Thâm Hải - Hắc Khiết Minh

C7: Chương 7

190@-

Tiếp theo đó, cô không biết tại sao, thì cả người cô đã ngồi vào trên người anh, đầu của anh chôn ở bên cổ cô, tay cô cũng nắm lấy mái tóc vàng của anh.

Trời ạ, là cô tự mình đưa đến ư?

Anh mút, anh cắn cổ của cô, bàn tay to dò vào lớp áo lông rộng thùng thình, sau đó cởi bỏ nó.

Không khí rét lạnh đánh úp lại, làm cho cô thanh tỉnh một chút.

Ngực cô rất đầy đặn, so với thể trạng của cô, tỉ lệ có chút kỳ quái, cô luôn che giấu chúng nó, không hy vọng người ta chú ý.

Cô định rút tay về che khuất chính mình, nhưng anh hình như không chú ý tới bầu ngực quá mức đẫy đà của cô, đã cúi đầu, mở cái miệng ẩm nóng ra.

"A..."

Tú Tú bám vào đầu vai anh, e lệ ưm thành tiếng, theo bản năng lui về, nhưng tay anh ngay tại sau thắt lưng, mà cái miệng của anh lại đưa tới, chưa hề rời khỏi, cảm giác thật sung sướng, cô thở hổn hển, cảm thấy lớp ren trước ngực đã bị anh làm ướt, bàn tay to phía sau, đem cô kéo càng gần.

Anh cọ xát cô, không phải, là cô cọ xát vào anh.

Trời ạ, sao cô lại không cảm thấy thẹn như thế? Nhưng giữa hai chân ma sát, mang đến cảm giác kỳ lạ, khiến cô càng khát vọng sâu sắc.

Nhưng lần này cảm giác tốt và chân thực hơn cả giấc mộng xuân lần đó, ngọn lửa nồng nhiệt từ anh rất chân thật, hơn nữa còn khát vọng cô, giống như cô khát vọng anh, cô có thể cảm giác được anh vội vàng, anh biểu đạt rõ ràng như thế, vội vàng đến mức làm cho cô gần như không kịp phản ứng.

"Chờ một chút... Chậm một chút... Chậm một chút..."

Cô thở hào hển, muốn ngăn cản chính mình, ngăn cản anh, nhưng ngay khi đầu lưỡi của anh chui vào nịt ngực của cô, quấn quanh nụ hoa mẫn cảm đã đứng thẳng của cô, trong nháy mắt, giống như có tia chớp xẹt qua, bụng của cô co rút nhanh, cảm giác tê dại bủn rủn, nháy mắt dòng điện khuếch tán cả người, bộ dáng anh liếm ngực của cô như là trên người cô thoa mật, cô lập tức mất đi năng lực suy nghĩ, chỉ có thể thở gấp, bám chặt lấy anh, cảm nhận sự tà ác của anh.

Nha, trời ạ.

Chưa từng có ai làm như vậy với cô, cảm giác này trước nay chưa từng có, làm cho cả người cô cuộn tròn lại, không thể khắc chế run rẩy, thở gấp.

Trời ạ...

Anh dừng lại, cô cảm thấy cực kì mất mát, nhịn không được vươn tay muốn đem anh kéo trở về, sau đó co mới phát hiện anh chỉ là muốn chiếu cố bộ ngực sữa bên kia bị vắng vẻ, cái miệng của anh nóng quá, nóng quá, làm cho toàn thân cô nóng lên, gần như như hòa tan ở trong lòng anh, cô nghe thấy chính mình phát ra thanh âm kỳ quái.

Hoảng hốt, cô nắm áo anh, vuốt ve liếm hôn cánh tay cường tráng cùng cổ anh, trên người anh có vị mặn mặn, là mồ hôi, anh đã tắm rồi, nhưng vẫn có vị mặn .


Tay anh đột nhiên lần dò vào bên trong quần cô, rồi lướt vào giữa hai chân ẩm nóng của cô, cô hoảng sợ, tuy rằng chậm một nhịp, cô vẫn ngồi xổm xuống theo bản năng, kẹp lấy hai chân, cũng kẹp lấy bàn tay to của anh, cô đem khuôn mặt nhỏ nhắn hồng như quả táo vùi vào gáy anh, hai tay khoát lên vai anh, níu chặt áo anh, mặt cô đỏ như sắp bị thiêu cháy, hoàn toàn không dám nhìn anh.



Có chừng một giây, cô nghĩ rằng anh sẽ bắt buộc cô mở ra hai chân, nhưng anh không có, anh chậm rãi rút tay về, nhưng khi anh lùi bước, lại làm cho cô theo phản xạ đưa tay nắm lấy tay anh càng chặt hơn.

Phản ứng như thế, làm cho cô càng quẫn, xấu hổ đến tột đỉnh.

