Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2934: Lôi Pháp chi uy
Hắn lộ ra nụ cười hài lòng:
- Uy lực của Thanh Mộc Cuồng Lôi này kinh người, một chưởng này của ta vỗ xuống, cam đoan Tiên Vương tầng tám cũng phải run rẩy.
Nhu yêu nữ thì vui vẻ, nàng không có Tiên Khí, bởi vậy đạt được một môn bí pháp cường đại, đối với chiến lực tăng lên có giúp trợ rất lớn.
- Ồ!
Lăng Hàn đang muốn nói, đột nhiên nhìn về phía trước, chỉ thấy một nhóm năm người đang đi tới, theo thứ tự là bốn nam một nữ, trong đó có một nam tử, trên người quấn quanh lấy bảy đạo dị sắc, khí thế kinh người.
Năm người kia cũng nhìn thấy ba người Lăng Hàn, ánh mắt đảo qua, sau đó không ai không ngừng lại ở trên người Nữ Hoàng.
Vẻ đẹp của Nữ Hoàng, có thể nói là kinh thiên động địa.
Tên Tiên Vương tầng bảy kia lập tức nhẹ nhàng đi tới nói:
- Tại hạ Vạn Cao Kiệt, có thể thỉnh giáo phương danh của Tiên Tử không?
Nữ Hoàng không nhìn thẳng rồi, chỉ cho hắn một biểu lộ chán ghét.
Nếu như đổi lại là Lăng Hàn như thế, Vạn Cao Kiệt này nhất định sẽ sát cơ bắn ra, trực tiếp ra tay giết người. Nhưng Nữ Hoàng vốn là lãnh ngạo, khí chất như vậy phối hợp vẻ mặt, lại để cho Vạn Cao Kiệt trong nội tâm ngứa ngáy, càng muốn bẻ đóa hoa hồng có gai cao ngạo này.
- Tiên Tử, Vạn thiếu của chúng ta là công tử của Vạn Thành Bạch!
Người bên cạnh hắn hát đệm nói.
- Vạn Thành Bạch đại nhân chính là Đế Tinh tầng chín, là người lúc ban đầu được chuẩn tiến vào Tiên Vương mộ địa, sức một mình liền có thể quét ngang bất luận một tòa Đại Thành nào.
- Có thể được Vạn thiếu thưởng thức, đó là phúc khí tam sinh tam thế đã tu luyện!
- Huống chi, Vạn thiếu của chúng ta bản thân càng là Đế Giả tầng bảy, tương lai cũng có thể thành tựu Tiên Vương tầng chín, cao thủ như vậy đi đâu tìm cái thứ hai?
Vạn Cao Kiệt thì ra vẻ khiêm tốn, nhấn tay nói:
- Ta bất quá dính chút phúc ấm của trưởng bối, nào có tốt như mọi người nói.
- Ai nha, Vạn thiếu quá khiêm tốn!
- Nếu ta là Vạn thiếu, đã sớm nhảy lên trời rồi, cũng chỉ có Vạn thiếu mới có thể điệu thấp như vậy.
Bốn người kia lại vỗ mông ngựa.
Nữ tử duy nhất thì mắt nhìn Nữ Hoàng, trên mặt tràn đầy ghen ghét:
- Ta nói vị cô nương này, cũng không nên quá mức rụt rè, bỏ lỡ cơ duyên này, nếu không sẽ không có lần sau!
Lăng Hàn thở dài nói:
- Các ngươi nói xong chưa?
Năm người này ngươi một lời ta một câu, đều không có ý ngừng, cho tới giờ khắc này mới để Lăng Hàn xen vào một câu.
Vạn Cao Kiệt có chút xùy một tiếng, Tiên Vương tầng năm, căn bản tư cách để cho hắn liếc mắt nhìn nhiều cũng không có. Bất quá, ở trước mặt Nữ Hoàng hắn lộ ra rất khiêm tốn nói:
- Vị bằng hữu kia, ngươi xưng hô như thế nào?
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Ta là ai, các ngươi không cần quản. Chúng ta cũng không rảnh trả lời các ngươi, đừng ở chỗ này như con ruồi vậy, các ngươi không phiền, chúng ta rất phiền!
Con ruồi?
Năm người Vạn Cao Kiệt đều giận tím mặt, rõ ràng dám nói bọn họ là con ruồi?
- Thật to gan!
Một Tiên Vương tầng năm vẻ mặt uy nghiêm nói.
- Vạn thiếu dễ nói chuyện, không có nghĩa là ta cũng như thế, hừ, không để cho ngươi ăn chút đau khổ, ngươi thật không biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!
