Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1677: Hái trái cây
- Quá kiêu ngạo!
Bọn người Xích Hoang Cực trách mắng.
Lăng Hàn không nói gì, hiện tại hắn và Đàm Nhất vẫn không có xung đột lợi ích, chỉ khi nào phát hiện Cửu Tiết Thần Trúc, nếu phát sinh tranh đoạt... đây cơ hồ có thể khẳng định... như vậy hắn cũng sẽ không sợ.
Tiên Ma Kiếm hầu hạ.
Có thể nói, hiện tại ngay cả Hồ Phong đuổi theo, Lăng Hàn cũng dám chính diện đối đấu. Đương nhiên, chỉ một hai lần mà thôi, xong việc hắn vẫn phải lui, nhưng ngay cả Thánh Nhân cũng có thể ngang hàng, ngươi một chuẩn Ma Chủ, một bán Ma Chủ lại coi là gì chứ?
Cười đến cuối cùng, mới là người cười tốt nhất.
Ầm!
Đúng lúc này, làn sóng lớn thứ hai mươi tám từ đằng xa vỗ lại.
Pháp chỉ của năm người Đàm Nhất lập tức bùng nổ ra kim quang, như có một vị Ma Chủ muốn từ bên trong đi ra, miễn cưỡng mở ra một con đường ở trên sóng lớn, nhưng sóng lớn xác thực không phải ngồi không, trong nước biển có từng viên từng viên phù văn phát quang, triển khai phản kích.
Sóng lớn bốc qua, sắc mặt năm người Đàm Nhất đều trắng bệch, ngay cả tốc độ tiến lên của pháp chỉ cũng giảm mạnh.
Lúc này, mấy người Lăng Hàn cũng đón nhận sóng lớn.
Ầm!
Ngoại giới.
Đàm Phong không ngừng vòng quanh di tích, cái này ở bên ngoài chu vi chỉ khoảng ngàn trượng, cao mấy trăm trượng mà thôi. Vị Ma Chủ mạnh mẽ này một bên nhiễu, ở một bên bấm chỉ, nếu như Lăng Hàn nhìn thấy, tất nhiên sẽ khiếp sợ không thôi.
Đây là thôi diễn.
Mạnh như Tinh Sa Đại Thánh cũng không cách nào thôi diễn thế sự, cái này tựa hồ là bí pháp độc nhất của cấm địa, cũng có khả năng là năng lực độc chưởng của Bát Thạch cấm địa.
Nhưng hiện tại, Đàm Phong cũng vậy!
Hắn đến tột cùng có lai lịch gì?
- Không đơn giản! Không đơn giản!
Ánh mắt của Đàm Phong càng ngày càng sáng.
- Cái này tuyệt không phải Huyền Ma lưu lại gì, Huyền Ma cũng không có lực lượng to lớn như vậy, có thể che đậy thôi diễn của ta, ngay cả Thiên Ma cũng không được, ta luôn có thể tìm tòi nghiên cứu ra một chút manh mối.
- Cái này tất nhiên là từ Tiên Vực rớt xuống, năm xưa náo động lớn, không biết có bao nhiêu thế lực mạnh mẽ bị quét ngang, ở Thần Giới xuất hiện di tích của Tiên Vực cũng không ngạc nhiên.
- Cái này không phải mấy tiểu bối có thể giải quyết, ngay cả ta cũng không được... phải mời Lão tổ tự mình đi tới một lần.
Hắn không lộ dấu vết đi tới một bên, lấy ra một tảng đá, nói mấy câu, một luồng gợn sóng ngay cả Ma Chủ cũng không cách nào bắt giữ truyền về phương xa, trong nháy mắt là ngàn tỉ dặm.
Tuy đám người Cuồng Kiếm Ma chủ liếc mắt nhìn, nhưng không có phát hiện dị thường, cho dù mạnh như bọn họ, kỳ thực cũng không biết rất nhiều thứ.
...
Oanh, sóng lớn bốc qua, trên phi thuyền đã hiện ra từng vết nứt, xem ra là tuyệt đối không chống đở qua một đầu sóng kế tiếp.
Mạc Ly trực tiếp ném ra chiếc phi thuyền thứ hai, tất cả mọi người đều đổi tới, chiếc trước kia liền mặc nó rơi xuống trong biển.
Bọn họ cách đám người Đàm Nhất lại gần thêm một chút.
Mạc Ly khống chế phi thuyền, cũng không có đuổi theo.
Đàm Nhất lộ ra vẻ ngạo nghễ, bởi vì trong sóng lớn có mảnh vỡ quy tắc, hắn không nhìn thấy đám người Lăng Hàn là làm sao hóa giải sóng lớn oanh kích, nhưng hiển nhiên, những người này tràn ngập kiêng kỵ mình, ngay cả tới gần cũng không dám.
