Thần Ấn Vương Tọa

Chương 147: Khảo nghiệm của Kỵ Sĩ Thánh Điện


Tư Mã Tiên đắc ý trở lại bên cạnh đồng bạn, liếc Lâm Hâm một cái, nói.


"Anh em, thấy Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô của ta không tệ chứ, hắc hắc."


Lâm Hâm hừ một tiếng, nói.


"So với Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô của ta thì thiếu chút."


Tư Mã Tiên kỳ lạ là không có phản bác.


"Đúng vậy, chắc chắn là không thể so sánh với Lam Hỏa Phượng Hoàng của ông rồi! Cho nên, Lâm ca, lúc nào giới thiệu tiểu bạch hoa cho ta quen nha!"


"Tính sau đi."


Lâm Hâm cảm thấy ba chữ Hỏa Phượng Hoàng chưa đủ phong cách, cho nên phía trước thêm từ lam. Mà sau khi hai linh lô của Tư Mã Tiên hợp thành rồi, bị gã đặt tên là Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô. Cũng chính là thứ có công kích khủng bố mọi người mới thấy. Còn về cái hay trong đó, ngay cả Tư Mã Tiên còn đang trong luyện tập. Duy nhất có thể khẳng định là, linh lô này sức bật cực kỳ mạnh, hơn nữa trên chiến trường có thể kéo dài liên tục. Hiệu quả phản phệ cũng là có tính liên tục. Nếu nói tới phản phệ cực hạn, vậy đơn giản, Hồng Y Giáo Chủ biến thành Hồng Y Heo Nướng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn


Mấy vị giám khảo tụ tập cùng một chỗ, nhìn Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu như đang nhìn quái vật. Cùng là cấp sáu, sao chênh lệch lớn như vậy? Bọn họ cũng đều là người sáng suốt, Vương Nguyên Nguyên và Thải Nhi trong lúc chiến đấu sử dụng năng lực, bọn họ có lẽ còn không đoán được là linh lô. Nhưng Lâm Hâm và Tư Mã Tiên, năng lực rõ ràng cách xa thuộc tính bản thân, đặc biệt là Tư Mã Tiên, dùng Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô quá rõ ràng. Cho nên nhóm giám khảo đối với mấy vị này trừ hâm mộ ghen tỵ cũng chỉ có hận, hận ông trời bất công!


Trần Anh Nhi ôm heo con Mạch Đâu, hưng phấn đi ra ngoài.


"Tới ta, tới ta."


Nhìn bộ dáng của cô, vị giám khảo Linh Hồn Thánh Điện thậm chí không bước ra, cười khổ nói.


"Được rồi, cô cũng không cần tiến hành khảo nghiệm. Lấy thực lực các người mới hiện ra, xem như là tư thâm Liệp Ma Đoàn cấp suất cũng chỉ như thế. Coi như cô thông qua khảo nghiệm. Chờ đồng bạn chúng ta trở về, nếu hắn không có ý kiến, thì các người thuận lợi thăng lên làm Liệp Ma Đoàn cấp suất."


Đến lúc này còn khảo nghiệm cái gì nữa? Tiếp tục khảo nghiệm thì chẳng phải là tự chuốc nhục? Từ vẻ mặt Trần Anh Nhi, bọn họ có thể thấy ra cô bé cũng là có thực lực. Toàn đội lấy lực lượng như vậy xem như xứng danh cấp suất. Còn về kỵ sĩ tuổi trẻ đó? Người ta chính là đoàn trưởng. Đoàn viên đều mạnh vậy, đoàn trưởng có thể yếu sao?


Đúng lúc này, ngoài cửa lớn Chiến Sĩ Thánh Điện đi tới hai người, đều mặc trang phục giáp kỵ sĩ. Trong đó một người chính là kỵ sĩ giám khảo, một kỵ sĩ khác nhìn qua tuổi lớn hơn gã một chút, đi ở phía trước, long hành hổ bộ tiến vào trong sân.


Sân lớn Thánh Minh mỗi một sân đội có năng lực tu sửa tự động. Lúc trước khảo nghiệm trong sân để lại dấu vết lúc này biến mất gần như không thấy.


Kỵ sĩ giám khảo nghi hoặc nhìn mọi người, hỏi mấy vị giám khảo khác.


"Không phải bảo các người khảo nghiệm mấy người khác sao? Tại sao dừng lại?"


Ma pháp sư giám khảo cáu kỉnh nói.


"Chúng ta đều kiểm tra xong rồi, chỉ còn có anh. Mấy người khác đều thông qua."


"Mau như vậy? Mau như vậy các người đã bị đánh bại?" Kỵ sĩ giám khảo trợn mắt há hốc mồm nói.


Các giám khảo khác đâu ai chịu đáp vấn đề đáng xấu hổ này. Ném cho gã vài quả mắt trợn trắng, đều tự quay đầu đi.


Kỵ sĩ giám khảo sau giây lát chấn kinh đã hồi phục bình thường, thầm nghĩ, may là thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân anh minh! May mắn mình không cần ra tay. Nhìn bộ dáng của họ, rõ ràng là chịu thiệt.


Vừa nghĩ gã vừa đi tới trước mặt Long Hạo Thần, ngữ điệu so với lúc trước càng khách sáo.


"Chào Long đoàn trưởng, tình huống của các người ta đã thông báo với thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân. Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân nói, xét thấy cậu có được Phụ Trợ kỵ sĩ, bởi vậy, khảo nghiệm của cậu sẽ gia tăng khó khăn. Cậu và Phụ Trợ kỵ sĩ sẽ cùng tiến hành khảo nghiệm, do vị Kỵ Sĩ Thánh Điện này chấp hành. Các người dưới tình huống hai người bắt tay đánh bại vị Kỵ Sĩ Thánh Điện đại nhân này, mới có thể thăng lên cấp suất."


