Thái Cổ Thần Vương
Chương 572: Bách chiến bách thắng
137@-Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Thạch Cuồng thấy những người khác muốn tranh với, khí thế trên thân trong nháy mắt bạo phát, một lực lượng hủy diệt lan tràn ra, hắn và trống trận trước người dường như giao hòa vào nhau, chỉ thấy phía trên trống trận kia dường như có một bóng mờ đang đứng, không ngờ chính là bóng dáng của Thạch Cuồng, dường như hắn hóa thân làm chiến hồn của trống trận, cùng dung hòa, tuy hai mà là một.
- Ầm!
Cường giả của Hoàng Kim Cổ Quốc không cam lòng tỏ ra yếu kém, cũng dung hợp cùng chiến hồn của trống trận, một bóng dáng khủng bố đứng ngạo nghễ phía trên trống trận, toàn thân của ảo ảnh to lớn này giống như được đúc bằng hoàng kim, lộ ra lực xuyên thấu đáng sợ, tiếng trống chưa vang lên, đã có khí tức đáng sợ không ngừng bao phủ về phía Tần Vấn Thiên.
- Đê tiện.
Diệp Lăng Sương nhìn thấy bọn họ lại đồng thời muốn đối phó với Tần Vấn Thiên, thần sắc lập tức trở nên cực khó coi.
Trầm Đình, Khuyết Thừa đều làm ra động tác, mười hai khí thế, quay cuồng không ngừng trực tiếp ép về phía Tần Vấn Thiên.
- Lấy đông khi dễ một người, ta khinh thường điều đó, tất cả đã muốn chiến hồn của hắn, như vậy là một người đánh một đòn, ai có thể chém được, liền thuộc về người đó.
Vị cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc kia lạnh lùng nói, giọng nói của hắn cũng dường như lộ ra khí tức kim loại, sắc bén, lạnh lùng.
- Nếu như thế, đòn thứ nhất thuộc về ta.
Thạch Cuồng quát lạnh nói, lập tức hắn vừa dứt lời, tiếng trống rung rung, hư không dường như run lên, một ánh sáng khiến người ta sợ hãi lao ra, hóa thành Thiên Tàn Cự Cước huỷ diệt, từ trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên giẫm xuống, muốn thiên địa bị ép náp, đạp náp Tần Vấn Thiên.
Trường bào của Tần Vấn Thiên tung bay, đứng ở trước trống trận, cảm nhận ý niệm của hắn dường như cùng trống trận giao hòa, dường như hắn chính là trống trận, trống trận chính là hắn.
- Ầm!
Một tiếng động nhỏ vang lên, hư không run rẩy, một vòng Kim Cương Chưởng Ấn đánh về phía hư không, Thiên Tàn Cự Cước đang gào thét lao xuống phía dưới, trực tiếp giẫm nát bấy.
Một người một kích, xem ai có thể tiêu diệt được Tần Vấn Thiên, đoạt chiến hồn trống trận của hắn, như vậy công kích của bọn họ đương nhiên sẽ không yếu. Một đòn này của Thạch Cuồng vô cùng mạnh mẽ.
Mắt nhìn Thiên Tàn Cự Cước kia sẽ phải đạp xuống, đám người Diệp Lăng Sương ở sau lưng Tần Vấn Thiên không tự chủ được đều lộ ra sự khẩn trương, bây giờ Tần Vấn Thiên không chỉ có cầm cái mạng mình, hắn không thể thất bại, hắn chết, người phía sau đều sẽ rơi vào trong vận mệnh bị tiêu diệt.
- Ầm, Ầm!
Liên tục hai lần rung chuyển, tiếng trống chấn động, hào quang ngút trời.
- Ầm!
Hàng nghìn hàng vạn chưởng ấn đột ngột phóng lên trời, hóa thành sóng lớn, điên cuồng vỗ vào phía trên Thiên Tàn Cự Cước, một tiếng nổ lớn răng rắc truyền ra, Thiên Tàn Cự Cước hủy diệt vỡ nát ở trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên.
- Ào ào...
Từng thanh trường mâu hoàng kim khổng lồ rực rỡ xuyên thấu hư không, giống như tia chớp màu vào chợt hiện, công kích về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh, đôi mắt băng lãnh, giống như chim ưng săn mồi cao ngạo đang nhìn chằm chằm về phía trước.
