Tầm Thần Ký

Chương 160: 160: Đàm Phán

139@-


Phía đối diện bàn tán xôn xao, ai nấy đều không tin lời Tịch Thần nói, chỉ có thành chủ Trình Thiêm và bốn vị gia chủ nhìn nhau âm thầm trao đổi thông tin.

Cuối cùng, nơi này là phủ thành chủ, cho nên các vị gia chủ không thể dùng giọng khách át giận chủ, đồng thời nhường quyền cho Trình Thiêm hỏi chuyện.
Chỉ thấy hắn hơi híp mắt, đáy mắt lóe qua một tia tinh quang, ngữ điệu thâm trầm hỏi:
"Tiểu hữu, chuyện này không thể đùa giỡn được đâu! Ngươi lấy đâu ra tự tin có thể thuyết phục được Can Mạch chịu hợp tác với chúng ta.

Hơn nữa ngông cuồng đến mức nói ra câu vẹn cả đôi đường.

Nếu có phương pháp thì chúng ta đã sớm dùng, còn cần đến ngươi nữa sao?"
Tịch Thần thấy mình bị khinh thường, nhưng nàng cũng không tức giận, chỉ nhún vai một cái, rồi đem một chồng giấy vẽ đặt lên bàn gỗ trước mặt, cười ngâm ngâm nói:
"Trình thành chủ, bốn vị gia chủ, các ngươi không cần phải vội hưng sư vấn tội ta đâu.

Con người của ta ngại phiền toái, không muốn làm người lãnh đạo, cho nên đem quyền chủ động nhường cho các vị.

Trước mặt ta là các loại trận pháp có thể giúp các ngươi khởi tạo truyền tống trận để liên thông với thế giới bên ngoài.

Các loại sát trận, mê trận, bảo hộ trận,...!ta thay người đưa tặng các ngươi, các ngươi tự hành nghiên cứu đi!"
Lăng Xích Vân bỗng chốc đứng bật dậy, hóa thành tàn ảnh chạy đến trước mặt Tịch Thần, đưa tay vơ lấy các loại bản vẽ, càng xem càng kích động hỏi:
"Thật sự! Thật sự là trận pháp truyền thừa! Tiểu hữu ngươi mau nói cho ta biết, những thứ này ngươi từ đâu mà có được, là ai đưa tặng cho chúng ta?"
Ánh mắt của ba vị gia chủ còn lại cũng tức khắc sáng ngời lên, nóng cháy nhìn về phía Tịch Thần.
Tịch Thần không nghĩ tới mấy người này vì truyền thừa mà có thể kích động điên cuồng đến như vậy.

Xem ra lý do thoái thác mà nàng suy nghĩ trước đó quá thô ráp, dễ dàng đem lửa đốt đến trên người mình.
Suy nghĩ nhanh chóng lướt qua trong đầu, Tịch Thần dùng ma pháp quang hệ viết ra hai chữ giữa không trung, khiến mọi người đều có thể nhìn thấy, sau đó học hỏi cách nói chuyện của Khắc Lạp Ni, nghiêm trang đáp lại:
"Ta nghe nói, tiên nhân đều là nghịch thiên mà đi, đáng tiếc Hoang Vực Giới mất đi truyền thừa quá lâu rồi, khiến các vị đều mất đi tư cách để trở thành tiên nhân.



Nhưng ta không cho rằng như vậy, chúng ta tu luyện là để nắm giữ vận mệnh ở trong tay mình, có một vài lúc còn sẽ thuận lòng trời mà làm việc.

Các vị không cần truy cứu căn nguyên truyền thừa ta từ đâu mà có được.

Các vị chỉ cần biết, hôm nay ta khẳng khái dâng ra thứ này là thuận theo lòng trời.

Các ngươi hiểu ý ta chứ?"
Chiêu thức ấy, hai chữ "ý trời" ấy khiến mọi người trong đại sảnh đồng thời trố mắt ngạc nhiên, sau đó thì nỗi lòng phức tạp.
Bốn vị gia chủ trầm mặc hồi lâu mới nặng nề hỏi ra tiếng:
"Thật sự phải cùng Can Mạch hợp tác mới được hay sao?"
Tịch Thần ung dung dựa vào thành ghế, mỉm cười nói:
"Các ngươi có truyền thừa trận pháp, có Địa Tâm Đồ có thể xác định địa điểm truyền tống.

Nhưng các ngươi không có kinh nghiệm, cũng không ai hiểu lực lượng không gian.

Mà Can Mạch lại vừa lúc bù đắp được sự thiếu sót này, hắn là người ở bên ngoài, có khả năng hiểu trận pháp hiệp trợ các ngươi, thủ hạ của hắn - Dịch Dao có năng lực không gian, có thể trăm phần trăm kết nối được với không gian tiết điểm.

