Tân Lang Của Ta Có Mạch Nữ Nhân!?
Chương 134: Số ngày hạnh phúc
182@-
"Nếu Vãn Tịch không xuyên thế giới, vậy nghĩa là tỷ ấy còn sống phải không?"
Âm thanh của Tiểu Thần Y ngập ngừng vang lên:
Đúng là vẫn còn sống, nhưng tình hình thế nào thì ta cũng không rõ.
Vân Dao Dao nghe vậy thì cảm giác lo lắng trong lồng ngực lại lần nữa lan ra khắp thân thể. Nàng trầm mặt im lặng một lúc rất lâu, rồi nói:
"Ngươi nghĩ, sống lại một lần nữa... đối với Tử Hành, Tử Khâm, Tử Nhạc, Tuyết Nhi... có phải là lựa chọn tốt không?"
Tiểu Thần Y hắng giọng một cái, rồi ỏng ẹo nói:
Vậy thân ái có muốn xem chút không? Hệ thống livestream full HD/4K 60fps cả bốn người cho ngươi xem luôn~
Lời vừa dứt, tim Vân Dao Dao liền giật thót, suýt nữa ngồi bật dậy. Nhưng thương thế chưa lành, nên vừa cử động nàng liền đau nhói, cái cổ chỉ kịp nhấc nửa chừng rồi lại gục xuống giường, mồ hôi lạnh rịn trên thái dương. Nàng gắng sức th* d*c mà đáp:
"Có... ta muốn xem."
Tiểu Thần Y liền vui vẻ đáp:
Được thôi~
Sau khi giọng Tiểu Thần Y vang lên, thì toàn thân Vân Dao Dao như bị kéo ra khỏi thân xác, khung cảnh mà đôi mắt nàng nhìn thấy cũng thay đổi, giống như nàng thật sự đang ở nơi đó vậy.
Trước mắt nàng xuất hiện một nam thanh niên mặc áo thun trắng, quần ngắn màu xanh đậm, và mang đôi giày thể thao màu vàng.
Là Tử Khâm!
Có điều... Vân Dao Dao cau mày, nhìn một lúc mới cất giọng:
"Tiểu Thần Y, sao góc nhìn lại thấp thế này? Đứng gần như vậy thì ta chỉ thấy được mỗi cái cằm của Tử Khâm thôi đó."
Tiểu Thần Y bật cười khanh khách, giọng điệu thong dong đáp:
Thân ái~ hiện tại ngươi chỉ đang dùng gói miễn phí, nên chỉ có thể trải nghiệm góc nhìn của một con gián thôi nha~ Muốn nâng góc nhìn thì phải nâng cấp thành gói Standard a~
Khóe mắt Vân Dao Dao giật liên hồi.
Tư bản chết tiệt!
"Vậy ngươi giúp ta nâng cấp đi."
Lời vừa dứt, tầm nhìn trước mắt liền nâng cao rõ rệt. Hiện tại nàng đã có thể nhìn thấy... phần lưng quần của Chu Tử Khâm.
Vân Dao Dao: "..."
"...Tại sao vẫn thấp thế hả?"
Tiểu Thần Y lại bật cười, đáp tỉnh bơ:
Thân ái~ Gói Standard chính là trải nghiệm góc nhìn của cái thùng rác a~ Thứ này đâu đâu cũng có, nên ngươi sẽ không bị lạc mất mục tiêu, chiều cao cũng đa dạng nữa, đỉnh lắm phải hông~
Vân Dao Dao: "..."
"...Còn gói nào cao hơn nữa hay không?"
Thân ái~ Hết rồi~
Vân Dao Dao nghe vậy thì xém chút há hốc miệng ra. Bây giờ nàng phải đóng vai cái thùng rác để theo dõi mấy người Chu Tử Khâm á hả? Sao nghe nó cứ kỳ quái thế nào ấy.