- Ầm...
Lại là một tiếng trống nặng nề chấn động ở trong hư không, gây ra một trận cuồng phong. Khi Thiên Thủ Ấn một lần nữa được đánh ra, đã không có hàng nghìn hàng vạn chưởng ấn nữa, nhưng trong mỗi một đạo chưởng ấn chứa uy năng dường như càng thêm đáng sợ, so khí thế vừa rồi lại càng mạnh hơn, kinh khủng hơn.
Trường mâu hoàng kim cùng từng chưởng ấn khổng lồ gặp nhau ở trên hư không, lập tức cùng nhau biến mất.
- Tới lượt ta.
Một tiếng hừ lạnh truyền ra, một vị thiên kiêu của Trảm Thiên Phủ phát động lực lượng công kích Tần Vấn Thiên, tiếng trống rung trời, phía trên trống trận hình như có từng cái rìu chiến lớn chém tới, phía trên không trung dường như đều xuất hiện ánh rìu, theo hư không chém xuống, dường như một rìu sẽ phải chém Tần Vấn Thiên thành hai đoạn, hơn nữa tốc độ của ánh rìu đúng là nhanh đến cực hạn.
Đồng thời, khi hắn nói chuyện, Tần Vấn Thiên lại một lần nữa gõ vào cái trống khổng lồ, tiếng trống lại run rẩy, lúc này đây dường như có sự đáp trả khủng khiếp, dường như không ngừng có tiếng trống truyền ra. Ấm thanh ào ào đáng sợ truyền ra, hơn mười chưởng ấn gào thét bay đầy trời, giống như những chưởng ấn vừa rồi kéo dài, khí thế càng cường đại hơn thêm, chiến phủ mở ra thiên địa, từ trên bầu trời chém xuống, chưởng ấn cũng hóa thành từng đạo quang, đánh về phía chiến phủ, chiến phủ trực tiếp bị ép thành phấn vụn, thậm chí còn có mấy đạo chưởng ấn đánh về phía thiên kiêu của Trảm Thiên Phủ.
- Hả?
Thiên kiêu kia nhíu mày. Hắn vừa mới phát ra công kích không thể nói là không cường đại, nhưng lại bị đối phương đánh lui, một đòn này không nghi ngờ đã quét sạch mặt mũi của hắn. Con mắt thiên kiêu Trảm Thiên Phủ sắc bén, bàn tay vươn ra, cuồng bạo gõ mạnh. Một thanh rìu khổng lồ chém xuống, trực tiếp phá hủy những chưởng ấn kia.
Bởi vì công kích này nằm ngoài dự liệu, bởi vậy ở trong giây lát, không ai tiếp tục công kích đối với Tần Vấn Thiên.
Bọn họ không hề động, nhưng Tần Vấn Thiên không có dừng lại. Đôi mắt đen của hắn nhìn mọi người không có bất kỳ tình cảm nào. Đôi mắt này hờ hững, dường như không để ý tới mọi thứ. Trong mắt của hắn chỉ có trống trận của mình. Lúc này đây, hắn lại một lần nữa gõ trống trận, thiên địa nổ vang, dường như cùng tiếng trống vừa mới tấu vang lên quanh quẩn, trên người hắn càng phát ra khí thế đáng sợ, tiếng trống run rẩy, thiên địa kinh sợ, tiếng rít gào càng đáng sợ hơn, đoàn người mơ hồ cảm giác có hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn dang gào thét ở trên hư không, nhưng chân chính xuất hiện chỉ có một đạo chưởng ấn.
Một nháy mắt này, đôi mắt của Tần Vấn Thiên đen như nước sơn bắn về phía Thạch Cuồng, giống như một đanh đao sắc bén, có sự vương giả bễ nghễ, có nhuệ khí kiêu ngạo, ánh mắt này lại một lần nữa làm cho tim của Thạch Cuồng run rẩy mãnh liệt.
- Giết!
