Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1402: Quan tài cổ (Thượng)

Lúc trước Đinh Diệu Long dựa vào chiêu thức này nghịch ròng rã hai cảnh giới nhỏ chiến thắng đối thủ, mà lúc đó hắn vẫn không có đạt đến Cực Cảnh, nhưng vượt qua tám tinh, đây là khó mà tin nổi!

Trên lý thuyết mà nói, lực lượng vượt qua lục tinh chỉ có sau khi bước vào Cực Cảnh mới có thể nắm giữ, một khi đi vào đại cảnh giới cao hơn, sẽ rơi xuống lục tinh làm lại từ đầu.

Không đúng, đây là bí pháp, không phải là lực lượng, hai người không hề xung đột.

Nhất định phải được!

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người nhìn lẫn nhau, không ai không toát ra địch ý.

Bí thuật như vậy, ai không muốn chiếm thành của riêng?

Lăng Hàn nói:

- Không bằng, trước tìm được vị trí ái nữ của vị Đinh tiền bối kia đi.

Nếu Đinh Tử Chân chịu cho người chổ tốt kinh người như thế, ngẫm lại chuyển thế sống lại này sẽ không đơn giản, lúc này nội chiến là quá sớm.

Người nơi này đều là Vương giả, ngoại trừ Tả Toàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ, năng lực tự kiềm chế đương nhiên là hàng đầu, rất nhanh đều dồn dập gật đầu, áp chế tham niệm xuống.

Không vội.

Chiến xa lần thứ hai đi tới, nhưng bọn họ không có vào mộng cảnh nữa, đồ vật mà Đinh Tử Chân muốn bọn họ hiểu rõ đã bàn giao toàn bộ.

Mà mọi người cũng biết một chút chi tiết nhỏ.


Tỷ như tại sao Sơn Hà Lâm, Nhật Nguyệt Cốc cách hơn ba vạn năm, hơn bốn vạn năm? Đó là bởi vì Đinh Tử Chân cùng ái thê mến nhau hơn ba vạn năm mới thành hôn, về sau hơn bốn vạn năm sinh ra con gái.

Điều này cũng là một bộ phận thuộc về chấp niệm.

Vì sao lại có Tiên khí, đó là bởi vì Đinh Tử Chân đến từ Tiên Vực, hắn thậm chí chính là... Tiên nhân!

Ngàn tỉ năm thủ vững, chỉ vì ái nữ.

Có điều, nơi này sinh ra tà vật cũng cùng Đinh Tử Chân có quan hệ sao?

Hẳn là.

Nơi này là chiến trường hai giới, máu tươi, vong hồn, hài cốt đan dệt, lại thêm ý chí cấp bậc Trảm Trần của Đinh Tử Chân, đản sinh ra một ít tà vật Hằng Hà Cảnh tựa hồ cũng không có gì kỳ quái.

Còn cát vàng, có khả năng là huyết nhục của Đinh Tử Chân biến thành, lạc ấn ý chí võ đạo của Tiên nhân, tự nhiên ngay cả Thánh Nhân cũng phải kinh sợ.

Có điều, nếu bọn họ có thể vào mộng, vậy bốn vị cường giả Hằng Hà Cảnh phía trước cũng được tin tức như vậy.

- Nhanh!

Hai mắt bọn họ tỏa ánh sáng, vội vã thúc giục Thạch Hoàng gia tốc chiến xa.

Ầm ầm ầm, chiến xa nghiền ép, ở dưới Thánh Nhân là không có đối thủ, không thể ngăn cản, đại khái sau một ngày, sương mù tản đi, phía trước hiện ra một ngọn núi, thật giống như bị người mạnh mẽ cắt ra, là một hình hộp chữ nhật rất quy tắc.


- Đây không phải núi... là quan tài!

Sương mù tản đi, hiện ra một cái quan tài to như núi.

Ở điểm ấy, mọi người không có kinh ngạc gì, dù sao trước đó bọn họ vào mộng, rõ ràng biết Đinh Tử Chân chôn cất ái nữ, mà chuyến này của bọn họ chính là muốn Đinh Linh chuyển thế sống lại.

Người chết không táng trong quan tài thì táng nơi nào?

Chỉ là cái quan tài này không khỏi quá lớn đi, cao ngàn trượng, dài ba ngàn trượng, nói một ngọn núi tuyệt đối có người sẽ tin tưởng.

Ở một bên khác của quan tài, còn có bốn người đứng, từng người tách ra một khoảng cách nhỏ, nhưng mỗi người toả ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, đứng ở đó, liền giống như trung tâm của vũ trụ.

Trường Phong Thiên Vương, Quảnh Hành Tăng Vương, bạch diện thư sinh cùng tráng hán đầu sói, bốn cường giả Hằng Hà Cảnh.

Quả nhiên, bọn họ xuất phát sớm hơn một bước, tự nhiên cũng tới trước một bước.

