Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1182: Dưới Lẫm Thiên Tông (Thượng)
Có điều, Bất Diệt Thiên Kinh lại không phải hắn sáng tạo, coi như hắn là người thứ hai trên thế gian tu luyện môn công pháp này, vậy người số một thì sao?
Vị cường giả kia khẳng định chết đi, vì lẽ đó Hắc Tháp mới tìm chủ nhân mới.
Người sáng tạo khẳng định tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh tới cực hạn, nhưng hắn vẫn chết, điều này nói rõ... cực hạn của Bất Diệt Thiên Kinh không phải cực hạn của võ đạo, cho nên mới có lực lượng mạnh hơn đánh nát.
Lăng Hàn thu hồi tạp niệm, hắn cách võ đạo đỉnh cao còn rất xa, còn không cần lo lắng chuyện như vậy.
Thần cốt toàn thân hắn nát tan, hóa thành hạt căn bản cực nhỏ, được thiên kiếp rèn luyện. Đồng dạng là Thần Thiết cấp năm, vậy khẳng định vẫn có khác nhau, lại như Tiểu cực vị còn phân tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ cùng đỉnh cao.
Hoặc là không làm, muốn làm liền làm tốt nhất.
Ầm ầm ầm, Kinh Lôi từng trận, trong hư không quy tắc thiên địa vô cùng bạc nhược, Sơn Hà Cảnh có thể phi hành, mà không gian cũng rất dễ bị phá hoại, tia điện dài vạn trượng tàn phá, nơi này thật giống như biến thành một lôi hải, cực kỳ óng ánh.
Dù cho là Lăng Hàn, cũng cảm giác lần thiên kiếp này không bình thường, uy lực so với dĩ vãng lớn hơn rất nhiều.
Năm toà Sơn Hà, cực hạn chân chính, trời cao không dung!
Nửa ngày sau…
Thiên kiếp biến mất, tất cả khôi phục yên tĩnh, mà Lăng Hàn thì đứng bình tĩnh, lĩnh hội.
Không giống trước đây, lực lượng của hắn cũng không có tăng vọt, mà là... mở ra một cánh cửa, để hắn có thể tăng lực lượng thêm một bước, bão tố trên Thất Tinh, Bát Tinh, Cửu Tinh thậm chí Thập Tinh.
Nhưng cuối cùng có thể đạt đến mấy tinh, thì phải xem thiên phú cùng ngộ tính của hắn, có thể tu tòa Sơn Hà thứ năm tới trình độ nào.
Xa xa, một đạo hào quang nhỏ yếu lấp lóe, chỉ thấy một chiếc tinh thuyền đang chạy đến.
Lăng Hàn theo bản năng muốn trốn vào trong Hắc Tháp, nhưng hắn lập tức phục hồi tinh thần lại, đây không phải người đánh lén lúc trước, mà là cứu tinh của hắn!
Đại khái là thiên kiếp kia động tĩnh quá lớn, hấp dẫn chiếc tinh thuyền này, cố ý chạy tới xem một chút.
Tốt rồi, lần này rốt cục không cần chạy loạn ở trong tinh không.
Lăng Hàn lộ ra mỉm cười, đây thực sự là chuyện tốt nối gót đến.
Hắn lấy ra một viên Dịch Dung đan ăn vào.
Tinh thuyền đến phụ cận Lăng Hàn, nhưng không có dừng, chỉ để tốc độ chậm lại.
Thời điểm khởi động, tinh thuyền tiêu hao Chân Nguyên Thạch nhiều nhất, bởi vậy coi như đối phương chịu để Lăng Hàn lên thuyền, vậy cũng không cần thiết cố ý ngừng thuyền, giảm tốc là được.
Hắn rơi vào trên boong thuyền, phía trên đã có ba người đàn ông đang đợi hắn.
- Các hạ xưng hô như thế nào?
Một tên nam tử hỏi, hắn là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, khí tức cường đại, hình thành một loại áp chế trên cấp độ. Hắn nguyên bản vô cùng thận trọng, nhưng cảm ứng được khí tức của Lăng Hàn chỉ là Sơn Hà Cảnh, liền lập tức thả lỏng.
Lăng Hàn ôm quyền nói:
- Tại hạ Hàn Lâm, trước gặp phải cường đạo tinh hải, may mắn đào mạng, nhưng mất đi tinh thuyền không cách nào đi tới chỗ cần đến, may là gặp phải chư vị cứu giúp.
Nếu người đánh lén kia cho rằng thành công, vậy tại sao không tạm thời bảo mật thân phận, cho mình một hoàn cảnh trưởng thành thong dong?
