Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1378: Cái này cũng được? (Hạ)
Hai ngày trôi qua rất nhanh, Đàm Cát thành người thứ nhất hoàn toàn mất đi tư cách cạnh tranh Vương giả, mấy canh giờ sau, Nguyệt Ảnh thành cái thứ hai, lần này, bụi bậm lắng xuống, ứng cử viên của chín đại Vương giả đã xác định không thể nghi ngờ.
Không thể lại có người có thể dao động vị trí của chín người này.
Ngay cả Tinh Thần Cảnh như Tả Toàn, ở đây cũng chỉ có thể cúi đầu, tu vi cắt đến Sơn Hà Cảnh, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Vương giả thế hệ trẻ tuổi.
Thật như vậy sao?
Lăng Hàn mỉm cười, hắn còn đang tính toán, thời điểm chỉ còn dư lại nửa canh giờ, hắn nhìn về phía Thiên Phượng Thần Nữ gật gù.
Thiên Phượng Thần Nữ hiểu ý, bay lượn lên bình đài.
Tình huống thế nào?
Tất cả mọi người kinh hãi, lại còn có người dám đi lên khiêu chiến? Hơn nữa, khiêu chiến lại còn là Lăng Hàn, kia là Vương trong Vương a!
Thiên Phượng Thần Nữ ra tay, hai mảnh Phượng Dực mở ra, lửa nóng hừng hực đan dệt.
- A!
Lăng Hàn phát ra tiếng kêu thảm, nhất thời từ trên bình đài rơi xuống.
Ta đệt!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người không khỏi chảy mồ hôi lạnh.
Đây căn bản vẫn không có đụng tới ngươi, ngươi liền kêu thảm thiết? Đây cũng quá giả đi, rõ ràng chính là cố ý!
Nơi này có ai đần độn, lập tức đoán được Lăng Hàn là cố ý thua Thiên Phượng Thần Nữ, mà lúc này ba ngày kỳ hạn sắp đầy, vậy dụng ý của Lăng Hàn liền cực kỳ sáng tỏ, hắn muốn cho nữ nhân của mình một vị trí Vương giả.
Có điều, cơ hội a!
Nhìn thấy Thiên Phượng Thần Nữ thay vào đó, tất cả mọi người kích động, nhưng vấn đề là, tuyệt đại bộ phận người đã dùng hết ba cơ hội xuất thủ, hiện tại chỉ có thể nhìn mà thôi.
Cũng có mấy người chưa dùng hết, nhưng thực lực của bọn họ rõ ràng yếu hơn một bậc, mới cam tâm ở một bên làm khán giả, tới nơi này chủ yếu là vì quan sát thiên tài giao thủ, thu được cảm ngộ cùng dẫn dắt.
Bọn họ lên đài khiêu chiến, nhưng Thiên Phượng Thần Nữ cũng không phải hàng lởm a, tuy không tu ra Cực Cảnh, nhưng kích hoạt Vân Phượng huyết mạch, nàng miễn cưỡng cũng có sức chiến đấu của Cực Cảnh sơ kỳ, tương đối cường hãn.
Nàng vững vàng chiếm cứ bình đài có được không dễ này.
Nhưng Lăng Hàn là ở dưới đài đứng, hắn đang đợi thời gian trôi qua, có thể khiêu chiến lần nữa.
Từ trên bình đài hạ xuống, hắn phát hiện trên tay có một dấu ấn màu đen, còn có một luồng khí vụ màu đen bao phủ hắn, để hắn không thể động đậy.
Nửa nén hương sau, khí tức màu đen biến mất.
Hiển nhiên, khí tức màu đen là ép buộc hắn ở nửa nén hương sau mới có thể tiếp tục khiêu chiến, mà hắc ấn thì đại biểu hắn thất bại một lần, nếu xuất hiện ba dấu, hắn liền không cách nào lên đài xuất chiến.
Lăng Hàn nhìn về phía Ngao Tử Vân, nhoẻn miệng cười.
Ta… đệt!
Ngao Tử Vân thầm mắng một tiếng, một niệm chưa tất, chỉ thấy Lăng Hàn đã phi thân lên, đứng ở trước mặt hắn.
Giờ khắc này, diện tích bóng ma trong lòng Ngao Tử Vân lớn đến không cách nào hình dung.
Hắn thật vất vả thủ đến hiện tại, chỉ chút nữa là đại công cáo thành, lại đột nhiên gặp phải sát thần như Lăng Hàn.
Ngươi cũng quá hỏng đi, cố ý bại nữ nhân của mình, chiếm nhiều một tiêu chuẩn!
Nhưng Lăng Hàn có thực lực như vậy a.