Chỉ là giun dế của Minh Giới mà thôi.
Lại đi một đoạn đường, phía trước xuất hiện một cây thanh trúc, cứ như vậy từ trong biển rộng vươn ra.
Cái này cách ít nhất mấy ngàn dặm, nhưng dĩ nhiên có thể như ở trước mắt, đủ thấy cây thanh trúc này tráng kiện cao lớn cỡ nào.
Phát hiện Cửu Tiết Thần Trúc!
Đám người Đàm Nhất hiển nhiên cũng nhìn thấy, bởi vậy bọn họ hơi điều chỉnh phương hướng, tiến về phía Thần Trúc.
Mạc Ly khẽ cau mày, một khi đám người Đàm Nhất muốn tranh cướp Thần Trúc, nàng làm sao ngăn cản? Đừng nói chỉ có nàng cùng Lăng Hàn, ngay cả đệ tử, hậu nhân của mười bảy vị Ma Chủ toàn bộ đều ở, liên thủ cũng không nhất định có thể ngăn cản Đàm Nhất.
Đối phương mạnh mẽ, đã đạt đến mức độ nghiền ép, nhân số hoàn toàn không có cách nào bù đắp chênh lệch như vậy.
Nhưng cứ thế từ bỏ... Tuyệt không cam lòng!
Theo sau.
Mấy ngàn dặm đối với Bảo khí phi hành mà nói căn bản không cần tiêu tốn thời gian bao lâu, chỉ một lúc sau, bọn họ đã vô hạn tới gần cây Thần Trúc này.
Thực sự là quá lớn.
Chỉ là từ đáy biển thò ra bộ phận thì cao vạn trượng, to đến mấy trăm trượng, mà ở trên đỉnh chóp Thần Trúc, có thể rõ ràng nhìn thấy có một màu xanh trái cây, cho dù cách xa như vậy, nhưng phảng phất như có thể nghe được một mùi thơm ngát.
- Thần Trúc đã chết.
Mạc Ly thong thả nói, thật không nghĩ tới nàng sẽ có một mặt cảm tính như thế.
Cây Thần Trúc này xác thực đã chết, tuy trên thân trúc còn có đại đạo phù văn hiện lên, nhưng sinh cơ đã biến mất, có điều, trên đỉnh, trái cây màu xanh kai lại tràn ngập sinh cơ phồn thịnh, đây là Thần Trúc rót hết thảy tinh hoa vào.
Chí bảo!
Thân trúc có thể làm Ma Binh, mà trái cây là tuyệt thế đại dược.
- Hạ xuống cho ta!
Đàm Nhất đột nhiên đánh một quyền vào trên thân trúc, muốn lấy man lực rung động trái cây rơi xuống, trước hắn đã nếm thử, giữa bầu trời nơi này có uy thế đáng sợ, ngay cả hắn cũng không dám xằng bậy.
Vù, thân trúc có phù văn lít nha lít nhít sáng lên, nhưng rất nhanh yên tĩnh trở lại, ngay cả động đậy cũng không có.
Đùa giỡn, đây chính là Thánh liệu, ngươi có thể lay động?
Đàm Nhất không khỏi cau mày, lên thì không lên nổi, trái cây lại chấn không rớt, chuyện này làm sao hái? Hơn nữa, hắn còn muốn lấy đi cây Thần Trúc này, luyện hóa thành vũ khí, kia là tuyệt thế Ma Binh.
Lăng Hàn phóng người lên nói:
- Các ngươi chờ ta một chút.
Cũng không chờ đám người Mạc Ly có phản ứng gì, hắn đã vọt về phía bầu trời.
Cái tên này là muốn trực tiếp bay đến trên đỉnh Thần Trúc hái quả a!
- Thể phách của cái tên này kinh người, thật có cơ hội a.
Có người nói.
- Nhưng đám người Đàm Nhất ở một bên nhìn, coi như Lăng Hàn đắc thủ, cũng bị bọn họ đoạt lấy thôi?
- Bắt được, chúng ta liền mau mau chạy, liền không tin bọn họ truy bắt được.
- Không sai, chúng ta có thể đuổi theo bọn họ nói rõ tốc độ của chúng ta càng nhanh hơn.
Mọi người mồm năm miệng mười, lúc này Vu Giác cũng không có đối phó Lăng Hàn, ở một bên ra chủ ý.
Mạc Ly thì biểu hiện nghiêm nghị, nàng từng giao thủ với Đàm Nhất, biết đối phương mạnh mẽ đến mức nào. Nếu như Lăng Hàn thật đắc thủ, pháp chỉ kia có thể không đuổi kịp bọn họ, nhưng Đàm Nhất sẽ không thể đơn độc xuất kích sao?
