Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1982: Ai mang xấu ai (Hạ)
Nữ Hoàng có chút không vừa ý, đây chính là Cửu Chuyển Mị Thể, có lẽ phải bị phu quân của nàng ngủ dùng tăng lên tu vi mới đúng, tại sao phải tiện nghi những người khác chứ?
Lăng Hàn đã cố ý như thế, nàng cũng không làm trái ý Lăng Hàn, dù sao võ giả thọ nguyên lâu dài, về sau còn có cơ hội —— cho dù Nhu Yêu Nữ thực sự lập gia đình, chẳng lẽ không thể cướp dâu sao?
Nàng không quan tâm nhiều, trên thế giới này không có chuyện nàng không dám làm, cho dù Tiên Vương thì như thế nào, nàng sớm muộn gì cũng đạt tới cảnh giới này, khiêu chiến mạnh nhất thiên hạ.
Suýt nữa Nhu Yêu Nữ ném cái bình vào ót Lăng Hàn.
Mặc dù nói thiếu ân cứu mạng của Lăng Hàn nhưng dù sau nàng cũng giúp Lăng Hàn, Nữ Hoàng nhiều việc, nói như thế nào cũng là đồng hội đồng thuyền, hiện tại ngươi lấy được chí bảo lại ném cho ta một bình lá trà đuổi đi?
Nhưng nàng cũng không ném đi, nếu ném sẽ càng thiệt thòi, thực sự không kiếm được cái gì.
Sau đó nàng ngâm những lá trà này uống, lúc này nàng muốn uống Lăng Hàn hả giận.
Nhưng nàng vừa mở nắp bình ra đã phát hiện lá trà này trân quý cỡ nào, thiên địa mẫu thụ kết xuất lá trà đấy, tuy hiện tại hiệu quả kém một chút nhưng tuyệt đối là chí bảo.
Lăng Hàn cũng không muốn nói rõ, từ ý nào đó là hắn tràn ngập ác ý thú vị.
Hắn và Nữ Hoàng xuất phát đi núi lửa, Lăng Hàn nắm giữ Cửu Thiên Hỏa và Dịch Hỏa Thuật, hắn chẳng những muốn đạt được nhiều Huyết Long thạch, còn có một tia hiếu kỳ, vị Tiên Vương kia có câu chuyện thế nào?
Bởi vì thu Thiên Đạo Ngọc chậm trễ không ít thời gian, Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng đã rớt lại phía sau rất xa, bốn phía không nhìn thấy ngươi, Huyết Long thạch trên đường đi cũng bị người ta lấy sạch sẽ.
Lăng Hàn và Nữ Hoàng không có ý định gì, mục tiêu của bọn họ chính là núi lửa, hạ quyết tâm phải làm một vố lớn.
Nhu Yêu Nữ cũng không rớt lại phía sau quá nhiều, bởi vì nàng cũng muốn đi núi lửa.
Nguyên nhân rất đơn giản, nàng cũng tu hành Dịch Hỏa Thuật, nàng lại không cí Hắc Tháp, "Thời gian" tu luyện tự nhiên ngắn, phương diện điều khiển Dịch Hỏa Thuật còn lâu mới có thể so sánh với Lăng Hàn và Nữ Hoàng.
Nhưng ngay cả như thế nàng cũng có thể xâm nhập xa hơn những người khác.
Cũng không phải mặc Huyết Long Giáp là có thể hoành hành không sợ tại nơi này, càng tới gần núi lửa, thiên địa hỏa nguyên càng đáng sợ, cho dù là Huyết Long Giáp cũng không thể bảo hộ chu toàn.
Sau khi đi mười ngày, bọn hắn đi vào một hạp cốc, nơi này là khu vực "Tiếp cận" núi lửa nhất, xa hơn về phía trước, ngay cả Huyết Long Giáp cũng hòa tan.
Hạp cốc to lớn kinh người, nghe nói, đây cũng là khối phong thuỷ bảo địa, là khu vực mọi người giao thiệp, trong hạp cốc có nhiều Huyết Long thạch, đại bộ phận phần người đều lưu lại nơi này nhiều năm, mỗi ngày đều tìm kiếm Huyết Long thạch.
Hơn nữa hạp cốc chính là bình chướng tự nhiên, dưới mặt đất có âm hà, nó có tác dụng ngăn cản hỏa nguyên ăn mòn hữu hiệu, cũng có thể kéo dài tuổi thọ Huyết Long Giáp rất nhiều, cho nên cho dù rất nhiều người đi tìm Huyết Long thạch, cách một đoạn thời gian sẽ tới đây để Huyết Long Giáp "Nghỉ ngơi".
