Thái Cổ Thần Vương

Chương 339: Gặp lại người ấy

163@-
Người trong tửu lâu tránh lui càng xa, thậm chí tuôn ra khỏi tửu lâu.

Công pháp đại nhật Trần gia cực kỳ bá đạo, nếu như thực lực không đủ, ở bên cạnh sẽ gặp vạ lây, bị Đại Nhật Càn Khôn ăn mòn đến thân thể, có thể dễ dàng đốt chết người ta.

Bộ công pháp này ở trong hoàng triều Đại Hạ uy danh của nó có thể xếp trong mười vị trí đầu, vô cùng đáng sợ.

- Đi ra ngoài chiến đi.

Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, khóe miệng Trần Nhiên hiện lên một ý cười lạnh nhạt, người này tu vi Nguyên phủ tầng bảy lại dám can đảm ứng chiến, lâu rồi Trần Nhiên hắn không có nhìn thấy người thú vị như thế.

Hắn là người trung tâm của Trần gia, tu hành tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn, có được năng lực chiến đấu vượt cấp, huống chi lại là chiến đấu với người thấp hơn một cấp.

- Ta thành toàn cho ngươi.

Bàn tay Trần Nhiên nắm vào hư không, trong phút chốc, một mặt trời hiện ra, tửu lầu sụp đổ, thân thể Trần Nhiên phóng lên tận trời, bỗng nhiên biến mất.

- Vù.

Tần Vấn Thiên mang theo yêu khí ngút trời cũng biến mất, người trong tửu lầu vội vàng chạy vụt đi, phóng ra phía ngoài, không muốn bỏ qua trận chiến này.

Đương nhiên đám người Âu Dương Cuồng Sinh, Nhược Hoan cũng xông ra ngoài cửa sổ, bay thẳng ra ngoài.

Trên hư không, yêu khí của Tần Vấn Thiên ngút trời, phía sau Trần Nhiên như có một vầng mặt trời chói chang, ánh sáng mặt trời trong hư không đều vương vãi xuống, giống như muốn để hắn sử dụng.

Người ở xa ngẩng đầu nhìn lên trời, vội vàng lộ ra vẻ mặt kinh sợ.

- Tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn, là con cháu Trần gia.

- Trần Nhiên Trần gia, trong rất nhiều đệ tử của Trần gia cũng coi như một người vô cùng ưu tú, là ai lớn mật như thế, Nguyên phủ tầng bảy lại dám khiêu khích Trần Nhiên, có trò hay để xem rồi đây.

Vẻ mặt Trần Nhiên chứa đựng ý cười, đảo qua Tần Vấn Thiên, sức lực kinh khủng trôi nổi quanh người, bàn tay lộ ra hơi nóng đáng sợ, nụ cười của hắn lộ ra mấy phần trào phúng, không nói đến Tần Vấn Thiên không phải người Âu Dương thế gia, cho dù phải, đại nhật Trần gia hắn sao có thể sợ Âu Dương thế gia.


- Vù!

Gió nóng càn quét hư không, Trần Nhiên mang theo hơi thở nóng rực đáng sợ đánh về phía Tần Vấn Thiên. Tốc độ đúng là cực nhanh, trên người hắn, giống như gánh vác một vầng mặt trời chói chang, một kích này, hắn sẽ để Tần Vấn Thiên hiểu Đại Nhật Càn Khôn là sức mạnh gì.

Tần Vấn Thiên nắm chặt tay, cũng giậm chân bước ra, yêu khí bao trùm lấy cánh tay, trong lúc đó đập ra chưởng ấn kinh khủng, hai người đều không sử dụng bất kỳ kỹ xảo tránh né gì, hoàn toàn va chạm sức mạnh, hiển nhiên đối với sức lực của mình, đều có sự tự tin mãnh liệt.

Trong nháy mắt hai bóng người va chạm trong hư không, bàn tay kinh khủng của hai người giao nhau, vang lên một tiếng ầm, yêu khí và sự nóng rực hóa thành gió lớn kinh khủng, càn quét khắp nơi, như có từng luồng từng luồng bụi mù rơi xuống.

