Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1746: Lại thêm một người (Hạ)
Lăng Hàn có rất nhiều kẻ thù, ít nhất Khai Vân cấm địa tùy thời sẽ lao đến. Bát Thạch cấm địa còn chưa giải quyết xong, nếu đối phương xác nhận Lăng Hàn không thể tái hiện thực lực Thánh Vương thì chắc chắn sẽ vẫn theo dõi hắn.
Nói đến Tiên Vực thì Lăng Hàn phá hủy cơ thể Hàn Kỳ, không chừng ngày nào đó lão tổ Trảm Trần sẽ giá lâm.
Đi theo hắn là chuỗi ngày đao quang kiếm ảnh.
Lôi Hỏa Đại Đế đâu biết Lăng Hàn là cục tai họa di động, vẻ mặt không cho là đúng. Lôi Hỏa Đại Đế bây giờ dù gì là Tiểu Thánh, sức chiến đấu tăng lên Trung Thánh, nguyên Cổ giới này có mấy người khiến Lôi Hỏa Đại Đế sợ?
Không biết khi Lôi Hỏa Đại Đế thấy một đám Đại Thánh, Thánh Vương giết tới, thậm chí lão tổ Trảm Trần xuất hiện thì biểu tình sẽ thế nào.
Lăng Hàn về Đại Lăng Triều một chuyến, để lại một ít tài nguyên tu luyện sau đó lấy Xuyên Vân Thoa ra đi hướng Mộc Đồ tinh. Nữ Hoàng vào Hắc tháp tiếp tục tham ngộ, nàng cần đột phá Thánh vị trong thời gian ngắn nhất.
Nếui Nữ Hoàng đột phá sẽ trời long đất lở.
Tiên thai, Tiên Vương pháp, cộng thêm ngàn vạn ngôi sao, còn là cùng tu quy tắc hai giới, đột phá một cái lực lượng đến đỉnh Tiểu Thánh, sức chiến đấu mạnh nghịch thiên, nếu không thì không xứng với ngàn vạn ngôi sao mà Nữ Hoàng cực khổ vất vả tu ra.
Lôi Hỏa Đại Đế không thấy lạ khi Lăng Hàn có ‘thần khí không gian’, thứ này rất bình thường trong Tiên Vực. Lôi Hỏa Đại Đế là kẻ lười biếng, thà ngồi trong Xuyên Vân Thoa mất chút thời gian chứ không chịu tự mình chạy đi.
Nhưng Lăng Hàn hỏi Lôi Hỏa Đại Đế vài chuyện khiến hắn hơi hiểu nhiều hơn về Tiên Vực. Tuy nhiên ngày xưa Lôi Hỏa Đại Đế chỉ đến Tiên Phủ cảnh, biết nhiều chuyện về Tiên Vực nhưng mấy chuyện sâu hơn nữa thì hoàn toàn mù tịt.
Tại sao trong Tiên Vực ít ai đến Cổ giới?
Rõ ràng nơi này có đất rộng mênh mông, sao không thống trị nó?
Là vì Tiên Vực cũng đất đai bao la vô bờ, trong Tiên Vực lấy đơn vị thế lực là ‘thành’, mỗi tòa thành to bằng một hành tinh, một số thành lớn thì cỡ một tinh vực!
Nên chỉ cần giành địa bàn trên Tiên Vực đã đủ, không ai vừa mắt Cổ giới ‘nghèo nàn’.
Tại sao Tiên Vực gọi là Tiên Vực? Vì Tiên Vực có thần tính tinh hoa bất diệt, nó là mấu chốt cho người sống suốt đời không chết, rời khỏi môi trường đó lâu thì Tiên Nhân cũng không thể đảo ngược quá trình, tuổi thọ bị mất không khác gì Sáng Thế cảnh.
Vì tranh giành lãnh địa gần như vô dụng mà mất cả mạng sống, ai chịu làm?
