Thần Đạo Đan Tôn
Chương 3054: Bại!
- Ngươi thiếu ta một câu xin lỗi.
Lăng Hàn nghiêm nghị nói.
Trước đó, Hà Vũ Phong ỷ vào mình là chuẩn Thiên Tôn, còn có một lão cha là Tứ Bộ Thiên Tôn, liền tùy ý phá hư quy củ của võ viện, muốn để hắn cúi đầu làm nô bộc, thậm chí oanh sát hắn.
Đây là bất công, mà Lăng Hàn cực kỳ chán ghét bất công, cho nên, hắn muốn đòi một câu trả lời hợp lý.
- Tầng chín nho nhỏ mà thôi.
Mặt mũi Hà Vũ Phong tràn đầy căm ghét.
Coi như Lăng Hàn đã chứng minh thực lực của mình, nhưng hắn vẫn cảm thấy Lăng Hàn không cách nào xứng đôi với mình, đây là ngạo khí của chuẩn Thiên Tôn.
- Đánh tới ngươi phục mới thôi!
Bành, dưới chân Lăng Hàn bắn ra, phát lực vọt tới trước, giết về phía Hà Vũ Phong.
Hà Vũ Phong tự nhiên không có khả năng sợ, cùng Lăng Hàn đối oanh.
Chiến lực của hai chuẩn Thiên Tôn kịch liệt đụng nhau, song phương đều có kiên trì không thể thua, ai cũng toàn lực ứng phó, mỗi một chiêu đều không lưu lực chút nào, đánh đến nhiệt huyết sôi trào.
Luận chiến lực, hai người không sai biệt lắm, đều là chuẩn Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng khí lực của Lăng Hàn lại vô cùng cường hoành, có thể so sánh với Tiên Kim, dù hắn không phản kháng, Hà Vũ Phong muốn dùng man lực oanh phá cũng rất khó, lại tăng thêm sức khôi phục của Lăng Hàn, khả năng hắn căn bản không gây thương tổn được Lăng Hàn.
Bởi vậy, càng đánh Hà Vũ Phong càng ăn thiệt thòi, Lăng Hàn hoàn toàn không sợ lấy thương đổi thương, nhưng Hà Vũ Phong lại tràn đầy cố kỵ, không dám cùng Lăng Hàn liều.
Bành!
Thủ lâu tất thua, Hà Vũ Phong rốt cục ăn một quyền của Lăng Hàn, lập tức lảo đảo trở ra, trên mặt ửng hồng, sau đó liền phún ra một ngụm máu.
Nhưng hắn căn bản không có thời gian thở, công kích của Lăng Hàn lại đánh tới, hắn không thể không tiếp.
Bành!
Sau mấy chục chiêu, Hà Vũ Phong lại ăn một quyền, còn tốt chính là, vô luận là hắn hay Lăng Hàn đều khó có khả năng một mực vận chuyển Thiên Tôn Bảo thuật, bởi vậy một quyền này cũng không phải dùng Cửu Hóa Thiên Kinh hay Ngũ Hành Lôi Thuật đánh ra.
Bành, bành, bành, Hà Vũ Phong không ngừng bị oanh trúng, cũng không ngừng phun máu tươi.
- Hà Vũ Phong, còn nhớ rõ ta nói qua, thất phu giận dữ, còn có thể máu tươi ba thước không?
Lăng Hàn nói.
- Hiện tại, ta còn có một câu nói khác tặng ngươi, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!
Hà Vũ Phong oa oa kêu to, hắn vô cùng phẫn nộ, bị một Tiên Vương tầng chín nho nhỏ giáo huấn, để hắn làm sao chịu nổi.
- Thằng nhãi ranh, khinh người quá đáng!
Hắn gầm thét, liều mạng muốn phản kích, lại hoàn toàn bất lực thay đổi bại cục.
Đối mặt Lăng Hàn có được thân thể Tiên Kim, chiến lực chuẩn Thiên Tôn, hắn liều mạng như thế nào cũng vô dụng.
- Cúi đầu nhận sai.
Lăng Hàn nói.
- Mơ tưởng!
Hà Vũ Phong cắn răng, hắn thà chết chứ không chịu khuất phục.
- Vậy thì đánh tới ngươi phục mới thôi.
Lăng Hàn từng quyền bạo oanh, không lưu tình chút nào.
Thẻ, xương cốt của Hà Vũ Phong bị đánh gãy, nhưng hắn cực kỳ kiên cường, thậm chí không rên lên một tiếng.
Nhưng cái này lại như thế nào, sẽ để cho Lăng Hàn nương tay sao?
Rốt cục, Hà Vũ Phong nhịn không được đau hừ ra tiếng, hắn bị thương thực sự quá nặng.
- Đủ rồi!
