Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2839: Nghi vấn cũ
Đại Hắc Cẩu gật đầu:
- Tốc độ khôi phục nhanh hơn rất nhiều, lực công kích cũng ác liệt hơn vài lần, ngay cả bản tọa muốn trấn áp hắn cũng phải dùng chút tâm.
Con chó chết này chính là thích thổi, phải biết nó so với Ngự Hư Tiên Vương còn hơi kém hơn một ít, hiện tại Ngự Hư Tiên Vương cũng chật vật như vậy, trao đổi con chó hoang này lên khẳng định chịu thiệt càng to lớn hơn.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Cái thứ này luyện hóa hơn một triệu năm quyển trục vị diện, thực lực nếu không có tăng lên mới lạ.
Quyển trục vị diện có thể để cho một phàm nhân nhảy một cái trở thành Thiên Tôn... tuy loại Thiên Tôn này chỉ có thể nói là phát ngôn viên của thiên địa, thiên địa có thể thu hồi lực lượng bất cứ lúc nào, nhưng chỉ cần còn đang ở vị diện ấy, lực lượng này chính là Thiên Tôn hàng thật đúng giá.
Ngõa Lý nói cần một trăm triệu năm tiêu hóa hết quyển trục vị diện, vậy hiện tại hơn một triệu năm qua đi, hắn làm sao cũng luyện hóa một phần trăm a.
Một phần trăm lực lượng của Thiên Tôn còn không kiêu ngạo được sao, không đủ để đánh Tiên Vương tầng chín sao?
Đương nhiên, Ngõa Lý khẳng định không cách nào hoàn mỹ hấp thu lực lượng, nhưng cho dù chỉ có một phần ngàn, một phần vạn uy năng của Thiên Tôn, vẫn như cũ có thể tạo thành uy hiếp với Tiên Vương tầng chín.
Ngươi xem, phòng ngự của Ngõa Lý xác thực không cao, có thể bị Tiên Vương dễ dàng đánh nát, nhưng lực công kích đồng dạng kinh người, ngay cả Ngự Hư Tiên Vương cũng không cách nào hoàn toàn chống đỡ, lại thêm năng lực hồi phục của hắn, Tiên Vương nào không đau đầu?
Dù Ngự Hư Tiên Vương đánh với Kỷ Vô Danh kiếp trước, cũng không có vất vả như đánh với Ngõa Lý.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Ngõa Lý cùng Thiên Sinh là giống nhau, đều có sức khôi phục đáng sợ, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng phải bất đắc dĩ.
- Quyển trục vị diện gì?
Đại Hắc Cẩu hỏi, nó còn không biết có thứ tốt như vậy.
Lăng Hàn nói đơn giản một hồi, Đại Hắc Cẩu nhất thời hai mắt tỏa sáng:
- Nhanh, lấy ra cho bản tọa nhìn.
- Đừng nghịch.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không đáp ứng, như cho Đại Hắc Cẩu mượn, vậy thực sự là bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại.
Đại Hắc Cẩu hâm mộ nhìn Ngõa Lý, lẩm bẩm nói:
- Bản tọa có phải là nên đi vị diện kia, cải tạo mình thành chiến cẩu hay không?
Lăng Hàn cho nó một cái liếc mắt.
Ngự Hư Tiên Vương còn đang chiến đấu với Ngõa Lý, từ tình cảnh đến xem, hắn chiếm hết thượng phong, không biết đánh tan Ngõa Lý bao nhiêu lần, nhưng bất luận Ngõa Lý bị oanh bao nhiêu lần, hắn cũng có thể cấp tốc gây dựng lại, căn bản không tổn thương.
Hơn nữa, Ngõa Lý công kích cũng không thể coi thường, tạo thành cho Ngự Hư Tiên Vương thương tích không nhẹ.
Hiện tại, Ngự Hư Tiên Vương rất muốn đình chiến, nhưng chiến đấu là hắn bốc lên, hắn không hạ xuống cái mặt này.
Đám người Tiêu Anh Hùng tự nhiên nhìn ra rõ ràng, không cũng dồn dập khuyên can, cho Ngự Hư Tiên Vương bậc thang xuống đài.
Chiến đấu đình chỉ, Ngự Hư Tiên Vương giận dữ, chỉ cảm thấy sắc mặt có chút hồng, càng muốn nổ tung.
Trước đó vài ngày cùng Lăng Hàn chiến đấu, hắn đại bại thua thiệt, lúc kia hắn còn có thể mượn cớ, là bởi vì Cửu Tuyệt Trận áp chế tu vi của hắn, mới để Lăng Hàn có thể thừa dịp.
