì cái gì thượng thiên còn muốn sinh ra Lăng Hàn cùng hắn tranh phong, thậm chí, còn để hắn chết ở trong tay Lăng Hàn.
Nếu có cơ hội một lần nữa, hắn sẽ còn đối địch với Lăng Hàn sao?
Trên thực tế, giữa hai người thật có ân oán không thể hóa giải sao?
Phong Vô Định để tay lên ngực tự hỏi, lại phát hiện, ân oán cùng Lăng Hàn hoàn toàn là do mình một tay khiêu ra, hơn nữa Lăng Hàn còn ba phen mấy bận buông tha hắn, chỉ là hắn dẫn lửa thiêu thân mà thôi.
Hắn hối hận, nhưng cái này cũng thành một đạo suy nghĩ sau cùng của hắn.
Bành, thân thể của hắn nổ tung, tàn hồn cũng hóa thành bụi phấn, chôn vùi biến mất.
Lập tức, có sinh mệnh tinh khí kinh người dũng mãnh lao về phía Lăng Hàn, hóa thành năng lượng bàng bạc.
- Nghịch! Tử!
Xung Viêm Thiên Tôn nhìn chằm chặp Lăng Hàn, sát ý như sôi.
- Lỗ tai ta không có điếc, nghe được.
Lăng Hàn từ tốn nói, thân thể bị động hấp thu những năng lượng kia, để tu vi của hắn xuất hiện tăng lên rõ rệt.
Phong Vô Định là tương đương với một tên Thất Bộ Thiên Tôn a.
- Ngươi phá hỏng hi vọng của chúng ta, dù để ngươi thịt nát xương tan, cũng không thể bình phục mối hận trong lòng chúng ta!
Phá Nhạc nói, tóc đen đầy đầu cuốn ngược, giận đến điên cuồng.
Trước hắn bị Lăng Hàn đánh nổ phân thân, mặc dù cũng rất phẫn nộ, nhưng so với bây giờ lại không thể sánh bằng.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Phong Vô Định là con riêng của các ngươi sao, nhìn bộ dáng các ngươi khẩn trương, giống như từng cái đều là cha ruột a!
- Muốn chết!
Phá Nhạc Thiên Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, xuất thủ trước.
Oanh, hắn dương động lên ức vạn lực, đánh về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, không chút yếu thế cùng Phá Nhạc Thiên Tôn đối oanh.
Bành! Bành! Bành!
Không gian không ngừng nổ tung, Thất Bộ đỉnh phong va chạm, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.
Hưu hưu hưu, lại có mấy thân ảnh lướt tới, tự nhiên là Lâm Lạc, Chu Hằng,...
Khi bọn hắn nhìn thấy Lăng Hàn đang cùng Phá Nhạc kịch chiến, con ngươi mỗi người đều mở to.
Lăng Hàn lại có thể địch nổi Thất Bộ đỉnh phong?
Thật không thể tin nổi, tiểu tử này rõ ràng không có bước vào Thất Bộ, khí lực làm sao lại có thể mạnh như thế, có thể đối cứng Thất Bộ
Cự đầu!
Trong bọn họ lại xuất hiện một cự đầu, bất tử bất diệt, có thể tuyên cổ trường tồn, vô luận tồn tại gì cũng giết không chết, dù muốn tự sát cũng không có khả năng.
Kim Tàm thì sắc mặt cổ quái, há miệng, trong nội tâm hỗn tạp.
Hắn bị Lăng Hàn trấn áp, đây là sỉ nhục vĩnh viễn tẩy không đi, nhưng bây giờ chiến lực của hắn cũng chỉ là Thất Bộ trung kỳ, mà Lăng Hàn lại là Thất Bộ đỉnh phong, duy nhất khí lực để hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo cũng bị Lăng Hàn đuổi kịp.
Còn có cơ hội báo thù sao?
Thất Bộ, vốn nên khinh thường thiên địa, không gì làm không được, dạng bất đắc dĩ này để hắn vô cùng im lặng.
Đúng lúc này, một đạo khí tức càng thêm cường hoành xuất hiện, vượt xa bất luận một tên Thất Bộ nào, thậm chí tất cả Thất Bộ cộng lại cũng không kịp.