Các ngươi chỉ có một cơ hội này cùng hắn hợp tác, có thể giúp các ngươi bớt đi đường vòng, bớt phạm sai lầm, và bớt đi một địch nhân nếu đệ tử nhà các ngươi có cơ hội ra thế giới bên ngoài du đãng."
"Nhưng mà…" bốn vị gia chủ đều có chút do dự, Can Mạch âm hiểm giảo hoạt như vậy, lỡ như trong lúc hợp tác, hắn đâm sau lưng bọn họ thì phải làm sao bây giờ? Hắn có năng lực điều khiển yêu thú, khiến thành trì suýt mấy lần thất thủ trong một năm nay - đó là sự minh chứng rõ ràng nhất cho sự điên rồ của đám người Can Mạch.
Bọn họ kiêng kị loại năng lực này, cho nên mới trở nên do dự không quyết.
Không đợi đám người kịp từ chối, Tịch Thần lại ra tiếng, nàng vứt ra một trương giấy với các loại đồ án hình thù kỳ quái phía trên, tự tin nói:
"Nếu truyền thừa trận pháp còn chưa đủ để làm các ngươi ra quyết định, vậy thì thêm cái này làm điều kiện đi.

Thư hiệp định của mười sáu bộ tộc yêu thú đứng đầu rừng rậm.




Điều kiện là, trong vòng trăm năm bọn họ sẽ không điều động thú triều tập kích thành trì.

Cho các ngươi có đủ thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, phục hồi nhân lực, thực lực!"
"Chuyện này là thật sao?" Trình Thiêm hỏi với giọng kích động.

Phải biết mỗi lần thú triều tập kích, đứng mũi chịu sào chính là Đoạn Tiên Thành và vô số bá tánh trong thành.
Nếu có thể ngừng nghỉ trăm năm, hắn cầu mà không được.
Tịch Thần vẫy vẫy thư hiệp định trên tay, gật đầu khẳng định:
"Cam đoan không giả!"
Trong khi đó, Yến Thanh lại liếc xéo Cự Thạch Thú một cái, giận dỗi nói với Tịch Thần:
"Thảo nào hai ngày trước đó không thấy nó đâu, thì ra là đi làm chuyện đại sự! Tiểu Thần Thần ngươi cũng thật là, có náo nhiệt mà không kêu ta đi cùng! Hừ!"
Tịch Thần chỉ thấy trên trán hiện ra mấy đạo hắc tuyến, cười mắng:
"Có ngươi đi theo thì không phải là hiệp nghị nữa, mà là khiêu khích gây sự, ngươi quên thể chất của mình rồi sao?"
Yến Thanh xấu hổ vuốt mũi, chột dạ nói:
"Ừ ha! Ta quên mất!"
Nàng dùng huyết mạch của yêu thú để tu luyện, xuất hiện trước mặt bọn họ, không phải khiêu khích thì là gì nữa!
Tịch Thần dùng tiếng lóng, cho nên không ai nghi ngờ Yến Thanh khác thường, tất cả mọi người tập trung nhìn năm người phía trên, chờ bọn họ ra quyết định.
Gia chủ Lâm Kiêu bỗng chốc nhìn về phía Tịch Thần, thử thăm dò mà hỏi:
"Hợp tác cùng Can Mạch để liên thông thế giới bên ngoài thì cũng được thôi, nhưng lão phu còn có một yêu cầu quá đáng.

Trong tay tiểu hữu hẳn là có phương pháp tu luyện hoàn chỉnh, không biết tiểu hữu có thể chia sẻ cho chúng ta một bộ phận hay không?"

Chưa đợi Tịch Thần kịp trả lời, thì Doãn Nguyệt, Yến Thanh và đồng đội đã nhảy dựng lên, tức giận mắng:
"Phi! Nếu ngươi đã biết yêu cầu của mình quá đáng? Thì ngươi còn nói ra làm chi?"
"Hừ! Gia chủ của tứ đại gia tộc, quả nhiên không biết xấu hổ đến tận cùng! Truyền thừa tuyệt học của người khác, chẳng lẽ các ngươi muốn độc chiếm sao?"
"Tiểu Thần Thần có thể khẳng khái lấy ra truyền thừa trận pháp đưa tặng các ngươi, thì cũng có thể lấy ra phần thứ hai cùng Can Mạch hợp tác, không nhất thiết phải cầu cạnh các ngươi.

Các ngươi đừng có được voi mà đòi tiên!"
"Tiểu Thần Thần, chúng ta đi! Không cùng đám người chướng mắt này đàm phán nữa!"
"..."
Lâm Kiêu không nghĩ tới phản ứng của đám người trẻ tuổi này sẽ lớn đến như vậy.

Cho dù da mặt của hắn dày cộm, nhưng bị người chỉ vào cái mũi mà mắng trước đám đông, hắn cũng nhịn không được muốn chạy trốn.
Đón nhận ánh mắt sắc bén, không đồng tình của ba vị gia chủ bên cạnh, sắc mặt Lâm Kiêu hơi cương, sau đó hắn nở một nụ cười đầy méo mó, tận lực hòa giải nói:
"Các ngươi đừng kích động! Lão phu chỉ hỏi thăm một tiếng, không được thì thôi… không được thì thôi!"
"Hừ!" Đám người Yến Thanh, Doãn Nguyệt đồng thời bĩu môi, liếc xéo Lâm Kiêu với nửa ánh mắt hình viên đạn.
Đúng lúc này, Tịch Thần lại ung dung bình thản mà ra tiếng:
"Các ngươi muốn phương pháp tu luyện thì cũng được thôi.

