Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1977: Chém
Lại nói nếu vì nàng ra tay làm Lạc Trường Phong chết, như vậy nàng xong rồi.
Ngươi phân rõ phải trái với thế lực Tiên Vương? Ngươi có nói nhưng ai nghe?
Bởi vậy nàng chỉ đứng yên một bên.
Ánh mắt Lạc Trường Phong nhìn sang Nữ Hoàng, nói:
- Đi với ta, ta có thể cố gắng giúp ngươi trở thành Thánh Nữ của bổn giáp!
Xoát, Nữ Hoàng đánh ra một đạo kiếm khí trả lời hắn.
Lạc Trường Phong không suy nghĩ nhiều, hắn đánh một chưởng về phía Nữ Hoàng, thân ảnh của hắn lướt đi thật xa.
Nữ Hoàng hừ một tiếng, nàng động thân bước ra, sau đó lại gọi trăm đầu hỏa diễm chiến thú, dùng địa lý đặc thù nơi này tăng cường bản thân đối kháng hoàng giả tam trảm đỉnh phong.
Việc này quá sức nhưng tạm thời ngăn cản Lạc Trường Phong lại không thành vấn đề, dù sao đối phương đang lâm vào thời kỳ suy yếu. Ngay cả như vậy, tăng thêm Tiên Vương bảo cụ, một quyền của Lạc Trường Phong có thể đánh giết một con chiến thú, lộ ra xu thế vô địch.
May mắn nơi này là hoàn cảnh đặc thù, phá hủy một con cứ ngưng tụ ra là được, Hỏa nguyên dồi dào, hơn nữa Dịch Hỏa Thuật trợ giúp, Nữ Hoàng có được lực lượng liên miên bất tận.
Sách lược của Nữ Hoàng vô cùng vô cùng, hoàn toàn ngăn cản Lạc Trường Phong, chờ Lăng Hàn rãnh tay tự nhiên có thể tiêu diệt đối phương.
Nhu Yêu Nữ kích động nhưng nội tâm lại sinh ra hàn ý, sâu trong tâm thần lại hưng phấn khó nói nên lời.
Giết Thánh Tử thừa kế của thế lực Tiên Vương, đây là hành động to gan lớn mật cỡ nào? Cho dù nghĩ thế nào cũng có cảm giác thành tựu.
Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào Tử Hà Băng Vân, hắn vận dụng Tiên Ma kiếm, lại vận dụng mười đầu chiến thú, sau khi bước vào tam trảm, thực lực của chiến thú gia tăng rất mạnh, mỗi một đầu đều có thực lực không kém gì Tử Hà Băng Vân, huống chi là mười đầu?
Còn có Lăng Hàn, còn có hai đại thiên địa bổn nguyên, còn có Tiên Ma kiếm, những thứ này thêm vào một chỗ, Tử Hà Băng Vân có thể ngăn cản sao?
- Nếu ngươi giết ta, ngươi sẽ bị cường giả Tử Hà gia đuổi giết! Đắc tội thế lực Tiên Vương, mặc ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không may mắn thoát khỏi!
Tử Hà Băng Vân nói lời uy hiếp, trong dưới tình huống như vậy cũng không có cầu xin tha thứ.
Lăng Hàn không quan tâm tới, hắn đã sớm thề nhất định phải chém giết nữ nhân độc ác này.
Ánh mắt nàng bộc phát hung quang đáng sợ, nếu như nhất định phải chết thì nàng muốn kéo Lăng Hàn đệm lưng.
Thân thể Tử Hà Băng Vân run rẩy, đột nhiên nàng biến thành trong suốt, bởi vì Huyết Long Giáp trên người nàng đã hư hao một nửa, bởi vậy có thể xuyên thấu qua làn da nhìn thấy nội tạng trong người nàng, sau đó cả thân thể cũng trong suốt, giống như biến mất tại chỗ.
Lăng Hàn một kiếm lột bỏ, nàng không tránh không né, ngược lại gia tốc tấn cong Lăng Hàn, hai tay mở ra.
Phốc, Tiên Ma kiếm đâm vào cơ thể, Tử Hà Băng Vân lại hung thần ác sát, hai tay hợp lại nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
Người ngoài nhìn tràng diện này vô cùng hương diễm.
Một nam một nữ không còn y phục, hơn nữa dùng phương thức thân mật ôm lấy nhau, mặc cho ai nhìn cũng suy nghĩ miên man bất định.