- Hóa ra là Hàn tiểu hữu.
Nam tử kia gật gù, tuy lời này của Lăng Hàn không biết thật giả, nhưng muốn nói đối phương chuyên ở chỗ này chờ bọn họ, bố trí cạm bẫy, hắn ngược lại càng không tin, dù sao tinh hải quá to lớn, ai có thể nắm giữ đường hàng không của đối phương?
- Tiểu hữu muốn đi nơi nào?
Hắn lại hỏi.
Lăng Hàn nói.
Nam tử kia không khỏi nở nụ cười:
- Thật vừa vặn, chúng ta cũng muốn đi Phi Vân Tinh, vậy liền thuận tiện đưa tiểu hữu một đoạn đường.
- Đa tạ!
Lăng Hàn vội vàng nói, ở Thần giới thực lực đại biểu tất cả, một cường giả có thể giúp người làm điều tốt, chuyện này rất không dễ dàng.
Nam tử kia phất phất tay, để một thủ hạ mang Lăng Hàn xuống nghỉ ngơi.
Lăng Hàn cùng người kia hàn huyên, biết được đây là đội buôn của Mặc gia, đại hán vừa nãy tên Mặc Cô, là một nhân vật trung kiên của Mặc gia.
Mặc gia, bổn gia ở trên Nam Phong Tinh, nhưng bởi vì kinh doanh Tinh Vũ mậu dịch, nên bọn họ ở tất cả đại tinh cầu, tất cả Đại Hoàng Triều đều có phân bộ, làm cho địa vị của Mặc gia rất siêu nhiên, nếu Nam Phong Hoàng Triều muốn gây bất lợi cho bọn họ, cùng lắm bọn họ đổi chỗ khác, chế tạo gia viên lần nữa.
Chuyến này, bọn họ vận chuyển lượng lớn hàng hóa tới Phi Vân Tinh, cũng thật vừa vặn, bởi vì Lăng Hàn độ thiên kiếp khiến bọn họ chú ý, mới sẽ lệch khỏi đường hàng không đến nhìn một chút.
Lăng Hàn âm thầm ghi phần ân tình này vào trong lòng, người ta cứu viện có khả năng chưa hề nghĩ tới muốn hắn báo lại, nhưng nếu hắn không biết cảm ơn, vậy thì thật uổng làm nam nhi.
Mặc Cô thân là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, tự nhiên không thể quan tâm "tiểu nhân vật" như Lăng Hàn, ở bảy ngày sau đó đều không có đến thăm Lăng Hàn, cho đến khi tinh thuyền chạm đất, thời điểm rời thuyền Lăng Hàn mới nhìn thấy đối phương, lần thứ hai biểu đạt vẻ cảm kích.
Lăng Hàn ở trong thành mua tấm bản đồ, đối chiếu một chút, phát hiện mình cách Lẫm Thiên Tông cũng không xa.
Phi Vân Tinh chỉ có hai Hoàng Triều, phân biệt là Tứ Hải Hoàng Triều cùng Thiên Quân Hoàng Triều, mà bản đồ của hai Hoàng Triều này gộp lại cũng không lớn bằng địa bàn của Lẫm Thiên Tông.
Hết cách rồi, tuy Tam Nguyên Thượng Nhân không có hứng thú tranh bá thiên hạ, nhưng Lẫm Thiên Tông chiếm địa bàn lớn như vậy, chẳng lẽ hai đại Hoàng Triều còn dám đi tấn công sao?
Ngược lại, Hoàng Triều còn tồn tại là tốt lắm rồi. Còn nữa, địa bàn của Hằng Hà Cảnh nhỏ hơn Tinh Thần cảnh, cái này nói nghe được sao?
Bởi vậy trạng thái hiện tại này mọi phương diện đều có thể tiếp thu, cũng có thể thoả mãn.
Hiện tại Lăng Hàn ở Thiên Quân Hoàng Triều, cách sơn môn của Lẫm Thiên Tông chừng một tháng lộ trình, cái này vẫn là lấy tốc độ của Phi Vân Toa đến tính toán, nếu như đổi thành hắn dùng hai chân chạy, vậy ít nhất phải nửa năm.
- Xuất phát!
Lăng Hàn lấy ra Xuyên Vân Toa, bay về Lẫm Thiên Tông.
Sau bảy ngày, hắn tiến vào phạm vi thế lực của Lẫm Thiên Tông, lại sau mười mấy ngày, hắn mới đến sơn môn của Lẫm Thiên Tông.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Vị cường giả kia khẳng định chết đi, vì lẽ đó Hắc Tháp mới tìm chủ nhân mới.
