Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2147: Vô sỉ tới cực độ (Hạ)
Nhưng một kiếm kéo tới. Từng ký hiệu đại đạo nhảy lên, dẫn động thiên địa cộng hưởng. Lực lượng vô cùng lớn.
Tuy rằng Phí Vân thành công thay đổi kiếm thế, không chém trúng nơi yếu hại của mình. Nhưng thứ nhất Tiên Ma Kiếm trở nên hung bạo làm khó dễ, đánh hắn bất ngờ không kịp đề phòng. Thứ hai lực lượng vô cùng lớn. Bởi vậy, mũi kiếm vẫn chém ở trên bắp đùi của hắn một chút.
- Đáng giận!
Phí Vân gầm lên giận dữ. Đây thật đúng là vui quá hóa buồn. Không nghĩ tới như vậy còn có thể bị Lăng Hàn bãi một đạo.
Hắn hừ một tiếng, nói:
- Thanh kiếm này đã là vật trong túi của ta. Ngươi nghĩ đoạt lại sao? Đừng hòng mơ tưởng!
Bảo vật như vậy, cho dù là Tiên Vương cũng sẽ động tâm. Nếu đã rơi vào trong tay của hắn, hắn làm sao có thể chắp tay nhường ra?
Lăng Hàn lắc đầu. Độc trong quả trúc xanh đốm đỏ, cho dù tiến hành trị liệu trước tiên cũng không nhất định có thể giữ được tính mạng. Huống gì Phí Vân còn tùy tiện kêu gào như vậy?
Hắn đương nhiên sẽ không đi nhắc nhở, thản nhiên nói:
- Lão thiên gia muốn thu mạng của ngươi, ai cũng không ngăn cản được!
- Nói bậy! Ta..
Phí Vân vừa định trách cứ, lại chợt phát hiện có điểm không ổn. Hắn chỉ cảm thấy một lực lượng không có cách nào hình dung đột nhiên bắt đầu tàn sát bừa bãi ở trong người, đánh thẳng vào thức hải của hắn, tràn ngập uy lực ăn mòn.
- Ngươi!
Hắn chỉ vào Lăng Hàn, vừa muốn nói chuyện, lại ngừng lại. Toàn thân hắn đột nhiên ầm ầm ngã xuống. Nhưng người còn chưa có ngã xuống đất, hắn đã hóa thành chất lỏng thối rữa, hình thần câu diệt.
Cái gì?
Tất cả những người nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng đều vô cùng sợ hãi. Chỉ là bắp đùi bị trúng một kiếm, hơn nữa cũng không đâm sâu. Chỉ có thể xem như là trầy da, lại có thể lấy đi tính mạng của một Ngũ Trảm Đế giả.
Thật đáng sợ.
Tay phải của Lăng Hàn lật một cái.
Vèo.
Tiên Ma Kiếm lập tức bay vụt về phía hắn.
Bởi vì Phí Vân bị chết quá nhanh quá mức quỷ dị, mọi người cũng không có một ai dám ra tay ngăn cản nữa. Bọn họ sợ mình cũng bước theo vết xe đổ của Phí Vân. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiên Ma Kiếm trở về trong tay Lăng Hàn.
Vút.
Lăng Hàn tiếp nhận Tiên Ma Kiếm, thu vào trong Hắc Tháp, thản nhiên nói:
- Được rồi. Các ngươi không phải là muốn rời khỏi đồng minh sao? Vậy cứ tới chiến đi!
Tình trạng của hắn còn chưa có khôi phục lại điều kiện tốt nhất, nhưng những lời này lại tràn ngập khí phách, khiến cho người của Thái An Thiên đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, da đầu đều tê dại.
Đánh thì đánh, sợ cái lông gì!
- Tới chiến đi!
- Đánh không chết đám rùa rụt cổ các ngươi sao!
Các thiên kiêu của Thái An Thiên đều quát lớn. Chủ yếu là trước đó một ít người của Quảng Long Thiên thực sự quá đáng. Không chỉ qua sông chặt cầu, càng đoạt bảo kiếm của Lăng Hàn, khiến cho tất cả mọi người nén một bụng tức.
Bây giờ bọn họ bị một câu nói của Lăng Hàn hoàn toàn thiêu đốt lửa giận, oanh oanh liệt liệt phóng thích ra ngoài.
- Được rồi. Mọi người đều là người của Tiên Vực. Hơn nữa... Còn có cùng chung kẻ địch. Mọi người vẫn không nên tổn thương hòa khí thì tốt hơn.
Thư Nhã Dung đi ra khuyên can.
- Tổn thương hòa khí?
Diệp Lâm Phong lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ nói.