Thần Đạo Đan Tôn
Bởi vậy, nghe được Phong Vô Định gọi thảm như vậy, bọn hắn đều có chút xem thường, ngươi tốt xấu gì cũng có chiến lực Thất Bộ, gọi thảm như vậy thích đáng sao
Nhưng khi bọn hắn nhìn bộ dáng của Phong Vô Định, không khỏi ngạc nhiên.
Chỉ thấy toàn thân Phong Vô Định phát quang, giống như thể nội có một viên mặt trời nhỏ.
Đây cũng không phải hắn kích phát ra, mà là một kích kia của Lăng Hàn lực lượng căn bản không có tiêu tán, hiện tại bắt đầu tàn phá bừa bãi ở trong cơ thể hắn.
- A!
Phong Vô Định kêu thảm, tứ chi thẳng tắp, mà miệng thì giương thật to.
Oanh, trong thất khiếu của hắn phun ra cột sáng, có lực lượng vô tận dâng trào.
Mắt trần có thể thấy, da thịt của hắn vỡ ra, máu tươi bắn mạnh.
- Không!
Đám người Xung Viêm đều kinh hãi, bọn hắn có thể cảm ứng được, sinh mệnh tinh khí của Phong Vô Định đang sôi trào, phóng tới một độ cao khó mà tin nổi.
Đây là vô cùng không bình thường, đạt tới độ cao như bọn hắn, cái gì cũng ở trong phạm vi khống chế.
Hiện tại sinh mệnh tinh khí sôi trào, thậm chí so với năm người bọn hắn còn muốn tràn đầy, đây cũng không phải thực lực của Phong Vô Định tăng vụt đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi, mà là cơ năng của hắn xuất hiện đại hỗn loạn.
Chiến lực Thất Bộ, thế mà lại mất đi khống chế đối với thân thể?
Đây chỉ có một khả năng, chính là Phong Vô Định phải chết, cho nên mới sẽ xuất hiện dấu hiệu mất khống chế.
Bọn hắn đối với Phong Vô Định ký thác quá nhiều hi vọng, cũng không phải vẻn vẹn hi vọng hắn đi tiêu diệt Cuồng Loạn đơn giản như vậy, nếu Phong Vô Định vẫn lạc, hi vọng của bọn hắn tự nhiên thất bại.
Năm người vội vàng ra một chưởng, gia trì ở trên thân Phong Vô Định, muốn cưỡng ép đè xuống thân thể của hắn hỗn loạn.
Nhưng khi bàn tay của bọn hắn đè lên, lại ngạc nhiên phát hiện trong cơ thể Phong Vô Định chỉ còn lại có một mảnh vắng vẻ cùng hỗn loạn.
Vắng vẻ là khí quan trong cơ thể hắn đã bị hủy diệt, mà hỗn loạn là trong cơ thể hắn tất cả đều là lực lượng sôi trào, tàn phá bừa bãi.
Năm người liền tranh thủ xông lên thức hải của Phong Vô Định, sau đó đều lộ ra thất hồn lạc phách.
Bởi vì thức hải của Phong Vô Định đã bị phá hủy, mà thần hồn của hắn cũng bị xoắn diệt, chỉ còn lại có một tia, còn đang giãy dụa.
Nhưng vô luận như thế nào, Phong Vô Định tử vong đã thành kết cục đã định.
Nếu như hắn không có cảnh giới cao như thế, chỉ là Tiên Vương, như vậy năm đại Chí Tôn còn có thể nghịch thiên cải mệnh, cưỡng ép kéo dài tính mạng cho hắn, nhưng bây giờ không được.
Thiên Tôn bị thiên địa căm hận, chết chính là chết, không có cơ hội lại tới một lần.
- Cứu ta! Cứu ta!
Phong Vô Định còn chưa chết hẳn, vẫn có một đạo tàn hồn lay động, vươn tay về phía năm đại Chí Tôn, tràn đầy khao khát đối với sinh mệnh.
Phong Vô Định còn sống cực kỳ trọng yếu, nhưng chết... Ha ha, ai sẽ để hắn ở trong lòng
Thật sự cho rằng đám người Xung Viêm là ái tài mới bảo hộ hắn như thế sao?
Đối mặt biểu lộ cực kỳ lạnh lùng của đám người Xung Viêm, Phong Vô Định tràn đầy tuyệt vọng, thậm chí có một loại oán hận.
Vì cái gì các ngươi không cứu ta?
Vì cái gì?
Hắn lại nhìn về phía Lăng Hàn, người này nói qua, hôm nay muốn giết mình, mà hiển nhiên, Lăng Hàn làm được.