Lúc Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng đi tới hạp cốc này, chỉ thấy nơi này như một cái chợ nhưng người không nhiều lắm.
Bọn họ tiến vào hạp cốc, vừa vặn lại có bảy người xuất cốc.
- Ân?
Song phương đều giật mình, bởi vì năm người là Phó Cao Vân và tùy tùng của hắn, còn có Phó Hiểu Vân, Tư Đồ Tiểu Chân.
- Lăng, Lăng huynh đệ?
Phó Cao Vân nhìn Lăng Hàn, sắc mặt cực kỳ cổ quái.
Đừng nói hắn, vẻ mặt của đám người Trình Chung cũng thay đổi, bởi vì đầu Lăng Hàn hiện tại trọc lóc, thậm chí lông mi không còn, bộ dáng này nhìn thế nào cũng cảm thấy không hài hòa.
Lăng Hàn sờ sờ đầu trọc, hắn cũng quên việc này, hiện tại tốt rồi, hình tượng bị bại hoại.
- Ha ha, các ngươi thu hoạch như thế nào?
Hắn kéo sang chuyện khác.
- Lăng tiểu tử, cây hoa cúc của ngươi không sao chứ?
Tư Đồ Tiểu Chân ân cần hỏi.
Suýt nữa Lăng Hàn phun máu tươi, ta chỉ trọc một đầu, vì cái gì ngươi quan tâm cây hoa cúc của ta, có liên quan gì sao? Tại sao tư duy của người khác người thế.
Phó Hiểu Vân hỏi xong liền đỏ mặt, chỉ làm như không biết, đối với chuyện này Tư Đồ Tiểu Chân không có cách nào.
Khá tốt Phó Cao Vân kịp thời nói:
- Thu hoạch không tệ, lần này núi lửa bộc phát rất mạnh, Huyết Long thạch còn nhiều hơn lần trước, vạn khí của chúng ta không tệ, thu hoạch rất khá.
- Lăng Hàn, tại sao ngươi mới tới?
Trình Chung hỏi, tuy song phương đã phủi sạch quan hệ nhưng thấy Phó Cao Vân nhiệt tình như vậy, hắn cũng đành hỏi thăm mà thôi.
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Có chút việc trì hoãn.
Hắn không ý khoe khoang.
Trình Chung lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên, người đi tới nơi đây đều lo tìm bảo vật, hắn lại đi làm việc khác.
- Ồ, đây không phải Lăng Hàn sao?
Lại một giọng nói vang lên, chỉ thấy Bắc Huyền Minh chắp hai tay sau lưng đi tới, sau lưng hắn có mấy người, một người trong đó vô cùng bắt mắt, giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ.
Tuy bắc Huyền Minh là Thánh Tử nhưng thấy rõ mấy người kia mới là thủ lĩnh, nhưng danh tiếng lại bị người này lấy sạch.
Hắn có thực lực tứ trảm đỉnh phong, hắn lắng đọng ở cảnh giới này không biết bao nhiêu năm, cũng đánh bóng chiến lực tới mức đáng sợ mới có tài năng như têế.
- Đúng là can đảm, đắc tội người thừa kế Tiên Vương gia tộc, hơn nữa còn dám xuất hiện tại nơi này, thật không biết dũng khí của ngươi tới từ nơi nào?
Trên mặt Bắc Huyền Minh mang theo vẻ trào phúng, hắn chờ đợi ngày này đã thật lâu.
Lăng Hàn nhìn hắn như nhìn kẻ lỗ mảng:
- Ngươi muốn biết ta có lá gan bao lướn sao?
- Tôm tép nhãi nhép, ngươi cũng không sống được mấy ngày, chỉ cần Tử Hà tiên tử gặp được sẽ lấy mạng của ngươi.
Bắc Huyền Minh nói xong nhìn sang Phó Hiểu Vân.
- Phó Hiểu Vân, ngươi vì loại cặn bã này bỏ qua ta sao? Ha ha, hiện tại hối hận chưa?
Trên mặt Phó Hiểu Vân mang theo thần thái xem thường, nàng không muốn lập gia đình với kẻ như Bắc Huyền Minh này, mà là nhìn thấu gia hỏa này chỉ muốn báo thù mà thôi, có thù tất báo, không hề độ lượng.
Nam nhân như vậy xứng với nàng sao?
Nàng cũng mặc kệ hắn, khóe miệng hơi nhếch lên, xem người nọ như không khí.
Bắc Huyền Minh tức giận, trong mắt mang theo tức giận nhưng cố kỵ Phó Cao Vân, hắn cũng không có ra tay. Nhưng Phó Cao Vân mang toàn bộ danh ngạch tiến vào đây cho thủ hạ tùy tùng, hoàn toàn không có cường giả đi theo, đúng là ngu xuẩn.
