Thái Cổ Thần Vương
Chương 468: Rừng kiếm
153@-Sức mạnh đóng băng này vô cùng đáng sợ, nó xâm nhập vào cơ thể, có thể đóng băng máu trong cơ thể lẫn tinh thần chi lực, nếu như ngũ tạng lục phủ cũng bị đóng băng thì hắn sẽ chết, đối phương tuyệt đối không phải đang nói đùa với hắn, dưới điều kiện quy tắc cho phép thì hắn ta sẽ giết hắn.
Nghĩ tới đây, huyết mạch trong cơ thể Tần Vấn Thiên bỗng chốc quay cuồng, gầm thét, Yêu Thần biến được phóng ra, khí tức yêu dị đáng sợ bỗng chốc đã ngập tràn.
- Hủy!
Một tiếng hét vang lên, băng trên hai cánh tay của hắn bị phá vỡ, trên cơ thể của hắn thấp thoáng bóng hình yêu dị giống như một con đại bàng.
Tiếng ‘tách tách’ kia vẫn vang lên, sức mạnh đóng băng đáng sợ đó vẫn lan lên trên.
- Yêu Thần biến!
Yêu khí trên cơ thể Tần Vấn Thiên tuôn ra cuồn cuộn, sức mạnh đáng sợ lưu chuyển quanh người hắn, hai cánh tay của hắn giờ giống như một đôi cánh chim, phút chốc đã dang rộng ra, đồng thời cơ thể của hóa thành đại bàng.
Chỉ là đại bàng này không thể sánh bằng vân trung đại bàng của Yêu Thần tế, thể hình nhỏ hơn rất nhiều, chỉ dài có mấy chục mét mà thôi.
Mặc dù cơ thể hóa thành đại bàng nhưng băng trên người vẫn còn lan lên. Hai cánh của hắn vỗ mạnh, vô số đạo kiếm quang chém về phía dưới chân, hắn há miệng ra, một thanh cự kiếm Thiên Cương vô cùng sắc bén bay từ miệng hắn ra cắm vào trong đất, tiếng kiếm ngâm vang lên không dứt, tất cả băng tuyết đều bị phá hủy.
Nhưng đúng vào lúc này, những bông tuyết trên mặt đất lại bay lên, nó bay tán loạn trong không trung, phủ lên người của đại bàng, chỉ trong chớp mắt đã khiến cơ thể của đại bàng hóa trắng xóa một màu.
- Oong!
Cơ thể của đại bàng bay lên không trung, Võ Mệnh Thiên Cương bay về, tiếng kiếm gầm không ngừng vang lên, bay xung quanh người hắn, khiến quanh cơ thể hắn dường như hình thành một màn kiếm uy vô cùng đáng sợ, chúng xé nát hết những bông tuyết đang bay múa.
Ánh mắt sắc bén liếc xuống dưới, cơ thể của đại bàng đột nhiên cử động, giáng xuống mặt đất như một tia sang lướt nhanh. Thiên Cương chi kiếm đâm ra, kiếm ngâm vang lên, dường như có vô số mũi kiếm đang bay múa, những nơi mà nó đi qua, các bông tuyết đều nát vụn.
Tốc độ của đại bàng cực nhanh, nếu như đã không thể nào tìm ra người tuyết thì cứ phá hủy tất cả tuyết ở không gian này thôi.
Nhưng đúng vào lúc này thì tuyết trên mặt đất bỗng điên cuồng cử động, nhanh chóng tụ lại ở một hướng. Chỉ trong nháy mắt mà đã có một ngọn núi tuyết xuất hiện, ngọn núi tuyết này đứng sừng sững trên mặt đất, hơn nữa còn đang tụ tập lại cao to hơn với tốc độ nhanh chóng, tuyết trong không trung đã dồn hết vào ngọn núi tuyết này.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn núi tuyết, cơ thể đại bàng bay vút lên trời, Thiên Cương chi kiếm phóng ra khí thế vương giả, chém ra một nhát kiếm vào trên núi tuyết khổng lồ kia, khiến không trung như nứt ra.
