Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3151: Hà Lập Quần chắn thành (2)
Theo thời gian trôi qua, Phong gia, Mộ Dung gia, Trình gia cũng hiện ra vẻ do dự, Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh đương nhiên nguyện ý cùng Lăng Hàn cộng đồng tiến thối, nhưng hậu nhân của bọn họ cùng Lăng Hàn lại không có quá nhiều gặp nhau.
Thời điểm Lăng Hàn hùng mạnh, bọn hắn nguyện ý nương tựa, dính chút ánh sáng, nhưng khi Lăng Hàn rơi vào hạ phong, thậm chí sẽ để cho bọn hắn lâm vào tuyệt cảnh, vậy bọn hắn đương nhiên không nguyện ý cùng chết.
Mới đầu, bọn hắn còn hi vọng Lăng Hàn có thể lấy ra lá bài tẩy gì, đánh bay ngoại địch, nhưng cách một tháng kỳ hạn càng ngày càng gần, Lăng Hàn lại thủy chung không có động tĩnh gì, tự nhiên để bọn hắn không giữ được bình tĩnh.
Bọn hắn sợ bị Lăng Hàn trả thù, liền lặng lẽ mà đi, ở một đêm nào đó đột nhiên trốn chạy.
Đương nhiên cũng có số ít người lưu lại, dù sao không phải tất cả mọi người là loại vong ân phụ nghĩa, nhưng dạng người này thật sự quá ít.
Ngay cả ba nhà kia cũng như thế, huống chi tiểu gia tộc phụ thuộc khác, đi càng sạch sẽ.
Chúng nữ đều không cam lòng, cực kỳ tức giận, mà vợ chồng Lăng Đông Hành thì lo lắng thay nhi tử, không biết phải làm sao mới có thể vượt qua một kiếp này, mặc dù Lăng Hàn trấn an qua bọn hắn, nhưng hai người biết Hà Lập Quần chính là một vị Tứ Bộ Thiên Tôn, đối với Lăng Hàn thật sự là không có lòng tin gì.
Đến thời điểm hai mươi mấy ngày, lại có người ở ngoài thành quát mắng.
Chư Toàn Nhi đi xem một chút, sau khi trở lại trên gương mặt xinh đẹp tất cả đều là lửa giận.
Nguyên lai, người mắng thành lại là trước đó thoát đi Lăng thành, từng cái lắc mình biến hoá, giống như thành thủ hạ của Hà Lập Quần, ở chỗ kia hổ cao khí ngang.
Nữ Hoàng giận dữ, lúc này muốn ra ngoài làm thịt những bạch nhãn lang này, lại bị Lăng Hàn khuyên nhủ, dù sao cũng không có bao nhiêu ngày, đến lúc đó sẽ cùng nhau thanh toán.
- Phu quân, ngươi thực sự có nắm chắc?
Chúng nữ nhao nhao hỏi, dù sao Hà Lập Quần là Tứ Bộ Thiên Tôn, chỉ bốn chữ này liền có thể đè sập Thương Khung.
Lăng Hàn tự tin cười một tiếng:
- Không có vấn đề.
Lại qua vài ngày, người mắng thành càng ngày càng nhiều, trong bọn họ không thiếu cường giả Thăng Nguyên cảnh, bởi vậy thanh thế tự nhiên cuồn cuộn, thanh âm thanh thanh sở sở truyền khắp mỗi một góc trong thành.
Lăng Hàn ở đầu tường nhìn một chút, không khỏi nói:
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Hà Vũ Phong tới.
Trước đó không có mắng thành chiến, vì cái gì đột nhiên lại bắt đầu?
Bởi vì lúc trước không có Hà Vũ Phong, hiện tại gia hỏa này cũng tới, chủ ý như thế đoán chừng cũng là hắn ra.
Rất tốt, về sau liền làm thịt cả hai cha con một thể.
Lăng Hàn bảo trì bình thản, để hai cha con Hà gia này lại nhảy mấy ngày, giúp hắn dọn sạch tất cả những người ý chí không kiên định, thay máu cho Lăng thành.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, kỳ hạn một tháng đã tới.
- Lăng Hàn, ra chịu chết!
Hà Lập Quần từ tốn nói, nhưng thanh âm lại không xa không gần, đây chính là Tứ Bộ Thiên Tôn a, cường đại đến không cách nào hình dung.
Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng dắt tay mà ra, đứng ở trên tường thành, chúng nữ khác thì theo ở phía sau, các nàng chỉ là Tiên Vương, nhất định phải dựa vào Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng mới có thể ngăn được khí tức áp bách của Tứ Bộ Thiên Tôn.
- Lăng Hàn, có dám đánh một trận không?
Hà Vũ Phong nhảy ra ngoài, ánh mắt lành lạnh.