Long Hạo Thần ngẩn ra, Hàn Vũ kiềm không được nói.


"Giám khảo đại nhân, thế này hình như không công bình. Chúng ta mới chỉ là kỵ sĩ cấp sáu, để chúng ta đánh bại kỵ sĩ cấp bảy, đây không phải là làm khó người ta ư?"


Kỵ sĩ giám khảo bất đắc dĩ nói.


"Đây là nguyên câu nói của thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân. Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân còn để ta nhắn câu này cho các người, ngài ấy nói: Làm không được thì cút trở về, khi nào có thể làm được thì đến khảo nghiệm tiếp."


Sao Hàn Vũ không biết ông nội mình được? Kỵ sĩ giám khảo khi bắt chước lời Hàn Khiếm, ngay cả ngữ điệu cũng mô phỏng y chang.


Hàn Vũ nghẹn lời nhìn Long Hạo Thần, nhỏ giọng nói.



"Xem ra, ông nội không muốn để chúng ta sớm trở thành Liệp Ma Đoàn cấp suất!"


Long Hạo Thần mỉm cười, nói.


"Nếu đã vậy thì chúng ta cứ thử xem. Sư tổ cũng không biết rõ thực lực hiện tại của chúng ta."


Nói xong hắn hướng Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn. Kỵ Sĩ Thánh Điện đáp lễ.


"Chào ngài, tôn kính tiền bối Kỵ Sĩ Thánh Điện, có thể cho ta hỏi, ngài là Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ?"


Kỵ Sĩ Thánh Điện lắc đầu nói.


"Không phải, ta đang nỗ lực hướng Bí Ngân Cơ Tòa."


Nghe gã nói vậy, Long Hạo Thần và Hàn Vũ đều thở ra. Long Hạo Thần nói.


"Vậy chúng ta bắt đầu khảo nghiệm đi."


Kỵ sĩ giám khảo giật mình nhìn Long Hạo Thần và Hàn Vũ, thầm nghĩ, hai vị này thật sự muốn tiếp nhận khảo nghiệm? Theo gã thấy thì, thánh kỵ sĩ trưởng Hàn Khiếm tuyên bố mệnh lệnh này rõ ràng có cố ý khó xử, không muốn để bọn họ trở thành Liệp Ma Đoàn cấp suất. Nhìn sắc mặt thánh kỵ sĩ trưởng thì, chắc là rất che chở bọn họ, nhưng hai vị này lại thật sự phải vượt cấp khiêu chiến?


Trong lòng đa số chức nghiệp giả, khiêu chiến vượt cấp tương đương không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ. Chênh lệch cùng bậc đã là rất lớn, vượt cấp là nhiệm vụ gần như không khả năng hoàn thành. Cho dù là hai đánh một cũng thế. Cấp sáu đến cấp bảy, đây chính là biến chất.


Kỵ Sĩ Thánh Điện lại không nói gì, gật đầu, rất khách sáo nói.


"Mời Long đoàn trưởng."


Nói xong gã trước tiên đi hướng sân đấu.


Nghe vị Kỵ Sĩ Thánh Điện ngữ điệu có chút thân thiết, Long Hạo Thần vừa cùng Hàn Vũ đi theo gã vào sân vừa hỏi.


"Tiền bối, ngài biết ta?"


Kỵ Sĩ Thánh Điện mỉm cười, nói.


"Nghe đồng nghiệp kể kỳ tích trên chiến trường của Long đoàn trưởng, đồng thời rất kính nể thực lực của Long đoàn trưởng. Cậu là chân chính anh hùng."


Long Hạo Thần giật mình, xem ra vị này biết sự việc mình đã làm ở Trấn Nam quan. Nhưng việc này đối với khảo nghiệm sắp tới, hiển nhiên không phải chuyện tốt. Người ta đều nghe nói việc mình làm ở Trấn Nam quan, sẽ không thả lỏng khinh thường. Một Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy dốc hết sức chiến đấu, chỉ tưởng tượng thôi là đầu hắn đau.


Đang lúc Long Hạo Thần và Hàn Vũ có chút buồn bực, Kỵ Sĩ Thánh Điện thật không khách sáo triệu hoán ra tọa kỵ của mình.


Quang mang vàng chợt lóe, một Độc Giác Thú trắng xuất hiện bên cạnh gã. Kỵ Sĩ Thánh Điện phóng người lên ngựa, trong tay đã thêm thanh trường mâu.


Trường mâu toàn thân sáng ngời ánh vàng, sắc bén lãnh liệt, lấp lánh chói mắt. Vừa thấy liền biết không phải vật tầm thường, chắc là trang bị cấp Huy Hoàng. Mà Độc Giác Thú của gã tuy không phải cường đại Tinh Diệu Độc Giác Thú, nhưng cho dù là Độc Giác Thú bình thường cũng đã tới tọa kỵ cấp sáu.


Long Hạo Thần cười khổ nói.


"Ngài không cần nghiêm túc như vậy, ngay cả tọa kỵ đều triệu hoán ra."


Kỵ Sĩ Thánh Điện mỉm cười, nói.


"Đây là tôn trọng nên có đối đãi anh hùng. Ta không tin chắc chiến thắng hai vị, dĩ nhiên phải dốc sức ứng phó. Có thể cùng Long đoàn trưởng luận bàn, ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Các người cũng có thể triệu hoán ra tọa kỵ của mình, sau đó chúng ta mới bắt đầu khảo nghiệm."