Những làn sóng chấn động đáng sợ kia điên cuồng tràn ra, trên núi tuyết xuất hiện vài vết nứt lớn, nhưng nó lại khôi phục lại với tốc độ cực nhanh, đồng thời có vô số thanh đao khổng lồ bằng băng phóng từ núi băng về phía đại bàng.
Tần Vấn Thiên lùi nhanh về sau, tận mắt nhìn thấy núi tuyết kia vẫn còn đang cao lớn hơn nữa, nó hóa thành một ngọn núi cao hơn ngàn mét. Tiếng nổ ‘ầm ầm’ vang lên, núi tuyết rung lên, mọc ra hai tay, hai chân, ngay sau đó, một gương mặt hiện lên, chính là người tuyết lúc nãy.
Trong nháy mắt, núi tuyết hóa thành một người tuyết cao to hơn lúc đầu ngàn lần, nó liếc xuống Tần Vấn Thiên, khiến cho Tần Vấn Thiên có cảm giác như linh hồn của mình cũng sắp bị đóng băng.
- Vốn định từ từ chơi với ngươi, không ngờ ngươi lại nhàm chán như thế, lại còn định dùng kiếm để diệt băng tuyết nữa chứ.
Người tuyết khổng lồ mở miệng thốt ra những câu nói vô cùng lạnh lẽo, sau đó nó bước lên trước, mặt đất rung chuyển, bàn tay của nó giơ lên muốn tóm về phía đại bang có kích cỡ không bằng một bàn tay của nó.
Chưởng ấn chưa tới nhưng sức mạnh như muốn đóng băng vạn vật đó đã tới. Cơ thể của đại bàng lạnh run lên một cái, trong chớp mắt đã biến mất, chưởng ấn đánh vào không trung, phát ra tiếng nổ ‘ầm ầm’.
- Khoảng không gian này rất lớn, ngươi có thể mãi mãi trốn tránh, nhưng ngươi cũng sẽ sẽ bị giam lại đây vĩnh viễn, mà ta thì chẳng sao cả, ta đã ở đây rất lâu rất lâu rồi, không ngại từ từ đợi với ngươi đâu.
Người tuyết khổng lồ nói với vẻ châm biếm khiến cho sắc mặt của Tần Vấn Thiên trở nên rất khó coi.
Đối phương không hề vi phạm quy định, đích thực hắn ta đã ép cảnh giới xuống Thiên Cương cảnh tầng hai, vì thế nên hắn mới có thể tránh đi trong nháy mắt, nhưng cho dù là Thiên Cương cảnh tầng hai thì với cơ thể khổng lồ ngàn mét gần như là bất tử kia, hắn biết phải đánh như thế nào mới được đây?
- Cơ thể của hắn là do băng tuyết tụ lại mà thành, trừ phi diệt được toàn bộ băng tuyết này thì mới có thể giết chết được đối phương.
Tần Vấn Thiên nghĩ thầm trong lòng, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể bốc lên cuồn cuộn, yêu chi khí tức ngập trời điên cuồng bạo phát, khí thế đáng sợ khiến cơ thể của hắn đột phá cảnh giới vốn có, có được khí tức mạnh mẽ của Thiên Cương cảnh tầng ba.
- Sức mạnh huyết mạch là tuyệt chiêu của ta, bây giờ tuy là Thiên Cương cảnh tầng ba nhưng cảnh giới vốn có của ta đích thực là Thiên Cương cảnh tầng hai.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào người tuyết, không ngờ mới là cửa thứ nhất mà đã phải nhờ vào sự bạo phát của sức mạnh huyết mạch, cảm giác này không tốt chút nào, những khó khăn phía sau liệu còn đáng sợ đến đâu đây?
- Thiên Cương cảnh tầng ba thì sao chứ?
Nhưng lúc này, cơ thể đại bàng lại hóa thành người, ngay sau đó cơ thể được bao trùm bởi một tầng lân giáp đáng sợ, yêu chi ý chí được phóng ra tới cực hạn, cơ thể của hắn được vảy rồng cứng rắn không gì bì kịp bao phủ, dường như được phủ lên một tầng yêu giáp vậy. toàn bộ Võ Hồn được phóng ra, tay hắn cầm đại kiếm Võ Mệnh Thiên Cương, thong thả bước lên trước.
