Thần Ma Hệ Thống
Chương 1383: Thăng cấp thất giai! (1)
Sắc mặt Trần Lượng vô cùng khó xem, hắn quay đầu nhìn Trương Hiên trầm giọng nói:
- Thế nào? Trương Hiên, hiện tại cùng nó liều mạng đi. Bằng không chờ khi không còn năng lượng thậm chí chúng ta cũng không khả năng cùng nó một trận chiến!
Trương Hiên trầm mặc một thoáng yên lặng gật đầu:
- Liều mạng!
Trần Lượng ra lệnh:
- Đáp xuống, toàn bộ chuẩn bị chiến đấu!
Theo mệnh lệnh của Trần Lượng, phi thuyền mạnh mẽ đáp xuống đất.
Phi thuyền vừa rơi xuống, hơn ba mươi Thánh chiến sĩ liền nhảy ra, vung tay, sau lưng họ bắn ra từng đạo quang mang, hình thành một quang võng thật lớn trùm tới Hắc Long thú, trực tiếp đem đầu mãnh thú bao phủ.
Bị quang võng bao phủ, đôi cánh của Hắc Long thú vươn ra, dùng sức vẫy mạnh, quang võng lập tức hỏng mất.
Hơn ba mươi Thánh chiến sĩ bị chấn bay ra xa mấy chục thước.
Trong mắt Hắc Long thú lóe lên hung tàn, thân thể nhoáng lên, đôi cánh chụp xuống, một trận phong bạo thổi qua, hướng ba mươi chiến sĩ phóng đi, móng vuốt khổng lồ không ngừng vươn tới, đem các chiến sĩ lẫn phòng hộ tráo trên người bọn hắn bóp vỡ.
Đột nhiên Trần Lượng bạo lên, hóa thành một đạo bạch sắc quang mang nhảy lên đầu Hắc Long thú, trên tay phải bao phủ một tầng bạch sắc quang mang, thật nhiều khe nứt không gian nhỏ ti ti vỡ ra khép lại không ngừng.
Trần Lượng là cao thủ tuyệt thế trong Thánh Địa, tu luyện công pháp cực mạnh – Không Gian Phá Diệt Pháp. Một khi hắn thúc giục công pháp, hai tay có thể xé rách bất kỳ thần quang hộ thể nào, oanh trúng yếu hại đối phương, uy lực vô cùng.
Trong nháy mắt Trần Lượng đã hiện ra ở cánh phải Hắc Long thú, song chưởng vỗ ra, vô số không gian phá diệt xé rách hắc quang hộ thể của đầu mãnh thú, oanh thẳng lên lân giáp của nó.
Vô số không gian nứt vỡ khép lại, lân giáp trên cánh phải của Hắc Long thú vỡ ra, máu tươi chảy ròng, bị Trần Lượng oanh ra một lỗ máu.
Nhưng cho dù công pháp của Trần Lượng vô cùng tinh diệu, nhưng cũng không cách nào xé rách cánh phải của Hắc Long thú, chỉ xé được một bộ phận huyết nhục trên cánh của nó.
Hắc Long thú bị trúng một kích, giống như không hề có chút tổn thương, chỉ lãnh khốc hung lệ quay đầu phun một đoàn long tức đủ thiêu hủy hết thảy về hướng Trần Lượng.
- Không! Ngăn cản cho ta!
Trong lòng Trần Lượng đột nhiên dâng lên cảm giác dựng đứng tóc gáy, hắn phát ra một tiếng gầm rú tuyệt vọng, lật tay, một khay ngọc trống rỗng xuất hiện, quang mang đại thịnh hình thành một vòng hộ tráo đem hắn bảo vệ.
Long tức có thể thiêu hủy hết thảy trong nháy mắt bao phủ cả Trần Lượng lẫn vòng bảo hộ, bị long tức ăn mòn, hộ tráo chỉ kiên trì được chưa đầy một giây đã hỏng mất. Trần Lượng mang theo ánh mắt tuyệt vọng hóa thành một đống tro tàn.
