Thái Cổ Thần Vương

Chương 47: Giết

179@-
Vô số ánh mắt đều nhìn chăm chú Tần Vấn Thiên, hắn sẽ quyết định như thế nào đây!

- Vù!

Trường thương trong tay Âu Thần phát ra ánh sáng đáng sợ, sát khí bùng lên không thèm che giấu. Nhìn thấy nụ cười nở trên môi Tần Vấn Thiên, hắn ta ẩn ẩn có dự cảm không ổn, Tần Vấn Thiên thực sự dám xuống tay.

- Thả người!

Giọng nói của Âu Thần mang theo hàn khí lạnh lẽo ghê người.

Nhìn gương mặt lạnh lùng kia, Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh như cũ, hắn nói:

- Mặc dù đến tận lúc này ngươi vẫn chưa buông bỏ được thứ ngươi gọi là kiêu ngạo kia, ngươi vẫn nhìn ta bằng ánh mắt như lần trước, chắc hẳn là ngươi vốn cũng không để ý đến cái chết của hắn rồi.

Nói xong, nắm đấm của Tần Vấn Thiên phát ra ánh sáng sáng chói, một khắc này tất cả mọi người đều thót tim.

- Nếu như ngươi động thủ thì ta đảm bảo, ngươi tuyệt đối sẽ không trở thành người thứ ba đâu, kẻ đầu tiên mới chính là kết cục của ngươi.

Khương Chấn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên rồi nói, người thứ ba cũng chính là người đã trở thành viện trưởng của học viện Đế Tinh, mà người thứ nhất chính là người đã bị học viện Đế Tinh giết chết.

- Nếu như chỉ là người thứ nhất, dù ta tha cho hắn thì cũng chẳng có đất dung thân ở chốn hoàng thành này.

Tần Vấn Thiên vẫn cười như cũ, người đầu tiên chẳng có bao nhiêu giá trị đối với học viện Đế Tinh, vậy thì làm sao hắn có thể đứng vững được ở hoàng thành này đây.

Tần Vấn Thiên cúi đầu xuống nhìn Âu Phong.

Âu Phong cũng nhìn lại hắn, nhìn ánh mắt của Tần Vấn Thiên lúc này khiến Âu Phong cảm nhận được sự sợ hãi thực sự.

- Tính mạng của ngươi nằm trong tay ta, thế nhưng lại không có ai muốn cúi đầu vì ngươi, người mà ngươi nên hận không phải là ta.

Tần Vấn Thiên nói một cách bình tĩnh, cơ thể của Âu Phong hơi run lên, lời nói của Tần Vấn Thiên dường như đang tuyên bố cái chết của hắn ta.

Đúng thế, hắn đã cố lấy mạng Tần Vấn Thiên mấy lần liền, Tần Vấn Thiên muốn giết hắn là chuyện nằm trong dự liệu, thế nhưng huynh trưởng của hắn và cả Khương Chấn cũng không ai cúi đầu cầu xin cho hắn, điều này làm hắn cảm thấy vô cùng bi ai. Hắn đã từng rất sùng bái sự kiêu ngạo của huynh trưởng nhưng lúc này sự kiêu ngạo này trưng ra với Tần Vấn Thiên lại khiến Âu Phong hắn mất mạng.

Cánh tay của Tần Vấn Thiên giơ lên cao, Hàng Long quyền đánh xuống phát ra tiếng rồng ngâm vang vọng, một con rồng bạc lao thẳng về phía đầu của Âu Phong.


- Ta hận!

Âu Phong thét lên một tiếng phẫn nộ xen lẫn tuyệt vọng, sau đó một tiếng nổ dữ dội vang lên, cơ thể của hắn bị nổ tan tành, chỉ có tiếng thét không cam tâm đó vẫn vang vọng trong hư không hồi lâu không cách nào tan biến.

Toàn bộ nơi này lặng ngắt, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ.

