Thái Cổ Thần Vương
Chương 219: Một cú bắt đầy uy lực
147@-Lạc Thiên Thu nghe được lời Tần Vấn Thiên nói, đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó hắn cười ầm lên, bước một bước chân, trên người tỏa ra lôi quang lóng lánh, Tinh Hồn nở rộ, chói mắt vô cùng, sấm sét kinh khủng bao phủ thân thể của hắn, lôi quang màu tím lóe ra từng tia lực lượng làm lòng người sợ hãi.
Lôi điện chi lực, công kích mạnh mẽ, đây là Tinh Hồn thứ ba Lạc Thiên Thu ngưng tụ được sau khi đột phá Nguyên Phủ, vẫn là Tinh Hồn Lôi Điện hệ.
- Đây là câu chuyện cười hài hước nhất mà ta từng nghe.
Lạc Thiên Thu đắm mình trong lôi quang, lôi điện chi lực nhảy múa quanh hai tay hắn, hơi thở trên người hắn là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng.
- Một hơi.
Tần Vấn Thiên hờ hững phun ra một câu, còn chưa ra tay đã bắt đầu tính giờ, đồng thời, lực lượng trên người hắn bắt đầu gầm thét.
Trường bào phiêu động, tóc dài hóa thành màu mực bay múa theo gió, con ngươi của hắn càng phát ra vẻ yêu dị, cả người tràn ngập một luồng yêu khí, huyết mạch của hắn bắt đầu sôi sục.
Trong cơ thể Nguyên Phủ, Tinh Hồn Thiên Chuy đối ứng với Nguyên Phủ và Tinh Hồn Đế Yêu đối ứng Nguyên Phủ đồng thời gào thét, bên trong hai tòa Nguyên Phủ này cũng thai nghén một Thần Nguyên đáng sợ, hơn nữa lại không phải là Tinh Thần Nguyên Lực bình thường, chỉ trong nháy mắt đã bắt đầu điên cuồng chuyển động.
Tần Vấn Thiên có ba tòa Nguyên Phủ, hắn có thể chịu đựng sự tiêu hao Tinh Thần Nguyên Lực hơn so với những người khác.
Lạc Thiên Thu nghe được Tần Vấn Thiên tính giờ, hít sâu một cái, ở trên người hắn tựa hồ như có hư ảnh của một vị Lôi Điện tôn giả, khiến cho hắn càng hiển thị rõ sự uy nghiêm hơn.
- Thật là không biết sống chết, ta sẽ cho ngươi cảm nhận được lực lượng của ý chí võ đạo.
Lạc Thiên Thu lạnh lùng phun ra một câu, đột nhiên, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy có một luồng lực lượng kinh khủng phủ xuống trên người mình, không ngừng oanh kích thân thể hắn, thậm chí xông vào trong đầu hắn, có phần tương tự như lần bị Tiêu Lam công kích trước kia.
Cái lực lượng ý chí kỳ diệu này giống như là một loại tia sét, Lạc Thiên Thu đứng ở đó không nhúc nhích nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm giác cả người mình đã bị tia sét bao vây.
- Bây giờ cảm giác như thế nào?
Ánh mắt Lạc Thiên Thu ngập tràn sự cuồng ngạo, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Ba hơi.
Đáp lại hắn chính là một tiếng nói lạnh lẽo băng giá, Tần Vấn Thiên vẫn đang tính giờ, khiến cho vẻ mặt Lạc Thiên Thu càng trở nên khó coi.
Chẳng lẽ hắn không biết lực lượng ý chí là cái gì? Mặc dù hắn không biết thì cũng có thể cảm thụ được võ đạo ý chí lớn mạnh mà.
Rất nhiều người đều ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên và Lạc Thiên Thu chiến đấu trên hư không, nhìn thấy Tần Vấn Thiên vẫn đang đứng im trên không trung không hề nhúc nhích, không khỏi cảm thán.