Người sáng tạo khẳng định tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh tới cực hạn, nhưng hắn vẫn chết, điều này nói rõ... cực hạn của Bất Diệt Thiên Kinh không phải cực hạn của võ đạo, cho nên mới có lực lượng mạnh hơn đánh nát.
Lăng Hàn thu hồi tạp niệm, hắn cách võ đạo đỉnh cao còn rất xa, còn không cần lo lắng chuyện như vậy.
Thần cốt toàn thân hắn nát tan, hóa thành hạt căn bản cực nhỏ, được thiên kiếp rèn luyện. Đồng dạng là Thần Thiết cấp năm, vậy khẳng định vẫn có khác nhau, lại như Tiểu cực vị còn phân tiền kỳ, trung kỳ, hậu kỳ cùng đỉnh cao.
Hoặc là không làm, muốn làm liền làm tốt nhất.
Ầm ầm ầm, Kinh Lôi từng trận, trong hư không quy tắc thiên địa vô cùng bạc nhược, Sơn Hà Cảnh có thể phi hành, mà không gian cũng rất dễ bị phá hoại, tia điện dài vạn trượng tàn phá, nơi này thật giống như biến thành một lôi hải, cực kỳ óng ánh.
Dù cho là Lăng Hàn, cũng cảm giác lần thiên kiếp này không bình thường, uy lực so với dĩ vãng lớn hơn rất nhiều.
Năm toà Sơn Hà, cực hạn chân chính, trời cao không dung!
Nửa ngày sau…
Thiên kiếp biến mất, tất cả khôi phục yên tĩnh, mà Lăng Hàn thì đứng bình tĩnh, lĩnh hội.
Không giống trước đây, lực lượng của hắn cũng không có tăng vọt, mà là... mở ra một cánh cửa, để hắn có thể tăng lực lượng thêm một bước, bão tố trên Thất Tinh, Bát Tinh, Cửu Tinh thậm chí Thập Tinh.
Nhưng cuối cùng có thể đạt đến mấy tinh, thì phải xem thiên phú cùng ngộ tính của hắn, có thể tu tòa Sơn Hà thứ năm tới trình độ nào.
Xa xa, một đạo hào quang nhỏ yếu lấp lóe, chỉ thấy một chiếc tinh thuyền đang chạy đến.
Lăng Hàn theo bản năng muốn trốn vào trong Hắc Tháp, nhưng hắn lập tức phục hồi tinh thần lại, đây không phải người đánh lén lúc trước, mà là cứu tinh của hắn!
Đại khái là thiên kiếp kia động tĩnh quá lớn, hấp dẫn chiếc tinh thuyền này, cố ý chạy tới xem một chút.
Tốt rồi, lần này rốt cục không cần chạy loạn ở trong tinh không.
Lăng Hàn lộ ra mỉm cười, đây thực sự là chuyện tốt nối gót đến.
Hắn lấy ra một viên Dịch Dung đan ăn vào.
Tinh thuyền đến phụ cận Lăng Hàn, nhưng không có dừng, chỉ để tốc độ chậm lại.
Thời điểm khởi động, tinh thuyền tiêu hao Chân Nguyên Thạch nhiều nhất, bởi vậy coi như đối phương chịu để Lăng Hàn lên thuyền, vậy cũng không cần thiết cố ý ngừng thuyền, giảm tốc là được.
Hắn rơi vào trên boong thuyền, phía trên đã có ba người đàn ông đang đợi hắn.
- Các hạ xưng hô như thế nào?
Một tên nam tử hỏi, hắn là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, khí tức cường đại, hình thành một loại áp chế trên cấp độ. Hắn nguyên bản vô cùng thận trọng, nhưng cảm ứng được khí tức của Lăng Hàn chỉ là Sơn Hà Cảnh, liền lập tức thả lỏng.
Lăng Hàn ôm quyền nói:
- Tại hạ Hàn Lâm, trước gặp phải cường đạo tinh hải, may mắn đào mạng, nhưng mất đi tinh thuyền không cách nào đi tới chỗ cần đến, may là gặp phải chư vị cứu giúp.
Nếu người đánh lén kia cho rằng thành công, vậy tại sao không tạm thời bảo mật thân phận, cho mình một hoàn cảnh trưởng thành thong dong?
- Hóa ra là Hàn tiểu hữu.