Một giọng nói phun ra, giữa thiên địa hình như có lực lượng sát phạt cùng chữ sát cùng phát ra, chưởng ấn hắn đánh ra giống như là chữ sát từ trong miệng hắn phun ra, ẩn chứa uy năng sát phạt ngập trời, trong phút chốc giáng xuống trước mặt Thạch Cuồng.
Cả hư không dường như đều bị cỗ sát phạt với khí thế cực lớn này bao phủ, sắc mặt của Thạch Cuồng đại biến, khí tức hủy diệt điên cuồng phát ra, hắn điên cuồng nổi trống, Thiên Tàn Cự Cước đạp lên không trung, nhưng hầu như chỉ trong một giây, chưởng ấn đã lao đến, mang theo lực lượng bễ nghễ bá đạo, mang theo khí tức tuyệt thế của Yêu Vương ép xuống, phá hủy tất cả.
- Bành...
Một tiếng động thật lớn vang lên, trống vỡ, người diệt, không chỉ có Thạch Cuồng, sắc mặt của đám người Thiên Tàn Giáo phía sau hắn đều trắng bệch. Thạch Cuồng bại, bọn họ cũng phải trả giá thật lớn. Thạch Cuồng là do bọn hắn một tay nâng lên, một người vinh tất cả cùng vinh, Thạch Cuồng cuối cùng vẫn bị diệt, bọn họ làm làm như thế nào có thể chạy thoát.
Toà thạch đài kia cũng nát bấy ở dưới chưởng ấn này, chỉ có một đạo quang đánh về phía Tần Vấn Thiên, làm cho cùng trống trận giao hòa cùng khí thế của Tần Vấn Thiên mạnh hơn vài phần. Vừa rồi, một người muốn công kích chợt ngừng lại, gắt gao dừng ở bóng dáng của Tần Vấn Thiên, công kích này khiến bọn họ cảm thấy trên người Tần Vấn Thiên lan truyền ra sự nguy hiểm.
Khí thế trên người Tần Vấn Thiên càng cường đại hơn, chính như viết trên bia đá, mượn lực lượng của trống trận, bọn họ thậm chí có khả năng phát huy ra lực lượng vượt qua cảnh giới của bản thân, bây giờ Tần Vấn Thiên không mượn huyết mạch, đều có thể mượn lực lượng của trống trận vượt quá Thiên Cương lục trọng.
- Hiện tại, là mười hai người.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc kia, một sát ý từ trên người hắn phát ra.
- Đã như vậy, ta sẽ đơn độc lĩnh giáo một phen i.
Trong mắt cường giả thiên kiêu Hoàng Kim Cổ Quốc lóe lên quang hoa kim sắc. Từ trong con ngươi của hắn, dường như có thể thấy thanh mâu cổ hoàng kim đang công kích, sắc bén không gì sánh được, có khả năng khiến mắt người ta đau đớn.
Những người khác không nói gì, đều nhao nhao lại tìm kiếm đối thủ của mình. Mười hai người có thể có sáu trận tỷ thí, bọn họ đều muốn đánh bại đối thủ, cướp đoạt chiến hồn trống trận của đối phương, khiến chính mình đạt được thành tựu, để cho mình trở nên cường đại hơn.
Tần Vấn Thiên không cần tìm, trên thân hắn và vị thiên kiêu Hoàng Kim Cổ Quốc kia đều bạo phát ra sát khí công kích đáng sợ, ở trên hư không va chạm vào nhau.
- Thần Thiên Lâm ta khó gặp đối thủ, trận chiến ngày hôm nay, các ngươi tuy mạnh nhưng vẫn sẽ là đá kê chân của ta.
Thiên kiêu của Hoàng Kim Cổ Quốc quát lạnh một tiếng, lời nói vừa dứt, tiếng trống chấn động bầu trời, lộ ra nhuệ khí đáng sợ không gì sánh được, xông thẳng vào bầu trời, chỉ thấy thanh mâu hoàng kim cổ khủng bố công kích ra, đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên thản nhiên không sợ, trên võ đài vang lên tiếng trống trận, trong hư không chưởng ấn cùng trường mâu hoàng kim va chạm hủy diệt.