Nông Cao Lâm vọt lên bầu trời, hắn tuyệt không cho phép Lăng Hàn chiến thắng Hà Vũ Phong, cái này cũng không chỉ là Hà Vũ Phong thất bại, sẽ còn làm cho cả vòng tròn của chuẩn Thiên Tôn hổ thẹn.
Chuẩn Thiên Tôn không bằng tầng chín, nói đùa cái gì.
- Tốt, cùng lên đi.
Lăng Hàn cười ha ha, hoàn toàn không sợ.
Khí lực của hắn quá mạnh mẽ, dù lấy một địch hai cũng không rơi vào thế hạ phong. Mục tiêu của hắn hết sức rõ ràng, là nhìn chằm chằm Hà Vũ Phong xuất thủ, về phần Nông Cao Lâm hắn liền hoàn toàn không để ý tới, mặc hắn công kích.
Tất cả mọi người ngăn không được da đầu tê dại, hai chuẩn Thiên Tôn xuất thủ vẫn không thể ngăn cản Lăng Hàn?
Trời ạ, đây là quái vật như thế nào?
Ô Nguyên Thanh do dự một chút, cũng giết về phía Lăng Hàn, ngăn cản Lăng Hàn tiếp tục “hành hung”.
Nhưng y nguyên vô dụng.
Khí lực của Lăng Hàn đã cường hoành đến có thể không sợ chuẩn Thiên Tôn oanh kích, bọn hắn đánh ra công kích chỉ có thể ở trên thân Lăng Hàn lưu lại một hố nhỏ, nhưng không đợi bọn hắn thừa thắng truy kích, những hố nhỏ này đã cấp tốc phục hồi như cũ.
Cái này còn là người sao? Chính là quái vật.
Lâu Thiên Thiên cũng gia nhập chiến đoàn, còn có càng nhiều chuẩn Thiên Tôn, bọn hắn hãm đã đủ sâu, nếu nhiều chuẩn Thiên Tôn như vậy cũng không thể ngăn cản Lăng Hàn, như vậy về sau bọn hắn còn nhấc đầu lên nổi sao?
- Cùng tiến lên!
Chuẩn Thiên Tôn còn lại cũng nhao nhao xuất thủ.
Không thể không nói, hai mươi mấy chuẩn Thiên Tôn liên thủ thật sự là quá cường đại, dù cái này y nguyên không thể gây tổn thương được Lăng Hàn, nhưng muốn ngăn cản hắn lại là sự tình dễ dàng, chỉ cần mỗi người oanh ra một quyền, liền có thể hình thành lực lượng kinh khủng, đánh lui Lăng Hàn.
Hà Vũ Phong, rốt cục thoát ly hiểm cảnh.
Lăng Hàn đứng vững, không tiếp tục xuất thủ.
Hắn muốn đánh vỡ cục diện bế tắc này là sự tình rất đơn giản, chỉ cần tế ra Tiên Ma kiếm là được, có Thiên Tôn Bảo khí nơi tay, hắn không gì không phá, những chuẩn Thiên Tôn này chỉ có phần chạy tứ tán.
Nhưng Tiên Ma kiếm vừa ra, cái kia chính là không chết cũng bị thương, hậu quả không phải là “luận bàn” đơn giản như vậy.
Hiện tại Lăng Hàn chỉ muốn giáo huấn Hà Vũ Phong, không có dự định để cho mình cũng trộn vào.
- Hà Vũ Phong!
Lăng Hàn đứng trên không trung, ở trên cao nhìn xuống.
- Hiện tại ở trong lòng hối hận chưa? Ỷ thế hiếp người, cuối cùng cũng có một ngày sẽ bị người lấn đến trên đầu, ngươi phục hay không?
Hà Vũ Phong cắn răng, hắn đương nhiên không phục, nhưng tài nghệ không bằng người, mạnh miệng thì có ích lợi gì?
Lúc trước mặc dù Lăng Hàn thua hắn, nhưng bản thân lại chỉ là Tiên Vương tầng bảy, tuy bại nhưng vinh, nhưng còn bây giờ thì sao?
Lăng Hàn chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại dựa vào thực lực đánh bại hắn, hắn có thể nói cái gì?
Hiện tại nói nhiều một câu, sẽ chỉ làm hắn bị càng nhiều nhục nhã mà thôi.
Lăng Hàn cười dài ba tiếng, thân hình rơi xuống nói:
- Thê tử, chúng ta đi.
Nữ Hoàng gật đầu, cùng Lăng Hàn dắt tay mà đi.
Đám người lại như cũ ở vào trong rung động, một Tiên Vương tầng chín chỉ vào cái mũi của chuẩn Thiên Tôn giáo huấn, còn làm cho đối phương không phản bác được, đây là sự tình trước nay chưa từng có.
- Tiên Vương tầng chín làm sao có thể mạnh như vậy?
Đây là địa phương mọi người càng thêm không hiểu.