Người này thật đúng là cuồng vọng trước sau như một, nhìn như là một thiếu niên im lặng nhưng một khi đã chiến đấu sẽ hiển lộ tư thái cuồng vọng này, hoặc là trong xương, trong máu hắn, ngay lập tức đã chảy một loại cuồng ngạo bẩm sinh, mặc dù chính bản thân hắn cũng không biết, khí chất vua chúa loáng thoáng lộ ra trên người hắn lúc này cũng đã chứng minh điểm này.
- Bốn hơi.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, nụ cười của Lạc Thiên Thu cứng lại, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, cực kỳ rét lạnh, tư thái của đối phương như vậy giống như là không ngừng tát vào mặt của hắn, coi Lạc Thiên Thu hắn là cái gì?
Sở Vô Vi vẫn bình tĩnh đứng ở đó, tựa như bất kể lúc nào hắn cũng đều bình tĩnh như vậy.
Lần tranh đoạt vị trí quân vương của nước Sở này đối với bản thân hắn cũng không có gì nắm chắc, trên thực tế lực lượng hắn nắm trong tay cũng là có hạn. Sự tự tin của hắn đều đặt ở trên người Tần Vấn Thiên. Hắn coi trọng, tuyệt không nghi ngờ, hơn nữa hắn vẫn tin chắc người thắng hôm nay cuối cùng sẽ là Tần Vấn Thiên.
Mà Tần Vấn Thiên thắng lợi, chính là Sở Vô Vi hắn thắng lợi.
- Sở Mãng, đi bảo vệ Tần Vấn Thiên, ta không yên lòng về tam đệ của ngươi.
Sở Vô Vi nói với Sở Mãng ở bên cạnh.
- Được.
Sở Mãng bước ra, đi tới gần bên cạnh Tần Vấn Thiên cách không xa, mắt hắn chăm chú nhìn Sở Thiên Kiêu, đại ca bảo hắn làm cái gì thì hắn làm cái đó.
- Năm hơi.
Tần Vấn Thiên vừa nói ra một câu nữa, khuôn mặt tuấn tú của Lạc Thiên Thu lập tức trở nên dữ tợn, Tần Vấn Thiên đang vũ nhục hắn.
Hít sâu một hơi, Lạc Thiên Thu khiến mình khôi phục lại sự bình tĩnh, tức giận là điều tối kỵ trong chiến đấu, điểm này hắn biết rõ. Bởi vì Tần Vấn Thiên là nút thắt trong lòng hắn nên hắn mới tức giận, áp chế không nổi như thế.
Vô vàn lôi quang tử sắc hội tụ thành lôi kiếm khổng lồ, thậm chí phía sau Lạc Thiên Thu, luồng hư ảnh lôi điện kia cũng vẫn cứ cầm kiếm lôi đình trong tay giống như trước, uy áp kinh khủng làm cho trong lòng người người đều chấn động.
- Xoẹt!
Lạc Thiên Thu chậm rãi bước ra, lôi điện ý chí đè ép về phía Tần Vấn Thiên đồng thời dung nhập vào trong hai thanh kiếm lôi đình kia.
Mười hơi thở? Đúng là một trò đùa hài hước nhất trên đời, hắn muốn cho mọi người thấy, trong thời gian mười lần hít thở, Tần Vấn Thiên chật vật tránh né sự công kích của hắn.
Lúc Tần Vấn Thiên nói ra câu “sáu hơi”, Lạc Thiên Thu đã phát động công kích, nổi giận chém ra kiếm lôi đình sáng chói, khí thế tựa như một trận lôi đình, vô cùng cuồng bạo.
- Lôi Đình Trảm!
Lạc Thiên Thu giận dữ quát một tiếng, song kiếm lôi đình từ phía trên bổ xuống đầu Tần Vấn Thiên, uy lực của một kích kia cực kỳ đáng sợ, ẩn chứa lôi điện lực lượng ý chí.
Lôi điện ý chí nhất cảnh là lôi đình bạo kích, bất kể là tốc độ công kích hay là lực lượng công kích đều được tăng cường. Một kích kia là lực đánh rất hung mãnh.