Nhưng thấy một cỗ uy thế càng thêm đáng sợ truyền ra, chỉ thấy con mắt của Thần Thiên Lâm đều là kim sắc, bàn tay của hắn cũng là kim sắc, hóa thành bàn tay hoàng kim lại lần nữa hung hăng vỗ vào trống trận, tiếng cuồng phong vang lên, trong gió đều mang theo nhuệ khí, chỉ thấy bên trong trống trận ầm ầm phát ra uy danh khiến người ta sợ hãi, một thanh trường mâu hoàng kim rực rỡ khiến cho thiên địa biến sắc chợt xuất hiện, trường mâu hoàng kim này dài mười mét.
- Chưởng ấn của ngươi mạnh bao nhiêu?
Thần Thiên Lâm gầm lên một tiếng, trường mâu hoàng kim này công kích mà ra, trong hư không cũng lưu lại một quang hoa kim sắc vọt tới, tiếng kêu khủng bố chói tai giống như muốn tiêu diệt tất cả những gì ngăn cản ở phía trước.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên không có nửa điểm biến hóa, âm thanh ào ào lại lần nữa truyền ra. Thiên địa cùng vang lên tiếng động, chưởng ấn khổng lồ xé trời, ầm ầm đập xuống. Thời điểm nó cùng trường mâu hoàng kim trong hư không va chạm, chỉ thấy trường mâu hoàng kim kia lại thoáng cái công kích về phía trước, muốn xé rách chưởng ấn, nhưng sau cùng vẫn hóa thành quang hoa kim sắc đầy trời, tiêu tan không thấy nữa.
- Thời điểm các cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc đối mặt với Lê Thiên, không dám thốt ra một lời, ngươi ở bên trong Hoàng Kim Cổ Quốc, còn không tính là tồn tại chói mắt nhất, không có Tiên Võ Lệnh, lại dám điên cuồng ngang ngược.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên chấn động thiên địa, làm cho Thần Thiên Lâm điên cuồng cười lên một tiếng, trên thân có âm thanh đáng sợ truyền ra, hình như có quang hoa kim sắc từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, toàn bộ thiên địa đều muốn hóa thành màu vàng, đây là lực lượng của huyết mạch Hoàng Kim.
- Chuyện cười, ngươi lại cũng dám lấy Lê Thiên tới so với. Tiên Võ Lệnh tính là gì, cũng bởi vì ngươi có Tiên Võ Lệnh, liền miệt thị thiên hạ, cuồng vọng vô tri, một đòn này, ta liền lấy mạng của ngươi.
Giọng nói điên cuồng ngang ngược chấn động ở trong thiên địa. Trên thân Thần Thiên Lâm xuất hiện lực lượng hoàng kim ngập trời, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, mái tóc dài dường như đều hóa thành màu vàng, lập tức đánh vào phía trên trống trận.
Tiếng trống vang lên, ánh sáng màu vàng bắn ra khắp thiên địa, một lực lượng càng mạnh hơn từ bên trong trống trận bạo phát ra.
- Con kiến hôi.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, lập tức lại một lần nữa nổi trống, lúc này đây, thiên địa lại không còn tiếng động. Chiến trường giữa hắn và Thần Thiên Lâm yên lặng đến mức đáng sợ, dường như có một nguy cơ tử vong đang tới gần.
- Điên cuồng ngang ngược.
Thần Thiên Lâm nổi giận gầm lên một tiếng, trong lòng lại sinh ra tâm tình bất an, mà ở trước người hắn có một uy thế khiến người ta sợ hãi bạo phát ra, trường mâu với công kích hoàng kim phóng ra.
- Người chết, lại làm sao có được ý chi công bằng.
Thần Thiên Lâm lạnh lùng nói, nhưng vừa dứt lời, không giang phía trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên có một cảm giác nguy cơ hủy diệt giáng xuống, khiến cho Thần Thiên Lâm cùng với người phía sau hắn cảm thấy linh hồn đều đang run rẩy.
- Ầm ầm!
Một chưởng ấn hủy diệt tất cả dường như từ trong hư vô phát ra. Con ngươi của Thần Thiên Lâm co lại. Ngay lập tức hắn thấy chưởng ấn càng lúc càng lớn, ép vỡ thiên địa, từ đỉnh đầu của hắn hạ xuống!