Hắn trực tiếp ra tay, một tát rút tới Lăng Hàn.
Cái ý tứ này tràn đầy xem thường Lăng Hàn, cứ như vậy một chưởng đập tới, căn bản không coi hắn là cái gì.
Trong mắt Lăng Hàn hiện lên hàn mang, tiện tay nhấn một cái, cũng là một tát đáp lễ.
- Không biết lượng sức!
Tiên Vương tầng năm kia lạnh lùng nói, mặc dù hắn chỉ là Hoàng giả, nhưng tu luyện công pháp lại vô cùng cao sâu, chiến lực vượt xa Hoàng giả tầng năm phổ thông.
Hai cự thủ rất nhanh liền đụng vào nhau, bành, một đại thủ lập tức nứt vỡ, một đại thủ khác thì không bị ảnh hưởng, tiếp tục đánh ra.
Phốc!
Tiên Vương tầng năm kia kêu thảm thiết, miệng hơi mở, lập tức nhổ ra một ngụm máu tươi, mà mới mở miệng, hắn làm sao cũng không dừng được, không ngừng thổ huyết, nhả đến cuối cùng, cơ quan nội tạng cũng trào ra.
Hắn lộ vẻ sầu thảm nhìn mọi người, đầu nghiêng một cái, trực tiếp ngã xuống đất tử vong.
Cái này…
Bốn người Vạn Cao Kiệt đều chấn động, cùng giai chiến một trận, Tiên Vương tầng năm rõ ràng kém như vậy, một tát liền chụp chết?
- Thật can đảm! Thật can đảm!
Vạn Cao Kiệt lạnh lùng nói, lúc này dù Lăng Hàn là thân đệ đệ của Nữ Hoàng, hắn cũng phải bắt Lăng Hàn, nếu không không phải để cho thủ hạ của mình thất vọng đau khổ sao?
Hắn đứng dậy, thò tay nắm tới Lăng Hàn.
Đế Giả tầng bảy ra tay, nắm chắc.
Lăng Hàn không thèm để ý, hắn vận chuyển Thanh Mộc Cuồng Lôi, trên tay phải có lôi điện màu xanh rực quấn quanh, vẫn là một tát chụp về phía Vạn Cao Kiệt.
- Muốn chết!
Vạn Cao Kiệt cười lạnh, Tiên Vương tầng năm rõ ràng dám liều mạng với Đế Giả tầng bảy, cái này là hung hăng càn quấy bực nào?
Hắn vận chuyển bí pháp, muốn một kích oanh giết Lăng Hàn thành cặn bã.
Lăng Hàn chỉ cười nhạt một tiếng, đến tột cùng là ai tìm chết?
Ba!
Hai cự thủ đập đến chung một chỗ, lập tức nhấc lên gợn sóng đáng sợ, chấn động về bốn phương tám hướng.
Vạn Cao Kiệt chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng không thể đỡ lan tràn, để cho hắn không tự chủ được bay về phía sau, sau đó trên tay phải truyền đến đau nhức kịch liệt, chỉ thấy chỗ đó máu chảy đầm đìa,
Từng đạo hồ quang điện màu xanh loạn tránh, kéo dài lên cánh tay.
Hắn sợ ngây người, lấy chiến lực Đế Giả tầng bảy đỉnh phong của hắn, có thể một kích oanh hắn đứt tay, như thế nào cũng phải là chiến lực tầng tám a?
Một Tiên Vương tầng năm?
Hắn nặng nề té trên mặt đất, chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, khó chịu đến không cách nào hình dung.
Ba người còn lại vừa thấy, toàn bộ nghẹn ngào im lặng, một màn này là bọn hắn hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận, thậm chí tưởng tượng.
- Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy!
Vạn Cao Kiệt bò lên, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn tràn đầy sợ hãi cùng ghen ghét.
Vừa rồi, hắn cảm thấy tử vong áp lực, một Tiên Vương tầng năm có khả năng thật lợi hại đến nước này, làm cho hắn vô cùng ghen ghét, nếu như hắn cũng có thể có chiến lực như vậy... Chẳng phải ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng có thể không để vào mắt sao?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Không mạnh một chút, làm sao bảo hộ người yêu của mình, lại làm sao tiêu diệt sâu nhỏ như ngươi?
Sâu nhỏ?
Vạn Cao Kiệt thiếu chút nữa tức điên, hắn là Đế Giả tầng bảy, càng là hậu đại của
Thiên Tôn, rõ ràng dám nói hắn là sâu nhỏ?
