Thần Ma Hệ Thống
Chương 1254: Hàng phục chư tướng! (2)
Mị Ảnh tiếp nhận phần danh sách kia nhìn một cái, chỉ thấy ở trên danh sách đều là thủ lĩnh của một ít thế lực nhỏ. Những thủ lĩnh của thế lực nhỏ này dưới trướng bất quá chỉ có vài trăm đến hơn nghìn người, càng không có cao thủ gì. Lấy chiến lực ngũ giai cường giả của Mị Ảnh tuyệt đối có thể đem đám thủ lĩnh những thế lực nhỏ này diệt sát dễ dàng.
Mị Ảnh đem phần danh sách kia thu lại, rồi nói:
- Bệ hạ, muốn giết những người này không khó, thế nhưng những người đó vừa chết, các địa phương kia sẽ không ai giữ gìn trật tự. Chỉ sợ những nơi đó sẽ rơi vào trong hỗn loạn.
Mị Ảnh tuy rằng là một gã sát thủ đỉnh cấp, thế nhưng nàng lại cũng không phải loại nữ nhân cái gì cũng đều không quá rõ ràng kia. Thủ lĩnh của những thế lực nhỏ dễ dàng giết được, nhưng giết bọn chúng rồi sẽ chỉ khiến những địa phương kia trật tự tan vỡ, rơi vào trong hỗn loạn.
Nhạc Trọng đã sớm có suy xét nói:
- Ngươi dẫn theo năm trăm tên Ảnh Vệ qua đó, cứ giết chết một thủ lĩnh, liền lưu lại mười tên Ảnh Vệ để cho bọn họ đem người bên đó dẫn trở lại.
Mị Ảnh lúc này mới vui lòng phục tùng nói:
- Dạ!
Ảnh Vệ chính là chiến sĩ bị Nhạc Trọng sử dụng Khôi Lỗi chi phù khống chế. Bọn họ đối với Nhạc Trọng hoàn toàn trung tâm. Sau khi mặc vào tam giai cường hóa trang giáp có thể đơn giản trấn áp những thế lực nhỏ phản loạn kia.
Sau khi Mị Ảnh lui ra, Nhạc Trọng rất nhanh đã đem đám hàng tướng Lưu Thái Lưu Độ triệu hoán qua đây, để cho bọn họ mỗi người mang theo một bộ binh doanh cơ giới hoá, cùng với hai mươi máy vi tính chuyên chở phân thân trí năng của Bạch Y đi vào bao vây tiễu trừ đường phản quân.
Trong khoảng thời gian ngắn, khói lửa cuồn cuộn bốc lên, từng chi quân đội từ trong Thiên Đô Hoàng Thành tuôn ra, hướng về các lộ phản quân cuốn tới.
Trường Diệp Thành chính là một thành lớn ở vào hai trăm dặm phía Tây Thiên Đô Hoàng Thành, thành chủ tên là Lưu Thượng, chính là một trong tâm phúc của Ngụy Minh Thanh. Sau khi Ngụy Minh Thanh chết, Lưu Thượng liền tuyên bố độc lập, dựa vào hai nghìn thành vệ quân dưới trướng khống chế cả Trường Diệp Thành.
Trong phủ thành chủ, từng vũ nữ tướng mạo mỹ lệ, ăn mặc rất ngắn ngủn nhảy mùa náo nhiệt. Lưu Thượng và vài tên đại tướng tâm phúc trong lòng ôm ấp tiểu mỹ nhân, vừa uống rượu, vừa thưởng thức những vũ nữ kia ca múa.
Rượu quá ba tuần, một gã đại tướng sắc mặt mang theo một tia đỏ ửng, chợt mở miệng nói:
- Đại vương, chúng ta tuyên bố độc lập, thực sự không có vấn đề gì chứ? Nhạc Trọng có thể nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành chỉ sợ cũng có chút bản lĩnh. Lấy lực lượng của chúng ta cùng bọn họ đối nghịch, không khác gì lấy trứng chọi đá a.