Tuy gã có triệu hoán tọa kỵ trước, nhưng hiển nhiên không muốn chiếm ưu thế Long Hạo Thần và Hàn Vũ.


Nụ cười khổ bất đắc dĩ trên mặt dần biến mất, hai mắt Long Hạo Thần lộ ra nghiêm túc. Trên trán, quang văn tím chợt lóe, ngay sau đó, một thân hình to lớn đã xuất hiện trước mặt hắn, rõ ràng chính là Hạo Nguyệt. Hạo Nguyệt đã tiến hóa bốn cái đầu.


Thân hình khổng lồ chiều dài gần mười mét mới vừa xuất hiện trên chiến trường, khiến tất cả rung động. Con ngươi Kỵ Sĩ Thánh Điện co rút, rõ ràng cảm thụ được lực áp bách cường đại.


Bên kia, Tà Nhãn đường kính hơn một mét lặng lẽ xuất hiện sau lưng Hàn Vũ. Trải qua không ngừng tiến hóa, xúc tua của nó đã có bốn cái, ở xung quanh thân thể nhè nhẹ bềnh bồng, ánh mắt băng lãnh nhìn chăm chú Kỵ Sĩ Thánh Điện đứng không xa.


Long Hạo Thần nhún mũi chân, nhẹ nhàng nhảy lên, rơi trên lưng Hạo Nguyệt, tay trái đưa ngang ngực, lại hành lễ kỵ sĩ, trầm giọng nói.


"Xin tiền bối chỉ giáo cho."



Lúc trước khi trở về Mục Sư Thánh Điện, Long Hạo Thần đã đem Hạo Nguyệt để lại tháp Vĩnh Hằng tĩnh dưỡng. Dù gì ở đâu cũng sẽ không ảnh hưởng Hạo Nguyệt tu luyện. Sau khi nó tiến hóa ra cái đầu thứ bốn, vẫn là rất dễ dàng khiến người chú ý, không thể mang nó một đường quay lại thánh thành. Lúc này Long Hạo Thần triệu hoán ra Hạo Nguyệt, rõ ràng cảm giác đến dục vọng chiến đấu của Hạo Nguyệt cực kỳ mãnh liệt. Dường như là bởi vì khi ấy ở không gian đỏ và đen bị áp lực quá lâu.


"Đây, đây là địa long?" Kỵ sĩ giám khảo đứng phương xa nhìn trận đấu, trán ướt mồ hôi.


Không phải gã chưa từng thấy địa long, chính tọa kỵ của gã cũng là địa long. Nhưng thân thể không lớn bằng một nửa Hạo Nguyệt! Hạo Nguyệt thân dài gần mười mét, đứng ở đó, độ cao vượt qua ba mét, lúc này Long Hạo Thần hoàn toàn là nhìn xuống đối thủ. Hơn nữa, đây là địa long gì? Nó có tới bốn cái đầu!


Vốn mấy vị giám khảo khác còn buồn bực vì mình thất bại, lúc này thấy Hạo Nguyệt ra trận, trong lòng rầu rĩ thoáng chốc tan biến.


Bọn họ rất nghi ngờ, chỉ riêng con ma thú kinh khủng này thì họ tuyệt không phải là đối thủ. Liệp Ma Đoàn thật không uổng là Liệp Ma Đoàn! Thật sự quá cường đại.


Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng là cường giả trải qua trăm trận chiến, sau khi ngắn ngủi giật mình, rất nhanh ổn định lại, hướng Long Hạo Thần đáp lại lễ kỵ sĩ, hét lớn một tiếng.


"Bắt đầu đi!"


Nói xong Độc Giác Thú dưới chân gã đã mau chóng vọt hướng Hạo Nguyệt, nồng đậm quang nguyên tố khiến linh lực xung quanh gã chớp mắt biến kích động. Có thể rõ, Quang Minh Thánh Hỏa chói mắt thiêu đốt từ trên người gã và Độc Giác Thú. Cường đại lực áp bách nở rộ. Cánh tay phải Kỵ Sĩ Thánh Điện biến thành màu vàng trong suốt, đích thị là Thể Quang Diệu. Mới vừa lên gã đã dốc hết sức.


Mấy vị giám khảo không chút do dự khởi động vòng phòng hộ Chiến Sĩ Thánh Điện. Đây chính là trận chiến của cường giả cấp sáu và cấp bảy, hơn nữa sử dụng cả tọa kỵ, có trời mới biết không mở vòng phòng hộ thì họ sẽ tạo thành hư hỏng cỡ nào.


Khiến người kinh ngạc là, Hàn Vũ và Tà Nhãn ở một bên không động, không có ý phối hợp với Long Hạo Thần, chỉ đứng đó. Hàn Vũ trái tấm thuẫn phải kiếm, chăm chú nhìn cục diện trong sân.


Không ai so với y càng tin tưởng Long Hạo Thần. Y tận mắt chức kiến Long Hạo Thần hoàn thành nghi thức thần quyến giả. Cường giả cấp bảy thì như thế nào? Một Kỵ Sĩ Thánh Điện mới tiến vào cấp bảy không bao lâu, thật có thể chiến thắng cấp sáu bậc sáu Long Hạo Thần?


