Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2182: Đuổi đi
- Vậy trước tiên khai đao từ trên người của ngươi trước! Tuy rằng lực tiên thai của ngươi không mạnh, nhưng bảo vật trên người lại là thứ ta nhất định phải có được.
Tay hắn hóa thành trảo, chộp về phía đầu của Lăng Hàn.
Ong ong ong ong. Từng ánh sáng quy tắc nhộn nhạo với chín màu sắc khác nhau.
Lăng Hàn nhất thời cảm giác được áp lực cực lớn. Thần Cốt cũng vang lên những tiếng rắc rắc, giống như sắp gãy lìa.
Thật đáng sợ!
- Hắc!
Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, Tiên Ma Kiếm vung lên, chém về phía Kỷ Vô Danh. Đó chính là Diệt Thiên Cửu Kiếm.
- Diệt Thiên Cửu Kiếm rơi vào trong tay của ngươi, ngược lại cũng không tính là bôi nhọ.
Kỷ Vô Danh vừa cười vừa nói, thân hình bay lệch sang một bên, không cứng rắn va chạm cùng Lăng Hàn. Hắn nhân cơ hội lao về phía nữ hoàng tấn công.
Ầm ầm ầm.
Hắn biến trảo thành quyền. Liên tiếp có bảy quyền đánh ra. Mỗi quyền đánh qua đều xuất hiện một ký hiệu hình vòng tròn, trấn áp về phía nữ hoàng.
Tuy rằng nữ hoàng cố gắng chống lại, nhưng bảy ký hiệu lại đáng sợ vô cùng, kiên cố không phá vỡ nổi, cứng rắn trấn áp nữ hoàng, giống như bảy tòa tiên sơn ép ở trên đầu, khiến cho nàng không thể động đậy.
Kỷ Vô Danh lộ ra vẻ tươi cười tràn ngập sát ý, tay phải đưa tới thiên linh cái của nữ hoàng.
Lăng Hàn kinh hãi. Hóa ra Kỷ Vô Danh đánh mình chỉ là đánh nghi binh. Mục tiêu chân chính lại là nữ hoàng.
Hắn vội vàng lấy tay trái nhẹ nhàng nhấn mình một cái, nói:
- Trao đổi!
Ầm.
Kỷ Vô Danh một chưởng đè xuống, lại kinh ngạc phát hiện, bóng người nữ hoàng mơ hồ, thay vào đó lại trở thành Lăng Hàn.
Một chưởng vỗ tới. Từng tấm phù văn phát sáng. Thiên linh cái của Lăng Hàn cũng lõm xuống phía dưới một đoạn, nhưng không nghiền nát, sau đó liền bị đánh bay ra ngoài.
Đây là Lăng Hàn vận dụng lực không gian của Hắc Tháp, có thể tùy ý trao đổi vị trí với một người bị hắn đặc biệt đánh ký hiệu không gian lên. Nhưng có hạn chế trên phương diện khoảng cách.
Nữ hoàng, Hổ Nữu, Thiên Phượng Thần Nữ thậm chí Nhu Yêu Nữ đều bị hắn đánh ấn ký không gian. Vừa rồi, hắn chính là dựa vào cái này để cứu nữ hoàng một mạng.
Bằng không, một chưởng này đặt ở trên người nữ hoàng, cho dù nữ hoàng nắm giữ chín phân thân cũng tổn thương cũng khó tránh khỏi cái chết.
Kỷ Vô Danh thật biến thái!
Đến lúc này, dù cho là kiêu căng tự mãn như Nữ Hoàng, cũng không thể không thừa nhận, Kỷ Vô Danh xác thực rất mạnh.
Mạnh như vậy đã vượt qua phạm vi Ngũ Trảm, mặc ngươi lại thiên tài cũng chỉ có phần không nói gì.
Người ta là Tiên Vương tầng chín chuyển thế!
Nữ Hoàng, Hổ Nữu lập tức đi tới bên người Lăng Hàn, mà Dị cũng đi nhanh tới, bốn người đặt ngang hàng, mặt hướng Kỷ Vô Danh.
Bốn người bọn họ tùy tiện cầm một cái đi ra đều là Đế giả vô thượng, nhưng đối mặt Kỷ Vô Danh, lại không thể không liên thủ, thậm chí liên thủ cũng không thể bảo đảm có thể thắng, ngược lại, chỉ cần có người không bị giết chính là thắng lợi.
Chênh lệch quá lớn.
Kỷ Vô Danh không có ra tay, mà nhìn chằm chằm bốn người Lăng Hàn nhìn một hồi, khóe miệng lộ ra một nụ cười:
- Các ngươi để ta nghĩ tới mình lúc còn trẻ, lúc ấy ta hẳn rất giống các ngươi a.