Vân Dao Dao dù có chút cạn lời, nhưng mà thôi có còn hơn không. Nàng tiếp tục đưa mắt nhìn Chu Tử Khâm.
Chu Tử Khâm đang vừa đi vừa cầm hai que kem, cứ hết cắn bên đây một cái, rồi lại cắn bên kia một cái. Trên đầu còn đeo một cái tai nghe, cơ thể không ngừng nhún nhảy theo nhịp nhạc. Vân Dao Dao cố gắng nhìn kỹ thì thấy đây là sản phẩm của một hãng rất đắt tiền, nên buộc miệng thắc mắc:
"Tiểu Thần Y, Tử Khâm xuyên đến người thế nào a? Tổng tài sao?"
Thân ái~ Thân phận của hắn hiện tại là Chu Tử Khâm, nhị thiếu gia của tập đoàn Chu gia nổi tiếng nhất thành phố Bắc Kinh đó~ Có điều nguyên chủ là người thích bia rượu tiệc tùng, do đó mà đột quỵ mất sớm. Lúc Tử Khâm xuyên đến thì nguyên chủ cũng vừa bỏ nhà đi tụ tập chơi bời được khoảng ba ngày. Phải chi thân ái thấy được dáng vẻ hoảng hốt của Tử Khâm, khi mở mắt ra thấy bản thân đang ôm một tiểu thịt tươi.
Vân Dao Dao: "..."
"...Sau đó thì sao?"
Sau đó hắn bị người của Chu gia lôi đầu về~ Rồi bị Chu lão gia và Chu phu nhân giáo huấn cho một trận. Giáo huấn xong thì họ đưa hắn một chiếc thẻ đen để bồi thường tổn thất tinh thần vì lỡ nặng lời với hắn~
Vân Dao Dao: "..."
Giới hào môn quả nhiên phức tạp. Vân Dao Dao không hiểu.
Vân Dao Dao mím môi, tiếp tục quan sát Chu Tử Khâm. Lúc này hắn đột nhiên bị một người đàn ông cao lớn, đeo kính đen chặn lại. Trên người của người này từ đầu đến chân đều diện đồ hiệu đắt tiền. Hắn nhẹ giọng nói với Chu Tử Khâm:
"Anh đến nhà tìm mà không thấy em đâu, anh lo lắm luôn đó. Em có đi đâu thì nói anh đưa đi cũng được mà."
Vừa xem đến đây thì trước mắt Vân Dao Dao bỗng dưng tối sầm lại, và không nhìn thấy gì nữa.
"Tiểu Thần Y, sao ta không thấy gì nữa vậy?"
Thân ái~ Gói Standard chỉ xem được năm phút đầu của nội dung VIP thôi nha~ Muốn xem trọn vẹn phải nâng cấp lên gói Premium. Mời thân ái nâng cấp~
Vân Dao Dao: "?"
Vân Dao Dao tối sầm mặt lại. Đùa chắc? Cái hệ thống này chắc chắn là đang chơi nàng.
"Thôi được, nâng cấp, nâng cấp đi."
Vừa dứt lời, cảnh tượng lập tức quay lại, nhưng lần này khuôn mặt Chu Tử Khâm bỗng dưng phóng đại ngay trước mắt nàng, rõ đến mức thấy cả lỗ chân lông.
Nàng thấy thấy hắn vung tay quăng que kem vào thùng rác – nơi Vân Dao Dao đang "trú ngụ", rồi hờ hững liếc nhìn người đàn ông đeo kính đen:
"Lắm chuyện. Ta có què quặt gì đâu chứ. Đi thôi."
Nói rồi Chu Tử Khâm khoác tay người đàn ông đeo kính đen, cả hai cùng bước lên một chiếc Rolls-Royce Droptail trị giá ba mươi triệu đô la Mỹ.
Vân Dao Dao: "..."
"...Tiểu Thần Y, Tử Khâm với người đó là quan hệ gì vậy?"
