Thần Đạo Đan Tôn
Chương 2002: Cạnh tranh khác thường
- Thành Đan Đạo, thế lực tứ tinh, hơn nữa chúng ta không phải thế lực tứ tinh bình thường, thành Đan Đạo hội tụ hơn chín thành đan sư của đông tiên vực, có thể nói như vậy, cả tiên vực chí ít có bốn thành đan dược từ thành Đan Đạo chúng ta đưa ra ngoài.
Ah, thì ra là đan sư.
Trong đầu Lăng Hàn hiểu rõ ràng, nói:
- Ba người các ngươi là đối thủ cạnh tranh của Lỗ Tiên Minh phái tới:
Liên quan đến đấu tranh quyền lực cho tới bây giờ đều rất tàn khốc, người một nhà cũng có thể xung đột vũ trang. Lăng Hàn từ lúc ở tiểu thế giới đã trải qua, thấu hiểu rất rõ, đến Tiên vực cũng không có gì khác nhau.
Từ tiểu thế giới đến tiên vực, thứ biến hóa chỉ là thực lực, không thay đổi chính là nhân tâm.
Ba người kia không có trả lời, hoàn toàn cam chịu.
Lăng Hàn cũng không đặt trong lòng, nói:
- Các ngươi người một nhà đánh sống đánh chết cũng không liên quan gì tới ta. Nhưng ta cũng không có thói quen lấy mạng kẻ vô tội, các ngươi nên móc đồ trong người ra đi, bèo nước gặp nhau, lập tức đi ngay, ta không cho ký sổ.
- Các hạ, chẳng lẽ ngươi không rõ sao, thiếu chủ nhà ta chính Thánh Tử thành Đan Đạo!
Một tên hộ nói ra, nhắc nhở Lăng Hàn một tiếng.
Thánh Tử thành Đan Đạo, thuộc hạ có thể thuyên chuyển vô số đan sư, mỗi một gã đan sư có bao nhiêu nhân mạch?
Đây là lực lượng vô cùng khủng bố!
Có thể nói như vậy, chưởng khống thành Đan Đạo tuyệt đối là đẹ nhất nhân dưới Tiên Vương, cho dù thế lực tứ tinh cũng không dám trêu chọc. Mà nói đến tài lực, có thể so sánh với thành Đan Đạo cũng chỉ có Trọng Binh Các.
Tuy ngươi có thực lực rất mạnh nhưng cũng chỉ là tam trảm, nếu không phải tình huống lần này đặc thù, cần phải nịnh hót ngươi hay sao?
Lăng Hàn nhìn sang người nọ, trên mặt mang theo bất mãn:
- Ta đang làm việc buôn bán ngươi dán phá quán của ta?
Hắn đánh một chưởng về phía tên hộ vệ, tên hộ vệ kia lập tức đặt mông ngồi dưới đất, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Thật đáng sợ, tuy hắn cũng không có bị thương nhưng khí thế bá tuyệt đó làm hắn giật mình.
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt, hắn cười nói:
- Được rồi, chúng ta tiếp tục.
Lúc này mọi người không đánh nhau, thực lực của Lăng Hàn nghiền áp tất cả, chỉ cần hắn thiên hướng bên nào, bên đó tuyệt đối giành thắng lợi, còn đánh cái gì chứ?
Lỗ Tiên Minh cũng cau mày, lần này đi ra ngoài không mang theo bao nhiêu tinh thạch, chỉ sợ chưa chắc đấu thắng ba người kia.
Ba ba ba, hai bên bắt đầu gom tiền.
Từng khối tinh thạch, thần thiết mang ra khỏi không gian thần khí, phân biệt chồng chất hai bên.
Hết lần này tới lần khác Lăng Hàn vẫn thúc bọn họ kêu giá, hai bên không dám buông lỏng, dốc sức liều mạng đào của cải.
Nói thật, bảy tên hộ vệ không có bao nhiêu gia sản, đầu to đều nhờ vào Lỗ Tiên Minh chống đỡ, mà ba gã kẻ đánh lén là sát thủ, tích lũy không ít tài phú, bởi vậy song phương khó phân thắng bại.
- Cố gắng lên! Cố gắng lên!
Càng càng về sau, bọn họ móc đồ vật càng chậm, bởi vì lục tung, thực sự không tìm ra thứ gì đáng giá.