- Có điều, ở trước mặt tồn vong của Tiên Vực, tính mạng của mấy người các ngươi lại tính là gì?
- Không nên ôm oán bất công, không biết có bao nhiêu người vì các ngươi mà hi sinh, bọn họ lại oán giận cái gì?
Nói xong, Kỷ Vô Danh lấy ra một cái tiểu cung, chỉ to bằng bàn tay.
Tiểu Chư Thiên A Di Cung!
Cái này là Tiên Khí chân chính, lại phối hợp thực lực vượt qua cảnh giới của Kỷ Vô Dan, bộc phát ra uy lực là tuyệt đối đáng sợ.
- Kỷ Vô Danh!
Trong một tiếng gầm giận dữ, chỉ thấy một bóng người cao to xuất hiện, như một Man Hùng hình người, cao khoảng một trượng, lồng ngực dày rộng như một tảng đá lớn, ở trần.
Hắn gầm dữ dội một tiếng, đã giết về phía Kỷ Vô Danh, oanh, trong một quyền đấm ra, ánh sáng vạn trượng.
Kỷ Vô Danh khẽ cau mày, thầm nói:
- Thời điểm không nên chạy thì chạy, thời điểm không nên đến thì đến!
Hắn thay đổi thân cung, nhắm Man Hùng hình người kia bắn tới.
Vèo, cung nhỏ, bắn ra tiễn cũng nhỏ, hóa thành một vệt sáng, như kim châm.
Man Hùng hình người hai tay hợp lại, đùng, hai bàn tay khổng lồ hợp đến cùng một chỗ, nhất thời hình thành phong bạo đáng sợ, oanh kích về phía đạo lưu quang đi.
Vù, phong bạo đón nhận lưu quang, có phù hiệu đại đạo sáng lên, đây là hai người, hoặc là nói người cùng quy tắc của Tiên Khí va chạm.
Man Hùng hình người lập tức bị chấn bay, tương tự không phải đối thủ của Kỷ Vô Danh, nhưng thực lực của hắn rất mạnh, không có bị Kỷ Vô Danh thuấn sát, hiện tại chỉ cần có thể chống đỡ được Kỷ Vô Danh công kích mấy lần, liền được coi là cường giả, cường giả chân chính, cùng đám người Lăng Hàn một cấp bậc.
- Cuồng Nhân!
Dị nhếch miệng nở nụ cười.
- Ta lần này là cố ý tới gặp ngươi.
- Ngươi sẽ có cơ hội!
Man Hùng hình người cũng không thèm nhìn Dị, chỉ nhìn chằm chằm Kỷ Vô Danh.
- Có điều, hiện tại còn chưa tới phiên ngươi!
Hắn chiến ý ngút trời, hai mắt phát quang, có vô số phù hiệu cuồn cuộn.
Lăng Hàn cũng liếc mắt nhìn Man Hùng hình người này, hóa ra hắn chính là Cuồng Nhân, người số một trong Trảm Trần Cảnh Tam Đô Thiên.
Hiện tại, năm đại Đế giả bọn họ liên thủ, khả năng là đối thủ của Kỷ Vô Danh sao?
Kỷ Vô Danh dùng cung vỗ nhẹ ở trên người mình, nói:
- Lại thêm một người, phiền phức hơi nhỏ.
Năm đại Đế giả, hơn nữa còn là Đế giả đỉnh cấp, ở trong mắt hắn lại chỉ là phiền phức hơi nhỏ.
- Có điều, ngược lại cũng đỡ ta đi tìm từng cái từng cái!
Hắn nhoẻn miệng cười, thân hình lấp lóe, chủ động công kích về phía năm người Lăng Hàn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Kỷ Vô Danh thay đổi phong cách chiến đấu, không còn là hững hờ, mà tiến vào hình thức chiến đấu điên cuồng, không thua kém Hổ Nữu, Dị, Cuồng Nhân chút nào, tóc đen đầy đầu trút lên trời, mạnh mẽ xông vào vòng trong liên thủ của năm người Lăng Hàn, đại sát một mạch.
Dám đồng thời cùng năm đại Đế giả này đấu đối diện, trong toàn bộ Trảm Trần Cảnh phỏng chừng cũng chỉ có hắn.
Có điều, lượng biến gây nên biến chất, bốn người Lăng Hàn đều là Đế giả cao cấp nhất, hiện tại lại tăng thêm Cuồng Nhân, sức chiến đấu của bọn họ lại tăng lên một bậc, hơn nữa năm người liên thủ, không còn là từng người tự chiến, uy lực tự nhiên càng mạnh.
Bọn họ chặn công kích giống như thuỷ triều của Kỷ Vô Danh, nhưng cũng chỉ là như vậy, không thể tiến hành phản công.
- Chính là vào lúc này!
Lăng Hàn đột nhiên gầm một tiếng dữ dội.
