Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của Hắn
C1: 1 - Đêm Halloween Và Tên Hề.
Giữa không khí náo nhiệt của Halloween, tôi vui vẻ nhảy chân sáo bước ra đường, đi tới nhà của Mary - cô bạn thân của tôi. Hôm nay, là ngày thứ hai tôi chuyển về đây. Thật may mắn vì vẫn còn người quen ở đây. Tôi có chút hưng phấn so với bình thường vì hôm nay được đi chơi.
25
Đường sá xung quanh tấp nập người mặc những bộ trang phục rùng rợn và đẹp đẽ đúng chất ma quái. Phù thủy, quái vật, ma quỷ xuất hiện rất nhiều trên con phố.
3
Những căn nhà xung quanh cũng được trang trí đầy u ám và man rợ, có ngôi nhà còn có ánh đèn chớp tắt chớp tắt rồi đổi màu tím, đỏ, xanh, hồng. Và đặc biệt trên con đường tôi đi, nơi nào cũng đầy các quả bí ngô phát sáng, dây đèn hình ma trơi, quả cầu ma được treo khắp đoạn đường làm sáng rực và xinh đẹp cả một vùng trời.
Tôi vừa đi vừa mải mê ngắm nghía xung quanh. Bất chợt, cái mặt tôi ụp vô lồng ngực của người nào đó. Tôi còn đang ngớ người thì người ấy với chất giọng trầm ấm, nhẹ nhàng đã nhanh lẹ hỏi tôi:
-"Không sao chứ?"
Tôi ngước mắt nhìn lên, đối diện tôi giờ là một cậu con trai rất đẹp trai. Tóc xoăn đen, mắt xanh dương sáng lấp lánh. Dưới mí mắt cậu ta còn có hình vẽ giọt lệ đen. Cậu ta bận một bộ phục trang của những chú hề trong rạp xiếc. Nhưng có điều nó là màu đen trắng chứ không sặc sỡ với những màu của cầu vồng mà ta thường thấy ở những chú hề kia. Ngay mép áo có rướm vài vệt máu khô. Cách hóa trang của cậu ta vừa kinh dị vừa đẹp đẽ.
31
-"Hả? Ừ, tôi không sao. X-xin lỗi..."
-"Không sao thì tốt..."
Tuy vừa mới gặp nhưng cậu ta trông có vẻ khá là quan tâm tôi, từ ánh mắt đến cử chỉ. Cậu ta vì không muốn tôi té nên để tôi dựa cả vào người, không màng tôi chiếm lấy tiện nghi.
-"Ừm."
Tôi lánh đi, tính nhường đường cho cậu ta bước qua thì bị chặn lại.
-"Y/n..."
31
Tay cậu ta đặt trên vai tôi, nắm lại không cho tôi đi qua.
-"Sao cậu biết tên tôi? Chúng ta đã từng gặp sao?"
-"Y/n... Quên tôi?"
10
Cậu ta nói với giọng ủy khuất, ánh mắt đượm buồn nhìn chằm chằm tôi. Thường những ai tôi đã xem là đẹp, dù chỉ vô tình lướt qua trên phố thì cũng đọng lại trong tâm trí tôi rất lâu. Tầm mấy năm mới quên được, nhưng sao cậu đẹp trai này... Cậu ấy nhắc đến nhưng tôi lại không biết gì cả?
"Xin lỗi... Nhưng cậu có thể gợi ý chút được không..? Có thể tôi sẽ nhớ ra được...
"Chú cừu nhỏ"
Mật ngữ? Có cảm giác tôi đã từng nghe qua nhưng không thể nào nhớ nổi ý nghĩa của nó. Rốt cuộc mối quan hệ giữa tôi và cậu con trai kì lạ này là gì?
Tôi còn ngập ngừng chưa kịp trả lời thì đã bị cậu ấy cắt ngang.
" Không nhớ ra cũng không sao..."
[Thật đáng buồn, y/n đã quên tôi...]
Thật ngại làm sao.
"Ừm... Thế cậu tên gì?"
"D-E-R-M-O-T, nhớ nhé là Dermot..."
.
.
.
.
.
.
.
.
.
[Hộp ký ức]
12
[Cô đơn quá... Thế giới này thật u ám khi thiếu cậu, y/n...]
[Khó thở... Thật khó thở...]
[Cậu đâu rồi? Y/n? Y/n..? Y/N?!
Ah.. Phải rồi, cậu đã cùng gia đình chuyển đi... Sớm thôi, cậu sẽ lại về bên tôi mà nhỉ...? Chúng ta đã hứa rồi mà.. Đúng rồi, đã hứa rồi... Chỉ cần tôi chờ đợi thôi phải không..?]
[Tôi nhớ cậu, y/n... Nhớ đến phát điên đi được...]
20
[Y/n... Y/n... Y/n... Y/n...]
Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của Hắn