Nhưng trên thực tế giữa hai người không có chút lãng mạn nafio cả, chỉ có sát cơ vô tận.
Thân thể mềm mại của Tử Hà Băng Vân xuất hiện một ký hiệu, đây là đại chiêu chân chính của nàng, cũng là đại chiêu cuối cùng, dùng tự bạo tiên thai làm đại giá ngọc thạch câu phần với đối phương.
Nàng vẫn tập trung lấy hắn, Lăng Hàn không thể tiến vào trong hắc tháp, chỉ có thể ngạnh kháng một kích này.
- Hư Không Phong Bạo!
Tử Hà Băng Vân nói ra bốn chữ, sau đó là tiếng nổ "Ầm" thật lớn, thân thể của nàng nổ tung hóa thành pháp tắc triều tịch đáng sợ.
Lăng Hàn cảm thấy thân thể như đang bị xé rách, khí lực của hắn quá cường đại, sau khi tiến vào tam trảm thì thân thể hắn đạt tới độ cao gần chuẩn tiên kim, hắn hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh.
Chủ động vận chuyển giúp gia tăng lực phòng ngự của hắn lên một mức cực kỳ đáng sợ, hắn có thể thừa nhận một kích của cường giả Âm Hồn.
Tử Hà Băng Vân lại dốc sức liều mạng cũng chỉ là tam trảm đỉnh phong, mặc ngươi là hoàng giả thì sao, cho dù là Phân Hồn cũng chưa chắc đánh vỡ, huống chi có chiến lực có thể địch nổi Âm Hồn.
Oanh, hư không phong bạo quét qua nơi này, Lăng Hàn thản nhiên thừa nhận.
Thân thể Tử Hà Băng Vân đã bị quy tắc hóa, sau khi thăng hoa một kích, nàng cũng hóa đạo biến thành một bộ phận của thiên địa. Vẻ mặt của nàng vẫn mang theo thần thái không dám tin, một kích như thế cũng không thể làm gì Lăng Hàn.
Nàng đã dốc sức liều mạng rồi, ngươi tốt xấu gì cũng nên thụ thương một chút được không?
Đáng tiếc nàng bất lực, thân thể mềm mại nghiền nát như đồ sứ, thần hồn cũng nát bấy bay theo gió.
Lăng Hàn không vui không buồn, giết người cho tới bây giờ cũng không phải là chuyện gì đáng vui sướng, nhưng không giết Tử Hà Băng Vân thì thực xin lỗi tất cả người thôn ải nhân đã bị giết.
Hắn nhìn sang Lạc Trường Phong, sát gới đã mở, hắn cũng không quan tâm nên giết thêm người khác.
Lạc Trường Phong bị Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào, hắn cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng, hắn thét dài sau đó liều lĩnh phá vỡ vòng vây, tuyệt đối không thể bị Lăng Hàn quấn lấy, nếu không hắn cũng theo giót Tử Hà Băng Vân.
Với tư cách Thánh Tử của Tiên Vương đại giáo, tương lai hắn sẽ thành cường giả Thăng Nguyên Cảnh, thậm chí còn có hi vọng trở thành Tiên Vương, hắn không muốn chết ở nơi này.
Lúc này liều mạng, Nữ Hoàng cũng không thể ngăn cản hắn, cho nên Lạc Trường Phong phá vòng vây thoát ra ngoài nhưng phải trả cái giá là bị chiến thú đánh trọng hương, hiện tại hắn không quan tâm tới những việc này.
Lăng Hàn triển khai Điện Thiểm đuổi giết Lạc Trường Phong.
Trên mặt Lạc Trường Phong mang theo thần thái xấu hổ, trong mắt hắn, Lăng Hàn vốn chính là cặn bã, hiện tại hắn bị cặn bã đuổi giết, hắn có cảm giác vô cùng mất mặt.
Chỉ cần ra khỏi bí cảnh!
Nội tâm hắn đã có quyết định, trên người Lăng Hàn có hai đạo thiên địa bổn nguyên, thậm chí có khả năng đạt được Thiên Đạo Ngọc, hắn nhất định sẽ không để đối phương nghênh ngang rời đi, nhất định phải mời cường giả trấn áp Lăng Hàn, tận đoạt cơ duyên.
Lúc này toàn thân của hắn có lôi quang bộc phát, trời sinh Lôi Thể bộc phát uy năng, tốc độ của hắn nhanh tới mức đáng sợ.
