Thần Ma Hệ Thống

Chương 1311: Rời đi, tử vong (1)

Ulrik nhìn Tào Mẫn Long tán thưởng một câu:

- Tứ giai đỉnh phong, ngươi đã có được lực lượng Thần chiến sĩ tứ giai đỉnh phong. Ngươi có được tiềm lực tiến hóa cường đại, tương lai không chừng có thể tiến hóa thành Thần chiến sĩ lục giai. Ta sẽ kể hết mọi thứ mà ta biết cho ngươi. Ngươi sẽ nhanh chóng tiến hóa thành Thần chiến sĩ ngũ giai.

Tang thi tiến hóa siêu cấp Tào Mẫn Long đạt thành quan hệ hợp tác với Ulrik, cả Seoul lập tức biến thành địa ngục nhân gian, khắp nơi là nhân loại bị đuổi giết, kêu la thảm thiết.

Tiếng kêu la rền rĩ suốt cả đêm.

Sau khi đàn Tang thi tiến vào Seoul, khắp nơi toàn là Tang thi lởn vởn, trong đó không ít con đã hư thôi cơ thể, nhưng làn da không hề khô quắt, hình thành nét đối lập rõ ràng với những Tang thi khô như cây gỗ kia.

Thành phố Seoul một ngày trước còn tính là náo nhiệt, có trăm nghìn người dân, lúc này đã biến thành một vùng đất quỷ. Mặt đất nơi nơi có vũng máu đỏ quạch.

Bầy Tang thi khổng lồ du đãng không ngừng trong thành phố Seoul, trong đó lẫn một số Thực Thi Quỷ, Hấp Huyết Quỷ. Chúng cực kỳ nhạy cảm, đi lượn lờ khắp nơi tìm bắt nhân loại, sau đó xé xác.

Mặt khác, Nhạc Trọng mang theo đoàn xe chạy suốt đêm, vượt trăm dặm, xuyên qua biên cảnh Hàn Quốc tiến vào Triều Tiên.

Trên đường đi, đoàn xe Nhạc Trọng không ngờ không gặp quá nhiều Tang thi, hiển nhiên Tang thi xung quanh đều bị Tang thi tiến hóa siêu cấp Tào Mẫn Long dẫn đi hết, tập trung lại.


Những con Tang thi thể tiến hóa trí tuệ đều có bản năng học tập khả năng tập trung binh lực. Sau khi chúng hình thành biển Tang thi, ngay cả cường giả ngũ giai như Ngạc Trọng cũng không dám tùy tiện trêu chọc chúng.

Tiến vào Triều Tiên là một cảnh tượng hoàn toàn khác biệt với Hàn Quốc.

Hàn Quốc bên kia, cao ốc mọc lên san sát như rừng, xe cộ nhiều như kiến, tràn ngập hơi thở xã hội hiện đại. Mà bên Triều Tiên thì khắp nơi là phòng ốc cũ kỹ, đường xá không quá bằng phẳng, khắp nơi có thể thấy được khẩu hiệu noi gương lãnh tụ, lãnh tụ vạn tuế.

Nhạc Trọng tìm kiếm một địa phương rộng rãi cho đoàn xe dừng lại, sau đó cho người sống sót xuống xe, bắt đầu cho làm bữa sáng ăn.

Người Hàn Quốc đồng ý đi theo Nhạc Trọng rời khỏi Seoul cũng không nhiều, chỉ có hai mươi mấy chiếc xe, một ngàn mấy trăm người.

Thời điểm phá vây đàn Tang thi, có mấy trăm người tử vong, bởi vậy xe buýt trước mắt chỉ còn có mười một chiếc còn sót lại, người sống sót cũng chỉ có hơn sáu trăm người, quá nửa số người đã chết trong quá trình phá vây.

Người sống sót trên xe buýt đi ra, rất nhiều người lộ vẻ bi thương. Vô số thi thể được khiêng từ xe buýt xuống, ném sang vệ đường.

Những người còn sống trải qua một đêm chờ đợi, lo lắng đã vô vùng mỏi mệt, không còn quá nhiều khí lực để chôn những thi thể kia.



“Thật đáng sợ. May mà ta ở bên cạnh hắn, bằng không ta đã chết.” Toàn Duẫn Nhi nhìn những người thiếu tay thiếu chân, thê thảm vô cùng mà nội tâm lạnh lẽo.

Các cô gái còn lại thấy cảnh này cũng đều cảm thấy may mắn.

Khói bếp lượn lờ bay lên, những chiến sĩ Khôi Lỗi làm đầu bếp và phục vụ viên phát từng chén hỗn hợp bột bánh mì, cơm gạo nấu lên đưa cho người sống.

