Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2096: Bị chết oan (Hạ)
Cho dù là Lữ Hải Dung cũng không thể trơ mắt nhìn tiếp được. Nàng vung tay lên vỗ một cái. Quy tắc Tiên Vương liền được vận dụng. Phách Yêu trực tiếp bị tỏa cốt thành tro bụi, tan vào trong hư vô. Ngay cả một chút xíu cặn bã cũng không có còn dư lại.
Nàng cũng không muốn thiếu cung chủ của mình lại thể hiện ra sự bạo lực ở trước mặt mọi người. Vậy tiêu diệt Phách Yêu dĩ nhiên là được.
Phách Yêu này dung là bị chết oan!
Ngươi nhìn không được thì không cần nhìn nữa. Ngăn cản Hổ Nữu không được, tại sao phải giết chết ta? Ngươi nói ta có oan hay không?
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn Lữ Hải Dung. Đây chính là một vị Tiên Vương. Cho dù chỉ là Tiên Vương nhất giai, ở trước mặt bọn họ vẫn là tồn tại chí cao vô thượng.
Trên thực tế, Tiên Vương ở nơi đâu cũng là vô thượng chí tôn.
- Bái kiến tiền bối!
Các thiên kiêu đều khom lưng hành lễ. Cho dù là Nghiêm Tiên Lộ cũng không ngoại lệ. Đây là tôn trọng phải có đối với cường giả. Nếu không phải bọn họ đều là là truyền nhân đại giáo của Tiên Vương, chỉ khom lưng là không đủ, cần quỳ lạy làm lễ.
- Thiếu cung chủ, hiện tại có thể đi về được chưa?
Lữ Hải Dung nhìn về phía Hổ Nữu. Nha đầu kia liều chết liều sôgns, không phải đi ra tìm Lăng Hàn sao? Hiện tại rốt cuộc đã tìm được người, tâm nguyện đã được đền đáp. Tất nhiên phải đi về.
- Không muốn!
Hổ Nữu như một con gấu ôm chặt lấy Lăng Hàn. Hiện tại nàng thân cao chân dài. Cái ôm gấu này nhất thời nhét đầu của Lăng Hàn vào trong ngực của nàng. Nhưng nàng lại hoàn toàn không thèm để ý chút nào.
- Ta phải chơi cùng Lăng Hàn!
Chơi chơi chơi!
Lữ Hải Dung hoàn toàn bất đắc dĩ. Mặc dù thiếu cung chủ này có dấu vết đại đạo do cung chủ đời trước lưu lại, gần như nằm cũng có thể thẳng tiến tới Tiên Vương cửu trọng, nhưng tính cách này... hoàn toàn không có một chút xíu gì của cường giả.
Cũng may đây là Đông Tiên Vực. Trên người các nàng lại mang theo bí bảo, có thể che giấu được thiên cơ, đề phòng cường giả thôi diễn, cẩn thận một chút sẽ không có chuyện gì.
Để thiếu cung chủ chơi một chút. Nếu không, vị chủ nhân này tuyệt đối sẽ làm ra chuyện càng không thể tưởng tượng nổi hơn nữa.
Nghĩ như vậy, nàng cũng không có lên tiếng nữa. Dù sao nàng ẩn mình từ một nơi bí mật gần đó bảo vệ là được.
Mặt khác, nàng còn có một trọng trách. Chính là cẩn thận chú ý Lăng Hàn, để tránh hắn gây tai họa cho tiểu công chúa nhà các nàng.
- Nghiêm huynh, vậy cáo từ trước. Ta cần trở lại chuẩn bị một chút.
Có người nhìn về phía Nghiêm Tiên Lộ từ biệt.
- Ta cũng vậy!
- Ta cũng vậy!
Thật ra có nhiều người cũng muốn về thế lực của mình trước để chuẩn bị một chút. Dù sao cũng là đi vào một bí cảnh thiên địa. Hơn nữa còn phải tranh hùng với thiên kiêu của Quảng Long Thiên. Mỗi một người đều có thể là đối thủ vô cùng đáng sợ.
Lăng Hàn nhìn về phía Huyết Ảnh Lão Ma, một sự tức giận dâng lên ở trong lồng ngực.
- Lão gia hỏa, ngươi còn là Thăng Nguyên Cảnh, lại ra tay đánh lén đối vứoi ta. Có kẻ nào vô sỉ giống như ngươi hay sao?
Hắn bước nhanh qua.
- Ban đầu ta dự định sau khi tiến lên Thăng Nguyên sẽ đánh chết lão gia hỏa không biết xấu hổ nhà ngươi. Chỉ có điều nhìn ngươi cũng không sống nổi tới lúc đó. Vậy tới chiến đấu đi!
