Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1348: Thoát vây, giết ngược (Hạ)
Kia là mười cường giả Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, có mấy cái không chỉ đạt đến đại viên mãn đỉnh cao, thậm chí còn là thiên tài Tam Tinh Tứ Tinh, bị chém một phát liền để hắn huyết nhục tung bay, ngay cả thần cốt cũng suýt chút nữa đứt đoạn mất.
Hắn sờ cổ, cường giả của Thiên Kiếm Cung chính là một kiếm suýt chút nữa chém xuống đầu của hắn, có điều, dưới Bất Diệt Chân Dịch, vết thương đã khôi phục, nhưng vẫn để Lăng Hàn run sợ.
Nếu không phải thần cốt của hắn đủ cứng rắn, hiện tại khẳng định thân thủ chia lìa.
- Ồ?
Hắn ở trong Hắc Tháp, nhưng tầm nhìn không bị ảnh hưởng, phát hiện đang có một người đuổi tới nơi này, chính là lão ẩu kia của Địa Long Tông.
Đừng nhìn nàng chống quải trụ, nhưng tốc độ rất nhanh, phảng phất có thể Súc Địa Thành Thốn, một bước chính là hơn trăm trượng.
Lạc đàn?
Lăng Hàn cười gằn, vừa vặn, hắn ăn thiệt thòi lớn như thế, đang muốn xả giận đây này.
Lão ẩu đột nhiên ngừng lại, nàng có huyết mạch Địa Long, đối với mùi rất mẫn cảm, nàng mơ hồ nghe thấy được khí tức của Lăng Hàn, nhưng đến nơi này lại đột nhiên biến mất.
Quái lạ, lẽ nào chui xuống đất sao?
Nàng thét dài, muốn gọi những người khác lại.
Nhưng vào lúc này, một ánh kiếm đột nhiên nhấp nhoáng, mang theo sát ý vô tận, chém tới cổ của nàng.
Cái gì!
Lão ẩu cực kỳ khiếp sợ, nơi đây rõ ràng không có một người, ánh kiếm này là từ nơi nào nhô ra? Nàng miễn cưỡng phất lên quải trụ nghênh tiếp ánh kiếm, thời khắc xoay người, liền nhìn thấy thanh kiếm này đang nắm ở trong tay một người trẻ tuổi.
Là Lăng Hàn!
Nàng vừa giận vừa sợ, không nghĩ tới Lăng Hàn không chỉ không chạy trối chết, lại còn dám mai phục đánh lén mình. Thủ đoạn ẩn thân của đối phương cũng quá tốt đi, thậm chí ngay cả nàng cũng không có phát hiện, lúc này lại đang toàn bộ cảm ứng khí tức của Lăng Hàn biến mất, có thể nói là tâm phòng bị yếu đuối nhất.
Chiêu kiếm này, như bài sơn đảo hải, lại như trời long đất lở, đáng sợ đến không cách nào hình dung.
Oành!
Quải trụ của nàng ngăn thanh kiếm, nhưng bởi vì vội vàng ra tay, lực lượng không đủ, nhất thời bị một kiếm đánh bay quải trụ. Có điều, nàng cũng tranh thủ đủ thời gian, thân hình vội vàng rút lui.
Lăng Hàn bức tiến, bởi vì hai người cách quá gần, hắn không có không gian vung kiếm, nên để Tiên Ma Kiếm bay ra, tự chủ thảo phạt, mà hắn thì song quyền huy động liên tục, đánh tới lão ẩu.
Lão ẩu dưới tình thế cấp bách chỉ muốn bảo mệnh, một bên che hai tay ở trước người, một bên vội vã lùi về sau, căn bản không nghĩ tới Lăng Hàn mới vừa rồi còn trọng thương, sao trong nháy mắt đã biến thành người không liên quan.
Lúc này, thanh âm thét dài nối liền không dứt, chín người khác đang cấp tốc chạy tới.
Lão ẩu đại hỉ, chỉ cần nàng lại chống đỡ một chút xíu thời gian, viện binh chạy tới, vậy thì sẽ đến phiên Lăng Hàn liều mạng thoát thân.
- Ngươi không có cơ hội!
Lăng Hàn cười gằn, Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa bỗng nhiên xuất hiện.
Lão ẩu kinh hãi, muốn nhắm mắt lại, nhưng ma hoa này ảnh hưởng chính là thần thức, ngươi nhắm mắt hay không căn bản không có ảnh hưởng. Ở trong nháy mắt này, nàng nhìn thấy đang có chín bóng người từ mỗi phương hướng gấp chạy đến.
Nhưng cái này cũng là hình ảnh cuối cùng của nàng.
