Tẫn Xuân
C7: Phiên ngoại 2
Mối làm ăn ngày hôm nay rất thuận lợi.
Chung Ly nâng ly uống cạn giọt rượu cuối cùng, rồi lại giơ cái ly về phía những người hợp tác. Vì tổng giám đốc ở đối diện dây dưa suốt cả buổi tối cuối cùng cũng đã nhận thấy được thành ý, chụp cái bút máy từ chỗ cổ áo của cô thư ký bên cạnh, sảng khoái mà ký tên.
“Ha ha ha ha, hậu sinh khả uý, ông chủ Chung đúng là tuổi trẻ hứa hẹn.”
Vì tổng giám đốc kia đã uống say, còn đang ôm lấy cô thư ký. Cô thư ký này tuy rằng dán sát vào ông ta, nhưng ánh mắt luôn đặt trên người ông chủ Chung ở đối diện.
Nhưng Chung Ly không chú ý, sau khi vị tổng giám đốc kia ký tên xong, hắn có chút suy nghĩ thất thần.
Mấy năm nay liên tục đi xã giao, tửu lượng của hắn tuy đã gia tăng không ít, nhưng dạ dày lại xảy ra một chút vấn đề nhỏ. Hắn nhớ tới bộ dạng A Thư dặn dò hắn uống ít một chút tối hôm trước khi đi, trong lòng càng muốn cô.
Kể từ sau khi rời khỏi thị trấn kia về phương Nam đến nay đã sáu năm, Chung Ly được sự dẫn dắt của A Thư bắt đầu sinh cây bám rễ ở đặc khu kinh tế phía Nam này. Lá gan Chung Ly khá lớn, trong lòng có một ngọn lửa uất hận không chịu thua, hơn nữa có sự xã giao và ánh mắt độc đáo của A Thư, mấy năm nay hai người bọn họ cũng đã có chút tên tuổi.
Chỉ là bản thân A Thư có chút lười biếng, sau khi chuyện kinh doanh đã tốt hơn thì chỉ tập trung chăm sóc hoa cỏ, việc xã giao cũng giảm đi rất nhiều. Hôm nay hợp đồng này cô cũng có phần, nhưng sắp đến giờ xuất phát A Thư lại đổi ý không muốn đi.
“Em ngoan ngoãn chờ anh, anh ngoan ngoãn uống ít một chút, được không?”
Chung Ly chỉ có thể nghe theo, trước khi đi còn ấn người xuống hôn một lúc lâu.
Lúc này trong đầu chỉ toàn là khuôn mặt bị hôn đến đỏ hồng của người phụ nữ kia, chóp mũi giống như vẫn còn vương vấn mùi hương hoa cô trồng.
Hắn có chút tê dại, nghĩ thầm nếu bây giờ có thể gặp được chị gái của mình, thì tốt nhất là chôn mặt vào vùng bụng non mềm của đối phương, rồi không nhúc nhích gì, hưởng thụ sự vuốt ve của cô.
“Ông chủ Chung hình như cũng đã uống nhiều rồi, có cần tôi đặt một phòng giúp anh không?”
Lúc nói những lời này cô thư ký kia còn mang theo một nụ cười vượt ra khỏi phạm vi chức vụ, vị tổng giám đốc bên cạnh cũng không ngăn cản, ngược lại còn ở một bên phụ họa khuyên nhủ Chung Ly.
“Tôi thấy ông chủ Chung cũng đã mệt mỏi rồi, cứ lên lầu mà nghỉ ngơi, lát nữa tôi cho người đến báo một tiếng với vợ anh là được.”
Chuyện Chung Ly đã kết hôn cũng không phải là bí mật, hôm đó bọn họ cũng không mời đông người. Vào năm thứ ba khi đến phương Nam này thì đã đi đăng ký, vốn dĩ Chung Ly muốn tổ chức linh đình, chỉ là A Thư không thích.
Chị gái của hắn chạy theo hot trend kéo hắn đi du lịch kết hôn ở Châu Âu gần một tháng, sau đó lại trải qua những tháng ngày an nhàn thì xem như mọi chuyện đã xong.