Hắn tràn ngập không cam lòng, mình chính là Vô Thượng thiên kiêu, vì cái gì thượng thiên còn muốn sinh ra Lăng Hàn cùng hắn tranh phong, thậm chí, còn để hắn chết ở trong tay Lăng Hàn.
Nếu có cơ hội một lần nữa, hắn sẽ còn đối địch với Lăng Hàn sao?
Trên thực tế, giữa hai người thật có ân oán không thể hóa giải sao?
Phong Vô Định để tay lên ngực tự hỏi, lại phát hiện, ân oán cùng Lăng Hàn hoàn toàn là do mình một tay khiêu ra, hơn nữa Lăng Hàn còn ba phen mấy bận buông tha hắn, chỉ là hắn dẫn lửa thiêu thân mà thôi.
Hắn hối hận, nhưng cái này cũng thành một đạo suy nghĩ sau cùng của hắn.
Bành, thân thể của hắn nổ tung, tàn hồn cũng hóa thành bụi phấn, chôn vùi biến mất.
Lập tức, có sinh mệnh tinh khí kinh người dũng mãnh lao về phía Lăng Hàn, hóa thành năng lượng bàng bạc.
- Nghịch! Tử!
Xung Viêm Thiên Tôn nhìn chằm chặp Lăng Hàn, sát ý như sôi.
- Lỗ tai ta không có điếc, nghe được.
Lăng Hàn từ tốn nói, thân thể bị động hấp thu những năng lượng kia, để tu vi của hắn xuất hiện tăng lên rõ rệt.
Phong Vô Định là tương đương với một tên Thất Bộ Thiên Tôn a.
- Ngươi phá hỏng hi vọng của chúng ta, dù để ngươi thịt nát xương tan, cũng không thể bình phục mối hận trong lòng chúng ta!
Phá Nhạc nói, tóc đen đầy đầu cuốn ngược, giận đến điên cuồng.
Trước hắn bị Lăng Hàn đánh nổ phân thân, mặc dù cũng rất phẫn nộ, nhưng so với bây giờ lại không thể sánh bằng.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Phong Vô Định là con riêng của các ngươi sao, nhìn bộ dáng các ngươi khẩn trương, giống như từng cái đều là cha ruột a!
- Muốn chết!
Phá Nhạc Thiên Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, xuất thủ trước.
Oanh, hắn dương động lên ức vạn lực, đánh về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, không chút yếu thế cùng Phá Nhạc Thiên Tôn đối oanh.
Bành! Bành! Bành!
Không gian không ngừng nổ tung, Thất Bộ đỉnh phong va chạm, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.
Hưu hưu hưu, lại có mấy thân ảnh lướt tới, tự nhiên là Lâm Lạc, Chu Hằng,...
Khi bọn hắn nhìn thấy Lăng Hàn đang cùng Phá Nhạc kịch chiến, con ngươi mỗi người đều mở to.
Lăng Hàn lại có thể địch nổi Thất Bộ đỉnh phong?
Thật không thể tin nổi, tiểu tử này rõ ràng không có bước vào Thất Bộ, khí lực làm sao lại có thể mạnh như thế, có thể đối cứng Thất Bộ
Cự đầu!
Trong bọn họ lại xuất hiện một cự đầu, bất tử bất diệt, có thể tuyên cổ trường tồn, vô luận tồn tại gì cũng giết không chết, dù muốn tự sát cũng không có khả năng.
Kim Tàm thì sắc mặt cổ quái, há miệng, trong nội tâm hỗn tạp.
Hắn bị Lăng Hàn trấn áp, đây là sỉ nhục vĩnh viễn tẩy không đi, nhưng bây giờ chiến lực của hắn cũng chỉ là Thất Bộ trung kỳ, mà Lăng Hàn lại là Thất Bộ đỉnh phong, duy nhất khí lực để hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo cũng bị Lăng Hàn đuổi kịp.
Còn có cơ hội báo thù sao?
Thất Bộ, vốn nên khinh thường thiên địa, không gì làm không được, dạng bất đắc dĩ này để hắn vô cùng im lặng.
Đúng lúc này, một đạo khí tức càng thêm cường hoành xuất hiện, vượt xa bất luận một tên Thất Bộ nào, thậm chí tất cả Thất Bộ cộng lại cũng không kịp.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3391: Chém giết
10.0/10 từ 37 lượt.