Sau khi song phương đào ra mọi thứ, Lăng Hàn nhìn ba tên sát thủ, cười nói:
- Chúc mừng các ngươi, thắng được trận đấu. Ân, các ngươi có cảm giác gì muốn nói hay không?
Ngươi cũng quá hố người mà!
Ba gã sát thủ nói thầm trong lòng, đây là lời tâm huyết của bọn họ, tuy thắng trong cạnh tranh nhưng nội tình của bọn họ bị lấy sạch.
Khá tốt, giết Lỗ Tiên Minh thì có thể thu lại lợi nhuận.
Sắc mặt Lỗ Tiên Minh biến hóa, bảy tên thủ hạ càng giận dữ, liên tục nắm vũ khí thủ hộ chung quanh Lỗ Tiên Minh.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói:
- Các ngươi có thể lăn.
Ba gã sát thủ khẽ giật mình, không phải chúng ta thắng sao? Tại sao lại lăn!
- Đây là các ngươi bồi thường tổn thất cho ta, ta lúc nào nói cho các ngươi giết người?
Lăng Hàn nói:
- Còn chưa cút, bằng không lại bắt đầu cạnh tranh tiếp.
Ba gã sát thủ nghe xong tức giận xanh mặt, vội vàng chạy đi, nội tâm thầm thề, đời này sẽ không gặp lại Lăng Hàn.
Ân, đây không phải là thề, mà là cầu nguyện, dù sao bon họ không có lực đấu với hắn.
Đám người Lỗ Tiên Minh thở ra một hơi, lúc này bởi vì Lăng Hàn lấy toàn bộ gia sản của ba tên sát thủ, bọn họ cũng không có ý buông tha.
- Các hạ, ngươi ——
Hộ vệ không nhịn được lên tiếng, ngươi cầm đồ vật của chúng ta làm gì?
Lăng Hàn trừng hắn, nói:
- Ngươi có hiểu quy tắc hay không? Chẳng lẽ ta cứu thiếu chủ các ngươi một mạng, cầm chút thù lao không đúng sao? Các ngươi xem ta là ai? Tiên Vương đại thiện nhân sao?
Bảy tên hộ vệ lập tức im lặng, thế mới biết Lăng Hàn có bao nhiêu đen, căn bản chính là ăn sạch hai đầu.
Lỗ Tiên Minh vỗ tay cười to, nói:
- Nhân huynh thật sự là một diệu nhân, xin hỏi xưng hô như thế nào?
- Lăng Hàn.
Lăng Hàn thuận miệng nói ra, hắn thu toàn bộ vào trong Hắc Tháp.
- Lăng huynh, có nguyện làm việc cho ta, thù lao nha, tùy ngươi báo!
Lỗ Tiên Minh ngạo nghễ nói ra, hắn thật sự có thực lực như thế, thế lực tứ tinh mạnh nhất thành Đan Đạo, ngay cả Trọng Binh Các cũng trố mắt nhìn theo, miễn cưỡng lắm mới có thể so sánh.
Lăng Hàn cười nói:
- Thật sự tùy tiện báo?
- Cứ mở miệng.
Lỗ Tiên Minh cũng cười nói.
Tuy hắn là thiên tài đan đạo nhưng cũng có thành tựu xuất sắc ở phương diện võ đạo, chính là cấp vương giả, Hắn tự nghĩ độ cao võ đạo không bằng Lăng Hàn cho nên mới có tâm mời chào.
Thiên tài như thế làm việc cho hắn, địa vị của hắn càng củng cố.
Bọn họ cạnh tranh với Thánh Tử khác, cho phép ra tay với nhau nhưng phải cảnh giới tương đương, nếu không sẽ vi phạm giáo quy, bọn họ chẳng những tước đoạt thân phận Thánh Tử, thậm chí còn xử tử.
Cạnh tranh thì cạnh tranh, quy củ là quy củ, không thể xằng bậy.
Lăng Hàn cùng giai vô địch, tuyệt đối có thể giúp đỡ hắn trèo lên đỉnh.
Lăng Hàn nói:
- Ta không tham lam, ví dụ như Tiên Vương pháp, cho ta mười bộ. Còn có thiên địa bổn nguyên, cái gì ngũ hành, sát lục, thời gian các loại, tất cả đến có một phần.
Lỗ Tiên Minh vốn cười nhẹ, lúc này có cảm giác thẹn quá hoá giận.
Ngươi đang nói đùa sao?
Tiên Vương pháp?
Thế lực tứ tinh có Tiên Vương pháp? Còn mười bộ?