Tần Vấn Thiên lúc này mà ở bên ngoài thì có thể giết chết người cảnh giới Thiên Cương cảnh tầng bốn dễ như trở bàn tay ấy chứ.
- Ta muốn nhìn xem cơ thể của ngươi có thể chịu được công kích mạnh đến đâu.
Tốc độ của Tần Vấn Thiên đột nhiên tăng vọt, giống như một cơn gió. Nhưng khi hắn tiến lên trước thì cỗ sức mạnh ý chí băng tuyết trên người hắn cũng không ngừng tăng mạnh, cơ thể của hắn bắt đầu đóng băng, thậm chí có một sức mạnh ý chí xâm nhập vào cơ thể của hắn, muốn đóng băng tất cả mọi thứ trong cơ thể của hắn.
- Giết!
Thân ảnh của Tần Vấn Thiên biến mất, hai tay hắn nắm lợi kiếm, đâm thẳng vào đầu của người tuyết khổng lồ hiện giờ. Thiên Cương chi kiếm đâm thẳng vào trong, võ đạo ý chí được bộc phát hoàn toàn, cái đầu khổng lồ đó trực tiếp bị phá hủy, cự kiếm cắm ở bên trong, kiếm điên cuồng ngâm lên từng tiếng, xoắn quanh cơ thể của người tuyết với tốc độ cực nhanh.
- Oong!
Chưởng ấn hàn băng điên cuồng vỗ về phía Tần Vấn Thiên, thế nhưng bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, cự kiếm Thiên Cương phóng ra trong nháy mắt, đâm thẳng vào trong cơ thể của người tuyết, bản thân hắn thì dùng Đấu Chuyển Tinh Di để tránh né, tay cầm một thiên chùy Võ Mệnh Thiên Cương khác, đập về phía lưng của đối phương.
- Ầm!
Sức mạnh không lồ đập xuống, từng đợt sóng chấn động điên cuồng lan ra, xuất hiện vô số vết nứt. Một ngón tay của Tần Vấn Thiên chỉ ra, vô số kiếm quang tụ lại thành lốc xoáy cực kỳ khủng bố xông vào cơ thể của hắn ta, ngón tay hạ xuống, cơ thể của Tần Vấn Thiên lui mạnh về sau, hàn ý đó quá mạnh, có thể đóng băng hắn đến chết.
Tuy rằng cơ thể đã cách xa người tuyết, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn đanh mặt lại, hắn nhìn chằm chằm vào phía trước, cự kiếm Võ Mệnh Thiên Cương trong cơ thể người tuyết khổng lồ xoắn lại với tốc độ rất nhanh khiến cho cơ thể to lớn đó không ngừng run lên.
Cuối cùng có một tiếng nổ vang lên, người tuyết khổng lồ tan ra, vô số bông tuyết bay tán loạn trong không trung, một thân ảnh người tuyết nhỏ hơn lại xuất hiện trong không trung, nhìn chằm chằm về phía Tần Vấn Thiên.
- Thực lực khá đấy.
Người tuyết đột nhiên cười lên rồi nói:
- Chúc mừng ngươi, có thể tiến vào tầng tiếp theo rồi, có điều muốn vượt qua những khảo nghiệm tiếp theo căn bản là chuyện không thể nào làm được, tốt nhất là ngươi hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt vào đi.
Hắn ta vừa dứt lời thì cơ thể liền hóa thành những bông tuyết bay theo chiều gió, phiêu tán trong không trung, thế nhưng trên vùng đất mà hắn biến mất lại xuất hiện một cầu thang nối liền đến một không gian khác.
Những bông tuyết bay đầy trời không biết xuất hiện từ chỗ nào, chúng lại rơi xuống trên nền đất, nhanh chóng phủ đầy cả mặt đất. Tần Vấn Thiên giơ tay ra, những bông tuyết mát lạnh rơi xuống lòng bàn tay hắn. Hắn nhìn lên dọc theo cầu thang, theo lời người tuyết, khảo nghiệm ở phía trên e rằng càng khó hơn.