Hắn là ở trạng thái toàn thịnh, nhưng không làm gì được Ngõa Lý, còn bị đối phương bắn đau, thực là mất mặt.
Hắn không nói chuyện, sầm mặt lại ở một bên trầm mặc, chỉ là đối với thành tựu Thiên Tôn càng thêm khát vọng.
Chỉ có thành tựu Thiên Tôn, mới chính thức nhảy ra thiên địa khống chế, vượt qua quy tắc, nếu không, hắn liền bị hạn chế.
Tỷ như Thiên Sinh cùng Ngõa Lý, sở dĩ bọn họ đánh không chết, bởi vì sức phòng ngự hoặc là sức khôi phục của bọn họ ở tầng cao nhất của quy tắc, chỉ có Thiên Tôn mới có thể phá.
Ngõa Lý vẫn là vẻ mặt cứng đờ như gỗ, tuy để một tên Tiên Vương tầng chín hết sức bất đắc dĩ cùng phiền muộn, nhưng hắn không hề có chút đắc ý.
Đám người Tiêu Anh Hùng đều khiếp sợ, đối với Ngõa Lý tự nhiên lại xem trọng rất nhiều, cái tên này yêu nghiệt có thể so sánh với Thiên Sinh.
Lăng Hàn nảy sinh ý nghĩ bất thường:
- Nếu để cho Ngõa Lý cùng Thiên Sinh đánh, sẽ là kết quả gì?
- Hẳn là đánh tới dài dằng dẵng cũng không có kết quả.
Đại Hắc Cẩu nói, sau đó đổi đề tài.
- Tiểu tử, chúng ta phải nhanh tu Bất Diệt Thiên Kinh đến đỉnh cao, nếu không ở trên thể phách có thể bị người vượt qua.
- Ồ, ngươi cũng tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh?
Lăng Hàn kinh ngạc.
Đại Hắc Cẩu ngạo nhiên nói.
- Chỉ là trước đó huyết mạch của bản tọa không hợp, thành tựu có hạn, sau đó tuy bị ép Đại Niết bàn, nhưng được một giọt tinh huyết của Thiên Tôn làm cơ sở, vì lẽ đó, hiện tại bản tọa tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh không hề khó khăn.
Nó dừng một chút:
- Nói đến, cẩu gia còn là lão tổ tông của ngươi!
- Cút!
Lăng Hàn giơ ngón giữa, nhưng hắn lập tức ồ một hồi.
- Vậy tại sao huyết mạch của ta lại tương xứng?
Còn có một chuyện kỳ quái, tại sao Hắc Tháp sẽ tìm tới hắn?
Phải biết, đời trước hắn chỉ là luyện đan lợi hại, hơn nữa không phải lợi hại đến bình thường, nhưng thiên phú võ đạo không xuất sắc, ngay cả Thiên Phượng Thần Nữ cũng không sánh được.
- Ngốc!
Đại Hắc Cẩu giễu cợt một tiếng.
- Bởi vì ngươi có huyết mạch của Duyên Sinh Thiên Tôn!
- Không thể nào!
- Ngốc a!
Đại Hắc Cẩu lắc đầu.
- Lẽ nào Thiên Tôn đại nhân không có anh họ đường đệ sao? Mặc dù có chút xa, nhưng có cộng hưởng trên huyết mạch. Nếu không ngươi cho rằng tại sao Tam Giới Tháp lại bay đi tiểu thế giới kia của ngươi?
Lăng Hàn gật đầu:
- Tiểu thế giới kia trước đó đã bị khai thiên tới Cổ Giới, sau đó lại thành tiểu thế giới, lẽ nào là Tam Giới Tháp làm ra?
- Không nó thì ai vô?
Đại Hắc Cẩu hỏi ngược lại.
- Nhưng vì cái gì cách mấy kỷ nguyên chứ?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Phí lời, Tam Giới Tháp vốn bị trọng thương, lại đổi Hằng Thiên Đại Lục thành tiểu thế giới, tránh né thần giác của Thiên Tôn đã tiêu hao hết lực lượng, chỉ có thể chậm rãi khôi phục lực lượng, sau đó ngươi vừa vặn lại tìm tới nó, mới có chuyện sau này.
Đại Hắc Cẩu nghiêm mặt nói.
Sắc mặt Lăng Hàn quái lạ:
- Nói cách khác, nếu như không phải ta, mà là một người khác cùng ta có huyết mạch tương đồng gặp phải Tam Giới Tháp, cũng sẽ bị nó nhận chủ?
Nói như vậy, thật giống như tất cả nỗ lực của hắn, đều quy kết đến trên vận may a.