Tiểu Thần Y bình thản đáp:
À~ Đó là bạn trai mới của hắn. Hôm qua hai người họ vừa làm lễ kỷ niệm ba ngày yêu nhau~
Vân Dao Dao: "..."
"... Nhanh vậy đã có bạn trai rồi hả?"
Vân Dao Dao cảm thấy mọi thứ hoàn toàn vượt tầm mong đợi của nàng gấp một trăm lần. Nhưng ít ra, nàng cũng đã biết được là Chu Tử Khâm vẫn sống tốt.
"Mà khoan đã, sao thế giới của Tử Khâm đang ở lại giống thế giới cũ của ta quá vậy?"
Tiểu Thần Y cười khanh khách, giọng mang vẻ giảo hoạt:
Đúng là thế giới cũ của bác sĩ Dao đó~ Chưa hết đâu, ngươi xem người tiếp theo đi~
Lần này trước mắt nàng hiện ra một căn phòng học, bàn ghế ngay ngắn, hệt như lớp cao trung mà nàng từng học ở kiếp trước. Trong phòng chỉ có một nữ sinh đang chăm chú cúi đầu chép bài.
Là Tuyết Nhi!
Vân Dao Dao vành mắt hoe đỏ, hơi thở gấp gáp, không kìm được cất giọng run rẩy hỏi:
"Tiểu Thần Y, Tuyết Nhi xuyên đến người thế nào? Cuộc sống có tốt không? Muội ấy... có bị ức h**p không? Muội ấy có..."
Tiểu Thần Y vui vẻ lên tiếng đáp:
Thân ái~ Bình tĩnh, bình tĩnh nha~ Thân phận hiện tại của đồ nhi ngươi là Chu Tuyết Nhi, học sinh lớp mười tại một trường danh tiếng ở Bắc Kinh. Ba mẹ nguyên chủ đều là người rất tốt, tuy gia cảnh bình thường, nhưng rất thương nguyên chủ. Nguyên chủ vốn là có bệnh tim nên mất sớm, vì Tuyết Nhi xuyên đến nên căn bệnh cũng không còn nữa. Ba mẹ của nguyên chủ gần như mất hết hi vọng, lại lần nữa lấy lại được hi vọng, khi Tuyết Nhi xuất hiện đó a~
Vân Dao Dao không kìm được xúc động, một giọt nước mắt trên khoé trượt xuống, thấm ướt chiếc gối nàng đang nằm.
"Thật... thật tốt quá..."
Lúc này bên cạnh Chu Tuyết Nhi đột nhiên có một nữ sinh xuất hiện, nữ sinh ôm lấy cổ của Chu Tuyết Nhi, vui vẻ nói:
"Chép phạt đến đâu rồi? Tớ đói sắp chết rồi đó nha~"
Chu Tuyết Nhi giật mình, nhưng rất nhanh nhận ra là ai, liền vui vẻ đáp:
"Tú... Tú Tú, tớ sắp xong rồi, cậu chờ tớ một lát thôi."
Tú Tú nghe vậy thì vui vẻ gật gật đầu, ngồi xuống bên cạnh.
Lúc này, qua khung cửa sổ lớp học, Vân Dao Dao thoáng thấy bóng một nam sinh đi lướt qua. Khuôn mặt đó... quen thuộc đến mức khiến nàng giật mình, tim đập loạn nhịp:
"Tiểu Thần Y, người vừa đi qua không phải là Tử Nhạc sao?"
Là Tử Nhạc đó~ Thân phận của hắn hiện tại là Chu Tử Nhạc, tam thiếu gia của tập đoàn Chu gia nổi tiếng nhất thành phố Bắc Kinh~
Vân Dao Dao nghe thế thì cả kinh, đôi mắt mở to, giọng run rẩy:
"Vậy... vậy Tử Nhạc là đệ đệ của Tử Khâm?"