Chu Tước chọn cho Âu Dương Cuồng Sinh và Sở Mãng cổ lộ truyền thừa của Bá Hoàng, của Mộ Phong là Huyết Hoàng, Bạch Tình là Loạn Thiên Ma Hoàng, nó sẽ chọn cho hắn con đường như thế nào đây?
Nếu như hắn vượt qua hết khảo nghiệm thì sẽ lấy được cái gì?
Tần Vấn Thiên ngồi khoanh chân trong tuyết, để mặt cho tuyết rơi trên người mình và dần dần phủ kín người mình.
Sau khi sức mạnh huyết mạch được đốt cháy toàn bộ hóa thành tăng cảnh giới thì hắn có hơi suy yếu, cần phải nghỉ ngơi cho tốt.
Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện rất nhiều Tinh Vẫn thạch, hắn bắt đầu hấp thụ tinh thần chi lực bên trong chúng.
Mấy ngày sau, Tần Vấn Thiên đứng dậy bước về trước, đi đến chân cầu thang kia.
Ngẩng đầu nhìn lên trời, hắn men theo cầu thang bước lên trên mà không hề do dự.
Trong nháy mắt khi hắn rời khỏi cầu thang thì cầu thang đột nhiên biến mất, hắn đi tới một không gian khác, nơi này là một rừng kiếm.
- Oong!
Một cỗ kiếm ý cực kỳ khủng bố khóa chặt Tần Vấn Thiên, sắc mặt hắn đại biến. Hắn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh thì thấy trên không trung có rất nhiều thanh kiếm sắc bén đang lơ lửng, kiếm uy phát ra trên mỗi thanh kiếm cũng đủ để đẩy hắn vào chỗ chết rồi, rừng kiếm này lấy kiếm tạo thành rừng, khắp nơi đều là những thanh kiếm như thế.
- Đây…
Tần Vấn Thiên nhìn vô số thanh kiếm bay lơ lửng xung quanh, chúng chuyển động theo các cơn gió giống như cây cối vậy, nhưng mũi kiếm không có cái nào là không chỉ vào hắn, kiếm quang lập lòe, dường như chỉ cần hắn có dị động gì thì sẽ giết chết hắn luôn.
- Nơi đây là kiếm lâm, nếu như bây giờ ngươi rút lui thì ta sẽ đưa ngươi về.
Một giọng nói dường như truyền tới từ hư không vang lên, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên thì trông nhìn thấy giữa rừng kiếm mênh mông có một thân ảnh thong thả bước tới.
Tuy rằng người này đi rất chậm nhưng lại khiến Tần Vấn Thiên có cảm giác mỗi bước đi của hắn đều có kiếm ý phóng ra, người này chính là do một thanh kiếm hóa thành, hòa làm một với rừng kiếm này.
- Như thế nào thì mới có thể xem như qua ải?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Sau khi ngươi quyết định, ta mới nói cho ngươi biết, nhưng ta nhắc ngươi trước, bây giờ bỏ cuộc thì vẫn còn kịp, một khi bắt đầu thì ngươi chắc chắn sẽ cửu tử nhất sinh.
Đối phương nói với giọng điệu thong thả, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên nhìn những thanh kiếm đầy trời kia, quả thật chỉ cần những thanh kiếm này động thì hắn chắc chắn sẽ chết.
Nhưng bây giờ đến khảo nghiệm là gì hắn cũng không biết mà đã bỏ cuộc như thế sao?
Đây không phải là phong cách của Tần Vấn Thiên hắn, nếu như đã chọn con đường khó khăn nhất thì há có thể thấy khó chùn chân, sau này hắn phải tự vấn bản tâm của mình kiểu gì được.
- Khảo nghiệm là gì?
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
Thần sắc người đó vẫn như bình thường, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi có thể đi ra khỏi rừng kiếm này thì là vượt qua khảo nghiệm, không đi ra được thì sẽ chôn thân ở đây.
Đối phương dứt lời thì lập tức quay người dợm bước rời đi, đồng thời có một giọng nói truyền tới:
- Nhắc ngươi một câu, nếu như ngươi cất bước thì kiếm sẽ đuổi giết ngươi.
Hai nắm đấm của Tần Vấn Thiên siết chặt lại, trong lòng run lên, khảo hạch này hoàn thành kiểu gì được đây?
