Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2084: Đế giả chân chính
Chỉ là giáo huấn một kẻ có lòng tự tin bay lên trời mà thôi.
- Được, Nghiêm Tiên Lộ, tới chiến đấu đi!
Sơn Quý Đồng ra tay trước.
Vèo, hắn hóa thành một đạo ánh sáng màu đen, chớp hiện, sau đó lại xuất hiện ở trước mặt Nghiêm Tiên Lộ, sau đó một quyền đánh tới.
Đây mặc dù chỉ là một quyền, lại là kéo lên khí thế lớn của thiên địa. trong toàn bộ thiên địa dường như chỉ còn lại có một quyền này, quay sang trấn áp Nghiêm Tiên Lộ.
Lao Tùng cũng ra tay. Một cánh tay đẩy ra, hóa thành một con rắn bạc, với răng nanh rõ ràng rất dài, lại hoàn toàn không khiến cho người ta ta có cảm giác dữ tợn, ngược lại lộ ra uy lực của thần thánh.
Rắn bạc chuyển động, đi sau mà tới trước, lao tới quấn về phía Nghiêm Tiên Lộ.
Vút.
Thân rắn lao đến trên người Nghiêm Tiên Lộ, chợt quấn lấy thân thể hắn, muốn cứng rắn ép hắn thành bánh nát.
- Nghiêm huynh, ngươi quá khinh địch!
Trong ánh mắt quyến rũ của Lao Tùng chớp động sự phẫn nộ. Bởi vì Nghiêm Tiên Lộ căn bản không có đánh trả, mặc cho con rắn bạc quấn đến trên người, cho thấy sự khinh miệt mãnh liệt của hắn.
Nghiêm Tiên Lộ chỉ lộ vẻ tươi cười. Hắn chờ đợi cho đến khi nắm đấm của Sơn Quý Đồng đánh qua, hắn mới từ từ ung dung đưa tay ra, từ trong thân rắn vùng thoát ra, một quyền nghênh đón.
Ầm!
Một đạo sóng xung kích đẩy ra, ầm ầm vọt về phía bốn phương tám hướng. Sau đó lại là một đợt sóng. Tiếp đó lại là một đợt sóng khác. Chí ít có chừng trăm đợt sóng xung kích lấy hình thức ánh sáng chói lòa khuếch tán ra bốn phía, có thể nói là vô cùng hoành tráng.
Sơn Quý Đồng và Lao Tùng đều biến sắc.
Sơn Quý Đồng chấn động kinh sợ. Nghiêm Tiên Lộ tùy ý đánh ra một quyền lại có thể ngăn cản được công kích của mình. Hơn nữa, vẫn là hắn bị hại một chút, bị chấn động bay ra ngoài. Mặc dù không có bị thương, nhưng chỗ chiến lực thua kém lại rất rõ ràng.
Mà Lao Tùng thì sao? Hắn biết rất rõ, con rắn bạc quấn thân khủng khiếp tới mức nào. Nhưng vừa rồi Nghiêm Tiên Lộ lại dễ dàng thoát ra được. Giống như đó không phải là con rắn ảo ảnh, mà chỉ là một sợi dây trói không chặt.
Nhưng sắc mặt của hai người lại khó coi hơn rất nhiều.
Bởi vì Nghiêm Tiên Lộ đang đồng thời đối đầu với hai người bọn họ. Hắn lấy một đấu với hai, vẫn thoải mái. Thậm chí còn chiếm thượng phong. Điều này bảo bọn họ tiếp nhận thế nào?
Bọn họ lại là... Đế giả!
Đế giả gặp cửu thiên, cúi xuống phàm trần, cao cao tại thượng, làm sao có thể bại được?
- Các ngươi chắc hẳn nên thể hiện thêm một chút một chút.
Nghiêm Tiên Lộ thản nhiên nói.
- Thế giới to lớn, thiên tài như mây. Các ngươi nhắm mắt làm liều, tự cho mình đã trở thành Đế giả, tưởng có thể là vô địch trong cùng giai sao?
- Đế giả cũng có phân ra cao thấp!
Thời điểm hắn nói ra câu cuối cùng, hắn phát ra ánh sáng vạn trượng. Nhuệ khí này, thần uy này dù thế nào cũng có không cách nào che lấp được.
Hắn, Nghiêm Tiên Lộ, vương của tiên lộ, mới thật sự là Đế giả!
Sơn Quý Đồng, Lao Tùng đều thoáng bị đoạt hồn. Mặc dù chỉ là qua một chiêu, tuy rằng bọn họ cũng còn có tuyệt chiêu kinh thiên chưa có sử dụng tới. Có thể đạt tới đến cấp bậc như bọn họ, ai cường đại hơn, giao thủ một cái liền rõ ràng.