Còn có thiên địa bổn nguyên, đồ chơi này Tiên Vương còn hiếm có, mỗi loại còn một phần, tại sao ngươi không hỏi ông trời sao?
Thần Đạo Đan Tôn
Ah, thì ra là đan sư.
Trong đầu Lăng Hàn hiểu rõ ràng, nói:
- Ba người các ngươi là đối thủ cạnh tranh của Lỗ Tiên Minh phái tới:
Liên quan đến đấu tranh quyền lực cho tới bây giờ đều rất tàn khốc, người một nhà cũng có thể xung đột vũ trang. Lăng Hàn từ lúc ở tiểu thế giới đã trải qua, thấu hiểu rất rõ, đến Tiên vực cũng không có gì khác nhau.
Từ tiểu thế giới đến tiên vực, thứ biến hóa chỉ là thực lực, không thay đổi chính là nhân tâm.
Ba người kia không có trả lời, hoàn toàn cam chịu.
Lăng Hàn cũng không đặt trong lòng, nói:
- Các ngươi người một nhà đánh sống đánh chết cũng không liên quan gì tới ta. Nhưng ta cũng không có thói quen lấy mạng kẻ vô tội, các ngươi nên móc đồ trong người ra đi, bèo nước gặp nhau, lập tức đi ngay, ta không cho ký sổ.
- Các hạ, chẳng lẽ ngươi không rõ sao, thiếu chủ nhà ta chính Thánh Tử thành Đan Đạo!
Một tên hộ nói ra, nhắc nhở Lăng Hàn một tiếng.
Thánh Tử thành Đan Đạo, thuộc hạ có thể thuyên chuyển vô số đan sư, mỗi một gã đan sư có bao nhiêu nhân mạch?
Đây là lực lượng vô cùng khủng bố!
Có thể nói như vậy, chưởng khống thành Đan Đạo tuyệt đối là đẹ nhất nhân dưới Tiên Vương, cho dù thế lực tứ tinh cũng không dám trêu chọc. Mà nói đến tài lực, có thể so sánh với thành Đan Đạo cũng chỉ có Trọng Binh Các.
Tuy ngươi có thực lực rất mạnh nhưng cũng chỉ là tam trảm, nếu không phải tình huống lần này đặc thù, cần phải nịnh hót ngươi hay sao?
Lăng Hàn nhìn sang người nọ, trên mặt mang theo bất mãn:
- Ta đang làm việc buôn bán ngươi dán phá quán của ta?
Hắn đánh một chưởng về phía tên hộ vệ, tên hộ vệ kia lập tức đặt mông ngồi dưới đất, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Thật đáng sợ, tuy hắn cũng không có bị thương nhưng khí thế bá tuyệt đó làm hắn giật mình.
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt, hắn cười nói:
- Được rồi, chúng ta tiếp tục.
Lúc này mọi người không đánh nhau, thực lực của Lăng Hàn nghiền áp tất cả, chỉ cần hắn thiên hướng bên nào, bên đó tuyệt đối giành thắng lợi, còn đánh cái gì chứ?
Lỗ Tiên Minh cũng cau mày, lần này đi ra ngoài không mang theo bao nhiêu tinh thạch, chỉ sợ chưa chắc đấu thắng ba người kia.
Ba ba ba, hai bên bắt đầu gom tiền.
Từng khối tinh thạch, thần thiết mang ra khỏi không gian thần khí, phân biệt chồng chất hai bên.
Hết lần này tới lần khác Lăng Hàn vẫn thúc bọn họ kêu giá, hai bên không dám buông lỏng, dốc sức liều mạng đào của cải.
Nói thật, bảy tên hộ vệ không có bao nhiêu gia sản, đầu to đều nhờ vào Lỗ Tiên Minh chống đỡ, mà ba gã kẻ đánh lén là sát thủ, tích lũy không ít tài phú, bởi vậy song phương khó phân thắng bại.
- Cố gắng lên! Cố gắng lên!
Càng càng về sau, bọn họ móc đồ vật càng chậm, bởi vì lục tung, thực sự không tìm ra thứ gì đáng giá.
Sau khi song phương đào ra mọi thứ, Lăng Hàn nhìn ba tên sát thủ, cười nói:
- Chúc mừng các ngươi, thắng được trận đấu. Ân, các ngươi có cảm giác gì muốn nói hay không?
Ngươi cũng quá hố người mà!