Thần Đạo Đan Tôn
- Tốc độ khôi phục nhanh hơn rất nhiều, lực công kích cũng ác liệt hơn vài lần, ngay cả bản tọa muốn trấn áp hắn cũng phải dùng chút tâm.
Con chó chết này chính là thích thổi, phải biết nó so với Ngự Hư Tiên Vương còn hơi kém hơn một ít, hiện tại Ngự Hư Tiên Vương cũng chật vật như vậy, trao đổi con chó hoang này lên khẳng định chịu thiệt càng to lớn hơn.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Cái thứ này luyện hóa hơn một triệu năm quyển trục vị diện, thực lực nếu không có tăng lên mới lạ.
Quyển trục vị diện có thể để cho một phàm nhân nhảy một cái trở thành Thiên Tôn... tuy loại Thiên Tôn này chỉ có thể nói là phát ngôn viên của thiên địa, thiên địa có thể thu hồi lực lượng bất cứ lúc nào, nhưng chỉ cần còn đang ở vị diện ấy, lực lượng này chính là Thiên Tôn hàng thật đúng giá.
Ngõa Lý nói cần một trăm triệu năm tiêu hóa hết quyển trục vị diện, vậy hiện tại hơn một triệu năm qua đi, hắn làm sao cũng luyện hóa một phần trăm a.
Một phần trăm lực lượng của Thiên Tôn còn không kiêu ngạo được sao, không đủ để đánh Tiên Vương tầng chín sao?
Đương nhiên, Ngõa Lý khẳng định không cách nào hoàn mỹ hấp thu lực lượng, nhưng cho dù chỉ có một phần ngàn, một phần vạn uy năng của Thiên Tôn, vẫn như cũ có thể tạo thành uy hiếp với Tiên Vương tầng chín.
Ngươi xem, phòng ngự của Ngõa Lý xác thực không cao, có thể bị Tiên Vương dễ dàng đánh nát, nhưng lực công kích đồng dạng kinh người, ngay cả Ngự Hư Tiên Vương cũng không cách nào hoàn toàn chống đỡ, lại thêm năng lực hồi phục của hắn, Tiên Vương nào không đau đầu?
Dù Ngự Hư Tiên Vương đánh với Kỷ Vô Danh kiếp trước, cũng không có vất vả như đánh với Ngõa Lý.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Ngõa Lý cùng Thiên Sinh là giống nhau, đều có sức khôi phục đáng sợ, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng phải bất đắc dĩ.
- Quyển trục vị diện gì?
Đại Hắc Cẩu hỏi, nó còn không biết có thứ tốt như vậy.
Lăng Hàn nói đơn giản một hồi, Đại Hắc Cẩu nhất thời hai mắt tỏa sáng:
- Nhanh, lấy ra cho bản tọa nhìn.
- Đừng nghịch.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không đáp ứng, như cho Đại Hắc Cẩu mượn, vậy thực sự là bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại.
Đại Hắc Cẩu hâm mộ nhìn Ngõa Lý, lẩm bẩm nói:
- Bản tọa có phải là nên đi vị diện kia, cải tạo mình thành chiến cẩu hay không?
Lăng Hàn cho nó một cái liếc mắt.
Ngự Hư Tiên Vương còn đang chiến đấu với Ngõa Lý, từ tình cảnh đến xem, hắn chiếm hết thượng phong, không biết đánh tan Ngõa Lý bao nhiêu lần, nhưng bất luận Ngõa Lý bị oanh bao nhiêu lần, hắn cũng có thể cấp tốc gây dựng lại, căn bản không tổn thương.
Hơn nữa, Ngõa Lý công kích cũng không thể coi thường, tạo thành cho Ngự Hư Tiên Vương thương tích không nhẹ.
Hiện tại, Ngự Hư Tiên Vương rất muốn đình chiến, nhưng chiến đấu là hắn bốc lên, hắn không hạ xuống cái mặt này.
Đám người Tiêu Anh Hùng tự nhiên nhìn ra rõ ràng, không cũng dồn dập khuyên can, cho Ngự Hư Tiên Vương bậc thang xuống đài.
Chiến đấu đình chỉ, Ngự Hư Tiên Vương giận dữ, chỉ cảm thấy sắc mặt có chút hồng, càng muốn nổ tung.
Trước đó vài ngày cùng Lăng Hàn chiến đấu, hắn đại bại thua thiệt, lúc kia hắn còn có thể mượn cớ, là bởi vì Cửu Tuyệt Trận áp chế tu vi của hắn, mới để Lăng Hàn có thể thừa dịp.