Thiên Đô Hoàng Thành không chỉ là trung tâm chính trị văn hóa kinh tế của cả Vân Châu, đồng thời còn là căn cứ chế tạo công nghiệp nặng lớn nhất Vân Châu. Rất nhiều binh khí chiến tranh cường đại tựa như đạn đạo năng lượng laser, chiến xa laser, lăng kính pháo, linh kiện then chốt đều là do Thiên Đô Hoàng Thành sản xuất.
Nhạc Trọng nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành, chỉ cần hắn kinh doanh thoả đáng, sẽ có binh khí chiến tranh tiên tiến cuồn cuộn không ngừng xuất hiện ở trên chiến trường. Đám tướng lĩnh này mặc dù có một bộ phận là thùng cơm, thế nhưng đại bộ phận đều minh bạch những binh khí chiến tranh tiên tiến kia ở trên chiến trường lực phá hoại kinh khủng cỡ nào. Nhạc Trọng nắm giữ tiềm lực chiến tranh cường đại như vậy chỉ cần phái một gã đại tướng, một đường nghiền áp qua, bọn họ liền chỉ có một con đường bại vong.
Lưu Thượng đưa tay ở trên bầu ngực tuyết trắng của nữ tử trong lòng niết một cái, càn rỡ cười nói:
- Ta không biết Nhạc Trọng làm thế nào nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành. Thế nhưng tứ đại gia tộc trong Thiên Đô Hoàng Thành, nhà nào cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu. Hắn nếu muốn chân chính nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành, không có thời gian một hai năm tuyệt đối không làm được. Trong khoảng thời gian này, chúng ta có thể hảo hảo nhìn xem, phía bên nào lớn, chúng ta sẽ đầu nhập vào bên đó. Cho dù Nhạc Trọng chân chính nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành, đạt được ưu thế tuyệt đối, đến lúc đó chúng ta trực tiếp đầu nhập vào hắn không phải được sao? Chỉ cần Trường Diệp Thành này nằm trong tay chúng ta, chúng ta đã nắm giữ lợi thế có thể cùng bất kỳ kẻ nào đàm phán.
Từng gã đại tướng dưới trướng Lưu Thượng bất chợt đều tán dương:
- Đại vương cao minh!
Lưu Thượng tùy ý cuồng tiếu nói:
- Ha ha ha! Uống rượu! Mọi người uống rượu!
Đúng lúc này, từ trong phòng khách vô thanh vô tức bay vào năm con ruồi, trong con mắt kép của chúng gắt gao nhìn chằm chằm đám người Lưu Thượng đang tùy ý hưởng lạc. Vô số dòng dữ liệu ở trong con mắt của chúng bắt đầu khởi động.
Ở trên một tòa nhà lớn cách phủ thành chủ sáu kilomet, hai mươi người máy chiến đấu cầm trong tay khẩu pháo ngắm bắn thật lớn nhắm vào trong phủ thành chủ.
Loại người máy hình người cao chỉ có ba thước này giá trị chế tạo khá rẻ, xa xa không có quý giá bằng người thu hoạch. Khởi động cũng chỉ cần tinh hạch biến dị thú bình thường hoặc giả tinh hạch của nhị giai biến dị thú là có thể sử dụng. Bởi vậy ở trong quân đội Vân Châu được ứng dụng rộng khắp. Trong Thiên Đô Hoàng Thành loại người máy chiến đấu hình người bình thường này số lượng cao tới hai mươi vạn.
Trong chiến đấu của Thiên Đô Hoàng Thành, đám người máy chiến này sở dĩ không có đầu nhập chiến đấu, là bởi vì ở trước mặt Bạch Y, bọn chúng một khi xuất hiện trên chiến trường sẽ phản chiến bị Bạch Y khống chế.
Ở ngoài Trường Diệp Thành năm kilomet, trong một chiếc xe chỉ huy, Trần Độ chắp hai tay sau lưng, nhìn hình ảnh hiện trên màn hình lạnh lùng ra lệnh nói:
- Công kích.