Ba gã sát thủ nói thầm trong lòng, đây là lời tâm huyết của bọn họ, tuy thắng trong cạnh tranh nhưng nội tình của bọn họ bị lấy sạch.
Khá tốt, giết Lỗ Tiên Minh thì có thể thu lại lợi nhuận.
Sắc mặt Lỗ Tiên Minh biến hóa, bảy tên thủ hạ càng giận dữ, liên tục nắm vũ khí thủ hộ chung quanh Lỗ Tiên Minh.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói:
- Các ngươi có thể lăn.
Ba gã sát thủ khẽ giật mình, không phải chúng ta thắng sao? Tại sao lại lăn!
- Đây là các ngươi bồi thường tổn thất cho ta, ta lúc nào nói cho các ngươi giết người?
Lăng Hàn nói:
- Còn chưa cút, bằng không lại bắt đầu cạnh tranh tiếp.
Ba gã sát thủ nghe xong tức giận xanh mặt, vội vàng chạy đi, nội tâm thầm thề, đời này sẽ không gặp lại Lăng Hàn.
Ân, đây không phải là thề, mà là cầu nguyện, dù sao bon họ không có lực đấu với hắn.
Đám người Lỗ Tiên Minh thở ra một hơi, lúc này bởi vì Lăng Hàn lấy toàn bộ gia sản của ba tên sát thủ, bọn họ cũng không có ý buông tha.
- Các hạ, ngươi ——
Hộ vệ không nhịn được lên tiếng, ngươi cầm đồ vật của chúng ta làm gì?
Lăng Hàn trừng hắn, nói:
- Ngươi có hiểu quy tắc hay không? Chẳng lẽ ta cứu thiếu chủ các ngươi một mạng, cầm chút thù lao không đúng sao? Các ngươi xem ta là ai? Tiên Vương đại thiện nhân sao?
Bảy tên hộ vệ lập tức im lặng, thế mới biết Lăng Hàn có bao nhiêu đen, căn bản chính là ăn sạch hai đầu.
Lỗ Tiên Minh vỗ tay cười to, nói:
- Nhân huynh thật sự là một diệu nhân, xin hỏi xưng hô như thế nào?
- Lăng Hàn.
Lăng Hàn thuận miệng nói ra, hắn thu toàn bộ vào trong Hắc Tháp.
- Lăng huynh, có nguyện làm việc cho ta, thù lao nha, tùy ngươi báo!
Lỗ Tiên Minh ngạo nghễ nói ra, hắn thật sự có thực lực như thế, thế lực tứ tinh mạnh nhất thành Đan Đạo, ngay cả Trọng Binh Các cũng trố mắt nhìn theo, miễn cưỡng lắm mới có thể so sánh.
Lăng Hàn cười nói:
- Thật sự tùy tiện báo?
- Cứ mở miệng.
Lỗ Tiên Minh cũng cười nói.
Tuy hắn là thiên tài đan đạo nhưng cũng có thành tựu xuất sắc ở phương diện võ đạo, chính là cấp vương giả, Hắn tự nghĩ độ cao võ đạo không bằng Lăng Hàn cho nên mới có tâm mời chào.
Thiên tài như thế làm việc cho hắn, địa vị của hắn càng củng cố.
Bọn họ cạnh tranh với Thánh Tử khác, cho phép ra tay với nhau nhưng phải cảnh giới tương đương, nếu không sẽ vi phạm giáo quy, bọn họ chẳng những tước đoạt thân phận Thánh Tử, thậm chí còn xử tử.
Cạnh tranh thì cạnh tranh, quy củ là quy củ, không thể xằng bậy.
Lăng Hàn cùng giai vô địch, tuyệt đối có thể giúp đỡ hắn trèo lên đỉnh.
Lăng Hàn nói:
- Ta không tham lam, ví dụ như Tiên Vương pháp, cho ta mười bộ. Còn có thiên địa bổn nguyên, cái gì ngũ hành, sát lục, thời gian các loại, tất cả đến có một phần.
Lỗ Tiên Minh vốn cười nhẹ, lúc này có cảm giác thẹn quá hoá giận.
Ngươi đang nói đùa sao?
Tiên Vương pháp?
Thế lực tứ tinh có Tiên Vương pháp? Còn mười bộ?
Còn có thiên địa bổn nguyên, đồ chơi này Tiên Vương còn hiếm có, mỗi loại còn một phần, tại sao ngươi không hỏi ông trời sao?
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 2002: Cạnh tranh khác thường
10.0/10 từ 37 lượt.