Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2070: Lên
Nghiêm Tiên Lộ lãnh đạm nói:
- Không tới đỉnh núi, nghe cũng không có ý nghĩa.
Không tới đỉnh núi sẽ không có tư cách nghe!
Lăng Hàn cũng sinh ra hứng thú, Nghiêm Tiên Lộ muốn làm gì?
Nơi này là vùng đất Vĩnh Xương Tiên Vương đắc đạo, cũng là cơ duyên một kỷ nguyên có một, hắn không do dự chia sẻ với người khác, hắn rộng lượng vậy sao?
Hơn nữa tư cách tham gia vào chính là lên đỉnh núi, đó là chuyện gì?
Chẳng lẽ có liên quan tới thủy triều hắc ám sao?
Lăng Hàn bất động thanh sắc, hắn nói với Thiên Phượng Thần Nữ:
- Phượng Nhi, ngươi đi vào không gian thần khí đi.
- Ân!
Thiên Phượng Thần Nữ gật đầu, nàng không phải vương giả, thậm chí còn không bước vào Trảm Trần, đương nhiên không có tư cách xen vào việc này.
Lăng Hàn thu Thiên Phượng Thần Nữ vào Hắc Tháp, lại không quản tới Nhu Yêu Nữ.
- Ai, người nào đó!
Nhu Yêu Nữ cố ý thở dài.
Lăng Hàn làm như không nghe thấy, yêu nữ này không để ý tới là tốt rồi, nếu không nàng sẽ càng ngày càng lấn tới.
- Thời điểm tam tinh hội tụ đã tới.
Đột nhiên Nghiêm Tiên Lộ nói ra, ngón tay chỉ bầu trời, có ba khỏa sao sáng ngời xuất hiện, chúng tạo thành đường thẳng với nhau.
- Hiện tại có thể đi lên, thiên địa đại đạo đã vận chuyển, nếu ai có thể đi tới đỉnh núi ngồi lên tảng đá sư ta thành đạo sẽ đạt được đại cơ duyên.
- Cho nên, các vị, bắt đầu hành động đi.
Khí tức không thể gọi tên bộc phát, ngọn núi dường như sinh ra biến hóa kỳ diệu nói không nên lời.
Nghiêm Tiên Lộ dẫn đầu xuất phát, hắn bắt đầu tiến lên.
Lao Tùng, Sơn Quý Đồng cũng cất bước, chỉ hơi rớt lại phía sau mà thôi. Ba người cùng đi lên đỉnh núi, ba tên tùy tùng của Nghiêm Tiên Lộ đứng tại chỗ không đi lên.
Bọn họ nhìn Lăng Hàn, ánh mắt mang theo thần sắc âm lãnh.
Triệu Thanh Phong bị Lăng Hàn đuổi giết, đương nhiên bọn họ xem Lăng Hàn là thù địch, nếu không phải Nghiêm Tiên Lộ không đồng ý, bọn họ đã ra tay rồi.
Lăng Hàn cũng không đặt bọn họ vào lòng, thực lực chỉ tương đương với Triệu Thanh Phong mà thôi, hắn không có gì phải sợ.
Lăng Hàn kéo tay Nữ Hoàng, Nhu Yêu Nữ lại kích động, nàng dù thế nào cũng muốn biết mình kém thiên kiêu chân chính bao nhiêu.
Những người khác cũng lộ ra chiến ý, ai không muốn trở thành vương giả đỉnh cấp ngạo thị thiên hạ?
Đây là thiên đại cơ hội.
Tiên Vương thành đạo, một kỷ nguyên luân hồi, tạo hóa nơi này lớn cỡ nào?
Lăng Hàn nhìn về phía Nữ Hoàng, nói:
- Có lẽ đây là cơ hội chúng ta thành tựu ngũ trảm.
- Ân!
Nữ Hoàng gật đầu, mặc dù bọn họ không so chiêu với ngũ trảm nhưng lại cảm nhận khí tức đẳng cấp, có thể nói là có hiểu rõ, nếu như có đại cơ duyên, luyện hóa Thiên Đạo Ngọc, có lẽ bọn họ sẽ tiến vào ngũ trảm.
Thời điểm tam tinh hội tụ, quả nhiên khí tức quỷ dị trên thánh sơn biến mất, không hề đặt chân gian nan như trước.
Dù thế cũng rất khó khăn.
Đừng nhìn ba người Nghiêm Tiên Lộ đi rất dễ dàng, đó là bởi vì bọn họ là cường giả ngũ trảm, người ta ở Trảm Trần Cảnh đã có thực lực Phân Hồn. Không nói ai khác, chỉ Lăng Hàn đặt chân cũng cảm thấy áp lực gian nan, lưng của hắn cũng còng xuống.