Hắn đã bước vào Nhị Bộ, có thể nói là tiến bộ tấn mãnh, cũng làm cho lòng tin của hắn rực cháy, cho rằng tuyệt đối có thể trấn áp được Lăng Hàn.
Hà Lập Quần vốn định ngăn cản, hắn là biết thực lực chân chính của Lăng Hàn đạt đến trình độ nào, nhưng suy nghĩ một chút, để nhi tử ăn chút đau khổ cũng tốt, vừa vặn khích lệ đối phương, miễn cho hắn quá mức tự mãn.
Hắn ngay ở chỗ này, chỉ cần tùy ý oanh sát Lăng Hàn, nhi tử bại lại như thế nào, khúc mắc rất nhanh liền có thể giải mở.
Nghĩ như vậy, hắn liền không có khuyên can.
- Ngươi?
Lăng Hàn lắc đầu.
- Không phải ta xem thường ngươi, nhưng ngươi thực sự không xứng đối địch với ta.
- Lăng Hàn!
Hà Vũ Phong cắn răng, lúc trước hắn bá khí cỡ nào, một chiêu liền có thể trấn áp Lăng Hàn, nếu không phải có Lâm Phiêu Tuyết xuất thủ, gia hỏa này đã sớm chết không thể chết lại, nào có tư cách phách lối như hiện tại?
Nữ Hoàng đứng dậy:
- Ta đến giết ngươi!
Hà Vũ Phong kém chút tức điên, làm sao người bên cạnh Lăng Hàn đều lớn lối như thế, bất quá Nhất Bộ Thiên Tôn liền muốn trấn áp mình?
Hắn hừ một tiếng nói:
- Tốt, đợi bản tôn trấn áp ngươi, ngược lại muốn xem xem gia hỏa này là cái biểu tình gì!
Dung nhan của Nữ Hoàng để hắn tim đập thình thịch, như vậy ở trước mặt Lăng Hàn giết Nữ Hoàng, đối phương sẽ thống khổ tới trình độ nào?
Chủ ý này hay.
- Lăng Hàn, Thiếu chủ nhà ta muốn trấn áp ngươi.
Đằng sau, những người vứt bỏ khí tiết phản loạn kia kêu lên, một bên thay Hà Vũ Phong phất cờ hò reo, một bên châm chọc Lăng Hàn.
Ánh mắt của Lăng Hàn mãnh liệt, ánh mắt đảo qua, những người này ai cũng nghẹn ngào.
Thiên Tôn nổi giận, Thiên Địa động dung, ai còn dám kêu gào?
- Vì cái gì không nói?
Hà Lập Quần thì từ tốn nói, hắn còn quay đầu nhìn lướt qua, lập tức để những người kia tim đập như trống chầu, chỉ có thể kiên trì mắng.
Hà Lập Quần vuốt râu mà cười, lúc trước hắn bị Lăng Hàn mắng cực thảm, nhưng hắn tự trọng thân phận, đương nhiên khinh thường tự mình mắng chửi người.
Thân hình Nữ Hoàng nhảy ra, giết về phía Hà Vũ Phong.
Oanh!
Hai Thiên Tôn lập tức triển khai kịch chiến.
Giao thủ bất quá mấy chiêu, sắc mặt của Hà Vũ Phong không khỏi kinh biến.
Thực lực của Nữ Hoàng mạnh vượt xa hắn dự kiến, chẳng những không có bị hắn nhẹ nhõm trấn áp, thậm chí thực lực còn ở trên hắn.
Cái này sao có thể?
Lăng Hàn yêu nghiệt còn chưa tính, làm sao người đứng bên cạnh hắn cũng yêu nghiệt như thế?
Nữ Hoàng xuất thủ càng ngày càng mãnh liệt, nàng đã nhịn một tháng, lúc này cuối cùng có thể xuất thủ, đều ở trong từng công kích bạo phát ra.
Lăng Hàn gật gật đầu, Nữ Hoàng là dung hợp một trăm lực lượng vị diện, hiện tại mặc dù là Nhất Bộ trung kỳ, nhưng chiến lực lại là Nhị Bộ trung kỳ, ròng rã vượt qua một cảnh giới.
Mà Hà Vũ Phong thì sao?
Mặc dù hắn là Nhị Bộ Thiên Tôn, lại chỉ là Nhị Bộ sơ kỳ, chiến lực cũng tương xứng cảnh giới, so với Nữ Hoàng là kém rất rõ ràng.
Cho nên, Hà Vũ Phong vừa lên liền bị Nữ Hoàng áp chế.
Hà Vũ Phong cũng biết điểm ấy, nhưng hắn không có lo lắng quá mức, bởi vì chiến lực không chỉ tiêng là từ lực lượng quyết định, còn có Thiên Tôn Bảo thuật, ký hiệu, Bảo Khí!