Tần Vấn Thiên khẽ ngẩng đầu, lôi quang kinh khủng xuyên qua người hắn, dĩ nhiên hắn có thể cảm giác được một kích kia mạnh như thế nào, nhưng trận chiến ngày hôm nay sẽ là điểm kết thúc của nước Sở, hắn sẽ lấy tư thái cứng cỏi nhất để đè ép giết chết Lạc Thiên Thu.
Trên gương mặt yêu tuấn lộ ra vẻ cuồng ngạo không gì sánh kịp, Tần Vấn Thiên chậm rãi bước tới, đi thẳng tới phía Lạc Thiên Thu, đón lấy sự chém giết kinh khủng của thanh kiếm kia.
Mọi người chỉ thấy Tần Vấn Thiên giơ tay trái hướng lên bầu trời túm lấy, cảnh này khiến cho trong tim vô số người run rẩy, khuôn mặt lộ ra biểu cảm hãi hùng.
- Vấn Thiên.
Tần Xuyên thấy cảnh tượng này thì trái tim như ngưng đập, thậm chí rất nhiều người còn cho là Tần Vấn Thiên điên rồi, hắn mới chỉ là Nguyên Phủ cảnh nhất trọng a, thế mà lại dám lấy tay không đi tóm lợi kiếm, bọn họ như thấy được tình cảnh thân thể Tần Vấn Thiên bị Lôi Đình Trảm đánh tan.
Tất cả người của Cửu Huyền cung đều lộ ra vẻ mặt châm chọc, thật là buồn cười, vừa rồi bọn họ còn có phần kiêng dè Tần Vấn Thiên, suy cho cùng trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập uy thế không kém Lạc Thiên Thu Nguyên Phủ nhị trọng chút nào. Thế nhưng giờ khắc này trong mắt của bọn hắn chỉ có sự khinh miệt, người này không ngờ lại không biết sống chết như thế, Lôi Đình Trảm phối hợp Lôi Điện Tinh Hồn của Lạc Thiên Thu tạo thành sức công phá hung mãnh, cho dù là Nguyên Phủ tam trọng cũng sẽ bị chém rụng.
Tế gia hỏa cuồng ngạo không biết trời cao đất rộng này thế mà lại dùng tay bắt lấy.
Chỉ thấy lòng bàn tay Tần Vấn Thiên có dấu hiệu huyết sắc kinh khủng lưu động, giống như trước còn có một luồng Yêu ý đáng sợ, toàn lòng bàn tay hắn đều tích chứa Đế Yêu Nguyên Phủ trong Thần Nguyên, Sơn chi Thần Nguyên bổ sung yêu khí khủng khiếp, giờ phút này lòng bàn tay Tần Vấn Thiên giống như là Yêu sơn, đầy rẫy lực lượng đáng sợ.
- Phốc!
Lôi đình kiếm chém xuống, trong mắt Lạc Thiên Thu đã hiện lên vẻ dữ tợn và tàn nhẫn nhưng lại phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Chuôi kiếm thứ hai lần nữa chém xuống, vẫn không nhúc nhích, ngay sau đó dưới ánh mắt soi mói của mọi người, Tần Vấn Thiên dần dần nắm chặt lòng bàn tay, trực tiếp cầm chặt hai thanh lợi kiếm lôi đình.
Trái tim của rất nhiều người đều như muốn ngừng đập, không có một ai có thể hình dung cái nắm nhìn như tùy ý kia lại mang đến cho hắn lực đánh kinh người, đây thật sự là bàn tay của con người sao? Bàn tay của Yêu cũng không thể đáng sợ được như vậy?
- Cầm, thật sự cầm rồi.
Trong lòng tất cả mọi người đều chấn động điên cuồng, nhìn thiếu niên kia lộ vẻ chính chắn, tóc dài theo gió mà bay, bàn tay lại giống như thần binh phòng ngự, lù lù bất động.
- Tên biến thái này!
Âu Dương Cuồng Sinh thấy cảnh tượng khoa trương này thì hoàn toàn không kiềm chế được nữa, con bà nó, còn để cho người khác sống nữa hay không, tốt xấu gì Tinh Hồn của hắn cũng trên tầng trời thứ tư, cũng là Nguyên Phủ nhất trọng nhưng thấy một kích kia của Lạc Thiên Thu cũng cảm thấy tóc gáy dựng đứng.