Nhìn có vẻ căn bản đúng là bất khả thi, chỉ cần hắn vừa cử động thì sẽ phải chết!
Thái Cổ Thần Vương
Nghĩ tới đây, huyết mạch trong cơ thể Tần Vấn Thiên bỗng chốc quay cuồng, gầm thét, Yêu Thần biến được phóng ra, khí tức yêu dị đáng sợ bỗng chốc đã ngập tràn.
- Hủy!
Một tiếng hét vang lên, băng trên hai cánh tay của hắn bị phá vỡ, trên cơ thể của hắn thấp thoáng bóng hình yêu dị giống như một con đại bàng.
Tiếng ‘tách tách’ kia vẫn vang lên, sức mạnh đóng băng đáng sợ đó vẫn lan lên trên.
- Yêu Thần biến!
Yêu khí trên cơ thể Tần Vấn Thiên tuôn ra cuồn cuộn, sức mạnh đáng sợ lưu chuyển quanh người hắn, hai cánh tay của hắn giờ giống như một đôi cánh chim, phút chốc đã dang rộng ra, đồng thời cơ thể của hóa thành đại bàng.
Chỉ là đại bàng này không thể sánh bằng vân trung đại bàng của Yêu Thần tế, thể hình nhỏ hơn rất nhiều, chỉ dài có mấy chục mét mà thôi.
Mặc dù cơ thể hóa thành đại bàng nhưng băng trên người vẫn còn lan lên. Hai cánh của hắn vỗ mạnh, vô số đạo kiếm quang chém về phía dưới chân, hắn há miệng ra, một thanh cự kiếm Thiên Cương vô cùng sắc bén bay từ miệng hắn ra cắm vào trong đất, tiếng kiếm ngâm vang lên không dứt, tất cả băng tuyết đều bị phá hủy.
Nhưng đúng vào lúc này, những bông tuyết trên mặt đất lại bay lên, nó bay tán loạn trong không trung, phủ lên người của đại bàng, chỉ trong chớp mắt đã khiến cơ thể của đại bàng hóa trắng xóa một màu.
- Oong!
Cơ thể của đại bàng bay lên không trung, Võ Mệnh Thiên Cương bay về, tiếng kiếm gầm không ngừng vang lên, bay xung quanh người hắn, khiến quanh cơ thể hắn dường như hình thành một màn kiếm uy vô cùng đáng sợ, chúng xé nát hết những bông tuyết đang bay múa.
Ánh mắt sắc bén liếc xuống dưới, cơ thể của đại bàng đột nhiên cử động, giáng xuống mặt đất như một tia sang lướt nhanh. Thiên Cương chi kiếm đâm ra, kiếm ngâm vang lên, dường như có vô số mũi kiếm đang bay múa, những nơi mà nó đi qua, các bông tuyết đều nát vụn.
Tốc độ của đại bàng cực nhanh, nếu như đã không thể nào tìm ra người tuyết thì cứ phá hủy tất cả tuyết ở không gian này thôi.
Nhưng đúng vào lúc này thì tuyết trên mặt đất bỗng điên cuồng cử động, nhanh chóng tụ lại ở một hướng. Chỉ trong nháy mắt mà đã có một ngọn núi tuyết xuất hiện, ngọn núi tuyết này đứng sừng sững trên mặt đất, hơn nữa còn đang tụ tập lại cao to hơn với tốc độ nhanh chóng, tuyết trong không trung đã dồn hết vào ngọn núi tuyết này.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn núi tuyết, cơ thể đại bàng bay vút lên trời, Thiên Cương chi kiếm phóng ra khí thế vương giả, chém ra một nhát kiếm vào trên núi tuyết khổng lồ kia, khiến không trung như nứt ra.
Những làn sóng chấn động đáng sợ kia điên cuồng tràn ra, trên núi tuyết xuất hiện vài vết nứt lớn, nhưng nó lại khôi phục lại với tốc độ cực nhanh, đồng thời có vô số thanh đao khổng lồ bằng băng phóng từ núi băng về phía đại bàng.