Nhìn thấy Trần Lượng bị thiêu hủy thành tro bụi, trong lòng Trương Hiên phát lạnh, một cảm giác thê lương nảy lên trong lòng. Tuy rằng hắn không thích Trần Lượng, nhưng dù sao cùng là nhân loại, vẫn không muốn Trần Lượng tử vong. Hơn nữa một mình hắn đối chiến với Hắc Long thú thật sự không nắm chắc tất thắng.
- Tránh sang bên phải đi!
Đúng lúc này phương xa truyền tới một tiếng hét to, Trương Hiên nghe được là thanh âm của nhân loại nhanh chóng tránh sang bên phải.
Trong rừng rậm phương xa Nhạc Trọng điều khiển Thu Hoạch Giả đỏ thẫm biến ảo thành hình thức của Lôi Thần Pháo, vô số quang mang bắt đầu khởi động, ngưng tụ ngay họng pháo.
Con Hắc Long thú lục giai sở hướng vô địch kia cũng chợt sản sinh cảm giác nguy hiểm cực độ, bất chấp đuổi giết Trương Hiên, vỗ cánh bay vọt lên bầu trời.
Ngay sau đó một đạo quang thúc đường kính chừng một cây số oanh thẳng ra, hướng Hắc Long thú bay đi.
Quang thúc màu trắng nháy mắt bắn trúng hộ thể hắc quang của mãnh thú, hắc quang chỉ duy trì được một lần hô hấp đã biến mất tiêu tán.
Nhưng dù chỉ nửa lần hô hấp cũng đủ cho nửa người Hắc Long thú bay ra khỏi phạm vi công kích của Lôi Thần Pháo, nhưng nửa thân dưới của nó vẫn không tránh thoát uy lực quang thúc của Lôi Thần Pháo trực tiếp phá nát, hóa khí tiêu tan.
Quang thúc Lôi Thần Pháo biến mất, nửa thân dưới của Hắc Long thú bị oanh thành nát vụn, vô số máu tươi cùng nội tạng tát đầy dưới mặt đất.
Nhưng chỉ trong một lần hô hấp nửa thân thể bị phá hủy của Hắc Long thú lại mọc ra, ngừng chảy máu, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.
Hắc Long thú lục giai bị thương nặng rốt cục không còn lòng dạ nào tiếp tục truy giết người của Thánh Địa, vỗ cánh nhấc theo từng trận cơn lốc bay vút lên bầu trời.
- Không ngờ còn có thể đào thoát một kiếp khỏi sự oanh kích của Lôi Thần Pháo, Hắc Long thú lục giai quả nhiên đáng sợ!
Nhạc Trọng nhìn Hắc Long thú chạy trốn trong lòng rùng mình, thao túng Thu Hoạch Giả biến hóa thành hình thái phi hành, vô số quang mang phát tán, đem tốc độ đẩy lên tới 6 Mach, hóa thành một ngôi sao băng vọt theo Hắc Long thú.
Trong sáu lần hô hấp, Thu Hoạch Giả xuất hiện bên phải Hắc Long thú, rút một thanh kiếm la
-de dài tới sáu thước thật lớn hung hăng chém lên cánh phải của nó.
Mất đi hắc quang hộ thể, kiếm la
-de hung hăng chém lên cánh của đầu mãnh thú lập tức chém vỡ lân giáp của nó, cứng rắn chặt đứt cánh, thật nhiều máu tươi bắn ra tung tóe.
Trong nháy mắt cánh phải bị chặt đứt, thân thể Hắc Long thú uốn éo, cái đuôi thật lớn hung hăng hướng Thu Hoạch Giả quất tới.
Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả phải dùng hết toàn lực mới chém đứt cánh phải của nó, vì vậy không có lực lượng dư thừa phòng thủ, chỉ trơ mắt nhìn cái đuôi của Hắc Long thú đánh mạnh lên thân thể cơ giáp, đem phần eo của cơ giáp oanh đến vặn vẹo cơ hồ gãy vụn.