Nữ Hoàng cũng khá tốt, chỉ hơi cố sức, Nhu Yêu Nữ kinh hô một tiếng, suýt nữa ngã xuống mặt đất.
Hai bàn tay lớn đưa qua, nói là muốn vịn nhưng góc độ hai tay của hắn là muốn ôm dưới vai Nhu Yêu Nữ, từ đó bóp thẳng vào ngực nàng, bộ dạng cực kỳ dâm tà.
Hết lần này tới lần khác Nhu Yêu Nữ bị khí thế ngăn cản, căn bản không có biện pháp trốn tránh, trong mắt đầy giận dữ.
Đó là một người trẻ tuổi mặc áo tím, khóe miệng của hắn còn nở nụ cười đầy tà khí, đương nhiên là hắn cố ý chiếm chút tiện nghi. Đương nhiên hắn cũng có tự tin tuyệt đối, dùng thân phận của hắn, thực lực và địa vị, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay thì yêu tinh này sẽ chủ động yêu thương nhớ nhung.
Ba, hai tay của hắn xiết chặt, nội tâm thầm thoải mái, đột nhiên có cảm giác kỳ quái, ồ, cảm xúc không đúng!
Một là quá cứng, hai là hình dạng không đúng!
Hắn mở to mắt, cũng không phải cầm lấy tay của mỹ nhân như ngọc, mà là cái chân, đế giày còn dính bùn đất cực bẩn.
- Ta không phải người tùy tiện, ngươi sờ chân ta làm gì?
Lăng Hàn cười nói.
Người áo tím buông tay lui ra phía sau, bộ dạng tránh né vội vàng, sắc mặt cực kỳ chán ghét, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trước kia chính là gia hỏa này chọc vào một chân, một tay kéo Nhu Yêu Nữ tới bên cạnh sau đó thay thế vào.
Đương nhiên là chân, từ đó muốn buồn nôn hắn một hồi.
Tuy Lăng Hàn không có ý thu đại yêu tinh nhưng đồng hành một hồi, hắn không muốn nhìn nàng bị kẻ khác chiếm tiện nghi, bởi vậy quyết đoán ra tay, cười nói::
- Ngươi sờ chân ta, có ý định bồi thường thế nào?
Gia hỏa rất tốt, dám lừa bịp mồm mép với hắn?
- Ah, ta biết rõ ngươi là tân tấn Thánh Tử của thành Đan Đạo đúng không?
Người trẻ tuổi kia nói thân phận của Lăng Hàn.
Trước kia thành Đan Đạo quảng mời thế lực thiên hạ tới xem lễ, người trẻ tuổi kia và Bạch Dương giáo cũng thu được thư mời, Bạch Dương giáo chính là đại giáo Tiên Vương lục trọng, đây là tồn tại tôn quý cỡ nào?
Thiếp mời này thành Đan Đạo nhất định phải phát, đây là tôn trọng cần thiết, nhưng Bạch Dương giáo tới hay không là chuyện của Bạch Dương giáo, quá cao cao tại thượng, cao hứng có thể nể tình, mất hứng không tới.
Nhưng hình ảnh của Lăng Hàn cũng truyền khắp thế lực đông tiên vực đây là một loại tuyên truyền người này là Thánh Tử thành Đan Đạo, về sau gặp gỡ nhớ cho vài phần mặt mũi.
Lăng Hàn suy nghĩ ra hiểu ra, nói:
- Ngươi lôi kéo làm quen với ta cũng vô dụng, nhanh bồi thường tiền!
Khóe miệng người trẻ tuổi áo tím co giật, hắn không cẩn thận sờ bàn chân thối của Lăng Hàn, hiện tại vẫn buồn nôn, ngươi rõ ràng còn ác nhân cáo trạng trước? Hắn điềm nhiên nói:
- Thánh Tử thành Đan Đạo, trong mắt ngươi có lẽ rất khó lường, trong mắt Thương Đạt ta chỉ là con rệp!
- Ngươi sưu nhân tác quái, cẩn thận ta ra tay độc ác vô tình!
Hắn cũng không phải khuếch đại, thành Đan Đạo chỉ miễn cưỡng có thể xưng là thế lực ngũ tinh, cũng như Lôi Vân Điện, Tử Hà gia chịu nể tình, một khi so sánh với thế lực Tiên Vương nhị trọng, Tiên Vương tam trọng thì thành Đan Đạo tính là cái gì?
Đan sư siêu nhiên thì như thế nào? Toàn bộ cầm xuống, bức hắn luyện đan, ngươi xem có bao nhiêu đan sư có cốt khí nói không.