Tiểu Thần Y cười hắc hắc nói:
Đúng đó~ Hai huynh đệ họ đã sớm nhận ra nhau rồi. Chỉ là Tử Nhạc học năm cuối, Tuyết Nhi mới lớp mười, nên hai người chưa chạm mặt nhau lần nào. Nhưng ngươi cứ yên tâm, họ sẽ sớm đoàn tụ thôi~
Vân Dao Dao gần như không tin nổi vào tai mình, nàng mấp máy môi hỏi:
"Vậy còn Tử Hành thì sao? Tử Hành có đến cùng một nơi với họ không a?"
Có nha~ Thân phận của hắn là võ sĩ MMA. Hiện tại thì hắn đang ở nước ngoài chuẩn bị thi đấu a~
Đôi mắt Vân Dao Dao lúc này nhòe đi trong nước mắt. Nàng không tin được, thật sự không tin nổi là mọi người đều còn sống, đã vậy còn sống cùng một nơi.
"Thật... thật tốt quá..."
"Tiểu Thần Y, là ngươi giúp họ được đến cùng một nơi sao?"
Tiểu Thần Y vui vẻ đáp:
Không phải nha~ Việc được đến thế giới nào đều sẽ dựa theo phân tích của hệ thống. Nó sẽ tính toán xem số ngày hạnh phúc của một người khi sống ở thế giới nào là cao nhất, rồi đưa họ đến đó. Ngươi cũng vậy a bác sĩ Dao, theo thống kê thì số ngày hạnh phúc của ngươi ở nơi này là cao nhất. Trung bình thì hai mươi tám ngày trong một tháng ngươi đều vui vẻ đó~
Vân Dao Dao khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng lộ ý tán thành. Nhưng chỉ một lát, thần sắc nàng lại sa sầm, rũ mi mắt nói:
"Vậy... vậy ta có thể xem tình hình hiện tại của Vãn Tịch không?"
Tân Lang Của Ta Có Mạch Nữ Nhân!?
"Nếu Vãn Tịch không xuyên thế giới, vậy nghĩa là tỷ ấy còn sống phải không?"
Âm thanh của Tiểu Thần Y ngập ngừng vang lên:
Đúng là vẫn còn sống, nhưng tình hình thế nào thì ta cũng không rõ.
Vân Dao Dao nghe vậy thì cảm giác lo lắng trong lồng ngực lại lần nữa lan ra khắp thân thể. Nàng trầm mặt im lặng một lúc rất lâu, rồi nói:
"Ngươi nghĩ, sống lại một lần nữa... đối với Tử Hành, Tử Khâm, Tử Nhạc, Tuyết Nhi... có phải là lựa chọn tốt không?"
Tiểu Thần Y hắng giọng một cái, rồi ỏng ẹo nói:
Vậy thân ái có muốn xem chút không? Hệ thống livestream full HD/4K 60fps cả bốn người cho ngươi xem luôn~
Lời vừa dứt, tim Vân Dao Dao liền giật thót, suýt nữa ngồi bật dậy. Nhưng thương thế chưa lành, nên vừa cử động nàng liền đau nhói, cái cổ chỉ kịp nhấc nửa chừng rồi lại gục xuống giường, mồ hôi lạnh rịn trên thái dương. Nàng gắng sức th* d*c mà đáp:
"Có... ta muốn xem."
Tiểu Thần Y liền vui vẻ đáp:
Được thôi~
Sau khi giọng Tiểu Thần Y vang lên, thì toàn thân Vân Dao Dao như bị kéo ra khỏi thân xác, khung cảnh mà đôi mắt nàng nhìn thấy cũng thay đổi, giống như nàng thật sự đang ở nơi đó vậy.
Trước mắt nàng xuất hiện một nam thanh niên mặc áo thun trắng, quần ngắn màu xanh đậm, và mang đôi giày thể thao màu vàng.
Là Tử Khâm!