Tần Vấn Thiên đã trở thành người thứ tư trong lịch sử của học viện Đế Tinh dám đánh chết học viên khác trong học viện.

Mấy người Mạc Thương và Nhược Hoan đều cảm thấy căng thẳng. Giết rồi! Tần Vấn Thiên đã giết chết Âu Phong rồi.

Đám người phía dưới hít sâu một hơi, học viện Đế Tinh lại xuất hiện hai tên điên.

Trong mắt Âu Thần lóe lên vẻ lạnh lẽo cùng cực, hắn bước về phía Tần Vấn Thiên, sát khí trên người bốc lên ngùn ngụt.

- Âu Thần!

Khương Chấn hét lên một tiếng khiến Âu Thần dừng bước, hắn hận không thể đâm thủng đầu của Tần Vấn Thiên, nhưng mà Tần Vấn Thiên đã phạm vào đại kị của học viện Đế Tinh rồi.

Âu Thần hắn không thể trở thành người thứ năm được, nếu không thì tuy rằng có thể báo được thù cho Âu Phong, nhưng chỉ sợ bản thân hắn sẽ rơi vào thế khó. Đối với những người phạm vào thiết luật của học viện Đế Tinh thì học viện tuyệt đối không quan tâm hắn có bối cảnh thế nào.

- Trong cuộc chiến xếp hạng nhập học của học viện Đế Tinh mà dám giết hại đồng môn, ngươi là người đầu tiên dám khiêu khích uy nghiêm của học viện Đế Tinh như thế.

Khương Chấn nhìn Tần Vấn Thiên như nhìn một người chết.

- Khương Chấn ta dùng danh nghĩa trưởng lão của học viện, đưa ra lời yêu cầu với Chấp Pháp viện, xin cho phép Âu Thần giết chết Tần Vấn Thiên ngay tại chỗ để báo thù cho đệ đệ Âu Phong của hắn.

Giọng nói của Khương Chấn vô cùng lạnh lùng, chỉ thấy lúc này có rất nhiều thân ảnh tung người nhảy lên diễn võ trường, những người này đều là đệ tử của Chấp Pháp viện. Bọn họ đi lên diễn võ trường thì lập tức đổ ập về phía Tần Vấn Thiên.

Mà ở sau đám người đó, có một nam tử trung niên từ từ bước tới.

Người nọ là Thiên Thủ, trưởng lão chấp pháp của Chấp Pháp viện. Có quyền ra quyết sách chấp pháp trong học viện Đế Tinh.

Ánh mắt của hắn không có bất cứ tình cảm nào hết, hắn liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên một cái.



Mạc Thương cũng bước lên diễn võ đài.

Khương Chấn muốn Tần Vấn Thiên chết, Mạc Thương lại muốn bảo vệ Tần Vấn Thiên.

- Thiên Thủ trưởng lão, Mạc Thương xúi giục Tần Vấn Thiên giết hại đồng môn, giờ lại ngang nhiên bao che cho hung thủ, Khương Chấn ta xin Chấp Pháp viện định tội Mạc Thương.

Khương Chấn bước lên trước một bước, đối chọi gay gắt với Mạc Thương.

Những học viên cũ của học viện Đế Tinh cũng biết vì có lập trường khác nhau nên Mạc Thương và Khương Chấn hay đối địch từ lâu, vậy nên cảnh tượng hiện tại cũng chẳng lạ gì, chỉ là không biết Chấp Pháp viện sẽ xử trí thế nào đây.

- Tần Vấn Thiên, trong cuộc đấu xếp hạng của học viện, ngươi đã giết chết đồng môn, có nhận tội không?

Thiên Thủ không thèm để ý tới Mạc Thương và Khương Chấn, chỉ nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, hỏi với giọng lạnh lùng.

Người của Chấp Pháp viện đã bao vây Tần Vấn Thiên.