Khí huyết của Huyết Ảnh Lão Ma đã cực kỳ suy yếu. Chỉ có thể sống chừng một trăm năm, thậm chí mấy chục năm.
Âm Hồn?
Có thể đánh một trận!
Hiện tại Lăng Hàn lại tương đương với Dương Hồn. Nhưng Đế giả giống như hắn lẽ nào sẽ không có năng lực chiến đấu vượt cấp?
Huyết Ảnh Lão Ma nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, lộ ra vẻ hung tàn.
Có một vị Tiên Vương ở đây, hắn khẳng định không chiếm được tiện nghi. Nhưng bây giờ Lăng Hàn chủ động đưa tới cửa... Vậy chính là có khả năng xoay chuyển! Hắn có thể bắt lấy Lăng Hàn, lại uy hiếp Tiên Vương giao ra siêu cấp tiên đan gì đó, khôi phục lại cả vốn lẫn lời của hắn!
Nhờ đó, hắn lại có thể sống tốt.
Ý niệm này vừa xuất hiện, dù làm thế nào, hắn cũng không có cách nào khống chế được.
Ầm. Một đạo huyết ảnh mở ra. Ở phía sau hắn hình thành một mảnh sương mù, còn đang không ngừng điên cuồng phun ra, giống như có mang theo sinh mạng.
Tu vi của hắn quả thực giảm xuống. Nhưng Lăng Hàn cũng thật sự ngông cuồng. Hắn lại muốn lấy Trảm Trần đấu với Âm Hồn như hắn. Phải biết rằng giữa bọn họ lại cách nhau một cảnh giới lớn!
- Tiểu tử, tới đi!
Huyết Ảnh Lão Ma di chuyển huyết ảnh phía sau lưng. Trên gương mặt trắng bệch thoáng hiện những vết đỏ ửng không bình thường.
Bản nguyên của hắn giảm đi rất nhiều. Thật ra hắn có thể kéo dài hơi tàn đã không dễ dàng gì. một chiến đấu này, tuyệt đối khiến cho thọ nguyên của hắn vốn đã ngắn lại càng tiến tới gần giới hạn.
Nhưng hắn đã xem một trận chiến này là hi vọng sống sót cuối cùng. Hắn đánh cược tất cả, tự nhiên cũng không thèm để ý.
Bắt Lăng Hàn!
Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Lão gia hỏa, ngươi chỉ có phần bị ta đánh nổ mà thôi!
Vèo.
Thân hình hắn xông ra, chính là một quyền đập tới.
- Không biết tự lượng sức!
Huyết Ảnh Lão Ma ngạo nghễ nói. Tuy rằng cảnh giới của hắn bị giảm xuống, nhưng dù thế nào hắn cũng là cấp bậc Âm Hồn. Cho dù bỏ quên cảnh giới lớn, vậy cũng cao hơn Lăng Hàn ra hai cảnh giới nhỏ.
Hắn vươn tay phải giống như móng khô chộp về phía cổ tay phải của Lăng Hàn.
Oong.
Trong cơ thể Lăng Hàn, các ngôi sao phát sáng, dẫn động đại đạo, lấy ra lực quy tắc. Trên nắm đấm của hắn lập tức hiện ra một tấm phù văn phong cách cổ xưa. Nhìn qua có phần giống như một đoàn hỏa diễm.
Đây là một ký hiệu đại đạo rút ra từ Cửu Thiên Hỏa, cấp bậc Tiên Vương!
Đáng tiếc chính là, cảnh giới của Lăng Hàn quá thấp. Những ký hiệu đại đạo này cũng không trọn vẹn không được đầy đủ. Có một loại cảm giác rách nát, nhưng một khí tức cổ xưa, tôn quý lại mơ hồ dao động, chấn động công kích cửu thiên.
Sắc mặt của Huyết Ảnh Lão Ma thoáng đổi. Uy lực một đòn này của Lăng Hàn đúng là vượt qua dự liệu của hắn.
Trảm Trần lại có thể mạnh tới như thế được sao?
Chờ một chút!
Hắn chợt nhớ tới một lời đồn đại. Có người nói có thiên kiêu vô thượng có thể phá tan ràng buộc của thiên địa, ở sau Tứ Trảm lại chém ra một đao.
Ngũ Trảm lại đối địch với Dương Hồn!
A, gia hỏa kia lại là quái vật trong truyền thuyết.
Đừng trách Huyết Ảnh Lão Ma kiến thức ngắn. Mặc dù hắn là Thăng Nguyên Cảnh, nhưng vẫn luôn cô đơn một mình. Phía sau hắn lại không có đại giáo làm chỗ dựa. Hắn làm sao có thể biết quá nhiều bí ẩn?