Thần Đạo Đan Tôn
- Không tới đỉnh núi, nghe cũng không có ý nghĩa.
Không tới đỉnh núi sẽ không có tư cách nghe!
Lăng Hàn cũng sinh ra hứng thú, Nghiêm Tiên Lộ muốn làm gì?
Nơi này là vùng đất Vĩnh Xương Tiên Vương đắc đạo, cũng là cơ duyên một kỷ nguyên có một, hắn không do dự chia sẻ với người khác, hắn rộng lượng vậy sao?
Hơn nữa tư cách tham gia vào chính là lên đỉnh núi, đó là chuyện gì?
Chẳng lẽ có liên quan tới thủy triều hắc ám sao?
Lăng Hàn bất động thanh sắc, hắn nói với Thiên Phượng Thần Nữ:
- Phượng Nhi, ngươi đi vào không gian thần khí đi.
- Ân!
Thiên Phượng Thần Nữ gật đầu, nàng không phải vương giả, thậm chí còn không bước vào Trảm Trần, đương nhiên không có tư cách xen vào việc này.
Lăng Hàn thu Thiên Phượng Thần Nữ vào Hắc Tháp, lại không quản tới Nhu Yêu Nữ.
- Ai, người nào đó!
Nhu Yêu Nữ cố ý thở dài.
Lăng Hàn làm như không nghe thấy, yêu nữ này không để ý tới là tốt rồi, nếu không nàng sẽ càng ngày càng lấn tới.
- Thời điểm tam tinh hội tụ đã tới.
Đột nhiên Nghiêm Tiên Lộ nói ra, ngón tay chỉ bầu trời, có ba khỏa sao sáng ngời xuất hiện, chúng tạo thành đường thẳng với nhau.
- Hiện tại có thể đi lên, thiên địa đại đạo đã vận chuyển, nếu ai có thể đi tới đỉnh núi ngồi lên tảng đá sư ta thành đạo sẽ đạt được đại cơ duyên.
- Cho nên, các vị, bắt đầu hành động đi.
Khí tức không thể gọi tên bộc phát, ngọn núi dường như sinh ra biến hóa kỳ diệu nói không nên lời.
Nghiêm Tiên Lộ dẫn đầu xuất phát, hắn bắt đầu tiến lên.
Lao Tùng, Sơn Quý Đồng cũng cất bước, chỉ hơi rớt lại phía sau mà thôi. Ba người cùng đi lên đỉnh núi, ba tên tùy tùng của Nghiêm Tiên Lộ đứng tại chỗ không đi lên.
Bọn họ nhìn Lăng Hàn, ánh mắt mang theo thần sắc âm lãnh.
Triệu Thanh Phong bị Lăng Hàn đuổi giết, đương nhiên bọn họ xem Lăng Hàn là thù địch, nếu không phải Nghiêm Tiên Lộ không đồng ý, bọn họ đã ra tay rồi.
Lăng Hàn cũng không đặt bọn họ vào lòng, thực lực chỉ tương đương với Triệu Thanh Phong mà thôi, hắn không có gì phải sợ.
Lăng Hàn kéo tay Nữ Hoàng, Nhu Yêu Nữ lại kích động, nàng dù thế nào cũng muốn biết mình kém thiên kiêu chân chính bao nhiêu.
Những người khác cũng lộ ra chiến ý, ai không muốn trở thành vương giả đỉnh cấp ngạo thị thiên hạ?
Đây là thiên đại cơ hội.
Tiên Vương thành đạo, một kỷ nguyên luân hồi, tạo hóa nơi này lớn cỡ nào?
Lăng Hàn nhìn về phía Nữ Hoàng, nói:
- Có lẽ đây là cơ hội chúng ta thành tựu ngũ trảm.
- Ân!
Nữ Hoàng gật đầu, mặc dù bọn họ không so chiêu với ngũ trảm nhưng lại cảm nhận khí tức đẳng cấp, có thể nói là có hiểu rõ, nếu như có đại cơ duyên, luyện hóa Thiên Đạo Ngọc, có lẽ bọn họ sẽ tiến vào ngũ trảm.
Thời điểm tam tinh hội tụ, quả nhiên khí tức quỷ dị trên thánh sơn biến mất, không hề đặt chân gian nan như trước.
Dù thế cũng rất khó khăn.
Đừng nhìn ba người Nghiêm Tiên Lộ đi rất dễ dàng, đó là bởi vì bọn họ là cường giả ngũ trảm, người ta ở Trảm Trần Cảnh đã có thực lực Phân Hồn. Không nói ai khác, chỉ Lăng Hàn đặt chân cũng cảm thấy áp lực gian nan, lưng của hắn cũng còng xuống.