Thái Cổ Thần Vương
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Thạch Cuồng thấy những người khác muốn tranh với, khí thế trên thân trong nháy mắt bạo phát, một lực lượng hủy diệt lan tràn ra, hắn và trống trận trước người dường như giao hòa vào nhau, chỉ thấy phía trên trống trận kia dường như có một bóng mờ đang đứng, không ngờ chính là bóng dáng của Thạch Cuồng, dường như hắn hóa thân làm chiến hồn của trống trận, cùng dung hòa, tuy hai mà là một.
- Ầm!
Cường giả của Hoàng Kim Cổ Quốc không cam lòng tỏ ra yếu kém, cũng dung hợp cùng chiến hồn của trống trận, một bóng dáng khủng bố đứng ngạo nghễ phía trên trống trận, toàn thân của ảo ảnh to lớn này giống như được đúc bằng hoàng kim, lộ ra lực xuyên thấu đáng sợ, tiếng trống chưa vang lên, đã có khí tức đáng sợ không ngừng bao phủ về phía Tần Vấn Thiên.
- Đê tiện.
Diệp Lăng Sương nhìn thấy bọn họ lại đồng thời muốn đối phó với Tần Vấn Thiên, thần sắc lập tức trở nên cực khó coi.
Trầm Đình, Khuyết Thừa đều làm ra động tác, mười hai khí thế, quay cuồng không ngừng trực tiếp ép về phía Tần Vấn Thiên.
- Lấy đông khi dễ một người, ta khinh thường điều đó, tất cả đã muốn chiến hồn của hắn, như vậy là một người đánh một đòn, ai có thể chém được, liền thuộc về người đó.
Vị cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc kia lạnh lùng nói, giọng nói của hắn cũng dường như lộ ra khí tức kim loại, sắc bén, lạnh lùng.
- Nếu như thế, đòn thứ nhất thuộc về ta.
Thạch Cuồng quát lạnh nói, lập tức hắn vừa dứt lời, tiếng trống rung rung, hư không dường như run lên, một ánh sáng khiến người ta sợ hãi lao ra, hóa thành Thiên Tàn Cự Cước huỷ diệt, từ trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên giẫm xuống, muốn thiên địa bị ép náp, đạp náp Tần Vấn Thiên.
Trường bào của Tần Vấn Thiên tung bay, đứng ở trước trống trận, cảm nhận ý niệm của hắn dường như cùng trống trận giao hòa, dường như hắn chính là trống trận, trống trận chính là hắn.
- Ầm!
Một tiếng động nhỏ vang lên, hư không run rẩy, một vòng Kim Cương Chưởng Ấn đánh về phía hư không, Thiên Tàn Cự Cước đang gào thét lao xuống phía dưới, trực tiếp giẫm nát bấy.
Một người một kích, xem ai có thể tiêu diệt được Tần Vấn Thiên, đoạt chiến hồn trống trận của hắn, như vậy công kích của bọn họ đương nhiên sẽ không yếu. Một đòn này của Thạch Cuồng vô cùng mạnh mẽ.
Mắt nhìn Thiên Tàn Cự Cước kia sẽ phải đạp xuống, đám người Diệp Lăng Sương ở sau lưng Tần Vấn Thiên không tự chủ được đều lộ ra sự khẩn trương, bây giờ Tần Vấn Thiên không chỉ có cầm cái mạng mình, hắn không thể thất bại, hắn chết, người phía sau đều sẽ rơi vào trong vận mệnh bị tiêu diệt.
- Ầm, Ầm!
Liên tục hai lần rung chuyển, tiếng trống chấn động, hào quang ngút trời.
- Ầm!
Hàng nghìn hàng vạn chưởng ấn đột ngột phóng lên trời, hóa thành sóng lớn, điên cuồng vỗ vào phía trên Thiên Tàn Cự Cước, một tiếng nổ lớn răng rắc truyền ra, Thiên Tàn Cự Cước hủy diệt vỡ nát ở trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên.
- Ào ào...
Từng thanh trường mâu hoàng kim khổng lồ rực rỡ xuyên thấu hư không, giống như tia chớp màu vào chợt hiện, công kích về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh, đôi mắt băng lãnh, giống như chim ưng săn mồi cao ngạo đang nhìn chằm chằm về phía trước.