Cánh vốn là nguồn gốc phi hành của Hắc Long thú, bị Nhạc Trọng chém rụng một cánh Hắc Long thú chợt mất thăng bằng vặn vẹo rơi xuống dưới.
Chỉ trong khoảnh khắc đó Nhạc Trọng đã nhanh chóng điều chỉnh trạng thái thao túng Thu Hoạch Giả bắn nhanh như điện, cơ hồ trong tích tắc hắn vung kiếm la
-de chém xuống cánh bên trái của mãnh thú.
Hai cánh bị chém đứt, Hắc Long thú không còn cánh nào bảo trì cân bằng nặng nề rơi xuống đất, phun ra ngụm máu tươi.
Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả từ trên trời giáng xuống như một vị thần linh, cầm kiếm la
-de đâm mạnh vào trong óc Hắc Long thú vặn xoắn thật mạnh, lập tức đem đại não của nó xoắn thành dập nát.
Hắc Long thú lục giai vừa chết, sinh mệnh nguyên khí khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Nhạc Trọng. Sinh mệnh nguyên khí vô cùng tinh thuần giống như một chất xúc tác đốt lên phản ứng dây chuyền trong thân thể Nhạc Trọng.
Vô số sinh mệnh nguyên khí khổng lồ lan tràn khắp thân thể hắn, rót vào trong Thần Ma Hạch màu hoàng kim, sau đó hóa thành hoàng kim khí vụ, rót ngược lại trong cơ thể Nhạc Trọng, không ngừng cường hóa thân thể cùng khung xương máu huyết của hắn.
Cuối cùng kim sắc vụ khí cuồn cuộn rót vào trong thức hải Nhạc Trọng, cường hóa thức hải của hắn.
Kim sắc vụ khí vừa dung nhập vào, lại bị Thần Ma Hạch hấp thu, sau đó hóa thành chất lỏng kim sắc chảy vào trong một nhóm phù văn được an bài dưới Thần Ma Hạch.
Thần Ma Hệ Thống
- Thế nào? Trương Hiên, hiện tại cùng nó liều mạng đi. Bằng không chờ khi không còn năng lượng thậm chí chúng ta cũng không khả năng cùng nó một trận chiến!
Trương Hiên trầm mặc một thoáng yên lặng gật đầu:
- Liều mạng!
Trần Lượng ra lệnh:
- Đáp xuống, toàn bộ chuẩn bị chiến đấu!
Theo mệnh lệnh của Trần Lượng, phi thuyền mạnh mẽ đáp xuống đất.
Phi thuyền vừa rơi xuống, hơn ba mươi Thánh chiến sĩ liền nhảy ra, vung tay, sau lưng họ bắn ra từng đạo quang mang, hình thành một quang võng thật lớn trùm tới Hắc Long thú, trực tiếp đem đầu mãnh thú bao phủ.
Bị quang võng bao phủ, đôi cánh của Hắc Long thú vươn ra, dùng sức vẫy mạnh, quang võng lập tức hỏng mất.
Hơn ba mươi Thánh chiến sĩ bị chấn bay ra xa mấy chục thước.
Trong mắt Hắc Long thú lóe lên hung tàn, thân thể nhoáng lên, đôi cánh chụp xuống, một trận phong bạo thổi qua, hướng ba mươi chiến sĩ phóng đi, móng vuốt khổng lồ không ngừng vươn tới, đem các chiến sĩ lẫn phòng hộ tráo trên người bọn hắn bóp vỡ.
Đột nhiên Trần Lượng bạo lên, hóa thành một đạo bạch sắc quang mang nhảy lên đầu Hắc Long thú, trên tay phải bao phủ một tầng bạch sắc quang mang, thật nhiều khe nứt không gian nhỏ ti ti vỡ ra khép lại không ngừng.
Trần Lượng là cao thủ tuyệt thế trong Thánh Địa, tu luyện công pháp cực mạnh – Không Gian Phá Diệt Pháp. Một khi hắn thúc giục công pháp, hai tay có thể xé rách bất kỳ thần quang hộ thể nào, oanh trúng yếu hại đối phương, uy lực vô cùng.