Tần Vấn Thiên hắn lại dùng tay để bắt? Càng nói không nên lời là hắn còn bắt được... Quả thực quá đả kích cái tên thiên tài là hắn rồi.
Hắn cảm giác chỉ cần sau này Tần Vấn Thiên ở Đại Hạ hoàng triều cẩn thận một chút không để người ám toán mà giết chết, tương lai tuyệt đối sẽ trở thành nhân vật hô phong hoán vũ.
Không có ai biết một cú bắt đầu uy lực kia của Tần Vấn Thiên ẩn chứa bao nhiêu sự huyền diệu ở trong đó, Đế Yêu Tinh Hồn thu nạp Tinh Thần Nguyên Lực vốn là cuồng bạo, ngưng tụ thành Sơn chi Thần Nguyên, hơn nữa còn có sức mạnh huyết thống, Yêu Thần biến thành lực lượng, còn có lực chi ý chí nhất cảnh, lực lượng trao cho hắn gấp đôi lực lượng, lúc này mới dám trực tiếp dùng tay nắm chặt một kích kinh khủng này.
Nhìn như một cú nắm đơn giản nhưng ẩn chứa quá nhiều nguyên tố lớn mạnh, giống như trước vẫn làm mọi người cảm thấy thật đáng sợ, nhất là Lạc Thiên Thu, quả thực hắn không thể tin được đây là sự thật, chuyện này sao có thể xảy ra chứ?
Thân thể Tần Vấn Thiên giống như ảo ảnh, thân thể vọt thẳng về phía trước, tay phải của hắn lao thẳng tới phía Lạc Thiên Thu.
Lạc Thiên Thu còn đang chìm trong rung động gấp gáp không kịp trở tay, vội vàng chống cự sự công kích của Tần Vấn Thiên, nhưng làm sao có thể chống đỡ nổi, lực chi ý chí trực tiếp áp lên người hắn, bàn tay phải Tần Vấn Thiên tích chứa lực lượng há có thể yếu ớt, trực tiếp phá vỡ phòng ngự của đối phương, trực tiếp đánh vào cổ họng Lạc Thiên Thu, Lạc Thiên Thu chỉ cảm thấy hít thở không thông.
- Chín hơi.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói.
- Ngươi dám giết ta, Cửu Huyền cung sẽ giết ngươi.
Lạc Thiên Thu lên giọng uy hiếp nhưng Tần Vấn Thiên lại thất vọng lắc đầu, Lạc Thiên Thu nói hắn trốn trong đám người, hôm nay ở thời khắc bản thân sắp chết thì chính hắn lại dùng Cửu Huyền cung để đe dọa mình.
- Đây là lần thứ mấy ngươi muốn giết ta rồi, ngươi lại vẫn muốn giữ được mạng sống, thật là nực cười. Cửu Huyền cung kia có một ngày ta sẽ đích thân tới để đòi lại tất cả.
Bất chợt bàn tay Tần Vấn Thiên đột ngột bộc phát lực lượng kinh người, trong giây lát hắn bóp một cái, tức khắc hai mắt Lạc Thiên Thu trợn trừng, sau đó dần dần tan rã.
- Mười hơi, vừa đúng lúc.
Tần Vấn Thiên chậm rãi buông tay ra, thân thể Lạc Thiên Thu rơi xuống từ khoảng không, mười hơi thở, Lạc Thiên Thu, Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, chết!
Chết trong tay Tần Vấn Thiên, Nguyên Phủ cảnh nhất trọng.
- Người này!
Thiên Mộng Ngữ thấy Lạc Thiên Thu bị đánh chết, không nói nên lời, lực chiến đấu như vậy, quả thật quá kinh người. So với đòn lúc trước Tần Vấn Thiên chiến đấu với Yến Châu kiếm khách mạnh hơn rất nhiều, người này quả thực là một tên yêu nghiệt, hơn nữa hắn còn không gia nhập thế lực lớn nào, chẳng qua chỉ trưởng thành ở một nơi nhỏ bé như nước Sở, vậy sau này còn lớn mạnh thế nào nữa đây?