- Ầm...
Lại là một tiếng trống nặng nề chấn động ở trong hư không, gây ra một trận cuồng phong. Khi Thiên Thủ Ấn một lần nữa được đánh ra, đã không có hàng nghìn hàng vạn chưởng ấn nữa, nhưng trong mỗi một đạo chưởng ấn chứa uy năng dường như càng thêm đáng sợ, so khí thế vừa rồi lại càng mạnh hơn, kinh khủng hơn.
Trường mâu hoàng kim cùng từng chưởng ấn khổng lồ gặp nhau ở trên hư không, lập tức cùng nhau biến mất.
- Tới lượt ta.
Một tiếng hừ lạnh truyền ra, một vị thiên kiêu của Trảm Thiên Phủ phát động lực lượng công kích Tần Vấn Thiên, tiếng trống rung trời, phía trên trống trận hình như có từng cái rìu chiến lớn chém tới, phía trên không trung dường như đều xuất hiện ánh rìu, theo hư không chém xuống, dường như một rìu sẽ phải chém Tần Vấn Thiên thành hai đoạn, hơn nữa tốc độ của ánh rìu đúng là nhanh đến cực hạn.
Đồng thời, khi hắn nói chuyện, Tần Vấn Thiên lại một lần nữa gõ vào cái trống khổng lồ, tiếng trống lại run rẩy, lúc này đây dường như có sự đáp trả khủng khiếp, dường như không ngừng có tiếng trống truyền ra. Ấm thanh ào ào đáng sợ truyền ra, hơn mười chưởng ấn gào thét bay đầy trời, giống như những chưởng ấn vừa rồi kéo dài, khí thế càng cường đại hơn thêm, chiến phủ mở ra thiên địa, từ trên bầu trời chém xuống, chưởng ấn cũng hóa thành từng đạo quang, đánh về phía chiến phủ, chiến phủ trực tiếp bị ép thành phấn vụn, thậm chí còn có mấy đạo chưởng ấn đánh về phía thiên kiêu của Trảm Thiên Phủ.
- Hả?
Thiên kiêu kia nhíu mày. Hắn vừa mới phát ra công kích không thể nói là không cường đại, nhưng lại bị đối phương đánh lui, một đòn này không nghi ngờ đã quét sạch mặt mũi của hắn. Con mắt thiên kiêu Trảm Thiên Phủ sắc bén, bàn tay vươn ra, cuồng bạo gõ mạnh. Một thanh rìu khổng lồ chém xuống, trực tiếp phá hủy những chưởng ấn kia.
Bởi vì công kích này nằm ngoài dự liệu, bởi vậy ở trong giây lát, không ai tiếp tục công kích đối với Tần Vấn Thiên.
Bọn họ không hề động, nhưng Tần Vấn Thiên không có dừng lại. Đôi mắt đen của hắn nhìn mọi người không có bất kỳ tình cảm nào. Đôi mắt này hờ hững, dường như không để ý tới mọi thứ. Trong mắt của hắn chỉ có trống trận của mình. Lúc này đây, hắn lại một lần nữa gõ trống trận, thiên địa nổ vang, dường như cùng tiếng trống vừa mới tấu vang lên quanh quẩn, trên người hắn càng phát ra khí thế đáng sợ, tiếng trống run rẩy, thiên địa kinh sợ, tiếng rít gào càng đáng sợ hơn, đoàn người mơ hồ cảm giác có hàng vạn hàng nghìn chưởng ấn dang gào thét ở trên hư không, nhưng chân chính xuất hiện chỉ có một đạo chưởng ấn.
Một nháy mắt này, đôi mắt của Tần Vấn Thiên đen như nước sơn bắn về phía Thạch Cuồng, giống như một đanh đao sắc bén, có sự vương giả bễ nghễ, có nhuệ khí kiêu ngạo, ánh mắt này lại một lần nữa làm cho tim của Thạch Cuồng run rẩy mãnh liệt.
- Giết!
Một giọng nói phun ra, giữa thiên địa hình như có lực lượng sát phạt cùng chữ sát cùng phát ra, chưởng ấn hắn đánh ra giống như là chữ sát từ trong miệng hắn phun ra, ẩn chứa uy năng sát phạt ngập trời, trong phút chốc giáng xuống trước mặt Thạch Cuồng.