Thần Đạo Đan Tôn
Bọn người Xích Hoang Cực trách mắng.
Lăng Hàn không nói gì, hiện tại hắn và Đàm Nhất vẫn không có xung đột lợi ích, chỉ khi nào phát hiện Cửu Tiết Thần Trúc, nếu phát sinh tranh đoạt... đây cơ hồ có thể khẳng định... như vậy hắn cũng sẽ không sợ.
Tiên Ma Kiếm hầu hạ.
Có thể nói, hiện tại ngay cả Hồ Phong đuổi theo, Lăng Hàn cũng dám chính diện đối đấu. Đương nhiên, chỉ một hai lần mà thôi, xong việc hắn vẫn phải lui, nhưng ngay cả Thánh Nhân cũng có thể ngang hàng, ngươi một chuẩn Ma Chủ, một bán Ma Chủ lại coi là gì chứ?
Cười đến cuối cùng, mới là người cười tốt nhất.
Ầm!
Đúng lúc này, làn sóng lớn thứ hai mươi tám từ đằng xa vỗ lại.
Pháp chỉ của năm người Đàm Nhất lập tức bùng nổ ra kim quang, như có một vị Ma Chủ muốn từ bên trong đi ra, miễn cưỡng mở ra một con đường ở trên sóng lớn, nhưng sóng lớn xác thực không phải ngồi không, trong nước biển có từng viên từng viên phù văn phát quang, triển khai phản kích.
Sóng lớn bốc qua, sắc mặt năm người Đàm Nhất đều trắng bệch, ngay cả tốc độ tiến lên của pháp chỉ cũng giảm mạnh.
Lúc này, mấy người Lăng Hàn cũng đón nhận sóng lớn.
Ầm!
Ngoại giới.
Đàm Phong không ngừng vòng quanh di tích, cái này ở bên ngoài chu vi chỉ khoảng ngàn trượng, cao mấy trăm trượng mà thôi. Vị Ma Chủ mạnh mẽ này một bên nhiễu, ở một bên bấm chỉ, nếu như Lăng Hàn nhìn thấy, tất nhiên sẽ khiếp sợ không thôi.
Đây là thôi diễn.
Mạnh như Tinh Sa Đại Thánh cũng không cách nào thôi diễn thế sự, cái này tựa hồ là bí pháp độc nhất của cấm địa, cũng có khả năng là năng lực độc chưởng của Bát Thạch cấm địa.
Nhưng hiện tại, Đàm Phong cũng vậy!
Hắn đến tột cùng có lai lịch gì?
- Không đơn giản! Không đơn giản!
Ánh mắt của Đàm Phong càng ngày càng sáng.
- Cái này tuyệt không phải Huyền Ma lưu lại gì, Huyền Ma cũng không có lực lượng to lớn như vậy, có thể che đậy thôi diễn của ta, ngay cả Thiên Ma cũng không được, ta luôn có thể tìm tòi nghiên cứu ra một chút manh mối.
- Cái này tất nhiên là từ Tiên Vực rớt xuống, năm xưa náo động lớn, không biết có bao nhiêu thế lực mạnh mẽ bị quét ngang, ở Thần Giới xuất hiện di tích của Tiên Vực cũng không ngạc nhiên.
- Cái này không phải mấy tiểu bối có thể giải quyết, ngay cả ta cũng không được... phải mời Lão tổ tự mình đi tới một lần.
Hắn không lộ dấu vết đi tới một bên, lấy ra một tảng đá, nói mấy câu, một luồng gợn sóng ngay cả Ma Chủ cũng không cách nào bắt giữ truyền về phương xa, trong nháy mắt là ngàn tỉ dặm.
Tuy đám người Cuồng Kiếm Ma chủ liếc mắt nhìn, nhưng không có phát hiện dị thường, cho dù mạnh như bọn họ, kỳ thực cũng không biết rất nhiều thứ.
...
Oanh, sóng lớn bốc qua, trên phi thuyền đã hiện ra từng vết nứt, xem ra là tuyệt đối không chống đở qua một đầu sóng kế tiếp.
Mạc Ly trực tiếp ném ra chiếc phi thuyền thứ hai, tất cả mọi người đều đổi tới, chiếc trước kia liền mặc nó rơi xuống trong biển.
Bọn họ cách đám người Đàm Nhất lại gần thêm một chút.
Mạc Ly khống chế phi thuyền, cũng không có đuổi theo.
Đàm Nhất lộ ra vẻ ngạo nghễ, bởi vì trong sóng lớn có mảnh vỡ quy tắc, hắn không nhìn thấy đám người Lăng Hàn là làm sao hóa giải sóng lớn oanh kích, nhưng hiển nhiên, những người này tràn ngập kiêng kỵ mình, ngay cả tới gần cũng không dám.