Oành!
Lăng Hàn một quyền đánh nổ đầu của lão ẩu, ngay cả thần hồn cũng oanh diệt, hắn lạnh lùng nhìn chín người của Ngũ Tông một chút, không chậm trễ chút nào mà triển khai thân hình lao nhanh, trong nháy mắt liền kéo dài khoảng cách vô hạn.
Chín người Ngũ Tông chạy vội tới bên người của lão ẩu, cùng nhau ngừng lại, trên mặt của mỗi người đều mang theo vẻ băng lạnh, còn có một tia hàn ý không cách nào hình dung.
Mười người bọn họ liên thủ lại còn để Lăng Hàn chạy, chạy không tính, còn thừa dịp bọn họ phân tán truy kích, ngược lại giết một thành viên trong bọn họ.
Phải biết, trước đó đối phương còn bị trọng thương.
Thể phách thật đáng sợ, sức khôi phục đáng sợ, tâm kế thật đáng sợ, quyết đoán thật đáng sợ!
Gặp phải kẻ địch như vậy, để chín người đều cảm thấy trong lòng nặng trịch, tràn ngập bóng tối.
- Người này... Nhất định phải mau chóng diệt trừ.
- Không sai, bằng không chúng ta đều sẽ chết mà không có chỗ chôn!
Chín người nhìn thân thể lão ẩu bị đập nát đầu, trong lòng mỗi người đều thích thích, có một loại cảm giác mèo khóc chuột. Chuyện như vậy, cũng có khả năng phát sinh ở trên người bọn họ.
Dù cho bốn người của Thiên Kiếm Cung, Tuyệt Đao Tông, tu ra Kiếm Tâm Đao Tâm, chặt đứt thất tình, không bị ngoại vật lay động, cả người vẫn đều là hàn ý, bởi vì Lăng Hàn không chỉ nắm giữ Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa, thực lực của bản thân càng kinh người.
Lại qua trăm năm, đối phương liền nắm giữ thực lực quét ngang Ngũ Tông.
Ở Nhật Nguyệt Cảnh mà nói, trăm năm thực quá nhanh, mà chút thời gian này, trong Ngũ Tông căn bản không thể xuất hiện thiên tài ngăn cơn sóng dữ, thời gian quá ngắn.
Đây chính là chỗ đáng sợ của thiên tài đỉnh cấp, cho ngươi trăm năm thật giống như chỉ là chớp mắt, cái gì cũng sẽ không thay đổi, nhưng cho thiên tài mà nói, lại có thể để thực lực bản thân xuất hiện tăng trưởng kinh người.
- Không tiếc bất cứ giá nào, tìm ra người này, giết chết!
Chín người đều cắn răng nói, hiện tại đã không phải vấn đề mặt mũi, cũng không phải sự tình giết Lăng Hàn có thể cướp đoạt cơ duyên của đối phương, mà là vấn đề sinh tồn của mình.
Không có ai nguyện ý cam tâm chờ chết, đặc biệt là những cường giả như bọn họ, tất nhiên sẽ điên cuồng phản công.
...
Lăng Hàn chạy ra một khoảng cách, lần thứ hai tiến vào Hắc Tháp.
Hắn rất thoả mãn với mình, bị thập đại cường giả vây công, nhưng hắn vẫn diệt đi một cái.
- Có điều, vẫn là dựa dẫm vào Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa, bản thân không đủ mạnh mẽ.
Lăng Hàn rất nhanh ấn xuống tự đắc, tỉnh lại chính mình.
- Thời gian ba tháng... Lại sắp đến!
Tiểu Tháp xuất hiện, thông báo Lăng Hàn có thể đi Tiên Diễm lô luyện thân.
Lăng Hàn rùng mình một cái, nhưng vẫn không do dự đứng lên, bị Ngũ Tông truy sát đến chạy trối chết, để hắn kiên định quyết tâm hơn.
Dấn thân vào trong lò lớn, Tiên Diễm tẩy luyện.
Sau ba ngày, Lăng Hàn ra lò, tự nhiên vẫn là tiểu hài nhi, nhưng dáng dấp gần như khoảng mười tháng.
- Cảm ngộ một chút, nếu như ngươi có thể duy trì tốc độ tiến cảnh như vậy, gần như một trăm lần liền có thể hoàn toàn nắm giữ dục hỏa trùng sinh.
Tiểu Tháp nói.
Không tệ, từ mấy trăm lần rơi xuống một trăm lần, xem như là tiến bộ to lớn.
Nhưng sắc mặt của Lăng Hàn lại đen thui, cái này cần một trăm lần mới có thể kết thúc Tiên Diễm luyện thân, ngẫm lại liền để hắn có loại cảm giác dày vò.