Trong sát na đó, hai mươi người máy chiến đấu kia kích hoạt pháo ngắm bắn, quang mang chớp động, từng đạo pháo quang điện từ thô to vượt qua cự ly, trực tiếp xuyên qua tường phủ thành chủ, đánh lên trên đầu đám thành chủ Lưu Thượng cùng với hơn mười tên đại tướng ở bên trong.
Lưu Thượng cùng với hơn mười tên đại tướng đang uống rượu nghe ca vũ. Đầu của đại tướng quân trong nháy mắt biến mất, máu tươi từ máu tươi từ trên đầu của bọn họ bắn tung ra. Trong tiếng la hét kinh hãi chói tai của đám vũ nữ kia, thi thể của bọn họ bất chợt vô lực ngã trên mặt đất.
Lưu Độ trầm mặc một hồi, chợt lãnh khốc hạ đạt mệnh lệnh nói:
- Tấn công!
Năm trăm chiến sĩ mặc tam giai cường hóa trang giáp ở dưới bốn tên người thu hoạch dẫn dắt, hướng về phía Trường Diệp Thành phát động tấn công.
Thủ lĩnh trong Trường Diệp Thành đều chết dưới đám người máy kia ám sát, cả Trường Diệp Thành quần long vô thủ, đồng thời bọn họ cũng khuyết thiếu vũ khí hạng nặng.
Lưu Độ thống suất năm trăm gã chiến sĩ đột nhập Trường Diệp Thành, sau đó bất tựa tựa như một thanh đao nhọn đâm vào trong Trường Diệp Thành, đem đám ô hợp trong Trường Diệp Thành giết đến tan tác.
Đồng thời dưới sự khống chế của Bạch Y, hai trăm gã chiến sĩ người máy hình người hóa thân trở thành một Súng Bắn Tỉa kinh khủng nhất, chỉ cần những chiến sĩ Trường Diệp Thành kia bị phát hiện, từng đạo pháo quang điện từ đột nhiên nổ ra, đem đầu của đám chiến sĩ nổ tan tành.
Thần Ma Hệ Thống
Mị Ảnh đem phần danh sách kia thu lại, rồi nói:
- Bệ hạ, muốn giết những người này không khó, thế nhưng những người đó vừa chết, các địa phương kia sẽ không ai giữ gìn trật tự. Chỉ sợ những nơi đó sẽ rơi vào trong hỗn loạn.
Mị Ảnh tuy rằng là một gã sát thủ đỉnh cấp, thế nhưng nàng lại cũng không phải loại nữ nhân cái gì cũng đều không quá rõ ràng kia. Thủ lĩnh của những thế lực nhỏ dễ dàng giết được, nhưng giết bọn chúng rồi sẽ chỉ khiến những địa phương kia trật tự tan vỡ, rơi vào trong hỗn loạn.
Nhạc Trọng đã sớm có suy xét nói:
- Ngươi dẫn theo năm trăm tên Ảnh Vệ qua đó, cứ giết chết một thủ lĩnh, liền lưu lại mười tên Ảnh Vệ để cho bọn họ đem người bên đó dẫn trở lại.
Mị Ảnh lúc này mới vui lòng phục tùng nói:
- Dạ!
Ảnh Vệ chính là chiến sĩ bị Nhạc Trọng sử dụng Khôi Lỗi chi phù khống chế. Bọn họ đối với Nhạc Trọng hoàn toàn trung tâm. Sau khi mặc vào tam giai cường hóa trang giáp có thể đơn giản trấn áp những thế lực nhỏ phản loạn kia.
Sau khi Mị Ảnh lui ra, Nhạc Trọng rất nhanh đã đem đám hàng tướng Lưu Thái Lưu Độ triệu hoán qua đây, để cho bọn họ mỗi người mang theo một bộ binh doanh cơ giới hoá, cùng với hai mươi máy vi tính chuyên chở phân thân trí năng của Bạch Y đi vào bao vây tiễu trừ đường phản quân.