Nghiêm Tiên Lộ, đúng là người mạnh nhất ở trong thế hệ trẻ của Đông Tiên Vực.
Không nói thực lực, chỉ nói khí phách trước mắt này, chính bọn họ rõ ràng kém hơn hắn. Điều này khiến cho bọn họ chung quy có một loại kích động muốn thần phục hắn, đi theo hắn đánh ra thiên hạ.
Bọn họ cảm thấy kinh hãi. Đường đường là một Đế giả làm sao có thể đi theo người khác được? Nhưng kích động như vậy dù bọn họ làm thế nào cũng không thể trấn áp được.
- Lăng Hàn! Lăng Hàn!
Đúng lúc này, chỉ nghe một giọng nói từ phía dưới truyền ra. Tuy rằng rất gấp gáp, lại có phần êm tai nói không nên lời.
Nghiêm Tiên Lộ kinh ngạc. Hắn đương nhiên biết Lăng Hàn là ai. Nhưng nữ tử này là ai?
Nơi này có đại đạo che lấp, nhãn lực của hắn không có cách nào phát huy được đến mức tận cùng. Hắn chỉ có thể nhìn thấy được một bóng người mơ hồ. Chỉ có điều, bóng người này đã lập tức trở nên rõ ràng. Nhất thời, một thiếu nữ mỹ lệ đến mức kinh người lọt vào trong tầm mắt của hắn.
Thật là đẹp. Hơn nữa còn thanh thuần, ngây thơ.
Tại sao có thể có nữ tử xinh đẹp như vậy, thuần khiết như thế?
Cho dù với đạo tâm của Nghiêm Tiên Lộ cũng khẽ run lên, sau đó hồn lại lập tức trở về. Trước khi đạt được Tiên Vương cửu trọng, hắn chắc chắn sẽ không suy nghĩ tới chuyện gì ngoài võ đạo.
A, nữ tử này... Hắn tuyệt đối không mời!
Tuy rằng lần này có rất nhiều người tới. Nhưng mỗi một người đều do Nghiêm Tiên Lộ tinh tế lựa tuyển. Tuyệt không có hạng người thật giả lẫn lộn. Mà lấy năng lực trí nhớ của hắn, mời ai, bộ dạng người đó thế nào, hắn đương nhiên nhớ rõ.
Hơn nữa, ở dưới chân núi hắn cũng chưa từng gặp qua người thiếu nữ này.
Tốc độ thật nhanh!
Hắn lập tức chấn động kinh sợ. Thiếu nữ này nhất định phải xuất phát chậm hơn so với bọn họ, lại có thể chỉ tới chậm hơn so với mình một lúc như vậy. Thực lực này thực sự đạt được một tiêu chuẩn nhất định.
Kỳ quái. Xuất hiện một thiên kiêu như vậy, tại sao hắn lại có thể không biết được?
Sơn Quý Đồng, Lao Tùng cũng dâng lên ý tưởng giống nhau. Có thể chậm hơn so với bọn họ chỉ một chút xíu như vậy, phần thực lực này thực sự kinh người. Mà mặc dù Đông Tiên Vực có rộng lớn đến kinh người, bọn họ cũng không có khả năng đi tất cả các nơi, biết rõ tất cả các thiên kiêu. Nhưng những người nổi tiếng chắc hẳn cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Trời ạ!
Ba người Nghiêm Tiên Lộ có một ý niệm còn chưa có thay đổi, trên mặt đều lộ ra vẻ chấn động kinh sợ mãnh liệt. Bởi vì thiếu nữ không có khả năng chỉ đi một mình. Nàng còn dẫn theo một "đại quân".
Đại quân ký ức Tiên Vương diễn hóa thể.
Đại quân. Đây là một khái niệm thế nào?
Số lượng nhiều tới một trình độ nhất định, có khả năng gọi là đại quân. Phía sau lưng thiếu nữ, số lượng diễn hóa thể chí ít phải tính bằng trăm, giống như ngựa hoang lao nhanh, từng đợt xông qua. Từ mấy trăm biến thành mấy nghìn. Sau đó là hơn vạn!
Trời ạ!
Cho dù là thiên kiêu tuyệt đỉnh giống như Nghiêm Tiên Lộ cũng thiếu chút nữa kinh sợ kêu lên. Thiếu nữ này là rốt cuộc là ai, lại có thể chọc tới nhiều diễn hóa thể như vậy?
Mấu chốt là, nàng lại còn có thể một đường vượt lên trước, căn bản không chịu bất kỳ thiệt hại nào.
Nếu không, nàng đã sớm bị chặn lại, bị những diễn hóa thể kia nhấn chìm.