Cô thật sự không biết mình làm sao thế này.

Cô muốn anh tiếp tục, nhưng mà... Nhưng mà... Cô thật sự có chút sợ hãi...

Anh vẫn là đem tay rút ra, cô cắn môi, đột nhiên cảm thấy thật uể oải.

Nhưng giây tiếp theo, anh bỗng nhiên đem cô bế dậy, xoay một vòng, làm cho cô ngồi ở ghế sofa, cô thở nhẹ ra tiếng, ngẩng đầu thì đã nhìn thấy anh quỳ gối trên sofa, ngay tại trước người của cô quỳ.

Đó là tư thế thần phục.

Nhưng cho dù quỳ , anh vẫn cao hơn cô.

Cô cảm thấy có chút sợ hãi, cảm giác như mình đang ở trên vách núi, mà không phải là ở trên ghế sofa.

Anh rất mạnh mẽ, bài bố cô tựa như đùa nghịch một đứa trẻ.

Áo ngực của cô sớm không biết biến mất ở nơi nào, mà áo của anh vẫn còn ở lại trên người.

Mặt anh càng buộc chặt, đôi mắt lam thâm u, nhìn chằm chằm cô, nóng rực bức người, cô muốn dời tầm mắt lại làm không được, chỉ có thể e lệ bất an nâng tay che bầu ngực sữa trần trụi quá mức đầy đặn của mình.

Dưới cái nhìn của cô, anh giơ tay lên, chậm rãi cởi bỏ áo thun trên người, người đàn ông này rõ ràng biết cô thích thân thể anh, cô cắn môi, gần như nhịn không được muốn chạm vào anh.

Nhưng cô không dám, thân thể anh xinh đẹp như vậy, cô vẫn là cảm thấy vô cùng trần trụi.

Nhưng tay anh về tới trên người của cô, lại cầm hông của cô, mềm nhẹ đụng vào, làm cho cô run rẩy lên.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, anh ngẩng đầu nhìn cô, đôi bàn tay to vững vàng nắm lấy hông của cô.


Anh dùng ngón cái qua lại nhẹ vỗ về hông của cô, mơn trớn qua lại ngay trên hông của cô, cô không tự chủ được lại ngừng hô hấp.

Đột nhiên, anh cúi đầu, khom người xuống, in một cái hôn lên bụng cô.


Cô run rẩy, phát hiện anh đồng thời đem quần cô kéo xuống.

Anh nhìn cô, dời miệng xuống, ở trên bụng không phải thực bằng phẳng của cô in lại dấu hôn, toàn thân cô như nhũn ra, ngón chân cuộn lại, hoàn toàn không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngượng ngùng xoa, mê muội nhìn anh đem quần ngoài quần trong của cô đồng thời kéo xuống nữa.

Người anh thật nóng, mút hôn, khẽ cắn theo chiếc quần lót dần dần rơi xuống, từng chút từng chút rơi ra khỏi người cô, cô không có biện pháp cản lại, cũng không muốn ngăn cản anh, chỉ có thể hết sức duy trì hô hấp cùng cân bằng của mình. Anh cởi bỏ quần lót đen của cô, tà ác đi tới cô giữa hai chân, liếm hôn dụ dỗ cô mở hai chân ra.

Anh là ác ma, vừa anh tuấn vừa là ác ma đáng sợ, dụ dỗ cô rơi vào vực sâu của dục vọng.

Thân thể của anh có ý chí của mình, cô không có cách nào kháng cự mặc cho anh cầm đùi cô, mặc anh đối với mình làm chuyện dâm loạn lại tà ác, cô khó chịu nâng cao hạ thể, bàn tay nhỏ bé kìm lòng không đậu níu chặt lấy tóc anh, đôi chân nhỏ bị giắt trên vai anh vô lực phát run, cô hít vào lại hít vào, hít vào rồi lại hít vào, nhưng vẫn cảm thấy không đủ không khí.

Chỉ một lúc sau, anh đã mang đến nhiều khoái cảm vượt qua khả năng thừa nhận của cô, Tú Tú kinh hoàng bật lên tiếng rên khẽ, cảm nhận thân thể của mình dưới sự thao túng của anh mà mất đi khống chế, cô không thể tự khống chế mình mà run rẩy, một vầng sáng rực rỡ bùng phát trong mắt cô, cô mất đi cân bằng, rơi xuống.

Nhưng anh tiếp được cô, đem cô kéo đến trong lòng, làm cho cô ngồi ở trên đùi anh.

Mồ hôi cô chảy đầy lưng, không thể suy nghĩ được nữa, chỉ cảm thấy thân thể nóng lên run run kề sát anh, cảm thấy nhịp tim của mình đập mạnh như đang muốn vọt ra khỏi yết hầu, sau đó cô mới phát hiện làn da của anh cũng rất nóng, tim cũng đập thật nhanh, giống như cô.