Tần Vấn Thiên lùi nhanh về sau, tận mắt nhìn thấy núi tuyết kia vẫn còn đang cao lớn hơn nữa, nó hóa thành một ngọn núi cao hơn ngàn mét. Tiếng nổ ‘ầm ầm’ vang lên, núi tuyết rung lên, mọc ra hai tay, hai chân, ngay sau đó, một gương mặt hiện lên, chính là người tuyết lúc nãy.
Trong nháy mắt, núi tuyết hóa thành một người tuyết cao to hơn lúc đầu ngàn lần, nó liếc xuống Tần Vấn Thiên, khiến cho Tần Vấn Thiên có cảm giác như linh hồn của mình cũng sắp bị đóng băng.
- Vốn định từ từ chơi với ngươi, không ngờ ngươi lại nhàm chán như thế, lại còn định dùng kiếm để diệt băng tuyết nữa chứ.
Người tuyết khổng lồ mở miệng thốt ra những câu nói vô cùng lạnh lẽo, sau đó nó bước lên trước, mặt đất rung chuyển, bàn tay của nó giơ lên muốn tóm về phía đại bang có kích cỡ không bằng một bàn tay của nó.
Chưởng ấn chưa tới nhưng sức mạnh như muốn đóng băng vạn vật đó đã tới. Cơ thể của đại bàng lạnh run lên một cái, trong chớp mắt đã biến mất, chưởng ấn đánh vào không trung, phát ra tiếng nổ ‘ầm ầm’.
- Khoảng không gian này rất lớn, ngươi có thể mãi mãi trốn tránh, nhưng ngươi cũng sẽ sẽ bị giam lại đây vĩnh viễn, mà ta thì chẳng sao cả, ta đã ở đây rất lâu rất lâu rồi, không ngại từ từ đợi với ngươi đâu.
Người tuyết khổng lồ nói với vẻ châm biếm khiến cho sắc mặt của Tần Vấn Thiên trở nên rất khó coi.
Đối phương không hề vi phạm quy định, đích thực hắn ta đã ép cảnh giới xuống Thiên Cương cảnh tầng hai, vì thế nên hắn mới có thể tránh đi trong nháy mắt, nhưng cho dù là Thiên Cương cảnh tầng hai thì với cơ thể khổng lồ ngàn mét gần như là bất tử kia, hắn biết phải đánh như thế nào mới được đây?
- Cơ thể của hắn là do băng tuyết tụ lại mà thành, trừ phi diệt được toàn bộ băng tuyết này thì mới có thể giết chết được đối phương.
Tần Vấn Thiên nghĩ thầm trong lòng, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể bốc lên cuồn cuộn, yêu chi khí tức ngập trời điên cuồng bạo phát, khí thế đáng sợ khiến cơ thể của hắn đột phá cảnh giới vốn có, có được khí tức mạnh mẽ của Thiên Cương cảnh tầng ba.
- Sức mạnh huyết mạch là tuyệt chiêu của ta, bây giờ tuy là Thiên Cương cảnh tầng ba nhưng cảnh giới vốn có của ta đích thực là Thiên Cương cảnh tầng hai.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào người tuyết, không ngờ mới là cửa thứ nhất mà đã phải nhờ vào sự bạo phát của sức mạnh huyết mạch, cảm giác này không tốt chút nào, những khó khăn phía sau liệu còn đáng sợ đến đâu đây?
- Thiên Cương cảnh tầng ba thì sao chứ?
Nhưng lúc này, cơ thể đại bàng lại hóa thành người, ngay sau đó cơ thể được bao trùm bởi một tầng lân giáp đáng sợ, yêu chi ý chí được phóng ra tới cực hạn, cơ thể của hắn được vảy rồng cứng rắn không gì bì kịp bao phủ, dường như được phủ lên một tầng yêu giáp vậy. toàn bộ Võ Hồn được phóng ra, tay hắn cầm đại kiếm Võ Mệnh Thiên Cương, thong thả bước lên trước.
Tần Vấn Thiên lúc này mà ở bên ngoài thì có thể giết chết người cảnh giới Thiên Cương cảnh tầng bốn dễ như trở bàn tay ấy chứ.
- Ta muốn nhìn xem cơ thể của ngươi có thể chịu được công kích mạnh đến đâu.