Thần Đạo Đan Tôn
- Được, Nghiêm Tiên Lộ, tới chiến đấu đi!
Sơn Quý Đồng ra tay trước.
Vèo, hắn hóa thành một đạo ánh sáng màu đen, chớp hiện, sau đó lại xuất hiện ở trước mặt Nghiêm Tiên Lộ, sau đó một quyền đánh tới.
Đây mặc dù chỉ là một quyền, lại là kéo lên khí thế lớn của thiên địa. trong toàn bộ thiên địa dường như chỉ còn lại có một quyền này, quay sang trấn áp Nghiêm Tiên Lộ.
Lao Tùng cũng ra tay. Một cánh tay đẩy ra, hóa thành một con rắn bạc, với răng nanh rõ ràng rất dài, lại hoàn toàn không khiến cho người ta ta có cảm giác dữ tợn, ngược lại lộ ra uy lực của thần thánh.
Rắn bạc chuyển động, đi sau mà tới trước, lao tới quấn về phía Nghiêm Tiên Lộ.
Vút.
Thân rắn lao đến trên người Nghiêm Tiên Lộ, chợt quấn lấy thân thể hắn, muốn cứng rắn ép hắn thành bánh nát.
- Nghiêm huynh, ngươi quá khinh địch!
Trong ánh mắt quyến rũ của Lao Tùng chớp động sự phẫn nộ. Bởi vì Nghiêm Tiên Lộ căn bản không có đánh trả, mặc cho con rắn bạc quấn đến trên người, cho thấy sự khinh miệt mãnh liệt của hắn.
Nghiêm Tiên Lộ chỉ lộ vẻ tươi cười. Hắn chờ đợi cho đến khi nắm đấm của Sơn Quý Đồng đánh qua, hắn mới từ từ ung dung đưa tay ra, từ trong thân rắn vùng thoát ra, một quyền nghênh đón.
Ầm!
Một đạo sóng xung kích đẩy ra, ầm ầm vọt về phía bốn phương tám hướng. Sau đó lại là một đợt sóng. Tiếp đó lại là một đợt sóng khác. Chí ít có chừng trăm đợt sóng xung kích lấy hình thức ánh sáng chói lòa khuếch tán ra bốn phía, có thể nói là vô cùng hoành tráng.
Sơn Quý Đồng và Lao Tùng đều biến sắc.
Sơn Quý Đồng chấn động kinh sợ. Nghiêm Tiên Lộ tùy ý đánh ra một quyền lại có thể ngăn cản được công kích của mình. Hơn nữa, vẫn là hắn bị hại một chút, bị chấn động bay ra ngoài. Mặc dù không có bị thương, nhưng chỗ chiến lực thua kém lại rất rõ ràng.
Mà Lao Tùng thì sao? Hắn biết rất rõ, con rắn bạc quấn thân khủng khiếp tới mức nào. Nhưng vừa rồi Nghiêm Tiên Lộ lại dễ dàng thoát ra được. Giống như đó không phải là con rắn ảo ảnh, mà chỉ là một sợi dây trói không chặt.
Nhưng sắc mặt của hai người lại khó coi hơn rất nhiều.
Bởi vì Nghiêm Tiên Lộ đang đồng thời đối đầu với hai người bọn họ. Hắn lấy một đấu với hai, vẫn thoải mái. Thậm chí còn chiếm thượng phong. Điều này bảo bọn họ tiếp nhận thế nào?
Bọn họ lại là... Đế giả!
Đế giả gặp cửu thiên, cúi xuống phàm trần, cao cao tại thượng, làm sao có thể bại được?
- Các ngươi chắc hẳn nên thể hiện thêm một chút một chút.
Nghiêm Tiên Lộ thản nhiên nói.
- Thế giới to lớn, thiên tài như mây. Các ngươi nhắm mắt làm liều, tự cho mình đã trở thành Đế giả, tưởng có thể là vô địch trong cùng giai sao?
- Đế giả cũng có phân ra cao thấp!
Thời điểm hắn nói ra câu cuối cùng, hắn phát ra ánh sáng vạn trượng. Nhuệ khí này, thần uy này dù thế nào cũng có không cách nào che lấp được.
Hắn, Nghiêm Tiên Lộ, vương của tiên lộ, mới thật sự là Đế giả!
Sơn Quý Đồng, Lao Tùng đều thoáng bị đoạt hồn. Mặc dù chỉ là qua một chiêu, tuy rằng bọn họ cũng còn có tuyệt chiêu kinh thiên chưa có sử dụng tới. Có thể đạt tới đến cấp bậc như bọn họ, ai cường đại hơn, giao thủ một cái liền rõ ràng.