Thấy cảnh này, mọi người đều rùng mình, xem ra e là Chấp Pháp viện sẽ không tha cho Tần Vấn Thiên rồi.

- Thế Chấp Pháp viện có điều tra truy cứu chuyện Âu Phong ám sát ta ở Hắc Ám Sâm Lâm không?

Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Thủ rồi hỏi.

- Không!

Thiên Thủ đáp lại dứt khoát.

- Nếu như Chấp Pháp viện đã không truy cứu chuyện này thì ta đương nhiên phải tự báo thù cho bản thân, thế thì có tội gì chứ.

Tần Vấn Thiên nói với giọng cứng cỏi.

- Cái tên này thật là.

Đại Sơn đứng đằng sau đơ người ra, Tần Vấn Thiên này sao có thể chống đối với cả người của Chấp Pháp viện cơ chứ.



Khương Chấn lại lên tiếng. Thiên Thủ im lặng trong chốc lát, sau đó chỉ thấy hắn phất tay, người của Chấp Pháp viện đồng loạt nhường chỗ, để lại nơi này cho Âu Thần và Tần Vấn Thiên.

- Thiên Thủ trưởng lão, nếu như Chấp Pháp viện đồng ý với yêu cầu của Khương Chấn thì e là ta phải ra tay can thiệp.

Lúc này Mạc Thương cũng cực kỳ cường thế, hắn bước lên trước một bước.

- Mạc Thương! Ngươi dám cản trở Chấp Pháp viện làm việc ư?

Khương Chấn cười lạnh, bước đến đối diện với Mạc Thương, mà Âu Thần người đầy sát khí đã từ từ bước đến chỗ Tần Vấn Thiên, thậm chí đệ tử dưới trướng của Khương Chấn và môn hạ đệ tử của Mạc Thương đều lấy Tần Vấn Thiên làm trung tâm, giằng co ngay trong diễn võ trường.

Trận sóng gió này hình như ngày càng nghiêm trọng hơn.

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu của Tần Vấn Thiên đột nhiên có ánh sao lóe lên, chỉ thấy Tinh Hồn của hắn xuất hiện, quang hoàn lấp lánh, nhìn màu sắc kia thì biết ngay đây chính là Tinh Hồn đến từ tầng trời thứ ba.

Cảnh này làm Thiên Thủ trưởng lão hơi híp mắt lại, hắn không hề quen biết Tần Vấn Thiên, cho nên hắn không biết rằng Tinh Hồn đầu tiên mà Tần Vấn Thiên thức tỉnh lại đến từ tầng trời thứ ba.

- Tầng trời thứ ba, người này có thân phận gì, chẳng trách Mạc Thương bảo vệ hắn như thế.

Nhìn thấy Tần Vấn Thiên phóng Tinh Hồn ra, nhiều người thầm than chuyện này hình như ngày càng thú vị rồi, chỉ e học viện Đế Tinh không nỡ từ bỏ thiên tài có Tinh Hồn đầu tiên đến từ tầng trời thứ ba thế này đâu.

Trong đôi mắt Thiên Thủ lộ ra vẻ trầm tư, mặc dù gia hỏa này rất kiêu ngạo nhưng hắn quả thật có tư cách để kiêu ngạo, Thiên Thủ đang cân nhắc xem nên xử trí Tần Vấn Thiên như thế nào.

- Âu Thần, động thủ đi.

Khương Chấn đứng bên kia gằn giọng quát, Âu Thần lập tức bước lên, bổ nhào vào Tần Vấn Thiên, dường như đồng thời vào lúc đó, Khương Chấn cũng cản đường Mạc Thương, muốn ngăn cản Mạc Thương ra tay trợ giúp.

Đại Sơn bước ra một bước rồi phóng Tinh Hồn, cả người giống như một bước tường vững chãi chắn trước mặt Tần Vấn Thiên, một quyền của hắn nện xuống, lập tức như có vô số tảng đá lớn đập vào người Âu Thần vậy.