Thần Đạo Đan Tôn
Ngươi phân rõ phải trái với thế lực Tiên Vương? Ngươi có nói nhưng ai nghe?
Bởi vậy nàng chỉ đứng yên một bên.
Ánh mắt Lạc Trường Phong nhìn sang Nữ Hoàng, nói:
- Đi với ta, ta có thể cố gắng giúp ngươi trở thành Thánh Nữ của bổn giáp!
Xoát, Nữ Hoàng đánh ra một đạo kiếm khí trả lời hắn.
Lạc Trường Phong không suy nghĩ nhiều, hắn đánh một chưởng về phía Nữ Hoàng, thân ảnh của hắn lướt đi thật xa.
Nữ Hoàng hừ một tiếng, nàng động thân bước ra, sau đó lại gọi trăm đầu hỏa diễm chiến thú, dùng địa lý đặc thù nơi này tăng cường bản thân đối kháng hoàng giả tam trảm đỉnh phong.
Việc này quá sức nhưng tạm thời ngăn cản Lạc Trường Phong lại không thành vấn đề, dù sao đối phương đang lâm vào thời kỳ suy yếu. Ngay cả như vậy, tăng thêm Tiên Vương bảo cụ, một quyền của Lạc Trường Phong có thể đánh giết một con chiến thú, lộ ra xu thế vô địch.
May mắn nơi này là hoàn cảnh đặc thù, phá hủy một con cứ ngưng tụ ra là được, Hỏa nguyên dồi dào, hơn nữa Dịch Hỏa Thuật trợ giúp, Nữ Hoàng có được lực lượng liên miên bất tận.
Sách lược của Nữ Hoàng vô cùng vô cùng, hoàn toàn ngăn cản Lạc Trường Phong, chờ Lăng Hàn rãnh tay tự nhiên có thể tiêu diệt đối phương.
Nhu Yêu Nữ kích động nhưng nội tâm lại sinh ra hàn ý, sâu trong tâm thần lại hưng phấn khó nói nên lời.
Giết Thánh Tử thừa kế của thế lực Tiên Vương, đây là hành động to gan lớn mật cỡ nào? Cho dù nghĩ thế nào cũng có cảm giác thành tựu.
Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào Tử Hà Băng Vân, hắn vận dụng Tiên Ma kiếm, lại vận dụng mười đầu chiến thú, sau khi bước vào tam trảm, thực lực của chiến thú gia tăng rất mạnh, mỗi một đầu đều có thực lực không kém gì Tử Hà Băng Vân, huống chi là mười đầu?
Còn có Lăng Hàn, còn có hai đại thiên địa bổn nguyên, còn có Tiên Ma kiếm, những thứ này thêm vào một chỗ, Tử Hà Băng Vân có thể ngăn cản sao?
- Nếu ngươi giết ta, ngươi sẽ bị cường giả Tử Hà gia đuổi giết! Đắc tội thế lực Tiên Vương, mặc ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không may mắn thoát khỏi!
Tử Hà Băng Vân nói lời uy hiếp, trong dưới tình huống như vậy cũng không có cầu xin tha thứ.
Lăng Hàn không quan tâm tới, hắn đã sớm thề nhất định phải chém giết nữ nhân độc ác này.
Ánh mắt nàng bộc phát hung quang đáng sợ, nếu như nhất định phải chết thì nàng muốn kéo Lăng Hàn đệm lưng.
Thân thể Tử Hà Băng Vân run rẩy, đột nhiên nàng biến thành trong suốt, bởi vì Huyết Long Giáp trên người nàng đã hư hao một nửa, bởi vậy có thể xuyên thấu qua làn da nhìn thấy nội tạng trong người nàng, sau đó cả thân thể cũng trong suốt, giống như biến mất tại chỗ.
Lăng Hàn một kiếm lột bỏ, nàng không tránh không né, ngược lại gia tốc tấn cong Lăng Hàn, hai tay mở ra.
Phốc, Tiên Ma kiếm đâm vào cơ thể, Tử Hà Băng Vân lại hung thần ác sát, hai tay hợp lại nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
Người ngoài nhìn tràng diện này vô cùng hương diễm.
Một nam một nữ không còn y phục, hơn nữa dùng phương thức thân mật ôm lấy nhau, mặc cho ai nhìn cũng suy nghĩ miên man bất định.
Nhưng trên thực tế giữa hai người không có chút lãng mạn nafio cả, chỉ có sát cơ vô tận.