Có điều... Vân Dao Dao cau mày, nhìn một lúc mới cất giọng:
"Tiểu Thần Y, sao góc nhìn lại thấp thế này? Đứng gần như vậy thì ta chỉ thấy được mỗi cái cằm của Tử Khâm thôi đó."
Tiểu Thần Y bật cười khanh khách, giọng điệu thong dong đáp:
Thân ái~ hiện tại ngươi chỉ đang dùng gói miễn phí, nên chỉ có thể trải nghiệm góc nhìn của một con gián thôi nha~ Muốn nâng góc nhìn thì phải nâng cấp thành gói Standard a~
Khóe mắt Vân Dao Dao giật liên hồi.
Tư bản chết tiệt!
"Vậy ngươi giúp ta nâng cấp đi."
Lời vừa dứt, tầm nhìn trước mắt liền nâng cao rõ rệt. Hiện tại nàng đã có thể nhìn thấy... phần lưng quần của Chu Tử Khâm.
Vân Dao Dao: "..."
"...Tại sao vẫn thấp thế hả?"
Tiểu Thần Y lại bật cười, đáp tỉnh bơ:
Thân ái~ Gói Standard chính là trải nghiệm góc nhìn của cái thùng rác a~ Thứ này đâu đâu cũng có, nên ngươi sẽ không bị lạc mất mục tiêu, chiều cao cũng đa dạng nữa, đỉnh lắm phải hông~
Vân Dao Dao: "..."
"...Còn gói nào cao hơn nữa hay không?"
Thân ái~ Hết rồi~
Vân Dao Dao nghe vậy thì xém chút há hốc miệng ra. Bây giờ nàng phải đóng vai cái thùng rác để theo dõi mấy người Chu Tử Khâm á hả? Sao nghe nó cứ kỳ quái thế nào ấy.
Vân Dao Dao dù có chút cạn lời, nhưng mà thôi có còn hơn không. Nàng tiếp tục đưa mắt nhìn Chu Tử Khâm.
Chu Tử Khâm đang vừa đi vừa cầm hai que kem, cứ hết cắn bên đây một cái, rồi lại cắn bên kia một cái. Trên đầu còn đeo một cái tai nghe, cơ thể không ngừng nhún nhảy theo nhịp nhạc. Vân Dao Dao cố gắng nhìn kỹ thì thấy đây là sản phẩm của một hãng rất đắt tiền, nên buộc miệng thắc mắc:
"Tiểu Thần Y, Tử Khâm xuyên đến người thế nào a? Tổng tài sao?"
Thân ái~ Thân phận của hắn hiện tại là Chu Tử Khâm, nhị thiếu gia của tập đoàn Chu gia nổi tiếng nhất thành phố Bắc Kinh đó~ Có điều nguyên chủ là người thích bia rượu tiệc tùng, do đó mà đột quỵ mất sớm. Lúc Tử Khâm xuyên đến thì nguyên chủ cũng vừa bỏ nhà đi tụ tập chơi bời được khoảng ba ngày. Phải chi thân ái thấy được dáng vẻ hoảng hốt của Tử Khâm, khi mở mắt ra thấy bản thân đang ôm một tiểu thịt tươi.
Vân Dao Dao: "..."
"...Sau đó thì sao?"
Sau đó hắn bị người của Chu gia lôi đầu về~ Rồi bị Chu lão gia và Chu phu nhân giáo huấn cho một trận. Giáo huấn xong thì họ đưa hắn một chiếc thẻ đen để bồi thường tổn thất tinh thần vì lỡ nặng lời với hắn~
Vân Dao Dao: "..."
Giới hào môn quả nhiên phức tạp. Vân Dao Dao không hiểu.
Vân Dao Dao mím môi, tiếp tục quan sát Chu Tử Khâm. Lúc này hắn đột nhiên bị một người đàn ông cao lớn, đeo kính đen chặn lại. Trên người của người này từ đầu đến chân đều diện đồ hiệu đắt tiền. Hắn nhẹ giọng nói với Chu Tử Khâm:
"Anh đến nhà tìm mà không thấy em đâu, anh lo lắm luôn đó. Em có đi đâu thì nói anh đưa đi cũng được mà."