- Nữu biết rồi!
Thần Đạo Đan Tôn
Tay hắn hóa thành trảo, chộp về phía đầu của Lăng Hàn.
Ong ong ong ong. Từng ánh sáng quy tắc nhộn nhạo với chín màu sắc khác nhau.
Lăng Hàn nhất thời cảm giác được áp lực cực lớn. Thần Cốt cũng vang lên những tiếng rắc rắc, giống như sắp gãy lìa.
Thật đáng sợ!
- Hắc!
Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, Tiên Ma Kiếm vung lên, chém về phía Kỷ Vô Danh. Đó chính là Diệt Thiên Cửu Kiếm.
- Diệt Thiên Cửu Kiếm rơi vào trong tay của ngươi, ngược lại cũng không tính là bôi nhọ.
Kỷ Vô Danh vừa cười vừa nói, thân hình bay lệch sang một bên, không cứng rắn va chạm cùng Lăng Hàn. Hắn nhân cơ hội lao về phía nữ hoàng tấn công.
Ầm ầm ầm.
Hắn biến trảo thành quyền. Liên tiếp có bảy quyền đánh ra. Mỗi quyền đánh qua đều xuất hiện một ký hiệu hình vòng tròn, trấn áp về phía nữ hoàng.
Tuy rằng nữ hoàng cố gắng chống lại, nhưng bảy ký hiệu lại đáng sợ vô cùng, kiên cố không phá vỡ nổi, cứng rắn trấn áp nữ hoàng, giống như bảy tòa tiên sơn ép ở trên đầu, khiến cho nàng không thể động đậy.
Kỷ Vô Danh lộ ra vẻ tươi cười tràn ngập sát ý, tay phải đưa tới thiên linh cái của nữ hoàng.
Lăng Hàn kinh hãi. Hóa ra Kỷ Vô Danh đánh mình chỉ là đánh nghi binh. Mục tiêu chân chính lại là nữ hoàng.
Hắn vội vàng lấy tay trái nhẹ nhàng nhấn mình một cái, nói:
- Trao đổi!
Ầm.
Kỷ Vô Danh một chưởng đè xuống, lại kinh ngạc phát hiện, bóng người nữ hoàng mơ hồ, thay vào đó lại trở thành Lăng Hàn.
Một chưởng vỗ tới. Từng tấm phù văn phát sáng. Thiên linh cái của Lăng Hàn cũng lõm xuống phía dưới một đoạn, nhưng không nghiền nát, sau đó liền bị đánh bay ra ngoài.
Đây là Lăng Hàn vận dụng lực không gian của Hắc Tháp, có thể tùy ý trao đổi vị trí với một người bị hắn đặc biệt đánh ký hiệu không gian lên. Nhưng có hạn chế trên phương diện khoảng cách.
Nữ hoàng, Hổ Nữu, Thiên Phượng Thần Nữ thậm chí Nhu Yêu Nữ đều bị hắn đánh ấn ký không gian. Vừa rồi, hắn chính là dựa vào cái này để cứu nữ hoàng một mạng.
Bằng không, một chưởng này đặt ở trên người nữ hoàng, cho dù nữ hoàng nắm giữ chín phân thân cũng tổn thương cũng khó tránh khỏi cái chết.
Kỷ Vô Danh thật biến thái!
Đến lúc này, dù cho là kiêu căng tự mãn như Nữ Hoàng, cũng không thể không thừa nhận, Kỷ Vô Danh xác thực rất mạnh.
Mạnh như vậy đã vượt qua phạm vi Ngũ Trảm, mặc ngươi lại thiên tài cũng chỉ có phần không nói gì.
Người ta là Tiên Vương tầng chín chuyển thế!
Nữ Hoàng, Hổ Nữu lập tức đi tới bên người Lăng Hàn, mà Dị cũng đi nhanh tới, bốn người đặt ngang hàng, mặt hướng Kỷ Vô Danh.
Bốn người bọn họ tùy tiện cầm một cái đi ra đều là Đế giả vô thượng, nhưng đối mặt Kỷ Vô Danh, lại không thể không liên thủ, thậm chí liên thủ cũng không thể bảo đảm có thể thắng, ngược lại, chỉ cần có người không bị giết chính là thắng lợi.
Chênh lệch quá lớn.
Kỷ Vô Danh không có ra tay, mà nhìn chằm chằm bốn người Lăng Hàn nhìn một hồi, khóe miệng lộ ra một nụ cười:
- Các ngươi để ta nghĩ tới mình lúc còn trẻ, lúc ấy ta hẳn rất giống các ngươi a.
- Có điều, ở trước mặt tồn vong của Tiên Vực, tính mạng của mấy người các ngươi lại tính là gì?