Nên có người vào Cổ giới đi nữa toàn là thấp hơn Trảm Trần, cần nhờ vào thế lực gia tộc đẩy vào Cổ giới, một vì rèn luyện, hai là tìm báu vật trong hỗn loạn năm xưa lỡ rơi vào Cổ giới.
Ví dụ như Hàn Kỳ.
Lôi Hỏa Đại Đế không biết lý do cuộc bạo loạn lớn ở Tiên Vực năm xưa, nghe nói do Tiên Vương làm ra, chỉ Tiên Vương mới có tư cách biết.
Hai năm sau Xuyên Vân Thoa đến Mộc Đồ tinh.
Lôi Hỏa Đại Đế như được tái sinh, co chân nhảy nhót khắp nơi. Lôi Hỏa Đại Đế là Tiểu Thánh, thực lực đánh lại Trung Thánh, nhưng không đấu nổi với Đại Thánh, dư sức chạy tới chạy lui nên Lăng Hàn không quá lo.
Thiên Phượng Thần Nữ thông qua Hắc tháp nói với Lăng Hàn:
Lăng Hàn thả Thiên Phượng Thần Nữ ra, phát hiện hơi thở trên người đối phương cực kỳ cuồng bạo, làm hắn rung động.
Thiên Phượng Thần Nữ sắp đột phá.
Sáng Thế cảnh!
Thiên Phượng Thần Nữ được truyền thừa của Ba con Phượng Vương đẩy huyết mạch lên đỉnh cao Thần Giới, có Lăng Hàn không ngừng cung ứng đan dược, tham ngộ dưới Luân Hồi thụ nên nàng gần như không đụng bình cảnh tu luyện, tốc độ không nhanh mới kỳ.
Nếu không phải bọn họ bỏ lỡ mười năm trong Minh Giới thì Thiên Phượng Thần Nữ càng đến bước này nhanh hơn nữa.
Hiện giờ Thiên Phượng Thần Nữ tích lũy chờ lúc bùng nổ, sắp đột phá.
Thiên Phượng Thần Nữ cười với Lăng Hàn rồi đạp hai chân lao vào trời sao.
Nếu độ Thánh Nhân kiếp tại đây sẽ phá hủy nguyên Mộc Đồ tinh.
Lăng Hàn lao vào trời sao theo, tuy hắn không giúp được gì nhưng ít nhất phải đứng một bên xem.
Bùm!
Một lôi vân sinh ra trong vũ trụ lạnh băng tăm tối bao phủ trên đầu kiếm pháp, tia chớp thứ nhất nhanh chóng giáng xuống.
Thiên Phượng Thần Nữ mở hai cánh ánh sáng dài ngàn thước ra nghênh hướng tia chớp, đối kháng kịch liệt. Chỉ trong khoảnh khắc mười kim quang đại đạo lần lượt trải tới gần, đám cường giả Tinh Sa Đại Thánh xuất hiện, thấy người độ kiếp là Thiên Phượng Thần Nữ thì giật nảy mình.
Trừ Tinh Sa Đại Thánh ra chín thánh khác đều đi đại hội tuyển đồ đệ ngày xưa, nhưng có ai từng xem trọng Thiên Phượng Thần Nữ? Nếu không phải Thánh Nhân có trí nhớ siêu tốt thì bọn họ thậm chí không nhớ cái người thiên phú chỉ ‘trung bình’ này.
Đúng vậy, trong Tinh Sa võ viện tụ hợp vương giả, Thiên Phượng Thần Nữ ngày xưa chỉ tính là tư chất bình thường.
Nhưng ai ngờ một người ‘tư chất bình thường’ lại sắp thành thánh!
Tinh Sơ thấy mặt nóng ran, lúc trước gã chọn Cổ Đạo Nhất làm đồ đệ, giờ nghĩ lại Cổ Đạo Nhất muốn thành Thánh cũng cần vạn năm. Bây giờ mới qua được bao lâu mà nữ nhân này đã đi đến bước đó?
Hình như ai liên quan tới Lăng Hàn đều là yêu quái.