Nam tử kia gật gù, tuy lời này của Lăng Hàn không biết thật giả, nhưng muốn nói đối phương chuyên ở chỗ này chờ bọn họ, bố trí cạm bẫy, hắn ngược lại càng không tin, dù sao tinh hải quá to lớn, ai có thể nắm giữ đường hàng không của đối phương?
- Tiểu hữu muốn đi nơi nào?
Hắn lại hỏi.
Lăng Hàn nói.
Nam tử kia không khỏi nở nụ cười:
- Thật vừa vặn, chúng ta cũng muốn đi Phi Vân Tinh, vậy liền thuận tiện đưa tiểu hữu một đoạn đường.
- Đa tạ!
Lăng Hàn vội vàng nói, ở Thần giới thực lực đại biểu tất cả, một cường giả có thể giúp người làm điều tốt, chuyện này rất không dễ dàng.
Nam tử kia phất phất tay, để một thủ hạ mang Lăng Hàn xuống nghỉ ngơi.
Lăng Hàn cùng người kia hàn huyên, biết được đây là đội buôn của Mặc gia, đại hán vừa nãy tên Mặc Cô, là một nhân vật trung kiên của Mặc gia.
Mặc gia, bổn gia ở trên Nam Phong Tinh, nhưng bởi vì kinh doanh Tinh Vũ mậu dịch, nên bọn họ ở tất cả đại tinh cầu, tất cả Đại Hoàng Triều đều có phân bộ, làm cho địa vị của Mặc gia rất siêu nhiên, nếu Nam Phong Hoàng Triều muốn gây bất lợi cho bọn họ, cùng lắm bọn họ đổi chỗ khác, chế tạo gia viên lần nữa.
Chuyến này, bọn họ vận chuyển lượng lớn hàng hóa tới Phi Vân Tinh, cũng thật vừa vặn, bởi vì Lăng Hàn độ thiên kiếp khiến bọn họ chú ý, mới sẽ lệch khỏi đường hàng không đến nhìn một chút.
Lăng Hàn âm thầm ghi phần ân tình này vào trong lòng, người ta cứu viện có khả năng chưa hề nghĩ tới muốn hắn báo lại, nhưng nếu hắn không biết cảm ơn, vậy thì thật uổng làm nam nhi.
Mặc Cô thân là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, tự nhiên không thể quan tâm "tiểu nhân vật" như Lăng Hàn, ở bảy ngày sau đó đều không có đến thăm Lăng Hàn, cho đến khi tinh thuyền chạm đất, thời điểm rời thuyền Lăng Hàn mới nhìn thấy đối phương, lần thứ hai biểu đạt vẻ cảm kích.
Lăng Hàn ở trong thành mua tấm bản đồ, đối chiếu một chút, phát hiện mình cách Lẫm Thiên Tông cũng không xa.
Phi Vân Tinh chỉ có hai Hoàng Triều, phân biệt là Tứ Hải Hoàng Triều cùng Thiên Quân Hoàng Triều, mà bản đồ của hai Hoàng Triều này gộp lại cũng không lớn bằng địa bàn của Lẫm Thiên Tông.
Hết cách rồi, tuy Tam Nguyên Thượng Nhân không có hứng thú tranh bá thiên hạ, nhưng Lẫm Thiên Tông chiếm địa bàn lớn như vậy, chẳng lẽ hai đại Hoàng Triều còn dám đi tấn công sao?
Ngược lại, Hoàng Triều còn tồn tại là tốt lắm rồi. Còn nữa, địa bàn của Hằng Hà Cảnh nhỏ hơn Tinh Thần cảnh, cái này nói nghe được sao?
Bởi vậy trạng thái hiện tại này mọi phương diện đều có thể tiếp thu, cũng có thể thoả mãn.
Hiện tại Lăng Hàn ở Thiên Quân Hoàng Triều, cách sơn môn của Lẫm Thiên Tông chừng một tháng lộ trình, cái này vẫn là lấy tốc độ của Phi Vân Toa đến tính toán, nếu như đổi thành hắn dùng hai chân chạy, vậy ít nhất phải nửa năm.
- Xuất phát!
Lăng Hàn lấy ra Xuyên Vân Toa, bay về Lẫm Thiên Tông.
Sau bảy ngày, hắn tiến vào phạm vi thế lực của Lẫm Thiên Tông, lại sau mười mấy ngày, hắn mới đến sơn môn của Lẫm Thiên Tông.
---------------
Thần Đạo Đan Tôn
Đánh giá:
Truyện Thần Đạo Đan Tôn
Story
Chương 1182: Dưới Lẫm Thiên Tông (Thượng)
10.0/10 từ 37 lượt.