Ở chỗ ta có một môn tâm pháp cơ bản cho người mới bắt đầu, giúp đệ tử trong tộc các ngươi đánh hạ cơ sở vững chắc…"
"Tiểu Thần Thần!" Yến Thanh, Doãn Nguyệt nhìn Tịch Thần bằng ánh mắt không đồng tình, ngữ điệu lo lắng nói.
Tịch Thần âm thầm trấn an các nàng, nhìn thẳng bốn vị gia chủ phía trên, nói tiếp:
"Nhưng ta cũng có điều kiện! Điều kiện này chỉ thuộc về riêng ta, không thể gộp chung với công lao khi ta khẳng khái dâng ra truyền thừa trận pháp."
Bốn vị gia chủ và Trình Thiêm nhìn nhau, sau đó Phong Sách dẫn đầu hỏi, ngữ điệu ôn hòa xen lẫn chút cẩn thận:
"Điều kiện là gì, tiểu hữu mời nói!"
Thấy thái độ của bọn họ còn khá ổn định, Tịch Thần bĩnh tĩnh mà nói:
"Thứ nhất, tuy tâm pháp, chiêu thức mà ta đưa cho các ngươi không tính cao thâm ảo diệu, không phải hạng cao cấp gì.

Nhưng các ngươi không được dùng chúng nó để làm chuyện thương thiên hại lý, đặc biệt là dùng nó đánh giết phàm nhân vô tội.

Nếu để ta phát hiện ai dùng chiêu thức ta dạy làm chuyện tội ác tày trời, ta nhất định sẽ tự tay thanh lý môn hộ.


Cho dù là người đức cao vọng trọng như các vị ra mặt bảo đảm, ta cũng sẽ không nương tay nửa phần.


Cho nên danh ngạch tu luyện tâm pháp của Lâm gia chỉ truyền cho ba người, hơn nữa do chính ta lựa chọn, gia chủ không được can thiệp.

Lâm gia chủ, ngài đồng ý không?
Thứ ba, ta có một số đồ vật muốn tìm, nhưng lực lượng của một người chung quy có hạn.

Nếu Hoang Vực Giới liên thông với bên ngoài thành công, ta muốn đệ tử của các ngươi đi tìm hiểu tin tức giúp ta.

Ta không cầu bọn họ lấy được đồ vật, nhưng nếu ai may mắn lấy được, ta tất sẽ có hậu tạ.
Huống chi, đệ tử của các ngươi lần đầu đi ra thế giới xa lạ bên ngoài, chúng ta trao đổi thông tin cho nhau, để lỡ có tình huống gì cũng không đến mức tứ cố vô thân.

Bốn vị gia chủ, các ngươi nghĩ như thế nào?"
Tịch Thần đã nghĩ kĩ rồi, nàng có thể trở thành Ma Pháp Sư, âu cũng là cơ duyên mà trời cao ban tặng, phương pháp tu luyện không tính là quý giá gì, tâm pháp cơ bản này ở Thần Hành đại lục không phải bí mật hiếm hoi.

Hiện tại nàng hồi quỹ cho Di Lan Giới, muốn kết một chút thiện duyên.
Huống chi, nàng đáp ứng Thiên Đạo giải trừ lời nguyền, Thiên Đạo trả lại nàng một thân phận rõ ràng, như vậy thì nàng cùng Di Lan Giới đã đứng ở cùng một thuyền.
Như vậy thì vô vàn sinh linh ở Di Lan Giới cũng xem như trợ lực của nàng.

Nàng không nghĩ đối mặt kẻ thù cường đại, một bên còn phải phòng bị phía sau lưng đánh lén bất ngờ.

Cho nên, kéo tứ đại gia tộc xuống nước, khiến quan hệ giữa nàng và bọn họ duy trì ở một loại cân bằng là biện pháp tốt nhất.

Ra thế giới bên ngoài, nàng đi làm chuyện của mình, nhưng vẫn bảo trì liên hệ với minh hữu, như vậy càng có lợi cho việc nắm bắt thông tin đúng lúc, kịp thời tránh né những nguy hiểm đang đến gần.
Thiên Đạo đưa cho nàng vài phương pháp giúp hồi phục ký ức, tìm lại thân thế của nguyên chủ, chữa trị đôi mắt, tìm kiếm linh hồn chi lực giúp Khắc Lạp Ni, đáp ứng Cửu Cung Khóa tìm năng lượng cho nó.
Mọi thứ đều không dễ dàng, người nhiều thì lực lượng đại, có đệ tử của tứ đại gia tộc hỏi thăm tin tức, nàng sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian và công sức hơn..



Tầm Thần Ký
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tầm Thần Ký Truyện Tầm Thần Ký Story Chương 160: 160: Đàm Phán
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...