Tốc độ của Tần Vấn Thiên đột nhiên tăng vọt, giống như một cơn gió. Nhưng khi hắn tiến lên trước thì cỗ sức mạnh ý chí băng tuyết trên người hắn cũng không ngừng tăng mạnh, cơ thể của hắn bắt đầu đóng băng, thậm chí có một sức mạnh ý chí xâm nhập vào cơ thể của hắn, muốn đóng băng tất cả mọi thứ trong cơ thể của hắn.
- Giết!
Thân ảnh của Tần Vấn Thiên biến mất, hai tay hắn nắm lợi kiếm, đâm thẳng vào đầu của người tuyết khổng lồ hiện giờ. Thiên Cương chi kiếm đâm thẳng vào trong, võ đạo ý chí được bộc phát hoàn toàn, cái đầu khổng lồ đó trực tiếp bị phá hủy, cự kiếm cắm ở bên trong, kiếm điên cuồng ngâm lên từng tiếng, xoắn quanh cơ thể của người tuyết với tốc độ cực nhanh.
- Oong!
Chưởng ấn hàn băng điên cuồng vỗ về phía Tần Vấn Thiên, thế nhưng bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, cự kiếm Thiên Cương phóng ra trong nháy mắt, đâm thẳng vào trong cơ thể của người tuyết, bản thân hắn thì dùng Đấu Chuyển Tinh Di để tránh né, tay cầm một thiên chùy Võ Mệnh Thiên Cương khác, đập về phía lưng của đối phương.
- Ầm!
Sức mạnh không lồ đập xuống, từng đợt sóng chấn động điên cuồng lan ra, xuất hiện vô số vết nứt. Một ngón tay của Tần Vấn Thiên chỉ ra, vô số kiếm quang tụ lại thành lốc xoáy cực kỳ khủng bố xông vào cơ thể của hắn ta, ngón tay hạ xuống, cơ thể của Tần Vấn Thiên lui mạnh về sau, hàn ý đó quá mạnh, có thể đóng băng hắn đến chết.
Tuy rằng cơ thể đã cách xa người tuyết, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn đanh mặt lại, hắn nhìn chằm chằm vào phía trước, cự kiếm Võ Mệnh Thiên Cương trong cơ thể người tuyết khổng lồ xoắn lại với tốc độ rất nhanh khiến cho cơ thể to lớn đó không ngừng run lên.
Cuối cùng có một tiếng nổ vang lên, người tuyết khổng lồ tan ra, vô số bông tuyết bay tán loạn trong không trung, một thân ảnh người tuyết nhỏ hơn lại xuất hiện trong không trung, nhìn chằm chằm về phía Tần Vấn Thiên.
- Thực lực khá đấy.
Người tuyết đột nhiên cười lên rồi nói:
- Chúc mừng ngươi, có thể tiến vào tầng tiếp theo rồi, có điều muốn vượt qua những khảo nghiệm tiếp theo căn bản là chuyện không thể nào làm được, tốt nhất là ngươi hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt vào đi.
Hắn ta vừa dứt lời thì cơ thể liền hóa thành những bông tuyết bay theo chiều gió, phiêu tán trong không trung, thế nhưng trên vùng đất mà hắn biến mất lại xuất hiện một cầu thang nối liền đến một không gian khác.
Những bông tuyết bay đầy trời không biết xuất hiện từ chỗ nào, chúng lại rơi xuống trên nền đất, nhanh chóng phủ đầy cả mặt đất. Tần Vấn Thiên giơ tay ra, những bông tuyết mát lạnh rơi xuống lòng bàn tay hắn. Hắn nhìn lên dọc theo cầu thang, theo lời người tuyết, khảo nghiệm ở phía trên e rằng càng khó hơn.
Chu Tước chọn cho Âu Dương Cuồng Sinh và Sở Mãng cổ lộ truyền thừa của Bá Hoàng, của Mộ Phong là Huyết Hoàng, Bạch Tình là Loạn Thiên Ma Hoàng, nó sẽ chọn cho hắn con đường như thế nào đây?
Nếu như hắn vượt qua hết khảo nghiệm thì sẽ lấy được cái gì?