Đệt! Đệt! Đệt!
Trong đầu hắn thay đổi thật nhanh, muốn nhảy xuống bình đài, bây giờ cách ba ngày còn có hơn nửa nén hương thời gian, mà hắn mới bại một lần mà thôi, như vậy lập tức chịu thua, chờ nửa nén hương sau, hắn liền có thể ra tay với Thiên Phượng Thần Nữ, một lần nữa đoạt lại tiêu chuẩn.
- Ha ha, gấp như thế làm gì!
Lăng Hàn ra tay, đùng, lập tức đánh hắn bay trở lại.
Ta sát!
Khóe miệng của Ngao Tử Vân co giật, ngươi cũng quá ác đi, ta không đánh cũng không được sao? Hắn lớn tiếng nói:
- Ta chịu thua!
Vì phúc phận gia thân, hắn không ngại cắt một ít mặt mũi.
- Ăn thua gì đến ta!
Nhưng Lăng Hàn lắc đầu, một đấm đập tới Ngao Tử Vân.
- Ta muốn đánh ngươi liền đánh!
Oành oành oành, Ngao Tử Vân không thể không chống đỡ, căn bản không có cơ hội hạ xuống bình đài.
Cái này muốn thua còn thua không được?
Mọi người nhìn không khỏi vui vẻ, chỉ cảm thấy thiên kiêu hội của hai giới lần này cuối cùng chơi ra ý mới.
Ngao Tử Vân muốn thua, muốn lao xuống bình đài, nhưng Lăng Hàn không ngừng ngăn cản, thực lực của hắn mạnh hơn quá nhiều, đủ để chặn đối phương.
Không nên chơi người như vậy a.
Ngao Tử Vân sắp muốn khóc, ngươi nói đây là cừu gì oán gì chứ, ta tặng vị trí cho ngươi còn không được sao?
- Há, ngươi muốn xuống như thế, ta cũng không phải người không có tình người, liền tiễn ngươi một đoạn đường.
Lăng Hàn đột nhiên đá ra một cước, đá vào cái mông của Ngao Tử Vân, oành, tên này nhất thời ngã xuống bình đài.
Ngao Tử Vân đầu tiên là sững sờ, lúc này mới phản ứng được Lăng Hàn chịu thả mình, hắn không khỏi đại hỉ, nhưng trong nháy mắt sau, sắc mặt hắn lại kịch biến.
Ba ngày kỳ hạn, chỉ còn gần nửa nén hương thời gian.
Nói cách khác, không chờ hắn khiêu chiến, ba ngày kỳ hạn liền đến.
- Lăng Hàn, ta cùng ngươi thề bất lưỡng lập!
Hắn giận dữ hét, thực sự là hận đến cực hạn.
- Lỗ tai của ta rất tốt, không cần gọi lớn tiếng như vậy.
Lăng Hàn phẩy phẩy tay, đương nhiên sẽ không để uy hiếp của đối phương ở trong lòng.
Ngao Tử Vân lập tức rút trường thương, hận không thể xông lên đài cùng Lăng Hàn chiến ba trăm hiệp, lần này, hắn thề sẽ dùng hết thảy tuyệt chiêu, dù cho cấm chiêu cũng sẽ dùng ở trên người Lăng Hàn, bằng không cơn giận này tuyệt đối nuốt không trôi.
Nhưng một luồng lực lượng thần bí cầm cố hắn, để hắn chỉ có thể như thế đứng, căn bản không thể bước ra một bước.
Vù, không lâu sau đó, trên chín bình đài cùng nhau xuất hiện bạch quang, hoàn toàn bao phủ bình đài, chuyện này ý nghĩa là người bên ngoài không thể lên được nữa.
Ba ngày đã đến giờ!
- A!
Ngao Tử Vân ngửa mặt lên trời gào thét, nhưng căn bản vô dụng.
Ầm!
Trên bình đài, từng đạo từng đạo khí tức buông xuống, màu nhũ bạch, khiến tâm thần người ta thoải mái.
- Đây là Tiên Khí.
Tiểu Tháp đột nhiên nói.
- Cái gì!
Lăng Hàn kinh ngạc thốt lên.
- Tuy ở Tiên giới không tính cái gì, nhưng ở Thần giới... ngươi có thể bù đắp một bộ phận quy tắc thiếu hụt, tăng sức chiến đấu lên trên diện rộng.
Tiểu Tháp nói.
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, muốn tiến vào Tiên Vực, cần đồng thời nắm giữ lực lượng Sáng Thế cùng Diệt Thế, mà bất kể là Thần giới hay Minh Giới, từ điểm này mà nói cũng không hoàn chỉnh, đều chỉ nắm giữ một bộ phận quy tắc.