- Thư Tiên Tử, nàng cũng thấy đấy, Phí Vân vừa mới chết thảm ở trước mặt chúng ta. Chúng ta còn có khả năng sống chung hòa bình với Thái An Thiên được sao?
- Đúng vậy. Thiên kiêu Quảng Long Thiên chúng ta không thể chết vô ích!
- Hơn nữa, tiểu tử kia rõ ràng nắm giữ năng lực chém giết quái vật, ngay từ đầu lại cố ý giấu diếm thực lực, hại chết mấy thiên kiêu Quảng Long Thiên chúng ta. Hắn đáng phải chết!
Đây thật cường từ đoạt lý.
Thư Nhã Dung hơi nhíu mày liễu lại. Nàng có cái nhìn đại cục. Nhưng có một số việc nàng cũng không có tiện nói ra. Trong khoảng thời gian ngắn nàng không biết nên khuyên bảo thế nào.
- Chiến!
Lăng Hàn hét lên một tiếng. Trước khi xông ra ngoài, hắn đã khôi phục lại vài phần chiến lực. Phòng ngự của hắn là vô địch. Cho dù không ở trạng thái toàn thịnh, hắn cũng không cần lo lắng tới sự an nguy của mình.
Dưới sự lôi kéo của hắn, đám người Nghiêm Tiên Lộ cũng đều xông ra.
Mọi người nhẫn nhịn đã rất lâu, lúc này sảng khoái phát tiết ra ngoài.
Thư Nhã Dung thở dài, thân hình lướt tới, chặn trước mặt Lăng Hàn. Một chưởng đưa ra, muốn ngăn cản Lăng Hàn lại, nói:
- Lăng huynh, vẫn mong huynh kìm chế một chút, lấy đại cục làm trọng.
- Đại cục?
Lăng Hàn cười lạnh.
- Bây giờ nàng nói đại cục với ta sao? Vừa rồi, thời điểm có người muốn đuổi ta đi, đại cục của nàng ở đâu? Vừa rồi, thời điểm có người cướp kiếm của ta, đại cục của nàng lại đang ở chỗ nào?
- Hóa ra, đại cục của nàng chỉ có ở thời điểm các người không chiếm được tiện nghi mới xuất hiện thôi sao?
- Đại cục em gái nàng ấy. Tới chiến đi!
Tình tình Lăng Hàn tuyệt đối không thể nói là tốt. Đám người của Quảng Long Thiên đầu tiên là khinh bỉ đối với bọn họ, hiện tại lại muốn hãm hại hắn. Hắn có thể nhịn được mới là lạ.
Hắn ra tay độc ác. Hổ Nữu cũng rít gào, toàn bộ chiến lực khai hỏa. Côn Bằng hiện ra, vỗ cánh nâng cao sóng thần. Uy thế đáng sợ vô cùng. Nữ hoàng cũng không có thua kém hơn bao nhiêu. Chín phân thân đều hiện ra. Các loại tiên pháp xuất hiện nhiều lần, đồng thời đều là cấp bậc Đế giả đỉnh cấp.
Ba người là quân chủ lực. Nghiêm Tiên Lộ, Sơn Quý Đồng, Lao Tùng là phụ. Tất cả triển khai trận pháp nào đó. Chiến lực cũng không thể khinh thường.
Diệp Lâm Phong gào to một tiếng, dẫn theo thiên kiêu của Quảng Long Thiên triển khai phản kích hung ác. Hai bên chiến đấu thành một đoàn.
Dưới tranh chấp địa vực, tất nhiên đã đạt tới cực đoạn.
Tuy rằng người người đều có thể tìm hiểu đại đạo chân giải, không giống như tiên dược, chỉ có thể cung cấp cho số người có hạn. Nhưng người của Quảng Long Thiên không muốn để cho người của Thái An Thiên nhìn thấy. Người của Thái An Thiên cũng không muốn để cho người của Quảng Long Thiên tìm hiểu.
Hai bên chiến kịch liệt, đều đánh ra chân hỏa.
Tuy rằng Thư Nhã Dung cố gắng hết sức khuyên bảo, nhưng cũng chỉ có thể ra sức bảo vệ hai bên đều không chết người. Dù sao nàng cũng chỉ là Ngũ Trảm.
Luận về số lượng Đế giả, hiển nhiên là phía bên Thái An Thiên kém hơn. Tổng cộng chỉ có sáu người mà thôi. Phía bên Quảng Long Thiên lại đạt hơn mười một người. Nhưng Lăng Hàn, Hổ Nữu, nữ hoàng đều quá mạnh, đã ổn định thế cục. Khiến cho Thái An Thiên có thực lực liều mạng.