Chỉ là giun dế của Minh Giới mà thôi.
Lại đi một đoạn đường, phía trước xuất hiện một cây thanh trúc, cứ như vậy từ trong biển rộng vươn ra.
Cái này cách ít nhất mấy ngàn dặm, nhưng dĩ nhiên có thể như ở trước mắt, đủ thấy cây thanh trúc này tráng kiện cao lớn cỡ nào.
Phát hiện Cửu Tiết Thần Trúc!
Đám người Đàm Nhất hiển nhiên cũng nhìn thấy, bởi vậy bọn họ hơi điều chỉnh phương hướng, tiến về phía Thần Trúc.
Mạc Ly khẽ cau mày, một khi đám người Đàm Nhất muốn tranh cướp Thần Trúc, nàng làm sao ngăn cản? Đừng nói chỉ có nàng cùng Lăng Hàn, ngay cả đệ tử, hậu nhân của mười bảy vị Ma Chủ toàn bộ đều ở, liên thủ cũng không nhất định có thể ngăn cản Đàm Nhất.
Đối phương mạnh mẽ, đã đạt đến mức độ nghiền ép, nhân số hoàn toàn không có cách nào bù đắp chênh lệch như vậy.
Nhưng cứ thế từ bỏ... Tuyệt không cam lòng!
Theo sau.
Mấy ngàn dặm đối với Bảo khí phi hành mà nói căn bản không cần tiêu tốn thời gian bao lâu, chỉ một lúc sau, bọn họ đã vô hạn tới gần cây Thần Trúc này.
Thực sự là quá lớn.
Chỉ là từ đáy biển thò ra bộ phận thì cao vạn trượng, to đến mấy trăm trượng, mà ở trên đỉnh chóp Thần Trúc, có thể rõ ràng nhìn thấy có một màu xanh trái cây, cho dù cách xa như vậy, nhưng phảng phất như có thể nghe được một mùi thơm ngát.
- Thần Trúc đã chết.
Mạc Ly thong thả nói, thật không nghĩ tới nàng sẽ có một mặt cảm tính như thế.
Cây Thần Trúc này xác thực đã chết, tuy trên thân trúc còn có đại đạo phù văn hiện lên, nhưng sinh cơ đã biến mất, có điều, trên đỉnh, trái cây màu xanh kai lại tràn ngập sinh cơ phồn thịnh, đây là Thần Trúc rót hết thảy tinh hoa vào.
Chí bảo!
Thân trúc có thể làm Ma Binh, mà trái cây là tuyệt thế đại dược.
- Hạ xuống cho ta!
Đàm Nhất đột nhiên đánh một quyền vào trên thân trúc, muốn lấy man lực rung động trái cây rơi xuống, trước hắn đã nếm thử, giữa bầu trời nơi này có uy thế đáng sợ, ngay cả hắn cũng không dám xằng bậy.
Vù, thân trúc có phù văn lít nha lít nhít sáng lên, nhưng rất nhanh yên tĩnh trở lại, ngay cả động đậy cũng không có.
Đùa giỡn, đây chính là Thánh liệu, ngươi có thể lay động?
Đàm Nhất không khỏi cau mày, lên thì không lên nổi, trái cây lại chấn không rớt, chuyện này làm sao hái? Hơn nữa, hắn còn muốn lấy đi cây Thần Trúc này, luyện hóa thành vũ khí, kia là tuyệt thế Ma Binh.
Lăng Hàn phóng người lên nói:
- Các ngươi chờ ta một chút.
Cũng không chờ đám người Mạc Ly có phản ứng gì, hắn đã vọt về phía bầu trời.
Cái tên này là muốn trực tiếp bay đến trên đỉnh Thần Trúc hái quả a!
- Thể phách của cái tên này kinh người, thật có cơ hội a.
Có người nói.
- Nhưng đám người Đàm Nhất ở một bên nhìn, coi như Lăng Hàn đắc thủ, cũng bị bọn họ đoạt lấy thôi?
- Bắt được, chúng ta liền mau mau chạy, liền không tin bọn họ truy bắt được.
- Không sai, chúng ta có thể đuổi theo bọn họ nói rõ tốc độ của chúng ta càng nhanh hơn.
Mọi người mồm năm miệng mười, lúc này Vu Giác cũng không có đối phó Lăng Hàn, ở một bên ra chủ ý.
Mạc Ly thì biểu hiện nghiêm nghị, nàng từng giao thủ với Đàm Nhất, biết đối phương mạnh mẽ đến mức nào. Nếu như Lăng Hàn thật đắc thủ, pháp chỉ kia có thể không đuổi kịp bọn họ, nhưng Đàm Nhất sẽ không thể đơn độc xuất kích sao?
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1677: Hái trái cây
10.0/10 từ 37 lượt.