Cả hư không dường như đều bị cỗ sát phạt với khí thế cực lớn này bao phủ, sắc mặt của Thạch Cuồng đại biến, khí tức hủy diệt điên cuồng phát ra, hắn điên cuồng nổi trống, Thiên Tàn Cự Cước đạp lên không trung, nhưng hầu như chỉ trong một giây, chưởng ấn đã lao đến, mang theo lực lượng bễ nghễ bá đạo, mang theo khí tức tuyệt thế của Yêu Vương ép xuống, phá hủy tất cả.
- Bành...
Một tiếng động thật lớn vang lên, trống vỡ, người diệt, không chỉ có Thạch Cuồng, sắc mặt của đám người Thiên Tàn Giáo phía sau hắn đều trắng bệch. Thạch Cuồng bại, bọn họ cũng phải trả giá thật lớn. Thạch Cuồng là do bọn hắn một tay nâng lên, một người vinh tất cả cùng vinh, Thạch Cuồng cuối cùng vẫn bị diệt, bọn họ làm làm như thế nào có thể chạy thoát.
Toà thạch đài kia cũng nát bấy ở dưới chưởng ấn này, chỉ có một đạo quang đánh về phía Tần Vấn Thiên, làm cho cùng trống trận giao hòa cùng khí thế của Tần Vấn Thiên mạnh hơn vài phần. Vừa rồi, một người muốn công kích chợt ngừng lại, gắt gao dừng ở bóng dáng của Tần Vấn Thiên, công kích này khiến bọn họ cảm thấy trên người Tần Vấn Thiên lan truyền ra sự nguy hiểm.
Khí thế trên người Tần Vấn Thiên càng cường đại hơn, chính như viết trên bia đá, mượn lực lượng của trống trận, bọn họ thậm chí có khả năng phát huy ra lực lượng vượt qua cảnh giới của bản thân, bây giờ Tần Vấn Thiên không mượn huyết mạch, đều có thể mượn lực lượng của trống trận vượt quá Thiên Cương lục trọng.
- Hiện tại, là mười hai người.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc kia, một sát ý từ trên người hắn phát ra.
- Đã như vậy, ta sẽ đơn độc lĩnh giáo một phen i.
Trong mắt cường giả thiên kiêu Hoàng Kim Cổ Quốc lóe lên quang hoa kim sắc. Từ trong con ngươi của hắn, dường như có thể thấy thanh mâu cổ hoàng kim đang công kích, sắc bén không gì sánh được, có khả năng khiến mắt người ta đau đớn.
Những người khác không nói gì, đều nhao nhao lại tìm kiếm đối thủ của mình. Mười hai người có thể có sáu trận tỷ thí, bọn họ đều muốn đánh bại đối thủ, cướp đoạt chiến hồn trống trận của đối phương, khiến chính mình đạt được thành tựu, để cho mình trở nên cường đại hơn.
Tần Vấn Thiên không cần tìm, trên thân hắn và vị thiên kiêu Hoàng Kim Cổ Quốc kia đều bạo phát ra sát khí công kích đáng sợ, ở trên hư không va chạm vào nhau.
- Thần Thiên Lâm ta khó gặp đối thủ, trận chiến ngày hôm nay, các ngươi tuy mạnh nhưng vẫn sẽ là đá kê chân của ta.
Thiên kiêu của Hoàng Kim Cổ Quốc quát lạnh một tiếng, lời nói vừa dứt, tiếng trống chấn động bầu trời, lộ ra nhuệ khí đáng sợ không gì sánh được, xông thẳng vào bầu trời, chỉ thấy thanh mâu hoàng kim cổ khủng bố công kích ra, đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên thản nhiên không sợ, trên võ đài vang lên tiếng trống trận, trong hư không chưởng ấn cùng trường mâu hoàng kim va chạm hủy diệt.