- Không nên ôm oán bất công, không biết có bao nhiêu người vì các ngươi mà hi sinh, bọn họ lại oán giận cái gì?
Nói xong, Kỷ Vô Danh lấy ra một cái tiểu cung, chỉ to bằng bàn tay.
Tiểu Chư Thiên A Di Cung!
Cái này là Tiên Khí chân chính, lại phối hợp thực lực vượt qua cảnh giới của Kỷ Vô Dan, bộc phát ra uy lực là tuyệt đối đáng sợ.
- Kỷ Vô Danh!
Trong một tiếng gầm giận dữ, chỉ thấy một bóng người cao to xuất hiện, như một Man Hùng hình người, cao khoảng một trượng, lồng ngực dày rộng như một tảng đá lớn, ở trần.
Hắn gầm dữ dội một tiếng, đã giết về phía Kỷ Vô Danh, oanh, trong một quyền đấm ra, ánh sáng vạn trượng.
Kỷ Vô Danh khẽ cau mày, thầm nói:
- Thời điểm không nên chạy thì chạy, thời điểm không nên đến thì đến!
Hắn thay đổi thân cung, nhắm Man Hùng hình người kia bắn tới.
Vèo, cung nhỏ, bắn ra tiễn cũng nhỏ, hóa thành một vệt sáng, như kim châm.
Man Hùng hình người hai tay hợp lại, đùng, hai bàn tay khổng lồ hợp đến cùng một chỗ, nhất thời hình thành phong bạo đáng sợ, oanh kích về phía đạo lưu quang đi.
Vù, phong bạo đón nhận lưu quang, có phù hiệu đại đạo sáng lên, đây là hai người, hoặc là nói người cùng quy tắc của Tiên Khí va chạm.
Man Hùng hình người lập tức bị chấn bay, tương tự không phải đối thủ của Kỷ Vô Danh, nhưng thực lực của hắn rất mạnh, không có bị Kỷ Vô Danh thuấn sát, hiện tại chỉ cần có thể chống đỡ được Kỷ Vô Danh công kích mấy lần, liền được coi là cường giả, cường giả chân chính, cùng đám người Lăng Hàn một cấp bậc.
- Cuồng Nhân!
Dị nhếch miệng nở nụ cười.
- Ta lần này là cố ý tới gặp ngươi.
- Ngươi sẽ có cơ hội!
Man Hùng hình người cũng không thèm nhìn Dị, chỉ nhìn chằm chằm Kỷ Vô Danh.
- Có điều, hiện tại còn chưa tới phiên ngươi!
Hắn chiến ý ngút trời, hai mắt phát quang, có vô số phù hiệu cuồn cuộn.
Lăng Hàn cũng liếc mắt nhìn Man Hùng hình người này, hóa ra hắn chính là Cuồng Nhân, người số một trong Trảm Trần Cảnh Tam Đô Thiên.
Hiện tại, năm đại Đế giả bọn họ liên thủ, khả năng là đối thủ của Kỷ Vô Danh sao?
Kỷ Vô Danh dùng cung vỗ nhẹ ở trên người mình, nói:
- Lại thêm một người, phiền phức hơi nhỏ.
Năm đại Đế giả, hơn nữa còn là Đế giả đỉnh cấp, ở trong mắt hắn lại chỉ là phiền phức hơi nhỏ.
- Có điều, ngược lại cũng đỡ ta đi tìm từng cái từng cái!
Hắn nhoẻn miệng cười, thân hình lấp lóe, chủ động công kích về phía năm người Lăng Hàn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Kỷ Vô Danh thay đổi phong cách chiến đấu, không còn là hững hờ, mà tiến vào hình thức chiến đấu điên cuồng, không thua kém Hổ Nữu, Dị, Cuồng Nhân chút nào, tóc đen đầy đầu trút lên trời, mạnh mẽ xông vào vòng trong liên thủ của năm người Lăng Hàn, đại sát một mạch.
Dám đồng thời cùng năm đại Đế giả này đấu đối diện, trong toàn bộ Trảm Trần Cảnh phỏng chừng cũng chỉ có hắn.
Có điều, lượng biến gây nên biến chất, bốn người Lăng Hàn đều là Đế giả cao cấp nhất, hiện tại lại tăng thêm Cuồng Nhân, sức chiến đấu của bọn họ lại tăng lên một bậc, hơn nữa năm người liên thủ, không còn là từng người tự chiến, uy lực tự nhiên càng mạnh.
Bọn họ chặn công kích giống như thuỷ triều của Kỷ Vô Danh, nhưng cũng chỉ là như vậy, không thể tiến hành phản công.
- Chính là vào lúc này!
Lăng Hàn đột nhiên gầm một tiếng dữ dội.
- Nữu biết rồi!
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2182: Đuổi đi
10.0/10 từ 37 lượt.