Thần Đạo Đan Tôn
Thời điểm Lăng Hàn hùng mạnh, bọn hắn nguyện ý nương tựa, dính chút ánh sáng, nhưng khi Lăng Hàn rơi vào hạ phong, thậm chí sẽ để cho bọn hắn lâm vào tuyệt cảnh, vậy bọn hắn đương nhiên không nguyện ý cùng chết.
Mới đầu, bọn hắn còn hi vọng Lăng Hàn có thể lấy ra lá bài tẩy gì, đánh bay ngoại địch, nhưng cách một tháng kỳ hạn càng ngày càng gần, Lăng Hàn lại thủy chung không có động tĩnh gì, tự nhiên để bọn hắn không giữ được bình tĩnh.
Bọn hắn sợ bị Lăng Hàn trả thù, liền lặng lẽ mà đi, ở một đêm nào đó đột nhiên trốn chạy.
Đương nhiên cũng có số ít người lưu lại, dù sao không phải tất cả mọi người là loại vong ân phụ nghĩa, nhưng dạng người này thật sự quá ít.
Ngay cả ba nhà kia cũng như thế, huống chi tiểu gia tộc phụ thuộc khác, đi càng sạch sẽ.
Chúng nữ đều không cam lòng, cực kỳ tức giận, mà vợ chồng Lăng Đông Hành thì lo lắng thay nhi tử, không biết phải làm sao mới có thể vượt qua một kiếp này, mặc dù Lăng Hàn trấn an qua bọn hắn, nhưng hai người biết Hà Lập Quần chính là một vị Tứ Bộ Thiên Tôn, đối với Lăng Hàn thật sự là không có lòng tin gì.
Đến thời điểm hai mươi mấy ngày, lại có người ở ngoài thành quát mắng.
Chư Toàn Nhi đi xem một chút, sau khi trở lại trên gương mặt xinh đẹp tất cả đều là lửa giận.
Nguyên lai, người mắng thành lại là trước đó thoát đi Lăng thành, từng cái lắc mình biến hoá, giống như thành thủ hạ của Hà Lập Quần, ở chỗ kia hổ cao khí ngang.
Nữ Hoàng giận dữ, lúc này muốn ra ngoài làm thịt những bạch nhãn lang này, lại bị Lăng Hàn khuyên nhủ, dù sao cũng không có bao nhiêu ngày, đến lúc đó sẽ cùng nhau thanh toán.
- Phu quân, ngươi thực sự có nắm chắc?
Chúng nữ nhao nhao hỏi, dù sao Hà Lập Quần là Tứ Bộ Thiên Tôn, chỉ bốn chữ này liền có thể đè sập Thương Khung.
Lăng Hàn tự tin cười một tiếng:
- Không có vấn đề.
Lại qua vài ngày, người mắng thành càng ngày càng nhiều, trong bọn họ không thiếu cường giả Thăng Nguyên cảnh, bởi vậy thanh thế tự nhiên cuồn cuộn, thanh âm thanh thanh sở sở truyền khắp mỗi một góc trong thành.
Lăng Hàn ở đầu tường nhìn một chút, không khỏi nói:
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Hà Vũ Phong tới.
Trước đó không có mắng thành chiến, vì cái gì đột nhiên lại bắt đầu?
Bởi vì lúc trước không có Hà Vũ Phong, hiện tại gia hỏa này cũng tới, chủ ý như thế đoán chừng cũng là hắn ra.
Rất tốt, về sau liền làm thịt cả hai cha con một thể.
Lăng Hàn bảo trì bình thản, để hai cha con Hà gia này lại nhảy mấy ngày, giúp hắn dọn sạch tất cả những người ý chí không kiên định, thay máu cho Lăng thành.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, kỳ hạn một tháng đã tới.
- Lăng Hàn, ra chịu chết!
Hà Lập Quần từ tốn nói, nhưng thanh âm lại không xa không gần, đây chính là Tứ Bộ Thiên Tôn a, cường đại đến không cách nào hình dung.
Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng dắt tay mà ra, đứng ở trên tường thành, chúng nữ khác thì theo ở phía sau, các nàng chỉ là Tiên Vương, nhất định phải dựa vào Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng mới có thể ngăn được khí tức áp bách của Tứ Bộ Thiên Tôn.
- Lăng Hàn, có dám đánh một trận không?
Hà Vũ Phong nhảy ra ngoài, ánh mắt lành lạnh.
Hắn đã bước vào Nhị Bộ, có thể nói là tiến bộ tấn mãnh, cũng làm cho lòng tin của hắn rực cháy, cho rằng tuyệt đối có thể trấn áp được Lăng Hàn.