Hắn là ở trạng thái toàn thịnh, nhưng không làm gì được Ngõa Lý, còn bị đối phương bắn đau, thực là mất mặt.
Hắn không nói chuyện, sầm mặt lại ở một bên trầm mặc, chỉ là đối với thành tựu Thiên Tôn càng thêm khát vọng.
Chỉ có thành tựu Thiên Tôn, mới chính thức nhảy ra thiên địa khống chế, vượt qua quy tắc, nếu không, hắn liền bị hạn chế.
Tỷ như Thiên Sinh cùng Ngõa Lý, sở dĩ bọn họ đánh không chết, bởi vì sức phòng ngự hoặc là sức khôi phục của bọn họ ở tầng cao nhất của quy tắc, chỉ có Thiên Tôn mới có thể phá.
Ngõa Lý vẫn là vẻ mặt cứng đờ như gỗ, tuy để một tên Tiên Vương tầng chín hết sức bất đắc dĩ cùng phiền muộn, nhưng hắn không hề có chút đắc ý.
Đám người Tiêu Anh Hùng đều khiếp sợ, đối với Ngõa Lý tự nhiên lại xem trọng rất nhiều, cái tên này yêu nghiệt có thể so sánh với Thiên Sinh.
Lăng Hàn nảy sinh ý nghĩ bất thường:
- Nếu để cho Ngõa Lý cùng Thiên Sinh đánh, sẽ là kết quả gì?
- Hẳn là đánh tới dài dằng dẵng cũng không có kết quả.
Đại Hắc Cẩu nói, sau đó đổi đề tài.
- Tiểu tử, chúng ta phải nhanh tu Bất Diệt Thiên Kinh đến đỉnh cao, nếu không ở trên thể phách có thể bị người vượt qua.
- Ồ, ngươi cũng tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh?
Lăng Hàn kinh ngạc.
Đại Hắc Cẩu ngạo nhiên nói.
- Chỉ là trước đó huyết mạch của bản tọa không hợp, thành tựu có hạn, sau đó tuy bị ép Đại Niết bàn, nhưng được một giọt tinh huyết của Thiên Tôn làm cơ sở, vì lẽ đó, hiện tại bản tọa tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh không hề khó khăn.
Nó dừng một chút:
- Nói đến, cẩu gia còn là lão tổ tông của ngươi!
- Cút!
Lăng Hàn giơ ngón giữa, nhưng hắn lập tức ồ một hồi.
- Vậy tại sao huyết mạch của ta lại tương xứng?
Còn có một chuyện kỳ quái, tại sao Hắc Tháp sẽ tìm tới hắn?
Phải biết, đời trước hắn chỉ là luyện đan lợi hại, hơn nữa không phải lợi hại đến bình thường, nhưng thiên phú võ đạo không xuất sắc, ngay cả Thiên Phượng Thần Nữ cũng không sánh được.
- Ngốc!
Đại Hắc Cẩu giễu cợt một tiếng.
- Bởi vì ngươi có huyết mạch của Duyên Sinh Thiên Tôn!
- Không thể nào!
- Ngốc a!
Đại Hắc Cẩu lắc đầu.
- Lẽ nào Thiên Tôn đại nhân không có anh họ đường đệ sao? Mặc dù có chút xa, nhưng có cộng hưởng trên huyết mạch. Nếu không ngươi cho rằng tại sao Tam Giới Tháp lại bay đi tiểu thế giới kia của ngươi?
Lăng Hàn gật đầu:
- Tiểu thế giới kia trước đó đã bị khai thiên tới Cổ Giới, sau đó lại thành tiểu thế giới, lẽ nào là Tam Giới Tháp làm ra?
- Không nó thì ai vô?
Đại Hắc Cẩu hỏi ngược lại.
- Nhưng vì cái gì cách mấy kỷ nguyên chứ?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Phí lời, Tam Giới Tháp vốn bị trọng thương, lại đổi Hằng Thiên Đại Lục thành tiểu thế giới, tránh né thần giác của Thiên Tôn đã tiêu hao hết lực lượng, chỉ có thể chậm rãi khôi phục lực lượng, sau đó ngươi vừa vặn lại tìm tới nó, mới có chuyện sau này.
Đại Hắc Cẩu nghiêm mặt nói.
Sắc mặt Lăng Hàn quái lạ:
- Nói cách khác, nếu như không phải ta, mà là một người khác cùng ta có huyết mạch tương đồng gặp phải Tam Giới Tháp, cũng sẽ bị nó nhận chủ?
Nói như vậy, thật giống như tất cả nỗ lực của hắn, đều quy kết đến trên vận may a.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2839: Nghi vấn cũ
10.0/10 từ 37 lượt.