Thần Đạo Đan Tôn
Tuy rằng Phí Vân thành công thay đổi kiếm thế, không chém trúng nơi yếu hại của mình. Nhưng thứ nhất Tiên Ma Kiếm trở nên hung bạo làm khó dễ, đánh hắn bất ngờ không kịp đề phòng. Thứ hai lực lượng vô cùng lớn. Bởi vậy, mũi kiếm vẫn chém ở trên bắp đùi của hắn một chút.
- Đáng giận!
Phí Vân gầm lên giận dữ. Đây thật đúng là vui quá hóa buồn. Không nghĩ tới như vậy còn có thể bị Lăng Hàn bãi một đạo.
Hắn hừ một tiếng, nói:
- Thanh kiếm này đã là vật trong túi của ta. Ngươi nghĩ đoạt lại sao? Đừng hòng mơ tưởng!
Bảo vật như vậy, cho dù là Tiên Vương cũng sẽ động tâm. Nếu đã rơi vào trong tay của hắn, hắn làm sao có thể chắp tay nhường ra?
Lăng Hàn lắc đầu. Độc trong quả trúc xanh đốm đỏ, cho dù tiến hành trị liệu trước tiên cũng không nhất định có thể giữ được tính mạng. Huống gì Phí Vân còn tùy tiện kêu gào như vậy?
Hắn đương nhiên sẽ không đi nhắc nhở, thản nhiên nói:
- Lão thiên gia muốn thu mạng của ngươi, ai cũng không ngăn cản được!
- Nói bậy! Ta..
Phí Vân vừa định trách cứ, lại chợt phát hiện có điểm không ổn. Hắn chỉ cảm thấy một lực lượng không có cách nào hình dung đột nhiên bắt đầu tàn sát bừa bãi ở trong người, đánh thẳng vào thức hải của hắn, tràn ngập uy lực ăn mòn.
- Ngươi!
Hắn chỉ vào Lăng Hàn, vừa muốn nói chuyện, lại ngừng lại. Toàn thân hắn đột nhiên ầm ầm ngã xuống. Nhưng người còn chưa có ngã xuống đất, hắn đã hóa thành chất lỏng thối rữa, hình thần câu diệt.
Cái gì?
Tất cả những người nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng đều vô cùng sợ hãi. Chỉ là bắp đùi bị trúng một kiếm, hơn nữa cũng không đâm sâu. Chỉ có thể xem như là trầy da, lại có thể lấy đi tính mạng của một Ngũ Trảm Đế giả.
Thật đáng sợ.
Tay phải của Lăng Hàn lật một cái.
Vèo.
Tiên Ma Kiếm lập tức bay vụt về phía hắn.
Bởi vì Phí Vân bị chết quá nhanh quá mức quỷ dị, mọi người cũng không có một ai dám ra tay ngăn cản nữa. Bọn họ sợ mình cũng bước theo vết xe đổ của Phí Vân. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiên Ma Kiếm trở về trong tay Lăng Hàn.
Vút.
Lăng Hàn tiếp nhận Tiên Ma Kiếm, thu vào trong Hắc Tháp, thản nhiên nói:
- Được rồi. Các ngươi không phải là muốn rời khỏi đồng minh sao? Vậy cứ tới chiến đi!
Tình trạng của hắn còn chưa có khôi phục lại điều kiện tốt nhất, nhưng những lời này lại tràn ngập khí phách, khiến cho người của Thái An Thiên đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, da đầu đều tê dại.
Đánh thì đánh, sợ cái lông gì!
- Tới chiến đi!
- Đánh không chết đám rùa rụt cổ các ngươi sao!
Các thiên kiêu của Thái An Thiên đều quát lớn. Chủ yếu là trước đó một ít người của Quảng Long Thiên thực sự quá đáng. Không chỉ qua sông chặt cầu, càng đoạt bảo kiếm của Lăng Hàn, khiến cho tất cả mọi người nén một bụng tức.
Bây giờ bọn họ bị một câu nói của Lăng Hàn hoàn toàn thiêu đốt lửa giận, oanh oanh liệt liệt phóng thích ra ngoài.
- Được rồi. Mọi người đều là người của Tiên Vực. Hơn nữa... Còn có cùng chung kẻ địch. Mọi người vẫn không nên tổn thương hòa khí thì tốt hơn.
Thư Nhã Dung đi ra khuyên can.
- Tổn thương hòa khí?
Diệp Lâm Phong lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ nói.
- Thư Tiên Tử, nàng cũng thấy đấy, Phí Vân vừa mới chết thảm ở trước mặt chúng ta. Chúng ta còn có khả năng sống chung hòa bình với Thái An Thiên được sao?