Thần Đạo Đan Tôn
Hắn sờ cổ, cường giả của Thiên Kiếm Cung chính là một kiếm suýt chút nữa chém xuống đầu của hắn, có điều, dưới Bất Diệt Chân Dịch, vết thương đã khôi phục, nhưng vẫn để Lăng Hàn run sợ.
Nếu không phải thần cốt của hắn đủ cứng rắn, hiện tại khẳng định thân thủ chia lìa.
- Ồ?
Hắn ở trong Hắc Tháp, nhưng tầm nhìn không bị ảnh hưởng, phát hiện đang có một người đuổi tới nơi này, chính là lão ẩu kia của Địa Long Tông.
Đừng nhìn nàng chống quải trụ, nhưng tốc độ rất nhanh, phảng phất có thể Súc Địa Thành Thốn, một bước chính là hơn trăm trượng.
Lạc đàn?
Lăng Hàn cười gằn, vừa vặn, hắn ăn thiệt thòi lớn như thế, đang muốn xả giận đây này.
Lão ẩu đột nhiên ngừng lại, nàng có huyết mạch Địa Long, đối với mùi rất mẫn cảm, nàng mơ hồ nghe thấy được khí tức của Lăng Hàn, nhưng đến nơi này lại đột nhiên biến mất.
Quái lạ, lẽ nào chui xuống đất sao?
Nàng thét dài, muốn gọi những người khác lại.
Nhưng vào lúc này, một ánh kiếm đột nhiên nhấp nhoáng, mang theo sát ý vô tận, chém tới cổ của nàng.
Cái gì!
Lão ẩu cực kỳ khiếp sợ, nơi đây rõ ràng không có một người, ánh kiếm này là từ nơi nào nhô ra? Nàng miễn cưỡng phất lên quải trụ nghênh tiếp ánh kiếm, thời khắc xoay người, liền nhìn thấy thanh kiếm này đang nắm ở trong tay một người trẻ tuổi.
Là Lăng Hàn!
Nàng vừa giận vừa sợ, không nghĩ tới Lăng Hàn không chỉ không chạy trối chết, lại còn dám mai phục đánh lén mình. Thủ đoạn ẩn thân của đối phương cũng quá tốt đi, thậm chí ngay cả nàng cũng không có phát hiện, lúc này lại đang toàn bộ cảm ứng khí tức của Lăng Hàn biến mất, có thể nói là tâm phòng bị yếu đuối nhất.
Chiêu kiếm này, như bài sơn đảo hải, lại như trời long đất lở, đáng sợ đến không cách nào hình dung.
Oành!
Quải trụ của nàng ngăn thanh kiếm, nhưng bởi vì vội vàng ra tay, lực lượng không đủ, nhất thời bị một kiếm đánh bay quải trụ. Có điều, nàng cũng tranh thủ đủ thời gian, thân hình vội vàng rút lui.
Lăng Hàn bức tiến, bởi vì hai người cách quá gần, hắn không có không gian vung kiếm, nên để Tiên Ma Kiếm bay ra, tự chủ thảo phạt, mà hắn thì song quyền huy động liên tục, đánh tới lão ẩu.
Lão ẩu dưới tình thế cấp bách chỉ muốn bảo mệnh, một bên che hai tay ở trước người, một bên vội vã lùi về sau, căn bản không nghĩ tới Lăng Hàn mới vừa rồi còn trọng thương, sao trong nháy mắt đã biến thành người không liên quan.
Lúc này, thanh âm thét dài nối liền không dứt, chín người khác đang cấp tốc chạy tới.
Lão ẩu đại hỉ, chỉ cần nàng lại chống đỡ một chút xíu thời gian, viện binh chạy tới, vậy thì sẽ đến phiên Lăng Hàn liều mạng thoát thân.
- Ngươi không có cơ hội!
Lăng Hàn cười gằn, Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa bỗng nhiên xuất hiện.
Lão ẩu kinh hãi, muốn nhắm mắt lại, nhưng ma hoa này ảnh hưởng chính là thần thức, ngươi nhắm mắt hay không căn bản không có ảnh hưởng. Ở trong nháy mắt này, nàng nhìn thấy đang có chín bóng người từ mỗi phương hướng gấp chạy đến.
Nhưng cái này cũng là hình ảnh cuối cùng của nàng.
Oành!
Lăng Hàn một quyền đánh nổ đầu của lão ẩu, ngay cả thần hồn cũng oanh diệt, hắn lạnh lùng nhìn chín người của Ngũ Tông một chút, không chậm trễ chút nào mà triển khai thân hình lao nhanh, trong nháy mắt liền kéo dài khoảng cách vô hạn.