Tuy rằng những người cùng hắn nói chuyện làm ăn đều biết Chung Ly có một người vợ vừa xinh đẹp vừa sắc sảo, nhưng trên bàn tiệc vẫn có không ít người dùng mắt ra hiệu muốn sử dụng các phương thức ngoài rượu để mua chuộc lợi ích, nhằm lôi kéo hợp đồng.
Đàn ông mà, tiền sắc quyền, là liên quan tới sinh mệnh.
Chung Ly làm một trong số ít những người có phong cách khác biệt khi bàn chuyện kinh doanh, nói đến ích lợi, đối với hắn có thể thành công được thì tốt không thì thôi...Dần dà, số người thích gây chuyện cũng ít đi rất nhiều.
Chỉ là vị tổng giám đốc hôm nay là lần đầu tiên hợp tác với hắn, nghe nói Tiểu Chung đã có vợ cũng khịt mũi xem thường.
Trẻ tuổi như vậy, nói tự mình tạo dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng thì ai mà tin? Huống chi vợ hắn chỉ lớn hơn hắn sáu tuổi, thì có thể làm được gì, còn không phải là dựa vào nhà vợ mới đi lên được hay sao...
Chung Ly xua xua tay, nhìn thoáng qua đồng hồ, vào giờ này có lẽ chị ấy đã mệt mỏi.
“Trong nhà có người chờ cửa, phải về sớm một chút thôi. Tổng giám đốc Lý đi đường cũng chú ý an toàn đấy.”
Cô thư ký kia thấy hắn có ý định đứng dậy, lập tức rời khỏi lồng ngực tổng giám đốc Lý, vội vàng bước tới bên cạnh Chung Ly.
Nói xong, cô ta còn muốn khoác lấy tay Chung Ly.
“Dùng xong rồi à?”
Phong vị Giang Nam giống như một làn gió, thổi tan mua rượu trong phòng.
A Thư dẫm lên giày cao gót đi đến bên cạnh cô thư ký, nhẹ nhàng nghiêng người đẩy cô gái không biết điều này sang một bên.
Cô vươn ngón tay sờ sờ gò má đỏ hồng của Chung Ly, sau đó còn không chờ hắn nói gì đã quay sang nói với tổng giám đốc Lý.
“Tổng giám đốc Lý chồng tôi mấy năm nay bị đau dạ dày, còn xin ông nhẹ tay cho anh ấy về nghỉ ngơi sớm một chút. Hôm khác chúng tôi lại uống cùng ông.”
A Thư tươi cười khéo léo bề ngoài, nhưng bên trong giấu một cái móc câu trách cứ tổng giám đốc Lý.
Tâm tư vốn muốn mượn rượu trêu đùa cũng không còn nữa, chỉ ở trong lòng đáng tiếc, một người đẹp giỏi giang như vậy đã là vợ người ta. Nếu ông ta có được người này… Có lẽ là cũng không dễ lừa gạt.
Trong vô thức, ông ta lập tức cảm thấy bản thân mình không thể tiêu thụ nổi.
“Sao lại nói như vậy?! Ông chủ Chung đã chứng tỏ đủ thành tâm thành ý, vụ làm ăn này thực hiện với các vị, là tôi được lợi mới đúng.”
A Thư mỉm cười đáp lại mấy câu, sau đó bảo trợ lý đi theo phía sau mình thu dọn đồ đạc, còn mình thì đỡ lấy Chung Ly đi ra khỏi phòng.
Giai đoạn rời khỏi cửa Chung Ly đều rất ổn, nhưng lúc lên xe thì bắt đầu không yên.
Xe đã chạy hơn mười phút, dọc theo đường đi Chung Ly đều cựa quậy liên tục.
Hắn ỷ vào việc bây giờ mình đang say rượu, cả người ăn vạ trên cổ chị gái, cái đầu còn vươn dài ra hôn lên làn da non mịn của A Thư.
“Làm gì vậy? Bây giờ chơi xấu ư? Trước khi đi đã nói cái gì?”
A Thư giơ tay giật giật mấy sợi tóc ngắn của hắn, tức giận trách mắng, thực ra trong lòng đang âm thầm cười trộm.