Thần Đạo Đan Tôn
- Uy lực của Thanh Mộc Cuồng Lôi này kinh người, một chưởng này của ta vỗ xuống, cam đoan Tiên Vương tầng tám cũng phải run rẩy.
Nhu yêu nữ thì vui vẻ, nàng không có Tiên Khí, bởi vậy đạt được một môn bí pháp cường đại, đối với chiến lực tăng lên có giúp trợ rất lớn.
- Ồ!
Lăng Hàn đang muốn nói, đột nhiên nhìn về phía trước, chỉ thấy một nhóm năm người đang đi tới, theo thứ tự là bốn nam một nữ, trong đó có một nam tử, trên người quấn quanh lấy bảy đạo dị sắc, khí thế kinh người.
Năm người kia cũng nhìn thấy ba người Lăng Hàn, ánh mắt đảo qua, sau đó không ai không ngừng lại ở trên người Nữ Hoàng.
Vẻ đẹp của Nữ Hoàng, có thể nói là kinh thiên động địa.
Tên Tiên Vương tầng bảy kia lập tức nhẹ nhàng đi tới nói:
- Tại hạ Vạn Cao Kiệt, có thể thỉnh giáo phương danh của Tiên Tử không?
Nữ Hoàng không nhìn thẳng rồi, chỉ cho hắn một biểu lộ chán ghét.
Nếu như đổi lại là Lăng Hàn như thế, Vạn Cao Kiệt này nhất định sẽ sát cơ bắn ra, trực tiếp ra tay giết người. Nhưng Nữ Hoàng vốn là lãnh ngạo, khí chất như vậy phối hợp vẻ mặt, lại để cho Vạn Cao Kiệt trong nội tâm ngứa ngáy, càng muốn bẻ đóa hoa hồng có gai cao ngạo này.
- Tiên Tử, Vạn thiếu của chúng ta là công tử của Vạn Thành Bạch!
Người bên cạnh hắn hát đệm nói.
- Vạn Thành Bạch đại nhân chính là Đế Tinh tầng chín, là người lúc ban đầu được chuẩn tiến vào Tiên Vương mộ địa, sức một mình liền có thể quét ngang bất luận một tòa Đại Thành nào.
- Có thể được Vạn thiếu thưởng thức, đó là phúc khí tam sinh tam thế đã tu luyện!
- Huống chi, Vạn thiếu của chúng ta bản thân càng là Đế Giả tầng bảy, tương lai cũng có thể thành tựu Tiên Vương tầng chín, cao thủ như vậy đi đâu tìm cái thứ hai?
Vạn Cao Kiệt thì ra vẻ khiêm tốn, nhấn tay nói:
- Ta bất quá dính chút phúc ấm của trưởng bối, nào có tốt như mọi người nói.
- Ai nha, Vạn thiếu quá khiêm tốn!
- Nếu ta là Vạn thiếu, đã sớm nhảy lên trời rồi, cũng chỉ có Vạn thiếu mới có thể điệu thấp như vậy.
Bốn người kia lại vỗ mông ngựa.
Nữ tử duy nhất thì mắt nhìn Nữ Hoàng, trên mặt tràn đầy ghen ghét:
- Ta nói vị cô nương này, cũng không nên quá mức rụt rè, bỏ lỡ cơ duyên này, nếu không sẽ không có lần sau!
Lăng Hàn thở dài nói:
- Các ngươi nói xong chưa?
Năm người này ngươi một lời ta một câu, đều không có ý ngừng, cho tới giờ khắc này mới để Lăng Hàn xen vào một câu.
Vạn Cao Kiệt có chút xùy một tiếng, Tiên Vương tầng năm, căn bản tư cách để cho hắn liếc mắt nhìn nhiều cũng không có. Bất quá, ở trước mặt Nữ Hoàng hắn lộ ra rất khiêm tốn nói:
- Vị bằng hữu kia, ngươi xưng hô như thế nào?
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Ta là ai, các ngươi không cần quản. Chúng ta cũng không rảnh trả lời các ngươi, đừng ở chỗ này như con ruồi vậy, các ngươi không phiền, chúng ta rất phiền!
Con ruồi?
Năm người Vạn Cao Kiệt đều giận tím mặt, rõ ràng dám nói bọn họ là con ruồi?
- Thật to gan!
Một Tiên Vương tầng năm vẻ mặt uy nghiêm nói.
- Vạn thiếu dễ nói chuyện, không có nghĩa là ta cũng như thế, hừ, không để cho ngươi ăn chút đau khổ, ngươi thật không biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!