Nhưng thân thể anh vẫn căng thẳng, như tảng đá, hoặc giống như sắt thép, mồ hôi lại rơi đầy thân thể cường tráng anh.

Anh còn mặc quần Jean, còn trên người cô sớm đã không có gì che lấp."Trời ạ, khi nhìn em ăn thì tôi đã biết..." Anh vây quanh cô, ở cô bên tai thấp lầm bầm."Em nhất định là bé con mẫn cảm..."

Anh khàn giọng bình luận trần trụi, làm cho cô choáng váng hoa mắt đến mềm nhũn, xấu hổ đến tột đỉnh, nhưng cô không có khí lực để kháng nghị, ngón tay anh tiến tới giữa hai chân cô ướt át rung động ,ôn nhu khiêu khích thì cô cũng không có sức để giãy dụa nữa.

Khi anh hôn lên môi cô, cô ở trong miệng anh nếm được hương vị của chính mình, cái kiểu thật dâm mỹ cũng rất thân mật, sau đó anh cởi quần lót, nâng cô lên, làm cho cô lại quỳ đứng, lúc này đây, cô rõ ràng cảm nhận được dục vọng cứng rắn của anh nóng rực, trơn bóng ngay tại giữa hai chân cô.

Anh nhìn cô, cô không hề nghĩ nhiều, cô không thể nghĩ, chỉ có thể mê muội nhìn người trước mắt đang khát vọng cô, mà toàn thân buộc chặt, hơi thở hổn hển.

Cô không biết thẹn hé miệng hôn lên môi anh, đồng thời ngồi xuống, từng chút từng chút vây quanh anh, tiếp nhận anh.

Cô không có kinh nghiệm, nhưng anh có, anh giúp đỡ cô.


Anh rất nóng, khẽ run rẩy, hơn nữa hình như lớn quá mức bình thường cô nhíu mày, cảm thấy anh đang tách đôi cô ra, nhưng cô còn khát vọng anh hơn cả trong tưởng tượng, thân thể của cô đã hành động theo bản năng, ôn nhu thầm thì, cô không tự chủ được muốn hòa tan trong cơ thể kia, cảm giác khó diễn tả bằng lời, càng muốn nhiều hơn, lại bởi vì không bắt được trọng điểm, mà trở nên càng thêm vội vàng xao động.

Đột nhiên, anh như là nhẫn đến cực hạn, một cái chớp mắt, anh đã nắm chặt mông cô, đem cả người cô nâng cao lên, nửa người ở trên lưng ghế dựa, thật sâu tiến vào trong thân thể cô, cô hít một hơi, trong nháy mắt, cảm giác đau đớn xé rách, nhưng không thể ngăn cản khát vọng muốn tiến lên hòa nhập vào cơ thể anh.

Anh xuyên qua tầng chướng ngại kia thì ngây ra một lúc, nhưng anh không hề dừng lại, chướng ngại kia tựa hồ dọa đến anh, nhưng tất cả đều đã không thể vãn hồi, anh biết, cô cũng biết.

Cho nên, anh hôn trả lại cô, tiếp tục dấn tới.


Trên thực tế, tựa hồ anh ở trong cô thì trở nên càng nóng càng cứng rắn, nhất định là ảo giác của cô, vật đó của đàn ông lại còn có thể trở nên lớn hơn nữa sao?

. . . . . .

Trong hoảng hốt, cô nhìn vào đôi mắt màu lam thâm sâu như biển, điên cuồng như gió lốc ngày hè, cô không thể kháng cự bị cuốn vào trong đó.

Cả người Tú Tú ướt đẫm, mệt mỏi ngồi sững ở trên người anh.

Người đàn ông xa lạ vẫn vây quanh cô, làm cho cô nằm úp sấp dựa vào anh, lòng của cô vẫn còn kinh hoàng, chưa hoàn toàn tỉnh lại.

Bởi vì thiếu dưỡng dưỡng khí, cô có chút choáng váng hoa mắt.

Anh vẫn quỳ gối trên sofa, cũng còn ở trong cơ thể cô, rõ ràng chân thật đến như vậy, hoàn toàn không thể phủ nhận.

Có trong nháy mắt, cô không xác định chuyện gì đã xảy ra, cô không hiểu được tình ái nhưng lại kịch liệt như thế, điên cuồng như thế.

Tim của anh đã dần ổn định lại, hơi thở cũng không còn dồn dập, không giống cô.

Anh đã hoàn toàn thả lỏng xuống, không hề căng thẳng như ban nãy.

Đột nhiên, cảm thấy thật xấu hổ, cô có thể cảm nhận được lớp vải thô ráp của chiếc quần Jean đang nằm dưới mông mình, anh thậm chí không hề cởi ra hoàn toàn, cô chưa bao giờ biết thì ra mình có thể dâm đãng như thế, chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể phát ra thanh âm khêu gợi mê người như vậy.