Nhạc Trọng thì ăn từng miếng thịt thú biến dị tứ giai đầy mỹ vị, mùi thơm khiến người thèm thuồng lan tỏa bốn phương tám hướng.

Mấy cô gái đều không để ý phong phạm thục nữ , ăn như hổ đói, suýt nuốt cả đầu lưỡi vào.

Nhiều người sống sót nhìn chằm chằm sang bên này, mắt đầy khát vọng. Đại bộ phận họ đều không được ăn thịt đã không biết bao lâu rồi, cho dù có cũng chỉ là thịt chuột, côn trùng, thậm chí là thịt người.

Một gã đại hán người Hàn Quốc tên Thôi Dân Thực mép đầy râu hai ba miếng ăn hết chén cơm, mắt hiện hung quang, đứng phắt dậy, lớn tiếng kêu gào:

- Ta không chấp nhận, Chúng ta phải ăn cái thứ chẳng khác rác rưởi, bọn người Trung Quốc kia sao lại được ăn thịt.



- Mọi người suy nghĩ một chút, hôm qua chúng ta kẻ Trung Quốc này chỉ huy, suốt đêm rời thành phố Seoul đã chết bao nhiêu người? Nửa số người chết trên đường. Nếu chúng ta phá vòng vây về phía đồi núi tuyệt đối không chết nhiều người như vậy. Gã Trung Quốc này không tin được, mọi người cùng ta đứng lên kháng nghị. Phải đòi lại quyền lợi thuộc về chúng ta! Rời khỏi đây, rời khỏi người Trung Quốc này.

Nghe Thôi Dân Thực kích động, rất nhiều người sống sót đều toát lên vẻ cừu hận. Đêm qua phá vòng vây, người Hàn Quốc tử vong quá nửa, họ vốn có bài xích với người Trung Quốc là Nhạc Trọng, lại bị tên đại hán người Hàn châm ngòi, nên phẫn nộ trong lòng họ thoáng cái bị đốt lên. Chỉ là họ nhìn những chiến sĩ Khôi Lỗi người Hàn Quốc đang cầm súng kia, đều chỉ giận mà không dám nói gì.

Thôi Dân Thực vài bước bước tới trước một chiến sĩ Khôi Lỗi kêu lên:

- Chúng ta là người Đại Hàn dân quốc, tuyệt đối sẽ không khuất phục bạo lực. Muốn nổ súng thì anh nổ súng bắn chết tôi cũng được, dù sao tôi cũng không muốn sống trong cái thế giới gặp quỷ này nữa. Vừa vặn để người Đại Hàn dân quốc khác nhìn thấy bộ mặt thực của các ngươi đi.

- Loạn gì thế?

Đúng lúc này, Nhạc Trọng đi đến. Trịnh Lỵ Tú bên cạnh hắn đang tiến hành phiên dịch giữa tiếng Trung và tiếng Hàn.

Thôi Dân Thực trông thấy Nhạc Trọng, không kìm được lui về sau vài bước. Đêm qua gã cũng đã trông thấy cảnh Nhạc Trọng một mình địch vạn người, nếu Nhạc Trọng nổi sát tâm, ngã sẽ bị giết trước tiên.

Nhạc Trọng lạnh lùng lườm những người Hàn Quốc sống sót:



Nhạc Trọng vốn căn cứ vào tinh thần nhân đạo chủ nghĩa mới có thể vừa tới đã cứu nhiều người Hàn Quốc này. Nếu đối phương không lĩnh tình, hắn cũng sẽ không dán gương mặt nóng của mình vào mông lạnh của người khác.

(*Ý nghĩa: không nhiệt tình với người không quan tâm mình)

Nhạc Trọng liếc Thôi Dân Thực, mắt lóe sát cơ lạnh giọng nói:

- Còn ngươi nữa, muốn đi thì đi đi, còn ở đây nói nhảm nữa thì đừng trách ta không khách khí.

Bị Nhạc Trọng liếc, Thôi Dân Thực sinh lòng sợ hãi, lui về phía sau vài bước, lúc lâu sau mới quay đầu lớn tiếng nói:

- Mọi người hãy nghe ta nói, chúng ta cùng đi thôi. Chúng ta cùng cố gắng, hợp tác lẫn nhau, nhất định có thể đi ra khỏi khốn cảnh. Đại Hàn dân quốc vạn tuế!

Thôi Dân Thực vừa kêu to, vừa đi tới cạnh chiến sĩ Khôi Lỗi gần đó nhận khẩu phần lương thực hai mươi ngày, lập tức ăn.





Thần Ma Hệ Thống
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thần Ma Hệ Thống Truyện Thần Ma Hệ Thống Story Chương 1311: Rời đi, tử vong (1)
8.7/10 từ 55 lượt.
loading...