Hà Lập Quần vốn định ngăn cản, hắn là biết thực lực chân chính của Lăng Hàn đạt đến trình độ nào, nhưng suy nghĩ một chút, để nhi tử ăn chút đau khổ cũng tốt, vừa vặn khích lệ đối phương, miễn cho hắn quá mức tự mãn.
Hắn ngay ở chỗ này, chỉ cần tùy ý oanh sát Lăng Hàn, nhi tử bại lại như thế nào, khúc mắc rất nhanh liền có thể giải mở.
Nghĩ như vậy, hắn liền không có khuyên can.
- Ngươi?
Lăng Hàn lắc đầu.
- Không phải ta xem thường ngươi, nhưng ngươi thực sự không xứng đối địch với ta.
- Lăng Hàn!
Hà Vũ Phong cắn răng, lúc trước hắn bá khí cỡ nào, một chiêu liền có thể trấn áp Lăng Hàn, nếu không phải có Lâm Phiêu Tuyết xuất thủ, gia hỏa này đã sớm chết không thể chết lại, nào có tư cách phách lối như hiện tại?
Nữ Hoàng đứng dậy:
- Ta đến giết ngươi!
Hà Vũ Phong kém chút tức điên, làm sao người bên cạnh Lăng Hàn đều lớn lối như thế, bất quá Nhất Bộ Thiên Tôn liền muốn trấn áp mình?
Hắn hừ một tiếng nói:
- Tốt, đợi bản tôn trấn áp ngươi, ngược lại muốn xem xem gia hỏa này là cái biểu tình gì!
Dung nhan của Nữ Hoàng để hắn tim đập thình thịch, như vậy ở trước mặt Lăng Hàn giết Nữ Hoàng, đối phương sẽ thống khổ tới trình độ nào?
Chủ ý này hay.
- Lăng Hàn, Thiếu chủ nhà ta muốn trấn áp ngươi.
Đằng sau, những người vứt bỏ khí tiết phản loạn kia kêu lên, một bên thay Hà Vũ Phong phất cờ hò reo, một bên châm chọc Lăng Hàn.
Ánh mắt của Lăng Hàn mãnh liệt, ánh mắt đảo qua, những người này ai cũng nghẹn ngào.
Thiên Tôn nổi giận, Thiên Địa động dung, ai còn dám kêu gào?
- Vì cái gì không nói?
Hà Lập Quần thì từ tốn nói, hắn còn quay đầu nhìn lướt qua, lập tức để những người kia tim đập như trống chầu, chỉ có thể kiên trì mắng.
Hà Lập Quần vuốt râu mà cười, lúc trước hắn bị Lăng Hàn mắng cực thảm, nhưng hắn tự trọng thân phận, đương nhiên khinh thường tự mình mắng chửi người.
Thân hình Nữ Hoàng nhảy ra, giết về phía Hà Vũ Phong.
Oanh!
Hai Thiên Tôn lập tức triển khai kịch chiến.
Giao thủ bất quá mấy chiêu, sắc mặt của Hà Vũ Phong không khỏi kinh biến.
Thực lực của Nữ Hoàng mạnh vượt xa hắn dự kiến, chẳng những không có bị hắn nhẹ nhõm trấn áp, thậm chí thực lực còn ở trên hắn.
Cái này sao có thể?
Lăng Hàn yêu nghiệt còn chưa tính, làm sao người đứng bên cạnh hắn cũng yêu nghiệt như thế?
Nữ Hoàng xuất thủ càng ngày càng mãnh liệt, nàng đã nhịn một tháng, lúc này cuối cùng có thể xuất thủ, đều ở trong từng công kích bạo phát ra.
Lăng Hàn gật gật đầu, Nữ Hoàng là dung hợp một trăm lực lượng vị diện, hiện tại mặc dù là Nhất Bộ trung kỳ, nhưng chiến lực lại là Nhị Bộ trung kỳ, ròng rã vượt qua một cảnh giới.
Mà Hà Vũ Phong thì sao?
Mặc dù hắn là Nhị Bộ Thiên Tôn, lại chỉ là Nhị Bộ sơ kỳ, chiến lực cũng tương xứng cảnh giới, so với Nữ Hoàng là kém rất rõ ràng.
Cho nên, Hà Vũ Phong vừa lên liền bị Nữ Hoàng áp chế.
Hà Vũ Phong cũng biết điểm ấy, nhưng hắn không có lo lắng quá mức, bởi vì chiến lực không chỉ tiêng là từ lực lượng quyết định, còn có Thiên Tôn Bảo thuật, ký hiệu, Bảo Khí!
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3151: Hà Lập Quần chắn thành (2)
10.0/10 từ 37 lượt.