Thiên Mộng Ngữ thầm nghĩ trong lòng.
Thái Cổ Thần Vương
Lôi điện chi lực, công kích mạnh mẽ, đây là Tinh Hồn thứ ba Lạc Thiên Thu ngưng tụ được sau khi đột phá Nguyên Phủ, vẫn là Tinh Hồn Lôi Điện hệ.
- Đây là câu chuyện cười hài hước nhất mà ta từng nghe.
Lạc Thiên Thu đắm mình trong lôi quang, lôi điện chi lực nhảy múa quanh hai tay hắn, hơi thở trên người hắn là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng.
- Một hơi.
Tần Vấn Thiên hờ hững phun ra một câu, còn chưa ra tay đã bắt đầu tính giờ, đồng thời, lực lượng trên người hắn bắt đầu gầm thét.
Trường bào phiêu động, tóc dài hóa thành màu mực bay múa theo gió, con ngươi của hắn càng phát ra vẻ yêu dị, cả người tràn ngập một luồng yêu khí, huyết mạch của hắn bắt đầu sôi sục.
Trong cơ thể Nguyên Phủ, Tinh Hồn Thiên Chuy đối ứng với Nguyên Phủ và Tinh Hồn Đế Yêu đối ứng Nguyên Phủ đồng thời gào thét, bên trong hai tòa Nguyên Phủ này cũng thai nghén một Thần Nguyên đáng sợ, hơn nữa lại không phải là Tinh Thần Nguyên Lực bình thường, chỉ trong nháy mắt đã bắt đầu điên cuồng chuyển động.
Tần Vấn Thiên có ba tòa Nguyên Phủ, hắn có thể chịu đựng sự tiêu hao Tinh Thần Nguyên Lực hơn so với những người khác.
Lạc Thiên Thu nghe được Tần Vấn Thiên tính giờ, hít sâu một cái, ở trên người hắn tựa hồ như có hư ảnh của một vị Lôi Điện tôn giả, khiến cho hắn càng hiển thị rõ sự uy nghiêm hơn.
- Thật là không biết sống chết, ta sẽ cho ngươi cảm nhận được lực lượng của ý chí võ đạo.
Lạc Thiên Thu lạnh lùng phun ra một câu, đột nhiên, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy có một luồng lực lượng kinh khủng phủ xuống trên người mình, không ngừng oanh kích thân thể hắn, thậm chí xông vào trong đầu hắn, có phần tương tự như lần bị Tiêu Lam công kích trước kia.
Cái lực lượng ý chí kỳ diệu này giống như là một loại tia sét, Lạc Thiên Thu đứng ở đó không nhúc nhích nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm giác cả người mình đã bị tia sét bao vây.
- Bây giờ cảm giác như thế nào?
Ánh mắt Lạc Thiên Thu ngập tràn sự cuồng ngạo, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Ba hơi.
Đáp lại hắn chính là một tiếng nói lạnh lẽo băng giá, Tần Vấn Thiên vẫn đang tính giờ, khiến cho vẻ mặt Lạc Thiên Thu càng trở nên khó coi.
Chẳng lẽ hắn không biết lực lượng ý chí là cái gì? Mặc dù hắn không biết thì cũng có thể cảm thụ được võ đạo ý chí lớn mạnh mà.
Rất nhiều người đều ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên và Lạc Thiên Thu chiến đấu trên hư không, nhìn thấy Tần Vấn Thiên vẫn đang đứng im trên không trung không hề nhúc nhích, không khỏi cảm thán.
Người này thật đúng là cuồng vọng trước sau như một, nhìn như là một thiếu niên im lặng nhưng một khi đã chiến đấu sẽ hiển lộ tư thái cuồng vọng này, hoặc là trong xương, trong máu hắn, ngay lập tức đã chảy một loại cuồng ngạo bẩm sinh, mặc dù chính bản thân hắn cũng không biết, khí chất vua chúa loáng thoáng lộ ra trên người hắn lúc này cũng đã chứng minh điểm này.