Thần Đạo Đan Tôn
Lăng Hàn đã cố ý như thế, nàng cũng không làm trái ý Lăng Hàn, dù sao võ giả thọ nguyên lâu dài, về sau còn có cơ hội —— cho dù Nhu Yêu Nữ thực sự lập gia đình, chẳng lẽ không thể cướp dâu sao?
Nàng không quan tâm nhiều, trên thế giới này không có chuyện nàng không dám làm, cho dù Tiên Vương thì như thế nào, nàng sớm muộn gì cũng đạt tới cảnh giới này, khiêu chiến mạnh nhất thiên hạ.
Suýt nữa Nhu Yêu Nữ ném cái bình vào ót Lăng Hàn.
Mặc dù nói thiếu ân cứu mạng của Lăng Hàn nhưng dù sau nàng cũng giúp Lăng Hàn, Nữ Hoàng nhiều việc, nói như thế nào cũng là đồng hội đồng thuyền, hiện tại ngươi lấy được chí bảo lại ném cho ta một bình lá trà đuổi đi?
Nhưng nàng cũng không ném đi, nếu ném sẽ càng thiệt thòi, thực sự không kiếm được cái gì.
Sau đó nàng ngâm những lá trà này uống, lúc này nàng muốn uống Lăng Hàn hả giận.
Nhưng nàng vừa mở nắp bình ra đã phát hiện lá trà này trân quý cỡ nào, thiên địa mẫu thụ kết xuất lá trà đấy, tuy hiện tại hiệu quả kém một chút nhưng tuyệt đối là chí bảo.
Lăng Hàn cũng không muốn nói rõ, từ ý nào đó là hắn tràn ngập ác ý thú vị.
Hắn và Nữ Hoàng xuất phát đi núi lửa, Lăng Hàn nắm giữ Cửu Thiên Hỏa và Dịch Hỏa Thuật, hắn chẳng những muốn đạt được nhiều Huyết Long thạch, còn có một tia hiếu kỳ, vị Tiên Vương kia có câu chuyện thế nào?
Bởi vì thu Thiên Đạo Ngọc chậm trễ không ít thời gian, Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng đã rớt lại phía sau rất xa, bốn phía không nhìn thấy ngươi, Huyết Long thạch trên đường đi cũng bị người ta lấy sạch sẽ.
Lăng Hàn và Nữ Hoàng không có ý định gì, mục tiêu của bọn họ chính là núi lửa, hạ quyết tâm phải làm một vố lớn.
Nhu Yêu Nữ cũng không rớt lại phía sau quá nhiều, bởi vì nàng cũng muốn đi núi lửa.
Nguyên nhân rất đơn giản, nàng cũng tu hành Dịch Hỏa Thuật, nàng lại không cí Hắc Tháp, "Thời gian" tu luyện tự nhiên ngắn, phương diện điều khiển Dịch Hỏa Thuật còn lâu mới có thể so sánh với Lăng Hàn và Nữ Hoàng.
Nhưng ngay cả như thế nàng cũng có thể xâm nhập xa hơn những người khác.
Cũng không phải mặc Huyết Long Giáp là có thể hoành hành không sợ tại nơi này, càng tới gần núi lửa, thiên địa hỏa nguyên càng đáng sợ, cho dù là Huyết Long Giáp cũng không thể bảo hộ chu toàn.
Sau khi đi mười ngày, bọn hắn đi vào một hạp cốc, nơi này là khu vực "Tiếp cận" núi lửa nhất, xa hơn về phía trước, ngay cả Huyết Long Giáp cũng hòa tan.
Hạp cốc to lớn kinh người, nghe nói, đây cũng là khối phong thuỷ bảo địa, là khu vực mọi người giao thiệp, trong hạp cốc có nhiều Huyết Long thạch, đại bộ phận phần người đều lưu lại nơi này nhiều năm, mỗi ngày đều tìm kiếm Huyết Long thạch.
Hơn nữa hạp cốc chính là bình chướng tự nhiên, dưới mặt đất có âm hà, nó có tác dụng ngăn cản hỏa nguyên ăn mòn hữu hiệu, cũng có thể kéo dài tuổi thọ Huyết Long Giáp rất nhiều, cho nên cho dù rất nhiều người đi tìm Huyết Long thạch, cách một đoạn thời gian sẽ tới đây để Huyết Long Giáp "Nghỉ ngơi".
Lúc Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng đi tới hạp cốc này, chỉ thấy nơi này như một cái chợ nhưng người không nhiều lắm.
Bọn họ tiến vào hạp cốc, vừa vặn lại có bảy người xuất cốc.