Chín người Ngũ Tông chạy vội tới bên người của lão ẩu, cùng nhau ngừng lại, trên mặt của mỗi người đều mang theo vẻ băng lạnh, còn có một tia hàn ý không cách nào hình dung.
Mười người bọn họ liên thủ lại còn để Lăng Hàn chạy, chạy không tính, còn thừa dịp bọn họ phân tán truy kích, ngược lại giết một thành viên trong bọn họ.
Phải biết, trước đó đối phương còn bị trọng thương.
Thể phách thật đáng sợ, sức khôi phục đáng sợ, tâm kế thật đáng sợ, quyết đoán thật đáng sợ!
Gặp phải kẻ địch như vậy, để chín người đều cảm thấy trong lòng nặng trịch, tràn ngập bóng tối.
- Người này... Nhất định phải mau chóng diệt trừ.
- Không sai, bằng không chúng ta đều sẽ chết mà không có chỗ chôn!
Chín người nhìn thân thể lão ẩu bị đập nát đầu, trong lòng mỗi người đều thích thích, có một loại cảm giác mèo khóc chuột. Chuyện như vậy, cũng có khả năng phát sinh ở trên người bọn họ.
Dù cho bốn người của Thiên Kiếm Cung, Tuyệt Đao Tông, tu ra Kiếm Tâm Đao Tâm, chặt đứt thất tình, không bị ngoại vật lay động, cả người vẫn đều là hàn ý, bởi vì Lăng Hàn không chỉ nắm giữ Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa, thực lực của bản thân càng kinh người.
Lại qua trăm năm, đối phương liền nắm giữ thực lực quét ngang Ngũ Tông.
Ở Nhật Nguyệt Cảnh mà nói, trăm năm thực quá nhanh, mà chút thời gian này, trong Ngũ Tông căn bản không thể xuất hiện thiên tài ngăn cơn sóng dữ, thời gian quá ngắn.
Đây chính là chỗ đáng sợ của thiên tài đỉnh cấp, cho ngươi trăm năm thật giống như chỉ là chớp mắt, cái gì cũng sẽ không thay đổi, nhưng cho thiên tài mà nói, lại có thể để thực lực bản thân xuất hiện tăng trưởng kinh người.
- Không tiếc bất cứ giá nào, tìm ra người này, giết chết!
Chín người đều cắn răng nói, hiện tại đã không phải vấn đề mặt mũi, cũng không phải sự tình giết Lăng Hàn có thể cướp đoạt cơ duyên của đối phương, mà là vấn đề sinh tồn của mình.
Không có ai nguyện ý cam tâm chờ chết, đặc biệt là những cường giả như bọn họ, tất nhiên sẽ điên cuồng phản công.
...
Lăng Hàn chạy ra một khoảng cách, lần thứ hai tiến vào Hắc Tháp.
Hắn rất thoả mãn với mình, bị thập đại cường giả vây công, nhưng hắn vẫn diệt đi một cái.
- Có điều, vẫn là dựa dẫm vào Nhân Uân Đoạt Hồn Hoa, bản thân không đủ mạnh mẽ.
Lăng Hàn rất nhanh ấn xuống tự đắc, tỉnh lại chính mình.
- Thời gian ba tháng... Lại sắp đến!
Tiểu Tháp xuất hiện, thông báo Lăng Hàn có thể đi Tiên Diễm lô luyện thân.
Lăng Hàn rùng mình một cái, nhưng vẫn không do dự đứng lên, bị Ngũ Tông truy sát đến chạy trối chết, để hắn kiên định quyết tâm hơn.
Dấn thân vào trong lò lớn, Tiên Diễm tẩy luyện.
Sau ba ngày, Lăng Hàn ra lò, tự nhiên vẫn là tiểu hài nhi, nhưng dáng dấp gần như khoảng mười tháng.
- Cảm ngộ một chút, nếu như ngươi có thể duy trì tốc độ tiến cảnh như vậy, gần như một trăm lần liền có thể hoàn toàn nắm giữ dục hỏa trùng sinh.
Tiểu Tháp nói.
Không tệ, từ mấy trăm lần rơi xuống một trăm lần, xem như là tiến bộ to lớn.
Nhưng sắc mặt của Lăng Hàn lại đen thui, cái này cần một trăm lần mới có thể kết thúc Tiên Diễm luyện thân, ngẫm lại liền để hắn có loại cảm giác dày vò.
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1348: Thoát vây, giết ngược (Hạ)
10.0/10 từ 37 lượt.