- Bốn hơi.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, nụ cười của Lạc Thiên Thu cứng lại, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, cực kỳ rét lạnh, tư thái của đối phương như vậy giống như là không ngừng tát vào mặt của hắn, coi Lạc Thiên Thu hắn là cái gì?
Sở Vô Vi vẫn bình tĩnh đứng ở đó, tựa như bất kể lúc nào hắn cũng đều bình tĩnh như vậy.
Lần tranh đoạt vị trí quân vương của nước Sở này đối với bản thân hắn cũng không có gì nắm chắc, trên thực tế lực lượng hắn nắm trong tay cũng là có hạn. Sự tự tin của hắn đều đặt ở trên người Tần Vấn Thiên. Hắn coi trọng, tuyệt không nghi ngờ, hơn nữa hắn vẫn tin chắc người thắng hôm nay cuối cùng sẽ là Tần Vấn Thiên.
Mà Tần Vấn Thiên thắng lợi, chính là Sở Vô Vi hắn thắng lợi.
- Sở Mãng, đi bảo vệ Tần Vấn Thiên, ta không yên lòng về tam đệ của ngươi.
Sở Vô Vi nói với Sở Mãng ở bên cạnh.
- Được.
Sở Mãng bước ra, đi tới gần bên cạnh Tần Vấn Thiên cách không xa, mắt hắn chăm chú nhìn Sở Thiên Kiêu, đại ca bảo hắn làm cái gì thì hắn làm cái đó.
- Năm hơi.
Tần Vấn Thiên vừa nói ra một câu nữa, khuôn mặt tuấn tú của Lạc Thiên Thu lập tức trở nên dữ tợn, Tần Vấn Thiên đang vũ nhục hắn.
Hít sâu một hơi, Lạc Thiên Thu khiến mình khôi phục lại sự bình tĩnh, tức giận là điều tối kỵ trong chiến đấu, điểm này hắn biết rõ. Bởi vì Tần Vấn Thiên là nút thắt trong lòng hắn nên hắn mới tức giận, áp chế không nổi như thế.
Vô vàn lôi quang tử sắc hội tụ thành lôi kiếm khổng lồ, thậm chí phía sau Lạc Thiên Thu, luồng hư ảnh lôi điện kia cũng vẫn cứ cầm kiếm lôi đình trong tay giống như trước, uy áp kinh khủng làm cho trong lòng người người đều chấn động.
- Xoẹt!
Lạc Thiên Thu chậm rãi bước ra, lôi điện ý chí đè ép về phía Tần Vấn Thiên đồng thời dung nhập vào trong hai thanh kiếm lôi đình kia.
Mười hơi thở? Đúng là một trò đùa hài hước nhất trên đời, hắn muốn cho mọi người thấy, trong thời gian mười lần hít thở, Tần Vấn Thiên chật vật tránh né sự công kích của hắn.
Lúc Tần Vấn Thiên nói ra câu “sáu hơi”, Lạc Thiên Thu đã phát động công kích, nổi giận chém ra kiếm lôi đình sáng chói, khí thế tựa như một trận lôi đình, vô cùng cuồng bạo.
- Lôi Đình Trảm!
Lạc Thiên Thu giận dữ quát một tiếng, song kiếm lôi đình từ phía trên bổ xuống đầu Tần Vấn Thiên, uy lực của một kích kia cực kỳ đáng sợ, ẩn chứa lôi điện lực lượng ý chí.
Lôi điện ý chí nhất cảnh là lôi đình bạo kích, bất kể là tốc độ công kích hay là lực lượng công kích đều được tăng cường. Một kích kia là lực đánh rất hung mãnh.
Tần Vấn Thiên khẽ ngẩng đầu, lôi quang kinh khủng xuyên qua người hắn, dĩ nhiên hắn có thể cảm giác được một kích kia mạnh như thế nào, nhưng trận chiến ngày hôm nay sẽ là điểm kết thúc của nước Sở, hắn sẽ lấy tư thái cứng cỏi nhất để đè ép giết chết Lạc Thiên Thu.