- Ân?
Song phương đều giật mình, bởi vì năm người là Phó Cao Vân và tùy tùng của hắn, còn có Phó Hiểu Vân, Tư Đồ Tiểu Chân.
- Lăng, Lăng huynh đệ?
Phó Cao Vân nhìn Lăng Hàn, sắc mặt cực kỳ cổ quái.
Đừng nói hắn, vẻ mặt của đám người Trình Chung cũng thay đổi, bởi vì đầu Lăng Hàn hiện tại trọc lóc, thậm chí lông mi không còn, bộ dáng này nhìn thế nào cũng cảm thấy không hài hòa.
Lăng Hàn sờ sờ đầu trọc, hắn cũng quên việc này, hiện tại tốt rồi, hình tượng bị bại hoại.
- Ha ha, các ngươi thu hoạch như thế nào?
Hắn kéo sang chuyện khác.
- Lăng tiểu tử, cây hoa cúc của ngươi không sao chứ?
Tư Đồ Tiểu Chân ân cần hỏi.
Suýt nữa Lăng Hàn phun máu tươi, ta chỉ trọc một đầu, vì cái gì ngươi quan tâm cây hoa cúc của ta, có liên quan gì sao? Tại sao tư duy của người khác người thế.
Phó Hiểu Vân hỏi xong liền đỏ mặt, chỉ làm như không biết, đối với chuyện này Tư Đồ Tiểu Chân không có cách nào.
Khá tốt Phó Cao Vân kịp thời nói:
- Thu hoạch không tệ, lần này núi lửa bộc phát rất mạnh, Huyết Long thạch còn nhiều hơn lần trước, vạn khí của chúng ta không tệ, thu hoạch rất khá.
- Lăng Hàn, tại sao ngươi mới tới?
Trình Chung hỏi, tuy song phương đã phủi sạch quan hệ nhưng thấy Phó Cao Vân nhiệt tình như vậy, hắn cũng đành hỏi thăm mà thôi.
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Có chút việc trì hoãn.
Hắn không ý khoe khoang.
Trình Chung lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên, người đi tới nơi đây đều lo tìm bảo vật, hắn lại đi làm việc khác.
- Ồ, đây không phải Lăng Hàn sao?
Lại một giọng nói vang lên, chỉ thấy Bắc Huyền Minh chắp hai tay sau lưng đi tới, sau lưng hắn có mấy người, một người trong đó vô cùng bắt mắt, giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ.
Tuy bắc Huyền Minh là Thánh Tử nhưng thấy rõ mấy người kia mới là thủ lĩnh, nhưng danh tiếng lại bị người này lấy sạch.
Hắn có thực lực tứ trảm đỉnh phong, hắn lắng đọng ở cảnh giới này không biết bao nhiêu năm, cũng đánh bóng chiến lực tới mức đáng sợ mới có tài năng như têế.
- Đúng là can đảm, đắc tội người thừa kế Tiên Vương gia tộc, hơn nữa còn dám xuất hiện tại nơi này, thật không biết dũng khí của ngươi tới từ nơi nào?
Trên mặt Bắc Huyền Minh mang theo vẻ trào phúng, hắn chờ đợi ngày này đã thật lâu.
Lăng Hàn nhìn hắn như nhìn kẻ lỗ mảng:
- Ngươi muốn biết ta có lá gan bao lướn sao?
- Tôm tép nhãi nhép, ngươi cũng không sống được mấy ngày, chỉ cần Tử Hà tiên tử gặp được sẽ lấy mạng của ngươi.
Bắc Huyền Minh nói xong nhìn sang Phó Hiểu Vân.
- Phó Hiểu Vân, ngươi vì loại cặn bã này bỏ qua ta sao? Ha ha, hiện tại hối hận chưa?
Trên mặt Phó Hiểu Vân mang theo thần thái xem thường, nàng không muốn lập gia đình với kẻ như Bắc Huyền Minh này, mà là nhìn thấu gia hỏa này chỉ muốn báo thù mà thôi, có thù tất báo, không hề độ lượng.
Nam nhân như vậy xứng với nàng sao?
Nàng cũng mặc kệ hắn, khóe miệng hơi nhếch lên, xem người nọ như không khí.
Bắc Huyền Minh tức giận, trong mắt mang theo tức giận nhưng cố kỵ Phó Cao Vân, hắn cũng không có ra tay. Nhưng Phó Cao Vân mang toàn bộ danh ngạch tiến vào đây cho thủ hạ tùy tùng, hoàn toàn không có cường giả đi theo, đúng là ngu xuẩn.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1982: Ai mang xấu ai (Hạ)
10.0/10 từ 37 lượt.