Nữ Hoàng cũng khá tốt, chỉ hơi cố sức, Nhu Yêu Nữ kinh hô một tiếng, suýt nữa ngã xuống mặt đất.
Hai bàn tay lớn đưa qua, nói là muốn vịn nhưng góc độ hai tay của hắn là muốn ôm dưới vai Nhu Yêu Nữ, từ đó bóp thẳng vào ngực nàng, bộ dạng cực kỳ dâm tà.
Hết lần này tới lần khác Nhu Yêu Nữ bị khí thế ngăn cản, căn bản không có biện pháp trốn tránh, trong mắt đầy giận dữ.
Đó là một người trẻ tuổi mặc áo tím, khóe miệng của hắn còn nở nụ cười đầy tà khí, đương nhiên là hắn cố ý chiếm chút tiện nghi. Đương nhiên hắn cũng có tự tin tuyệt đối, dùng thân phận của hắn, thực lực và địa vị, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay thì yêu tinh này sẽ chủ động yêu thương nhớ nhung.
Ba, hai tay của hắn xiết chặt, nội tâm thầm thoải mái, đột nhiên có cảm giác kỳ quái, ồ, cảm xúc không đúng!
Một là quá cứng, hai là hình dạng không đúng!
Hắn mở to mắt, cũng không phải cầm lấy tay của mỹ nhân như ngọc, mà là cái chân, đế giày còn dính bùn đất cực bẩn.
- Ta không phải người tùy tiện, ngươi sờ chân ta làm gì?
Lăng Hàn cười nói.
Người áo tím buông tay lui ra phía sau, bộ dạng tránh né vội vàng, sắc mặt cực kỳ chán ghét, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trước kia chính là gia hỏa này chọc vào một chân, một tay kéo Nhu Yêu Nữ tới bên cạnh sau đó thay thế vào.
Đương nhiên là chân, từ đó muốn buồn nôn hắn một hồi.
Tuy Lăng Hàn không có ý thu đại yêu tinh nhưng đồng hành một hồi, hắn không muốn nhìn nàng bị kẻ khác chiếm tiện nghi, bởi vậy quyết đoán ra tay, cười nói::
- Ngươi sờ chân ta, có ý định bồi thường thế nào?
Gia hỏa rất tốt, dám lừa bịp mồm mép với hắn?
- Ah, ta biết rõ ngươi là tân tấn Thánh Tử của thành Đan Đạo đúng không?
Người trẻ tuổi kia nói thân phận của Lăng Hàn.
Trước kia thành Đan Đạo quảng mời thế lực thiên hạ tới xem lễ, người trẻ tuổi kia và Bạch Dương giáo cũng thu được thư mời, Bạch Dương giáo chính là đại giáo Tiên Vương lục trọng, đây là tồn tại tôn quý cỡ nào?
Thiếp mời này thành Đan Đạo nhất định phải phát, đây là tôn trọng cần thiết, nhưng Bạch Dương giáo tới hay không là chuyện của Bạch Dương giáo, quá cao cao tại thượng, cao hứng có thể nể tình, mất hứng không tới.
Nhưng hình ảnh của Lăng Hàn cũng truyền khắp thế lực đông tiên vực đây là một loại tuyên truyền người này là Thánh Tử thành Đan Đạo, về sau gặp gỡ nhớ cho vài phần mặt mũi.
Lăng Hàn suy nghĩ ra hiểu ra, nói:
- Ngươi lôi kéo làm quen với ta cũng vô dụng, nhanh bồi thường tiền!
Khóe miệng người trẻ tuổi áo tím co giật, hắn không cẩn thận sờ bàn chân thối của Lăng Hàn, hiện tại vẫn buồn nôn, ngươi rõ ràng còn ác nhân cáo trạng trước? Hắn điềm nhiên nói:
- Thánh Tử thành Đan Đạo, trong mắt ngươi có lẽ rất khó lường, trong mắt Thương Đạt ta chỉ là con rệp!
- Ngươi sưu nhân tác quái, cẩn thận ta ra tay độc ác vô tình!
Hắn cũng không phải khuếch đại, thành Đan Đạo chỉ miễn cưỡng có thể xưng là thế lực ngũ tinh, cũng như Lôi Vân Điện, Tử Hà gia chịu nể tình, một khi so sánh với thế lực Tiên Vương nhị trọng, Tiên Vương tam trọng thì thành Đan Đạo tính là cái gì?
Đan sư siêu nhiên thì như thế nào? Toàn bộ cầm xuống, bức hắn luyện đan, ngươi xem có bao nhiêu đan sư có cốt khí nói không.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2070: Lên
10.0/10 từ 37 lượt.