Thân thể mềm mại của Tử Hà Băng Vân xuất hiện một ký hiệu, đây là đại chiêu chân chính của nàng, cũng là đại chiêu cuối cùng, dùng tự bạo tiên thai làm đại giá ngọc thạch câu phần với đối phương.
Nàng vẫn tập trung lấy hắn, Lăng Hàn không thể tiến vào trong hắc tháp, chỉ có thể ngạnh kháng một kích này.
- Hư Không Phong Bạo!
Tử Hà Băng Vân nói ra bốn chữ, sau đó là tiếng nổ "Ầm" thật lớn, thân thể của nàng nổ tung hóa thành pháp tắc triều tịch đáng sợ.
Lăng Hàn cảm thấy thân thể như đang bị xé rách, khí lực của hắn quá cường đại, sau khi tiến vào tam trảm thì thân thể hắn đạt tới độ cao gần chuẩn tiên kim, hắn hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh.
Chủ động vận chuyển giúp gia tăng lực phòng ngự của hắn lên một mức cực kỳ đáng sợ, hắn có thể thừa nhận một kích của cường giả Âm Hồn.
Tử Hà Băng Vân lại dốc sức liều mạng cũng chỉ là tam trảm đỉnh phong, mặc ngươi là hoàng giả thì sao, cho dù là Phân Hồn cũng chưa chắc đánh vỡ, huống chi có chiến lực có thể địch nổi Âm Hồn.
Oanh, hư không phong bạo quét qua nơi này, Lăng Hàn thản nhiên thừa nhận.
Thân thể Tử Hà Băng Vân đã bị quy tắc hóa, sau khi thăng hoa một kích, nàng cũng hóa đạo biến thành một bộ phận của thiên địa. Vẻ mặt của nàng vẫn mang theo thần thái không dám tin, một kích như thế cũng không thể làm gì Lăng Hàn.
Nàng đã dốc sức liều mạng rồi, ngươi tốt xấu gì cũng nên thụ thương một chút được không?
Đáng tiếc nàng bất lực, thân thể mềm mại nghiền nát như đồ sứ, thần hồn cũng nát bấy bay theo gió.
Lăng Hàn không vui không buồn, giết người cho tới bây giờ cũng không phải là chuyện gì đáng vui sướng, nhưng không giết Tử Hà Băng Vân thì thực xin lỗi tất cả người thôn ải nhân đã bị giết.
Hắn nhìn sang Lạc Trường Phong, sát gới đã mở, hắn cũng không quan tâm nên giết thêm người khác.
Lạc Trường Phong bị Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào, hắn cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng, hắn thét dài sau đó liều lĩnh phá vỡ vòng vây, tuyệt đối không thể bị Lăng Hàn quấn lấy, nếu không hắn cũng theo giót Tử Hà Băng Vân.
Với tư cách Thánh Tử của Tiên Vương đại giáo, tương lai hắn sẽ thành cường giả Thăng Nguyên Cảnh, thậm chí còn có hi vọng trở thành Tiên Vương, hắn không muốn chết ở nơi này.
Lúc này liều mạng, Nữ Hoàng cũng không thể ngăn cản hắn, cho nên Lạc Trường Phong phá vòng vây thoát ra ngoài nhưng phải trả cái giá là bị chiến thú đánh trọng hương, hiện tại hắn không quan tâm tới những việc này.
Lăng Hàn triển khai Điện Thiểm đuổi giết Lạc Trường Phong.
Trên mặt Lạc Trường Phong mang theo thần thái xấu hổ, trong mắt hắn, Lăng Hàn vốn chính là cặn bã, hiện tại hắn bị cặn bã đuổi giết, hắn có cảm giác vô cùng mất mặt.
Chỉ cần ra khỏi bí cảnh!
Nội tâm hắn đã có quyết định, trên người Lăng Hàn có hai đạo thiên địa bổn nguyên, thậm chí có khả năng đạt được Thiên Đạo Ngọc, hắn nhất định sẽ không để đối phương nghênh ngang rời đi, nhất định phải mời cường giả trấn áp Lăng Hàn, tận đoạt cơ duyên.
Lúc này toàn thân của hắn có lôi quang bộc phát, trời sinh Lôi Thể bộc phát uy năng, tốc độ của hắn nhanh tới mức đáng sợ.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1977: Chém
10.0/10 từ 37 lượt.