Trong nháy mắt Trần Lượng đã hiện ra ở cánh phải Hắc Long thú, song chưởng vỗ ra, vô số không gian phá diệt xé rách hắc quang hộ thể của đầu mãnh thú, oanh thẳng lên lân giáp của nó.
Vô số không gian nứt vỡ khép lại, lân giáp trên cánh phải của Hắc Long thú vỡ ra, máu tươi chảy ròng, bị Trần Lượng oanh ra một lỗ máu.
Nhưng cho dù công pháp của Trần Lượng vô cùng tinh diệu, nhưng cũng không cách nào xé rách cánh phải của Hắc Long thú, chỉ xé được một bộ phận huyết nhục trên cánh của nó.
Hắc Long thú bị trúng một kích, giống như không hề có chút tổn thương, chỉ lãnh khốc hung lệ quay đầu phun một đoàn long tức đủ thiêu hủy hết thảy về hướng Trần Lượng.
- Không! Ngăn cản cho ta!
Trong lòng Trần Lượng đột nhiên dâng lên cảm giác dựng đứng tóc gáy, hắn phát ra một tiếng gầm rú tuyệt vọng, lật tay, một khay ngọc trống rỗng xuất hiện, quang mang đại thịnh hình thành một vòng hộ tráo đem hắn bảo vệ.
Long tức có thể thiêu hủy hết thảy trong nháy mắt bao phủ cả Trần Lượng lẫn vòng bảo hộ, bị long tức ăn mòn, hộ tráo chỉ kiên trì được chưa đầy một giây đã hỏng mất. Trần Lượng mang theo ánh mắt tuyệt vọng hóa thành một đống tro tàn.
Nhìn thấy Trần Lượng bị thiêu hủy thành tro bụi, trong lòng Trương Hiên phát lạnh, một cảm giác thê lương nảy lên trong lòng. Tuy rằng hắn không thích Trần Lượng, nhưng dù sao cùng là nhân loại, vẫn không muốn Trần Lượng tử vong. Hơn nữa một mình hắn đối chiến với Hắc Long thú thật sự không nắm chắc tất thắng.
- Tránh sang bên phải đi!
Đúng lúc này phương xa truyền tới một tiếng hét to, Trương Hiên nghe được là thanh âm của nhân loại nhanh chóng tránh sang bên phải.
Trong rừng rậm phương xa Nhạc Trọng điều khiển Thu Hoạch Giả đỏ thẫm biến ảo thành hình thức của Lôi Thần Pháo, vô số quang mang bắt đầu khởi động, ngưng tụ ngay họng pháo.
Con Hắc Long thú lục giai sở hướng vô địch kia cũng chợt sản sinh cảm giác nguy hiểm cực độ, bất chấp đuổi giết Trương Hiên, vỗ cánh bay vọt lên bầu trời.
Ngay sau đó một đạo quang thúc đường kính chừng một cây số oanh thẳng ra, hướng Hắc Long thú bay đi.
Quang thúc màu trắng nháy mắt bắn trúng hộ thể hắc quang của mãnh thú, hắc quang chỉ duy trì được một lần hô hấp đã biến mất tiêu tán.
Nhưng dù chỉ nửa lần hô hấp cũng đủ cho nửa người Hắc Long thú bay ra khỏi phạm vi công kích của Lôi Thần Pháo, nhưng nửa thân dưới của nó vẫn không tránh thoát uy lực quang thúc của Lôi Thần Pháo trực tiếp phá nát, hóa khí tiêu tan.
Quang thúc Lôi Thần Pháo biến mất, nửa thân dưới của Hắc Long thú bị oanh thành nát vụn, vô số máu tươi cùng nội tạng tát đầy dưới mặt đất.
Nhưng chỉ trong một lần hô hấp nửa thân thể bị phá hủy của Hắc Long thú lại mọc ra, ngừng chảy máu, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.