Hạo Nguyệt căn bản không cần Long Hạo Thần sai bảo, khi Độc Giác Thú đối diện hành động, cùng lúc đó nó cũng động. Tứ chi to khỏe bỗng giẫm đất, bốn vó tung bay, xông thẳng hướng chính diện. Thanh âm ngâm xướng hoặc trầm thấp, hoặc cao vút đồng thời vang lên từ bốn cái miệng. Tia sáng trong các đôi mắt biến càng thêm sáng ngời.


Độc Giác Thú mở ra đôi cánh, chạy như điên phóng lên, bay giữa không trung. Giây lát, sau lưng Kỵ Sĩ Thánh Điện, đôi linh cánh cực lớn cũng tùy theo giãn ra, cùng Độc Giác Thú, không ngờ giữ vững cùng tiết tấu mạnh vỗ đập. Tốc độ gần như trong khoảnh khắc đó tăng lên gấp ba, hóa thành tia chớp vàng, bay thẳng đến Long Hạo Thần cưỡi trên lưng Hạo Nguyệt. Trong tay Kỵ Sĩ Thánh Điện nắm trường mâu chỗ mũi nhọn chính là nơi phát ra quang mang kia.


Khoảng cách hai bên không tính quá xa, Kỵ Sĩ Thánh Điện cưỡi Độc Giác Thú bay lên không, chớp mắt đáp xuống, quá trình cực mau lẹ. Cũng trong lúc đó, bốn cái đầu Hạo Nguyệt đã tự phóng ra một đạo ma pháp.


Hạo Nguyệt sau khi tiến hóa tuyệt không chỉ là nhiều thêm cái đầu Tiểu Lam mà thôi. Nó tiến hóa là toàn phương vị, từ chỗ chúng phóng ma pháp có thể thấy được.


Một luồng sáng xanh phóng lên cao, trực tiếp tác dụng trên người Kỵ Sĩ Thánh Điện và Độc Giác Thú, khiến thế xông lên của họ đột nhiên giảm bớt. Thân thể Kỵ Sĩ Thánh Điện chấn động, Quang Minh Thánh Hỏa bỗng chốc tăng mạnh gấp đối, thể này mới ngăn cản quang mang xanh kia. Phong Phược Thuật, ma pháp hạn chế cấp năm phong hệ.


Phong tốc độ nhanh nhất, nhưng công kích càng thêm mạnh mẽ.


Một đoàn hỏa cầu lớn và một đoàn băng cầu cùng lúc phóng lên cao. Hai ma pháp đường kính vượt qua hai mét, sắc đỏ và xanh bay lên không trung, hóa thành chân chính băng hỏa lưỡng trọng thiên. Hơn nữa khi nó bay lên không, khoảnh khắc tỏa định Kỵ Sĩ Thánh Điện và tọa kỵ Độc Giác Thú, ngay cả không khí trên trời cũng biến đổi màu.


Cảm giác của Kỵ Sĩ Thánh Điện chính là, trước người mình cực kỳ nóng, sau lưng thì lạnh kinh người. Đây mới là ý nghĩa chân chính băng hỏa lưỡng trọng thiên!


Tiểu Quang bắn ra một luồng sáng vàng thì trực tiếp rơi trên người Long Hạo Thần. Đó là một đoàn sáng vàng rực rỡ, vị trí rơi chính là ngực Long Hạo Thần. Khoảnh khắc kia, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy nội linh lực dường như sôi sục. Trong cảm nhận của hắn, linh lực ít nhất bỗng chốc gia tăng hai ngàn.


Tuy rằng hai ngàn linh lực này bởi vì người ngoài mà đến, so với nội linh lực của chính hắn thì hơi khác, nhưng hoàn toàn có thể tác dụng một kích sau đó.


Quang hệ Tăng Linh Thuật, là ma pháp phụ trợ cường đại quang hệ cấp sáu. Dùng để hỗ trợ cường giả cùng là quang hệ thì hiệu quả cực tốt. Có thể tăng lên hai ngàn linh lực, đây là con số làm người ta kinh hãi. Nên biết, nếu như là một kỵ sĩ cấp năm thì toàn bộ linh lực chỉ là hai ngàn mà thôi.


Đối diện công kích băng hỏa lưỡng trọng thiên, Kỵ Sĩ Thánh Điện không dám dùng Quang Minh Thánh Hỏa cứng rắn chống. không còn cách nào khác, chỉ có thể khống chế tốc độ xông lên, trường mâu trong tay chỉ hướng phía dưới. Hai luồng sáng vàng chói mắt đột nhiên bộc phát. Cùng lúc đó, tay trái tấm thuẫn giơ mé sườn.


Hai tiếng đánh điếc tai vang trên không trung. Độc Giác Thú run rẩy một cái, con ngươi lộ tia đau đớn. Ngay cả Kỵ Sĩ Thánh Điện đều cảm thấy khó chịu. Tuy gã phá hỏng công kích của Tiểu Hỏa và Tiểu Lam, nhưng băng hỏa lưỡng trọng thiên chợt lạnh, chợt nóng, nhiệt độ kịch biến khiến linh lực gã xuất hiện dao động không ổn định. Mà cũng tại lúc đó, gã đã từ bên dưới xông tới trước mặt Long Hạo Thần.


Trường mâu chỉ hướng trước, đâm hướng ngực Long Hạo Thần.


Long Hạo Thần đứng trên lưng Hạo Nguyệt, giữ vững tư thế cung bộ. Trong tay trái đã nắm Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn, ngang nhiên đỡ lấy. Khi hắn ra tay, một luồng sáng vàng lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn. Hỏa diễm sắc vàng ròng bỗng chốc tràn ngập quanh người Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, một vòng quang hoàn nồng đậm sắc vàng giành trước va chạm công kích Kỵ Sĩ Thánh Điện.