Trong khoảng thời gian ngắn, khói lửa cuồn cuộn bốc lên, từng chi quân đội từ trong Thiên Đô Hoàng Thành tuôn ra, hướng về các lộ phản quân cuốn tới.
Trường Diệp Thành chính là một thành lớn ở vào hai trăm dặm phía Tây Thiên Đô Hoàng Thành, thành chủ tên là Lưu Thượng, chính là một trong tâm phúc của Ngụy Minh Thanh. Sau khi Ngụy Minh Thanh chết, Lưu Thượng liền tuyên bố độc lập, dựa vào hai nghìn thành vệ quân dưới trướng khống chế cả Trường Diệp Thành.
Trong phủ thành chủ, từng vũ nữ tướng mạo mỹ lệ, ăn mặc rất ngắn ngủn nhảy mùa náo nhiệt. Lưu Thượng và vài tên đại tướng tâm phúc trong lòng ôm ấp tiểu mỹ nhân, vừa uống rượu, vừa thưởng thức những vũ nữ kia ca múa.
Rượu quá ba tuần, một gã đại tướng sắc mặt mang theo một tia đỏ ửng, chợt mở miệng nói:
- Đại vương, chúng ta tuyên bố độc lập, thực sự không có vấn đề gì chứ? Nhạc Trọng có thể nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành chỉ sợ cũng có chút bản lĩnh. Lấy lực lượng của chúng ta cùng bọn họ đối nghịch, không khác gì lấy trứng chọi đá a.
Thiên Đô Hoàng Thành không chỉ là trung tâm chính trị văn hóa kinh tế của cả Vân Châu, đồng thời còn là căn cứ chế tạo công nghiệp nặng lớn nhất Vân Châu. Rất nhiều binh khí chiến tranh cường đại tựa như đạn đạo năng lượng laser, chiến xa laser, lăng kính pháo, linh kiện then chốt đều là do Thiên Đô Hoàng Thành sản xuất.
Nhạc Trọng nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành, chỉ cần hắn kinh doanh thoả đáng, sẽ có binh khí chiến tranh tiên tiến cuồn cuộn không ngừng xuất hiện ở trên chiến trường. Đám tướng lĩnh này mặc dù có một bộ phận là thùng cơm, thế nhưng đại bộ phận đều minh bạch những binh khí chiến tranh tiên tiến kia ở trên chiến trường lực phá hoại kinh khủng cỡ nào. Nhạc Trọng nắm giữ tiềm lực chiến tranh cường đại như vậy chỉ cần phái một gã đại tướng, một đường nghiền áp qua, bọn họ liền chỉ có một con đường bại vong.
Lưu Thượng đưa tay ở trên bầu ngực tuyết trắng của nữ tử trong lòng niết một cái, càn rỡ cười nói:
- Ta không biết Nhạc Trọng làm thế nào nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành. Thế nhưng tứ đại gia tộc trong Thiên Đô Hoàng Thành, nhà nào cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu. Hắn nếu muốn chân chính nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành, không có thời gian một hai năm tuyệt đối không làm được. Trong khoảng thời gian này, chúng ta có thể hảo hảo nhìn xem, phía bên nào lớn, chúng ta sẽ đầu nhập vào bên đó. Cho dù Nhạc Trọng chân chính nắm giữ Thiên Đô Hoàng Thành, đạt được ưu thế tuyệt đối, đến lúc đó chúng ta trực tiếp đầu nhập vào hắn không phải được sao? Chỉ cần Trường Diệp Thành này nằm trong tay chúng ta, chúng ta đã nắm giữ lợi thế có thể cùng bất kỳ kẻ nào đàm phán.
Từng gã đại tướng dưới trướng Lưu Thượng bất chợt đều tán dương:
- Đại vương cao minh!
Lưu Thượng tùy ý cuồng tiếu nói:
- Ha ha ha! Uống rượu! Mọi người uống rượu!