Hiện tại Tiên Khí này bù đắp, chính là quy tắc Minh Giới hắn thiếu hụt sao?
Thần Đạo Đan Tôn
Không thể lại có người có thể dao động vị trí của chín người này.
Ngay cả Tinh Thần Cảnh như Tả Toàn, ở đây cũng chỉ có thể cúi đầu, tu vi cắt đến Sơn Hà Cảnh, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Vương giả thế hệ trẻ tuổi.
Thật như vậy sao?
Lăng Hàn mỉm cười, hắn còn đang tính toán, thời điểm chỉ còn dư lại nửa canh giờ, hắn nhìn về phía Thiên Phượng Thần Nữ gật gù.
Thiên Phượng Thần Nữ hiểu ý, bay lượn lên bình đài.
Tình huống thế nào?
Tất cả mọi người kinh hãi, lại còn có người dám đi lên khiêu chiến? Hơn nữa, khiêu chiến lại còn là Lăng Hàn, kia là Vương trong Vương a!
Thiên Phượng Thần Nữ ra tay, hai mảnh Phượng Dực mở ra, lửa nóng hừng hực đan dệt.
- A!
Lăng Hàn phát ra tiếng kêu thảm, nhất thời từ trên bình đài rơi xuống.
Ta đệt!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người không khỏi chảy mồ hôi lạnh.
Đây căn bản vẫn không có đụng tới ngươi, ngươi liền kêu thảm thiết? Đây cũng quá giả đi, rõ ràng chính là cố ý!
Nơi này có ai đần độn, lập tức đoán được Lăng Hàn là cố ý thua Thiên Phượng Thần Nữ, mà lúc này ba ngày kỳ hạn sắp đầy, vậy dụng ý của Lăng Hàn liền cực kỳ sáng tỏ, hắn muốn cho nữ nhân của mình một vị trí Vương giả.
Có điều, cơ hội a!
Nhìn thấy Thiên Phượng Thần Nữ thay vào đó, tất cả mọi người kích động, nhưng vấn đề là, tuyệt đại bộ phận người đã dùng hết ba cơ hội xuất thủ, hiện tại chỉ có thể nhìn mà thôi.
Cũng có mấy người chưa dùng hết, nhưng thực lực của bọn họ rõ ràng yếu hơn một bậc, mới cam tâm ở một bên làm khán giả, tới nơi này chủ yếu là vì quan sát thiên tài giao thủ, thu được cảm ngộ cùng dẫn dắt.
Bọn họ lên đài khiêu chiến, nhưng Thiên Phượng Thần Nữ cũng không phải hàng lởm a, tuy không tu ra Cực Cảnh, nhưng kích hoạt Vân Phượng huyết mạch, nàng miễn cưỡng cũng có sức chiến đấu của Cực Cảnh sơ kỳ, tương đối cường hãn.
Nàng vững vàng chiếm cứ bình đài có được không dễ này.
Nhưng Lăng Hàn là ở dưới đài đứng, hắn đang đợi thời gian trôi qua, có thể khiêu chiến lần nữa.
Từ trên bình đài hạ xuống, hắn phát hiện trên tay có một dấu ấn màu đen, còn có một luồng khí vụ màu đen bao phủ hắn, để hắn không thể động đậy.
Nửa nén hương sau, khí tức màu đen biến mất.
Hiển nhiên, khí tức màu đen là ép buộc hắn ở nửa nén hương sau mới có thể tiếp tục khiêu chiến, mà hắc ấn thì đại biểu hắn thất bại một lần, nếu xuất hiện ba dấu, hắn liền không cách nào lên đài xuất chiến.
Lăng Hàn nhìn về phía Ngao Tử Vân, nhoẻn miệng cười.
Ta… đệt!
Ngao Tử Vân thầm mắng một tiếng, một niệm chưa tất, chỉ thấy Lăng Hàn đã phi thân lên, đứng ở trước mặt hắn.
Giờ khắc này, diện tích bóng ma trong lòng Ngao Tử Vân lớn đến không cách nào hình dung.
Hắn thật vất vả thủ đến hiện tại, chỉ chút nữa là đại công cáo thành, lại đột nhiên gặp phải sát thần như Lăng Hàn.
Ngươi cũng quá hỏng đi, cố ý bại nữ nhân của mình, chiếm nhiều một tiêu chuẩn!
Nhưng Lăng Hàn có thực lực như vậy a.
Đệt! Đệt! Đệt!
Trong đầu hắn thay đổi thật nhanh, muốn nhảy xuống bình đài, bây giờ cách ba ngày còn có hơn nửa nén hương thời gian, mà hắn mới bại một lần mà thôi, như vậy lập tức chịu thua, chờ nửa nén hương sau, hắn liền có thể ra tay với Thiên Phượng Thần Nữ, một lần nữa đoạt lại tiêu chuẩn.