Đối phương không nói lời nào, chỉ nhẹ nhàng dùng môi chạm vào mái tóc thơm mềm gần trong gang tấc. A Thư biết hắn đang làm nũng, đây cũng là tín hiệu giữa bọn họ.
... muốn làm tình.
Hơi thở của cô dần trở nên nặng nhọc, hắn đầu óc vẫn tỉnh táo lặng lẽ vói một bàn tay vào giữa hai chân người bên cạnh.
Đêm đã khuya, thời gian này trên đường cũng không có quá nhiều xe cộ. Đèn đường nhanh chóng chớp nhoáng ngoài cửa sổ, lúc sáng lúc tối xẹt qua khuôn mặt bị dục vọng xâm chiếm của hai người trong xe.
“Hôn anh đi.”
Chung Ly tới gần bên tai A Thư, cố ý thấp giọng nói.
Chị gái ngẩng đầu nhìn thoáng qua tài xế còn đang tập trung điều khiển xe, trong lòng hơi rung động, nhất thời hứng thú dâng trào.
Móng tay sơn đỏ lặng lẽ móc lấy ngón tay hắn, A Thư quay đầu hôn lên khoé miệng Chung Ly.
“Tiểu Trương cậu dừng xe đi, tôi có thứ để quên ở khách sạn phải quay về lấy, tôi sẽ tự lái xe, cậu đón xe mà về nhà, tiền xe tôi sẽ trả.”
Người trợ lý đang lái xe chỉ có thể ngừng lại ở ven đường, người ngồi ở băng ghế sau không hề nhúc nhích. Tiểu Trương cũng không dám nhìn, chỉ có thể cúi đầu đi về phía trước, muốn tìm được xe nhanh hơn.
Cho dù anh ta vẫn luôn ép buộc bản thân mình phải tập trung đi đường, nhưng trong đầu trước sau vẫn cứ luôn có một âm thanh gặp đi lặp lại trần thuật một sự thật.
Anh ta đã thấy.
Đôi môi đỏ tươi của bà chủ khắc lên trên má ông chủ, bàn tay dưới thân cô bị cô nắm lấy kéo vào chỗ sâu hơn.
Tiểu Trương cảm thấy bụng dưới có hơi căng chặt, khoảnh khắc ngồi trong xe taxi kia, anh ta không khỏi quay đầu lại, dường như còn có thể nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen kia đang lắc lư mấy cái.
Anh ta chỉ dám liếc mắt một cái rồi lập tức thu lại, dựa vào sau ghế, đầu óc cũng nóng lên, giống hệt như thứ ở dưới háng đang nóng vậy.
Giờ này khắc này, trong đầu toàn bộ đều là khuôn mặt quyến rũ mê hoặc người khác kia.
Chung Ly thì ngay sau khi anh ta đi đã nhịn không được đè cô xuống dưới người mà hôn.
Người đàn ông đã hoàn toàn trưởng thành, không còn cảm giác ngây thơ của năm đó, mấy năm nay còn cố ý rèn luyện một chút, cho nên ngũ quan non nớt đã trở nên sắc sảo.
Bàn tay Chung Ly trêu chọc giữa đùi chị gái càng thêm không kiêng nể gì. Dưới tác dụng kích thích của cồn, bàn tay hắn bao trùm lấy quần lót ren đã có chút ướt át của cô.
“Chị thật là dâm đấy… Ra ngoài cũng mặc loại quần lót tình thú này…”
“Còn lâu ấy… ưm a…” Hai tay A Thư ôm lấy cổ Chung Ly, cười hết sức thản nhiên, mở miệng hờn trách, “Bởi vì muốn thoải mái mới mặc thôi, không được cắn!”
”Nói dối thì phải cắn chị, lần trước còn nói mặc như vậy sẽ làm xót da thịt.” Chung Ly đưa tay kéo áo sơ mi của người dưới thân mình xuống, áo ngực ren hơi mỏng xinh đẹp lộ ra, che khuất quả anh đào trên bầu ngực đầy đặn.
Tẫn Xuân