Mười thánh cảm thán rằng:
- Trong vòng ba năm liên tục đi ra hai Thánh Nhân, thật không tin được.
Lăng Hàn lấy làm lạ, hai Thánh Nhân là sao?
Lăng Hàn bước tới gần hỏi:
- Còn có ai thành Thánh?
Cuồng Vũ Thánh Nhân đáp:
- Vô Tướng.
Hả, Vô Tướng thành Thánh!
Lăng Hàn không thấy lạ, người ta vốn có lĩnh ngộ thành Thánh hoàn chỉnh cộng thêm hiện tại là thân thể ngũ hành, đan dược vô hạn nên đương nhiên mau hơn Thiên Phượng Thần Nữ. Nhưng tới bước này rồi Vô Tướng Thánh Nhân không còn kinh nghiệm gì để lần theo, tốc độ tiến bộ rớt xuống đáy vực, sẽ bị Thiên Phượng Thần Nữ từ sau vượt lên trước.
Nhóm Lăng Hàn thậm chí sẽ đuổi kịp và vượt qua Nữ Hoàng.
Lăng Hàn hỏi:
- Vậy đi đâu rồi?
Hắn không thấy mặt Thánh Nhân này đâu.
Cuồng Vũ trả lời:
- Sau khi thành Thánh một tháng thì rời đi, không ai biết hắn đi đâu.
Trước mặt Lăng Hàn thì Cuồng Vũ Thánh Nhân không lên mặt tiền bối được. Đùa, Tinh Sa Đại Thánh còn đối xử ngang hàng với hắn, nếu Cuồng Vũ Thánh Nhân nói lời sĩ diện chẳng phải là cưỡi trên đầu sư phụ?
Lăng Hàn cau mày, hắn biết trong lòng Vô Tướng Thánh Nhân có chấp niệm là muốn đi tìm ba nghịch đồ tính sổ. Nhưng Vô Tướng Thánh Nhân đã nói nhiều năm qua rồi, ba đồ đệ đều có khả năng rất lớn đã vào Thánh cảnh. Vô Tướng Thánh Nhân đi chuyến này chưa chắc thắng được.
Thần Đạo Đan Tôn
Nói đến Tiên Vực thì Lăng Hàn phá hủy cơ thể Hàn Kỳ, không chừng ngày nào đó lão tổ Trảm Trần sẽ giá lâm.
Đi theo hắn là chuỗi ngày đao quang kiếm ảnh.
Lôi Hỏa Đại Đế đâu biết Lăng Hàn là cục tai họa di động, vẻ mặt không cho là đúng. Lôi Hỏa Đại Đế bây giờ dù gì là Tiểu Thánh, sức chiến đấu tăng lên Trung Thánh, nguyên Cổ giới này có mấy người khiến Lôi Hỏa Đại Đế sợ?
Không biết khi Lôi Hỏa Đại Đế thấy một đám Đại Thánh, Thánh Vương giết tới, thậm chí lão tổ Trảm Trần xuất hiện thì biểu tình sẽ thế nào.
Lăng Hàn về Đại Lăng Triều một chuyến, để lại một ít tài nguyên tu luyện sau đó lấy Xuyên Vân Thoa ra đi hướng Mộc Đồ tinh. Nữ Hoàng vào Hắc tháp tiếp tục tham ngộ, nàng cần đột phá Thánh vị trong thời gian ngắn nhất.
Nếui Nữ Hoàng đột phá sẽ trời long đất lở.
Tiên thai, Tiên Vương pháp, cộng thêm ngàn vạn ngôi sao, còn là cùng tu quy tắc hai giới, đột phá một cái lực lượng đến đỉnh Tiểu Thánh, sức chiến đấu mạnh nghịch thiên, nếu không thì không xứng với ngàn vạn ngôi sao mà Nữ Hoàng cực khổ vất vả tu ra.
