Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 705: Tương kế tựu kế (2)
Nhưng trong nội tâm Hỏa Sí lại nhảy dựng, thật không ngờ Diệp Cương đáp ứng gọn gàng linh hoạt như thế, không phải Diệp Tích Quân kia đã dung hợp được Thiên Hỏa chứ?
Nhưng mà sau khi suy nghĩ một chút, Hỏa Sí liền lắc đầu, cảm giác đó căn bản không có khả năng, hơn một vạn năm qua cho tới bây giờ không ai có thể dung hợp thành công, cuối cùng không hề ngoài ý muốn tất cả đều bị Thiên Hỏa không trọn vẹn cắn trả bỏ mình, Diệp Tích Quân kia coi như là có Tứ đại Thái Thượng trưởng lão liên thủ trấn áp, chỉ sợ cũng sống không được bao lâu.
Nghĩ tới đây, Hỏa Sí cũng lười tiếp tục lưu lại, nhìn Diệp Cương tùy ý chắp tay nói:
- Chưởng giáo anh minh!
Dứt lời trực tiếp mang theo đám người Hỏa Nguyên đi ra.
Diệp Cương thì sắc mặt khó coi nhìn thoáng qua bọn người Hỏa Sí đi xa, không nói một lời xoáy lên Khương Tư Nam cùng mấy người Khương Vũ Điệp, trực tiếp biến mất ở trong hư không.
Chờ những người này đi hết, mọi người lập tức nổ tung.
Tin tức mười ngày sau Đan Khí thi đấu tuyển bạt thiếu chưởng giáo, như mọc cánh lập tức truyền khắp toàn bộ Đan Khí Tông.
Tất cả mọi người cho rằng lúc này đây là chưởng giáo Chân Nhân triệt để thỏa hiệp, chẳng những Đan Lệnh không có công dụng gì, lại bị người Hỏa gia trực tiếp lách qua chưởng giáo Chân Nhân, tổ chức Đan Khí Tông Trưởng Lão Hội.
Đan Khí Tông Trưởng Lão Hội chính là hội nghị do tất cả Thái Thượng trưởng lão tạo thành, quyền lực lớn kinh người, nếu chưởng giáo Chí Tôn phạm vào sai lầm, cũng có thể bị Trưởng Lão Hội vạch tội, mà quyết nghị Trưởng Lão Hội thông qua, coi như là chưởng giáo cũng không có quyền lực sửa đổi.
Những năm này Hỏa gia khống chế Trưởng Lão Hội, mới có thể ở trong Đan Khí Tông một tay che trời.
Người biết rõ nội tình, đều cho rằng chưởng giáo Chân Nhân là triệt để không được, những ngày này vô số trưởng lão ngoại môn, nội môn bắt đầu đến xum xoe Hỏa gia.
Mà giờ khắc này, chưởng giáo Chân Nhân không có động tĩnh chút nào, cửa điện Tê Hà Đại Điện đóng chặt, đám người Khương Tư Nam xuất hiện ở trong không gian kỳ dị kia.
- Ca ca, ngươi thật lợi hại, thậm chí ngay cả Hỏa Nguyên cũng không phải đối thủ của ngươi!
Khương Vũ Điệp ở trước mặt Khương Tư Nam, lại khôi phục bộ dạng đáng yêu, ôm cánh tay của Khương Tư Nam, vẻ mặt sợ hãi thán phục nói.
- Phải phải, Tư Nam ca ca thật là quái thai, ba năm trước ở Càn Nguyên vực, mới chỉ là Tiên Thiên cảnh, trong thời gian ngắn như vậy chẳng những bước qua ba đại cảnh giới, lại có thể dùng tu vi Anh Thiên Cảnh, chiến bại đại năng Thông Thiên Cảnh, thực là thiên tư yêu nghiệt! Ta xem so với Tư Nam ca ca, thiên tài toàn bộ Chân Cương giới đều không coi là cái gì!
Tử Huyên cũng thật cao hứng, nàng đã sớm từ chỗ mẫu thân biết đến tin tức Khương gia, cũng đã sớm coi Khương Tư Nam như là ca ca của mình.
Mà Phương Tình Tuyết ở một bên, một bộ quần trắng bồng bềnh, như Nguyệt Cung Tiên Tử, thanh nhã dịu dàng, hơi mỉm cười nhìn mọi người không nói lời nào, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam, tràn đầy ôn nhu như nước.
Đây là một không gian Xích Hà tràn ngập, Diệp Tích Quân không biết từ nơi nào lấy ra một ngọc bàn, mấy ghế đá, trên bàn sắp xếp đầy món ngon, chung quanh ngồi tất cả đều là người quen của Khương Tư Nam.