Vội vàng muốn đứng lên rời khỏi anh, nhưng đùi cô vẫn là không có sức, đứng dậy đến một nửa liền mất đi cân bằng, anh ôm cô, giúp cô không bị té ngã.

Cô không dám nhìn anh, tiếp theo anh dễ dàng ôm cô đứng lên, cô hoảng sợ bám lấy cổ anh, không biết rốt cuộc anh muốn gì, chỉ cảm thấy trong lòng tim đập phình phịch.

Anh ôm cô rời khỏi sofa, đi vào phòng tắm, đi vào dưới vòi hoa sen, sau đó mới buông tay cho cô xuống.

Sàn phòng tắm thực lạnh, cô muốn lùi về trên người anh, nhưng cô không dám, cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh, đùi cô vẫn không có sức, đứng không vững, nhưng anh giúp đỡ cô, Tú Tú cảm nhận được anh đang cởi bỏ quần bò ném qua một bên, sau đó đưa tay đến phía sau cô, dời vòi nước đi chỗ khác, nước rất lạnh, làm cho cô hít vào một hơi, nhưng anh đem cô kéo vào trong lòng, dùng đầu cùng tay che cho cô, nước chảy xuống người anh, rồi mới rơi trên người cô .

Trong lồng ngực dầy nóng của anh, nhịp tim cô từ từ ổn định lại, đập thong thả.


Chỉ chốc lát sau, nước lạnh đã thành nước nóng.

Cô cùng anh một chỗ đứng dưới vòi hoa sen, vẫn là không dám ngẩng đầu, không dám nhìn anh.


Anh lấy ra dầu gội đầu gội đầu giúp cô, cô hoảng sợ, nhưng vẫn cúi như cũ đầu, mặc anh bài bố, cô không biết nên phản ứng như thế nào, cô cảm thấy thực thẹn thùng, cô không có kinh nghiệm, không biết sau khi làm chuyện kia thì phải nên phản ứng thế nào mới đúng.

Nước ấm làm trôi đi dầu gội đầu, anh lại giúp cô thoa sữa tắm, cô co rúm lại một chút, nhưng anh ôn nhu như thế, bàn tay to lướt qua bầu ngực căng đầy của cô, lưng của cô, mông của cô, đi vào nơi mẫn cảm ướt át giữa hai chân cô.

Động tác của anh rất dịu dàng, lại khiến cô nhịn không được mà run run.

Sau đó ngoài dự liệu của cô, dưới làn nước ấm anh cầm miếng bọt biển lau cho cô, tự tay đem cô vòng trong ngực, cúi đầu hôn lên môi cô, cùng cô đứng dưới làn nước ấm.

Người đàn ông này lại có thể ôn nhu cùng kiên nhẫn như vậy, cô chậm rãi bình ổn, nhịp tim đập cũng chậm rãi ổn định hơn.

"Em không cần lo lắng, tôi không có bệnh lây qua đường sinh dục." Anh khàn khàn mở miệng, nói cho cô, "Lâu lắm rồi tôi không gần phụ nữ".

Một câu này, làm cho cô quên cả e lệ cùng khốn quẫn, kinh ngạc ngẩng đầu lên, cô không nghĩ tới nhiều như vậy, kỳ thật cô cái gì cũng chưa nghĩ.

"Thật có lỗi." Anh buông xuống hai mắt, ngóng nhìn cô, "Đã làm đau em."

Thanh âm kia nghe qua ấm áp đến thế, mắt của anh cũng xuất hiện tia ôn nhu.

Cô không nghĩ tới anh sẽ xin lỗi cô.

"Là tôi..." Kkhuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng đỏ nhắc nhở anh, "Tự đi đến bên anh..."

Đôi mắt màu lam lộ ra một chút ý cười.

Cô chưa bao giờ biết, thì ra ánh mắt của một người thật sự có thể cười.

Ngón cái của anh đi đến trên đôi môi hồng ướt át của cô, nhẹ nhàng cọ sát.

Tiếp theo, anh lại cúi đầu một lần nữa, ở trong làn hơi nước, hôn cô.

Cô uống không ít nước, nhưng lại càng nếm được hương vị của anh hơn.

Sau đó, anh tắt nước, lấy khăn mặt đem cô lau khô, lại thay cô sấy tóc, Tú Tú muốn tự mình làm, nhưng anh không cho cô có cơ hội.

Anh làm xong mọi chuyện, sau đó lấy khăn tắm đem cô bao lại, ôm cô quay về trên giường. Báo lỗi chương Bình luận



Thâm Hải - Hắc Khiết Minh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thâm Hải - Hắc Khiết Minh Truyện Thâm Hải - Hắc Khiết Minh Story C7: Chương 7
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...