Lôi Hỏa Đại Đế không thấy lạ khi Lăng Hàn có ‘thần khí không gian’, thứ này rất bình thường trong Tiên Vực. Lôi Hỏa Đại Đế là kẻ lười biếng, thà ngồi trong Xuyên Vân Thoa mất chút thời gian chứ không chịu tự mình chạy đi.
Nhưng Lăng Hàn hỏi Lôi Hỏa Đại Đế vài chuyện khiến hắn hơi hiểu nhiều hơn về Tiên Vực. Tuy nhiên ngày xưa Lôi Hỏa Đại Đế chỉ đến Tiên Phủ cảnh, biết nhiều chuyện về Tiên Vực nhưng mấy chuyện sâu hơn nữa thì hoàn toàn mù tịt.
Tại sao trong Tiên Vực ít ai đến Cổ giới?
Rõ ràng nơi này có đất rộng mênh mông, sao không thống trị nó?
Là vì Tiên Vực cũng đất đai bao la vô bờ, trong Tiên Vực lấy đơn vị thế lực là ‘thành’, mỗi tòa thành to bằng một hành tinh, một số thành lớn thì cỡ một tinh vực!
Nên chỉ cần giành địa bàn trên Tiên Vực đã đủ, không ai vừa mắt Cổ giới ‘nghèo nàn’.
Tại sao Tiên Vực gọi là Tiên Vực? Vì Tiên Vực có thần tính tinh hoa bất diệt, nó là mấu chốt cho người sống suốt đời không chết, rời khỏi môi trường đó lâu thì Tiên Nhân cũng không thể đảo ngược quá trình, tuổi thọ bị mất không khác gì Sáng Thế cảnh.
Vì tranh giành lãnh địa gần như vô dụng mà mất cả mạng sống, ai chịu làm?
Nên có người vào Cổ giới đi nữa toàn là thấp hơn Trảm Trần, cần nhờ vào thế lực gia tộc đẩy vào Cổ giới, một vì rèn luyện, hai là tìm báu vật trong hỗn loạn năm xưa lỡ rơi vào Cổ giới.
Ví dụ như Hàn Kỳ.
Lôi Hỏa Đại Đế không biết lý do cuộc bạo loạn lớn ở Tiên Vực năm xưa, nghe nói do Tiên Vương làm ra, chỉ Tiên Vương mới có tư cách biết.
Hai năm sau Xuyên Vân Thoa đến Mộc Đồ tinh.
Lôi Hỏa Đại Đế như được tái sinh, co chân nhảy nhót khắp nơi. Lôi Hỏa Đại Đế là Tiểu Thánh, thực lực đánh lại Trung Thánh, nhưng không đấu nổi với Đại Thánh, dư sức chạy tới chạy lui nên Lăng Hàn không quá lo.
Thiên Phượng Thần Nữ thông qua Hắc tháp nói với Lăng Hàn:
Lăng Hàn thả Thiên Phượng Thần Nữ ra, phát hiện hơi thở trên người đối phương cực kỳ cuồng bạo, làm hắn rung động.
Thiên Phượng Thần Nữ sắp đột phá.
Sáng Thế cảnh!
Thiên Phượng Thần Nữ được truyền thừa của Ba con Phượng Vương đẩy huyết mạch lên đỉnh cao Thần Giới, có Lăng Hàn không ngừng cung ứng đan dược, tham ngộ dưới Luân Hồi thụ nên nàng gần như không đụng bình cảnh tu luyện, tốc độ không nhanh mới kỳ.
Nếu không phải bọn họ bỏ lỡ mười năm trong Minh Giới thì Thiên Phượng Thần Nữ càng đến bước này nhanh hơn nữa.
Hiện giờ Thiên Phượng Thần Nữ tích lũy chờ lúc bùng nổ, sắp đột phá.
Thiên Phượng Thần Nữ cười với Lăng Hàn rồi đạp hai chân lao vào trời sao.
Nếu độ Thánh Nhân kiếp tại đây sẽ phá hủy nguyên Mộc Đồ tinh.