Hắc Long thú lục giai bị thương nặng rốt cục không còn lòng dạ nào tiếp tục truy giết người của Thánh Địa, vỗ cánh nhấc theo từng trận cơn lốc bay vút lên bầu trời.
- Không ngờ còn có thể đào thoát một kiếp khỏi sự oanh kích của Lôi Thần Pháo, Hắc Long thú lục giai quả nhiên đáng sợ!
Nhạc Trọng nhìn Hắc Long thú chạy trốn trong lòng rùng mình, thao túng Thu Hoạch Giả biến hóa thành hình thái phi hành, vô số quang mang phát tán, đem tốc độ đẩy lên tới 6 Mach, hóa thành một ngôi sao băng vọt theo Hắc Long thú.
Trong sáu lần hô hấp, Thu Hoạch Giả xuất hiện bên phải Hắc Long thú, rút một thanh kiếm la
-de dài tới sáu thước thật lớn hung hăng chém lên cánh phải của nó.
Mất đi hắc quang hộ thể, kiếm la
-de hung hăng chém lên cánh của đầu mãnh thú lập tức chém vỡ lân giáp của nó, cứng rắn chặt đứt cánh, thật nhiều máu tươi bắn ra tung tóe.
Trong nháy mắt cánh phải bị chặt đứt, thân thể Hắc Long thú uốn éo, cái đuôi thật lớn hung hăng hướng Thu Hoạch Giả quất tới.
Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả phải dùng hết toàn lực mới chém đứt cánh phải của nó, vì vậy không có lực lượng dư thừa phòng thủ, chỉ trơ mắt nhìn cái đuôi của Hắc Long thú đánh mạnh lên thân thể cơ giáp, đem phần eo của cơ giáp oanh đến vặn vẹo cơ hồ gãy vụn.
Cánh vốn là nguồn gốc phi hành của Hắc Long thú, bị Nhạc Trọng chém rụng một cánh Hắc Long thú chợt mất thăng bằng vặn vẹo rơi xuống dưới.
Chỉ trong khoảnh khắc đó Nhạc Trọng đã nhanh chóng điều chỉnh trạng thái thao túng Thu Hoạch Giả bắn nhanh như điện, cơ hồ trong tích tắc hắn vung kiếm la
-de chém xuống cánh bên trái của mãnh thú.
Hai cánh bị chém đứt, Hắc Long thú không còn cánh nào bảo trì cân bằng nặng nề rơi xuống đất, phun ra ngụm máu tươi.
Nhạc Trọng thao túng Thu Hoạch Giả từ trên trời giáng xuống như một vị thần linh, cầm kiếm la
-de đâm mạnh vào trong óc Hắc Long thú vặn xoắn thật mạnh, lập tức đem đại não của nó xoắn thành dập nát.
Hắc Long thú lục giai vừa chết, sinh mệnh nguyên khí khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Nhạc Trọng. Sinh mệnh nguyên khí vô cùng tinh thuần giống như một chất xúc tác đốt lên phản ứng dây chuyền trong thân thể Nhạc Trọng.
Vô số sinh mệnh nguyên khí khổng lồ lan tràn khắp thân thể hắn, rót vào trong Thần Ma Hạch màu hoàng kim, sau đó hóa thành hoàng kim khí vụ, rót ngược lại trong cơ thể Nhạc Trọng, không ngừng cường hóa thân thể cùng khung xương máu huyết của hắn.
Cuối cùng kim sắc vụ khí cuồn cuộn rót vào trong thức hải Nhạc Trọng, cường hóa thức hải của hắn.
Kim sắc vụ khí vừa dung nhập vào, lại bị Thần Ma Hạch hấp thu, sau đó hóa thành chất lỏng kim sắc chảy vào trong một nhóm phù văn được an bài dưới Thần Ma Hạch.
Thần Ma Hệ Thống
Đánh giá:
Truyện Thần Ma Hệ Thống
Story
Chương 1383: Thăng cấp thất giai! (1)
8.7/10 từ 55 lượt.