Nghiêm Tiên Lộ, đúng là người mạnh nhất ở trong thế hệ trẻ của Đông Tiên Vực.
Không nói thực lực, chỉ nói khí phách trước mắt này, chính bọn họ rõ ràng kém hơn hắn. Điều này khiến cho bọn họ chung quy có một loại kích động muốn thần phục hắn, đi theo hắn đánh ra thiên hạ.
Bọn họ cảm thấy kinh hãi. Đường đường là một Đế giả làm sao có thể đi theo người khác được? Nhưng kích động như vậy dù bọn họ làm thế nào cũng không thể trấn áp được.
- Lăng Hàn! Lăng Hàn!
Đúng lúc này, chỉ nghe một giọng nói từ phía dưới truyền ra. Tuy rằng rất gấp gáp, lại có phần êm tai nói không nên lời.
Nghiêm Tiên Lộ kinh ngạc. Hắn đương nhiên biết Lăng Hàn là ai. Nhưng nữ tử này là ai?
Nơi này có đại đạo che lấp, nhãn lực của hắn không có cách nào phát huy được đến mức tận cùng. Hắn chỉ có thể nhìn thấy được một bóng người mơ hồ. Chỉ có điều, bóng người này đã lập tức trở nên rõ ràng. Nhất thời, một thiếu nữ mỹ lệ đến mức kinh người lọt vào trong tầm mắt của hắn.
Thật là đẹp. Hơn nữa còn thanh thuần, ngây thơ.
Tại sao có thể có nữ tử xinh đẹp như vậy, thuần khiết như thế?
Cho dù với đạo tâm của Nghiêm Tiên Lộ cũng khẽ run lên, sau đó hồn lại lập tức trở về. Trước khi đạt được Tiên Vương cửu trọng, hắn chắc chắn sẽ không suy nghĩ tới chuyện gì ngoài võ đạo.
A, nữ tử này... Hắn tuyệt đối không mời!
Tuy rằng lần này có rất nhiều người tới. Nhưng mỗi một người đều do Nghiêm Tiên Lộ tinh tế lựa tuyển. Tuyệt không có hạng người thật giả lẫn lộn. Mà lấy năng lực trí nhớ của hắn, mời ai, bộ dạng người đó thế nào, hắn đương nhiên nhớ rõ.
Hơn nữa, ở dưới chân núi hắn cũng chưa từng gặp qua người thiếu nữ này.
Tốc độ thật nhanh!
Hắn lập tức chấn động kinh sợ. Thiếu nữ này nhất định phải xuất phát chậm hơn so với bọn họ, lại có thể chỉ tới chậm hơn so với mình một lúc như vậy. Thực lực này thực sự đạt được một tiêu chuẩn nhất định.
Kỳ quái. Xuất hiện một thiên kiêu như vậy, tại sao hắn lại có thể không biết được?
Sơn Quý Đồng, Lao Tùng cũng dâng lên ý tưởng giống nhau. Có thể chậm hơn so với bọn họ chỉ một chút xíu như vậy, phần thực lực này thực sự kinh người. Mà mặc dù Đông Tiên Vực có rộng lớn đến kinh người, bọn họ cũng không có khả năng đi tất cả các nơi, biết rõ tất cả các thiên kiêu. Nhưng những người nổi tiếng chắc hẳn cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Trời ạ!
Ba người Nghiêm Tiên Lộ có một ý niệm còn chưa có thay đổi, trên mặt đều lộ ra vẻ chấn động kinh sợ mãnh liệt. Bởi vì thiếu nữ không có khả năng chỉ đi một mình. Nàng còn dẫn theo một "đại quân".
Đại quân ký ức Tiên Vương diễn hóa thể.
Đại quân. Đây là một khái niệm thế nào?
Số lượng nhiều tới một trình độ nhất định, có khả năng gọi là đại quân. Phía sau lưng thiếu nữ, số lượng diễn hóa thể chí ít phải tính bằng trăm, giống như ngựa hoang lao nhanh, từng đợt xông qua. Từ mấy trăm biến thành mấy nghìn. Sau đó là hơn vạn!
Trời ạ!
Cho dù là thiên kiêu tuyệt đỉnh giống như Nghiêm Tiên Lộ cũng thiếu chút nữa kinh sợ kêu lên. Thiếu nữ này là rốt cuộc là ai, lại có thể chọc tới nhiều diễn hóa thể như vậy?
Mấu chốt là, nàng lại còn có thể một đường vượt lên trước, căn bản không chịu bất kỳ thiệt hại nào.
Nếu không, nàng đã sớm bị chặn lại, bị những diễn hóa thể kia nhấn chìm.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2084: Đế giả chân chính
10.0/10 từ 37 lượt.