Thần Đạo Đan Tôn
Nàng cũng không muốn thiếu cung chủ của mình lại thể hiện ra sự bạo lực ở trước mặt mọi người. Vậy tiêu diệt Phách Yêu dĩ nhiên là được.
Phách Yêu này dung là bị chết oan!
Ngươi nhìn không được thì không cần nhìn nữa. Ngăn cản Hổ Nữu không được, tại sao phải giết chết ta? Ngươi nói ta có oan hay không?
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn Lữ Hải Dung. Đây chính là một vị Tiên Vương. Cho dù chỉ là Tiên Vương nhất giai, ở trước mặt bọn họ vẫn là tồn tại chí cao vô thượng.
Trên thực tế, Tiên Vương ở nơi đâu cũng là vô thượng chí tôn.
- Bái kiến tiền bối!
Các thiên kiêu đều khom lưng hành lễ. Cho dù là Nghiêm Tiên Lộ cũng không ngoại lệ. Đây là tôn trọng phải có đối với cường giả. Nếu không phải bọn họ đều là là truyền nhân đại giáo của Tiên Vương, chỉ khom lưng là không đủ, cần quỳ lạy làm lễ.
- Thiếu cung chủ, hiện tại có thể đi về được chưa?
Lữ Hải Dung nhìn về phía Hổ Nữu. Nha đầu kia liều chết liều sôgns, không phải đi ra tìm Lăng Hàn sao? Hiện tại rốt cuộc đã tìm được người, tâm nguyện đã được đền đáp. Tất nhiên phải đi về.
- Không muốn!
Hổ Nữu như một con gấu ôm chặt lấy Lăng Hàn. Hiện tại nàng thân cao chân dài. Cái ôm gấu này nhất thời nhét đầu của Lăng Hàn vào trong ngực của nàng. Nhưng nàng lại hoàn toàn không thèm để ý chút nào.
- Ta phải chơi cùng Lăng Hàn!
Chơi chơi chơi!
Lữ Hải Dung hoàn toàn bất đắc dĩ. Mặc dù thiếu cung chủ này có dấu vết đại đạo do cung chủ đời trước lưu lại, gần như nằm cũng có thể thẳng tiến tới Tiên Vương cửu trọng, nhưng tính cách này... hoàn toàn không có một chút xíu gì của cường giả.
Cũng may đây là Đông Tiên Vực. Trên người các nàng lại mang theo bí bảo, có thể che giấu được thiên cơ, đề phòng cường giả thôi diễn, cẩn thận một chút sẽ không có chuyện gì.
Để thiếu cung chủ chơi một chút. Nếu không, vị chủ nhân này tuyệt đối sẽ làm ra chuyện càng không thể tưởng tượng nổi hơn nữa.
Nghĩ như vậy, nàng cũng không có lên tiếng nữa. Dù sao nàng ẩn mình từ một nơi bí mật gần đó bảo vệ là được.
Mặt khác, nàng còn có một trọng trách. Chính là cẩn thận chú ý Lăng Hàn, để tránh hắn gây tai họa cho tiểu công chúa nhà các nàng.
- Nghiêm huynh, vậy cáo từ trước. Ta cần trở lại chuẩn bị một chút.
Có người nhìn về phía Nghiêm Tiên Lộ từ biệt.
- Ta cũng vậy!
- Ta cũng vậy!
Thật ra có nhiều người cũng muốn về thế lực của mình trước để chuẩn bị một chút. Dù sao cũng là đi vào một bí cảnh thiên địa. Hơn nữa còn phải tranh hùng với thiên kiêu của Quảng Long Thiên. Mỗi một người đều có thể là đối thủ vô cùng đáng sợ.
Lăng Hàn nhìn về phía Huyết Ảnh Lão Ma, một sự tức giận dâng lên ở trong lồng ngực.
- Lão gia hỏa, ngươi còn là Thăng Nguyên Cảnh, lại ra tay đánh lén đối vứoi ta. Có kẻ nào vô sỉ giống như ngươi hay sao?
Hắn bước nhanh qua.
- Ban đầu ta dự định sau khi tiến lên Thăng Nguyên sẽ đánh chết lão gia hỏa không biết xấu hổ nhà ngươi. Chỉ có điều nhìn ngươi cũng không sống nổi tới lúc đó. Vậy tới chiến đấu đi!
Khí huyết của Huyết Ảnh Lão Ma đã cực kỳ suy yếu. Chỉ có thể sống chừng một trăm năm, thậm chí mấy chục năm.