Thần Đạo Đan Tôn
Lăng Hàn nghiêm nghị nói.
Trước đó, Hà Vũ Phong ỷ vào mình là chuẩn Thiên Tôn, còn có một lão cha là Tứ Bộ Thiên Tôn, liền tùy ý phá hư quy củ của võ viện, muốn để hắn cúi đầu làm nô bộc, thậm chí oanh sát hắn.
Đây là bất công, mà Lăng Hàn cực kỳ chán ghét bất công, cho nên, hắn muốn đòi một câu trả lời hợp lý.
- Tầng chín nho nhỏ mà thôi.
Mặt mũi Hà Vũ Phong tràn đầy căm ghét.
Coi như Lăng Hàn đã chứng minh thực lực của mình, nhưng hắn vẫn cảm thấy Lăng Hàn không cách nào xứng đôi với mình, đây là ngạo khí của chuẩn Thiên Tôn.
- Đánh tới ngươi phục mới thôi!
Bành, dưới chân Lăng Hàn bắn ra, phát lực vọt tới trước, giết về phía Hà Vũ Phong.
Hà Vũ Phong tự nhiên không có khả năng sợ, cùng Lăng Hàn đối oanh.
Chiến lực của hai chuẩn Thiên Tôn kịch liệt đụng nhau, song phương đều có kiên trì không thể thua, ai cũng toàn lực ứng phó, mỗi một chiêu đều không lưu lực chút nào, đánh đến nhiệt huyết sôi trào.
Luận chiến lực, hai người không sai biệt lắm, đều là chuẩn Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng khí lực của Lăng Hàn lại vô cùng cường hoành, có thể so sánh với Tiên Kim, dù hắn không phản kháng, Hà Vũ Phong muốn dùng man lực oanh phá cũng rất khó, lại tăng thêm sức khôi phục của Lăng Hàn, khả năng hắn căn bản không gây thương tổn được Lăng Hàn.
Bởi vậy, càng đánh Hà Vũ Phong càng ăn thiệt thòi, Lăng Hàn hoàn toàn không sợ lấy thương đổi thương, nhưng Hà Vũ Phong lại tràn đầy cố kỵ, không dám cùng Lăng Hàn liều.
Bành!
Thủ lâu tất thua, Hà Vũ Phong rốt cục ăn một quyền của Lăng Hàn, lập tức lảo đảo trở ra, trên mặt ửng hồng, sau đó liền phún ra một ngụm máu.
Nhưng hắn căn bản không có thời gian thở, công kích của Lăng Hàn lại đánh tới, hắn không thể không tiếp.
Bành!
Sau mấy chục chiêu, Hà Vũ Phong lại ăn một quyền, còn tốt chính là, vô luận là hắn hay Lăng Hàn đều khó có khả năng một mực vận chuyển Thiên Tôn Bảo thuật, bởi vậy một quyền này cũng không phải dùng Cửu Hóa Thiên Kinh hay Ngũ Hành Lôi Thuật đánh ra.
Bành, bành, bành, Hà Vũ Phong không ngừng bị oanh trúng, cũng không ngừng phun máu tươi.
- Hà Vũ Phong, còn nhớ rõ ta nói qua, thất phu giận dữ, còn có thể máu tươi ba thước không?
Lăng Hàn nói.
- Hiện tại, ta còn có một câu nói khác tặng ngươi, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!
Hà Vũ Phong oa oa kêu to, hắn vô cùng phẫn nộ, bị một Tiên Vương tầng chín nho nhỏ giáo huấn, để hắn làm sao chịu nổi.
- Thằng nhãi ranh, khinh người quá đáng!
Hắn gầm thét, liều mạng muốn phản kích, lại hoàn toàn bất lực thay đổi bại cục.
Đối mặt Lăng Hàn có được thân thể Tiên Kim, chiến lực chuẩn Thiên Tôn, hắn liều mạng như thế nào cũng vô dụng.
- Cúi đầu nhận sai.
Lăng Hàn nói.
- Mơ tưởng!
Hà Vũ Phong cắn răng, hắn thà chết chứ không chịu khuất phục.
- Vậy thì đánh tới ngươi phục mới thôi.
Lăng Hàn từng quyền bạo oanh, không lưu tình chút nào.
Thẻ, xương cốt của Hà Vũ Phong bị đánh gãy, nhưng hắn cực kỳ kiên cường, thậm chí không rên lên một tiếng.
Nhưng cái này lại như thế nào, sẽ để cho Lăng Hàn nương tay sao?
Rốt cục, Hà Vũ Phong nhịn không được đau hừ ra tiếng, hắn bị thương thực sự quá nặng.
- Đủ rồi!