Vừa xem đến đây thì trước mắt Vân Dao Dao bỗng dưng tối sầm lại, và không nhìn thấy gì nữa.
"Tiểu Thần Y, sao ta không thấy gì nữa vậy?"
Thân ái~ Gói Standard chỉ xem được năm phút đầu của nội dung VIP thôi nha~ Muốn xem trọn vẹn phải nâng cấp lên gói Premium. Mời thân ái nâng cấp~
Vân Dao Dao: "?"
Vân Dao Dao tối sầm mặt lại. Đùa chắc? Cái hệ thống này chắc chắn là đang chơi nàng.
"Thôi được, nâng cấp, nâng cấp đi."
Vừa dứt lời, cảnh tượng lập tức quay lại, nhưng lần này khuôn mặt Chu Tử Khâm bỗng dưng phóng đại ngay trước mắt nàng, rõ đến mức thấy cả lỗ chân lông.
Nàng thấy thấy hắn vung tay quăng que kem vào thùng rác – nơi Vân Dao Dao đang "trú ngụ", rồi hờ hững liếc nhìn người đàn ông đeo kính đen:
"Lắm chuyện. Ta có què quặt gì đâu chứ. Đi thôi."
Nói rồi Chu Tử Khâm khoác tay người đàn ông đeo kính đen, cả hai cùng bước lên một chiếc Rolls-Royce Droptail trị giá ba mươi triệu đô la Mỹ.
Vân Dao Dao: "..."
"...Tiểu Thần Y, Tử Khâm với người đó là quan hệ gì vậy?"
Tiểu Thần Y bình thản đáp:
À~ Đó là bạn trai mới của hắn. Hôm qua hai người họ vừa làm lễ kỷ niệm ba ngày yêu nhau~
Vân Dao Dao: "..."
"... Nhanh vậy đã có bạn trai rồi hả?"
Vân Dao Dao cảm thấy mọi thứ hoàn toàn vượt tầm mong đợi của nàng gấp một trăm lần. Nhưng ít ra, nàng cũng đã biết được là Chu Tử Khâm vẫn sống tốt.
"Mà khoan đã, sao thế giới của Tử Khâm đang ở lại giống thế giới cũ của ta quá vậy?"
Tiểu Thần Y cười khanh khách, giọng mang vẻ giảo hoạt:
Đúng là thế giới cũ của bác sĩ Dao đó~ Chưa hết đâu, ngươi xem người tiếp theo đi~
Lần này trước mắt nàng hiện ra một căn phòng học, bàn ghế ngay ngắn, hệt như lớp cao trung mà nàng từng học ở kiếp trước. Trong phòng chỉ có một nữ sinh đang chăm chú cúi đầu chép bài.
Là Tuyết Nhi!
Vân Dao Dao vành mắt hoe đỏ, hơi thở gấp gáp, không kìm được cất giọng run rẩy hỏi:
"Tiểu Thần Y, Tuyết Nhi xuyên đến người thế nào? Cuộc sống có tốt không? Muội ấy... có bị ức h**p không? Muội ấy có..."
Tiểu Thần Y vui vẻ lên tiếng đáp:
Thân ái~ Bình tĩnh, bình tĩnh nha~ Thân phận hiện tại của đồ nhi ngươi là Chu Tuyết Nhi, học sinh lớp mười tại một trường danh tiếng ở Bắc Kinh. Ba mẹ nguyên chủ đều là người rất tốt, tuy gia cảnh bình thường, nhưng rất thương nguyên chủ. Nguyên chủ vốn là có bệnh tim nên mất sớm, vì Tuyết Nhi xuyên đến nên căn bệnh cũng không còn nữa. Ba mẹ của nguyên chủ gần như mất hết hi vọng, lại lần nữa lấy lại được hi vọng, khi Tuyết Nhi xuất hiện đó a~
Vân Dao Dao không kìm được xúc động, một giọt nước mắt trên khoé trượt xuống, thấm ướt chiếc gối nàng đang nằm.