Mọi người vây quanh ngọc bàn mà ngồi, có Diệp Tích Quân, Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết, Tử Huyên, Đào Nhã, Thủy Linh Nhi tăng thêm Khương Tư Nam, tổng cộng bảy người.
Giờ phút này Thủy Linh Nhi có chút tức giận nhìn Khương Tư Nam nói:
- Khương đại ca, ngươi cũng quá không hiền hậu, trách không được ta nói Giang Nam thúc thúc kia như thế nào quen thuộc như vậy, nguyên lai dĩ nhiên là ngươi dịch dung, vì cái gì ngươi không nói cho chúng ta biết?
Đào Nhã lại mỉm cười, an ủi Thủy Linh Nhi:
- Ngươi không nên trách Khương sư huynh, người Hỏa gia trong khoảng thời gian này một mực nghiêm mật giam khống Khương sư huynh hạ lạc, nếu Khương sư huynh sớm nói cho chúng ta biết, bị người Hỏa gia biết được, hắn căn bản là không cách nào tiến vào Đan Khí Tông, còn có thể thân hãm hiểm cảnh!
Thủy Linh Nhi tự nhiên cũng minh bạch đạo lý này, chỉ là đối với Khương Tư Nam không tín nhiệm các nàng, có chút ít ý kiến mà thôi.
Giờ phút này nghe Đào Nhã nói, lập tức ngây thơ cười nói:
- Cái kia sợ gì? Khương đại ca lợi hại như thế, người Hỏa gia căn bản không phải đối thủ của hắn, ta xem chỉ cần không phải Vương giả, đều đánh không lại Khương đại ca, Hỏa gia tổng không có khả năng xuất động Vương giả đến đối phó hắn a?
- Vậy cũng không nhất định!
Khương Vũ Điệp có chút tức giận bất bình nói:
- Hôm nay ngươi không có chứng kiến sao? Lão gia hỏa Hỏa Sí kia không chú ý thân phận chút nào, ra tay với ca ca ta, nếu không phải sư tôn kịp thời đuổi tới, ca ca ta liền nguy hiểm!
Diệp Tích Quân nghe các nàng nghị luận nhao nhao, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, cảm giác được có chút hoảng hốt, nàng vụng trộm nhìn khuôn mặt thanh tú của Khương Tư Nam, so với hơn hai năm trước trở nên thành thục hơn rất nhiều, nhiều hơn một loại tự tin, ngắn ngủn hai năm, trưởng thành đến tình trạng như thế, coi như là Khương Tư Nam kỳ tài ngút trời, khẳng định cũng ăn thật nhiều đau khổ.
Diệp Tích Quân bỗng nhiên cảm giác được có chút đau lòng, thiếu niên thanh tú này nàng cực kỳ hiểu rõ, ở Càn Nguyên vực liền một mình khởi động Khương gia, hôm nay dốc sức liều mạng tu luyện như vậy, cũng là vì muốn tìm được cha mẹ sinh tử không biết, phần chấp nhất này, chèo chống lấy hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, đi thẳng tới tình trạng bây giờ.
Ngắn ngủn hai năm, Diệp Tích Quân phát hiện Khương Tư Nam chạy tới độ cao tương đương nàng, thậm chí còn đi ở trước mặt của nàng.
- Tư Nam, lúc này đây, đa tạ ngươi rồi! Ta mời ngươi một ly!
Diệp Tích Quân giơ chén rượu lên, rượu trong đó như quỳnh tương cam lộ, màu sắc thuần hậu, hương thơm xông vào mũi, cùng Khương Tư Nam nhẹ nhàng đụng một cái.
Khương Tư Nam nâng chén cười uống một hơi cạn sạch, sau đó mới rất nghiêm túc nói:
- Tích Quân tỷ tỷ không nên khách khí, mấy năm này đa tạ ngươi chiếu cố Vũ Điệp, Tình Tuyết cùng Tử Huyên! Bất quá, ta xem hiện tại Đan Khí Tông cực kỳ không ổn định, Hỏa gia ngang ngược càn rỡ như thế, một mực không để Diệp Chân Nhân vào mắt, làm sao sẽ xuất hiện tình huống như vậy?
Khương Tư Nam tiếng nói xoay chuyển, mang theo một tia nghi hoặc.