Tất cả phát sinh quá nhanh, người quan sát chỉ thấy Long Hạo Thần và Kỵ Sĩ Thánh Điện một công một thủ, hoàn thành lần va chạm đầu tiên.


Kỵ Sĩ Thánh Điện cưỡi Độc Giác Thú xẹt qua đỉnh đầu Long Hạo Thần. Mà Long Hạo Thần làm tư thế phòng ngự thì lùi ra sau nửa bước, trên người lấp lánh ánh vàng, chính là Thần Ngự Thuẫn.


Các vị giám khảo nhìn trận chiến đều trợn tròn mắt. Cấp sáu đối cấp bảy, cứng rắn chống một kích toàn lực của cấp bảy mà vẫn bình yên vô sự?


Họ nào biết trong quá trình chiến đấu, Hạo Nguyệt và Nhã Đình tăng phúc cho Long Hạo Thần, suy yếu đối thủ, mới đem đến tác dụng mấu chốt. Long Hạo Thần sử dụng lại là kỹ năng phòng ngự được gọi là mạnh nhất của kỵ sĩ, Thần Ngự Thuẫn.


Có thể chính diện chặn một kích toàn lực của đối thủ, cũng có nghĩa là Long Hạo Thần có thực lực giằng co với đối phương.


Độc Giác Thú trên không trung xoay quanh một vòng, lại đối mặt Long Hạo Thần. Kỵ Sĩ Thánh Điện sắc mặt biến càng thêm trầm trọng. Khi trường mâu của gã rơi trên Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn, gã cảm thấy như lay động núi cao. Cho dù bị suy yếu vô cùng, nhưng gã đã sử dụng Thể Quang Diệu, trên thuộc tính thì nên hoàn toàn áp chế Long Hạo Thần cùng thuộc tính mới đúng. Nhưng không như mong muốn, gã giật mình phát hiện, thuộc tính áp chế lại là chính mình. Thuộc tính quang minh của Long Hạo Thần dường như so với gã càng thêm tinh thuần. Còn có, bay sau lưng hắn dường như là nguyên tố tinh linh, sao nhìn giống thực chất vậy. Hơn nữa, mới rồi dường như cô ta phát động kỹ năng cản trở mình?



Lúc này Nhã Đình giữ vững hình thái cao hơn thước, yên tĩnh bay sau lưng Long Hạo Thần.


"Grao!!!" Bốn cái đầu của Hạo Nguyệt đồng thời hướng Độc Giác Thú bay trên không trung rống giận gầm. Mơ hồ, sau lưng Hạo Nguyệt xuất hiện một ảo ảnh khổng lồ màu tím. Ảo ảnh chỉ là chợt lóe, không ai thấy rõ ràng. Nhưng cùng lúc đó, bỗng chốc Độc Giác Thú ngừng lại, tiếp đó kinh hoảng lay động trên không trung, chậm rãi rơi xuống mặt đất.


Cấm không? Hạo Nguyệt rống một tiếng không ngờ có hiệu quả cấm không?


Hiện tại có thể nói Long Hạo Thần trải qua trăm trận, cơ hội như vậy sao hắn bỏ qua được. Linh cánh mở ra sau lưng, bốn cánh vỗ đập, thân hình chợt lóe, xông hướng Độc Giác Thú rơi xuống. Trong tay phải, ánh vàng lấp lánh, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán lần đầu tiên nằm trong tay hắn gia nhập chiến đấu.


Kiếm quang vàng to lớn trên không trung hình thành một mảnh ánh vàng kinh khiếp, chém hướng Kỵ Sĩ Thánh Điện.


Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán phát ra một tiếng vù vù như rên rỉ, dường như đang phát tiết ức chế trăm năm qua.


Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng không phải tầm thường. Đối mặt tình huống bất ngờ, gã mau chóng bỏ ra tấm thuẫn ở tay trái, tay ấn vào lưng Độc Giác Thú, dùng linh lực quang hệ cường đại của mình rót vào thân thể Độc Giác Thú, giúp nó ổn định thân hình. Đồng thời trường mâu trong tay như tia chớp phóng ra, hướng mục tiêu chính là vị trí trung tâm một kiếm của Long Hạo Thần. Trong quang mang Tu La Trảm phát ra tìm được mũi kiếm của Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán.


*Đinh*


Vang lên một tiếng giòn tan, gợi lên từng tầng sóng âm truyền khắp nơi.


Có thể thấy rõ, một ấn ký vàng xuất hiện trên áo giáo Kỵ Sĩ Thánh Điện, đó là uy lực còn sót lại của Tu La Trảm. Mà Long Hạo Thần một kích kia, cuối cùng đã bị Kỵ Sĩ Thánh Điện ngăn chặn.


Nhưng Kỵ Sĩ Thánh Điện chấn kinh chỉ mới vừa bắt đầu.


Trường mâu của gã va chạm vào mũi kiếm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, dĩ nhiên sẽ đâm trúng phía trên viên ngọc. Mũi mâu nhưng lấy tốc độ kinh người hòa tan. Hai bên va chạm chỉ là trong khoảnh khắc, mũi mâu của gã đã tan rã hơn nửa thước.


Không chỉ như thế, quang mang tím chợt lóe, Hạo Nguyệt bỗng xuất hiện dưới thân Long Hạo Thần, cái đuôi to quét ngang, mạnh đập hướng Độc Giác Thú và Kỵ Sĩ Thánh Điện.