Trên gương mặt yêu tuấn lộ ra vẻ cuồng ngạo không gì sánh kịp, Tần Vấn Thiên chậm rãi bước tới, đi thẳng tới phía Lạc Thiên Thu, đón lấy sự chém giết kinh khủng của thanh kiếm kia.
Mọi người chỉ thấy Tần Vấn Thiên giơ tay trái hướng lên bầu trời túm lấy, cảnh này khiến cho trong tim vô số người run rẩy, khuôn mặt lộ ra biểu cảm hãi hùng.
- Vấn Thiên.
Tần Xuyên thấy cảnh tượng này thì trái tim như ngưng đập, thậm chí rất nhiều người còn cho là Tần Vấn Thiên điên rồi, hắn mới chỉ là Nguyên Phủ cảnh nhất trọng a, thế mà lại dám lấy tay không đi tóm lợi kiếm, bọn họ như thấy được tình cảnh thân thể Tần Vấn Thiên bị Lôi Đình Trảm đánh tan.
Tất cả người của Cửu Huyền cung đều lộ ra vẻ mặt châm chọc, thật là buồn cười, vừa rồi bọn họ còn có phần kiêng dè Tần Vấn Thiên, suy cho cùng trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập uy thế không kém Lạc Thiên Thu Nguyên Phủ nhị trọng chút nào. Thế nhưng giờ khắc này trong mắt của bọn hắn chỉ có sự khinh miệt, người này không ngờ lại không biết sống chết như thế, Lôi Đình Trảm phối hợp Lôi Điện Tinh Hồn của Lạc Thiên Thu tạo thành sức công phá hung mãnh, cho dù là Nguyên Phủ tam trọng cũng sẽ bị chém rụng.
Tế gia hỏa cuồng ngạo không biết trời cao đất rộng này thế mà lại dùng tay bắt lấy.
Chỉ thấy lòng bàn tay Tần Vấn Thiên có dấu hiệu huyết sắc kinh khủng lưu động, giống như trước còn có một luồng Yêu ý đáng sợ, toàn lòng bàn tay hắn đều tích chứa Đế Yêu Nguyên Phủ trong Thần Nguyên, Sơn chi Thần Nguyên bổ sung yêu khí khủng khiếp, giờ phút này lòng bàn tay Tần Vấn Thiên giống như là Yêu sơn, đầy rẫy lực lượng đáng sợ.
- Phốc!
Lôi đình kiếm chém xuống, trong mắt Lạc Thiên Thu đã hiện lên vẻ dữ tợn và tàn nhẫn nhưng lại phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Chuôi kiếm thứ hai lần nữa chém xuống, vẫn không nhúc nhích, ngay sau đó dưới ánh mắt soi mói của mọi người, Tần Vấn Thiên dần dần nắm chặt lòng bàn tay, trực tiếp cầm chặt hai thanh lợi kiếm lôi đình.
Trái tim của rất nhiều người đều như muốn ngừng đập, không có một ai có thể hình dung cái nắm nhìn như tùy ý kia lại mang đến cho hắn lực đánh kinh người, đây thật sự là bàn tay của con người sao? Bàn tay của Yêu cũng không thể đáng sợ được như vậy?
- Cầm, thật sự cầm rồi.
Trong lòng tất cả mọi người đều chấn động điên cuồng, nhìn thiếu niên kia lộ vẻ chính chắn, tóc dài theo gió mà bay, bàn tay lại giống như thần binh phòng ngự, lù lù bất động.
- Tên biến thái này!
Âu Dương Cuồng Sinh thấy cảnh tượng khoa trương này thì hoàn toàn không kiềm chế được nữa, con bà nó, còn để cho người khác sống nữa hay không, tốt xấu gì Tinh Hồn của hắn cũng trên tầng trời thứ tư, cũng là Nguyên Phủ nhất trọng nhưng thấy một kích kia của Lạc Thiên Thu cũng cảm thấy tóc gáy dựng đứng.
Tần Vấn Thiên hắn lại dùng tay để bắt? Càng nói không nên lời là hắn còn bắt được... Quả thực quá đả kích cái tên thiên tài là hắn rồi.