Âm Hồn?
Có thể đánh một trận!
Hiện tại Lăng Hàn lại tương đương với Dương Hồn. Nhưng Đế giả giống như hắn lẽ nào sẽ không có năng lực chiến đấu vượt cấp?
Huyết Ảnh Lão Ma nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, lộ ra vẻ hung tàn.
Có một vị Tiên Vương ở đây, hắn khẳng định không chiếm được tiện nghi. Nhưng bây giờ Lăng Hàn chủ động đưa tới cửa... Vậy chính là có khả năng xoay chuyển! Hắn có thể bắt lấy Lăng Hàn, lại uy hiếp Tiên Vương giao ra siêu cấp tiên đan gì đó, khôi phục lại cả vốn lẫn lời của hắn!
Nhờ đó, hắn lại có thể sống tốt.
Ý niệm này vừa xuất hiện, dù làm thế nào, hắn cũng không có cách nào khống chế được.
Ầm. Một đạo huyết ảnh mở ra. Ở phía sau hắn hình thành một mảnh sương mù, còn đang không ngừng điên cuồng phun ra, giống như có mang theo sinh mạng.
Tu vi của hắn quả thực giảm xuống. Nhưng Lăng Hàn cũng thật sự ngông cuồng. Hắn lại muốn lấy Trảm Trần đấu với Âm Hồn như hắn. Phải biết rằng giữa bọn họ lại cách nhau một cảnh giới lớn!
- Tiểu tử, tới đi!
Huyết Ảnh Lão Ma di chuyển huyết ảnh phía sau lưng. Trên gương mặt trắng bệch thoáng hiện những vết đỏ ửng không bình thường.
Bản nguyên của hắn giảm đi rất nhiều. Thật ra hắn có thể kéo dài hơi tàn đã không dễ dàng gì. một chiến đấu này, tuyệt đối khiến cho thọ nguyên của hắn vốn đã ngắn lại càng tiến tới gần giới hạn.
Nhưng hắn đã xem một trận chiến này là hi vọng sống sót cuối cùng. Hắn đánh cược tất cả, tự nhiên cũng không thèm để ý.
Bắt Lăng Hàn!
Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Lão gia hỏa, ngươi chỉ có phần bị ta đánh nổ mà thôi!
Vèo.
Thân hình hắn xông ra, chính là một quyền đập tới.
- Không biết tự lượng sức!
Huyết Ảnh Lão Ma ngạo nghễ nói. Tuy rằng cảnh giới của hắn bị giảm xuống, nhưng dù thế nào hắn cũng là cấp bậc Âm Hồn. Cho dù bỏ quên cảnh giới lớn, vậy cũng cao hơn Lăng Hàn ra hai cảnh giới nhỏ.
Hắn vươn tay phải giống như móng khô chộp về phía cổ tay phải của Lăng Hàn.
Oong.
Trong cơ thể Lăng Hàn, các ngôi sao phát sáng, dẫn động đại đạo, lấy ra lực quy tắc. Trên nắm đấm của hắn lập tức hiện ra một tấm phù văn phong cách cổ xưa. Nhìn qua có phần giống như một đoàn hỏa diễm.
Đây là một ký hiệu đại đạo rút ra từ Cửu Thiên Hỏa, cấp bậc Tiên Vương!
Đáng tiếc chính là, cảnh giới của Lăng Hàn quá thấp. Những ký hiệu đại đạo này cũng không trọn vẹn không được đầy đủ. Có một loại cảm giác rách nát, nhưng một khí tức cổ xưa, tôn quý lại mơ hồ dao động, chấn động công kích cửu thiên.
Sắc mặt của Huyết Ảnh Lão Ma thoáng đổi. Uy lực một đòn này của Lăng Hàn đúng là vượt qua dự liệu của hắn.
Trảm Trần lại có thể mạnh tới như thế được sao?
Chờ một chút!
Hắn chợt nhớ tới một lời đồn đại. Có người nói có thiên kiêu vô thượng có thể phá tan ràng buộc của thiên địa, ở sau Tứ Trảm lại chém ra một đao.
Ngũ Trảm lại đối địch với Dương Hồn!
A, gia hỏa kia lại là quái vật trong truyền thuyết.
Đừng trách Huyết Ảnh Lão Ma kiến thức ngắn. Mặc dù hắn là Thăng Nguyên Cảnh, nhưng vẫn luôn cô đơn một mình. Phía sau hắn lại không có đại giáo làm chỗ dựa. Hắn làm sao có thể biết quá nhiều bí ẩn?
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2096: Bị chết oan (Hạ)
10.0/10 từ 37 lượt.