Theo lý thuyết một tông môn đỉnh cấp, coi như là bên trong có chút tranh đấu, nhưng cũng không thể như Đan Khí Tông, cơ hồ đã đến tình trạng muốn phân liệt, Hỏa gia đây là hiển nhiên muốn soán quyền
Tạo Hóa Tiên Đế
Nhưng mà sau khi suy nghĩ một chút, Hỏa Sí liền lắc đầu, cảm giác đó căn bản không có khả năng, hơn một vạn năm qua cho tới bây giờ không ai có thể dung hợp thành công, cuối cùng không hề ngoài ý muốn tất cả đều bị Thiên Hỏa không trọn vẹn cắn trả bỏ mình, Diệp Tích Quân kia coi như là có Tứ đại Thái Thượng trưởng lão liên thủ trấn áp, chỉ sợ cũng sống không được bao lâu.
Nghĩ tới đây, Hỏa Sí cũng lười tiếp tục lưu lại, nhìn Diệp Cương tùy ý chắp tay nói:
- Chưởng giáo anh minh!
Dứt lời trực tiếp mang theo đám người Hỏa Nguyên đi ra.
Diệp Cương thì sắc mặt khó coi nhìn thoáng qua bọn người Hỏa Sí đi xa, không nói một lời xoáy lên Khương Tư Nam cùng mấy người Khương Vũ Điệp, trực tiếp biến mất ở trong hư không.
Chờ những người này đi hết, mọi người lập tức nổ tung.
Tin tức mười ngày sau Đan Khí thi đấu tuyển bạt thiếu chưởng giáo, như mọc cánh lập tức truyền khắp toàn bộ Đan Khí Tông.
Tất cả mọi người cho rằng lúc này đây là chưởng giáo Chân Nhân triệt để thỏa hiệp, chẳng những Đan Lệnh không có công dụng gì, lại bị người Hỏa gia trực tiếp lách qua chưởng giáo Chân Nhân, tổ chức Đan Khí Tông Trưởng Lão Hội.
Đan Khí Tông Trưởng Lão Hội chính là hội nghị do tất cả Thái Thượng trưởng lão tạo thành, quyền lực lớn kinh người, nếu chưởng giáo Chí Tôn phạm vào sai lầm, cũng có thể bị Trưởng Lão Hội vạch tội, mà quyết nghị Trưởng Lão Hội thông qua, coi như là chưởng giáo cũng không có quyền lực sửa đổi.
Những năm này Hỏa gia khống chế Trưởng Lão Hội, mới có thể ở trong Đan Khí Tông một tay che trời.
Người biết rõ nội tình, đều cho rằng chưởng giáo Chân Nhân là triệt để không được, những ngày này vô số trưởng lão ngoại môn, nội môn bắt đầu đến xum xoe Hỏa gia.
Mà giờ khắc này, chưởng giáo Chân Nhân không có động tĩnh chút nào, cửa điện Tê Hà Đại Điện đóng chặt, đám người Khương Tư Nam xuất hiện ở trong không gian kỳ dị kia.
- Ca ca, ngươi thật lợi hại, thậm chí ngay cả Hỏa Nguyên cũng không phải đối thủ của ngươi!
Khương Vũ Điệp ở trước mặt Khương Tư Nam, lại khôi phục bộ dạng đáng yêu, ôm cánh tay của Khương Tư Nam, vẻ mặt sợ hãi thán phục nói.
- Phải phải, Tư Nam ca ca thật là quái thai, ba năm trước ở Càn Nguyên vực, mới chỉ là Tiên Thiên cảnh, trong thời gian ngắn như vậy chẳng những bước qua ba đại cảnh giới, lại có thể dùng tu vi Anh Thiên Cảnh, chiến bại đại năng Thông Thiên Cảnh, thực là thiên tư yêu nghiệt! Ta xem so với Tư Nam ca ca, thiên tài toàn bộ Chân Cương giới đều không coi là cái gì!
Tử Huyên cũng thật cao hứng, nàng đã sớm từ chỗ mẫu thân biết đến tin tức Khương gia, cũng đã sớm coi Khương Tư Nam như là ca ca của mình.
Mà Phương Tình Tuyết ở một bên, một bộ quần trắng bồng bềnh, như Nguyệt Cung Tiên Tử, thanh nhã dịu dàng, hơi mỉm cười nhìn mọi người không nói lời nào, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam, tràn đầy ôn nhu như nước.
Đây là một không gian Xích Hà tràn ngập, Diệp Tích Quân không biết từ nơi nào lấy ra một ngọc bàn, mấy ghế đá, trên bàn sắp xếp đầy món ngon, chung quanh ngồi tất cả đều là người quen của Khương Tư Nam.
Mọi người vây quanh ngọc bàn mà ngồi, có Diệp Tích Quân, Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết, Tử Huyên, Đào Nhã, Thủy Linh Nhi tăng thêm Khương Tư Nam, tổng cộng bảy người.