"Không tốt!" Kỵ Sĩ Thánh Điện thầm kêu một tiếng, tay trái vội chộp lấy tấm thuẫn giắt trên yên ngựa, đồng thời mũi chân giẫm bàn đạp, từ trên lưng Độc Giác Thú lao ra ngoài, cùng cái đuôi dài của Hạo Nguyệt va chạm một chỗ.


Tình cảnh khiến người rung động xuất hiện. Bốn đầu tám mắt của Hạo Nguyệt khoảnh khắc cùng Kỵ Sĩ Thánh Điện va chạm thì đều biến thành màu tím. Ngay sau đó vang một tiếng *rầm* chấn động, Kỵ Sĩ Thánh Điện phát động lá chắn trùng kích không ngờ cứ như vậy bị cái đuôi Hạo Nguyệt đánh bay, ngay cả Độc Giác Thú cũng bị uy lực còn sót lại đụng tới, từ không trung cong vẹo rơi trên đất.


Đương nhiên, thân thể khổng lồ của Hạo Nguyệt cũng bị sức hút trái đất kéo xuống.


Chẳng qua, lúc này Long Hạo Thần đã trước một bước vỗ bốn cánh rơi xuống đất, quang mang tím chợt lóe, Hạo Nguyệt vốn rơi xuống đã xuất hiện bên cạnh hắn. Mặc dù xung lượng rơi khiến mặt đất rung động, nhưng chỉ là dấy lên bụi đất mà thôi. Đây chính là cách vận dụng huyết khế trên chiến trường. Sau khi tu vi đột phá cấp sáu, giữa Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt, có thể lấy truyền tống gần như thuấn di cho nhau, trên chiến trường tác dụng thực tế cực lớn.


Cùng lúc đó, Nhã Đình giơ cao pháp trượng. Lúc Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt phát động công kích, cô không ngừng ngâm xướng chú ngữ. Giờ vừa lúc chú ngữ hoàn thành.


Tổng cộng mười tám điểm ánh sao vàng bắn ra. Cái thứ nhất tốc độ chậm nhất, chớp mắt đã bị cái thứ hai đuổi kịp. Sau đó là cái thứ ba, thứ tư, đến cái thứ mười tám, mỗi một ánh sao vàng lấy tốc độ mau hơn cái trước một chút. Một chuỗi truy đuổi, tốc độ bỗng chốc tăng lên đến cực độ, trên không trung hóa thành trường mâu sáng chói mắt, bắn thẳng hướng Kỵ Sĩ Thánh Điện.


Ma pháp quang hệ cấp sáu, Tinh Diệu Chi Mâu.


Kỵ Sĩ Thánh Điện không thèm để ý có sợ hãi hay không nữa, gã thân hình chao đảo dùng sức vỗ linh cánh, trường mâu chỉ hướng trước, cùng Tinh Diệu Chi Mâu ngang nhiên mạnh đụng.


Trong tiếng va chạm, đầy trời quang mang vàng lấp lánh. Kỵ Sĩ Thánh Điện kêu rên bay ngược ra sau, may mắn Độc Giác Thú đúng lúc vỗ đôi cánh đón được thân hình rơi xuống của gã. Nhưng mà Kỵ Sĩ Thánh Điện liên tục bị trùng kích, sắc mặt đã hơi trắng bệch.


Quang mang vàng lấp lánh, Long Hạo Thần lần nữa xuất hiện trước mặt gã. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán lần này chuyển từ chém sang đâm. Khoảnh khắc đâm ra một kiếm này, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán tản mát ra kiếm quang khổng lồ không ngờ bỗng chốc bị kiềm chế, viên ngọc ở mũi kiếm bộc phát một đoàn sáng chói mắt.


Một luồng kiếm quang sắc bén bắn ra trong cảm giác kinh ngạc của Long Hạo Thần, giành trước đánh vào trường mâu Kỵ Sĩ Thánh Điện nâng lên. Kiếm ý sắc bén không gì sánh được, khiến Kỵ Sĩ Thánh Điện và Độc Giác Thú dưới người toàn thân đều run rẩy. Ngay sau đó, bản thể của Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán mới cùng trường mâu của gã va chạm một chỗ.


Tiếng nổ chói tai, trường mâu trong tay Kỵ Sĩ Thánh Điện hóa thành từng chùm sáng vàng, cứ như vậy bị phá hủy. Tu La Thứ không suy giảm uy lực, mũi kiếm thẳng tắp đâm vào giáp trước ngực.


Kỵ Sĩ Thánh Điện cảm thấy kiếm ý lãnh liệt chớp mắt tỏa định toàn thân, khiến gã không dám nhúc nhích. Giống như chỉ cần gã cử động thì thân thể sẽ tựa như trường mâu bị nổ nát phá vỡ.


Không chỉ trong mắt Kỵ Sĩ Thánh Điện tràn ngập khó tin, chính Long Hạo Thần cũng như vậy.


Hắn không ngờ rằng chính mình có thể chiến thắng Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy, hơn nữa toàn bộ quá trình ngắn như vậy. Việc này khiến một loạt công kích sau đó của hắn không thể phát ra.


Quang mang thu lại, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán hưng phấn kêu vù vù trở lại trong tay phải Long Hạo Thần.


Long Hạo Thần vẻ mặt xin lỗi nói.


"Thật có lỗi, hủy vũ khí của ngài."


Kỵ Sĩ Thánh Điện cười khổ một tiếng.



Hai người lại rơi xuống mặt đất, Kỵ Sĩ Thánh Điện hướng Long Hạo Thần hành lễ kỵ sĩ, nói.