- Ha ha, gấp như thế làm gì!
Lăng Hàn ra tay, đùng, lập tức đánh hắn bay trở lại.
Ta sát!
Khóe miệng của Ngao Tử Vân co giật, ngươi cũng quá ác đi, ta không đánh cũng không được sao? Hắn lớn tiếng nói:
- Ta chịu thua!
Vì phúc phận gia thân, hắn không ngại cắt một ít mặt mũi.
- Ăn thua gì đến ta!
Nhưng Lăng Hàn lắc đầu, một đấm đập tới Ngao Tử Vân.
- Ta muốn đánh ngươi liền đánh!
Oành oành oành, Ngao Tử Vân không thể không chống đỡ, căn bản không có cơ hội hạ xuống bình đài.
Cái này muốn thua còn thua không được?
Mọi người nhìn không khỏi vui vẻ, chỉ cảm thấy thiên kiêu hội của hai giới lần này cuối cùng chơi ra ý mới.
Ngao Tử Vân muốn thua, muốn lao xuống bình đài, nhưng Lăng Hàn không ngừng ngăn cản, thực lực của hắn mạnh hơn quá nhiều, đủ để chặn đối phương.
Không nên chơi người như vậy a.
Ngao Tử Vân sắp muốn khóc, ngươi nói đây là cừu gì oán gì chứ, ta tặng vị trí cho ngươi còn không được sao?
- Há, ngươi muốn xuống như thế, ta cũng không phải người không có tình người, liền tiễn ngươi một đoạn đường.
Lăng Hàn đột nhiên đá ra một cước, đá vào cái mông của Ngao Tử Vân, oành, tên này nhất thời ngã xuống bình đài.
Ngao Tử Vân đầu tiên là sững sờ, lúc này mới phản ứng được Lăng Hàn chịu thả mình, hắn không khỏi đại hỉ, nhưng trong nháy mắt sau, sắc mặt hắn lại kịch biến.
Ba ngày kỳ hạn, chỉ còn gần nửa nén hương thời gian.
Nói cách khác, không chờ hắn khiêu chiến, ba ngày kỳ hạn liền đến.
- Lăng Hàn, ta cùng ngươi thề bất lưỡng lập!
Hắn giận dữ hét, thực sự là hận đến cực hạn.
- Lỗ tai của ta rất tốt, không cần gọi lớn tiếng như vậy.
Lăng Hàn phẩy phẩy tay, đương nhiên sẽ không để uy hiếp của đối phương ở trong lòng.
Ngao Tử Vân lập tức rút trường thương, hận không thể xông lên đài cùng Lăng Hàn chiến ba trăm hiệp, lần này, hắn thề sẽ dùng hết thảy tuyệt chiêu, dù cho cấm chiêu cũng sẽ dùng ở trên người Lăng Hàn, bằng không cơn giận này tuyệt đối nuốt không trôi.
Nhưng một luồng lực lượng thần bí cầm cố hắn, để hắn chỉ có thể như thế đứng, căn bản không thể bước ra một bước.
Vù, không lâu sau đó, trên chín bình đài cùng nhau xuất hiện bạch quang, hoàn toàn bao phủ bình đài, chuyện này ý nghĩa là người bên ngoài không thể lên được nữa.
Ba ngày đã đến giờ!
- A!
Ngao Tử Vân ngửa mặt lên trời gào thét, nhưng căn bản vô dụng.
Ầm!
Trên bình đài, từng đạo từng đạo khí tức buông xuống, màu nhũ bạch, khiến tâm thần người ta thoải mái.
- Đây là Tiên Khí.
Tiểu Tháp đột nhiên nói.
- Cái gì!
Lăng Hàn kinh ngạc thốt lên.
- Tuy ở Tiên giới không tính cái gì, nhưng ở Thần giới... ngươi có thể bù đắp một bộ phận quy tắc thiếu hụt, tăng sức chiến đấu lên trên diện rộng.
Tiểu Tháp nói.
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, muốn tiến vào Tiên Vực, cần đồng thời nắm giữ lực lượng Sáng Thế cùng Diệt Thế, mà bất kể là Thần giới hay Minh Giới, từ điểm này mà nói cũng không hoàn chỉnh, đều chỉ nắm giữ một bộ phận quy tắc.
Hiện tại Tiên Khí này bù đắp, chính là quy tắc Minh Giới hắn thiếu hụt sao?
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1378: Cái này cũng được? (Hạ)
10.0/10 từ 37 lượt.