Giờ phút này Thủy Linh Nhi có chút tức giận nhìn Khương Tư Nam nói:
- Khương đại ca, ngươi cũng quá không hiền hậu, trách không được ta nói Giang Nam thúc thúc kia như thế nào quen thuộc như vậy, nguyên lai dĩ nhiên là ngươi dịch dung, vì cái gì ngươi không nói cho chúng ta biết?
Đào Nhã lại mỉm cười, an ủi Thủy Linh Nhi:
- Ngươi không nên trách Khương sư huynh, người Hỏa gia trong khoảng thời gian này một mực nghiêm mật giam khống Khương sư huynh hạ lạc, nếu Khương sư huynh sớm nói cho chúng ta biết, bị người Hỏa gia biết được, hắn căn bản là không cách nào tiến vào Đan Khí Tông, còn có thể thân hãm hiểm cảnh!
Thủy Linh Nhi tự nhiên cũng minh bạch đạo lý này, chỉ là đối với Khương Tư Nam không tín nhiệm các nàng, có chút ít ý kiến mà thôi.
Giờ phút này nghe Đào Nhã nói, lập tức ngây thơ cười nói:
- Cái kia sợ gì? Khương đại ca lợi hại như thế, người Hỏa gia căn bản không phải đối thủ của hắn, ta xem chỉ cần không phải Vương giả, đều đánh không lại Khương đại ca, Hỏa gia tổng không có khả năng xuất động Vương giả đến đối phó hắn a?
- Vậy cũng không nhất định!
Khương Vũ Điệp có chút tức giận bất bình nói:
- Hôm nay ngươi không có chứng kiến sao? Lão gia hỏa Hỏa Sí kia không chú ý thân phận chút nào, ra tay với ca ca ta, nếu không phải sư tôn kịp thời đuổi tới, ca ca ta liền nguy hiểm!
Diệp Tích Quân nghe các nàng nghị luận nhao nhao, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, cảm giác được có chút hoảng hốt, nàng vụng trộm nhìn khuôn mặt thanh tú của Khương Tư Nam, so với hơn hai năm trước trở nên thành thục hơn rất nhiều, nhiều hơn một loại tự tin, ngắn ngủn hai năm, trưởng thành đến tình trạng như thế, coi như là Khương Tư Nam kỳ tài ngút trời, khẳng định cũng ăn thật nhiều đau khổ.
Diệp Tích Quân bỗng nhiên cảm giác được có chút đau lòng, thiếu niên thanh tú này nàng cực kỳ hiểu rõ, ở Càn Nguyên vực liền một mình khởi động Khương gia, hôm nay dốc sức liều mạng tu luyện như vậy, cũng là vì muốn tìm được cha mẹ sinh tử không biết, phần chấp nhất này, chèo chống lấy hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ, đi thẳng tới tình trạng bây giờ.
Ngắn ngủn hai năm, Diệp Tích Quân phát hiện Khương Tư Nam chạy tới độ cao tương đương nàng, thậm chí còn đi ở trước mặt của nàng.
- Tư Nam, lúc này đây, đa tạ ngươi rồi! Ta mời ngươi một ly!
Diệp Tích Quân giơ chén rượu lên, rượu trong đó như quỳnh tương cam lộ, màu sắc thuần hậu, hương thơm xông vào mũi, cùng Khương Tư Nam nhẹ nhàng đụng một cái.
Khương Tư Nam nâng chén cười uống một hơi cạn sạch, sau đó mới rất nghiêm túc nói:
- Tích Quân tỷ tỷ không nên khách khí, mấy năm này đa tạ ngươi chiếu cố Vũ Điệp, Tình Tuyết cùng Tử Huyên! Bất quá, ta xem hiện tại Đan Khí Tông cực kỳ không ổn định, Hỏa gia ngang ngược càn rỡ như thế, một mực không để Diệp Chân Nhân vào mắt, làm sao sẽ xuất hiện tình huống như vậy?
Khương Tư Nam tiếng nói xoay chuyển, mang theo một tia nghi hoặc.
Theo lý thuyết một tông môn đỉnh cấp, coi như là bên trong có chút tranh đấu, nhưng cũng không thể như Đan Khí Tông, cơ hồ đã đến tình trạng muốn phân liệt, Hỏa gia đây là hiển nhiên muốn soán quyền
Tạo Hóa Tiên Đế
Đánh giá:
Truyện Tạo Hóa Tiên Đế
Story
Chương 705: Tương kế tựu kế (2)
10.0/10 từ 11 lượt.