"Ta lập tức báo cáo cho thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, các người có thể tiếp tục hoàn thành thăng cấp Liệp Ma Đoàn cấp suất. Thực vinh hạnh cùng cậu một trận chiến." Nói xong câu đó gã đưa Độc Giác Thú trở về, xoay người đi nhanh.


Long Hạo Thần phản xạ nâng lên tay phải nhìn. Hắn hiểu rõ, chính mình có thể thắng dễ dàng như vậy, là có quan hệ rất lớn đến Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm nhận được một vũ khí mạnh có thể chớp mắt biến đổi chiến trường.


Đừng nhìn thần kiếm này không có lưỡi sắc bén, nhưng viên ngọc trên mũi kiếm hầu như có hiệu quả phá hư vũ khí của kẻ địch. Còn có sau đó hắn sử dụng Tu La Thứ, kiếm quang và kiếm ý hiển nhiên đều là thần kiếm này, trước mắt còn trong năng lực phụ kèm theo của trang bị cấp truyền kỳ. Nếu muốn hoàn toàn nắm giữ nó, thì hắn còn cần thời gian.


Lúc này ánh mắt các giám khảo nhìn Long Hạo Thần sớm biến thành kinh sợ. Vị kỵ sĩ tuổi trẻ này thế nhưng lấy thực lực cấp sáu chiến thắng một vị Kỵ Sĩ Thánh Điện cấp bảy. Hơn nữa nhìn chung trong toàn bộ quá trình chiến đấu, hắn thắng là đương nhiên. Tọa kỵ mạnh mẽ, linh lô cường đại, còn có thực lực của chính bản thân hắn. Không uổng là đoàn trưởng đội Liệp Ma Đoàn mạnh này! Lấy thực lực tổng thể của họ, coi như là trong Liệp Ma Đoàn cấp suất, chỉ sợ thứ hạng đứng hàng đầu.


Khảo nghiệm hoàn tất, quá trình tiếp theo càng đơn giản. Một tiếng đồng hồ sau, hoàn thành tất cả thủ tục, Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu chính thức đổi tên thành Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất. Không sai, số lượng Liệp Ma Đoàn cấp suất hơn xa cấp hiệu. Theo như lời của nhân viên công tác tháp nhiệm vụ thì, trong tất cả Liệp Ma Đoàn, số lượng nhiều nhất chính là cấp suất và cấp vương, tiếp đó là cấp đế, cuối cùng mới là cấp hiệu, cấp sĩ và cấp danh hiệu. Mà cấp suất, cấp vương và cấp đế cũng là trụ cột vững vàng trong Liệp Ma Đoàn.


Lệnh bài Liệp Ma Đoàn thay đổi thành chế tác bằng bí ngân, do đoàn trưởng Long Hạo Thần quản lý. Trừ giờ khắc này bắt đầu, đám Long Hạo Thần chính thức thuộc về đoàn đội trung tâm đặc thù của Liệp Ma Đoàn.


Dựa theo lệnh bài mới thăng cấp, Long Hạo Thần dẫn theo đồng bạn rời khỏi tháp nhiệm vụ Liệp Ma Đoàn, việc làm đầu tiên là tới tầng ba trung tâm giao dịch Liệp Ma Đoàn. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán mang đến thần kỳ khiến hắn hiểu rõ hơn khi có được trang bị cường đại, phải thông qua thực chiến đế thích ứng. Nếu muốn cứ thăng cấp, vậy không phải cứ vừa hướng lên vừa kiếm. Cho nên hắn chuẩn bị hao phí còn lại công huân, toàn bộ dùng để tăng chiến lực cho đồng bạn.


"Thật náo nhiệt!" Mới đến tầng ba trung tâm giao dịch, Trần Anh Nhi kiềm không được kinh ngạc nói.


Đích thực, so sánh với tầng hai bên dưới, tầng ba trung tâm giao dịch đặc biệt náo nhiệt. Tuy diện tích lớn bằng tầng một, tầng hai, nhưng nơi này lại là kín người hết chỗ. Hầu như trước mỗi quầy hàng đều tụ tập vài người. Bình đài giao dịch phía chính phủ ở tầng ba trung tâm giao dịch càng vây quanh tới mấy chục người.


Lâm Hâm nói.


"Sớm nghe nói trung tâm giao dịch Liệp Ma Đoàn náo nhiệt nhất chính là tầng ba, hôm nay thấy thì quả nhiên là danh bất hư truyền."


Tư Mã Tiên nghi hoặc hỏi.


"Vì sao thế?"


Lâm Hâm đáp.


"Một là bởi vì số lượng Liệp Ma Đoàn cấp suất rất nhiều, hơn nữa Liệp Ma Đoàn cao cấp hơn cũng sẽ xuống dưới đây chọn mua một ít công cụ. Bởi vì số lượng Liệp Ma Đoàn cấp suất nhiều, công cụ bán ra mặc kệ là chủng loại hay số lượng, đều là tương đương khổng lồ. Thậm chí có một ít Liệp Ma Đoàn cấp vương đều tới đây mua dụng cụ. Có thể không náo nhiệt được sao?"


Long Hạo Thần nghe Lâm Hâm nói vậy thì gật đầu.


"Nếu đã thế, quy củ như trước, mọi người chia nhau ra tìm trang bị thích hợp chính mình, sau đó trực tiếp kiếm Lâm Hâm mua đồ. Ta nhấn mạnh hai điểm, suy xét đến tổng thể thực lực, Lâm Hâm, anh phải kiểm soát. Ta, Thải Nhi và Tư Mã Tiên đi mua sau, anh và Vương Nguyên Nguyên, Trần Anh Nhi, Hàn Vũ thì ưu tiên mua trước. Ưu tiên Nguyên Nguyên người thứ nhất, tiếp đó là Hàn Vũ. Hàn Vũ, anh cần phải mua một thanh kiếm tốt."