Nhưng thấy một cỗ uy thế càng thêm đáng sợ truyền ra, chỉ thấy con mắt của Thần Thiên Lâm đều là kim sắc, bàn tay của hắn cũng là kim sắc, hóa thành bàn tay hoàng kim lại lần nữa hung hăng vỗ vào trống trận, tiếng cuồng phong vang lên, trong gió đều mang theo nhuệ khí, chỉ thấy bên trong trống trận ầm ầm phát ra uy danh khiến người ta sợ hãi, một thanh trường mâu hoàng kim rực rỡ khiến cho thiên địa biến sắc chợt xuất hiện, trường mâu hoàng kim này dài mười mét.
- Chưởng ấn của ngươi mạnh bao nhiêu?
Thần Thiên Lâm gầm lên một tiếng, trường mâu hoàng kim này công kích mà ra, trong hư không cũng lưu lại một quang hoa kim sắc vọt tới, tiếng kêu khủng bố chói tai giống như muốn tiêu diệt tất cả những gì ngăn cản ở phía trước.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên không có nửa điểm biến hóa, âm thanh ào ào lại lần nữa truyền ra. Thiên địa cùng vang lên tiếng động, chưởng ấn khổng lồ xé trời, ầm ầm đập xuống. Thời điểm nó cùng trường mâu hoàng kim trong hư không va chạm, chỉ thấy trường mâu hoàng kim kia lại thoáng cái công kích về phía trước, muốn xé rách chưởng ấn, nhưng sau cùng vẫn hóa thành quang hoa kim sắc đầy trời, tiêu tan không thấy nữa.
- Thời điểm các cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc đối mặt với Lê Thiên, không dám thốt ra một lời, ngươi ở bên trong Hoàng Kim Cổ Quốc, còn không tính là tồn tại chói mắt nhất, không có Tiên Võ Lệnh, lại dám điên cuồng ngang ngược.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên chấn động thiên địa, làm cho Thần Thiên Lâm điên cuồng cười lên một tiếng, trên thân có âm thanh đáng sợ truyền ra, hình như có quang hoa kim sắc từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, toàn bộ thiên địa đều muốn hóa thành màu vàng, đây là lực lượng của huyết mạch Hoàng Kim.
- Chuyện cười, ngươi lại cũng dám lấy Lê Thiên tới so với. Tiên Võ Lệnh tính là gì, cũng bởi vì ngươi có Tiên Võ Lệnh, liền miệt thị thiên hạ, cuồng vọng vô tri, một đòn này, ta liền lấy mạng của ngươi.
Giọng nói điên cuồng ngang ngược chấn động ở trong thiên địa. Trên thân Thần Thiên Lâm xuất hiện lực lượng hoàng kim ngập trời, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, mái tóc dài dường như đều hóa thành màu vàng, lập tức đánh vào phía trên trống trận.
Tiếng trống vang lên, ánh sáng màu vàng bắn ra khắp thiên địa, một lực lượng càng mạnh hơn từ bên trong trống trận bạo phát ra.
- Con kiến hôi.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, lập tức lại một lần nữa nổi trống, lúc này đây, thiên địa lại không còn tiếng động. Chiến trường giữa hắn và Thần Thiên Lâm yên lặng đến mức đáng sợ, dường như có một nguy cơ tử vong đang tới gần.
- Điên cuồng ngang ngược.
Thần Thiên Lâm nổi giận gầm lên một tiếng, trong lòng lại sinh ra tâm tình bất an, mà ở trước người hắn có một uy thế khiến người ta sợ hãi bạo phát ra, trường mâu với công kích hoàng kim phóng ra.
- Người chết, lại làm sao có được ý chi công bằng.
Thần Thiên Lâm lạnh lùng nói, nhưng vừa dứt lời, không giang phía trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên có một cảm giác nguy cơ hủy diệt giáng xuống, khiến cho Thần Thiên Lâm cùng với người phía sau hắn cảm thấy linh hồn đều đang run rẩy.
- Ầm ầm!
Một chưởng ấn hủy diệt tất cả dường như từ trong hư vô phát ra. Con ngươi của Thần Thiên Lâm co lại. Ngay lập tức hắn thấy chưởng ấn càng lúc càng lớn, ép vỡ thiên địa, từ đỉnh đầu của hắn hạ xuống!
Thái Cổ Thần Vương
Đánh giá:
Truyện Thái Cổ Thần Vương
Story
Chương 572: Bách chiến bách thắng
10.0/10 từ 26 lượt.