Trần Nhiên chỉ cảm thấy một lực lượng kinh khủng khổng lồ truyền đến, chấn động khiến lục phủ ngũ tạng của hắn rung chuyển, cánh tay càng giống như muốn nổ tung, vẻ mặt biến đổi, thét lớn một tiếng, ngay lập tức thân thể hắn lui về sau mười trượng.

Bàn tay Tần Vấn Thiên có một tầng khí đen, một luồng lực nóng kinh khủng truyền vào cánh tay của hắn, hóa thành mặt trời nóng cháy hừng hực, giống như muốn phá hủy cánh tay hắn.

- Sức mạnh của Đại Nhật Càn Khôn.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên cũng lộ ra một chút kinh ngạc, người Nguyên Phủ tầng tám có thể tạo thành tổn thương đối với hắn không nhiều, sức Đại Nhật Càn Khôn này có thể mang tới một sự uy hiếp với hắn, có thể thấy được công pháp này bá đạo.

Nhưng lần giao phong này, Tần Vấn Thiên chưa lui nửa bước, hiển nhiên chiếm thế thượng phong. Ánh mắt hắn nhìn về phía sắc mặt khó coi của Trần Nhiên, trong đôi mắt yêu nghiệt hiện lên một sự lạnh lẽo, nói châm chọc:

- Nguyên Phủ tầng tám, chỉ có chút thực lực ấy?

Mọi người chấn động trong lòng. Trần Nhiên thế mà bại bởi một đòn, hắn hơn Tần Vấn Thiên một cảnh giới, hơn nữa lại là người đại nhật Trần gia, tu hành tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn. Vẻ mặt Kinh Vũ càng trở nên cực kỳ đặc sắc, thiếu niên hắn từng khinh bỉ đã có thực lực đáng sợ như thế, dễ dàng chà đạp hắn.

- Sức lực không tệ, nhưng nếu chỉ có thế vẫn không đủ đặt vào mắt.

Trần Nhiên thấy Tần Vấn Thiên châm chọc, sao chịu nhận thua, chỉ thấy Tinh Hồn bùng nổ, ánh sáng mặt trời chói lóa, phía sau hắn như xuất hiện một vầng mặt trời chói chang, Tinh Hồn Liệt Nhật vô cùng cuồng bạo, quanh thân Trần Nhiên bao phủ trong vầng sáng mặt trời, chỉ ánh sáng đó thôi cũng đã đâm đau mắt người ta.

- Lợi hại, đây là Đại Nhật Phổ Chiếu trong tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn, kết hợp Tinh Hồn Liệt Nhật của hắn, uy lực khủng bố cỡ nào, không biết uy thế của hắn lớn mạnh bao nhiêu, người Trần gia thật đáng sợ.

Hiếm khi mọi người nhìn thấy con cháu Trần gia chiến đấu bên ngoài, tất cả đều lộ ra vẻ hưng phấn. Ánh sáng Đại Nhật Phổ Chiếu sinh ra sức mạnh Đại Nhật Càn Khôn, với thực lực nở rộ của Trần Nhiên có thể dễ dàng đốt chết người cùng cảnh giới, chỉ sợ Tần Vấn Thiên cũng khó tiếp cận gần hắn, nếu không sẽ bị đốt chết.

- Tiếp một chưởng nữa của ta?



- Vẫn chỉ là kẻ thua.

Trên người Tần Vấn Thiên bao trùm áo giáp yêu, hóa thân yêu thể, sức mạnh đại nhật trên người Trần Nhiên quá mạnh, nếu không làm như thế, chỉ sợ quần áo trên thân thể không chịu nổi luồng khí nóng kinh khủng này.

Trần Nhiên hừ lạnh một tiếng, bước chậm trên không, hai người tới gần lần nữa.

Bàn tay Trần Nhiên đánh ra, trong phút chốc, một quầng sáng mặt trời bổ mạnh ra, giống như một vầng mặt trời chói chang, muốn đốt chết Tần Vấn Thiên.

Yêu khí trên tay Tần Vấn Thiên ngập trời, hai tầng võ đạo ý chí bùng nổ, trong nháy mắt, không biết sức mạnh của hắn khủng bố bao nhiêu.

- Phá hư!