Nông Cao Lâm vọt lên bầu trời, hắn tuyệt không cho phép Lăng Hàn chiến thắng Hà Vũ Phong, cái này cũng không chỉ là Hà Vũ Phong thất bại, sẽ còn làm cho cả vòng tròn của chuẩn Thiên Tôn hổ thẹn.
Chuẩn Thiên Tôn không bằng tầng chín, nói đùa cái gì.
- Tốt, cùng lên đi.
Lăng Hàn cười ha ha, hoàn toàn không sợ.
Khí lực của hắn quá mạnh mẽ, dù lấy một địch hai cũng không rơi vào thế hạ phong. Mục tiêu của hắn hết sức rõ ràng, là nhìn chằm chằm Hà Vũ Phong xuất thủ, về phần Nông Cao Lâm hắn liền hoàn toàn không để ý tới, mặc hắn công kích.
Tất cả mọi người ngăn không được da đầu tê dại, hai chuẩn Thiên Tôn xuất thủ vẫn không thể ngăn cản Lăng Hàn?
Trời ạ, đây là quái vật như thế nào?
Ô Nguyên Thanh do dự một chút, cũng giết về phía Lăng Hàn, ngăn cản Lăng Hàn tiếp tục “hành hung”.
Nhưng y nguyên vô dụng.
Khí lực của Lăng Hàn đã cường hoành đến có thể không sợ chuẩn Thiên Tôn oanh kích, bọn hắn đánh ra công kích chỉ có thể ở trên thân Lăng Hàn lưu lại một hố nhỏ, nhưng không đợi bọn hắn thừa thắng truy kích, những hố nhỏ này đã cấp tốc phục hồi như cũ.
Cái này còn là người sao? Chính là quái vật.
Lâu Thiên Thiên cũng gia nhập chiến đoàn, còn có càng nhiều chuẩn Thiên Tôn, bọn hắn hãm đã đủ sâu, nếu nhiều chuẩn Thiên Tôn như vậy cũng không thể ngăn cản Lăng Hàn, như vậy về sau bọn hắn còn nhấc đầu lên nổi sao?
- Cùng tiến lên!
Chuẩn Thiên Tôn còn lại cũng nhao nhao xuất thủ.
Không thể không nói, hai mươi mấy chuẩn Thiên Tôn liên thủ thật sự là quá cường đại, dù cái này y nguyên không thể gây tổn thương được Lăng Hàn, nhưng muốn ngăn cản hắn lại là sự tình dễ dàng, chỉ cần mỗi người oanh ra một quyền, liền có thể hình thành lực lượng kinh khủng, đánh lui Lăng Hàn.
Hà Vũ Phong, rốt cục thoát ly hiểm cảnh.
Lăng Hàn đứng vững, không tiếp tục xuất thủ.
Hắn muốn đánh vỡ cục diện bế tắc này là sự tình rất đơn giản, chỉ cần tế ra Tiên Ma kiếm là được, có Thiên Tôn Bảo khí nơi tay, hắn không gì không phá, những chuẩn Thiên Tôn này chỉ có phần chạy tứ tán.
Nhưng Tiên Ma kiếm vừa ra, cái kia chính là không chết cũng bị thương, hậu quả không phải là “luận bàn” đơn giản như vậy.
Hiện tại Lăng Hàn chỉ muốn giáo huấn Hà Vũ Phong, không có dự định để cho mình cũng trộn vào.
- Hà Vũ Phong!
Lăng Hàn đứng trên không trung, ở trên cao nhìn xuống.
- Hiện tại ở trong lòng hối hận chưa? Ỷ thế hiếp người, cuối cùng cũng có một ngày sẽ bị người lấn đến trên đầu, ngươi phục hay không?
Hà Vũ Phong cắn răng, hắn đương nhiên không phục, nhưng tài nghệ không bằng người, mạnh miệng thì có ích lợi gì?
Lúc trước mặc dù Lăng Hàn thua hắn, nhưng bản thân lại chỉ là Tiên Vương tầng bảy, tuy bại nhưng vinh, nhưng còn bây giờ thì sao?
Lăng Hàn chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại dựa vào thực lực đánh bại hắn, hắn có thể nói cái gì?
Hiện tại nói nhiều một câu, sẽ chỉ làm hắn bị càng nhiều nhục nhã mà thôi.
Lăng Hàn cười dài ba tiếng, thân hình rơi xuống nói:
- Thê tử, chúng ta đi.
Nữ Hoàng gật đầu, cùng Lăng Hàn dắt tay mà đi.
Đám người lại như cũ ở vào trong rung động, một Tiên Vương tầng chín chỉ vào cái mũi của chuẩn Thiên Tôn giáo huấn, còn làm cho đối phương không phản bác được, đây là sự tình trước nay chưa từng có.
- Tiên Vương tầng chín làm sao có thể mạnh như vậy?
Đây là địa phương mọi người càng thêm không hiểu.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 3054: Bại!
10.0/10 từ 37 lượt.