Càng mấu chốt là, lòng can đảm của bọn họ cũng không nhỏ, tuyệt không phải mỗi người ai cũng dám nhiều lần tiến vào mộng cảnh, vạn nhất vĩnh viễn không bao giờ có thể tỉnh lại nữa thì sao? Thần hồn thoát khiếu, thân thể sẽ chậm rãi khô cạn, cuối cùng chết héo.

- Ha ha, đến nơi này, mỗi người dựa vào thủ đoạn đi.

Mọi người dồn dập xuống xe.

- Tiểu Hàn Tử, rảnh rỗi đến Phổ Đạo Tinh Vực chơi.

Thạch Hoàng nói.


- Đúng rồi, lại qua chừng trăm năm, Tinh Sa Vũ Viện ở Tứ Phương tinh vực sẽ tiến hành chiêu sinh, thiên tài trong mấy trăm tinh vực đều sẽ đến, tranh cướp một trăm tiêu chuẩn, hi vọng đến thời điểm đó có thể nhìn thấy ngươi.

Bắc Hoàng cũng mỉm cười nhìn Lăng Hàn, hắn hết sức coi trọng Lăng Hàn.

Đừng nhìn hai người bọn họ một cái là nhi tử của Thánh Nhân, một cái là đồ đệ của Thánh Nhân, nhưng tương lai hi vọng trở thành Thánh là vô hạn tiếp cận không, thành Hằng Hà Cảnh không khó, nhưng thành Thánh hầu như không có khả năng.

Cảnh giới càng cao, thế hệ trước càng dạy không ra truyền nhân có thể sánh vai mình, huống chi là vượt qua.

Mà Lăng Hàn, có hi vọng thành Thánh rất lớn.

Bởi vậy, lấy thân phận của hai người bọn họ vẫn vô cùng thân thiết với Lăng Hàn, không có bày biện cái giá của Tinh Thần Cảnh, càng không có lộ ra quái gở của Thánh Nhân hậu đại, đây là tư thái rất thấp.

- Tinh Sa Vũ Viện?

Lăng Hàn lộ ra vẻ mờ mịt.

- Tinh Sa Vũ Viện là Tinh Sa Thánh Nhân xây dựng, lão nhân gia người là Đại Thánh, mà Tinh Sa Vũ Viện xây dựng được mười tỉ năm, tổng cộng đi ra tám vị Thánh Nhân!

Bắc Hoàng giải thích.

- Thiên số, chín là cực hạn, ngay cả Tinh Sa Thánh Nhân cũng nói, hắn chỉ thu một đồ đệ nữa, bởi vì hắn không thể dạy dỗ ra vị Thánh Nhân thứ mười.

- Vì lẽ đó, hiện tại hết thảy thiên kiêu đều vót nhọn đầu muốn đi vào Tinh Sa Vũ Viện, bái Tinh Sa Thánh Nhân làm thầy, trở thành đệ tử thứ chín, thành tựu Thánh vị!


Thạch Hoàng nói tiếp.

Dương Lâm, Vân Nữ, Nguyệt Ảnh cũng nghe được rõ ràng, chẳng ai không lộ ra ý động.

Đại Thánh!

Đừng nhìn Vân Thạch Thánh Nhân, Thanh Hải Thánh Nhân cũng là Thánh Nhân, nhưng bọn họ chỉ là Tiểu Thánh, tuy đủ để khinh thường thiên hạ, nhưng so với Đại Thánh, vậy thực sự là trời cùng đất.

Nếu không phải không bỏ xuống được mặt mũi, e là Vân Thạch, Thanh Hải Thánh Nhân cũng sẵn lòng bái Tinh Sa Thánh Nhân làm thầy, nói không chắc có cơ hội bước vào Trung Thánh, nếu không thì, cả đời chỉ có thể dừng lại ở Tiểu Thánh.

Hết cách rồi, đến một bước này, công pháp đã sớm đứt đoạn, võ kỹ cũng đến cực hạn, gặp phải bất cứ vấn đề gì đều chỉ có thể tự mình giải quyết, không người nào có thể hỏi, dù nắm giữ mười ức tuổi thọ cũng sẽ tiêu hao hết.

Nếu có thể trở thành đệ tử của Tinh Sa Thánh Nhân, vậy thực sự là nhất phi trùng thiên.

Lăng Hàn chậm rãi gật đầu nói:

- Được, trong trăm năm, ta tất nhiên sẽ đi Tinh Sa Vũ Viện.

- Vậy đến thời điểm đó gặp lại.

Thạch Hoàng cười ha ha.

- Có điều, cơ duyên này, ta sẽ không cho các ngươi!

Hắn ngự chiến xa, bay về phía quan tài cổ, loại cấp bậc này đương nhiên nắm giữ năng lực phi hành.

Thần Đạo Đan Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn Truyện Thần Đạo Đan Tôn Story Chương 1402: Quan tài cổ (Thượng)
10.0/10 từ 37 lượt.
loading...