"Thật... thật tốt quá..."
Lúc này bên cạnh Chu Tuyết Nhi đột nhiên có một nữ sinh xuất hiện, nữ sinh ôm lấy cổ của Chu Tuyết Nhi, vui vẻ nói:
"Chép phạt đến đâu rồi? Tớ đói sắp chết rồi đó nha~"
Chu Tuyết Nhi giật mình, nhưng rất nhanh nhận ra là ai, liền vui vẻ đáp:
"Tú... Tú Tú, tớ sắp xong rồi, cậu chờ tớ một lát thôi."
Tú Tú nghe vậy thì vui vẻ gật gật đầu, ngồi xuống bên cạnh.
Lúc này, qua khung cửa sổ lớp học, Vân Dao Dao thoáng thấy bóng một nam sinh đi lướt qua. Khuôn mặt đó... quen thuộc đến mức khiến nàng giật mình, tim đập loạn nhịp:
"Tiểu Thần Y, người vừa đi qua không phải là Tử Nhạc sao?"
Là Tử Nhạc đó~ Thân phận của hắn hiện tại là Chu Tử Nhạc, tam thiếu gia của tập đoàn Chu gia nổi tiếng nhất thành phố Bắc Kinh~
Vân Dao Dao nghe thế thì cả kinh, đôi mắt mở to, giọng run rẩy:
"Vậy... vậy Tử Nhạc là đệ đệ của Tử Khâm?"
Tiểu Thần Y cười hắc hắc nói:
Đúng đó~ Hai huynh đệ họ đã sớm nhận ra nhau rồi. Chỉ là Tử Nhạc học năm cuối, Tuyết Nhi mới lớp mười, nên hai người chưa chạm mặt nhau lần nào. Nhưng ngươi cứ yên tâm, họ sẽ sớm đoàn tụ thôi~
Vân Dao Dao gần như không tin nổi vào tai mình, nàng mấp máy môi hỏi:
"Vậy còn Tử Hành thì sao? Tử Hành có đến cùng một nơi với họ không a?"
Có nha~ Thân phận của hắn là võ sĩ MMA. Hiện tại thì hắn đang ở nước ngoài chuẩn bị thi đấu a~
Đôi mắt Vân Dao Dao lúc này nhòe đi trong nước mắt. Nàng không tin được, thật sự không tin nổi là mọi người đều còn sống, đã vậy còn sống cùng một nơi.
"Thật... thật tốt quá..."
"Tiểu Thần Y, là ngươi giúp họ được đến cùng một nơi sao?"
Tiểu Thần Y vui vẻ đáp:
Không phải nha~ Việc được đến thế giới nào đều sẽ dựa theo phân tích của hệ thống. Nó sẽ tính toán xem số ngày hạnh phúc của một người khi sống ở thế giới nào là cao nhất, rồi đưa họ đến đó. Ngươi cũng vậy a bác sĩ Dao, theo thống kê thì số ngày hạnh phúc của ngươi ở nơi này là cao nhất. Trung bình thì hai mươi tám ngày trong một tháng ngươi đều vui vẻ đó~
Vân Dao Dao khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng lộ ý tán thành. Nhưng chỉ một lát, thần sắc nàng lại sa sầm, rũ mi mắt nói:
"Vậy... vậy ta có thể xem tình hình hiện tại của Vãn Tịch không?"
Tân Lang Của Ta Có Mạch Nữ Nhân!?
Đánh giá:
Truyện Tân Lang Của Ta Có Mạch Nữ Nhân!?
Story
Chương 134: Số ngày hạnh phúc
10.0/10 từ 25 lượt.