Lăng Hàn lao vào trời sao theo, tuy hắn không giúp được gì nhưng ít nhất phải đứng một bên xem.
Bùm!
Một lôi vân sinh ra trong vũ trụ lạnh băng tăm tối bao phủ trên đầu kiếm pháp, tia chớp thứ nhất nhanh chóng giáng xuống.
Thiên Phượng Thần Nữ mở hai cánh ánh sáng dài ngàn thước ra nghênh hướng tia chớp, đối kháng kịch liệt. Chỉ trong khoảnh khắc mười kim quang đại đạo lần lượt trải tới gần, đám cường giả Tinh Sa Đại Thánh xuất hiện, thấy người độ kiếp là Thiên Phượng Thần Nữ thì giật nảy mình.
Trừ Tinh Sa Đại Thánh ra chín thánh khác đều đi đại hội tuyển đồ đệ ngày xưa, nhưng có ai từng xem trọng Thiên Phượng Thần Nữ? Nếu không phải Thánh Nhân có trí nhớ siêu tốt thì bọn họ thậm chí không nhớ cái người thiên phú chỉ ‘trung bình’ này.
Đúng vậy, trong Tinh Sa võ viện tụ hợp vương giả, Thiên Phượng Thần Nữ ngày xưa chỉ tính là tư chất bình thường.
Nhưng ai ngờ một người ‘tư chất bình thường’ lại sắp thành thánh!
Tinh Sơ thấy mặt nóng ran, lúc trước gã chọn Cổ Đạo Nhất làm đồ đệ, giờ nghĩ lại Cổ Đạo Nhất muốn thành Thánh cũng cần vạn năm. Bây giờ mới qua được bao lâu mà nữ nhân này đã đi đến bước đó?
Hình như ai liên quan tới Lăng Hàn đều là yêu quái.
Mười thánh cảm thán rằng:
- Trong vòng ba năm liên tục đi ra hai Thánh Nhân, thật không tin được.
Lăng Hàn lấy làm lạ, hai Thánh Nhân là sao?
Lăng Hàn bước tới gần hỏi:
- Còn có ai thành Thánh?
Cuồng Vũ Thánh Nhân đáp:
- Vô Tướng.
Hả, Vô Tướng thành Thánh!
Lăng Hàn không thấy lạ, người ta vốn có lĩnh ngộ thành Thánh hoàn chỉnh cộng thêm hiện tại là thân thể ngũ hành, đan dược vô hạn nên đương nhiên mau hơn Thiên Phượng Thần Nữ. Nhưng tới bước này rồi Vô Tướng Thánh Nhân không còn kinh nghiệm gì để lần theo, tốc độ tiến bộ rớt xuống đáy vực, sẽ bị Thiên Phượng Thần Nữ từ sau vượt lên trước.
Nhóm Lăng Hàn thậm chí sẽ đuổi kịp và vượt qua Nữ Hoàng.
Lăng Hàn hỏi:
- Vậy đi đâu rồi?
Hắn không thấy mặt Thánh Nhân này đâu.
Cuồng Vũ trả lời:
- Sau khi thành Thánh một tháng thì rời đi, không ai biết hắn đi đâu.
Trước mặt Lăng Hàn thì Cuồng Vũ Thánh Nhân không lên mặt tiền bối được. Đùa, Tinh Sa Đại Thánh còn đối xử ngang hàng với hắn, nếu Cuồng Vũ Thánh Nhân nói lời sĩ diện chẳng phải là cưỡi trên đầu sư phụ?
Lăng Hàn cau mày, hắn biết trong lòng Vô Tướng Thánh Nhân có chấp niệm là muốn đi tìm ba nghịch đồ tính sổ. Nhưng Vô Tướng Thánh Nhân đã nói nhiều năm qua rồi, ba đồ đệ đều có khả năng rất lớn đã vào Thánh cảnh. Vô Tướng Thánh Nhân đi chuyến này chưa chắc thắng được.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1746: Lại thêm một người (Hạ)
10.0/10 từ 37 lượt.