Tần Vấn Thiên ngồi khoanh chân trong tuyết, để mặt cho tuyết rơi trên người mình và dần dần phủ kín người mình.
Sau khi sức mạnh huyết mạch được đốt cháy toàn bộ hóa thành tăng cảnh giới thì hắn có hơi suy yếu, cần phải nghỉ ngơi cho tốt.
Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện rất nhiều Tinh Vẫn thạch, hắn bắt đầu hấp thụ tinh thần chi lực bên trong chúng.
Mấy ngày sau, Tần Vấn Thiên đứng dậy bước về trước, đi đến chân cầu thang kia.
Ngẩng đầu nhìn lên trời, hắn men theo cầu thang bước lên trên mà không hề do dự.
Trong nháy mắt khi hắn rời khỏi cầu thang thì cầu thang đột nhiên biến mất, hắn đi tới một không gian khác, nơi này là một rừng kiếm.
- Oong!
Một cỗ kiếm ý cực kỳ khủng bố khóa chặt Tần Vấn Thiên, sắc mặt hắn đại biến. Hắn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh thì thấy trên không trung có rất nhiều thanh kiếm sắc bén đang lơ lửng, kiếm uy phát ra trên mỗi thanh kiếm cũng đủ để đẩy hắn vào chỗ chết rồi, rừng kiếm này lấy kiếm tạo thành rừng, khắp nơi đều là những thanh kiếm như thế.
- Đây…
Tần Vấn Thiên nhìn vô số thanh kiếm bay lơ lửng xung quanh, chúng chuyển động theo các cơn gió giống như cây cối vậy, nhưng mũi kiếm không có cái nào là không chỉ vào hắn, kiếm quang lập lòe, dường như chỉ cần hắn có dị động gì thì sẽ giết chết hắn luôn.
- Nơi đây là kiếm lâm, nếu như bây giờ ngươi rút lui thì ta sẽ đưa ngươi về.
Một giọng nói dường như truyền tới từ hư không vang lên, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên thì trông nhìn thấy giữa rừng kiếm mênh mông có một thân ảnh thong thả bước tới.
Tuy rằng người này đi rất chậm nhưng lại khiến Tần Vấn Thiên có cảm giác mỗi bước đi của hắn đều có kiếm ý phóng ra, người này chính là do một thanh kiếm hóa thành, hòa làm một với rừng kiếm này.
- Như thế nào thì mới có thể xem như qua ải?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Sau khi ngươi quyết định, ta mới nói cho ngươi biết, nhưng ta nhắc ngươi trước, bây giờ bỏ cuộc thì vẫn còn kịp, một khi bắt đầu thì ngươi chắc chắn sẽ cửu tử nhất sinh.
Đối phương nói với giọng điệu thong thả, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên nhìn những thanh kiếm đầy trời kia, quả thật chỉ cần những thanh kiếm này động thì hắn chắc chắn sẽ chết.
Nhưng bây giờ đến khảo nghiệm là gì hắn cũng không biết mà đã bỏ cuộc như thế sao?
Đây không phải là phong cách của Tần Vấn Thiên hắn, nếu như đã chọn con đường khó khăn nhất thì há có thể thấy khó chùn chân, sau này hắn phải tự vấn bản tâm của mình kiểu gì được.
- Khảo nghiệm là gì?
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
Thần sắc người đó vẫn như bình thường, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi có thể đi ra khỏi rừng kiếm này thì là vượt qua khảo nghiệm, không đi ra được thì sẽ chôn thân ở đây.
Đối phương dứt lời thì lập tức quay người dợm bước rời đi, đồng thời có một giọng nói truyền tới:
- Nhắc ngươi một câu, nếu như ngươi cất bước thì kiếm sẽ đuổi giết ngươi.
Hai nắm đấm của Tần Vấn Thiên siết chặt lại, trong lòng run lên, khảo hạch này hoàn thành kiểu gì được đây?
Nhìn có vẻ căn bản đúng là bất khả thi, chỉ cần hắn vừa cử động thì sẽ phải chết!
Thái Cổ Thần Vương
Đánh giá:
Truyện Thái Cổ Thần Vương
Story
Chương 468: Rừng kiếm
10.0/10 từ 26 lượt.