Lời Long Hạo Thần khiến mọi người vui lòng nghe theo. Hắn lo lắng toàn diện mới đặt ra như vậy. Vương Nguyên Nguyên không tiến hành hợp thành linh lô, trong Mộng Huyễn Thiên Đường là thu hoạch nhỏ nhất, hơn nữa cho đến nay, trang bị chủ yếu của cô là Cự Linh Thần tấm thuẫn. Tuy lúc trước cô đấu giá được khối Vô Ngân Thủy Tinh, nhưng lo lắng đến tổng thể thực lực, cho nên vẫn là ưu tiên cô chọn một bộ trang bị cấp truyền kỳ. Hàn Vũ thì là bởi vì không có vũ khí thuận tay. Còn về Long Hạo Thần, đương nhiên hắn sẽ xếp ở cuối cùng. Tuy không có đưa long tinh cho Dạ Vị Ương, nhưng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán của hắn tương đương với dùng long tinh đổi lấy. Huống chi hắn còn có Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn và Huy Hoàng Thánh giáp, tạm thời không cần thay đổi trang bị lắm, tối đa là kiếm thêm trọng kiếm cấp Huy Hoàng là đủ rồi.


Mọi người đều tự chia ra. Long Hạo Thần nắm tay Thải Nhi, trong tầng ba có chút chật chội này tùy ý nhìn. Hắn thì rất muốn cho Thải Nhi một ít trang bị phòng ngự mạnh hoặc là hộ thân. Kết quả cuối cùng, vòng cổ ẩn thân theo nàng tiến vào cấp sáu rồi, tác dụng không lớn nữa.


Liên tục đi hai quầy hàng, Long Hạo Thần không thể không thầm tán thán. Khó trách người ở đây nhiều vậy, công cụ tốt rất là nhiều! Trong đó tiêu thụ đối đa chính là ma tinh, hơn nữa ít nhất là ma tinh từ ma thú cấp năm trở lên, hắn thậm chí ở một quầy hàng thấy khối ma tinh cấp tám. Dùng cấp đến hình dung, thì dĩ nhiên là cường giả cấp tám ma tộc.


Trừ ma tinh ra, các loại tài liệu quý hiếm, tinh thạch cũng khá nhiều, ngược lại số lượng trang bị rất ít. Khá nhiều quầy hàng thậm chí một bộ trang bị đều không có. Xem như là bán ra trang bị thì cũng chỉ có cấp Huy Hoàng và cấp linh ma. Liên tục xem ba quầy, Long Hạo Thần không thấy tới một bộ trang bị cấp truyền kỳ.


Khi hắn đi tới quầy hàng thứ bốn, như cũ không thấy bóng dáng trang bị truyền kỳ, nhịn không được hỏi chủ sạp.


"Xin chào, nơi này chỗ nào có bán trang bị cấp truyền kỳ vậy?"


Chủ sạp là người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi, ngẩng đầu nhìn hướng Long Hạo Thần và Thải Nhi, thấy họ tuổi trẻ đến thế, lộ ra tia kinh ngạc, hỏi ngược lại.


"Chú em, các người tuổi trẻ vậy đã tiến vào cấp suất?"


Long Hạo Thần mỉm cười nói.


"May mắn, vừa tiến vào cấp suất, hơn nữa tuổi chúng ta cũng không nhỏ, chỉ là hiện ra ngoài xem nhỏ tuổi chút."


Không thể không nói dối, ai bảo bọn họ quá trẻ làm chi? Long Hạo Thần thật không muốn bị người ta chú ý, chỉ có thể nói như vậy.


Chủ sạp cười ha ha, nói.


"Thú vị đây. Vừa rồi chú em đang hỏi trang bị truyền kỳ đúng không? Đừng nói chỗ ta không có, toàn bộ tầng ba, chỉ sợ cậu không tìm thấy một bộ nào. Trang bị đến cấp truyền kỳ, độ trân quý đủ sánh bằng ma tinh của ma thú cấp chín. Nhân số Liệp Ma Đoàn cấp suất chúng ta lại là nhiều nhất trong Liệp Ma Đoàn. Liệp Ma Đoàn thăng tới cấp vương điều kiện cực khó khăn, đội nào không phải là tích số lớn công huân? Một khi xuất hiện trang bị cấp truyền kỳ, lập tức bị mua đi. Chứ nói chi từ bên ngoài đạt được trang bị truyền kỳ, đội nào không trước thỏa mãn nhu cầu của mình? Nếu không phải hoàn toàn không dùng được, ai mà chịu bán? Ta đề nghị cậu trực tiếp tới quầy chính phủ xem thử, có lẽ xác suất xuất hiện trang bị cấp truyền kỳ lớn hơn chút. Nhưng giá cả mắc hơn Liệp Ma Đoàn chúng ta tự bán."


"Cảm ơn đại ca chỉ dẫn." Cùng là Liệp Ma giả, giữa nhau luôn rất thân thiện. Long Hạo Thần rất cung kính cảm tạ vị tiền bối này.


Hắn đang định mang Thải Nhi tới quầy trung tâm giao dịch bên kia thì bị người đàn ông trung niên đó gọi lại.



Thần Ấn Vương Tọa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Ấn Vương Tọa Truyện Thần Ấn Vương Tọa Story Chương 147: Khảo nghiệm của Kỵ Sĩ Thánh Điện
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...