Đúng lúc này, từ trong phòng khách vô thanh vô tức bay vào năm con ruồi, trong con mắt kép của chúng gắt gao nhìn chằm chằm đám người Lưu Thượng đang tùy ý hưởng lạc. Vô số dòng dữ liệu ở trong con mắt của chúng bắt đầu khởi động.
Ở trên một tòa nhà lớn cách phủ thành chủ sáu kilomet, hai mươi người máy chiến đấu cầm trong tay khẩu pháo ngắm bắn thật lớn nhắm vào trong phủ thành chủ.
Loại người máy hình người cao chỉ có ba thước này giá trị chế tạo khá rẻ, xa xa không có quý giá bằng người thu hoạch. Khởi động cũng chỉ cần tinh hạch biến dị thú bình thường hoặc giả tinh hạch của nhị giai biến dị thú là có thể sử dụng. Bởi vậy ở trong quân đội Vân Châu được ứng dụng rộng khắp. Trong Thiên Đô Hoàng Thành loại người máy chiến đấu hình người bình thường này số lượng cao tới hai mươi vạn.
Trong chiến đấu của Thiên Đô Hoàng Thành, đám người máy chiến này sở dĩ không có đầu nhập chiến đấu, là bởi vì ở trước mặt Bạch Y, bọn chúng một khi xuất hiện trên chiến trường sẽ phản chiến bị Bạch Y khống chế.
Ở ngoài Trường Diệp Thành năm kilomet, trong một chiếc xe chỉ huy, Trần Độ chắp hai tay sau lưng, nhìn hình ảnh hiện trên màn hình lạnh lùng ra lệnh nói:
- Công kích.
Trong sát na đó, hai mươi người máy chiến đấu kia kích hoạt pháo ngắm bắn, quang mang chớp động, từng đạo pháo quang điện từ thô to vượt qua cự ly, trực tiếp xuyên qua tường phủ thành chủ, đánh lên trên đầu đám thành chủ Lưu Thượng cùng với hơn mười tên đại tướng ở bên trong.
Lưu Thượng cùng với hơn mười tên đại tướng đang uống rượu nghe ca vũ. Đầu của đại tướng quân trong nháy mắt biến mất, máu tươi từ máu tươi từ trên đầu của bọn họ bắn tung ra. Trong tiếng la hét kinh hãi chói tai của đám vũ nữ kia, thi thể của bọn họ bất chợt vô lực ngã trên mặt đất.
Lưu Độ trầm mặc một hồi, chợt lãnh khốc hạ đạt mệnh lệnh nói:
- Tấn công!
Năm trăm chiến sĩ mặc tam giai cường hóa trang giáp ở dưới bốn tên người thu hoạch dẫn dắt, hướng về phía Trường Diệp Thành phát động tấn công.
Thủ lĩnh trong Trường Diệp Thành đều chết dưới đám người máy kia ám sát, cả Trường Diệp Thành quần long vô thủ, đồng thời bọn họ cũng khuyết thiếu vũ khí hạng nặng.
Lưu Độ thống suất năm trăm gã chiến sĩ đột nhập Trường Diệp Thành, sau đó bất tựa tựa như một thanh đao nhọn đâm vào trong Trường Diệp Thành, đem đám ô hợp trong Trường Diệp Thành giết đến tan tác.
Đồng thời dưới sự khống chế của Bạch Y, hai trăm gã chiến sĩ người máy hình người hóa thân trở thành một Súng Bắn Tỉa kinh khủng nhất, chỉ cần những chiến sĩ Trường Diệp Thành kia bị phát hiện, từng đạo pháo quang điện từ đột nhiên nổ ra, đem đầu của đám chiến sĩ nổ tan tành.
Thần Ma Hệ Thống
Đánh giá:
Truyện Thần Ma Hệ Thống
Story
Chương 1254: Hàng phục chư tướng! (2)
8.7/10 từ 55 lượt.