Tần Vấn Thiên phủi tay, khí lớn rầm rộ, khoảnh khắc bàn tay hai người va chạm, áo giáp yêu trên cánh tay Tần Vấn Thiên giống như cũng đang bị đốt, yêu thể của hắn như có ánh sáng mặt trời khủng bố, sức lực tàn bạo kia xông mạnh vào trong cơ thể hắn.

Nhưng cùng lúc đó, thân thể Trần Nhiên lại bị đánh bay ra một lần nữa, lần này hắn kêu ra một tiếng, sắc mặt tái nhợt, bàn tay ôm ngực, phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, chỉ thấy lục phủ ngũ tạng trong cơ thể không ngừng đảo loạn, suýt nữa đã bị đánh nát.

Sức lực ngập trời của Tần Vấn Thiên giống như đánh vào cánh tay nhưng lại trực tiếp tàn phá trong thân thể hắn, sức lực vô cùng ngang ngược coi thường tất cả phòng ngự kinh khủng.

- Oành!

Yêu khí khủng bố ngập trời, làn khí nóng cháy trên người Tần Vấn Thiên bị xua đi, chỉ thấy bóng người hắn như gió, lần này, hắn không hề bị động mà trực tiếp công kích Trần Nhiên.

Vẻ mặt Trần Nhiên cứng ngắc, kiên trì ứng chiến, ánh sáng mặt trời lại bùng nổ lần nữa, mỗi một tia sáng đều giống như có thể xuyên thủng người ta.

Tần Vấn Thiên trực tiếp đánh ra cổ ấn, rồng hét long trời, lần này mỗi một đòn của Tần Vấn Thiên giống như cuồng phong vũ bão, đám người chỉ thấy không khí bá đạo trên không càn quét trời đất, tiếng nổ ầm ầm rung động màng nhĩ, vô cùng đáng sợ.

Máu tươi của Trần Nhiên không ngừng phun ra nhưng Tần Vấn Thiên không cho hắn cơ hội để tránh ra, kề cận hắn, điên cuồng công kích, cuối cùng, vang lên một tiếng thật lớn, thân thể Trần Nhiên bị sức mạnh cuồng bạo ép xuống, đâm vào một tòa kiến trúc, cả người trực tiếp lõm vào, máu me trên người đầm đìa, cực kỳ thê thảm.

- Khụ khụ...

Trần Nhiên ho ra một ngụm máu tươi, hơi thở đều trở nên yếu ớt, ánh sáng trên người không còn lóa mắt như trước, Tần Vấn Thiên đứng ở trên không, quan sát hắn, nhả ra hai chữ:


- Thật yếu.

Lời này rơi xuống, Tần Vấn Thiên hất ống tay áo lên, quay người rời đi, để lại Trần Nhiên mất hết mặt mũi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Hắn là Trần Nhiên đại nhật Trần gia, sử dụng tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn, bị người có cảnh giới thấp hơn mình nghiền ép, đánh cho không thể có lực đánh trả, hai chữ thật yếu vẫn quanh quẩn trong không như cũ, nhìn thấy vô số ánh mắt nhìn mình, Trần Nhiên cảm giác lòng đang rỉ máu.

Gầm lên giận dữ, thân thể Trần Nhiên phóng lên tận trời, phải rời khỏi nơi này, ở lại nơi này chỉ có mất mặt.

Mà lúc này mọi người đều đang suy đoán, Tần Vấn Thiên kia là thần thánh phương nào, lực công kích cuồng bạo như thế, e là sẽ có tư cách tranh đoạt Thiên Mệnh bảng.

Vẻ mặt Kinh Vũ lại vô cùng phức tạp, còn mấy bằng hữu kia của hắn cùng với đám người Dương Hà cũng không dám thở mạnh, run rẩy kinh hãi, nhân vật như vậy lại là sư đệ của Nhược Hoan. May mà bọn họ chưa tạo thành sai lầm lớn, nếu không chắc chắn người này sẽ không tha thứ cho họ.

Tần Vấn Thiên cũng không them nhìn đám Kinh Vũ một cái, liền quay về cạnh đám người Nhược Hoan, chỉ thấy Nhược Hoan nhìn hắn cười tủm tỉm, trong đôi mắt mị hoặc có tia sáng kỳ lạ, tên này đã lợi hại như vậy rồi.