- Đúng vậy. Thiên kiêu Quảng Long Thiên chúng ta không thể chết vô ích!
- Hơn nữa, tiểu tử kia rõ ràng nắm giữ năng lực chém giết quái vật, ngay từ đầu lại cố ý giấu diếm thực lực, hại chết mấy thiên kiêu Quảng Long Thiên chúng ta. Hắn đáng phải chết!
Đây thật cường từ đoạt lý.
Thư Nhã Dung hơi nhíu mày liễu lại. Nàng có cái nhìn đại cục. Nhưng có một số việc nàng cũng không có tiện nói ra. Trong khoảng thời gian ngắn nàng không biết nên khuyên bảo thế nào.
- Chiến!
Lăng Hàn hét lên một tiếng. Trước khi xông ra ngoài, hắn đã khôi phục lại vài phần chiến lực. Phòng ngự của hắn là vô địch. Cho dù không ở trạng thái toàn thịnh, hắn cũng không cần lo lắng tới sự an nguy của mình.
Dưới sự lôi kéo của hắn, đám người Nghiêm Tiên Lộ cũng đều xông ra.
Mọi người nhẫn nhịn đã rất lâu, lúc này sảng khoái phát tiết ra ngoài.
Thư Nhã Dung thở dài, thân hình lướt tới, chặn trước mặt Lăng Hàn. Một chưởng đưa ra, muốn ngăn cản Lăng Hàn lại, nói:
- Lăng huynh, vẫn mong huynh kìm chế một chút, lấy đại cục làm trọng.
- Đại cục?
Lăng Hàn cười lạnh.
- Bây giờ nàng nói đại cục với ta sao? Vừa rồi, thời điểm có người muốn đuổi ta đi, đại cục của nàng ở đâu? Vừa rồi, thời điểm có người cướp kiếm của ta, đại cục của nàng lại đang ở chỗ nào?
- Hóa ra, đại cục của nàng chỉ có ở thời điểm các người không chiếm được tiện nghi mới xuất hiện thôi sao?
- Đại cục em gái nàng ấy. Tới chiến đi!
Tình tình Lăng Hàn tuyệt đối không thể nói là tốt. Đám người của Quảng Long Thiên đầu tiên là khinh bỉ đối với bọn họ, hiện tại lại muốn hãm hại hắn. Hắn có thể nhịn được mới là lạ.
Hắn ra tay độc ác. Hổ Nữu cũng rít gào, toàn bộ chiến lực khai hỏa. Côn Bằng hiện ra, vỗ cánh nâng cao sóng thần. Uy thế đáng sợ vô cùng. Nữ hoàng cũng không có thua kém hơn bao nhiêu. Chín phân thân đều hiện ra. Các loại tiên pháp xuất hiện nhiều lần, đồng thời đều là cấp bậc Đế giả đỉnh cấp.
Ba người là quân chủ lực. Nghiêm Tiên Lộ, Sơn Quý Đồng, Lao Tùng là phụ. Tất cả triển khai trận pháp nào đó. Chiến lực cũng không thể khinh thường.
Diệp Lâm Phong gào to một tiếng, dẫn theo thiên kiêu của Quảng Long Thiên triển khai phản kích hung ác. Hai bên chiến đấu thành một đoàn.
Dưới tranh chấp địa vực, tất nhiên đã đạt tới cực đoạn.
Tuy rằng người người đều có thể tìm hiểu đại đạo chân giải, không giống như tiên dược, chỉ có thể cung cấp cho số người có hạn. Nhưng người của Quảng Long Thiên không muốn để cho người của Thái An Thiên nhìn thấy. Người của Thái An Thiên cũng không muốn để cho người của Quảng Long Thiên tìm hiểu.
Hai bên chiến kịch liệt, đều đánh ra chân hỏa.
Tuy rằng Thư Nhã Dung cố gắng hết sức khuyên bảo, nhưng cũng chỉ có thể ra sức bảo vệ hai bên đều không chết người. Dù sao nàng cũng chỉ là Ngũ Trảm.
Luận về số lượng Đế giả, hiển nhiên là phía bên Thái An Thiên kém hơn. Tổng cộng chỉ có sáu người mà thôi. Phía bên Quảng Long Thiên lại đạt hơn mười một người. Nhưng Lăng Hàn, Hổ Nữu, nữ hoàng đều quá mạnh, đã ổn định thế cục. Khiến cho Thái An Thiên có thực lực liều mạng.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2147: Vô sỉ tới cực độ (Hạ)
10.0/10 từ 37 lượt.