Hắn cảm giác chỉ cần sau này Tần Vấn Thiên ở Đại Hạ hoàng triều cẩn thận một chút không để người ám toán mà giết chết, tương lai tuyệt đối sẽ trở thành nhân vật hô phong hoán vũ.
Không có ai biết một cú bắt đầu uy lực kia của Tần Vấn Thiên ẩn chứa bao nhiêu sự huyền diệu ở trong đó, Đế Yêu Tinh Hồn thu nạp Tinh Thần Nguyên Lực vốn là cuồng bạo, ngưng tụ thành Sơn chi Thần Nguyên, hơn nữa còn có sức mạnh huyết thống, Yêu Thần biến thành lực lượng, còn có lực chi ý chí nhất cảnh, lực lượng trao cho hắn gấp đôi lực lượng, lúc này mới dám trực tiếp dùng tay nắm chặt một kích kinh khủng này.
Nhìn như một cú nắm đơn giản nhưng ẩn chứa quá nhiều nguyên tố lớn mạnh, giống như trước vẫn làm mọi người cảm thấy thật đáng sợ, nhất là Lạc Thiên Thu, quả thực hắn không thể tin được đây là sự thật, chuyện này sao có thể xảy ra chứ?
Thân thể Tần Vấn Thiên giống như ảo ảnh, thân thể vọt thẳng về phía trước, tay phải của hắn lao thẳng tới phía Lạc Thiên Thu.
Lạc Thiên Thu còn đang chìm trong rung động gấp gáp không kịp trở tay, vội vàng chống cự sự công kích của Tần Vấn Thiên, nhưng làm sao có thể chống đỡ nổi, lực chi ý chí trực tiếp áp lên người hắn, bàn tay phải Tần Vấn Thiên tích chứa lực lượng há có thể yếu ớt, trực tiếp phá vỡ phòng ngự của đối phương, trực tiếp đánh vào cổ họng Lạc Thiên Thu, Lạc Thiên Thu chỉ cảm thấy hít thở không thông.
- Chín hơi.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói.
- Ngươi dám giết ta, Cửu Huyền cung sẽ giết ngươi.
Lạc Thiên Thu lên giọng uy hiếp nhưng Tần Vấn Thiên lại thất vọng lắc đầu, Lạc Thiên Thu nói hắn trốn trong đám người, hôm nay ở thời khắc bản thân sắp chết thì chính hắn lại dùng Cửu Huyền cung để đe dọa mình.
- Đây là lần thứ mấy ngươi muốn giết ta rồi, ngươi lại vẫn muốn giữ được mạng sống, thật là nực cười. Cửu Huyền cung kia có một ngày ta sẽ đích thân tới để đòi lại tất cả.
Bất chợt bàn tay Tần Vấn Thiên đột ngột bộc phát lực lượng kinh người, trong giây lát hắn bóp một cái, tức khắc hai mắt Lạc Thiên Thu trợn trừng, sau đó dần dần tan rã.
- Mười hơi, vừa đúng lúc.
Tần Vấn Thiên chậm rãi buông tay ra, thân thể Lạc Thiên Thu rơi xuống từ khoảng không, mười hơi thở, Lạc Thiên Thu, Nguyên Phủ cảnh nhị trọng, chết!
Chết trong tay Tần Vấn Thiên, Nguyên Phủ cảnh nhất trọng.
- Người này!
Thiên Mộng Ngữ thấy Lạc Thiên Thu bị đánh chết, không nói nên lời, lực chiến đấu như vậy, quả thật quá kinh người. So với đòn lúc trước Tần Vấn Thiên chiến đấu với Yến Châu kiếm khách mạnh hơn rất nhiều, người này quả thực là một tên yêu nghiệt, hơn nữa hắn còn không gia nhập thế lực lớn nào, chẳng qua chỉ trưởng thành ở một nơi nhỏ bé như nước Sở, vậy sau này còn lớn mạnh thế nào nữa đây?
Thiên Mộng Ngữ thầm nghĩ trong lòng.
Thái Cổ Thần Vương
Đánh giá:
Truyện Thái Cổ Thần Vương
Story
Chương 219: Một cú bắt đầy uy lực
10.0/10 từ 26 lượt.