- Cút!

Âu Thần giận dữ gầm lên một tiếng, trường thương của hắn phát ra ánh sao sáng chói, vô số con cuồng mãng điên cuồng bắn ra, những tảng đá lớn kia liên tục phát nổ, trường thương của hắn phá tan hết thảy.

Sắc mặt của Đại Sơn trầm xuống, bị ép phải lùi về đằng sau, tên Âu Thần này tuy rằng có phần ngông cuồng, nhưng hắn tuyệt đối là nhân vật nổi bật trong số những học viên của học viện Đế Tinh.



Lúc này, Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh như trước, nếu như không muốn bị Diệp gia và Âu gia chèn ép ở hoàng thành thì hắn phải chứng minh giá trị của mình trước mặt tất cả mọi người ngay trên diễn võ đài của học viện Đế Tinh.

Ánh sao sáng ngời hơn nữa được phóng ra, Tinh Hồn thứ hai của Tần Vấn Thiên được phóng ra bên cạnh Thiên Chùy Tinh Hồn, Thụy Mộng Tinh Hồn.

Thiên Thủ ngẩng đầu lên nhìn về Tinh Hồn đó, một khắc sau, ánh mắt của hắn đột nhiên cứng đờ.

Màu sắc của Tinh Hồn này là màu vàng kim, Thụy Mộng Tinh Hồn, bị bao phủ bên trong quang hoàn màu vàng kim.

Thiên Thủ là cường giả Nguyên Phủ cảnh, hơn nữa còn được đảm nhiệm chức chấp pháp trưởng lão tại học viện Đế Tinh cường giả như mây này, thế nhưng hắn chưa bao giờ ngờ đến sẽ có một ngày hắn nhìn thấy Tinh Hồn màu vàng kim trên người một thiếu niên mười sáu tuổi, đến nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nhưng hôm nay hắn đã được nhìn thấy.

Không chỉ có hắn mà tất cả mọi người đều nhìn thấy rồi.

Vào lúc Thụy Mộng Tinh Hồn có quang hoàn màu vàng ròng được phóng ra thì tất cả mọi tranh đấu, chém giết dường như đều mất đi ý nghĩa. Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên Tinh Hồn này.

Sắc mặt của Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng ánh mắt mà mọi người nhìn hắn đã hoàn toàn thay đổi.

Tinh Hồn có ánh sáng thế này chắc là đến từ tầng trời thứ tư đúng không?

Tinh Hồn thứ nhất kết nối với ngôi sao Võ Mệnh của tầng trời thứ ba, Tinh Hồn thứ hai liên kết với ngôi sao Võ Mệnh của tầng trời thứ tư.

Tần Vấn Thiên đã tạo ra lịch sử trước nay chưa từng có cho học viện Đế Tinh.

- Dừng lại!

Trên bầu trời đột nhiên có một giọng nói vang lên giống như sấm rền, làm cho những người đang chiến đấu và đám đông đang đờ người ra tỉnh hồn lại.

Đồng tử của Thiên Thủ co rút lại, trong đôi mắt hắn hiện lên sự kính sợ, hắn ta lập tức nói:

- Tất cả dừng tay lại! Kẻ nào dám trái lệnh thì sẽ bị Chấp Pháp viện xử lý.

Tất cả mọi người vội vàng dừng tay, ánh mắt của họ tập trung trên người Tần Vấn Thiên với đủ loại vẻ mặt đặc sắc, nhất là vẻ mặt của Âu Thần và Khương Chấn, có thể nói là cực kỳ phong phú.

Không gian lặng ngắt như tờ, thiếu niên đã giết chết Âu Phong thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, trở thành vai chính duy nhất của ngày hôm nay.
Thái Cổ Thần Vương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thái Cổ Thần Vương Truyện Thái Cổ Thần Vương Story Chương 47: Giết
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...