Hắn trực tiếp ra tay, một tát rút tới Lăng Hàn.
Cái ý tứ này tràn đầy xem thường Lăng Hàn, cứ như vậy một chưởng đập tới, căn bản không coi hắn là cái gì.
Trong mắt Lăng Hàn hiện lên hàn mang, tiện tay nhấn một cái, cũng là một tát đáp lễ.
- Không biết lượng sức!
Tiên Vương tầng năm kia lạnh lùng nói, mặc dù hắn chỉ là Hoàng giả, nhưng tu luyện công pháp lại vô cùng cao sâu, chiến lực vượt xa Hoàng giả tầng năm phổ thông.
Hai cự thủ rất nhanh liền đụng vào nhau, bành, một đại thủ lập tức nứt vỡ, một đại thủ khác thì không bị ảnh hưởng, tiếp tục đánh ra.
Phốc!
Tiên Vương tầng năm kia kêu thảm thiết, miệng hơi mở, lập tức nhổ ra một ngụm máu tươi, mà mới mở miệng, hắn làm sao cũng không dừng được, không ngừng thổ huyết, nhả đến cuối cùng, cơ quan nội tạng cũng trào ra.
Hắn lộ vẻ sầu thảm nhìn mọi người, đầu nghiêng một cái, trực tiếp ngã xuống đất tử vong.
Cái này…
Bốn người Vạn Cao Kiệt đều chấn động, cùng giai chiến một trận, Tiên Vương tầng năm rõ ràng kém như vậy, một tát liền chụp chết?
- Thật can đảm! Thật can đảm!
Vạn Cao Kiệt lạnh lùng nói, lúc này dù Lăng Hàn là thân đệ đệ của Nữ Hoàng, hắn cũng phải bắt Lăng Hàn, nếu không không phải để cho thủ hạ của mình thất vọng đau khổ sao?
Hắn đứng dậy, thò tay nắm tới Lăng Hàn.
Đế Giả tầng bảy ra tay, nắm chắc.
Lăng Hàn không thèm để ý, hắn vận chuyển Thanh Mộc Cuồng Lôi, trên tay phải có lôi điện màu xanh rực quấn quanh, vẫn là một tát chụp về phía Vạn Cao Kiệt.
- Muốn chết!
Vạn Cao Kiệt cười lạnh, Tiên Vương tầng năm rõ ràng dám liều mạng với Đế Giả tầng bảy, cái này là hung hăng càn quấy bực nào?
Hắn vận chuyển bí pháp, muốn một kích oanh giết Lăng Hàn thành cặn bã.
Lăng Hàn chỉ cười nhạt một tiếng, đến tột cùng là ai tìm chết?
Ba!
Hai cự thủ đập đến chung một chỗ, lập tức nhấc lên gợn sóng đáng sợ, chấn động về bốn phương tám hướng.
Vạn Cao Kiệt chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng không thể đỡ lan tràn, để cho hắn không tự chủ được bay về phía sau, sau đó trên tay phải truyền đến đau nhức kịch liệt, chỉ thấy chỗ đó máu chảy đầm đìa,
Từng đạo hồ quang điện màu xanh loạn tránh, kéo dài lên cánh tay.
Hắn sợ ngây người, lấy chiến lực Đế Giả tầng bảy đỉnh phong của hắn, có thể một kích oanh hắn đứt tay, như thế nào cũng phải là chiến lực tầng tám a?
Một Tiên Vương tầng năm?
Hắn nặng nề té trên mặt đất, chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, khó chịu đến không cách nào hình dung.
Ba người còn lại vừa thấy, toàn bộ nghẹn ngào im lặng, một màn này là bọn hắn hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận, thậm chí tưởng tượng.
- Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy!
Vạn Cao Kiệt bò lên, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn tràn đầy sợ hãi cùng ghen ghét.
Vừa rồi, hắn cảm thấy tử vong áp lực, một Tiên Vương tầng năm có khả năng thật lợi hại đến nước này, làm cho hắn vô cùng ghen ghét, nếu như hắn cũng có thể có chiến lực như vậy... Chẳng phải ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng có thể không để vào mắt sao?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Không mạnh một chút, làm sao bảo hộ người yêu của mình, lại làm sao tiêu diệt sâu nhỏ như ngươi?
Sâu nhỏ?
Vạn Cao Kiệt thiếu chút nữa tức điên, hắn là Đế Giả tầng bảy, càng là hậu đại của
Thiên Tôn, rõ ràng dám nói hắn là sâu nhỏ?
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2934: Lôi Pháp chi uy
10.0/10 từ 37 lượt.