- Nếu về lại nước Sở, e là không ai có thể tranh phong với đệ, hình như đệ còn chưa tròn hai mươi nhỉ.

Nhược Hoan cảm thán trong lòng.

- Không cố gắng tu hành, sao bảo vệ sư tỷ?

Tần Vấn Thiên đùa.

- Càng ngày miệng lưỡi càng trơn tru.

Nhược Hoan khẽ cười nói, vẫn ôm cánh tay Tần Vấn Thiên như trước, khiến cho Phàm Nhạc mập mạp ghen tị hâm mộ.

Ngay lúc này, Tần Vấn Thiên nhíu mày, sau đó nói với Âu Dương Cuồng Sinh:

- Âu Dương, ngươi dẫn bọn họ đi về trước, ta có chút việc phải làm.

- Ngươi muốn theo dõi hắn?

Âu Dương Cuồng Sinh khẽ nói, hắn biết hồng nhan Mạc Khuynh Thành của Tần Vấn Thiên ở điện Đan Vương, hôm nay Kinh Vũ xuất hiện, sao hắn có thể không hiểu cách nghĩ của Tần Vấn Thiên.

- Ừm, ta đi xem một chút. Yên tâm, ta sẽ không xúc động, chỉ nhìn một cái.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu.

- Tiểu Lộ, ngươi dẫn bọn họ trở về, ta đi cùng ngươi, cho dù bị người của điện Đan Vương nhìn thấy bọn họ cũng không dám làm gì ta.

Âu Dương Cuồng Sinh lại mở miệng nói, Tần Vấn Thiên trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu.

……

Lúc này tâm tình Kinh Vũ vô cùng tệ hại, không có tâm tư ở lại chỗ này, hắn trực tiếp đi về chỗ tạm chú của người điện Đan Vương.

Thành Khâm Châu, phủ đệ Trần gia rộng lớn giống như hoàng cung, ở trong phủ đệ của đại nhật Trần gia, có một tòa trang viên độc lập, hoàn cảnh tao nhã và thoải mái, Kinh Vũ về tới nơi, với thực lực của hắn, đương nhiên không thể phát hiện được Tần Vấn Thiên đi theo sau hắn.

Ngoài phủ Trần gia, Tần Vấn Thiên ngồi nhắm mắt, cúi đầu, ánh sáng ở giữa hai chân mày hắn lấp lánh như có con mắt thứ ba.

Một luồng năng lực kinh sợ bám vào người của Kinh Vũ, chỗ Kinh Vũ đến, Tần Vấn Thiên có thể dễ dàng theo được.

Đến trang viên kia, hắn nhìn thấy ánh mắt Kinh Vũ nhìn về phía một lầu các, trong ánh mắt có vài phần chờ đợi, lại có vài phần mơ màng.

Cảm giác mạnh mẽ của Tần Vấn Thiên đi tới lầu các kia, sau đó từ từ thẩm thấu vào, không bao lâu, cảm giác của hắn tiến vào trong một gian phòng tao nhã.

Chỉ thấy trong phòng lịch sự tao nhã, một nữ tử áo trắng có dung nhan khuynh quốc khuynh thành đang ngồi khoanh chân, trên mặt có mồ hôi, trước người nàng có một lò luyện đan nóng cháy lơ lửng trên không, ánh lửa bảy màu lập loè dưới lò luyện đan, một làn khí kỳ diệu từ trong đó tràn ra.

- Khuynh Thành.

Lòng Tần Vấn Thiên run mạnh, cảm giác trở nên dao động, từ biệt vài năm, cuối cùng cũng đã gặp lại người ấy.

Ngay lúc đó, Mạc Khuynh Thành khẽ tái mặt, đột nhiên trong đôi mắt đẹp hiện lên một vẻ khác lạ, chỉ thấy ánh mắt nàng nhìn về phương xa, lạnh nhạt nói:

- Ai?
Thái Cổ Thần Vương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thái Cổ Thần Vương Truyện Thái Cổ Thần Vương Story Chương 339: Gặp lại người ấy
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...